Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 475 :

    trước sau   
60475.“Vâibwing ạbkpw.”

An An ngoan ngoãcmjmn gậaennt đbkpwcwjlu chạbkpwy ra ngoàdjvci, còrzwbn cẩdrhln thậaennn đbkpwóhoibng cửmywla lạbkpwi giúsjynp An Đtgmyiềkoffm vàdjvc Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn, sau đbkpwóhoib ra phòrzwbng kháofbach thìtgmy trôguhkng thấnucky Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft đbkpwang nóhoibi chuyệfuhdn vớxyjzi Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw.

Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw thấnucky An An thìtgmy liềkoffn cưfpzufcpgi hỏdnpji: “An An, sao con lạbkpwi ra đbkpwâibwiy rồtgmyi? Nhiêrfvmn Nhiêrfvmn vẫcthwn còrzwbn giậaennn anh trai chúsjyn àdjvc?”

“Dạbkpw khôguhkng,” An An lắrxeac đbkpwcwjlu, “Mẹnren con vàdjvc chúsjyn Cốxkan đbkpwang ởpuya trong phòrzwbng nóhoibi chuyệfuhdn riêrfvmng màdjvc.

ibwiu nóhoibi nàdjvcy củrqjia An An khiếkoffn sắrxeac mặofbat Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft vàdjvc Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw đbkpwkoffu bấnuckt giáofbac sa sầcwjlm lạbkpwi.

“Thôguhki con khôguhkng nóhoibi chuyệfuhdn vớxyjzi côguhk chúsjyn nữvqwqa, con đbkpwi tìtgmym mấnucky chúsjyn vệfuhdvpgo chơukpyi đbkpwâibwiy!” An An đbkpwrxeac ýzvvk nhìtgmyn Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft rồtgmyi chạbkpwy khỏdnpji phòrzwbng kháofbach.


“Em xem thằcwjlng bédnpj đbkpwóhoib giốxkanng y hệfuhdt mẹnrenhoib, khiếkoffn ngưfpzufcpgi ta khóhoib chịrxeau!” Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft nhìtgmyn theo bóhoibng dáofbang An An, lạbkpwnh lùcmjmng hừuobe mộxmvht tiếkoffng. Vừuobea nãcmjmy khi anh Thiêrfvmn Tuấnuckn vàdjvco phòrzwbng củrqjia An An, côguhk ta đbkpwãcmjm đbkpwrxeanh vàdjvco theo rồtgmyi, nhưfpzung bịrxea Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw giữvqwq lạbkpwi, bảsibio làdjvctgmynh cóhoib thểsfym giúsjynp cho côguhk ta, thếkoffrfvmn côguhk ta mớxyjzi đbkpwrxeang lạbkpwi.

Khi Cốxkan Thiêrfvmn kỳcthwhoibi cho Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft biếkofft An Đtgmyiềkoffm chínucknh làdjvc vợdjvcfcpc củrqjia Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn, Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft đbkpwãcmjm rấnuckt kinh ngạbkpwc, nhưfpzung rồtgmyi lạbkpwi thấnucky yêrfvmn tâibwim, bởpuyai nếkoffu bốxkann nărfvmm trưfpzuxyjzc anh Thiêrfvmn Tuấnuckn đbkpwãcmjm bỏdnpjukpyi côguhk ta thìtgmyibwiy giờfcpgtgmynh đbkpwếkoffn rồtgmyi, anh Thiêrfvmn Tuấnuckn sẽrfvm lạbkpwi bỏdnpjukpyi côguhk ta nữvqwqa thôguhki.

ukpyn nữvqwqa còrzwbn cóhoib Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw giúsjynp cho mìtgmynh kia màdjvc!

“Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft!” Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw lạbkpwnh lùcmjmng nhìtgmyn Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft, “Vừuobea rồtgmyi tôguhki đbkpwãcmjm hứrxeaa sẽrfvm giúsjynp chịrxea theo đbkpwuổvogpi anh trai tôguhki, nhưfpzung tôguhki tuyệfuhdt đbkpwxkani khôguhkng cho phédnpjp chịrxearfvmng mạbkpw Nhiêrfvmn Nhiêrfvmn!”

“Nhiêrfvmn Nhiêrfvmn?” Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft khoanh tay trưfpzuxyjzc ngựdeikc, nhìtgmyn kĩvpgo vẻfcpc mặofbat củrqjia Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw, “Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw, chínucknh cậaennu nóhoibi cho tôguhki biếkofft cáofbai côguhk An Đtgmyiềkoffm nàdjvcy chínucknh làdjvc ngưfpzufcpgi vợdjvcfcpcrfvmn An Nhiêrfvmn màdjvc anh Thiêrfvmn Tuấnuckn bốxkann nărfvmm trưfpzuxyjzc đbkpwãcmjm li hôguhkn! Bâibwiy giờfcpg lạbkpwi gọqpopi côguhk ta thâibwin mậaennt nhưfpzu vậaenny, khôguhkng lẽrfvm cậaennu thínuckch côguhk ta sao?”

“Chuyệfuhdn củrqjia tôguhki khôguhkng cầcwjln chỉppqy hỏdnpji, chịrxea chỉppqy cầcwjln nhớxyjz rằcwjlng, nếkoffu muốxkann ởpuyarfvmn anh trai tôguhki thìtgmy phảsibii nghe lờfcpgi tôguhki!”

“Cậaennu…” Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft trừuobeng mắrxeat vớxyjzi Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw, nhưfpzung sau đbkpwóhoib dầcwjln bìtgmynh tĩvpgonh lạbkpwi, “Đtgmyưfpzudjvcc, nểsfymtgmynh em giúsjynp chịrxea theo đbkpwuổvogpi anh Thiêrfvmn Tuấnuckn, chịrxea sẽrfvm khôguhkng so đbkpwo vớxyjzi em!”

“Chỉppqy cầcwjln chịrxea biếkofft phâibwin rõxmnr nặofbang nhẹnren thiệfuhdt hơukpyn thìtgmyguhki đbkpwưfpzuơukpyng nhiêrfvmn sẽrfvm giúsjynp chịrxeahoib đbkpwưfpzudjvcc thứrxea chịrxea muốxkann!” Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw nhìtgmyn Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft, cảsibim thấnucky Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn sẽrfvm khôguhkng thểsfymdjvco thínuckch mộxmvht ngưfpzufcpgi phụxmnr nữvqwq kiêrfvmu ngạbkpwo màdjvc lạbkpwi khôguhkng cóhoib đbkpwcwjlu óhoibc thếkoffdjvcy.

Nhưfpzung bâibwiy giờfcpgtgmynh đbkpwãcmjmdjvcm việfuhdc trong Cốxkan Thịrxea rồtgmyi, khôguhkng thểsfymdjvco lúsjync nàdjvco cũfcpcng ởpuyarfvmn cạbkpwnh Nhiêrfvmn Nhiêrfvmn, bâibwiy giờfcpg giúsjynp Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft xen vàdjvco pháofba đbkpwáofbam tìtgmynh cảsibim giữvqwqa Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn vàdjvc Nhiêrfvmn Nhiêrfvmn thìtgmy sao lạbkpwi khôguhkng chứrxea?

Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft nàdjvco biếkofft Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw đbkpwang nghĩvpgotgmy trong đbkpwcwjlu, chỉppqy cảsibim thấnucky Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw khôguhkng còrzwbn giốxkanng vớxyjzi cậaennu thiếkoffu niêrfvmn màdjvctgmynh từuobeng biếkofft khi ởpuyarfvmn Mỹhoib nữvqwqa.

Thếkoffdjvc trong áofbanh mắrxeat côguhk ta bấnuckt giáofbac áofbanh lêrfvmn vẻfcpcofban dưfpzuơukpyng: “Thiêrfvmn Kỳcthw, thìtgmy ra em cóhoib chủrqji kiếkoffn nhưfpzu vậaenny, chịrxea cứrxeafpzupuyang em chỉppqydjvc mộxmvht côguhkng tửmywl vừuobea mớxyjzi tốxkant nghiệfuhdp đbkpwbkpwi họqpopc thôguhki chứrxea!”

“Cũfcpcng mong chịrxea sẽrfvm hiểsfymu vềkoffguhki nhưfpzu vậaenny.” Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw hoàdjvcn toàdjvcn khôguhkng quan tâibwim lờfcpgi khen củrqjia Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft, chỉppqy dặofban dòrzwb lạbkpwi lầcwjln nữvqwqa, “Nhớxyjzvpgo giao ưfpzuxyjzc củrqjia chúsjynng ta đbkpwnucky.”

“Đtgmyưfpzuơukpyng nhiêrfvmn!” Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft gậaennt đbkpwcwjlu rồtgmyi quay ngưfpzufcpgi nhìtgmyn vềkoff phínucka phòrzwbng An An, “Anh Thiêrfvmn Tuấnuckn vàdjvco đbkpwưfpzudjvcc mộxmvht láofbat rồtgmyi, chúsjynng ta cóhoibrfvmn vàdjvco khôguhkng?”


“Đtgmydjvci mộxmvht láofbat nữvqwqa chịrxea hẵdnpjng vàdjvco, sẵdnpjn tiệfuhdn xin lỗrqjii Nhiêrfvmn Nhiêrfvmn luôguhkn!”

“Nhưfpzung màdjvc…”

“Khôguhkng lẽrfvm chịrxea muốxkann lưfpzuu lạbkpwi hìtgmynh tưfpzudjvcng ngang ngưfpzudjvcc trong mắrxeat anh trai tôguhki sao?” Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthw hỏdnpji ngưfpzudjvcc lạbkpwi Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft.

“Biếkofft rồtgmyi! Láofbat nữvqwqa chịrxea sẽrfvmdjvco xin lỗrqjii ngưfpzufcpgi phụxmnr nữvqwq đbkpwóhoib!” Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft bĩvpgou môguhki khôguhkng cam tâibwim.

Cốxkan Thiêrfvmn Kỳcthwsjync nàdjvcy mớxyjzi gậaennt đbkpwcwjlu nhìtgmyn vềkoff phínucka phòrzwbng An An.

Sau khi Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn vàdjvco phòrzwbng An An…

“Anh vàdjvco đbkpwâibwiy làdjvcm gìtgmy? Khôguhkng ởpuyarfvmn thanh mai trúsjync mãcmjm củrqjia anh àdjvc?” An Đtgmyiềkoffm đbkpwrxeang dậaenny, vừuobea nóhoibi vừuobea đbkpwi ra phínucka cửmywla.

“An Đtgmyiềkoffm, em nghe anh giảsibii thínuckch đbkpwãcmjm!” Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn vộxmvhi kédnpjo tay An Đtgmyiềkoffm lạbkpwi, “Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft đbkpwúsjynng làdjvchoibukpyi ngang ngưfpzudjvcc, anh nhấnuckt đbkpwrxeanh sẽrfvm bắrxeat côguhknucky xin lỗrqjii em!”

“Xin lỗrqjii sao? Tôguhki khôguhkng dáofbam nhậaennn đbkpwâibwiu!” An Đtgmyiềkoffm lạbkpwnh lùcmjmng hừuobe mộxmvht tiếkoffng, cảsibim thấnucky lờfcpgi mìtgmynh nóhoibi nghe rấnuckt chua cháofbat, nhưfpzung vẫcthwn cốxkantgmym nédnpjn màdjvchoibi tiếkoffp, “Đtgmyâibwiy làdjvc nhàdjvc củrqjia Cốxkan đbkpwbkpwi tổvogpng tàdjvci, ai muốxkann vàdjvco thìtgmy chỉppqy cầcwjln anh nóhoibi mộxmvht câibwiu làdjvc đbkpwưfpzudjvcc, tôguhki chỉppqydjvc kẻfcpc ărfvmn nhờfcpgpuya đbkpwaennu, chẳhmpxng cóhoibfpzuofbach nóhoibi gìtgmy cảsibi! Ngưfpzufcpgi ta cóhoib mỉppqya mai sỉppqy nhụxmnrc An An thìtgmyguhki cũfcpcng đbkpwkoffu phảsibii chịrxeau thôguhki, làdjvcm gìtgmyhoibfpzuofbach gìtgmydjvc mong ngưfpzufcpgi ta xin lỗrqjii?”

An Đtgmyiềkoffm nóhoibi xong liềkoffn giậaennt mạbkpwnh tay ra.

“An Đtgmyiềkoffm…” Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn bưfpzuxyjzc lêrfvmn mộxmvht bưfpzuxyjzc, đbkpwôguhki màdjvcy anh tuấnuckn cau lạbkpwi rấnuckt dữvqwq dộxmvhi, “Em đbkpwuobeng giậaennn nữvqwqa đbkpwưfpzudjvcc khôguhkng?”

“Anh tráofbanh xa tôguhki ra!” An Đtgmyiềkoffm lùcmjmi lạbkpwi mộxmvht bưfpzuxyjzc.

Nhưfpzung Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn lạbkpwi bưfpzuxyjzc lêrfvmn mộxmvht bưfpzuxyjzc, mặofbac kệfuhd sựdeik chốxkanng cựdeik củrqjia An Đtgmyiềkoffm màdjvc đbkpwofbat tay lêrfvmn vai côguhk: “An Đtgmyiềkoffm, bốxkan mẹnren Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft làdjvc bạbkpwn thâibwin củrqjia mẹnren anh, cho dùcmjm thếkoffdjvco thìtgmy anh cũfcpcng phảsibii đbkpwxkani xửmywl lịrxeach sựdeik vớxyjzi Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft.”


Nghe Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn nhắrxeac đbkpwếkoffn mẹnren, An Đtgmyiềkoffm bấnuckt giáofbac bìtgmynh tĩvpgonh lạbkpwi, tuy Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn chưfpzua bao giờfcpghoibi cụxmnr thểsfym cho côguhk nghe vềkoff mẹnren củrqjia anh, nhưfpzung An Đtgmyiềkoffm cũfcpcng biếkofft mẹnren củrqjia Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn cóhoib mộxmvht vịrxea trínuck rấnuckt đbkpwofbac biệfuhdt trong lòrzwbng củrqjia anh, bâibwiy giờfcpg biểsfymu hiệfuhdn nàdjvcy củrqjia côguhkhoib phảsibii làdjvc quáofba nhỏdnpj nhen rồtgmyi khôguhkng?

Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn thấnucky An Đtgmyiềkoffm khôguhkng nóhoibi gìtgmy thìtgmy lậaennp tứrxeac ôguhkm lấnucky côguhk rồtgmyi đbkpwècwjlrfvmn ngưfpzufcpgi côguhk.

“Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn, anh đbkpwang làdjvcm cáofbai gìtgmy thếkoff?” An Đtgmyiềkoffm dùcmjmng lựdeikc đbkpwdrhly Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn ra.

“An Đtgmyiềkoffm, anh khôguhkng biếkofft cáofbach dỗrqjidjvcnh phụxmnr nữvqwq.” Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn vừuobea nhìtgmyn vừuobea nóhoibi rấnuckt nghiêrfvmm túsjync, khôguhkng nóhoibi ra hếkofft nửmywla câibwiu còrzwbn lạbkpwi: Nhưfpzung anh biếkofft cóhoibdjvci việfuhdc cóhoib thểsfym giảsibii quyếkofft trêrfvmn giưfpzufcpgng, màdjvcrzwbn cóhoib thểsfym giảsibii quyếkofft rấnuckt viêrfvmn mãcmjmn nữvqwqa.

“Anh cúsjynt đbkpwi cho tôguhki!” An Đtgmyiềkoffm vừuobea nóhoibi thìtgmy liềkoffn hấnuckt đbkpwcwjlu gốxkani lêrfvmn.

“Chậaennc…” Gưfpzuơukpyng mặofbat đbkpwnrenp trai củrqjia Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn lậaennp tứrxeac nhărfvmn nhóhoib, anh vừuobea đbkpwưfpzua tay ôguhkm lấnucky hạbkpw bộxmvh củrqjia mìtgmynh vừuobea rêrfvmn rỉppqy: “An Đtgmyiềkoffm, em đbkpwang mưfpzuu sáofbat chồtgmyng em đbkpwnucky.”

“Tôguhki…” An Đtgmyiềkoffm thấnucky Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn đbkpwau đbkpwxyjzn nhưfpzu vậaenny thìtgmy liềkoffn hốxkani hậaennn, nhưfpzung vẫcthwn gâibwin cổvogp khôguhkng nhậaennn, “Ai bảsibio anh giởpuya tròrzwbfpzuu manh? Đtgmyáofbang đbkpwfcpgi!”

Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn khôguhkng nóhoibi gìtgmy, chỉppqy nằcwjlm úsjynp ngưfpzufcpgi trêrfvmn giưfpzufcpgng củrqjia An Đtgmyiềkoffm, cảsibi ngưfpzufcpgi co rúsjynm lạbkpwi.

Khôguhkng lẽrfvmtgmynh thậaennt sựdeikdjvcm Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn bịrxea thưfpzuơukpyng rồtgmyi àdjvc?

An Đtgmyiềkoffm đbkpwưfpzua ngóhoibn tay ra chạbkpwm vàdjvco lưfpzung Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn, hỏdnpji dòrzwb: “Nàdjvcy, Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn, cóhoib phảsibii anh đbkpwang giảsibi vờfcpg khôguhkng đbkpwnucky?”

“An Đtgmyiềkoffm…” Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn úsjynp mặofbat lêrfvmn gốxkani củrqjia An Đtgmyiềkoffm, khẽrfvmhoibi.

“Làdjvcm sao?”

“Thậaennt sựdeik rấnuckt đbkpwau đbkpwnucky.” Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn vừuobea nóhoibi vừuobea chộxmvhp lấnucky tay An Đtgmyiềkoffm rồtgmyi đbkpwofbat vàdjvco chỗrqji nhạbkpwy cảsibim củrqjia mìtgmynh, “Khôguhkng tin thìtgmy em kiểsfymm tra đbkpwi nàdjvcy.”

An Đtgmyiềkoffm đbkpwdnpj bừuobeng mặofbat, vộxmvhi vàdjvcng rụxmnrt tay lạbkpwi, khôguhkng ngờfcpg Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn trởpuya ngưfpzufcpgi đbkpwècwjlguhk xuốxkanng mộxmvht lầcwjln nữvqwqa.

“Anh… anh… Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn!” An Đtgmyiềkoffm thấnucky tưfpzu thếkoffcmjmng hụxmnrc củrqjia Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn nhưfpzu vậaenny, đbkpwâibwiu cóhoib giốxkanng ngưfpzufcpgi vừuobea bịrxea thưfpzuơukpyng, rõxmnrdjvcng vừuobea rồtgmyi đbkpwãcmjm giảsibi vờfcpg!

An Đtgmyiềkoffm giậaennn quáofba lạbkpwi giơukpy châibwin lêrfvmn đbkpwáofba vềkoff phínucka hạbkpw bộxmvh củrqjia Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn.

Nhưfpzung lầcwjln nàdjvcy Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn đbkpwãcmjmhoib đbkpwkoff phòrzwbng trưfpzuxyjzc, liềkoffn đbkpwưfpzua tay ra nắrxeam châibwin An Đtgmyiềkoffm lạbkpwi khôguhkng cho côguhk đbkpwxmvhng đbkpwaenny.

“Thậaennt sựdeik đbkpwãcmjm bịrxea thưfpzuơukpyng màdjvc, khôguhkng tin thìtgmy em thửmywl cảsibim nhậaennn đbkpwi…” Giọqpopng nóhoibi thìtgmy thầcwjlm củrqjia Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn vang lêrfvmn bêrfvmn tai An Đtgmyiềkoffm, anh hôguhkn lêrfvmn mũfcpci côguhk rồtgmyi lầcwjln xuốxkanng môguhki côguhk.

cmjmi hưfpzuơukpyng quen thuộxmvhc củrqjia Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn lạbkpwi bao trùcmjmm An Đtgmyiềkoffm, khiếkoffn côguhk bấnuckt giáofbac nhắrxeam mắrxeat lạbkpwi, bắrxeat đbkpwcwjlu từuobe từuobe hồtgmyi đbkpwáofbap anh.

rfvmn phòrzwbng củrqjia An An dầcwjln trởpuyarfvmn yêrfvmn tĩvpgonh, chỉppqy nghe thấnucky tiếkoffng quầcwjln áofbao đbkpwưfpzudjvcc lộxmvht ra.

“Anh Thiêrfvmn Tuấnuckn! Em cóhoib thểsfymdjvco khôguhkng?”

Đtgmyúsjynng lúsjync Cốxkan Thiêrfvmn Tuấnuckn vừuobea cởpuyai cúsjync áofbao sơukpy mi củrqjia An Đtgmyiềkoffm thìtgmy ngoàdjvci cửmywla chợdjvct vang lêrfvmn tiếkoffng gọqpopi củrqjia Ninh Tuyếkofft Tuyếkofft.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.