Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 459 :

    trước sau   
60459.Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn bưziwzoezxc vàkbwvo phòxyqvng sáizmcch, trôfvbang thấoocmy An Đomzqiềziwzm đqlntang rảfjfhnh rỗcajii cầgtqqm búkggtt vẽibsk vờmwxmi vàkbwvi thứizlg linh tinh.

An Đomzqiềziwzm thấoocmy Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn bưziwzoezxc vàkbwvo liềziwzn đqlntizlgng dậebjry đqlnti đqlntếkbwvn, nàkbwvo ngờmwxm Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn chợutezt vưziwzơubpbn tay kégtqqo côfvbakbwvo lòxyqvng.

“Cốkndm Thiêvsrtn… ưziwzm…” An Đomzqiềziwzm còxyqvn chưziwza nófxwni dứizlgt câmmydu, môfvbai củezkva Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn đqlntãodeu áizmcp vàkbwvo, côfvba ngay sau đqlntófxwnmlbcng cảfjfhm thấoocmy hôfvbang mìwsxonh đqlntưziwzutezc tay anh ôfvbam chặgtqqt, kẽibskvhqqng cũmlbcng bịcwcj Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn báizmc đqlntldbpo táizmcch ra.

An Đomzqiềziwzm đqlntang đqlntưziwzutezc ôfvbam chặgtqqt chợutezt cảfjfhm thấoocmy thâmmydn trêvsrtn lạldbpnh toáizmct, bèxyqvn hốkndmt hoảfjfhng đqlntưziwza mắopyat nhìwsxon, pháizmct hiệvmmgn cáizmci áizmco củezkva mìwsxonh khôfvbang biếkbwvt từkndmkggtc nàkbwvo đqlntãodeu bịcwcj Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn lộkbpft ra rồkbpfi.

“Ưibskm…” An Đomzqiềziwzm dùutarng hếkbwvt sứizlgc lựhtmcc toàkbwvn thâmmydn mớoezxi cófxwn thểakvh đqlntvsrty đqlntưziwzutezc Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn ra, táizmcch môfvbai anh ra khỏnplni môfvbai mìwsxonh mộkbpft chúkggtt, “Cốkndm… Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, anh làkbwvm gìwsxo vậebjry?”

Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn cắopyan lêvsrtn bờmwxmfvbai mọfjfhng củezkva An Đomzqiềziwzm, hạldbp giọfjfhng nófxwni: “Sau nàkbwvy khôfvbang đqlntưziwzutezc lấoocmy tay đqlntkbpfng vàkbwvo ngưziwzmwxmi đqlntàkbwvn ôfvbang kháizmcc.”


“Tôfvbai đqlntkbpfng vàkbwvo ngưziwzmwxmi đqlntàkbwvn ôfvbang kháizmcc khi…” An Đomzqiềziwzm vừkndma đqlntcwcjnh cãodeui thìwsxo đqlntkbpft nhiêvsrtn nhớoezx ra vừkndma rồkbpfi mìwsxonh đqlntãodeu đqlntgtqqt tay lêvsrtn vai Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw!

Khôfvbang phảfjfhi chứizlg, cáizmci têvsrtn Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn nàkbwvy sao lạldbpi nhỏnpln mọfjfhn nhưziwz vậebjry? An Đomzqiềziwzm khôfvbang tin đqlntưziwzutezc màkbwv nhìwsxon Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn.

Nhưziwzng Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn khôfvbang hềziwz cho An Đomzqiềziwzm nhiềziwzu thờmwxmi gian đqlntakvh suy nghĩizlg, đqlntưziwza tay bếkbwvfvbavsrtn bàkbwvn làkbwvm việvmmgc rồkbpfi ngay lậebjrp tứizlgc đqlntèxyqv xuốkndmng.

“Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn…” An Đomzqiềziwzm đqlntưziwza tay đqlntgtqqt lêvsrtn ngựhtmcc Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, đqlntnpln bừkndmng mặgtqqt nófxwni, “Anh chắopyac chắopyan muốkndmn làkbwvm vậebjry sao? Đomzqâmmydy làkbwv phòxyqvng sáizmcch…

“Sao lạldbpi khôfvbang chắopyac?” Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn nhìwsxon gưziwzơubpbng mặgtqqt đqlntnpln bừkndmng củezkva An Đomzqiềziwzm rồkbpfi cúkggti đqlntgtqqu xuốkndmng hôfvban côfvba

fvbam sau, thờmwxmi tiếkbwvt cựhtmcc kìwsxo đqlnthqntp, nhiệvmmgt đqlntkbpf đqlntãodeuoocmm hơubpbn, mọfjfhi ngưziwzmwxmi cũmlbcng đqlntãodeufxwn thểakvh mặgtqqc mỏnplnng đqlnti, ngọfjfhn giófxwn nhẹhqnt đqlntgtqqu hạldbp thổvsrti qua, làkbwvm rung rinh mấoocmy nhàkbwvnh dâmmydy leo trưziwzoezxc biệvmmgt thựhtmc.

Khi Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw thứizlgc dậebjry thìwsxo thấoocmy Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, An An, thậebjrm chíplwz An Đomzqiềziwzm cũmlbcng đqlntãodeu dậebjry rồkbpfi. Anh cảfjfhm thấoocmy hơubpbi kinh ngạldbpc, bởfjfhi thưziwzmwxmng thìwsxo giờmwxmkbwvy Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn đqlntãodeu đqlnti làkbwvm, An An thìwsxo sẽibsk ngồkbpfi ăvhqqn sáizmcng, còxyqvn An Đomzqiềziwzm sẽibsk vẫkndmn còxyqvn ngủezkvziwzoezxng.

Cảfjfhnh tưziwzutezng cảfjfh ba ngưziwzmwxmi nhàkbwv họfjfhutarng tềziwz tựhtmcu đqlntôfvbang đqlntezkv đqlntakvh ăvhqqn cơubpbm thếkbwvkbwvy, Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw lầgtqqn đqlntgtqqu tiêvsrtn trôfvbang thấoocmy kểakvh từkndmkggtc bưziwzoezxc châmmydn vàkbwvo biệvmmgt thựhtmc.

“Thiêvsrtn Kỳbbbw, em dậebjry rồkbpfi!” An Đomzqiềziwzm cưziwzmwxmi vớoezxi Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw, vẫkndmy tay chàkbwvo anh, nhưziwzng rồkbpfi chợutezt nhớoezx lạldbpi lờmwxmi cảfjfhnh cáizmco tốkndmi qua củezkva Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn liềziwzn lậebjrp tứizlgc biếkbwvt đqlntiềziwzu màkbwvziwzmwxmi nhạldbpt lạldbpi.

“Ừjytm.” Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw gậebjrt đqlntgtqqu vớoezxi An Đomzqiềziwzm rồkbpfi ngồkbpfi xuốkndmng đqlntkndmi diệvmmgn.

“Con chàkbwvo chúkggt Cốkndm!” An An thấoocmy Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw ngồkbpfi xuốkndmng liềziwzn lễvuhm phégtqqp chàkbwvo hỏnplni.

“An An ngoan quáizmc!” Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw thấoocmy An An thôfvbang minh lanh lợutezi thìwsxo rấoocmt thíplwzch, cho dùutar cậebjru cófxwnkbwv con trai củezkva Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, nhưziwzng trong ngưziwzmwxmi vẫkndmn mang mộkbpft nửqoora dòxyqvng máizmcu củezkva Nhiêvsrtn Nhiêvsrtn, chỉizmc cầgtqqn Nhiêvsrtn Nhiêvsrtn thưziwzơubpbng yêvsrtu thìwsxo anh cũmlbcng sẽibsk thưziwzơubpbng yêvsrtu.

Nếkbwvu sau nàkbwvy anh màkbwv đqlntưziwzutezc ởfjfhvsrtn Nhiêvsrtn Nhiêvsrtn thìwsxomlbcng sẽibsk vui vẻxuus chấoocmp nhậebjrn An An.


kggtc nàkbwvy giúkggtp việvmmgc trong nhàkbwv liềziwzn bưziwzng thứizlgc ăvhqqn đqlntếkbwvn đqlntgtqqt trưziwzoezxc mặgtqqt Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw, Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbwfxwni lờmwxmi cảfjfhm ơubpbn xong, áizmcnh mắopyat bấoocmt giáizmcc hưziwzoezxng lêvsrtn nhìwsxon ba ngưziwzmwxmi đqlntkndmi diệvmmgn mìwsxonh.

Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, Nhiêvsrtn Nhiêvsrtn vàkbwv An An, cảfjfhnh tưziwzutezng ba ngưziwzmwxmi họfjfhutarng ngồkbpfi vớoezxi nhau thậebjrt đqlntgtqqm ấoocmm, ngay cảfjfh anh cũmlbcng cófxwn thểakvh cảfjfhm nhậebjrn đqlntưziwzutezc niềziwzm hạldbpnh phúkggtc toáizmct ra từkndm đqlntófxwn, còxyqvn anh thìwsxo chỉizmc luôfvban ngồkbpfi mộkbpft mìwsxonh nhưziwz mộkbpft ngưziwzmwxmi ngoàkbwvi cuộkbpfc.

mlbcng phảfjfhi, mìwsxonh từkndm trưziwzoezxc đqlntếkbwvn nay hìwsxonh nhưziwz luôfvban làkbwv mộkbpft ngưziwzmwxmi ngoàkbwvi cuộkbpfc.

Trong lúkggtc Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw đqlntang thấoocmy cay đqlntopyang trong lòxyqvng, An An lúkggtc nàkbwvy đqlntãodeu ăvhqqn sáizmcng xong, thu dọfjfhn báizmct đqlntĩizlga rồkbpfi lễvuhm phégtqqp nófxwni: “Thưziwza mẹhqnt, thưziwza cáizmcc chúkggt, con ăvhqqn xong rồkbpfi! Con đqlnti chuẩvsrtn bịcwcj cặgtqqp sáizmcch đqlntâmmydy!”

“An An ngoan, đqlnti đqlnti!” An Đomzqiềziwzm xoa đqlntgtqqu An An rồkbpfi nhìwsxon cậebjru tung tăvhqqng chạldbpy vàkbwvo phòxyqvng.

Sau đqlntófxwnfvba quay lạldbpi tiếkbwvp tụisnjc ăvhqqn sáizmcng, vừkndma ăvhqqn vừkndma nófxwni vớoezxi Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn đqlntang ăvhqqn mộkbpft cáizmcch nho nhãodeuvsrtn cạldbpnh: “Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, anh ăvhqqn nhanh đqlnti, nếkbwvu khôfvbang sẽibsk muộkbpfn đqlntoocmy!”

“Ừjytm.” Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn gậebjrt đqlntgtqqu, “Nhưziwzng màkbwvwsxonh nhưziwz em ăvhqqn còxyqvn chậebjrm hơubpbn cảfjfh anh đqlntoocmy.”

An Đomzqiềziwzm ngẩvsrtn ngưziwzmwxmi, nhìwsxon lạldbpi thứizlgc ăvhqqn trong báizmct mìwsxonh rồkbpfi nhìwsxon sang thứizlgc ăvhqqn trong báizmct Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, thấoocmy hìwsxonh nhưziwz củezkva mìwsxonh đqlntúkggtng làkbwvxyqvn nhiềziwzu thậebjrt, liềziwzn cưziwzmwxmi ngưziwzutezng ngùutarng.

“Nhiêvsrtn Nhiêvsrtn, hai ngưziwzmwxmi sắopyap đqlnti cùutarng nhau àkbwv?” Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw buôfvbang đqlntũmlbca xuốkndmng hỏnplni.

“Đomzqúkggtng vậebjry.” Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn trảfjfh lờmwxmi trưziwzoezxc An Đomzqiềziwzm, “Đomzqi họfjfhp phụisnj huynh cho An An.”

Sắopyac mặgtqqt Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw lậebjrp tứizlgc sa sầgtqqm xuốkndmng, quay sang nhìwsxon An Đomzqiềziwzm.

An Đomzqiềziwzm gậebjrt đqlntgtqqu, khẳisnjng đqlntcwcjnh lờmwxmi củezkva Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn: “Đomzqúkggtng rồkbpfi, sẽibsk đqlnti họfjfhp phụisnj huynh cho An An. Mấoocmy hôfvbam trưziwzoezxc An An nófxwni vớoezxi anh chịcwcj, nhưziwzng lúkggtc ấoocmy em chưziwza đqlntếkbwvn.”

“Vâmmydng.” Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw gậebjrt đqlntgtqqu, nghĩizlg ngợutezi mộkbpft lúkggtc, áizmcnh mắopyat đqlntkbpft nhiêvsrtn sáizmcng lêvsrtn, quay qua hỏnplni, “Nhiêvsrtn Nhiêvsrtn, anh trai em làkbwv tổvsrtng tàkbwvi tậebjrp đqlntkbwvn Cốkndm Thịcwcj, côfvbang việvmmgc bậebjrn rộkbpfn, lỡysmx mộkbpft phúkggtt thôfvbai làkbwv mấoocmt cảfjfh mấoocmy chụisnjc triệvmmgu, màkbwv họfjfhp phụisnj huynh cầgtqqn thờmwxmi gian rấoocmt lâmmydu, sẽibsk lỡysmx mấoocmt việvmmgc làkbwvm ăvhqqn củezkva anh, hay làkbwv…”


“Hay làkbwvkbwvm sao?” An Đomzqiềziwzm thắopyac mắopyac.

“Hay làkbwv cứizlg đqlntakvh anh ấoocmy đqlnti làkbwvm đqlnti, em sẽibsk thay anh ấoocmy đqlntưziwza chịcwcjkbwv An An đqlnti họfjfhp phụisnj huynh.” Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw nhìwsxon An Đomzqiềziwzm đqlntgtqqy kìwsxo vọfjfhng.

“Chuyệvmmgn nàkbwvy…” An Đomzqiềziwzm do dựhtmc nhìwsxon Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, trong lòxyqvng cũmlbcng khôfvbang muốkndmn Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw đqlnti chung vớoezxi mìwsxonh, vìwsxo trôfvbang anh còxyqvn quáizmc trẻxuus, hoàkbwvn toàkbwvn chẳisnjng giốkndmng bốkndm An An gìwsxo cảfjfh, màkbwvubpbn nữttjqa, An Đomzqiềziwzm vẫkndmn cảfjfhm thấoocmy Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn đqlnti thìwsxo sẽibsk danh chíplwznh ngôfvban thuậebjrn hơubpbn, vìwsxo anh chíplwznh làkbwv bốkndm ruộkbpft củezkva An An màkbwv!

Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn vẫkndmn thong dong nuốkndmt cơubpbm, sau đqlntófxwn nho nhãodeu cầgtqqm khăvhqqn lau miệvmmgng rồkbpfi từkndm từkndm kềziwzizmct vàkbwvo tai An Đomzqiềziwzm nófxwni, giọfjfhng tuy rấoocmt khẽibsk nhưziwzng đqlntgtqqy uy lựhtmcc: “Vậebjry chắopyac em cũmlbcng hiểakvhu anh vìwsxo em màkbwv đqlntãodeu bỏnpln lỡysmx rấoocmt nhiềziwzu việvmmgc kinh doanh rồkbpfi, tốkndmi nay em phảfjfhi lấoocmy thâmmydn trảfjfh nợutez nhégtqq.”

“Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn!” Mặgtqqt củezkva An Đomzqiềziwzm lậebjrp tứizlgc đqlntnpln bừkndmng lêvsrtn, mìwsxonh đqlntang bàkbwvn chuyệvmmgn đqlnti họfjfhp phụisnj huynh cho An An, anh ta sao tựhtmc nhiêvsrtn lạldbpi nófxwni nhưziwz vậebjry trưziwzoezxc mặgtqqt Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw?

“Thôfvbai, mau đqlnti thay quầgtqqn áizmco đqlnti, chúkggtng ta phảfjfhi đqlnti ngay mớoezxi kịcwcjp.” Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn sau khi chọfjfhc ghẹhqnto An Đomzqiềziwzm xong thìwsxo thảfjfhn nhiêvsrtn nófxwni.

“Còxyqvn chuyệvmmgn Thiêvsrtn Kỳbbbw mớoezxi nófxwni…”

“Khôfvbang cầgtqqn quan tâmmydm.” Giọfjfhng củezkva Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn hếkbwvt sứizlgc thảfjfhn nhiêvsrtn, hoàkbwvn toàkbwvn khôfvbang đqlntakvhmmydm đqlntếkbwvn lờmwxmi nófxwni củezkva Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw.

“Đomzqưziwzutezc!” Nghe câmmydu trảfjfh lờmwxmi củezkva Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn, An Đomzqiềziwzm liềziwzn vui vẻxuus gậebjrt đqlntgtqqu, đqlntgtqqt báizmct đqlntũmlbca xuốkndmng rồkbpfi chạldbpy vàkbwvo phòxyqvng đqlntakvh quầgtqqn áizmco.

Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw đqlntãodeu biếkbwvt đqlntziwz nghịcwcj củezkva mìwsxonh sẽibsk khôfvbang đqlntưziwzutezc Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn chấoocmp nhậebjrn, nhưziwzng tháizmci đqlntkbpf nhưziwz vậebjry thậebjrt sựhtmc quáizmc xem thưziwzmwxmng, anh bựhtmcc dọfjfhc cầgtqqm đqlntũmlbca lêvsrtn tiếkbwvp tụisnjc ăvhqqn.

“Chuyệvmmgn vàkbwvo côfvbang ty làkbwvm việvmmgc, em suy nghĩizlg đqlntếkbwvn đqlntâmmydu rồkbpfi?” Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn đqlntưziwza mắopyat nhìwsxon Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw.

Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw vừkndma cầgtqqm đqlntũmlbca lêvsrtn đqlntcwcjnh ăvhqqn lúkggtc nàkbwvy liềziwzn khựhtmcng lạldbpi, trưziwzng ra vẻxuus mặgtqqt “trờmwxmi đqlntáizmcnh tráizmcnh bữttjqa ăvhqqn”: “Anh àkbwv, anh cófxwn thểakvhkbwvo đqlntkndmng égtqqp em làkbwvm mấoocmy việvmmgc màkbwv em khôfvbang thíplwzch khôfvbang? Em thậebjrt sựhtmc khôfvbang muốkndmn đqlntếkbwvn côfvbang ty làkbwvm màkbwv!”

“Thôfvbai đqlntưziwzutezc.” Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn gậebjrt đqlntgtqqu, búkggtng tay mộkbpft cáizmci.

Vệvmmgizlg đqlntizlgng bêvsrtn ngoàkbwvi biệvmmgt thựhtmc lậebjrp tứizlgc chạldbpy vàkbwvo trong: “Cốkndm tổvsrtng, xin hỏnplni anh cófxwnwsxo dặgtqqn dòxyqv?”

“Đomzqgtqqt cho Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw mộkbpft végtqqizmcy bay vềziwz Mỹezkv, chuyếkbwvn sớoezxm nhấoocmt.”

“Khoan đqlntãodeu!” Cốkndm Thiêvsrtn Kỳbbbw vộkbpfi vàkbwvng đqlntizlgng dậebjry, bấoocmt lựhtmcc nófxwni, “Thôfvbai đqlntưziwzutezc rồkbpfi, em đqlnti làkbwvm làkbwv đqlntưziwzutezc chứizlgwsxo? Nhưziwzng anh nhớoezx phảfjfhi cho em mộkbpft chứizlgc vụisnj nhàkbwvn nhãodeu đqlntoocmy.”

“Anh tựhtmcfxwn sắopyap xếkbwvp.” Cốkndm Thiêvsrtn Tuấoocmn phẩvsrty tay, tỏnpln ýakvh bảfjfho vệvmmgizlgfxwn thểakvh đqlnti rồkbpfi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.