Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 450 :

    trước sau   
60450.Sau khi hai ngưnnnatxqwi đjtvvếvyixn bệisdgnh việisdgn thìteipbdom cửfyrba vàbocuo phòbudang củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh.

Bốktka mẹvhfy củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh vàbocu Cao Lỗkrnni thấvyixy An Đrkpziềyifgm đjtvvếvyixn lậrkpzp tứdjjsc chạkbaoy đjtvvếvyixn chàbocuo đjtvvódjjsn: “An Đrkpziềyifgm, cônnna đjtvvếvyixn rồyimbi àbocu!”

“Chàbocuo chútkab chàbocuo cônnna!” An Đrkpziềyifgm chàbocuo bốktka mẹvhfy củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh rồyimbi nhìteipn sang Cao Lỗkrnni, “Cao Lỗkrnni.”

“Ừfyrb.” Cao Lỗkrnni gậrkpzt đjtvvansnu vớrtpri An Đrkpziềyifgm, áxtqqnh mắxuxzt bấvyixt giáxtqqc nhìteipn vềyifg phíxvsra Cốktka Thiêggkan Kỳuhim đjtvvang đjtvvdjjsng bêggkan An Đrkpziềyifgm

“Ngưnnnatxqwi nàbocuy làbocu...” Cao Lỗkrnni pháxtqqt hiệisdgn ngưnnnatxqwi đjtvvàbocun ônnnang bêggkan cạkbaonh An Đrkpziềyifgm rấvyixt giốktkang vớrtpri Cốktka tổarimng, nhưnnnang khíxvsr chấvyixt hoàbocun toàbocun kháxtqqc.

Cốktka tổarimng báxtqq khíxvsr trầansnm lặbocung, đjtvvrkpzm khíxvsr chấvyixt, còbudan ngưnnnatxqwi con trai trưnnnartprc mặbocut thìteip mang cho ngưnnnatxqwi ta cảamimm giáxtqqc trẻwson trung, cứdjjs nheo mắxuxzt cưnnnatxqwi, chỉvhfybocu mớrtpri gặbocup lầansnn đjtvvansnu, anh khônnnang biếvyixt làbocu đjtvvagovng sau nụvyixnnnatxqwi đjtvvódjjsbocu bộmxdh mặbocut nhưnnna thếvyixbocuo.


“Đrkpzâdnbby làbocu Thiêggkan Kỳuhim, em trai củkvgja Cốktka Thiêggkan Tuấvyixn!” An Đrkpziềyifgm vộmxdhi giớrtpri thiệisdgu vớrtpri Cao Lỗkrnni vàbocu bốktka mẹvhfy củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh.

Đrkpzưnnnagzbsc An Đrkpziềyifgm giớrtpri thiêggkau, Cao Lỗkrnni mớrtpri sựtfcmc nhớrtpr ra, đjtvvútkabng làbocu Cốktka tổarimng códjjs mộmxdht đjtvvdjjsa em trai gọnbqqi làbocu Cốktka Thiêggkan Kỳuhim, chỉvhfybocu đjtvvkbaoi đjtvva sốktka thờtxqwi gian củkvgja mìteipnh vàbocu Cốktka tổarimng đjtvvyifgu ởbgifnnnang ty, nêggkan khônnnang códjjsvyixn tưnnnagzbsng gìteip nhiềyifgu vớrtpri cậrkpzu chủkvgj nhỏtfcmbocuy.

“Chàbocuo anh.” Cốktka Thiêggkan Kỳuhim tiếvyixn vềyifg trưnnnartprc mộmxdht bưnnnartprc bắxuxzt tay vớrtpri Cao Lỗkrnni.

“Chàbocuo cậrkpzu.” Cao Lỗkrnni cũisdgng gậrkpzt đjtvvansnu vàbocu bắxuxzt tay vớrtpri Cốktka Thiêggkan Kỳuhim.

Cốktka Thiêggkan Kỳuhimnnnaơodsii cưnnnatxqwi nhìteipn Cao Lỗkrnni: Anh nhớrtpr bốktka từkigsng nódjjsi, Cao Lỗkrnni nàbocuy làbocu trợgzbsvups đjtvvxuxzc lựtfcmc củkvgja Cốktka Thiêggkan Tuấvyixn, khônnnang ngờtxqwteip mộmxdht ngưnnnatxqwi phụvyix nữbmkqbocu bỏtfcm cảamim vịteip tríxvsr trợgzbsvups tậrkpzp đjtvvbocun Cốktka Thịteip!

Nhưnnnang nhưnnna vậrkpzy càbocung tốktkat, kếvyix hoạkbaoch củkvgja mìteipnh sẽzwbibocung dễxvsrbocung thựtfcmc hiệisdgn hơodsin!

Cốktka Thiêggkan Kỳuhim vừkigsa cưnnnatxqwi vừkigsa thu tay lạkbaoi.

tkabc nàbocuy, An Đrkpziềyifgm đjtvvãrfoy đjtvvi đjtvvếvyixn bêggkan giưnnnatxqwng củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh, cônnna đjtvvưnnnaa tay sờtxqwggkan khuônnnan mặbocut nhợgzbst nhạkbaot củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh, quay đjtvvansnu nhìteipn bốktka mẹvhfy củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh: “Cônnna chútkab, con thấvyixy sắxuxzc mặbocut củkvgja Doanh Doanh tốktkat hơodsin trưnnnartprc rấvyixt nhiềyifgu.”

Bốktka mẹvhfy củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh biếvyixt làbocu An Đrkpziềyifgm đjtvvang an ủkvgji cho họnbqq vui thônnnai, nhưnnnang cũisdgng gậrkpzt đjtvvansnu: “Báxtqqc sĩgzbs bảamimo, từkigs sau khi Doanh Doanh códjjs chútkabt phảamimn ứdjjsng thìteipteipnh hìteipnh khảamim quan lêggkan rồyimbi, bâdnbby giờtxqw đjtvvãrfoy đjtvvkbaot đjtvvếvyixn mộmxdht giớrtpri hạkbaon kháxtqqc, chỉvhfy cầansnn códjjs thêggkam nhữbmkqng kíxvsrch thíxvsrch nhỏtfcm vớrtpri Doanh Doanh chắxuxzc chắxuxzn nódjjs sẽzwbi tỉvhfynh lạkbaoi, nêggkan cônnna chútkab mớrtpri gọnbqqi con đjtvvếvyixn đjtvvâdnbby thửfyrb vớrtpri cônnna chútkab.”

“Vâdnbbng, con sẽzwbi cốktka gắxuxzng hếvyixt sứdjjsc giútkabp Doanh Doanh!” An Đrkpziềyifgm gậrkpzt đjtvvansnu.

“An Đrkpziềyifgm, cônnna đjtvvãrfoy nghĩgzbs ra cáxtqqch gìteip rồyimbi sao?” Nghe An Đrkpziềyifgm nódjjsi, Cao Lỗkrnni vừkigsa nódjjsi chuyệisdgn xong vớrtpri Cốktka Thiêggkan Kỳuhim lậrkpzp tứdjjsc đjtvvi đjtvvếvyixn trưnnnartprc mặbocut cônnna.

“Ơmxdh, tạkbaom thờtxqwi tônnnai vẫyifgn chưnnnaa nghĩgzbs ra cáxtqqch gìteip hay cảamim, chỉvhfybocu vừkigsa thấvyixy miếvyixng xoàbocui sấvyixy trêggkan bàbocun, đjtvvmxdht nhiêggkan nghĩgzbs ra mộmxdht cáxtqqch, khônnnang biếvyixt códjjs đjtvvưnnnagzbsc khônnnang.” An Đrkpziềyifgm nódjjsi, ngạkbaoi ngùcfrhng cútkabi đjtvvansnu xuốktkang.

“Cônnnadjjsi thửfyrb xem! Chỉvhfy cầansnn códjjs thểxtqq giútkabp Doanh Doanh tỉvhfynh lạkbaoi thìteipxtqqch gìteipnnnai cũisdgng sẽzwbi thửfyrb!” Cao Lỗkrnni tràbocun đjtvvansny hy vọnbqqng nhìteipn An Đrkpziềyifgm.


“Vậrkpzy thìteip tốktkat.” An Đrkpziềyifgm gậrkpzt đjtvvansnu, “Thìteipbocu lầansnn trưnnnartprc tônnnai nódjjsi códjjs ngưnnnatxqwi muốktkan giàbocunh xoàbocui sấvyixy củkvgja Doanh Doanh thìteip em ấvyixy phảamimn ứdjjsng ngay, nhưnnnang ngưnnnatxqwi em ấvyixy quan tâdnbbm nhấvyixt chíxvsrnh làbocu Cao Lỗkrnni anh đjtvvâdnbby, lầansnn nàbocuy tônnnai đjtvvteipnh nódjjsi vớrtpri Doanh Doanh làbocudjjs ngưnnnatxqwi muốktkan giàbocunh mấvyixt anh!”

“Giàbocunh tônnnai?” Cao Lỗkrnni sữbmkqng sờtxqw, nhấvyixt thờtxqwi chưnnnaa phảamimn ứdjjsng đjtvvưnnnagzbsc gìteip.

“Đrkpzútkabng, tônnnai nhớrtpr lầansnn trưnnnartprc Doanh Doanh thấvyixy Susan đjtvvyimbng nghiệisdgp củkvgja anh đjtvvmxdht nhiêggkan trởbgifggkan xinh đjtvvvhfyp thìteip lậrkpzp tứdjjsc nhưnnna gặbocup kẻwson đjtvvteipch vậrkpzy, sau đjtvvódjjs em ấvyixy nhờtxqwnnnai bàbocuy kếvyix giútkabp đjtvvxtqq tráxtqqnh việisdgc Susan giàbocunh mấvyixt anh đjtvvi.” An Đrkpziềyifgm ngạkbaoi ngùcfrhng giảamimi thíxvsrch.

“Susan giàbocunh mấvyixt tônnnai?” Cao Lỗkrnni càbocung cảamimm thấvyixy khódjjs hiểxtqqu.

“Chíxvsrnh làbocu lầansnn trưnnnartprc, Doanh Doanh tranh thủkvgj anh mang cơodsim trưnnnaa, em ấvyixy nhờtxqwnnnai thăjtvvm dòbuda xem tạkbaoi sao Susan lạkbaoi trởbgifggkan xinh đjtvvvhfyp nhưnnna vậrkpzy, em ấvyixy tưnnnabgifng Susan thíxvsrch anh, nêggkan mớrtpri thay đjtvvarimi, nêggkan lo trưnnnartprc tíxvsrnh sau nhờtxqwnnnai đjtvvi thăjtvvm dòbuda Susan.” Nódjjsi đjtvvếvyixn đjtvvâdnbby, An Đrkpziềyifgm lạkbaoi vộmxdhi giảamimi thíxvsrch vớrtpri Cao Lỗkrnni, “Doanh Doanh khônnnang phảamimi códjjs ývups muốktkan đjtvviềyifgu tra anh đjtvvâdnbbu, chỉvhfybocu em ấvyixy quáxtqq quan tâdnbbm đjtvvếvyixn anh, em ấvyixy còbudan trẻwsonisdgng khônnnang biếvyixt yêggkau đjtvvưnnnaơodsing làbocuteipggkan mớrtpri làbocum nhưnnna vậrkpzy!”

“...” Khi Cao Lỗkrnni vàbocu bốktka mẹvhfy Khưnnnau Doanh Doanh ngạkbaoc nhiêggkan vềyifg nhữbmkqng việisdgc làbocum trưnnnartprc đjtvvâdnbby củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh thìteip Cốktka Thiêggkan Kỳuhim bấvyixt giáxtqqc cau màbocuy: Khônnnang ngờtxqw, Susan vìteip gặbocup mìteipnh màbocu trởbgifggkan xinh đjtvvvhfyp lạkbaoi dâdnbby vàbocuo chuyệisdgn nhưnnna thếvyixbocuy!

“Khônnnang sao.” Cao Lỗkrnni nghe An Đrkpziềyifgm nódjjsi xong, lắxuxzc đjtvvansnu, chỉvhfybocu anh khônnnang ngờtxqw, Doanh Doanh lạkbaoi quan tâdnbbm mìteipnh nhưnnna thếvyix.

“Vậrkpzy tônnnai códjjs thểxtqq thửfyrb mộmxdht chútkabt khônnnang?” An Đrkpziềyifgm thăjtvvm dòbuda Cao Lỗkrnni.

“Đrkpzưnnnaơodsing nhiêggkan làbocu đjtvvưnnnagzbsc rồyimbi.” Cao Lỗkrnni gậrkpzt đjtvvansnu, nhưnnnatxqwng chỗkrnn cho An Đrkpziềyifgm.

An Đrkpziềyifgm đjtvvi đjtvvêggkan bêggkan giưnnnatxqwng củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh, đjtvvưnnnaa tay vuốktkat lạkbaoi tódjjsc cho Khưnnnau Doanh Doanh: “Doanh Doanh, khi nàbocuo em tỉvhfynh lạkbaoi vậrkpzy? Chịteip An Đrkpziềyifgm nhớrtpr em lắxuxzm.”

An Đrkpziềyifgm vừkigsa nódjjsi xong thìteip thấvyixy ngódjjsn tay củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh nhútkabc nhíxvsrch: Nhấvyixt đjtvvteipnh làbocu Doanh Doanh nghe tháxtqqy mìteipnh nódjjsi chuyệisdgn, chỉvhfybocu vẫyifgn chưnnnaa thểxtqq mởbgif mắxuxzt ra đjtvvưnnnagzbsc!

An Đrkpziềyifgm kíxvsrch đjtvvmxdhng híxvsrt thởbgifdnbbu, tiếvyixp tụvyixc nódjjsi: “Doanh Doanh, em mau tỉvhfynh lạkbaoi đjtvvi, bâdnbby giờtxqw Cao Lỗkrnni vìteip em màbocu gầansny đjtvvi trônnnang thấvyixy rõbdom đjtvvvyixy! Gầansnn đjtvvâdnbby, ngay cảamim Susan cũisdgng đjtvvếvyixn thăjtvvm em!”

An Đrkpziềyifgm nódjjsi xong, thấvyixy ngódjjsn tay củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh đjtvvang nhắxuxzm mắxuxzt cửfyrb đjtvvmxdhng mạkbaonh mộmxdht cáxtqqi.

An Đrkpziềyifgm nghiếvyixn răjtvvng, biếvyixt bâdnbby giờtxqwteipnh phảamimi cốktka gắxuxzng tiếvyixp tụvyixc: “Bâdnbby giờtxqw Susan rấvyixt tốktkat vớrtpri Cao Lỗkrnni, luônnnan ởbgifggkan cạkbaonh Cao Lỗkrnni, an ủkvgji anh ấvyixy, khíxvsrch lệisdg anh ấvyixy, ngưnnnatxqwi kháxtqqc nhìteipn vàbocuo rấvyixt cảamimm đjtvvmxdhng.”

tkabc nàbocuy, Khưnnnau Doanh Doanh đjtvvang nhắxuxzm chặbocut mắxuxzt lạkbaoi, míxvsr mắxuxzt cửfyrb đjtvvmxdhng, nhưnnnang cũisdgng chỉvhfybocu mộmxdht cửfyrb đjtvvmxdhng nhẹvhfy, ai nấvyixy đjtvvyifgu chăjtvvm chútkab theo dõbdomi Khưnnnau Doanh Doanh, càbocung ônnnam niềyifgm hy vọnbqqng nhìteipn An Đrkpziềyifgm: Doanh Doanh nhấvyixt đjtvvteipnh sẽzwbi tỉvhfynh lạkbaoi, nhấvyixt đjtvvteipnh!

An Đrkpziềyifgm cắxuxzn chặbocut mônnnai, nódjjsi: “Lầansnn trưnnnartprc chịteip bảamimo Susan trởbgifggkan xinh đjtvvvhfyp khônnnang phảamimi vìteip Cao Lỗkrnni, thựtfcmc ra làbocu gạkbaot em đjtvvvyixy! Susan vìteip muốktkan giàbocunh lấvyixy Cao Lỗkrnni mớrtpri lộmxdht xáxtqqc nhưnnna vậrkpzy! Doanh Doanh, em mau tỉvhfynh lạkbaoi đjtvvi! Nếvyixu trễxvsr chútkabt nữbmkqa thìteip Cao Lỗkrnni sẽzwbi bịteip Susan giàbocunh mấvyixt đjtvvvyixy!”

tkabc nàbocuy, tấvyixt cảamim mọnbqqi ngưnnnatxqwi đjtvvyifgu thấvyixy lônnnang mi củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh nhútkabc nhíxvsrch mộmxdht cáxtqqi!

“Báxtqqc sĩgzbs!” Cao Lỗkrnni kíxvsrch đjtvvmxdhng lao ra khỏtfcmi cửfyrba, mẹvhfy củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh sàbocubocuo lòbudang củkvgja bốktka Khưnnnau Doanh Doanh khódjjsc khônnnang thàbocunh tiếvyixng, Cốktka Thiêggkan Kỳuhim chăjtvvm chútkab cảamimnh tưnnnagzbsng kỳuhim lạkbaobocuy, thựtfcmc sựtfcm khônnnang biếvyixt nêggkan nódjjsi gìteip.

budan An Đrkpziềyifgm, lậrkpzp tứdjjsc nắxuxzm lấvyixy tay củkvgja Khưnnnau Doanh Doanh tiếvyixp tụvyixc cốktka gắxuxzng: “Doanh Doanh, em nghe chịteipdjjsi phảamimi khônnnang, mau mởbgif mắxuxzt ra nàbocuo, dùcfrhng sứdjjsc, em sẽzwbi lậrkpzp tứdjjsc códjjs thểxtqq nhìteipn thấvyixy Cao Lỗkrnni, còbudan códjjs bốktka mẹvhfy củkvgja em nữbmkqa! Khưnnnau Doanh Doanh, mau mởbgif mắxuxzt ra!”

An Đrkpziềyifgm rấvyixt kíxvsrch đjtvvmxdhng khíxvsrch lệisdg Khưnnnau Doanh Doanh, nhưnnnang ngay sau đjtvvódjjs, cônnna đjtvvmxdht nhiêggkan ngẩwgpon ngưnnnatxqwi: Đrkpzônnnai mắxuxzt củkvgja Doanh Doanh… Báxtqqc sĩgzbsdjjsi, bâdnbby giờtxqw đjtvvônnnai mắxuxzt củkvgja Doanh Doanh khônnnang thểxtqq nhìteipn thấvyixy gìteip nữbmkqa!

Nếvyixu Doanh Doanh tỉvhfynh lạkbaoi nhưnnnang pháxtqqt hiệisdgn mìteipnh khônnnang thểxtqq nhìteipn thấvyixy gìteip nữbmkqa thìteip em ấvyixy phảamimi làbocum sao đjtvvâdnbby?

Nghĩgzbs đjtvvếvyixn đjtvvâdnbby, An Đrkpziềyifgm trởbgifggkan hoảamimng loạkbaon, cônnnatkabi đjtvvansnu nhìteipn Khưnnnau Doanh Doanh đjtvvang cốktka gắxuxzng mởbgif mắxuxzt ra, mộmxdht cảamimm giáxtqqc bấvyixt lựtfcmc mãrfoynh mẽzwbirkpzp đjtvvếvyixn.

“An Đrkpziềyifgm, Doanh Doanh sao rồyimbi?” Cao Lỗkrnni sau khi gọnbqqi báxtqqc sĩgzbs đjtvvếvyixn thìteip liềyifgn chạkbaoy thẳtkabng vàbocuo phòbudang bệisdgnh.

“Hìteipnh nhưnnna Doanh Doanh đjtvvang cốktka gắxuxzng tỉvhfynh lạkbaoi.” An Đrkpziềyifgm ngẩwgpong đjtvvansnu lêggkan, nhìteipn Cao Lỗkrnni đjtvvang rấvyixt kíxvsrch đjtvvmxdhng, cônnna đjtvvbocut tay Khưnnnau Doanh Doanh vàbocuo tay củkvgja Cao Lỗkrnni.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.