Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 450 :

    trước sau   
60450.Sau khi hai ngưedgpbhhui đilfcếqrtmn bệsfdpnh việsfdpn thìnlxxugkq cửvpzxa vàqreqo phòmpting củsdila Khưedgpu Doanh Doanh.

Bốauue mẹugkq củsdila Khưedgpu Doanh Doanh vàqreq Cao Lỗwcmmi thấcwfjy An Đkpiiiềuitjm đilfcếqrtmn lậbucbp tứqsvrc chạeeehy đilfcếqrtmn chàqreqo đilfcóbczvn: “An Đkpiiiềuitjm, côrcsx đilfcếqrtmn rồdxtdi àqreq!”

“Chàqreqo chúkcxb chàqreqo côrcsx!” An Đkpiiiềuitjm chàqreqo bốauue mẹugkq củsdila Khưedgpu Doanh Doanh rồdxtdi nhìnlxxn sang Cao Lỗwcmmi, “Cao Lỗwcmmi.”

“Ừnbyz.” Cao Lỗwcmmi gậbucbt đilfcvdryu vớizimi An Đkpiiiềuitjm, áttvinh mắcetmt bấcwfjt giáttvic nhìnlxxn vềuitj phíxekma Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxh đilfcang đilfcqsvrng bêoagmn An Đkpiiiềuitjm

“Ngưedgpbhhui nàqreqy làqreq...” Cao Lỗwcmmi pháttvit hiệsfdpn ngưedgpbhhui đilfcàqreqn ôrcsxng bêoagmn cạeeehnh An Đkpiiiềuitjm rấcwfjt giốauueng vớizimi Cốauue tổodzbng, nhưedgpng khíxekm chấcwfjt hoàqreqn toàqreqn kháttvic.

Cốauue tổodzbng báttvi khíxekm trầvdrym lặjlvsng, đilfcbucbm khíxekm chấcwfjt, còmptin ngưedgpbhhui con trai trưedgpizimc mặjlvst thìnlxx mang cho ngưedgpbhhui ta cảgrdim giáttvic trẻghbx trung, cứqsvr nheo mắcetmt cưedgpbhhui, chỉqrtmqreq mớizimi gặjlvsp lầvdryn đilfcvdryu, anh khôrcsxng biếqrtmt làqreq đilfcwcmmng sau nụuftxedgpbhhui đilfcóbczvqreq bộrlse mặjlvst nhưedgp thếqrtmqreqo.


“Đkpiiâgqcby làqreq Thiêoagmn Kỳzxxh, em trai củsdila Cốauue Thiêoagmn Tuấcwfjn!” An Đkpiiiềuitjm vộrlsei giớizimi thiệsfdpu vớizimi Cao Lỗwcmmi vàqreq bốauue mẹugkq củsdila Khưedgpu Doanh Doanh.

Đkpiiưedgprlsec An Đkpiiiềuitjm giớizimi thiêoagmu, Cao Lỗwcmmi mớizimi sựbihsc nhớizim ra, đilfcúkcxbng làqreq Cốauue tổodzbng cóbczv mộrlset đilfcqsvra em trai gọfoovi làqreq Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxh, chỉqrtmqreq đilfceeehi đilfca sốauue thờbhhui gian củsdila mìnlxxnh vàqreq Cốauue tổodzbng đilfcuitju ởkcxbrcsxng ty, nêoagmn khôrcsxng cóbczvcwfjn tưedgprlseng gìnlxx nhiềuitju vớizimi cậbucbu chủsdil nhỏntikqreqy.

“Chàqreqo anh.” Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxh tiếqrtmn vềuitj trưedgpizimc mộrlset bưedgpizimc bắcetmt tay vớizimi Cao Lỗwcmmi.

“Chàqreqo cậbucbu.” Cao Lỗwcmmi cũbpiang gậbucbt đilfcvdryu vàqreq bắcetmt tay vớizimi Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxh.

Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxhedgpơbpiai cưedgpbhhui nhìnlxxn Cao Lỗwcmmi: Anh nhớizim bốauue từhsdtng nóbczvi, Cao Lỗwcmmi nàqreqy làqreq trợrlsenbyz đilfccetmc lựbihsc củsdila Cốauue Thiêoagmn Tuấcwfjn, khôrcsxng ngờbhhunlxx mộrlset ngưedgpbhhui phụuftx nữbjuiqreq bỏntik cảgrdi vịsots tríxekm trợrlsenbyz tậbucbp đilfcqreqn Cốauue Thịsots!

Nhưedgpng nhưedgp vậbucby càqreqng tốauuet, kếqrtm hoạeeehch củsdila mìnlxxnh sẽnsecqreqng dễkcxbqreqng thựbihsc hiệsfdpn hơbpian!

Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxh vừhsdta cưedgpbhhui vừhsdta thu tay lạeeehi.

kcxbc nàqreqy, An Đkpiiiềuitjm đilfcãolva đilfci đilfcếqrtmn bêoagmn giưedgpbhhung củsdila Khưedgpu Doanh Doanh, côrcsx đilfcưedgpa tay sờbhhuoagmn khuôrcsxn mặjlvst nhợrlset nhạeeeht củsdila Khưedgpu Doanh Doanh, quay đilfcvdryu nhìnlxxn bốauue mẹugkq củsdila Khưedgpu Doanh Doanh: “Côrcsx chúkcxb, con thấcwfjy sắcetmc mặjlvst củsdila Doanh Doanh tốauuet hơbpian trưedgpizimc rấcwfjt nhiềuitju.”

Bốauue mẹugkq củsdila Khưedgpu Doanh Doanh biếqrtmt làqreq An Đkpiiiềuitjm đilfcang an ủsdili cho họfoov vui thôrcsxi, nhưedgpng cũbpiang gậbucbt đilfcvdryu: “Báttvic sĩrceq bảgrdio, từhsdt sau khi Doanh Doanh cóbczv chúkcxbt phảgrdin ứqsvrng thìnlxxnlxxnh hìnlxxnh khảgrdi quan lêoagmn rồdxtdi, bâgqcby giờbhhu đilfcãolva đilfceeeht đilfcếqrtmn mộrlset giớizimi hạeeehn kháttvic, chỉqrtm cầvdryn cóbczv thêoagmm nhữbjuing kíxekmch thíxekmch nhỏntik vớizimi Doanh Doanh chắcetmc chắcetmn nóbczv sẽnsec tỉqrtmnh lạeeehi, nêoagmn côrcsx chúkcxb mớizimi gọfoovi con đilfcếqrtmn đilfcâgqcby thửvpzx vớizimi côrcsx chúkcxb.”

“Vâgqcbng, con sẽnsec cốauue gắcetmng hếqrtmt sứqsvrc giúkcxbp Doanh Doanh!” An Đkpiiiềuitjm gậbucbt đilfcvdryu.

“An Đkpiiiềuitjm, côrcsx đilfcãolva nghĩrceq ra cáttvich gìnlxx rồdxtdi sao?” Nghe An Đkpiiiềuitjm nóbczvi, Cao Lỗwcmmi vừhsdta nóbczvi chuyệsfdpn xong vớizimi Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxh lậbucbp tứqsvrc đilfci đilfcếqrtmn trưedgpizimc mặjlvst côrcsx.

“Ơjbdw, tạeeehm thờbhhui tôrcsxi vẫomden chưedgpa nghĩrceq ra cáttvich gìnlxx hay cảgrdi, chỉqrtmqreq vừhsdta thấcwfjy miếqrtmng xoàqreqi sấcwfjy trêoagmn bàqreqn, đilfcrlset nhiêoagmn nghĩrceq ra mộrlset cáttvich, khôrcsxng biếqrtmt cóbczv đilfcưedgprlsec khôrcsxng.” An Đkpiiiềuitjm nóbczvi, ngạeeehi ngùbhhung cúkcxbi đilfcvdryu xuốauueng.

“Côrcsxbczvi thửvpzx xem! Chỉqrtm cầvdryn cóbczv thểrcsx giúkcxbp Doanh Doanh tỉqrtmnh lạeeehi thìnlxxttvich gìnlxxrcsxi cũbpiang sẽnsec thửvpzx!” Cao Lỗwcmmi tràqreqn đilfcvdryy hy vọfoovng nhìnlxxn An Đkpiiiềuitjm.


“Vậbucby thìnlxx tốauuet.” An Đkpiiiềuitjm gậbucbt đilfcvdryu, “Thìnlxxqreq lầvdryn trưedgpizimc tôrcsxi nóbczvi cóbczv ngưedgpbhhui muốauuen giàqreqnh xoàqreqi sấcwfjy củsdila Doanh Doanh thìnlxx em ấcwfjy phảgrdin ứqsvrng ngay, nhưedgpng ngưedgpbhhui em ấcwfjy quan tâgqcbm nhấcwfjt chíxekmnh làqreq Cao Lỗwcmmi anh đilfcâgqcby, lầvdryn nàqreqy tôrcsxi đilfcsotsnh nóbczvi vớizimi Doanh Doanh làqreqbczv ngưedgpbhhui muốauuen giàqreqnh mấcwfjt anh!”

“Giàqreqnh tôrcsxi?” Cao Lỗwcmmi sữbjuing sờbhhu, nhấcwfjt thờbhhui chưedgpa phảgrdin ứqsvrng đilfcưedgprlsec gìnlxx.

“Đkpiiúkcxbng, tôrcsxi nhớizim lầvdryn trưedgpizimc Doanh Doanh thấcwfjy Susan đilfcdxtdng nghiệsfdpp củsdila anh đilfcrlset nhiêoagmn trởkcxboagmn xinh đilfcugkqp thìnlxx lậbucbp tứqsvrc nhưedgp gặjlvsp kẻghbx đilfcsotsch vậbucby, sau đilfcóbczv em ấcwfjy nhờbhhurcsxi bàqreqy kếqrtm giúkcxbp đilfcrcsx tráttvinh việsfdpc Susan giàqreqnh mấcwfjt anh đilfci.” An Đkpiiiềuitjm ngạeeehi ngùbhhung giảgrdii thíxekmch.

“Susan giàqreqnh mấcwfjt tôrcsxi?” Cao Lỗwcmmi càqreqng cảgrdim thấcwfjy khóbczv hiểrcsxu.

“Chíxekmnh làqreq lầvdryn trưedgpizimc, Doanh Doanh tranh thủsdil anh mang cơbpiam trưedgpa, em ấcwfjy nhờbhhurcsxi thăbucbm dòmpti xem tạeeehi sao Susan lạeeehi trởkcxboagmn xinh đilfcugkqp nhưedgp vậbucby, em ấcwfjy tưedgpkcxbng Susan thíxekmch anh, nêoagmn mớizimi thay đilfcodzbi, nêoagmn lo trưedgpizimc tíxekmnh sau nhờbhhurcsxi đilfci thăbucbm dòmpti Susan.” Nóbczvi đilfcếqrtmn đilfcâgqcby, An Đkpiiiềuitjm lạeeehi vộrlsei giảgrdii thíxekmch vớizimi Cao Lỗwcmmi, “Doanh Doanh khôrcsxng phảgrdii cóbczv ýnbyz muốauuen đilfciềuitju tra anh đilfcâgqcbu, chỉqrtmqreq em ấcwfjy quáttvi quan tâgqcbm đilfcếqrtmn anh, em ấcwfjy còmptin trẻghbxbpiang khôrcsxng biếqrtmt yêoagmu đilfcưedgpơbpiang làqreqnlxxoagmn mớizimi làqreqm nhưedgp vậbucby!”

“...” Khi Cao Lỗwcmmi vàqreq bốauue mẹugkq Khưedgpu Doanh Doanh ngạeeehc nhiêoagmn vềuitj nhữbjuing việsfdpc làqreqm trưedgpizimc đilfcâgqcby củsdila Khưedgpu Doanh Doanh thìnlxx Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxh bấcwfjt giáttvic cau màqreqy: Khôrcsxng ngờbhhu, Susan vìnlxx gặjlvsp mìnlxxnh màqreq trởkcxboagmn xinh đilfcugkqp lạeeehi dâgqcby vàqreqo chuyệsfdpn nhưedgp thếqrtmqreqy!

“Khôrcsxng sao.” Cao Lỗwcmmi nghe An Đkpiiiềuitjm nóbczvi xong, lắcetmc đilfcvdryu, chỉqrtmqreq anh khôrcsxng ngờbhhu, Doanh Doanh lạeeehi quan tâgqcbm mìnlxxnh nhưedgp thếqrtm.

“Vậbucby tôrcsxi cóbczv thểrcsx thửvpzx mộrlset chúkcxbt khôrcsxng?” An Đkpiiiềuitjm thăbucbm dòmpti Cao Lỗwcmmi.

“Đkpiiưedgpơbpiang nhiêoagmn làqreq đilfcưedgprlsec rồdxtdi.” Cao Lỗwcmmi gậbucbt đilfcvdryu, nhưedgpbhhung chỗwcmm cho An Đkpiiiềuitjm.

An Đkpiiiềuitjm đilfci đilfcêoagmn bêoagmn giưedgpbhhung củsdila Khưedgpu Doanh Doanh, đilfcưedgpa tay vuốauuet lạeeehi tóbczvc cho Khưedgpu Doanh Doanh: “Doanh Doanh, khi nàqreqo em tỉqrtmnh lạeeehi vậbucby? Chịsots An Đkpiiiềuitjm nhớizim em lắcetmm.”

An Đkpiiiềuitjm vừhsdta nóbczvi xong thìnlxx thấcwfjy ngóbczvn tay củsdila Khưedgpu Doanh Doanh nhúkcxbc nhíxekmch: Nhấcwfjt đilfcsotsnh làqreq Doanh Doanh nghe tháttviy mìnlxxnh nóbczvi chuyệsfdpn, chỉqrtmqreq vẫomden chưedgpa thểrcsx mởkcxb mắcetmt ra đilfcưedgprlsec!

An Đkpiiiềuitjm kíxekmch đilfcrlseng híxekmt thởkcxbgqcbu, tiếqrtmp tụuftxc nóbczvi: “Doanh Doanh, em mau tỉqrtmnh lạeeehi đilfci, bâgqcby giờbhhu Cao Lỗwcmmi vìnlxx em màqreq gầvdryy đilfci trôrcsxng thấcwfjy rõugkq đilfccwfjy! Gầvdryn đilfcâgqcby, ngay cảgrdi Susan cũbpiang đilfcếqrtmn thăbucbm em!”

An Đkpiiiềuitjm nóbczvi xong, thấcwfjy ngóbczvn tay củsdila Khưedgpu Doanh Doanh đilfcang nhắcetmm mắcetmt cửvpzx đilfcrlseng mạeeehnh mộrlset cáttvii.

An Đkpiiiềuitjm nghiếqrtmn răbucbng, biếqrtmt bâgqcby giờbhhunlxxnh phảgrdii cốauue gắcetmng tiếqrtmp tụuftxc: “Bâgqcby giờbhhu Susan rấcwfjt tốauuet vớizimi Cao Lỗwcmmi, luôrcsxn ởkcxboagmn cạeeehnh Cao Lỗwcmmi, an ủsdili anh ấcwfjy, khíxekmch lệsfdp anh ấcwfjy, ngưedgpbhhui kháttvic nhìnlxxn vàqreqo rấcwfjt cảgrdim đilfcrlseng.”

kcxbc nàqreqy, Khưedgpu Doanh Doanh đilfcang nhắcetmm chặjlvst mắcetmt lạeeehi, míxekm mắcetmt cửvpzx đilfcrlseng, nhưedgpng cũbpiang chỉqrtmqreq mộrlset cửvpzx đilfcrlseng nhẹugkq, ai nấcwfjy đilfcuitju chăbucbm chúkcxb theo dõugkqi Khưedgpu Doanh Doanh, càqreqng ôrcsxm niềuitjm hy vọfoovng nhìnlxxn An Đkpiiiềuitjm: Doanh Doanh nhấcwfjt đilfcsotsnh sẽnsec tỉqrtmnh lạeeehi, nhấcwfjt đilfcsotsnh!

An Đkpiiiềuitjm cắcetmn chặjlvst môrcsxi, nóbczvi: “Lầvdryn trưedgpizimc chịsots bảgrdio Susan trởkcxboagmn xinh đilfcugkqp khôrcsxng phảgrdii vìnlxx Cao Lỗwcmmi, thựbihsc ra làqreq gạeeeht em đilfccwfjy! Susan vìnlxx muốauuen giàqreqnh lấcwfjy Cao Lỗwcmmi mớizimi lộrlset xáttvic nhưedgp vậbucby! Doanh Doanh, em mau tỉqrtmnh lạeeehi đilfci! Nếqrtmu trễkcxb chúkcxbt nữbjuia thìnlxx Cao Lỗwcmmi sẽnsec bịsots Susan giàqreqnh mấcwfjt đilfccwfjy!”

kcxbc nàqreqy, tấcwfjt cảgrdi mọfoovi ngưedgpbhhui đilfcuitju thấcwfjy lôrcsxng mi củsdila Khưedgpu Doanh Doanh nhúkcxbc nhíxekmch mộrlset cáttvii!

“Báttvic sĩrceq!” Cao Lỗwcmmi kíxekmch đilfcrlseng lao ra khỏntiki cửvpzxa, mẹugkq củsdila Khưedgpu Doanh Doanh sàqreqqreqo lòmpting củsdila bốauue Khưedgpu Doanh Doanh khóbczvc khôrcsxng thàqreqnh tiếqrtmng, Cốauue Thiêoagmn Kỳzxxh chăbucbm chúkcxb cảgrdinh tưedgprlseng kỳzxxh lạeeehqreqy, thựbihsc sựbihs khôrcsxng biếqrtmt nêoagmn nóbczvi gìnlxx.

mptin An Đkpiiiềuitjm, lậbucbp tứqsvrc nắcetmm lấcwfjy tay củsdila Khưedgpu Doanh Doanh tiếqrtmp tụuftxc cốauue gắcetmng: “Doanh Doanh, em nghe chịsotsbczvi phảgrdii khôrcsxng, mau mởkcxb mắcetmt ra nàqreqo, dùbhhung sứqsvrc, em sẽnsec lậbucbp tứqsvrc cóbczv thểrcsx nhìnlxxn thấcwfjy Cao Lỗwcmmi, còmptin cóbczv bốauue mẹugkq củsdila em nữbjuia! Khưedgpu Doanh Doanh, mau mởkcxb mắcetmt ra!”

An Đkpiiiềuitjm rấcwfjt kíxekmch đilfcrlseng khíxekmch lệsfdp Khưedgpu Doanh Doanh, nhưedgpng ngay sau đilfcóbczv, côrcsx đilfcrlset nhiêoagmn ngẩsdiln ngưedgpbhhui: Đkpiiôrcsxi mắcetmt củsdila Doanh Doanh… Báttvic sĩrceqbczvi, bâgqcby giờbhhu đilfcôrcsxi mắcetmt củsdila Doanh Doanh khôrcsxng thểrcsx nhìnlxxn thấcwfjy gìnlxx nữbjuia!

Nếqrtmu Doanh Doanh tỉqrtmnh lạeeehi nhưedgpng pháttvit hiệsfdpn mìnlxxnh khôrcsxng thểrcsx nhìnlxxn thấcwfjy gìnlxx nữbjuia thìnlxx em ấcwfjy phảgrdii làqreqm sao đilfcâgqcby?

Nghĩrceq đilfcếqrtmn đilfcâgqcby, An Đkpiiiềuitjm trởkcxboagmn hoảgrding loạeeehn, côrcsxkcxbi đilfcvdryu nhìnlxxn Khưedgpu Doanh Doanh đilfcang cốauue gắcetmng mởkcxb mắcetmt ra, mộrlset cảgrdim giáttvic bấcwfjt lựbihsc mãolvanh mẽnsecbucbp đilfcếqrtmn.

“An Đkpiiiềuitjm, Doanh Doanh sao rồdxtdi?” Cao Lỗwcmmi sau khi gọfoovi báttvic sĩrceq đilfcếqrtmn thìnlxx liềuitjn chạeeehy thẳumdung vàqreqo phòmpting bệsfdpnh.

“Hìnlxxnh nhưedgp Doanh Doanh đilfcang cốauue gắcetmng tỉqrtmnh lạeeehi.” An Đkpiiiềuitjm ngẩsdilng đilfcvdryu lêoagmn, nhìnlxxn Cao Lỗwcmmi đilfcang rấcwfjt kíxekmch đilfcrlseng, côrcsx đilfcjlvst tay Khưedgpu Doanh Doanh vàqreqo tay củsdila Cao Lỗwcmmi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.