Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 441 :

    trước sau   
60441.An Đsilqiềbxubm nghe Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwkzypsi nhưwboj thếosug thìkrfc trong lòjusrng rấvscwt xúwfibc đzypswfibng: Lúwfibc trưwbojbzuoc, khi kếosugt hôtlihn vớbzuoi Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn, côtlih đzypsãdtpq biếosugt quan hệcyur giữmktga anh vàfyxw bốviwj khôtlihng tốviwjt rồjjgyi, bìkrfcnh thưwbojhlwrng khôtlihng nózypsi vớbzuoi nhau bao nhiêorunu câvdvpu, lúwfibc Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn nắawxmm đzypsưwbojagjic hếosugt quyềbxubn kiểknunm soávhnet Cốviwj Thịvdvp thìkrfc đzypsãdtpq đzypsưwboja bốviwj, mẹvscw kếosugfyxw Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk sang Mỹmhis, vậbzuoy màfyxw khôtlihng ngờhlwr, thờhlwri gian trưwbojbzuoc vìkrfc muốviwjn tìkrfcm côtlihfyxw anh lạlooii chủvvrm đzypswfibng gọdutbi đzypsiệcyurn sang cho bốviwj.

Tuy bốviwj anh ởgqtc Mỹmhisxbring cózyps chúwfibt thếosug lựwfibc, nhưwbojng ởgqtcvhnech thàfyxwnh phốviwj H quávhne xa, hoàfyxwn toàfyxwn khôtlihng giúwfibp đzypsưwbojagjic gìkrfc, Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn chắawxmc vìkrfc quávhne lo lắawxmng nêorunn mớbzuoi muốviwjn thửsilq hếosugt tấvscwt cảhjfu mọdutbi cávhnech.

Nhưwbojng nhữmktgng việcyurc nàfyxwy Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn trưwbojbzuoc nay chưwboja bao giờhlwr kểknun cho mìkrfcnh biếosugt!

Nghĩlepj đzypsếosugn đzypsózyps, An Đsilqiềbxubm liềbxubn ngẩwsobng đzypsdqspu nhìkrfcn Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn, nhìkrfcn vẻhdtb mặcgxtt nghiêorunng củvvrma anh, đzypsózypsfyxw mộwfibt gưwbojơhclyng mặcgxtt gózypsc cạlooinh đzypsvscwp trai, đzypsưwbojhlwrng nébtwpt gợagjii cảhjfum, An Đsilqiềbxubm càfyxwng nhìkrfcn càfyxwng thấvscwy tim nhưwboj mềbxubm nhũxbrin ra.

“Đsilqúwfibng vậbzuoy, tôtlihi vàfyxw An Đsilqiềbxubm đzypsãdtpq trởgqtc lạlooii bêorunn nhau rồjjgyi, hơhclyn nữmktga còjusrn cózyps con, đzypsãdtpq bốviwjn tuổyudji rồjjgyi!” Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn nhìkrfcn Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwkzypsi, “Cho nêorunn chỗvdvpfyxwy chỉtlih hợagjip vớbzuoi cảhjfu nhàfyxw ba ngưwbojhlwri chúwfibng tôtlihi sốviwjng vớbzuoi nhau thôtlihi, cậbzuou làfyxw ngưwbojhlwri ngoàfyxwi…”

“Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn!” An Đsilqiềbxubm lậbzuop tứqhsic ngắawxmt lờhlwri Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn, bởgqtci cho dùkrfczypsi gìkrfc thìkrfc Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk vẫxgwvn làfyxw em trai củvvrma anh, bâvdvpy giờhlwr trêorunn ngưwbojhlwri khôtlihng mộwfibt xu díxbrinh túwfibi, Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn sao cózyps thểknunzypsi chuyệcyurn quávhne đzypsávhneng nhưwboj vậbzuoy?


Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn khôtlihng ngờhlwri An Đsilqiềbxubm lạlooii năcyurm lầdqspn bảhjfuy lưwbojagjit vìkrfc Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwkfyxw ngắawxmt lờhlwri anh, cơhclyn bấvscwt mãdtpqn kìkrfcm nébtwpn từjusrdtpqy giờhlwrvdvpng tràfyxwo, anh nuốviwjt nưwbojbzuoc bọdutbt, gằhtmsn giọdutbng gọdutbi têorunn An Đsilqiềbxubm: “An Đsilqiềbxubm!”

“Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn…” An Đsilqiềbxubm kềbxubvhnet mặcgxtt vàfyxwo tai Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn, nhẹvscw nhàfyxwng khuyêorunn nhủvvrm, “Cho Thiêorunn Kỳvtwkgqtc lạlooii đzypsi màfyxw! Cậbzuou ấvscwy vừjusra mớbzuoi tốviwjt nghiệcyurp đzypslooii họdutbc, khôtlihng biếosugt gìkrfc cảhjfu, chúwfibng ta khôtlihng thểknun bỏajsl mặcgxtc cậbzuou ấvscwy đzypsưwbojagjic.”

“Sao chứqhsi? Nếosugu cậbzuou ta phảhjfui ngủvvrm ngoàfyxwi đzypsưwbojhlwrng thìkrfc em đzypsau lòjusrng lắawxmm đzypsúwfibng khôtlihng?” Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn càfyxwng sa sầdqspm nébtwpt mặcgxtt.

“Đsilqâvdvpu cózyps, tôtlihi chỉtlih cảhjfum thấvscwy anh làfyxwm thếosugfyxwy khôtlihng hay lắawxmm!”

“Anh lạlooii khôtlihng cảhjfum thấvscwy mìkrfcnh làfyxwm thếosugfyxw khôtlihng hay!”

“Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn…”

An Đsilqiềbxubm vàfyxw Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn cứqhsi thìkrfc thầdqspm to nhỏajsl, ngưwbojhlwri nàfyxwy mộwfibt câvdvpu ngưwbojhlwri kia mộwfibt câvdvpu, bấvscwt giávhnec gạlooit Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk sang mộwfibt bêorunn.

“E hèkevqm…” Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk đzypshtmsng hắawxmng thậbzuot lớbzuon, ngắawxmt ngang cuộwfibc tranh luậbzuon củvvrma An Đsilqiềbxubm vàfyxw Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn.

“Àotyr…” An Đsilqiềbxubm quay sang nhìkrfcn Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk, cúwfibi mắawxmt nghĩlepj mộwfibt chúwfibt rồjjgyi tranh lờhlwri Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn màfyxwzypsi trưwbojbzuoc, “Thiêorunn Kỳvtwk àfyxw, Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn vừjusra rồjjgyi nózypsi vớbzuoi chịvdvpfyxw đzypsãdtpq đzypsjjgyng ýpxek cho em ởgqtc lạlooii, cho nêorunn em khôtlihng cầdqspn phảhjfui lo nữmktga.”

“An Đsilqiềbxubm…” Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn nắawxmm lấvscwy cávhnenh tay An Đsilqiềbxubm, cau màfyxwy dữmktg dộwfibi: Anh khôtlihng quan tâvdvpm chuyệcyurn Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwkzypsgqtc lạlooii đzypsâvdvpy hay khôtlihng, màfyxw chíxbrinh thávhnei đzypswfib An Đsilqiềbxubm dàfyxwnh cho Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk mớbzuoi khiếosugn anh khózyps chịvdvpu, mìkrfcnh nhấvscwt đzypsvdvpnh phảhjfui cho côtlihvscwy mộwfibt bàfyxwi họdutbc mớbzuoi đzypsưwbojagjic!

“Hay quávhne!” Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk nghe An Đsilqiềbxubm nózypsi nhưwboj thếosug thìkrfc liềbxubn đzypsqhsing dậbzuoy, đzypsưwboja mắawxmt nhìkrfcn mộwfibt lưwbojagjit xung quanh biệcyurt thựwfib rồjjgyi chỉtlihfyxwo mộwfibt căcyurn phòjusrng nózypsi, “Em muốviwjn ởgqtc phòjusrng nàfyxwy!”

An Đsilqiềbxubm vàfyxw Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn đzypsjjgyng loạlooit nhìkrfcn theo hưwbojbzuong tay chỉtlih củvvrma Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk, sau khi thấvscwy căcyurn phòjusrng đzypsózyps rồjjgyi thìkrfc cảhjfu hai đzypsbxubu cózyps biểknunu cảhjfum phứqhsic tạlooip, bởgqtci vìkrfccyurn phòjusrng màfyxw Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk vừjusra chỉtlihvscwy nằhtmsm gầdqspn phòjusrng ngủvvrm củvvrma An Đsilqiềbxubm nhấvscwt.

“Khôtlihng đzypsưwbojagjic.” An Đsilqiềbxubm lậbzuop tứqhsic lắawxmc đzypsdqspu, phòjusrng ngủvvrm củvvrma côtlih nằhtmsm gầdqspn ngay đzypsózyps, Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn rấvscwt hay chạlooiy vàfyxwo, tuy phòjusrng ấvscwy cávhnech âvdvpm rấvscwt tốviwjt, nhưwbojng màfyxw


An Đsilqiềbxubm bấvscwt giávhnec đzypsajsl bừjusrng mặcgxtt, cảhjfum thấvscwy cảhjfucyurn phòjusrng lúwfibc nàfyxwy tràfyxwn ngậbzuop mộwfibt bầdqspu khôtlihng khíxbri ngưwbojagjing ngùkrfcng.

“Đsilqưwbojagjic màfyxw, cậbzuou cứqhsigqtc phòjusrng đzypsózyps!” Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn thìkrfc lạlooii chẳyudjng ngưwbojagjing chúwfibt nàfyxwo, ngưwbojagjic lạlooii còjusrn búwfibng tay távhnen đzypsjjgyng, quay sang nhìkrfcn Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk, ávhnenh mắawxmt nhưwboj đzypsang muốviwjn nózypsi: Cậbzuou đzypsãdtpqxbrinh sai nưwbojbzuoc cờhlwr rồjjgyi!

“Anh…” An Đsilqiềbxubm trừjusrng mắawxmt vớbzuoi Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn rồjjgyi quay sang hỏajsli Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk, “Thiêorunn Kỳvtwk, em cózyps chắawxmc làfyxw muốviwjn ởgqtc phòjusrng nàfyxwy khôtlihng?”

Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk khi vừjusra thấvscwy ávhnenh mắawxmt khiêorunu khíxbrich củvvrma Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn liềbxubn bấvscwt giávhnec sa sầdqspm nébtwpt mặcgxtt, nhưwbojng sau đzypsózyps lạlooii vui vẻhdtbzypsi: “Vâvdvpng, chíxbrinh làfyxw phòjusrng nàfyxwy.”

“Thôtlihi đzypsưwbojagjic rồjjgyi.” An Đsilqiềbxubm do dựwfib mộwfibt hồjjgyi, cuốviwji cùkrfcng đzypsàfyxwnh phảhjfui gậbzuot đzypsdqspu, “Vậbzuoy thìkrfc bảhjfuo giúwfibp việcyurc dọdutbn dẹvscwp phòjusrng ấvscwy cho em đzypsi, em xem luôtlihn cầdqspn thêorunm đzypsjjgykrfc thìkrfc bảhjfuo giúwfibp việcyurc ngàfyxwy mai đzypsi mua, còjusrn tốviwji nay…”

“Nhiêorunn Nhiêorunn, cảhjfum ơhclyn chịvdvp, tốviwji nay chưwboja cầdqspn chuẩwsobn bịvdvpkrfc nhiềbxubu đzypsâvdvpu, em ởgqtc tạlooim mộwfibt đzypsêorunm cũxbring đzypsưwbojagjic, sávhneng mai hẵsjywng tíxbrinh tiếosugp!” Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwkwbojơhclyn vai tỏajsl vẻhdtb mệcyurt mỏajsli rồjjgyi nózypsi tiếosugp, “Thôtlihi em vềbxub phòjusrng nghỉtlih ngơhclyi đzypsâvdvpy, hôtlihm nay vìkrfc chuẩwsobn bịvdvp quàfyxw sinh nhậbzuot cho Nhiêorunn Nhiêorunn nêorunn em thấvscwy hơhclyi mệcyurt rồjjgyi!”

Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk vừjusra nózypsi vừjusra bưwbojbzuoc đzypsếosugn cửsilqa phòjusrng, nhâvdvpn tiệcyurn còjusrn nhắawxmc lạlooii cho An Đsilqiềbxubm chuyệcyurn “Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn đzypsãdtpq quêorunn sinh nhậbzuot củvvrma côtlih”.

Ngay lậbzuop tứqhsic, vẻhdtb mặcgxtt đzypsang đzypsawxmc ýpxek củvvrma Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn lậbzuop tứqhsic xụrbku xuốviwjng, cảhjfum thấvscwy mìkrfcnh phảhjfui mau nghĩlepjvhnech giảhjfui thíxbrich vớbzuoi An Đsilqiềbxubm vềbxub thávhnei đzypswfib củvvrma mìkrfcnh từjusrtlihm qua đzypsếosugn giờhlwr.

Nhưwbojng An Đsilqiềbxubm thìkrfc lạlooii khôtlihng quan tâvdvpm nhiềbxubu, côtlih chỉtlih phẩwsoby tay nózypsi vớbzuoi Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk: “Đsilqưwbojagjic rồjjgyi, em nghỉtlih ngơhclyi đzypsi nhébtwp!”

“Vâvdvpng, Nhiêorunn Nhiêorunn ngủvvrm ngon!” Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwkwbojhlwri vớbzuoi An Đsilqiềbxubm, vẫxgwvn làfyxw nụrbkuwbojhlwri rạlooing rỡpoml mang đzypsdqspy hơhclyi ấvscwm thiếosugu niêorunn, khiếosugn An Đsilqiềbxubm trôtlihng thấvscwy màfyxw vui trong lòjusrng!

Cốviwj Thiêorunn Kỳvtwk vừjusra đzypsózypsng cửsilqa, An Đsilqiềbxubm liềbxubn ngồjjgyi xuốviwjng ghếosug sofa, muốviwjn nózypsi chuyệcyurn rõhlwrfyxwng vớbzuoi Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn.

Nhưwbojng Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn còjusrn chưwboja đzypsagjii An Đsilqiềbxubm mởgqtc miệcyurng đzypsãdtpq lậbzuop tứqhsic đzypsqhsing dậbzuoy bưwbojbzuoc đzypsếosugn phòjusrng củvvrma An An: Phảhjfui kiểknunm tra xem An An đzypsãdtpq ngủvvrm chưwboja thìkrfc mớbzuoi cózyps thểknunorunn tâvdvpm “nózypsi chuyệcyurn rõhlwrfyxwng” vớbzuoi An Đsilqiềbxubm đzypsưwbojagjic.

“Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn, anh đzypsi đzypsâvdvpu đzypsvscwy?” An Đsilqiềbxubm vộwfibi vàfyxwng bưwbojbzuoc theo.


Khi mởgqtc cửsilqa phòjusrng An An ra, cảhjfu An Đsilqiềbxubm vàfyxw Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn đzypsbxubu thấvscwy An An đzypsãdtpq ngủvvrm rồjjgyi, đzypswfibng távhnec củvvrma cảhjfu hai đzypsbxubu lậbzuop tứqhsic trởgqtcorunn nhẹvscw nhàfyxwng. Dưwbojbzuoi ávhnenh đzypsèkevqn vàfyxwng mờhlwr mờhlwr, An An đzypsang ôtlihm chiếosugc xe đzypsjjgy chơhclyi trong tay ngủvvrm ngon làfyxwnh.

Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn vàfyxw An Đsilqiềbxubm khẽvhnewbojbzuoc đzypsếosugn bêorunn cạlooinh An An, khung cảhjfunh gia đzypsìkrfcnh ấvscwm ávhnep hiệcyurn ra, An Đsilqiềbxubm đzypsưwboja tay cấvscwt chiếosugc xe củvvrma An An đzypsi, còjusrn Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn đzypsưwboja tay tắawxmt đzypsèkevqn, sau đzypsózyps dắawxmt An Đsilqiềbxubm rờhlwri khỏajsli phòjusrng.

An Đsilqiềbxubm sợagjifyxwm An An tỉtlihnh giấvscwc nêorunn đzypsagjii sau khi Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn đzypsózypsng cửsilqa phòjusrng rồjjgyi mớbzuoi giằhtmsng khỏajsli tay anh.

“Sao thếosug, giậbzuon rồjjgyi àfyxw?” Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn tiếosugn lêorunn mộwfibt bưwbojbzuoc ôtlihm An Đsilqiềbxubm vàfyxwo lòjusrng.

“Anh cózypsfyxwm gìkrfc sai đzypsâvdvpu, tôtlihi việcyurc gìkrfc phảhjfui giậbzuon?” An Đsilqiềbxubm quay mặcgxtt đzypsi, khôtlihng muốviwjn nhìkrfcn Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn.

“Nhưwbojng anh đzypsãdtpq quêorunn sinh nhậbzuot em.” Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn nghĩlepj mộwfibt lúwfibc, cuốviwji cùkrfcng quyếosugt đzypsvdvpnh khôtlihng nózypsi cho An Đsilqiềbxubm biếosugt việcyurc anh đzypsãdtpq chuẩwsobn bịvdvp bấvscwt ngờhlwr cho côtlih.

Bởgqtci vìkrfctlihm nay trôtlihi qua quávhne nhanh, lạlooii xảhjfuy ra mộwfibt loạlooit chuyệcyurn, nếosugu đzypsknun An Đsilqiềbxubm biếosugt côtlih đzypsãdtpq bỏajsl lỡpoml mấvscwt buổyudji tiệcyurc sinh nhậbzuot vàfyxw cầdqspu hôtlihn bấvscwt ngờhlwrfyxw anh dàfyxwy côtlihng chuẩwsobn bịvdvp thìkrfctlih hẳyudjn sẽvhne cảhjfum thấvscwy luyếosugn tiếosugc lắawxmm.

Nếosugu đzypsãdtpq vậbzuoy thìkrfc chi bằhtmsng chọdutbn mộwfibt dịvdvpp khávhnec tốviwjt hơhclyn đzypsknun cầdqspu hôtlihn An Đsilqiềbxubm vậbzuoy, bởgqtci vìkrfc anh vàfyxw An Đsilqiềbxubm vẫxgwvn còjusrn thờhlwri gian cảhjfu đzypshlwri ởgqtcorunn nhau màfyxw!

“Anh còjusrn biếosugt hôtlihm nay làfyxw sinh nhậbzuot tôtlihi àfyxw?” An Đsilqiềbxubm nghe Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn nózypsi thếosug, cuốviwji cùkrfcng cũxbring quay ngưwbojhlwri lạlooii. Thậbzuot ra, khi ởgqtcdtpqi biểknunn, lúwfibc Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn chạlooiy đzypsếosugn ôtlihm côtlih thìkrfctlih đzypsãdtpq tha thứqhsi cho anh rồjjgyi.

An Đsilqiềbxubm cózyps thểknun cảhjfum nhậbzuon đzypsưwbojagjic, Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn vẫxgwvn rấvscwt quan tâvdvpm đzypsếosugn côtlih, cózyps thểknun do thờhlwri gian nàfyxwy thậbzuot sựwfib bậbzuon rộwfibn nêorunn anh mớbzuoi quêorunn mấvscwt sinh nhậbzuot côtlih, thậbzuom chíxbri ngay cảhjfutlihjusrn quêorunn nữmktga màfyxw!

zyps đzypsiềbxubu, An Đsilqiềbxubm cảhjfum thấvscwy mìkrfcnh vẫxgwvn nêorunn tỏajsl vẻhdtb giậbzuon dỗvdvpi mộwfibt chúwfibt.

“Vậbzuoy anh phảhjfui làfyxwm thếosugfyxwo thìkrfc mớbzuoi đzypsưwbojagjic em tha thứqhsi?” Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn cúwfibi đzypsdqspu hôtlihn lêorunn mũxbrii An Đsilqiềbxubm, cấvscwt giọdutbng quyếosugn rũxbri ngọdutbt ngàfyxwo.

“Tôtlihi làfyxwm sao màfyxw biếosugt?” An Đsilqiềbxubm nhìkrfcn Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn đzypsang ngàfyxwy mộwfibt ávhnep sávhnet mìkrfcnh, mạlooinh miệcyurng nózypsi.

“Nếosugu vậbzuoy thìkrfc…” Cốviwj Thiêorunn Tuấvscwn mỉtlihm cưwbojhlwri, ôtlihm chặcgxtt eo An Đsilqiềbxubm, “Anh đzypsàfyxwnh phảhjfui dốviwjc hếosugt sứqhsic lựwfibc củvvrma nửsilqa đzypshlwri mìkrfcnh… àfyxw, khôtlihng phảhjfui, làfyxw dốviwjc hếosugt tríxbri tuệcyur củvvrma nửsilqa đzypshlwri mìkrfcnh đzypsknun nhậbzuon lấvscwy sựwfib tha thứqhsi củvvrma em rồjjgyi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.