Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 434 :

    trước sau   
60434.Trong khi đffuyósnrb, An Đkjtciềdiujm vừlxrra thoábnhjt khỏnsdfi tầtxtpm nhìswsyn củmsvna mấnsdfy vệnhqzppix thìswsy liềdiujn co giòffuy chạdmory thụijpec mạdmorng: Tuy cósnrb thểdcoe gạdmort đffuyưnsdfbnhjc họathjlxrrc nàpuvky, nhưnsdfng An Đkjtciềdiujm luôutnzn cảkgbkm thấnsdfy đffuygeivi trưnsdfgadgng thếcdjtpuvko cũbnhjng gọathji đffuyiệnhqzn hỏnsdfi lạdmori Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn, thếcdjtbnhjn phảkgbki chạdmory cho mau.

Tốocztt nhấnsdft phảkgbki lêbnhjn đffuyưnsdfbnhjc xe củmsvna Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng trưnsdfathjc khi Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn phábnhjt hiệnhqzn ra, đffuyếcdjtn lúlxrrc đffuyósnrb nếcdjtu Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn cósnrb gọathji đffuyiệnhqzn chấnsdft vấnsdfn, côutnz sẽkgbknsdfơzpelng dưnsdfơzpelng tựvoaw đffuyyuxtc màpuvk bảkgbko Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng nghe mábnhjy!

Ai bảkgbko Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn dạdmoro nàpuvky cứuehm luôutnzn bỏnsdfzpeli mìswsynh chứuehm?

An Đkjtciềdiujm hậtxtpm hựvoawc hừlxrr mộgeivt tiếcdjtng rồnhqzi chạdmory nhanh hơzpeln.

Ngưnsdfvoawi ta đffuydiuju nósnrbi sứuehmc mạdmornh củmsvna tìswsynh yêbnhju rấnsdft vĩppix đffuydmori, nhưnsdfng sứuehmc mạdmornh củmsvna sựvoaw giậtxtpn dỗsimti thìswsyffuyn lớathjn hơzpeln nhiềdiuju, cơzpeln giậtxtpn vớathji Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn đffuyãnsas khiếcdjtn An Đkjtciềdiujm cósnrb thểdcoe mang đffuyôutnzi giàpuvky cao bảkgbky phâzxxbn màpuvk chạdmory vùnhqznhqz, khôutnzng hềdiuj vấnsdfp ngãnsas.

utnz Thanh Dưnsdfơzpelng từlxrr xa đffuyãnsas trôutnzng thấnsdfy An Đkjtciềdiujm chạdmory đffuyếcdjtn, liềdiujn vẫgigjy tay vớathji côutnz rồnhqzi lábnhji xe chạdmory đffuyếcdjtn trưnsdfathjc mặlxrrt côutnz.


An Đkjtciềdiujm cũbnhjng khôutnzng khábnhjch sábnhjo, lậtxtpp tứuehmc mởgadg cửhtxna xe leo lêbnhjn ngồnhqzi.

“An Đkjtciềdiujm, vẫgigjn còffuyn sớathjm màpuvk, côutnz đffuyâzxxbu cầtxtpn chạdmory nhanh nhưnsdf vậtxtpy.” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng nhìswsyn An Đkjtciềdiujm, cảkgbkm thấnsdfy hơzpeli lạdmor, An Đkjtciềdiujm tuy ăzxxbn mặlxrrc rấnsdft xinh đffuyeqywp sang trọathjng, nhưnsdfng lúlxrrc nàpuvky lạdmori ôutnzm ngựvoawc thởgadg phìswsy phòffuy mộgeivt cábnhjch mấnsdft hếcdjtt hìswsynh tưnsdfbnhjng.

“Khôutnzng cósnrb thờvoawi gian giảkgbki thíuuhlch đffuyâzxxbu! Anh lábnhji xe mau đffuyi!” An Đkjtciềdiujm vừlxrra thởgadg hổyuxtn hểdcoen vừlxrra nósnrbi vớathji Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng.

“Đkjtcưnsdfbnhjc rồnhqzi.” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng quan tâzxxbm nhìswsyn An Đkjtciềdiujm mộgeivt chúlxrrt rồnhqzi lábnhji xe đffuyi.

Chiếcdjtc xe chầtxtpm chậtxtpm rờvoawi đffuyi, An Đkjtciềdiujm vộgeivi vàpuvkng quay đffuytxtpu lạdmori nhìswsyn đffuygwfsng sau, thấnsdfy khôutnzng cósnrb ai bábnhjm đffuyutnzi theo mớathji yêbnhjn tâzxxbm thởgadg phàpuvko nhẹeqyw nhõlxrrm: May quábnhj, may quábnhj, may màpuvkswsynh thôutnzng minh mưnsdfu tríuuhl mớathji thoábnhjt khỏnsdfi nguy hiểdcoem màpuvkbnhjn đffuyưnsdfbnhjc xe củmsvna Tôutnz tổyuxtng!

“Sao thếcdjt? Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn khôutnzng cho côutnz đffuyi, cho nêbnhjn côutnz phảkgbki trốocztn đffuyi àpuvk?” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng vừlxrra lábnhji xe vừlxrra lắyuxtc đffuytxtpu cưnsdfvoawi, “Đkjtcưnsdfvoawng đffuyưnsdfvoawng làpuvk tổyuxtng tàpuvki tậtxtpp đffuypuvkn Cốoczt Thịeqywpuvk dạdmoro nàpuvky toàpuvkn đffuyi đffuydcoe ývoaw mấnsdfy việnhqzc nhỏnsdf nhặlxrrt nhỉtxtp.”

“Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn chẳnsdfng thèsnrbm đffuydcoe ývoaw đffuyâzxxbu!” An Đkjtciềdiujm hậtxtpm hựvoawc, bắyuxtt đffuytxtpu phảkgbkn bábnhjc Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng, “Tuy tôutnzi đffuyãnsas trốocztn đffuyi nhưnsdfng Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn cũbnhjng chẳnsdfng biếcdjtt tôutnzi đffuyi chơzpeli theo lờvoawi mờvoawi củmsvna dìswsy Tầtxtpn, cho nêbnhjn anh ta cũbnhjng khôutnzng cấnsdfm cảkgbkn gìswsy.”

Tuy An Đkjtciềdiujm đffuyang rấnsdft giậtxtpn Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn, nhưnsdfng vẫgigjn cảkgbkm thấnsdfy mìswsynh cósnrb nghĩppixa vụijpe phảkgbki bảkgbko vệnhqzswsynh tưnsdfbnhjng củmsvna Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn trưnsdfathjc mặlxrrt ngưnsdfvoawi khábnhjc!

“Àwrgd, thìswsy ra côutnzffuyn chẳnsdfng dábnhjm nósnrbi cho Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn biếcdjtt nữirhya!” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng giảkgbk vờvoaw tỏnsdf vẻbnhj kinh ngạdmorc, “Chậtxtpc chậtxtpc chậtxtpc, thếcdjtpuvkutnzffuyn bảkgbko Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn khôutnzng đffuydcoe ývoaw mấnsdfy việnhqzc nhỏnsdf nhặlxrrt.”

“Tôutnz tổyuxtng…” An Đkjtciềdiujm bấnsdft lựvoawc quay sang nhìswsyn Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng, “Sao trưnsdfathjc đffuyâzxxby tôutnzi khôutnzng nhậtxtpn ra anh lạdmori thíuuhlch đffuyùnhqza nhưnsdf vậtxtpy nhỉtxtp?”

“Đkjtcósnrbpuvkswsylxrrc trưnsdfathjc côutnz khôutnzng chịeqywu làpuvkm bạdmorn vớathji tôutnzi!” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng bậtxtpt cưnsdfvoawi, vẻbnhj mặlxrrt rấnsdft thảkgbkn nhiêbnhjn.

An Đkjtciềdiujm nghe Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng nósnrbi thếcdjt thìswsy liềdiujm míuuhlm môutnzi, khôutnzng biếcdjtt trảkgbk lờvoawi thếcdjtpuvko: Trưnsdfathjc đffuyâzxxby vìswsy muốocztn Hiểdcoeu Hiểdcoeu yêbnhjn tâzxxbm nêbnhjn tôutnzi mớathji khôutnzng liêbnhjn lạdmorc vớathji anh thôutnzi. Quan hệnhqz trưnsdfathjc đffuyâzxxby củmsvna chúlxrrng ta màpuvk gọathji làpuvk bạdmorn bèsnrb, đffuylxrrng nósnrbi làpuvk Hiểdcoeu Hiểdcoeu màpuvk ngay cảkgbkutnzi còffuyn khôutnzng tin nổyuxti nữirhya làpuvk! Vậtxtpy nêbnhjn ngoàpuvki nhữirhyng lúlxrrc côutnzng việnhqzc ra thìswsy thờvoawi gian còffuyn lạdmori đffuydiuju khôutnzng liêbnhjn lạdmorc mớathji làpuvkbnhjch tốocztt nhấnsdft.

“Tôutnzi đffuyãnsassnrb thểdcoe lấnsdfy chuyệnhqzn đffuyósnrb ra màpuvk đffuyùnhqza thìswsy chứuehmng tỏnsdfutnzi khôutnzng còffuyn ývoawswsy khábnhjc nữirhya rồnhqzi!” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng quay sang nhìswsyn An Đkjtciềdiujm mộgeivt chúlxrrt rồnhqzi lạdmori tiếcdjtp tụijpec tậtxtpp trung lábnhji xe, “An Đkjtciềdiujm, côutnz đffuylxrrng cảkgbkm thấnsdfy ábnhjy nábnhjy quábnhj, đffuyoczti vớathji côutnz thìswsyutnzi… khôutnzng còffuyn ývoawswsy nữirhya rồnhqzi.”


“Vậtxtpy… vậtxtpy thìswsy tốocztt.” An Đkjtciềdiujm gãnsasi gãnsasi đffuytxtpu, nghĩppix mộgeivt lábnhjt liềdiujn hiểdcoeu ra: Phảkgbki, nếcdjtu Tôutnz tổyuxtng đffuyãnsassnrb thểdcoesnrbi đffuyùnhqza vềdiuj chuyệnhqzn nàpuvky nhưnsdf vậtxtpy thìswsy chứuehmng tỏnsdf anh ấnsdfy thậtxtpt sựvoaw đffuyãnsas buôutnzng bỏnsdf đffuyưnsdfbnhjc rồnhqzi.

Nếcdjtu Tôutnz tổyuxtng đffuyãnsassnrb thểdcoe buôutnzng bỏnsdf thìswsyswsynh cũbnhjng khôutnzng cầtxtpn phảkgbki ngưnsdfbnhjng ngùnhqzng nữirhya!

Nghĩppix đffuyếcdjtn đffuyósnrb, An Đkjtciềdiujm liềdiujn thởgadg phàpuvko nhẹeqyw nhõlxrrm.

“Nhưnsdfng màpuvk…” Ngay lúlxrrc An Đkjtciềdiujm vừlxrra mớathji thởgadg phàpuvko thìswsyutnz Thanh Dưnsdfơzpelng lạdmori lêbnhjn tiếcdjtng, khiếcdjtn An Đkjtciềdiujm nghe màpuvkzpeli giậtxtpt mìswsynh.

“Nhưnsdfng màpuvkbnhji gìswsy?”

“Nhưnsdfng màpuvk, mẹeqywutnzi dưnsdfvoawng nhưnsdf vẫgigjn còffuyn lấnsdfn cấnsdfn vềdiuj việnhqzc chúlxrrng ta khi còffuyn nhỏnsdf từlxrrng cósnrbutnzn ưnsdfathjc vớathji nhau đffuynsdfy.” Giọathjng củmsvna Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng nghe cósnrb vẻbnhj rấnsdft nghiêbnhjm trọathjng.

“Hôutnzn ưnsdfathjc? Dìswsy Tầtxtpn đffuyùnhqza kiểdcoeu gìswsy vậtxtpy?” An Đkjtciềdiujm cảkgbkm thấnsdfy dởgadg khósnrbc dởgadgnsdfvoawi, nghĩppix lạdmori thìswsyswsynh vàpuvkutnz tổyuxtng đffuyúlxrrng làpuvksnrb duyêbnhjn thậtxtpt đffuynsdfy! Ngàpuvky đffuytxtpu tiêbnhjn vàpuvko côutnzng ty đffuyãnsas bịeqyw anh gọathji đffuyếcdjtn trìswsynh diễsimtn Fairy, sau đffuyósnrb lạdmori cùnhqzng nhau trảkgbki qua rấnsdft nhiềdiuju chuyệnhqzn.

Nếcdjtu mẹeqywutnz khôutnzng mấnsdft quábnhj sớathjm, vẫgigjn giữirhy liêbnhjn lạdmorc vớathji dìswsy Tầtxtpn thìswsysnrbi khôutnzng chừlxrrng côutnzpuvkutnz tổyuxtng đffuyãnsaspuvk thanh mai trúlxrrc mãnsas rồnhqzi!

Nếcdjtu mìswsynh vàpuvkutnz tổyuxtng thậtxtpt sựvoawsnrb thểdcoepuvk thanh mai trúlxrrc mãnsas lớathjn lêbnhjn bêbnhjn nhau thìswsysnrb khi mọathji chuyệnhqzn đffuyãnsas khábnhjc.

An Đkjtciềdiujm cósnrbzpeli cảkgbkm khábnhji bậtxtpt cưnsdfvoawi: Thậtxtpt ra, bâzxxby giờvoawbnhjng rấnsdft tốocztt màpuvk, tuy mấnsdfy năzxxbm trưnsdfathjc mìswsynh đffuyãnsas phảkgbki chịeqywu nhiềdiuju đffuyau khổyuxt, nhưnsdfng bâzxxby giờvoaw đffuyãnsas khổyuxt tậtxtpn cam lai, khôutnzng cầtxtpn nhớathj lạdmori mấnsdfy kíuuhluehmc đffuyau buồnhqzn lúlxrrc trưnsdfathjc nữirhya, bởgadgi vìswsy con ngưnsdfvoawi ta phảkgbki luôutnzn tiếcdjtn vềdiuj phíuuhla trưnsdfathjc.

“Mẹeqywutnzi dưnsdfvoawng nhưnsdf khôutnzng phảkgbki đffuyùnhqza đffuyâzxxbu.” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng lắyuxtc đffuytxtpu, “Dùnhqz sao tôutnzi đffuyãnsas cốoczt hếcdjtt sứuehmc rồnhqzi màpuvk vẫgigjn khôutnzng thuyếcdjtt phụijpec đffuyưnsdfbnhjc mẹeqywutnzi, cho nêbnhjn lúlxrrc đffuyếcdjtn đffuyósnrbutnz nhớathjsnrbi rõlxrr vớathji mẹeqyw nhéixyy.”

“Chẹeqywp, thôutnzi đffuyưnsdfbnhjc.” An Đkjtciềdiujm gậtxtpt đffuytxtpu, cảkgbkm thấnsdfy hơzpeli khósnrb xửhtxn.

“Phảkgbki rồnhqzi, An Đkjtciềdiujm, côutnz đffuyeqywnh khi nàpuvko mớathji quay lạdmori côutnzng ty làpuvkm việnhqzc?” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng lậtxtpp tứuehmc cảkgbkm nhậtxtpn đffuyưnsdfbnhjc sựvoaw khósnrb xửhtxn củmsvna An Đkjtciềdiujm, liềdiujn chuyểdcoen chủmsvn đffuydiuj sang côutnzng việnhqzc.


“Đkjtcdcoe xem tìswsynh hìswsynh đffuyãnsas.” An Đkjtciềdiujm đffuyábnhjp, “Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn nósnrbi bâzxxby giờvoaw Chu Hábnhjn Khanh vẫgigjn chưnsdfa bịeqyw bắyuxtt, cho nêbnhjn bảkgbko tôutnzi phảkgbki ởgadgbnhjn trong biệnhqzt thựvoaw khôutnzng đffuyưnsdfbnhjc chạdmory lung tung.”

“Ừzoqa.” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng gậtxtpt đffuytxtpu tábnhjn đffuynhqzng, “Tôutnzi cảkgbkm thấnsdfy Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn nghĩppix vậtxtpy làpuvk đffuyúlxrrng.”

“Còffuyn nữirhya…” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng nósnrbi đffuyếcdjtn đffuyâzxxby chợbnhjt mỉtxtpm cưnsdfvoawi, giọathjng đffuyiệnhqzu rấnsdft nhẹeqyw nhõlxrrm, “Xem ra Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn thậtxtpt sựvoaw rấnsdft quan tâzxxbm đffuyếcdjtn côutnz.”

Nghe Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng nósnrbi vậtxtpy, An Đkjtciềdiujm cũbnhjng khôutnzng ngầtxtpn ngạdmori nữirhya, gậtxtpt đffuytxtpu nósnrbi: “Phảkgbki, Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn đffuyoczti xửhtxn vớathji tôutnzi rấnsdft tốocztt.”

“Vậtxtpy thìswsy tốocztt.” Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng yêbnhjn tâzxxbm thởgadg phàpuvko: Thậtxtpt ra, thờvoawi đffuyiểdcoem anh muốocztn chíuuhlnh thứuehmc từlxrr bỏnsdf An Đkjtciềdiujm chíuuhlnh làpuvkpuvko khoảkgbkng thờvoawi gian màpuvk An Đkjtciềdiujm mấnsdft tíuuhlch.

lxrrc đffuyósnrb, Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng vìswsy chuyệnhqzn An Đkjtciềdiujm mấnsdft tíuuhlch màpuvk đffuyãnsas thưnsdfvoawng xuyêbnhjn đffuyếcdjtn tìswsym Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn, trong thờvoawi đffuyiểdcoem màpuvk ai cũbnhjng đffuyang lo lắyuxtng ấnsdfy, bấnsdft kìswsy ngưnsdfvoawi nàpuvko cũbnhjng cósnrb thểdcoe nhậtxtpn ra, Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn thậtxtpt sựvoaw rấnsdft quan tâzxxbm đffuyếcdjtn An Đkjtciềdiujm.

zxxby giờvoaw lạdmori còffuyn thấnsdfy thábnhji đffuygeiv An Đkjtciềdiujm dàpuvknh cho Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn nhưnsdf thếcdjt.

Vậtxtpy nêbnhjn, Tôutnz Thanh Dưnsdfơzpelng cảkgbkm thấnsdfy nếcdjtu mìswsynh cứuehm kiêbnhjn trìswsy theo đffuyuổyuxti thìswsy thậtxtpt sựvoaw đffuyãnsas quábnhj cứuehmng đffuytxtpu rồnhqzi.

Tiếcdjtng nhạdmorc du dưnsdfơzpelng phábnhjt lêbnhjn trêbnhjn xe, An Đkjtciềdiujm vàpuvkutnz Thanh Dưnsdfơzpelng cứuehm thếcdjt tròffuy chuyệnhqzn vui vẻbnhj, bầtxtpu khôutnzng khíuuhl rấnsdft nhẹeqyw nhàpuvkng, hai ngưnsdfvoawi cũbnhjng khôutnzng còffuyn cảkgbkm thấnsdfy ngưnsdfbnhjng ngậtxtpp nữirhya.

Đkjtcúlxrrng lúlxrrc nàpuvky thìswsy đffuyiệnhqzn thoạdmori trong túlxrri An Đkjtciềdiujm chợbnhjt vang lêbnhjn.

Khôutnzng cầtxtpn nhìswsyn, An Đkjtciềdiujm cũbnhjng biếcdjtt làpuvk Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn gọathji cho mìswsynh, xem ra cũbnhjng khábnhj nhanh đffuynsdfy!

An Đkjtciềdiujm khẽkgbk đffuygwfsng hắyuxtng mộgeivt cábnhji rồnhqzi nghe mábnhjy: “A lôutnz? Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn?”

“An Đkjtciềdiujm, bâzxxby giờvoaw em đffuyang ởgadg đffuyâzxxbu?” Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn vừlxrra mớathji chuẩuywmn bịeqyw xong mọathji thứuehm, đffuyang đffuyeqywnh phábnhji ngưnsdfvoawi đffuyi đffuyósnrbn An Đkjtciềdiujm thìswsy vệnhqzppixgadg nhàpuvk chợbnhjt gọathji đffuyiệnhqzn thoạdmori đffuyếcdjtn.

Cốoczt Thiêbnhjn Tuấnsdfn khôutnzng ngờvoaw An Đkjtciềdiujm lạdmori trốocztn ra ngoàpuvki nhưnsdf vậtxtpy! Lạdmori còffuyn dábnhjm nósnrbi dốoczti vớathji vệnhqzppixpuvk anh đffuyãnsas cho phéixyyp rồnhqzi chứuehm! Anh đffuyãnsas luôutnzn bậtxtpn rộgeivn chuẩuywmn bịeqyw bấnsdft ngờvoaw cho côutnz, chuẩuywmn bịeqyw đffuyósnrbn côutnz đffuyếcdjtn, thếcdjtpuvkutnz sao lạdmori rờvoawi khỏnsdfi biệnhqzt thựvoaw thếcdjtpuvky?

puvk đffuyiềdiuju quan trọathjng nhấnsdft chíuuhlnh làpuvk, Chu Hábnhjn Khanh hiệnhqzn giờvoaw vẫgigjn chưnsdfa bịeqyw bắyuxtt, cho dùnhqz Chu Hábnhjn Khanh khôutnzng cósnrbzxxbng lựvoawc bábnhjo thùnhqz đffuyi nữirhya thìswsybnhjng vẫgigjn nêbnhjn đffuydiuj phòffuyng, anh khôutnzng thểdcoe đffuydcoe An Đkjtciềdiujm lạdmori gặlxrrp phảkgbki bấnsdft trắyuxtc gìswsy nữirhya!

An Đkjtciềdiujm đffuyúlxrrng làpuvkpuvkng ngàpuvky càpuvkng tựvoaw tiệnhqzn rồnhqzi!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.