Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 428 :

    trước sau   
60428.“Chẹyxzmp…” An Đnlyuiềyfmtm gãshjbi đcxacnhnmu, ngưcxacsexyng ngùicpwng nhìisgun cábwzjc bábwzjc sĩujcvnjnfi, “Bábwzjc sĩujcv ànekm, trưcxacynlnng hợsexyp củglpsa Doanh Doanh dưcxacynlnng nhưcxac khôghhgng đcxacưcxacsexyc phổbvju biếyxzmn lắcxacm, cábwzjch nànekmy chắcxacc chỉmste thíkwygch hợsexyp vớnlyui mộjlqtt mìisgunh em ấnlxyy thôghhgi.”

“Cứydyqnjnfi thửvpdh xem.” Bábwzjc sĩujcv trưcxacnlyuc mặblplt An Đnlyuiềyfmtm vẫfhttn nhìisgun côghhg đcxacnhnmy kìisgu vọchrnng, chỉmste cầnhnmn lànekm trưcxacynlnng hợsexyp thànekmnh côghhgng thìisgu chắcxacc chắcxacn cónjnf thểvtjk ábwzjp dụlrofng lêbjswn nhữyxzmng ngưcxacynlni khábwzjc.

“Thậvtjkt ra, tôghhgi dùicpwng cábwzji nànekmy đcxacvtjk giúrbqpp Doanh Doanh tỉmstenh lạtywoi.” An Đnlyuiềyfmtm vừatuxa nónjnfi vừatuxa chìisgua mẩvbqvu xoànekmi sấnlxyy trong tay ra cho bábwzjc sĩujcv xem.

“Xoànekmi sấnlxyy sao?” Bábwzjc sĩujcv chỉmstenekmo miếyxzmng xoànekmi sấnlxyy vànekmng tưcxacơxandi trôghhgng rấnlxyt ngon trong tay An Đnlyuiềyfmtm, cónjnfxandi khôghhgng tin.

“Vâwdolng, chíkwygnh lànekm xoànekmi sấnlxyy.” An Đnlyuiềyfmtm cúrbqpi mặblplt nónjnfi, “Tôghhgi cứydyq vung vẩvbqvy miếyxzmng xoànekmi trưcxacnlyuc mũujcvi Doanh Doanh rồqbrci nónjnfi lànekm xoànekmi mànekm em ấnlxyy thíkwygch ăglpsn bịgnpj ngưcxacynlni ta cưcxacnlyup hếyxzmt rồqbrci, thếyxzmnekm em ấnlxyy liềyfmtn cónjnf phảshjbn ứydyqng.”

“…” Bábwzjc sĩujcv đcxacang đcxacnhnmy kìisgu vọchrnng lậvtjkp tứydyqc sưcxacsexyng trâwdoln: Bệisgunh nhâwdoln Khưcxacu Doanh Doanh nànekmy thíkwygch ăglpsn xoànekmi sấnlxyy đcxacếyxzmn thếyxzm ànekm?


Song, vịgnpjbwzjc sĩujcv đcxacnhnmy trábwzjch nhiệisgum nànekmy đcxacãshjbrbqpt ra đcxacưcxacsexyc mộjlqtt kếyxzmt luậvtjkn từatux trưcxacynlnng hợsexyp củglpsa Khưcxacu Doanh Doanh: Nếyxzmu vậvtjky, giảshjb dụlrof bệisgunh nhâwdoln hôghhgn mêbjswnekm ngưcxacynlni keo kiệisgut thìisgunjnf thểvtjknjnfi lànekmnjnf ngưcxacynlni trộjlqtm tiềyfmtn củglpsa họchrn rồqbrci, còeuifn nếyxzmu đcxacónjnfnekm ngưcxacynlni ham ăglpsn thìisgunjnfi lànekmnjnf ngưcxacynlni lấnlxyy hếyxzmt đcxacqbrc ăglpsn mànekm họchrn thíkwygch đcxaci rồqbrci, vâwdoln vâwdoln vànekmwdoly mâwdoly…

rrtvm, xem ra cũujcvng vẫfhttn cónjnf thu hoạtywoch!

bwzjc sĩujcvnekmi lòeuifng gậvtjkt đcxacnhnmu vớnlyui An Đnlyuiềyfmtm: “Đnlyuưcxacsexyc rồqbrci, cảshjbm ơxandn côghhg, nếyxzmu bệisgunh nhâwdoln cónjnf tiếyxzmn triểvtjkn gìisgu thìisgubwzjo cho chúrbqpng tôghhgi biếyxzmt ngay nhéfuuz!”

“Vâwdolng.” An Đnlyuiềyfmtm cưcxacynlni vớnlyui bábwzjc sĩujcv.

Tiễvtjkn bábwzjc sĩujcv đcxaci rồqbrci, bốbvju mẹyxzm Khưcxacu Doanh Doanh liềyfmtn nắcxacm chặblplt tay An Đnlyuiềyfmtm khôghhgng buôghhgng, cảshjbm đcxacjlqtng nónjnfi: “An Đnlyuiềyfmtm, cảshjbm ơxandn con, chíkwygnh con đcxacãshjb cứydyqu Doanh Doanh.”

“Khôghhgng cónjnf đcxacâwdolu ạtywo.” An Đnlyuiềyfmtm vộjlqti vànekmng lắcxacc đcxacnhnmu, “Lànekm do Doanh Doanh rấnlxyt mạtywonh mẽvzxc, chỉmste cầnhnmn chúrbqpng ta tiếyxzmp tụlrofc cốbvju gắcxacng thìisgu Doanh Doanh nhấnlxyt đcxacgnpjnh sẽvzxc tỉmstenh lạtywoi thôghhgi!”

“Đnlyuúrbqpng vậvtjky đcxacúrbqpng vậvtjky.” Bốbvju mẹyxzm Khưcxacu Doanh Doanh gậvtjkt đcxacnhnmu, mừatuxng đcxacếyxzmn phábwzjt khónjnfc.

Trong lúrbqpc An Đnlyuiềyfmtm vànekm bốbvju mẹyxzm củglpsa Khưcxacu Doanh Doanh đcxacang nónjnfi chuyệisgun vớnlyui nhau thìisgu Cao Lỗxjkui đcxacãshjb đcxacếyxzmn ngồqbrci cạtywonh Khưcxacu Doanh Doanh.

wdoly giờynln anh đcxacang vui đcxacếyxzmn mứydyqc khôghhgng biếyxzmt phảshjbi lànekmm gìisgu nữyxzma. Nhìisgun gưcxacơxandng mặblplt vẫfhttn đcxacang say ngủglps củglpsa Khưcxacu Doanh Doanh, Cao Lỗxjkui khôghhgng còeuifn buồqbrcn nữyxzma, Doanh Doanh bâwdoly giờynln đcxacãshjb cửvpdh đcxacjlqtng ngónjnfn tay, đcxaciềyfmtu đcxacónjnfnjnf nghĩujcva lànekm ýxbve thứydyqc đcxacãshjb khôghhgi phụlrofc lạtywoi, thếyxzm thìisgu nhữyxzmng lờynlni anh nónjnfi, côghhg chắcxacc chắcxacn sẽvzxc nghe đcxacưcxacsexyc.

Nghĩujcva lànekm rồqbrci sẽvzxcnjnf ngànekmy Doanh Doanh tỉmstenh lạtywoi!

Nghĩujcv đcxacếyxzmn đcxacâwdoly, gưcxacơxandng mặblplt luôghhgn rầnhnmu rĩujcv củglpsa Cao Lỗxjkui chợsexyt nởfxyj nụlrofcxacynlni, anh đcxacưcxaca tay vuốbvjut tónjnfc Khưcxacu Doanh Doanh: Côghhgfuuznekmy sao lạtywoi ham ăglpsn nhưcxac vậvtjky chứydyq? Chờynln sau nànekmy em tỉmstenh lạtywoi, muốbvjun ăglpsn cábwzji gìisgu, tôghhgi cũujcvng sẽvzxc mua cho em, nấnlxyu cho em hếyxzmt.

Cho nêbjswn Doanh Doanh ànekm, em phảshjbi mau tỉmstenh lạtywoi nhéfuuz.

Cao Lỗxjkui cúrbqpi mànekmy khẽvzxcghhgn lêbjswn trábwzjn Khưcxacu Doanh Doanh…


“Đnlyutywoi côghhgng thầnhnmn” An Đnlyuiềyfmtm sau đcxacónjnf bậvtjkn rộjlqtn cảshjb buổbvjui chiềyfmtu trong bệisgunh việisgun, chủglps yếyxzmu lànekm thìisgu thầnhnmm tâwdolm sựpohl vớnlyui Khưcxacu Doanh Doanh nhữyxzmng chuyệisgun thưcxacynlnng ngànekmy.

Trưcxacnlyuc đcxacâwdoly họchrn đcxacãshjb sai lầnhnmm rồqbrci, cứydyqnjnfi cho Khưcxacu Doanh Doanh nghe nhữyxzmng cảshjbm xúrbqpc buồqbrcn bãshjb, thếyxzmbjswn bâwdoly giờynln phảshjbi đcxacbvjui cábwzjch, cứydyq xem Doanh Doanh nhưcxac mộjlqtt ngưcxacynlni vẫfhttn đcxacang cónjnf cuộjlqtc sốbvjung bìisgunh thưcxacynlnng, tâwdolm sựpohl nhữyxzmng chuyệisgun vụlrofn vặblplt, đcxacbvjui xửvpdh vớnlyui Doanh Doanh nhưcxac ngưcxacynlni khỏrmnke mạtywonh lànekm đcxacưcxacsexyc.

Khi mặblplt trờynlni xuốbvjung núrbqpi, An Đnlyuiềyfmtm rờynlni khỏrmnki phòeuifng bệisgunh sau khi nhậvtjkn mấnlxyy lờynlni cảshjbm ơxandn rốbvjui ríkwygt củglpsa bốbvju mẹyxzm Khưcxacu Doanh Doanh.

An Đnlyuiềyfmtm bưcxacnlyuc ra cổbvjung bệisgunh việisgun, chờynln Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn đcxacếyxzmn đcxacónjnfn, lúrbqpc nànekmy mặblplt trờynlni đcxacãshjb khuấnlxyt, ábwzjng mâwdoly cuốbvjui trờynlni ábwzjnh lêbjswn sắcxacc đcxacrmnk, trôghhgng rấnlxyt rựpohlc rỡnjnf.

ghhgm nay đcxacúrbqpng lànekm mộjlqtt ngànekmy tốbvjut!

An Đnlyuiềyfmtm tâwdolm trạtywong rấnlxyt vui, tranh thủglpsrbqpc nànekmy xung quanh vắcxacng ngưcxacynlni mànekmcxacơxandn vai lànekmm mộjlqtt đcxacjlqtng tábwzjc khôghhgng đcxacưcxacsexyc đcxacyxzmp mắcxact cho lắcxacm.

Đnlyuúrbqpng lúrbqpc đcxacónjnf thìisgunjnf tiếyxzmng chuôghhgng vang lêbjswn trong túrbqpi, An Đnlyuiềyfmtm rúrbqpt đcxaciệisgun thoạtywoi ra, nhìisgun thấnlxyy đcxacónjnfnekm Tầnhnmn Thanh Nguyệisgut gọchrni đcxacếyxzmn thìisgu liềyfmtn nghe mábwzjy.

“A lôghhg, dìisgu Tầnhnmn?”

“Nhiêbjswn Nhiêbjswn, vếyxzmt thưcxacơxandng củglpsa con đcxacãshjb đcxacnjnfxandn chưcxaca?” Tầnhnmn Thanh Nguyệisgut bâwdoly giờynln íkwygt nhấnlxyt mỗxjkui hai ngànekmy đcxacyfmtu gọchrni đcxaciệisgun cho An Đnlyuiềyfmtm mộjlqtt lầnhnmn, lầnhnmn nànekmo cũujcvng đcxacyfmtu quan tâwdolm hỏrmnki han tìisgunh hìisgunh hồqbrci phụlrofc sứydyqc khỏrmnke củglpsa côghhg.

An Đnlyuiềyfmtm mỉmstem cưcxacynlni nónjnfi vớnlyui Tầnhnmn Thanh Nguyệisgut: “Đnlyuãshjb đcxacnjnf nhiềyfmtu lắcxacm rồqbrci ạtywo, dìisgu Tầnhnmn, dìisgu khôghhgng cầnhnmn lo quábwzj.”

“Vậvtjky thìisgu tốbvjut.” Tầnhnmn Thanh Nguyệisgut đcxacnhnmu dâwdoly bêbjswn kia thởfxyj phànekmo nhẹyxzm nhõhgmdm rồqbrci hỏrmnki, “Vậvtjky ngànekmy mai con đcxacếyxzmn nhànekmisgu chơxandi đcxacưcxacsexyc khôghhgng? Dìisgu sẽvzxc bảshjbo Thanh Dưcxacơxandng đcxacếyxzmn đcxacónjnfn con! Dìisgu phảshjbi mởfxyj tiệisguc lớnlyun đcxacvtjk đcxacãshjbi con!”

“Mởfxyj tiệisguc?” An Đnlyuiềyfmtm chớnlyup mắcxact kinh ngạtywoc hỏrmnki, “Tiệisguc gìisgu thếyxzmtywo?”

“Con khôghhgng biếyxzmt ngànekmy mai lànekm ngànekmy gìisgu ànekm?” Giọchrnng củglpsa Tầnhnmn Thanh Nguyệisgut còeuifn kinh ngạtywoc hơxandn cảshjb An Đnlyuiềyfmtm.


“Con khôghhgng biếyxzmt, ngànekmy mai lànekm ngànekmy gìisgutywo?” An Đnlyuiềyfmtm thắcxacc mắcxacc.

“Vậvtjky bạtywon trai Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn củglpsa con cónjnf phảshjbi vẫfhttn chưcxaca cónjnf biểvtjku hiệisgun gìisgu khôghhgng?” Giọchrnng củglpsa Tầnhnmn Thanh Nguyệisgut đcxacang từatux ngạtywoc nhiêbjswn chuyểvtjkn dầnhnmn sang tứydyqc giậvtjkn.

“Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn cầnhnmn phảshjbi biểvtjku hiệisgun gìisgu sao ạtywo?” An Đnlyuiềyfmtm cànekmng lúrbqpc cànekmng khôghhgng hiểvtjku.

“Nhiêbjswn Nhiêbjswn, ngànekmy mai lànekm…” Tầnhnmn Thanh Nguyệisgut chỉmste mớnlyui nónjnfi đcxacưcxacsexyc mộjlqtt nửvpdha đcxacjlqtt nhiêbjswn lạtywoi thôghhgi, “Khôghhgng cónjnfisgu, ngànekmy mai chẳimjung cónjnfisgu cảshjb, nhưcxacng ngànekmy mai con nhấnlxyt đcxacgnpjnh phảshjbi đcxacếyxzmn đcxacnlxyy, nhớnlyu nhéfuuz, tốbvjui mai dìisgu sẽvzxc bảshjbo Thanh Dưcxacơxandng đcxacếyxzmn đcxacónjnfn con!”

“Nhưcxacng mànekmisgu Tầnhnmn ànekm, con…”

“Nhiêbjswn Nhiêbjswn, quyếyxzmt đcxacgnpjnh nhưcxac vậvtjky nhéfuuz!” Tầnhnmn Thanh Nguyệisgut nónjnfi xong liềyfmtn cúrbqpp mábwzjy, hoànekmn toànekmn khôghhgng cho An Đnlyuiềyfmtm cơxand hộjlqti trảshjb lờynlni.

An Đnlyuiềyfmtm nhìisgun mànekmn hìisgunh đcxaciệisgun thoạtywoi tắcxact ngónjnfm trong tay, thởfxyjnekmi: Thôghhgi vậvtjky, dùicpw sao ngànekmy mai mìisgunh cũujcvng khôghhgng cónjnfisgunekmm, cứydyq đcxaci gặblplp dìisgu Tầnhnmn vậvtjky, dạtywoo nànekmy dìisgunlxyy quan tâwdolm mìisgunh nhưcxac vậvtjky, đcxaci thăglpsm cũujcvng lànekm lẽvzxc đcxacưcxacơxandng nhiêbjswn mànekm.

“An Đnlyuiềyfmtm!”

An Đnlyuiềyfmtm cấnlxyt đcxaciệisgun thoạtywoi vànekmo túrbqpi, trôghhgng thấnlxyy Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn lúrbqpc nànekmy đcxacang bưcxacnlyuc nhanh vềyfmt phíkwyga mìisgunh.

“Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn!” An Đnlyuiềyfmtm bấnlxyt giábwzjc nhoẻoiven miệisgung cưcxacynlni rồqbrci bưcxacnlyuc lêbjswn.

“Cảshjb ngànekmy hôghhgm nay anh bậvtjkn rộjlqtn côghhgng việisguc, khôghhgng cùicpwng em đcxaci thăglpsm Khưcxacu Doanh Doanh đcxacưcxacsexyc, côghhgnlxyy sao rồqbrci?” Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn nónjnfi xong liềyfmtn hôghhgn lêbjswn trábwzjn An Đnlyuiềyfmtm.

“Tìisgunh trạtywong củglpsa Doanh Doanh đcxacnjnfxandn nhiềyfmtu rồqbrci!” An Đnlyuiềyfmtm vui vẻoiverbqpc lắcxacc đcxacnhnmu, “Cũujcvng nhờynln tríkwyg thôghhgng minh củglpsa tôghhgi, đcxacãshjb nghĩujcv ra mộjlqtt cábwzjch hay!”

“Sao?” Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn liềyfmtn thấnlxyy hứydyqng thúrbqp, vừatuxa kéfuuzo An Đnlyuiềyfmtm đcxaci vừatuxa hỏrmnki, “Em đcxacãshjb nghĩujcv ra cábwzjch gìisgu thếyxzm?”

“Chuyệisgun nànekmy nónjnfi ra thìisgunekmi lắcxacm!” An Đnlyuiềyfmtm đcxacưcxacsexyc Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn khoábwzjc vai, vui vẻoivecxacnlyuc vềyfmt phíkwyga bãshjbi đcxacxjku xe, ábwzjnh nắcxacng chiềyfmtu chiếyxzmu lêbjswn bónjnfng dábwzjng hai ngưcxacynlni, tạtywoo nêbjswn mộjlqtt khung cảshjbnh tuyệisgut đcxacyxzmp.

An Đnlyuiềyfmtm bưcxacnlyuc lêbjswn xe liềyfmtn kểvtjk cho Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn nghe chuyệisgun mìisgunh đcxacãshjbicpwng quànekm vặblplt đcxacvtjk gọchrni Khưcxacu Doanh Doanh tỉmstenh lạtywoi, còeuifn khôghhgng ngớnlyut lờynlni tựpohl khen ngợsexyi cábwzjch củglpsa bảshjbn thâwdoln quábwzj hay.

Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn chăglpsm chúrbqp lắcxacng nghe cảshjb quábwzj trìisgunh, sau đcxacónjnf gậvtjkt đcxacnhnmu tábwzjn đcxacqbrcng: “Khưcxacu Doanh Doanh lànekm bạtywon thâwdoln củglpsa em, đcxacưcxacơxandng nhiêbjswn cũujcvng bịgnpjwdoly nhiễvtjkm cábwzji tíkwygnh ham ăglpsn củglpsa em rồqbrci.”

“Ai bảshjbo thếyxzm? Doanh Doanh ham ăglpsn hơxandn tôghhgi mộjlqtt trăglpsm lầnhnmn nhéfuuz!” An Đnlyuiềyfmtm tỏrmnk vẻoive khôghhgng phụlrofc.

“Phảshjbi phảshjbi phảshjbi, em nónjnfi cábwzji gìisguujcvng đcxacúrbqpng.” Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn âwdolu yếyxzmm nhìisgun An Đnlyuiềyfmtm đcxacang bĩujcvu môghhgi rồqbrci khởfxyji đcxacjlqtng xe.

“Tôghhgi nónjnfi thậvtjkt mànekm.” An Đnlyuiềyfmtm lừatux mắcxact vớnlyui Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn.

Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn lắcxacc đcxacnhnmu bậvtjkt cưcxacynlni, sau đcxacónjnf khôghhgng nónjnfi gìisgu nữyxzma, chỉmste tiếyxzmp tụlrofc lábwzji xe đcxaci.

“Phảshjbi rồqbrci, Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn.” An Đnlyuiềyfmtm nhưcxac chợsexyt nhớnlyu ra gìisgu đcxacónjnf, liềyfmtn quay qua đcxacgnpjnh nónjnfi vớnlyui Cốbvju Thiêbjswn Tuấnlxyn, trôghhgng thấnlxyy gưcxacơxandng mặblplt nhìisgun nghiêbjswng củglpsa anh, lúrbqpc nànekmy, ábwzjnh dưcxacơxandng đcxacang chiếyxzmu rọchrni vànekmo đcxacónjnf, khiếyxzmn gưcxacơxandng mặblplt anh nhưcxacbwzjng lấnlxyp lábwzjnh lêbjswn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.