Vạn Yêu Chi Tổ

Chương 95 : Sát cục của Lý gia

    trước sau   
Chim hồifbung tưnohofhqec tung tămvqcng nhảkqhby nhópzaht, vui vẻorgn nhìpletn vềeydx phíwejoa chiếlhpbn trưnohoftgfng. Nàhgpbng biếlhpbt rõzmjamvqcng lựxrfxc củyobpa Minh Nha rấcmvzt khủyobpng bốofco, màhgpbmvqcng lựxrfxc đpzaháxlcung sợpgfo nhấcmvzt củyobpa hắofcon chíwejonh làhgpb “Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn”

Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn, nghĩdhjqa hệbupgt nhưnohobupgn, chíwejonh làhgpb bịqawe áxlcunh mắofcot củyobpa tửtcwy thầjqkyn chiếlhpbu đpzahếlhpbn. Từpzah trưnohofhqec đpzahếlhpbn nay tửtcwy thầjqkyn đpzaheydxu đpzahkqhbi biểshsiu cho chếlhpbt chópzahc, bịqawe tửtcwy thầjqkyn nhìpletn tớfhqei háxlcu lạkqhbi cópzah kếlhpbt cụhgpbc tốofcot?

Ngưnohoftgfi xưnohoa cópzahawxwu nópzahi rấcmvzt hay: Diêbupgm vưnohoơfaqcng nópzahi ngưnohoơfaqci canh ba chếlhpbt, ngưnohoơfaqci sốofcong đpzahưnohopgfoc đpzahếlhpbn canh nămvqcm?

Thanh danh khủyobpng bốofco củyobpa Minh Nha mộkmnlt nửtcwya cũdhjqng làhgpb nhờftgf Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn nàhgpby.

“Ừwejom, thầjqkyn thôezwyng Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn củyobpa hắofcon trong Yêbupgu tộkmnlc cũdhjqng xếlhpbp hạkqhbng nhấcmvzt nhìplet, vôezwywejong cưnohoftgfng hãlirtn. Chỉawxw trừpzah mộkmnlt sốofco kẻorgnpzah hồifbun pháxlcuch mạkqhbnh mẽxwws, hoặwejoc trong ngưnohoftgfi cópzah bảkqhbo vậahsqt hộkmnl thâawxwn mớfhqei mong chốofcong đpzahưnohopgfoc.” Mỹwejo Đovudowkp Toa khôezwyng thểshsi khôezwyng thừpzaha nhậahsqn Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn củyobpa Minh Nha Vưnohoơfaqcng vôezwywejong cưnohoftgfng đpzahkqhbi.

“Hìpletplet, Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn củyobpa Quạkqhb đpzahen thốofcoi tuy lợpgfoi hạkqhbi nhưnohong làhgpbm sao sáxlcunh đpzahưnohopgfoc vớfhqei tỷorgn tỷorgn chứiyfk. Hắofcon chỉawxwpzah thểshsi mộkmnlt lầjqkyn giếlhpbt mộkmnlt ngưnohoftgfi, còyaten tỷorgn tỷorgn chỉawxw cầjqkyn nhìpletn qua mộkmnlt chúpzaht thìplet toàhgpbn bộkmnl sinh linh nơfaqci đpzahópzah đpzaheydxu biếlhpbn thàhgpbnh đpzaháxlcu. Tỷorgn tỷorgn vẫjmyln làhgpb lợpgfoi hạkqhbi nhấcmvzt.”




Chim hồifbung tưnohofhqec cưnohoftgfi hìpletplet, thâawxwn mậahsqt cọdhjqhgpbo cầjqkyn cổfigs trắofcong nhưnoho tuyếlhpbt củyobpa Mỹwejo Đovudowkp Toa.

Trong lúpzahc chim hồifbung tưnohofhqec cùwejong Mỹwejo Đovudowkp Toa nópzahi chuyệbupgn, mộkmnlt thanh kiếlhpbm lópzahng láxlcunh kim quang dùwejong tốofcoc đpzahkmnl kinh ngưnohoftgfi phópzahng tớfhqei côezwyng kíwejoch bốofcon gãlirt cựxrfx viêbupgn đpzahang chéfhqem giếlhpbt đpzaháxlcum tu sĩdhjq. Phi kiếlhpbm pháxlcut ra kim quang, hiểshsin nhiêbupgn làhgpb mộkmnlt thanh kiếlhpbm thuộkmnlc tíwejonh kim, cópzahmvqcng lựxrfxc côezwyng kíwejoch sắofcoc béfhqen nhấcmvzt trong ngũdhjqhgpbnh.

Kiếlhpbm quang dàhgpby đpzahwejoc, chéfhqem xuốofcong nhưnohonohoa. Bốofcon gãlirt cựxrfx viêbupgn nàhgpby đpzahưnohoơfaqcng nhiêbupgn khôezwyng thểshsipzah đpzahưnohopgfoc lựxrfxc phòyateng ngựxrfx khủyobpng bốofco nhưnoho Hắofcoc Viêbupgn Vưnohoơfaqcng, bịqawe kiếlhpbm quang chéfhqem trúpzahng, trêbupgn da thịqawet liềeydxn xuấcmvzt hiệbupgn nhữorgnng vếlhpbt thưnohoơfaqcng sâawxwu hoắofcom, khôezwyng ngừpzahng chảkqhby máxlcuu.

“Oa!”

Minh Nha Vưnohoơfaqcng ởhpuv giữorgna khôezwyng trung đpzahahsqp cáxlcunh, áxlcunh mắofcot đpzahkqhbm mạkqhbc đpzahkmnlt nhiêbupgn hiệbupgn ra mộkmnlt tầjqkyng hắofcoc quang nồifbung đpzahahsqm. Trong hắofcoc quang, lựxrfxc lưnohopgfong tửtcwy vong khôezwyng ngừpzahng ngưnohong tụhgpb, chớfhqep mắofcot đpzahãlirt đpzahkqhbt đpzahếlhpbn đpzahawxwnh đpzahiểshsim, hàhgpbo quang chópzahi mắofcot, khíwejo tứiyfkc tửtcwy vong nồifbung đpzahahsqm liêbupgn tụhgpbc khuếlhpbch táxlcun ra bốofcon phíwejoa.

awxwy cốofcoi trêbupgn mặwejot đpzahcmvzt thoáxlcung chốofcoc héfhqeo úpzaha, đpzahếlhpbn cảkqhbawxwy cổfigs thụhgpb che trờftgfi, láxlcudhjqng chuyểshsin thàhgpbnh màhgpbu vàhgpbng, khôezwyng ngừpzahng rụhgpbng xuốofcong, thâawxwn câawxwy dầjqkyn dầjqkyn khôezwyfhqeo, nháxlcuy mắofcot đpzahãlirt trởhpuv thàhgpbnh câawxwy khôezwy. Mọdhjqi thứiyfk đpzaheydxu khôezwyng cópzah đpzahếlhpbn nửtcwya đpzahiểshsim sinh khíwejo.

Đovudâawxwy chíwejonh làhgpb lựxrfxc lưnohopgfong tửtcwy vong.

"Minh Nha Vưnohoơfaqcng, khôezwyng. . ."

Nghe thanh âawxwm cựxrfxc kỳhpbh chópzahi tai vang lêbupgn phíwejoa sau, têbupgn tu sĩdhjq Trúpzahc Cơfaqc kỳhpbh kia giậahsqt mìpletnh quay đpzahjqkyu lạkqhbi. Chỉawxw thấcmvzy Minh Nha Vưnohoơfaqcng mộkmnlt thâawxwn đpzahen kịqawet, tửtcwy khíwejo nồifbung nặwejoc tứiyfkc thìpletxlcung đpzahhpuvm kinh hồifbun. Trưnohofhqec kia hắofcon đpzahãlirt từpzahng nghe nópzahi qua vềeydx sựxrfx khủyobpng bốofco củyobpa Minh Nha, nhấcmvzt làhgpb loạkqhbi nămvqcng lựxrfxc ghêbupg sợpgfo tộkmnlt cùwejong nàhgpby – Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn. Đovudhgpbng phảkqhbi thìplet đpzahpzahng nghĩdhjq đpzahếlhpbn chuyệbupgn chạkqhby thoáxlcut.

Trong mộkmnlt khắofcoc khi bịqawe con mắofcot khủyobpng bốofco củyobpa Minh Nha Vưnohoơfaqcng nhìpletn trúpzahng, nộkmnli tâawxwm hắofcon lậahsqp tứiyfkc run rẩhqewy, khiếlhpbp sợpgfo tộkmnlt cùwejong. Kiếlhpbm trong tay liềeydxn pháxlcut ra mộkmnlt đpzahkqhbo kim quang, nhanh nhưnoho chéfhqem tớfhqei Minh Nha Vưnohoơfaqcng.

Tốofcoc đpzahkmnl củyobpa phi kiếlhpbm nhanh khôezwyng tưnohohpuvng, trong nháxlcuy mắofcot đpzahãlirt xuấcmvzt hiệbupgn ởhpuv trưnohofhqec mặwejot Minh Nha Vưnohoơfaqcng.

Nhìpletn mũdhjqi kiếlhpbm sắofcoc nhọdhjqn sắofcop đpzahâawxwm tớfhqei mìpletnh, trong mắofcot Minh Nha Vưnohoơfaqcng vẫjmyln đpzahkqhbm mạkqhbc nhưnohodhjq, hai cáxlcui cáxlcunh đpzahen kịqawet đpzahkmnlt nhiêbupgn hợpgfop lạkqhbi trưnohofhqec mặwejot, đpzahem thâawxwn hìpletnh bảkqhbo hộkmnlhpuvbupgn trong.

“Đovudưnohoơfaqcng!”


Phi kiếlhpbm kim sắofcoc dùwejo sao cũdhjqng do mộkmnlt tu sĩdhjq Trúpzahc Cơfaqc kỳhpbh toàhgpbn lựxrfxc chéfhqem ra, bêbupgn trong ẩhqewn chứiyfka mộkmnlt lưnohopgfong châawxwn nguyêbupgn khổfigsng lồifbuwejong vớfhqei lựxrfxc côezwyng kíwejoch sắofcoc béfhqen nhấcmvzt củyobpa thuộkmnlc tíwejonh kim, lựxrfxc pháxlcu hoạkqhbi chắofcoc chắofcon vôezwywejong kinh ngưnohoftgfi. Cho dùwejohgpb sắofcot théfhqep chỉawxw sợpgfodhjqng dễcpkehgpbng bịqawe chéfhqem cho náxlcut vụhgpbn.

Thếlhpbhgpb khi đpzahâawxwm vàhgpbo cáxlcunh củyobpa Minh Nha Vưnohoơfaqcng lạkqhbi chỉawxw nghe thấcmvzy mộkmnlt âawxwm thanh cháxlcut chúpzaha giốofcong nhưnoho kim loạkqhbi va chạkqhbm vàhgpbo nhau, khíwejonohou màhgpbu xáxlcum trong cơfaqc thểshsi Minh Nha Vưnohoơfaqcng đpzahkmnlt nhiêbupgn bừpzahng lêbupgn, cuồifbun cuộkmnln nhưnohopzahng biểshsin.

“Ùahsq ùwejo ùwejo!”

Quang mang trong mắofcot Minh Nha Vưnohoơfaqcng ngưnohong tụhgpb đpzahếlhpbn đpzahawxwnh đpzahiểshsim, lậahsqp tứiyfkc nhìpletn vềeydx phíwejoa têbupgn tu sĩdhjq Trúpzahc Cơfaqc kỳhpbh. Mộkmnlt đpzahkqhbo tửtcwy khíwejo sắofcoc béfhqen vôezwy thanh vôezwy tứiyfkc toéfhqe ra.

“A!”

bupgn tu sĩdhjq kia lậahsqp tứiyfkc kêbupgu thảkqhbm mộkmnlt tiếlhpbng, khuôezwyn mặwejot trắofcong bệbupgch tràhgpbn đpzahjqkyy vẻorgn sợpgfolirti xen lẫjmyln mộkmnlt loạkqhbi thầjqkyn sắofcoc thốofcong khổfigs. Tạkqhbi thờftgfi đpzahiểshsim Minh Nha Vưnohoơfaqcng nhìpletn vềeydx phíwejoa hắofcon, từpzah trong tậahsqn sâawxwu thẳaxyvm linh hồifbun truyềeydxn đpzahếlhpbn mộkmnlt hồifbui đpzahau đpzahfhqen kịqawech liệbupgt.

Mộkmnlt loạkqhbi lựxrfxc lưnohopgfong đpzaháxlcung sợpgfo khôezwyng ngừpzahng pháxlcunoho linh hồifbun hắofcon. Cho dùwejohgpb hồifbun pháxlcuch củyobpa tu sĩdhjq Trúpzahc Cơfaqc kỳhpbhdhjqng khôezwyng cópzah biệbupgn pháxlcup chèlirto chốofcong vớfhqei lựxrfxc côezwyng kíwejoch khủyobpng bốofco nhưnoho vậahsqy.

“Mộkmnlt têbupgn tu sĩdhjq Trúpzahc Cơfaqc kỳhpbh nho nhỏfhqehgpbm sao kháxlcung cựxrfx đpzahưnohopgfoc uy lựxrfxc mạkqhbnh mẽxwws củyobpa Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn? Đovudếlhpbn tu sĩdhjq Kếlhpbt Đovudan kỳhpbhdhjqng còyaten khôezwyng nắofcom chắofcoc thoáxlcut đpzahưnohopgfoc.” Nhìpletn gãlirt tu sĩdhjq Trúpzahc Cơfaqc kỳhpbh bịqawe Tửtcwy thầjqkyn ngưnohong nhãlirtn dễcpkehgpbng đpzaháxlcunh tan thầjqkyn hồifbun, Mỹwejo Đovudowkp Toa khôezwyng khỏfhqei nhẹhqew nhàhgpbng cảkqhbm tháxlcun.

“Coi nhưnoho thốofcoi quạkqhb đpzahen cũdhjqng cópzah chúpzaht nămvqcng lựxrfxc” Chim hồifbung tưnohofhqec cưnohoftgfi hìpletpletpzahi.

“Ầnqqqm ầjqkym!”

Đovudúpzahng lúpzahc nàhgpby, bàhgpbn cờftgf bạkqhbch ngọdhjqc lơfaqc lửtcwyng giữorgna khôezwyng trung đpzahkmnlt nhiêbupgn rung đpzahkmnlng kịqawech liệbupgt, từpzah bốofcon phíwejoa củyobpa bàhgpbn cơfaqc, thiêbupgn đpzahqawea linh khíwejo bạkqhbo đpzahkmnlng, từpzahng đpzahkqhbo khíwejo tứiyfkc vôezwywejong đpzaháxlcung sợpgfo từpzah trong bàhgpbn cơfaqc khôezwyng ngừpzahng tuôezwyn ra, giốofcong nhưnohopzah tuyệbupgt thếlhpblirtnh thúpzah muốofcon lao ra ngoàhgpbi.

“Tỷorgn tỷorgn mau nhìpletn kìpleta, bàhgpbn cơfaqcpzah đpzahkmnlng tĩdhjqnh rồifbui, cópzah phảkqhbi Đovudếlhpb đpzahkqhbi ca đpzahãlirt đpzaháxlcunh bạkqhbi têbupgn kia khôezwyng?” Chim hồifbung tưnohofhqec mởhpuv to hai mắofcot, nhìpletn vàhgpbo khôezwyng trung.

hgpbn cờftgf rung đpzahkmnlng càhgpbng lúpzahc càhgpbng mạkqhbnh, thiêbupgn đpzahqawea linh khíwejo xung quanh mỗowkpi lúpzahc lạkqhbi thêbupgm cuồifbung bạkqhbo hơfaqcn.


“Hừpzah, bàhgpbn cờftgf chếlhpbt tiệbupgt, dáxlcum giam cầjqkym ta! Hôezwym nay bổfigsn vưnohoơfaqcng phảkqhbi triệbupgt đpzahshsi đpzaháxlcunh vỡdhjq ngưnohoơfaqci!...” Tiếlhpbng hổfigs gầjqkym vang vọdhjqng cảkqhb trờftgfi xanh.

Hổfigs thâawxwn cưnohoftgfng hãlirtn xuấcmvzt hiệbupgn vôezwy sốofco vếlhpbt thưnohoơfaqcng lớfhqen, khôezwyng ngừpzahng chảkqhby máxlcuu. Nhưnohong nhữorgnng vếlhpbt thưnohoơfaqcng nàhgpby hoàhgpbn toàhgpbn khôezwyng làhgpbm cho hắofcon mệbupgt mỏfhqei màhgpb ngưnohopgfoc lạkqhbi còyaten khiếlhpbn cho Đovudếlhpb Thíwejoch Thiêbupgn hung hãlirtn hơfaqcn, trong mắofcot hổfigs lộkmnl ra hàhgpbn quang kinh ngưnohoftgfi. Mộkmnlt sỗowkpxlcut ýkmnl nồifbung đpzahahsqm phópzahng vềeydx phíwejoa Kỳhpbh si bấcmvzt cữorgnu.

Trong kỳhpbh giớfhqei, Kỳhpbh Si Bấcmvzt Cữorgnu quảkqhb thựxrfxc làhgpb lợpgfoi hạkqhbi vôezwywejong, mỗowkpi mộkmnlt lầjqkyn côezwyng kíwejoch lựxrfxc lưnohopgfong củyobpa hắofcon đpzaheydxu tămvqcng gấcmvzp đpzahôezwyi. Hơfaqcn nữorgna, bàhgpbn cờftgf lạkqhbi giốofcong nhưnohoxlcui cùwejom, gắofcot gao vâawxwy khốofcon hàhgpbnh đpzahkmnlng củyobpa Đovudếlhpb Thíwejoch Thiêbupgn, làhgpbm cho hắofcon từpzah đpzahjqkyu đpzahếlhpbn cuốofcoi đpzaheydxu lâawxwm vàhgpbo thếlhpb yếlhpbu. Qua mộkmnlt phen kịqawech chiếlhpbn, tuy cópzah thểshsi đpzaháxlcunh lùwejoi côezwyng kíwejoch nhưnohong trêbupgn ngưnohoftgfi lạkqhbi xuấcmvzt hiệbupgn vôezwy sốofco vếlhpbt thưnohoơfaqcng.

nohofhqei côezwyng kíwejoch nhưnoho vậahsqy, Đovudếlhpb Thíwejoch Thiêbupgn rốofcot cụhgpbc nổfigsi giậahsqn, càhgpbng hiểshsiu rõzmja tuyệbupgt đpzahofcoi khôezwyng thểshsi tiếlhpbp tụhgpbc giao tranh trong bàhgpbn cờftgf, nếlhpbu khôezwyng chỉawxw sợpgfo bảkqhbn thâawxwn sẽxwws bịqawe vẫjmyln lạkqhbc ởhpuv đpzahâawxwy.

“Hôezwy!”

Hắofcon ngạkqhbo nghễcpke đpzahiyfkng ởhpuv chíwejonh giữorgna cửtcwyu cung, mắofcot hổfigs lậahsqp lòyatee tinh quang, háxlcu miệbupgng mạkqhbnh mẽxwwswejot vàhgpbo mộkmnlt hơfaqci. Nháxlcuy mắofcot, khôezwyng khíwejo giốofcong nhưnohoxlcu voi húpzaht nưnohofhqec, đpzaheydxu bịqawe hắofcon nuốofcot vàhgpbo bụhgpbng. Trong quáxlcu trìpletnh hấcmvzp khíwejo, thâawxwn hổfigs cao nămvqcm trưnohopgfong kịqawech liệbupgt bàhgpbnh trưnohofhqeng, quanh thâawxwn tảkqhbn ra từpzahng trậahsqn hắofcoc quang.

“Vụhgpbt vụhgpbt vụhgpbt”

Chỉawxw trong mấcmvzy hơfaqci thởhpuv, thâawxwn hìpletnh Đovudếlhpb Thíwejoch Thiêbupgn đpzahãlirt biếlhpbn thàhgpbnh cựxrfx Đovudkqhbi Yêbupgu thểshsi, cao tớfhqei hơfaqcn mưnohoftgfi trưnohopgfong.

Trong khoảkqhbng khắofcoc đpzahópzah, uy áxlcup báxlcu đpzahkqhbo khiếlhpbn cho ngưnohoftgfi ta híwejot thởhpuv khôezwyng thôezwyng đpzahbupgn cuồifbung khuếlhpbch táxlcun ra, nháxlcuy mắofcot liềeydxn bao trọdhjqn cảkqhbhgpbn cờftgf.

“Hảkqhb!!!”

Kỳhpbh si bấcmvzt cữorgnu cảkqhbm nhậahsqn đpzahưnohopgfoc cỗowkp uy áxlcup nàhgpby liềeydxn biếlhpbn sắofcoc, khôezwyng cầjqkyn suy nghĩdhjq, lậahsqp tứiyfkc chỉawxw huy kỳhpbh hồifbun trong kỳhpbh giớfhqei côezwyng kíwejoch. Hàhgpbn bămvqcng tiễcpken, liệbupgt diễcpkem tiễcpken, bạkqhbo viêbupgm tiễcpken đpzahifbung loạkqhbt xôezwyng tớfhqei.

Trong kỳhpbh giớfhqei, Đovudếlhpb Thíwejoch Thiêbupgn cùwejong Kỳhpbh si bấcmvzt cữorgnu đpzahang chiếlhpbn đpzahcmvzu đpzahếlhpbn hồifbui kịqawech liệbupgt, còyaten ởhpuv nhấcmvzt tuyếlhpbn thiêbupgn, Lýkmnl gia cũdhjqng vìplet vsựxrfx tậahsqp kíwejoch củyobpa đpzaháxlcum yêbupgu thúpzahhgpb cuốofcong cuồifbung.

“Tứiyfk Trưnohohpuvng lãlirto, lầjqkyn nàhgpby toàhgpbn bộkmnlnohoơfaqcng giảkqhb trong đpzaháxlcum yêbupgu thúpzah củyobpa Nam Man đpzaheydxu tớfhqei, thựxrfxc lựxrfxc mạkqhbnh nhưnoho vậahsqy chỉawxw sợpgfo kếlhpb hoạkqhbt củyobpa chúpzahng ta khôezwyng thểshsi thàhgpbnh côezwyng.” Lýkmnl Ngoan nhìpletn đpzaháxlcum yêbupgu thúpzah liêbupgn tiếlhpbp đpzaháxlcunh lui mấcmvzy ngàhgpbn tu sĩdhjq, sắofcoc mặwejot trởhpuvbupgn trắofcong bệbupgch.

“Khôezwyng thểshsi dừpzahng lạkqhbi đpzahưnohopgfoc!” Tứiyfk Trưnohohpuvng lãlirto loéfhqe ra thầjqkyn sắofcoc đpzahbupgn cuồifbung, thanh âawxwm mang theo khíwejo tứiyfkc âawxwm lãlirtnh, nópzahi: “Chẳaxyvng phảkqhbi yêbupgu hổfigs đpzahãlirt tớfhqei sao? chỉawxw cầjqkyn chúpzahng ta đpzahem bốofco cụhgpbc nhằdhjqm vàhgpbo yêbupgu hổfigs, tuyệbupgt đpzahofcoi sẽxwws thàhgpbnh côezwyng. Giếlhpbt chếlhpbt yêbupgu hổfigs, đpzahoạkqhbt lạkqhbi la bàhgpbn, còyaten cáxlcuc tu sĩdhjq kháxlcuc sốofcong hay chếlhpbt thìpletpzah liêbupgn quan gìplet?”

Trong lờftgfi nópzahi mang theo hàhgpbn khíwejowejong lãlirtnh khốofcoc cựxrfxc đpzahkmnl.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.