Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 301 : Lời cảnh cáo lạnh như băng

    trước sau   
pkspng đupybêslybm tốzkkfi tăzqxkm.

Long Phi Dạyxds tắyclkt hếncbdt đupybèxjsen đupybuốzkkfc trong tẩpaetm cung, mộhnmit mìeykinh ngồyxdsi trưyxdszznwc cửizzma sổspwy trong thưyxds phòjysang, nhìeykin vềbpqn phízkkfa thưyxds phòjysang củjysaa Vâafpsn Nhàihhzn cászwvc.

ihhzn Vâafpsn Tịunbich đupybthycng ởgrer cửizzma sổspwy củjysaa lầlqmku cászwvc cópksp thểlayp nhìeykin thấsdiny bêslybn ngoàihhzi tẩpaetm cung củjysaa hắyclkn, nhưyxdsng lạyxdsi khôfcdmng biếncbdt, khi hắyclkn đupybthycng trưyxdszznwc cửizzma sổspwy củjysaa thưyxds phòjysang trong tẩpaetm cung, lạyxdsi cópksp thểlayp nhìeykin thấsdiny thưyxds phòjysang củjysaa Vâafpsn Nhàihhzn cászwvc.

Đyskbèxjsen đupybuốzkkfc trong Vâafpsn Nhàihhzn cászwvc rấsdint sászwvng sủjysaa, cửizzma sổspwy thủjysay tinh chiếncbdu ra bópkspng ngưyxdsgwuzi mảgrernh mai củjysaa Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich.

Nếncbdu giốzkkfng nhưyxdseykinh thưyxdsgwuzng, trong mưyxdsgwuzi ngàihhzy thìeyki nhấsdint đupybunbinh cópksp bảgrery tám ngàihhzy Long Phi Dạyxdsgrer U cászwvc, lầlqmkn nàihhzy từafpslqmkc trởgrer vềbpqn cho đupybếncbdn nay, mỗncbdi buổspwyi tốzkkfi hắyclkn đupybbpqnu sẽunbi trởgrer vềbpqn, cho dùszwvihhz bậdhtnn đupybếncbdn lúlqmkc trờgwuzi sắyclkp sászwvng, cũlwjang phảgreri trởgrer vềbpqn mộhnmit chuyếncbdn.

Hai cászwvnh tay củjysaa hắyclkn đupybfztlt ởgrer sau gászwvy, đupybôfcdmi châafpsn thon dàihhzi duỗncbdi thẳxajlng rồyxdsi đupybfztlt trêslybn bệmtiz cửizzma sổspwy, ánh trăzqxkng phác hoạ ra dászwvng ngưyxdsgwuzi hoàihhzn mỹihhz củjysaa hắyclkn, trong sắyclkc trờgwuzi lờgwuz mờgwuz củjysaa đupybêslybm tốzkkfi, cópksp vẻspqq thầlqmkn bízkkf lạyxdsi côfcdm đupybơlaypn.




Hắyclkn nhìeykin bópkspng dászwvng củjysaa Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich, dầlqmkn chìeykim vàihhzo suy nghĩyvsb củjysaa mìeykinh.

Liêslybn quan đupybếncbdn Đyskbhnmic Tôfcdmng, liêslybn quan đupybếncbdn hoàihhzng tộhnmic Tâafpsy Tầlqmkn, liêslybn quan đupybếncbdn bảgrery quýscpe tộhnmic, liêslybn quan đupybếncbdn cha mẹhqew củjysaa Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich, liêslybn quan đupybếncbdn mẫmwhtu phi củjysaa hắyclkn...

Ápynbnh trăzqxkng yêslybn tĩyvsbnh chiếncbdu lêslybn gưyxdsơlaypng mặfztlt tuấsdinn túlqmk lạyxdsnh lùszwvng củjysaa hắyclkn, khôfcdmng ai biếncbdt đupybưyxdsspwyc dưyxdszznwi khuôfcdmn mặfztlt khôfcdmng cópksp cảgrerm xúlqmkc nàihhzy làihhz nhữxjseng suy nghĩyvsbeyki.

Đyskbhnmit nhiêslybn, hắyclkn lạyxdsnh lùszwvng lêslybn tiếncbdng: “Nhưyxds di, ra đupybi.”

Chỉzkkf thấsdiny Nhưyxds di đupybi ra từafps trong bópkspng tốzkkfi ởgrer cửizzma sổspwy, tópkspc dàihhzi búlqmki lêslybn, trêslybn cổspwyihhz bảgrer vai đupybãeyki quấsdinn lêslybn lụizzma trắyclkng, xem ra thưyxdsơlaypng thếncbd khôfcdmng hềbpqn nhẹhqew chúlqmkt nàihhzo.

ihhz đupybi đupybếncbdn bêslybn cửizzma sổspwy, vốzkkfn đupybunbinh ngồyxdsi lêslybn, lạyxdsi thấsdiny hai châafpsn củjysaa Long Phi Dạyxds khôfcdmng hềbpqnpksp ýscpe đupybunbinh bỏrewi xuốzkkfng, bàihhz chỉzkkfpksp thểlayp đupybthycng đupybsdiny.

fcdmm đupybópkspihhzjysan thu đupybưyxdsspwyc tin tứthycc ởgrer Nữxjse Nhi thàihhznh sớzznwm hơlaypn Đyskbưyxdsgwuzng Ly, bàihhz lậdhtnp tứthycc chạyxdsy đupybếncbdn Nữxjse Nhi thàihhznh, nhưyxdsng nàihhzo ngờgwuz ngay cảgrerpkspng dászwvng củjysaa Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich cũlwjang khôfcdmng thấsdiny, lạyxdsi gặfztlp phảgreri mộhnmit đupybászwvm sászwvt thủjysa chuyêslybn nghiệmtizp.

Vếncbdt thưyxdsơlaypng trêslybn cổspwyihhz bảgrer vai thưyxdsơlaypng chính là bịunbi thưyxdsơlaypng vàihhzo ngày hôfcdmm đupybó, may làihhzihhz phảgrern ứthycng kịunbip rồyxdsi chạyxdsy nhanh, nếncbdu khôfcdmng thìeykiihhz thậdhtnt sựthyc đupybãeyki mấsdint mạyxdsng ởgrer đupybópksp.

Khôfcdmng biếncbdt làihhz ai lạyxdsi thuêslyb mộhnmit trăzqxkm ngưyxdsgwuzi sászwvt thủjysa đupyblayp mai phụizzmc Long Phi Dạyxds, muốzkkfn đupybpaety hắyclkn vàihhzo chỗncbd chếncbdt.

“Sao hảgrer, cầlqmku khẩpaetn nhiềbpqnu lầlqmkn mớzznwi cầlqmku xin đupybưyxdsspwyc nha đupyblqmku kia trởgrer vềbpqn?” Nhưyxds di châafpsm chọizzmc cưyxdsgwuzi nópkspi.

Long Phi Dạyxds khôfcdmng trảgrer lờgwuzi, némeqzm mộhnmit bìeykinh kim sang dưyxdsspwyc qua: “Hiệmtizu quảgrerlwjang ổspwyn, ngưyxdsgwuzi thửizzm xem.”

“Ha ha, còjysan biếncbdt quan tâafpsm đupybếncbdn dìeyki củjysaa con sao!” Giọizzmng đupybiệmtizu củjysaa Nhưyxds di lộhnmi vẻspqq chua xópkspt: “Hôfcdmm đupybópksp nếncbdu ngưyxdsgwuzi đupybếncbdn Nữxjse Nhi thàihhznh làihhz con, hậdhtnu quảgrer khópkspihhzyxdsgwuzng trưyxdszznwc đupybưyxdsspwyc!”

Nữxjse Nhi thàihhznh chízkkfnh làihhz mộhnmit cászwvi bẫmwhty, từafpsng bưyxdszznwc lôfcdmi kémeqzo ngưyxdsgwuzi ta vàihhzo bẫmwhty, nếncbdu lúlqmkc đupybópksp Long Phi Dạyxds đupybi, vớzznwi trạng thái đupybslybn cuồyxdsng củjysaa hắyclkn thìeykipksp lẽunbi rấsdint khópksp phászwvt hiệmtizn ra đupybópkspihhz cạyxdsm bẫmwhty, hắyclkn sẽunbi đupybi từafpsng bưyxdszznwc đupybếncbdn cuốzkkfi bẫmwhty.


Long Phi Dạyxds khôfcdmng nópkspi gìeyki, Nhưyxds di đupybãeyki quen vớzznwi chuyệmtizn nàihhzy từafpsafpsu, bàihhz kiềbpqnm chếncbdzkkfnh tìeykinh củjysaa mìeykinh lạyxdsi rồyxdsi hỏrewii: “Dạyxds nhi, con nópkspi thậdhtnt vớzznwi Nhưyxds di đupybi, con thízkkfch nha đupyblqmku kia rồyxdsi sao?”

“Dạyxds nhi, trong mấsdiny ngàihhzy qua thìeyki Nhưyxds di đupybãeyki suy nghĩyvsb thôfcdmng suốzkkft, nếncbdu con thậdhtnt sựthyc thízkkfch nàng, Nhưyxds di sẽunbi khôfcdmng phảgrern đupybzkkfi.”

Nhưyxds di nópkspi rồyxdsi nhìeykin Long Phi Dạyxds mộhnmit chúlqmkt, thấsdiny hắyclkn vẫmwhtn đupybang nghe, bàihhz mớzznwi tiếncbdp tụizzmc: “Khôfcdmng bằvkrfng nhưyxds vầlqmky đupybi, ta dẫmwhtn nàihhzng vềbpqn Đyskbưyxdsgwuzng Môfcdmn, chúlqmkng ta tậdhtnp trung suy nghĩyvsb chuyệmtizn Mêslyb Đyskbiệmtizp Mộhnming.”

“Vềbpqn Đyskbưyxdsgwuzng Môfcdmn?” Lúlqmkc nàihhzy Long Phi Dạyxds mớzznwi lêslybn tiếncbdng.

Chẳxajlng lẽunbipksp thểlayp?

Nhưyxds di vui mừafpsng, đupybi vàihhzo từafps cửizzma hôfcdmng, đupybthycng bêslybn cạyxdsnh Long Phi Dạyxds: “Đyskbúlqmkng, vềbpqn Đyskbưyxdsgwuzng Môfcdmn! Mẫmwhtu thâafpsn củjysaa con đupybãeyki đupyblayp lạyxdsi nhiềbpqnu bízkkf tịunbich đupybhnmic thuậdhtnt củjysaa Đyskbhnmic Tôfcdmng nhưyxds vậdhtny, mẫmwhtu thâafpsn con vẫmwhtn chưyxdsa hiểlaypu hếncbdt đupybưyxdsspwyc, cópksp khi nàng lạyxdsi hiểlaypu hếncbdt. Hơlaypn nữxjsea, dùszwv sao thìeyki đupybếncbd đupybôfcdm củjysaa Thiêslybn Ninh cũlwjang làihhz chốzkkfn thịunbi phi, Thiêslybn Huy Hoàihhzng đupybếncbd vẫmwhtn luôfcdmn chờgwuzszwvc con quay vềbpqn đupybópksp.”

Long Phi Dạyxds khôfcdmng chớzznwp mắyclkt nhìeykin vềbpqn phízkkfa Vâafpsn Nhàihhzn cászwvc bêslybn kia, khôfcdmng thèxjsem nhìeykin Nhưyxds di dùszwv chỉzkkfihhz mộhnmit chúlqmkt, bờgwuzfcdmi củjysaa hắyclkn hiệmtizn ra mộhnmit nụizzmyxdsgwuzi lạyxdsnh, lạyxdsnh lẽunbio giốzkkfng nhưyxds trờgwuzi đupybêslybm mùszwva thu vậdhtny.

“Dạyxds nhi, con…”

Nhưyxds di hoảgrerng sợspwy, nhìeykin theo tầlqmkm mắyclkt củjysaa hắyclkn, lậdhtnp tứthycc hízkkft mộhnmit hơlaypi thậdhtnt sâafpsu!

Từafpspkspc đupybhnmiihhzy nhìeykin, đupybúlqmkng lúlqmkc lạyxdsi thấsdiny đupybưyxdsspwyc cửizzma sổspwy thưyxds phòjysang củjysaa Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich, vịunbi trízkkfihhzihhz đupybthycng yêslybn rấsdint lâafpsu lúlqmkc nãeykiy, thìeyki ra Long Phi Dạyxds vẫmwhtn luôfcdmn nhìeykin thấsdiny!

“Nhưyxds di, trêslybn danh nghĩyvsba thìeyki nàng làihhz ngưyxdsgwuzi củjysaa con, khôfcdmng cópksp sựthyc cho phémeqzp củjysaa con màihhzszwvm đupybhnming đupybếncbdn nàng...”

Long Phi Dạyxdspkspi, lúlqmkc nàihhzy hắyclkn mớzznwi chậdhtnm rãeykii quay đupyblqmku nhìeykin sang, giọizzmng nópkspi càihhzng lạyxdsnh hơlaypn: “... hẳxajln phảgreri biếncbdt hậdhtnu quảgrer.”

Đyskbâafpsy làihhz... cảgrernh cászwvo!


Nhìeykin đupybôfcdmi mắyclkt lạyxdsnh lẽunbio vàihhz sắyclkc nhọizzmn củjysaa Long Phi Dạyxds, Nhưyxds di vôfcdmszwvng hoảgrerng sợspwy, lầlqmkn đupyblqmku tiêslybn trong đupybgwuzi lạyxdsi cảgrerm thấsdiny sợspwyeykii vớzznwi đupybthyca chászwvu trai nàihhzy.

Hắyclkn đupybang cảgrernh cászwvo bàihhz? Hắyclkn lạyxdsi cảgrernh cászwvo bàihhz!

Suýscpet chúlqmkt nữxjsea thìeyki Nhưyxds di đupybãeyki mởgrer miệmtizng chấsdint vấsdinn chuyệmtizn củjysaa Ảupybnh tộhnmic, chỉzkkfihhz, rốzkkft cuộhnmic bàihhz vẫmwhtn nhịunbin lạyxdsi.

Chuyệmtizn vềbpqnupybnh tộhnmic làihhz chuyệmtizn màihhz bà nghe lémeqzn đupybưyxdsspwyc, cászwvch làihhzm sászwvng suốzkkft nhấsdint chízkkfnh làihhz coi nhưyxds khôfcdmng biếncbdt gìeyki cảgrer, lạyxdsi tìeykim mộhnmit cơlayp hộhnmii bízkkf mậdhtnt giếncbdt chếncbdt Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich.

Chỉzkkfpksp biệmtizn phászwvp nàihhzy, mớzznwi cópksp thểlayp vừafpsa giếncbdt chếncbdt Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich, cũlwjang sẽunbi khôfcdmng cópksp xung đupybhnmit vớzznwi Dạyxds nhi, Dạyxds nhi cũlwjang khôfcdmng thểlayp hậdhtnn bàihhz.

“Ta hiểlaypu… nếncbdu nhưyxds con đupybãeyki khăzqxkng khăzqxkng nhưyxds vậdhtny thìeykiszwvy con, chỉzkkf mong mẫmwhtu phi củjysaa con ởgrer trêslybn trờgwuzi cópksp linh thiêslybng cópksp thểlayp nghỉzkkfslybn.” Nhưyxds di ra vẻspqq phópkspng khoászwvng đupybyxdsm bạyxdsc, đupybthycng đupybópksp mộhnmit lászwvt rồyxdsi lặfztlng lẽunbi rờgwuzi khỏrewii đupybâafpsy.

Đyskbêslybm khuya tĩyvsbnh lặfztlng, đupybèxjsen củjysaa Vâafpsn Nhàihhzn cászwvc đupybãeyki tắyclkt, Long Phi Dạyxds mớzznwi đupybzkkft đupybèxjsen trong thưyxds phòjysang lêslybn lạyxdsi, lậdhtnt ra cuốzkkfn sászwvch đupybãeykizkkfihhzng vàihhzlwjaszwvt “Thấsdint Tộhnmic Chízkkf”.

Đyskbâafpsy làihhz cuốzkkfn sászwvch hiếncbdm hoi còjysan sópkspt lạyxdsi cópksp ghi chémeqzp vềbpqn bảgrery quýscpe tộhnmic, trêslybn tay Long Phi Dạyxds chỉzkkfpksp nửizzma cuốzkkfn trêslybn, nửizzma cuốzkkfn dưyxdszznwi thìeyki khôfcdmng rõtzcs tung tízkkfch.

Trong “Thấsdint Tộhnmic Chízkkf” cópksp ghi chémeqzp nguồyxdsn gốzkkfc củjysaa bảgrery quýscpe tộhnmic, phâafpsn bốzkkf củjysaa gia tộhnmic, sựthyc phászwvt triểlaypn vàihhzszwvc tin tứthycc khászwvc.

Sau khi Đyskbyxdsi Tầlqmkn đupybếncbd quốzkkfc diệmtizt vong, bảgrery quýscpe tộhnmic cũng đupybyxdsi thưyxdsơlaypng nguyêslybn khízkkf, hậdhtnu nhâafpsn rảgreri rászwvc khắyclkp nơlaypi trêslybn Vâafpsn Khôfcdmng đupybyxdsi lụizzmc, cópksp ngưyxdsgwuzi mai danh ẩpaetn tízkkfch, ẩpaetn cưyxds ngoàihhzi thếncbd tụizzmc, cũng cópksp ngưyxdsgwuzi đupybspwyi têslybn đupybspwyi họizzmpaetn giấsdinu trong thếncbd tụizzmc, muốzkkfn tìeykim ra bọizzmn họizzmlwjang khôfcdmng phảgreri làihhz chuyệmtizn đupybơlaypn giảgrern, muốzkkfn đupybbpqn phòjysang bọizzmn họizzm thìeykiihhzng khópksp khăzqxkn hơlaypn.

Phầlqmkn đupyblqmku tiêslybn củjysaa “Thấsdint Tộhnmic chízkkf” ghi lạyxdsi Ảupybnh tộhnmic, câafpsu đupyblqmku tiêslybn làihhz: “Ảupybnh tộhnmic, đupybthycng đupyblqmku trong bảgrery tộhnmic, trung thàihhznh vớzznwi Tâafpsy Tầlqmkn, đupybơlayp̀i đupybơlayp̀i bảgrero vệmtiz bằvkrfng mạyxdsng sốzkkfng.”

ihhzafpsu cuốzkkfi cùszwvng làihhz: “Tâafpsy Tầlqmkn diệmtizt vong, Ảupybnh tộhnmic mai mộhnmit, buồyxdsn thay!”

“Thấsdint Tộhnmic Chízkkf” làihhz mộhnmit quyểlaypn bízkkf sửizzm, làihhz Thászwvi sửizzm củjysaa Đyskbyxdsi Tầlqmkn đupybếncbd quốzkkfc ra lệmtiznh sászwvng tászwvc mộhnmit cászwvch bízkkf mậdhtnt, sau đupybópksp khi Đyskbyxdsi Tầlqmkn đupybếncbd quốzkkfc diệmtizt vong, cuốzkkfn sászwvch nàihhzy lạyxdsi truyềbpqnn ra khỏrewii hoàihhzng cung, đupybhnmi tin cậdhtny củjysaa nópksp còn cao hơlaypn làihhz chízkkfnh sửizzm.




Ghi chémeqzp liêslybn quan đupybếncbdn Ảupybnh tộhnmic bìeykinh thưyxdsgwuzng sẽunbi khôfcdmng sai lầlqmkm, chẳxajlng lẽunbizqxkm đupybópksp trong hoàihhzng cung Tâafpsy Tầlqmkn đupybãeyki xảgrery ra chuyệmtizn gìeyki đupybópksp, ngay cảgrer Thászwvi sửizzmlwjang khôfcdmng biếncbdt?

Long Phi Dạyxds suy nghĩyvsb hồyxdsi lâafpsu mớzznwi lậdhtnt sang trang khászwvc, hắyclkn ngồyxdsi trong thưyxds phòjysang suốzkkft mộhnmit đupybêslybm...

Chuyệmtizn Long Phi Dạyxdsihhzihhzn Vâafpsn Tịunbich trởgrer vềbpqn đupybếncbd đupybôfcdm nhanh chópkspng truyềbpqnn ra, Tầlqmkn vưyxdsơlaypng phủjysa vốzkkfn đupybang yêslybn tĩyvsbnh lậdhtnp tứthycc trởgrerslybn nászwvo nhiệmtizt.

Thấsdint di nưyxdsơlaypng vàihhz Tiểlaypu Dậdhtnt làihhz ngưyxdsgwuzi đupybếncbdn sớzznwm nhấsdint, Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich quászwv bậdhtnn, nếncbdu khôfcdmng thìeyki đupybãeyki sớzznwm qua thăzqxkm bọizzmn họizzm.

Nàng phászwvt hiệmtizn mớzznwi mấsdiny thászwvng khôfcdmng gặfztlp, Tiểlaypu Dậdhtnt đupybãeyki cao lêslybn.

Thấsdint di nưyxdsơlaypng còjysan chưyxdsa nópkspi đupybưyxdsspwyc gìeyki vớzznwi Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich, Tiểlaypu Dậdhtnt kémeqzo Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich hỏrewii rấsdint nhiềbpqnu chuyệmtizn vềbpqn y họizzmc dưyxdsspwyc họizzmc, còjysan lấsdiny mấsdiny thứthyc đupybhnmic dưyxdsspwyc màihhz hắyclkn tựthyc phốzkkfi ra đupybưyxdsspwyc đupybưyxdsa cho Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich đupybszwvn.

“Đyskbâafpsy làihhz Nhuyễrewin Cốzkkft Tászwvn, đupybâafpsy làihhz Hắyclkc Phong Đyskbhnmic, đupybâafpsy làihhz thuốzkkfc xổspwy, nhưyxdsng hiệmtizu quảgrerjysan khôfcdmng bằvkrfng bãeyki đupybdhtnu nữxjsea!” Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich vừafpsa ngửizzmi thìeyki biếncbdt ngay.

Vốzkkfn khuôfcdmn mặfztlt củjysaa Tiểlaypu Dậdhtnt rấsdint mong chờgwuz, thếncbd nhưyxdsng ászwvnh mắyclkt củjysaa hắyclkn dầlqmkn trởgrerslybn ảgrerm đupybyxdsm, đupybãeyki bịunbi đupybgrerzkkfch.

ihhzn Vâafpsn Tịunbich sờgwuzszwvi đupyblqmku nhỏrewi củjysaa hắyclkn, cưyxdsgwuzi nópkspi: “Đyskbspwyi đupybếncbdn lúlqmkc lợspwyi hạyxdsi hơlaypn thìeyki lạyxdsi đupybếncbdn nhémeqz.”

Khôfcdmng phảgreri Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich thízkkfch đupybgrerzkkfch Tiểlaypu Dậdhtnt, màihhz nàng hy vọizzmng Tiểlaypu Dậdhtnt càihhzng chăzqxkm chỉzkkflaypn, lúlqmkc trưyxdsgrerng thàihhznh thìeykipksp thểlayppksp bảgrern lĩyvsbnh thựthycc sựthyc, chốzkkfng đupybyclk bầlqmku trờgwuzi củjysaa Hàihhzn gia.

“Tỷyvsb, chừafpsng nàihhzo thìeyki đupybmtiz mớzznwi đupybjysa lợspwyi hạyxdsi đupyblayp bảgrero vệmtiz tỷyvsb?” Tiểlaypu Dậdhtnt nghiêslybm túlqmkc hỏrewii.

lqmkc trưyxdszznwc tỷyvsb tỷyvsb hỏrewii hắyclkn sẽunbiszwvo đupybászwvp nàng nhưyxds thếncbdihhzo, hắyclkn liềbpqnn nópkspi, đupybspwyi đupybếncbdn lúlqmkc hắyclkn trưyxdsgrerng thàihhznh rồyxdsi sẽunbi bảgrero vệmtiz tỷyvsb tỷyvsb.

ihhzn Vâafpsn Tịunbich đupybang muốzkkfn trảgrer lờgwuzi, ởgrer mộhnmit bêslybn Triệmtizu ma ma liềbpqnn nởgrer nụizzmyxdsgwuzi: “Đyskbthyca bémeqz ngốzkkfc, tỷyvsb tỷyvsb củjysaa ngưyxdsơlaypi đupybãeykipksp Tầlqmkn vưyxdsơlaypng đupybiệmtizn hạyxds bảgrero vệmtiz, ngưyxdsơlaypi lo lắyclkng làihhzm gìeyki chứthyc!”


Ai ngờgwuz, Tiểlaypu Dậdhtnt lạyxdsi trịunbinh trọizzmng nópkspi: “Dùszwv sao thìeyki nhàihhz mẹhqew đupybspqqlwjang phảgreri cópksp ngưyxdsgwuzi, lỡyclk nhưyxds Tầlqmkn vưyxdsơlaypng đupybiệmtizn hạyxds bắyclkt nạyxdst tỷyvsb, ta sẽunbi bảgrero vệmtiz tỷyvsb."

Lờgwuzi nàihhzy vừafpsa nópkspi ra, Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich liềbpqnn nởgrer nụizzmyxdsgwuzi: “Tiểlaypu tửizzm nhưyxds đupybmtiz suy nghĩyvsb xa thậdhtnt đupybsdiny.”

Tiểlaypu Dậdhtnt còjysan muốzkkfn nópkspi nữxjsea, Thấsdint di nưyxdsơlaypng lạyxdsi âafpsm thầlqmkm kémeqzo tay hắyclkn, vémeqzo mộhnmit cászwvi thậdhtnt mạyxdsnh.

Tiểlaypu Dậdhtnt bấsdint đupybyclkc dĩyvsb chỉzkkfpksp thểlayp im miệmtizng, hắyclkn muốzkkfn nópkspi làihhz Tầlqmkn vưyxdsơlaypng đupybiệmtizn hạyxds đupybãeyki phong tỏrewia Hàihhzn gia, khôfcdmng đupybyxdsng ýscpe cho bấsdint kìeyki ai ra vàihhzo.

Tiểlaypu Dậdhtnt âafpsm thầlqmkm nópkspi vớzznwi mìeykinh, nhấsdint đupybunbinh phảgreri cốzkkf gắyclkng lớzznwn lêslybn, cốzkkf gắyclkng trởgrerslybn mạyxdsnh mẽunbi, trởgrer thàihhznh hậdhtnu thuẫmwhtn vữxjseng chắyclkc củjysaa tỷyvsb tỷyvsb chứthyc khôfcdmng phảgreri làihhz nhưyxdsspwyc đupybiểlaypm.

eykii đupybếncbdn lúlqmkc chạyxdsng vạyxdsng tốzkkfi, hai ngưyxdsgwuzi Thấsdint di nưyxdsơlaypng mớzznwi rờgwuzi khỏrewii, Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich vừafpsa đupybunbinh nghỉzkkf ngơlaypi, Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt vàihhz Mụizzmc Thanh Vũlwja lạyxdsi đupybếncbdn.

Vốzkkfn Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich tưyxdsgrerng làihhz Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt sẽunbi trởgrer vềbpqnszwvng vớzznwi đupybászwvm ngưyxdsgwuzi Long Thiêslybn Mặfztlc, sau khi tászwvn gẫmwhtu mớzznwi biếncbdt Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt ởgrer lạyxdsi Y thàihhznh mấsdiny ngàihhzy rồyxdsi mớzznwi trởgrer vềbpqn mộhnmit mìeykinh.

Hắyclkn vừafpsa tớzznwi liềbpqnn đupybưyxdsa đupybếncbdn mấsdiny thang thuốzkkfc: “Vưyxdsơlaypng phi nưyxdsơlaypng nưyxdsơlaypng, mấsdiny thang thuốzkkfc nàihhzy làihhz thuốzkkfc tốzkkft dùszwvng đupyblayp tẩpaetm bổspwy, cászwvch mộhnmit ngàihhzy uốzkkfng mộhnmit thang, nhưyxds vậdhtny mớzznwi tốzkkft cho cơlayp thểlayp.”

“Cảgrerm ơlaypn!” Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich cũlwjang khôfcdmng khászwvch sászwvo, nàng rấsdint thízkkfch thuốzkkfc màihhz Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt phốzkkfi, sắyclkc lêslybn uốzkkfng thìeyki quảgrer thựthycc rấsdint bổspwy cho cơlayp thểlayp, lúlqmkc trưyxdszznwc ởgrer trong thiêslybn lao nàihhzng đupybãeyki uốzkkfng mấsdiny thang, đupybếncbdn bâafpsy giờgwuz vẫmwhtn nhớzznw trong lòjysang đupybsdiny.

Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt mỉzkkfm cưyxdsgwuzi, rấsdint dịunbiu dàihhzng.

“Vưyxdsơlaypng phi nưyxdsơlaypng nưyxdsơlaypng, Hoàihhzng thưyxdsspwyng đupybãeyki triệmtizu kiếncbdn ngưyxdsgwuzi chưyxdsa?” Mụizzmc Thanh Vũlwja nghiêslybm túlqmkc hỏrewii, lầlqmkn nàihhzy Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich xảgrery ra chuyệmtizn, hắyclkn muốzkkfn giúlqmkp đupybyclk, đupybászwvng tiếncbdc cópkspjysang nhưyxdsng vôfcdm lựthycc.

Chuyệmtizn trong y họizzmc hắyclkn đupybãeyki khôfcdmng giúlqmkp đupybưyxdsspwyc gìeyki, màihhz ngay cảgrer chízkkfnh hắyclkn cũlwjang khópksp giữxjse nổspwyi bảgrern thâafpsn mìeykinh.

Thiêslybn Huy Hoàihhzng đupybếncbd muốzkkfn hắyclkn trong vòjysang nửizzma năzqxkm phảgreri gom gópkspp đupybưyxdsspwyc ba mưyxdsơlaypi vạn lưyxdsspwyng quâafpsn lưyxdsơlaypng, hai mưyxdsơlaypi vạyxdsn gászwvnh lưyxdsơlaypng thảgrero, nếncbdu khôfcdmng sẽunbiihhzng chứthycc đupybiềbpqnu tra.

“Triệmtizu kiếncbdn ta làihhzm gìeyki, nhậdhtnn sai rồyxdsi xin lỗncbdi ta sao?” Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich cưyxdsgwuzi, quay đupyblqmku lạyxdsi hỏrewii Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt: “Cốzkkf thászwvi y, Hoàihhzng thưyxdsspwyng cópksp xin lỗncbdi ngưyxdsơlaypi khôfcdmng?”

Bệmtiznh củjysaa Long Thiêslybn Mặfztlc đupybãeykitzcsihhzng, ngưyxdsgwuzi cũng khoẻ mạnh trởgrer vềbpqn, nếncbdu Thiêslybn Huy Hoàihhzng đupybếncbdjysan cópksp chúlqmkt khízkkf đupybhnmi thìeyki phảgreri côfcdmng khai làihhzm sászwvng tỏrewi chuyệmtizn nàihhzy, chízkkfnh thứthycc trảgrer lạyxdsi trong sạyxdsch cho nàihhzng vàihhz Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt.

Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt cưyxdsgwuzi lắyclkc đupyblqmku: “Khôfcdmng cászwvch chứthycc hạyxds quan, hạyxds quan đupybãeykiihhzi lòjysang lắyclkm rồyxdsi.”

“Vưyxdsơlaypng phi nưyxdsơlaypng nưyxdsơlaypng, sau khi mọizzmi ngưyxdsgwuzi đupybi, trong triềbpqnu đupybìeykinh đupybãeyki xảgrery ra khászwv nhiềbpqnu chuyệmtizn, quan chứthycc văzqxkn võtzcs từafps tam phẩpaetm trởgrerslybn đupybãeyki thay đupybspwyi rấsdint lớzznwn, cópksp lờgwuzi đupybyxdsn nópkspi rằvkrfng Hoàihhzng thưyxdsspwyng muốzkkfn xửizzmscpe Tầlqmkn vưyxdsơlaypng đupybiệmtizn hạyxds.” Mụizzmc Thanh Vũlwja thấsdinp giọizzmng nópkspi.

Thậdhtnt ra trong lòjysang Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich cũlwjang hiểlaypu rấsdint rõtzcs chuyệmtizn nàihhzy, lúlqmkc trưyxdszznwc bởgreri vìeyki chuyệmtizn củjysaa Tôfcdmyxdsơlaypng thìeyki Thiêslybn Huy Hoàihhzng đupybếncbdihhz Thászwvi hậdhtnu đupybãeyki hoàihhzi nghi thâafpsn thếncbd củjysaa Long Phi Dạyxds, đupybhnming tĩyvsbnh trêslybn triềbpqnu đupybìeykinh cũlwjang khôfcdmng hềbpqn nhỏrewi, chỉzkkfihhz khi đupybópksp rấsdint ízkkft ngưyxdsgwuzi cópksp thểlayp nhìeykin ra ýscpe đupybyxds củjysaa Thiêslybn Huy Hoàihhzng đupybếncbd, bâafpsy giờgwuz, chỉzkkfihhzng rõtzcsihhzng hơlaypn màihhz thôfcdmi.

pkspi vậdhtny thìeyki trong khoảgrerng thờgwuzi gian nàihhzy Long Phi Dạyxds sẽunbi rấsdint bậdhtnn rộhnmin.

“Thiếncbdu tưyxdszznwng quâafpsn, quâafpsn bạyxdsc vàihhz quâafpsn lưyxdsơlaypng củjysaa ngưyxdsơlaypi đupybãeykipksp chưyxdsa?” Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich nghiêslybm túlqmkc hỏrewii.

Mụizzmc Thanh Vũlwja rấsdint bấsdint đupybyclkc dĩyvsb, đupybãeyki khôfcdmng giúlqmkp đupybưyxdsspwyc gìeyki cho Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich, ngưyxdsspwyc lạyxdsi còjysan khiếncbdn Hàihhzn Vâafpsn Tịunbich phảgreri lo lắyclkng cho mìeykinh.

Hắyclkn cưyxdsgwuzi cợspwyt: “Cópksp chúlqmkt manh mốzkkfi rồyxdsi, nhưyxdsng phảgreri qua mấsdiny ngàihhzy nữxjsea mớzznwi cópksp tin tứthycc chízkkfnh xászwvc.”

Đyskbưyxdsspwyc rồyxdsi, thậdhtnt ra hắyclkn chẳxajlng cópksp manh mốzkkfi gìeyki hếncbdt.

ihhzn Vâafpsn Tịunbich khôfcdmng hỏrewii nhiềbpqnu, cưyxdsgwuzi nópkspi: “Thiếncbdu tưyxdszznwng quâafpsn, lỡyclk nhưyxdspksp mộhnmit ngàihhzy Hoàihhzng thưyxdsspwyng vàihhz Tầlqmkn vưyxdsơlaypng đupybiệmtizn hạyxds...”

Lờgwuzi nàihhzy còjysan chưyxdsa nópkspi xong, Mụizzmc Thanh Vũlwja liềbpqnn cuốzkkfng lêslybn, đupybthycng lêslybn ngay lậdhtnp tứthycc: “Vưyxdsơlaypng phi nưyxdsơlaypng nưyxdsơlaypng, khôfcdmng thểlayppkspi lung tung đupybưyxdsspwyc! Khôfcdmng cópksp lỡyclk nhưyxds!”

ihhzn Vâafpsn Tịunbich nhúlqmkn vai mộhnmit cászwvi, tỏrewi vẻspqqeykinh khôfcdmng nópkspi nữxjsea, lạyxdsi suy nghĩyvsb trong bụizzmng, rốzkkft cuộhnmic thìeykiyxdszznwng quâafpsn phủjysa sẽunbi đupybthycng ởgrerslybn nàihhzo nhỉzkkf, mọizzmi ngưyxdsgwuzi đupybbpqnu nópkspi thiếncbdu tưyxdszznwng quâafpsn làihhz ngưyxdsgwuzi củjysaa Nhịunbi hoàihhzng tửizzm, cópksp thậdhtnt làihhz vậdhtny hay khôfcdmng?

Đyskbang tròjysa chuyệmtizn, đupybhnmit nhiêslybn ngưyxdsgwuzi ởgrer trong cung lạyxdsi đupybếncbdn, Thiêslybn Huy Hoàihhzng đupybếncbd triệmtizu kiếncbdn Tầlqmkn vưyxdsơlaypng vàihhz Tầlqmkn vưyxdsơlaypng phi tiếncbdn cung, cỗncbd kiệmtizu ngay đupybãeyki đupybspwyi ởgrerslybn ngoàihhzi.

ihhzn Vâafpsn Tịunbich nhìeykin Mụizzmc Thanh Vũlwjaihhz Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt, cưyxdsgwuzi nópkspi: “Thấsdiny chưyxdsa, chuyệmtizn nhưyxds thếncbdihhzy tốzkkft nhấsdint làihhz đupybafpsng nhắyclkc đupybếncbdn.”

Mụizzmc Thanh Vũlwja đupybászwvnh vàihhzo miệmtizng mìeykinh: “Đyskbbpqnu làihhz do cászwvi miệmtizng xui xẻspqqo củjysaa hạyxds quan.”

Nhưyxdsng màihhz, Cốzkkf Bắyclkc Nguyệmtizt lạyxdsi nghiêslybm túlqmkc hỏrewii: “Vưyxdsơlaypng phi nưyxdsơlaypng nưyxdsơlaypng, đupybiệmtizn hạyxds đupybãeyki vềbpqn chưyxdsa?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.