Vạn Đế Chí Tôn

Chương 140 : 140

    trước sau   



~ grao grao ~
Tạukbui lúmgduc ba ngưbfsjtvewi Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian đmzkbang trênaian đmzkbưbfsjtvewng trởazly lạukbui tửdxblu lâfghru thìavyo mộbfsjt tiếtrhang gầieecm vang lênaian.

Khi bọdmyyn họdmyy nhìavyon lạukbui thìavyo thấkjwby tạukbui xa xa cóhknn mộbfsjt đmzkbieecu Bôibaen Lôibaei Hổhknn, trênaian lưbfsjng củaaila nóhknnkjwbng mộbfsjt nam tửdxbl toàijkjn thâfghrn mặeupzc bộbfsj giádmyyp trắmgdung tay cầieecm dâfghry dưbfsjơtslmng, cùhcnvng vớazlyi việqsjvc nam tửdxbl kia ra sứsrgcc quấkjwbt dâfghry cưbfsjơtslmng thìavyo đmzkbieecu Bôibaen Lôibaei Hổhknnijkjng lúmgduc càijkjng tăgncsng tốtdusc.
“Trádmyynh ra, trádmyynh ra!”
Sau lưbfsjng nam tửdxblbfsjagjki Bôibaen Lôibaei Hổhknnijkj mộbfsjt đmzkbbfsji kỵkjwb binh chạukbuy thàijkjnh hai hàijkjng theo sau, bọdmyyn họdmyy vừagjka chạukbuy theo nam tửdxbl kia vừagjka hòagjkszoit ngưbfsjtvewi tạukbui giữfghra đmzkbưbfsjtvewng lớazlyn.
Nam tửdxbl kia chạukbuy đmzkbếtrhan đmzkbâfghru ngưbfsjtvewi bênaian đmzkbưbfsjtvewng đmzkbxsaru cúmgdui đmzkbieecu hàijkjnh lễpkwp đmzkbếtrhan đmzkbóhknn, ngay cảieec mộbfsjt sốtdus ngưbfsjtvewi tu luyệqsjvn cảieecnh giớazlyi khôibaeng thấkjwbp cũmczwng hưbfsjazlyng hắmgdun làijkjm lễpkwp.
“Oa oa, oa oa” đmzkbúmgdung lúmgduc nàijkjy tạukbui giữfghra đmzkbưbfsjtvewng cóhknn mộbfsjt đmzkbsrgca bészoi tầieecm ba bốtdusn tuổhknni khôibaeng biếtrhat vìavyo sao bịwtth bỏrfnh lạukbui giữfghra đmzkbưbfsjtvewng, đmzkbsrgca bészoi thấkjwby đmzkbádmyym ngưbfsjtvewi kia chạukbuy tớazlyi thìavyo hoảieecng sợgwhhijkjo khóhknnc.

“Muốtdusn chếtrhat!”
naian nam tửdxblbfsjagjki Bôibaen Lôibaei Hổhknnhcnv cho nhìavyon thấkjwby đmzkbsrgca bészoimczwng khôibaeng cóhknn ýzzez đmzkbwtthnh dừagjkng lạukbui hay nészoi trádmyynh, màijkj trựbfsjc tiếtrhap tôibaeng thẳsdqfng vềxsar đmzkbsrgca bészoi.
Mắmgdut thấkjwby đmzkbsrgca bészoi sắmgdup bịwtthibaen Lôibaei Hổhknn dẫrhczm lênaian thìavyo mộbfsjt tiếtrhang “hừagjk” lạukbunh vang lênaian, theo đmzkbóhknn đmzkbieecu Bôibaen Lôibaei Hổhknn tựbfsja nhưbfsj va phảieeci mộbfsjt tấkjwbm chắmgdun lậvivjp tứsrgcc bịwtth phảieecn lạukbui.

agjkn nam tửdxbl trênaian lưbfsjng nóhknnmczwng vìavyo bịwtth bậvivjt ngờtvewijkj trựbfsjc tiếtrhap rơtslmi xuốtdusng đmzkbkjwbt.
~ rầieecm rầieecm ~
Khi mọdmyyi ngưbfsjtvewi nhìavyon lạukbui thìavyo chỉhcnv thấkjwby tạukbui trưbfsjazlyc ngưbfsjtvewi đmzkbsrgca bészoi kia xuấkjwbt hiệqsjvn ba thâfghrn ảieecnh, hai nam mộbfsjt nữfghr, đmzkbúmgdung làijkj ba ngưbfsjtvewi Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian.

agjkn ngưbfsjtvewi ra tay tạukbuo tưbfsjtvewng chắmgdun chífjbjnh làijkj Tiểsntqu Áljlanh.
“Con trai, đmzkba … đmzkba tạukbu ba vịwtth đmzkbãdtmi cứsrgcu tiểsntqu hàijkji.


Nhưbfsjng ba vịwtthnaian mau chóhknnng rờtvewi khỏrfnhi nơtslmi nàijkjy, tênaian kia làijkjibaeng tửdxbl củaaila Bạukbuch Hổhknntslmn Trang chúmgdua tểsntq tạukbui Bạukbuch Hổhknn Thàijkjnh.

Hắmgdun bảieecn tífjbjnh ádmyyc đmzkbbfsjc, hơtslmn nữfghra rấkjwbt nhỏrfnh mọdmyyn, ba vịwtth lạukbui làijkjm hắmgdun tészoi từagjk trênaian linh thúmgdu xuốtdusng chắmgduc chắmgdun hắmgdun khôibaeng đmzkbsntqnaian đmzkbâfghru!” ngay lúmgduc nàijkjy cóhknn mộbfsjt lãdtmio bảieecn từagjk xa chạukbuy lạukbui ôibaem đmzkbsrgca bészoinaian rồrafii hưbfsjazlyng ba ngưbfsjtvewi Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian cảieecm tạukbu.
“Oa oa!”
Ba ngưbfsjtvewi liếtrhac mắmgdut nhìavyon ra lãdtmio bảieecn nàijkjy chỉhcnvijkj mộbfsjt phàijkjm nhâfghrn huyềxsarn cảieecnh, cũmczwng hiểsntqu vìavyo sao lúmgduc nãdtmiy hắmgdun khôibaeng xuấkjwbt hiệqsjvn cứsrgcu con trai mìavyonh.

ibaen Lôibaei Hổhknn uy ádmyyp, phàijkjm nhâfghrn sao cóhknn thểsntq đmzkbếtrhan gầieecn đmzkbâfghry.

Đavyoếtrha Nhấkjwbt nghe vậvivjy thìavyo nghi hoặeupzc hỏrfnhi: “Chẳsdqfng lẽijkjtslmi nàijkjy khôibaeng cấkjwbm sửdxbl dụlobbng thúmgdubfsjagjki trong thàijkjnh sao?”.
“Lệqsjvnh cấkjwbm chỉhcnvijkjnh cho dâfghrn thưbfsjtvewng, sao cóhknn thểsntq ádmyyp dụlobbng vớazlyi ngưbfsjtvewi củaaila Bạukbuch Hổhknntslmn Trang đmzkbâfghry!” lãdtmio bảieecn cưbfsjtvewi khổhknn mộbfsjt tiếtrhang nóhknni.

— QUẢrfnhNG CÁljlaO —
“Cádmyyc ngưbfsjơtslmi chádmyyn sốtdusng rồrafii sao? Lạukbui dádmyym cảieecn đmzkbưbfsjtvewng bổhknnn thiếtrhau gia!” đmzkbúmgdung lúmgduc nàijkjy nam tửdxbl kia cũmczwng từagjkbfsjazlyi đmzkbkjwbt đmzkbsrgcng dậvivjy, tứsrgcc giậvivjn hưbfsjazlyng mấkjwby ngưbfsjtvewi Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian quádmyyt.

hcnvng vớazlyi tiếtrhang quádmyyt củaaila hắmgdun đmzkbádmyym kỵkjwb binh sau lưbfsjng cũmczwng lạukbui gầieecn vâfghry quanh ba ngưbfsjtvewi bọdmyyn họdmyy.
gncsng Huyềxsarn Thiênaian thấkjwby biểsntqu hiệqsjvn củaaila hắmgdun thìavyo mỉhcnvm cưbfsjtvewi, vốtdusn hắmgdun lo lắmgdung phảieeci ởazly đmzkbâfghry đmzkbgwhhi mộbfsjt thádmyyng thờtvewi gian.

Thậvivjt khôibaeng ngờtvew chỉhcnvijkji ngàijkjy đmzkbãdtmi gặeupzp tìavyonh xuốtdusng nàijkjy, hắmgdun muốtdusn tuâfghrn thủaail quy đmzkbwtthnh nhưbfsjng ngưbfsjtvewi khádmyyc lạukbui muốtdusn gâfghry sựbfsj.

Vậvivjy thìavyo hắmgdun sao lạukbui cầieecn đmzkbgwhhi đmzkbâfghry.
Nghĩychj nhưbfsj vậvivjy Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian nhẹsntqbfsjazlyng nam tửdxbl trưbfsjazlyc mắmgdut hỏrfnhi: “Ngưbfsjơtslmi làijkjibaeng tửdxbl củaaila Bạukbuch Hổhknntslmn Trang sao?”.
“Sao? Cóhknn phảieeci bâfghry giờtvew ngưbfsjơtslmi rấkjwbt sợgwhhdtmii, muốtdusn cùhcnvng bổhknnn côibaeng tửdxbl dậvivjp đmzkbieecu? Đavyoádmyyng tiếtrhac, đmzkbãdtmi muộbfsjn!” nam tửdxbl kia nghe Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian hỏrfnhi thìavyo nghĩychj hắmgdun sợgwhhdtmii Bạukbuch Hổhknntslmn Trang, muốtdusn cùhcnvng bảieecn thâfghrn giảieecng hòagjka nênaian rấkjwbt khinh bỉhcnv hỏrfnhi.
Sau đmzkbóhknn hắmgdun hưbfsjazlyng đmzkbádmyym ngưbfsjtvewi kỵkjwb binh nóhknni: “Đavyovivjp gãdtmiy châfghrn bọdmyyn họdmyy cho ta!”.
“Tuâfghrn lệqsjvnh!”
Đavyoádmyym ngưbfsjtvewi kỵkjwb binh nghe nam tửdxbl kia nóhknni vậvivjy thìavyo đmzkbrafing thanh đmzkbádmyyp mộbfsjt tiếtrhang, sau đmzkbóhknnbfsjazlyng vềxsar phífjbja ba ngưbfsjtvewi Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian muốtdusn khốtdusng chếtrha bọdmyyn họdmyy.

~ rầieecm rầieecm rầieecm ~
Chỉhcnvijkj đmzkbúmgdung lúmgduc nàijkjy mộbfsjt chữfghr “cúmgdut” vang lênaian, theo đmzkbóhknn toàijkjn bộbfsj kỵkjwb binh đmzkbxsaru văgncsng ra xa, miệqsjvng thổhknn huyếtrhat khôibaeng ngừagjkng.
“Cádmyyc … cádmyyc ngưbfsjơtslmi thậvivjt to gan! Lạukbui dádmyym chốtdusng lạukbui sao? Thậvivjt khôibaeng xem Bạukbuch Hổhknntslmn Trang ra gìavyo sao?” nam tửdxbl mặeupzc ádmyyo giádmyyp trắmgdung thấkjwby vậvivjy thìavyohknn chúmgdut hoảieecng sợgwhhhknni.
Tuy hắmgdun làijkjibaeng tửdxbl củaaila Bạukbuch Hổhknntslmn Trang nhưbfsjng từagjk nhỏrfnh đmzkbãdtmi khôibaeng thífjbjch tu luyệqsjvn, ngàijkjy đmzkbênaiam chơtslmi bờtvewi.

Cho dùhcnv cha hắmgdun cóhknn đmzkbvivjp hếtrhat tàijkji nguyênaian lênaian ngưbfsjtvewi hắmgdun cũmczwng chỉhcnvijkj linh hoàijkjng cảieecnh cao giai màijkj thôibaei.

agjkn đmzkbádmyym kỵkjwb binh nàijkjy thấkjwbp nhấkjwbt cũmczwng làijkj linh vưbfsjơtslmng cảieecnh, hơtslmn nữfghra hai tênaian cầieecm đmzkbieecu còagjkn làijkj thádmyynh giảieec.


Vậvivjy màijkj lạukbui khôibaeng chịwtthu đmzkbưbfsjgwhhc tênaian trưbfsjazlyc mặeupzt mộbfsjt thanh âfghrm, hắmgdun sao cóhknn thểsntq khôibaeng kinh sợgwhh đmzkbâfghry.
“Bắmgdut hắmgdun lạukbui!” Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian thảieecn nhiênaian hưbfsjazlyng Đavyoếtrha Nhấkjwbt nóhknni, sau đmzkbóhknn nhìavyon vềxsar phífjbja đmzkbádmyym kỵkjwb binh bịwtth Đavyoếtrha Nhấkjwbt đmzkbádmyynh bay kia mỉhcnvm cưbfsjtvewi nóhknni: “Vềxsar gọdmyyi trang chủaail củaaila cádmyyc ngưbfsjơtslmi, kênaiau hắmgdun tớazlyi đmzkbâfghry gặeupzp ta …”.
“Àsyxxagjkn nữfghra, nhớazlynaiau hắmgdun chuẩvivjn bịwtth sẵazlyn truyềxsarn tốtdusng trậvivjn!”
Đavyoádmyym ngưbfsjtvewi kỵkjwb binh biếtrhat mìavyonh gặeupzp cao thủaailnaian khôibaeng dádmyym chầieecn chờtvew, lậvivjp tứsrgcc dìavyou nhau rờtvewi đmzkbi.

Tuy chỉhcnvijkj mộbfsjt thanh âfghrm củaaila Đavyoếtrha Nhấkjwbt thôibaei nhưbfsjng bọdmyyn họdmyy đmzkbxsaru bịwtth thưbfsjơtslmng khôibaeng nhẹsntq.

“Ngưbfsjơtslmi … cádmyyc ngưbfsjơtslmi lạukbui dádmyym bắmgdut ta? Cha ta màijkj đmzkbếtrhan nhấkjwbt đmzkbwtthnh toàijkjn diệqsjvt cádmyyc … !”
~ ba ~ — QUẢrfnhNG CÁljlaO —
Chỉhcnvijkj hắmgdun chưbfsja nóhknni xong thìavyo hắmgdun đmzkbãdtmi ăgncsn mộbfsjt bạukbut tai, ngưbfsjtvewi đmzkbádmyynh đmzkbúmgdung làijkj Tiểsntqu Áljlanh “Im miệqsjvng!”.


Nam tửdxbl kia nhìavyon thấkjwby vẻmzkb mặeupzt nhưbfsj muốtdusn ăgncsn tưbfsjơtslmi nuốtdust sốtdusng hắmgdun củaaila nàijkjng thìavyo lậvivjp tứsrgcc cắmgdun chặeupzt răgncsng khôibaeng nóhknni gìavyo nữfghra.
mczwng khôibaeng phảieeci Tiểsntqu Áljlanh hùhcnv hắmgdun, màijkjijkjng đmzkbang tứsrgcc giậvivjn vôibaehcnvng.

Nếtrhau khôibaeng cóhknnijkjng ra tay sợgwhhijkj đmzkbsrgca bészoi kia đmzkbãdtmi bịwtthibaen Lôibaei Hổhknn nghiềxsarn nádmyyt đmzkbi, nhưbfsj vậvivjy trưbfsjazlyc giờtvewnaian nàijkjy đmzkbãdtmi giếtrhat bao nhiênaiau ngưbfsjtvewi đmzkbâfghry.

ijkjng ghészoit nhấkjwbt làijkj nhữfghrng tênaian ỷsdqf thếtrha hiếtrhap ngưbfsjtvewi nhưbfsj vậvivjy.
Đavyoúmgdung lúmgduc nàijkjy lãdtmio bảieecn lészoin lúmgdut hưbfsjazlyng ba ngưbfsjtvewi nhỏrfnh giọdmyyng: “Ba vịwtth xin mau chóhknnng rờtvewi đmzkbi.

Bạukbuch Hổhknntslmn Trang vìavyo biếtrhat khôibaeng ngưbfsjtvewi dádmyym gâfghry sựbfsj vớazlyi côibaeng tửdxbl nhàijkj họdmyy tạukbui nơtslmi nàijkjy nênaian chỉhcnv đmzkbsntq đmzkbbfsji kỵkjwb binh đmzkbi theo trợgwhh uy, còagjkn thựbfsjc lựbfsjc củaaila bọdmyyn họdmyy khôibaeng tífjbjnh làijkjavyo.

Nhưbfsjng ngưbfsjtvewi mạukbunh mẽijkj trong Bạukbuch Hổhknntslmn Trang cóhknn rấkjwbt rấkjwbt nhiềxsaru, ta nghe nóhknni còagjkn cóhknn cảieec thầieecn linh tồrafin tạukbui.

dmyyc vịwtth vẫrhczn làijkj nhanh chóhknnng rờtvewi khỏrfnhi nơtslmi nàijkjy!”.
“Lãdtmio bảieecn, ngưbfsjơtslmi khôibaeng cầieecn lo lắmgdung.


Chúmgdung ta tựbfsjhknn sắmgdup xếtrhap!”
dtmio bảieecn thấkjwby mấkjwby ngưbfsjtvewi Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian khôibaeng nghe mìavyonh khuyênaian thìavyo chỉhcnv nhẹsntq thởazlyijkji, sau đmzkbóhknn ôibaem con trai hắmgdun rờtvewi đmzkbi.

Hắmgdun cũmczwng khôibaeng thểsntqijkjm gìavyo thênaiam đmzkbưbfsjgwhhc nữfghra, dùhcnv sao tạukbui thếtrha giớazlyi nàijkjy phàijkjm cảieecnh nhưbfsj hắmgdun, thậvivjt sựbfsj khôibaeng cóhknn tiếtrhang nóhknni.
~ gràijkjo gràijkjo ~
Đavyoúmgdung lúmgduc nàijkjy từagjktslmi xa xuấkjwbt hiệqsjvn từagjkng tiếtrhang gàijkjo rốtdusng, cùhcnvng vớazlyi đmzkbóhknnijkjgncsm sádmyyu đmzkbieecu Bôibaen Lôibaei Hổhknn tứsrgcc tốtdusc chạukbuy tớazlyi.

Trênaian lưbfsjng nhữfghrng đmzkbieecu Bôibaen Lôibaei Hổhknnijkjy đmzkbxsaru cóhknn ngưbfsjtvewi đmzkbang cưbfsjagjki, hơtslmn nữfghra thựbfsjc lựbfsjc củaaila nhữfghrng ngưbfsjtvewi đmzkbóhknn đmzkbxsaru khôibaeng yếtrhau, tấkjwbt cảieec đmzkbxsaru làijkj đmzkbukbui thádmyynh cảieecnh.
Đavyoukbui thádmyynh cảieecnh cho dùhcnv tạukbui nơtslmi nàijkjo cũmczwng cóhknn thểsntq xem nhưbfsj cao thủaail đmzkbhcnvnh tiênaiam, bởazlyi vìavyo thầieecn linh rấkjwbt ífjbjt khi ra mắmgdut.

mczwng khôibaeng phảieeci nơtslmi nàijkjo cũmczwng cóhknn ngưbfsjtvewi dádmyym đmzkbmgduc tộbfsji vớazlyi thầieecn linh nhưbfsjgncsng Huyềxsarn Thiênaian đmzkbâfghry.
“Kẻmzkbijkjo … làijkj kẻmzkbijkjo dádmyym bắmgdut Hồrafing nhi cùhcnvng đmzkbieec thưbfsjơtslmng ngưbfsjtvewi củaaila Bạukbuch Hổhknntslmn Trang!”.
Ngưbfsjtvewi còagjkn chưbfsja tớazlyi thìavyo thanh âfghrm đmzkbãdtmi từagjk xa vọdmyyng lạukbui.

Cho dùhcnv từagjk xa nhưbfsjng mọdmyyi ngưbfsjtvewi đmzkbxsaru cóhknn thểsntq thấkjwby rõkjwb ngưbfsjtvewi nóhknni chuyệqsjvn chífjbjnh làijkj đmzkbukbui hádmyyn trung niênaian thâfghrn mặeupzc y phụlobbc thốtdusng soádmyyi, chífjbjnh giữfghra bộbfsj giádmyyp cóhknnavyonh mộbfsjt đmzkbieecu hổhknn uy vũmczwibaehcnvng.

Ngưbfsjtvewi nàijkjy khôibaeng ai khádmyyc, chífjbjnh làijkj ngưbfsjtvewi đmzkbsrgcng đmzkbieecu Bạukbuch Hổhknntslmn Trang, Thiếtrhat Hãdtmin - tu vi đmzkbukbui thádmyynh cảieecnh cao giai.
“Cha … cha mau cứsrgcu con cha!” Thiếtrhat Hồrafing vừagjka thấkjwby phụlobb thâfghrn mìavyonh xuấkjwbt hiệqsjvn thìavyo đmzkbnaian cuồrafing gọdmyyi.
Thiếtrhat Hãdtmin thấkjwby vậvivjy chỉhcnv âfghrm thầieecm thởazlyijkji, thậvivjt khôibaeng ngờtvew Thiếtrhat Hãdtmin hắmgdun cảieec đmzkbtvewi chinh chiếtrhan lậvivjp lênaian Bạukbuch Hổhknntslmn Trang làijkjm chủaail mộbfsjt thàijkjnh.

Vậvivjy màijkj con trai hắmgdun lạukbui khôibaeng ra gìavyo, khôibaeng chỉhcnv tu vi yếtrhau készoim màijkj ngay cảieecfjbjnh cádmyych cũmczwng mạukbuc nhưbfsjgwhhc nhưbfsj vậvivjy.
Khi hắmgdun cưbfsjagjki Bôibaen Lôibaei Hổhknn đmzkbếtrhan trưbfsjazlyc mặeupzt ba ngưbfsjtvewi Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian thìavyo hắmgdun cũmczwng khôibaeng vộbfsji ra tay, bởazlyi vìavyo hắmgdun nhìavyon khôibaeng ra khífjbj tứsrgcc củaaila bọdmyyn họdmyy.


Hắmgdun cũmczwng khôibaeng cho rằvivjng đmzkbádmyym ngưbfsjtvewi nàijkjy làijkj phàijkjm nhâfghrn, bởazlyi vìavyo phàijkjm nhâfghrn sao cóhknn thểsntq đmzkbieec thưbfsjơtslmng nhữfghrng kỵkjwb binh kia.

tslmn nữfghra nhìavyon bọdmyyn họdmyy trấkjwbn đmzkbwtthnh tựbfsj nhiênaian chắmgduc chắmgdun làijkjhknn chỗtdus dựbfsja dẫrhczm vàijkjo.
Nghĩychj nhưbfsj vậvivjy Thiếtrhat Hãdtmin ôibaem quyềxsarn hưbfsjazlyng ba ngưbfsjtvewi nóhknni: “Khôibaeng biếtrhat nhi tửdxbl ta cóhknn đmzkbiểsntqm gìavyo đmzkbmgduc tộbfsji vớazlyi ba vịwtth đmzkbâfghry?”.
“Cha, ngưbfsjơtslmi làijkjm sao đmzkbâfghry, sao còagjkn khôibaeng ra tay trừagjkng trịwtth bọdmyyn họdmyy!”
— QUẢrfnhNG CÁljlaO —
“Câfghrm miệqsjvng!” Thiếtrhat Hãdtmin trong lòagjkng khôibaeng ngừagjkng chửdxbli thầieecm nhi tửdxbl ngu dốtdust củaaila mìavyonh, khôibaeng thấkjwby đmzkbtdusi phưbfsjơtslmng khôibaeng xem mấkjwby ngưbfsjtvewi bọdmyyn họdmyyijkjo mắmgdut sao.


Tuy nóhknni bọdmyyn họdmyy tạukbui Bạukbuch Hổhknn Thàijkjnh làijkjm chúmgdua tểsntq, nhưbfsjng khôibaeng cóhknn nghĩychja làijkj khôibaeng cóhknn cao thủaail thưbfsjtvewng xuyênaian tớazlyi nơtslmi nàijkjy đmzkbâfghry.
Bạukbuch Hổhknn Thàijkjnh làijkjtslmi cóhknn truyềxsarn tốtdusng trậvivjn, chífjbjnh vìavyo vậvivjy rấkjwbt nhiềxsaru cao thủaailavyom đmzkbếtrhan đmzkbâfghry đmzkbsntq sửdxbl dụlobbng nóhknn tiếtrhan tớazlyi trung tâfghrm Trung Châfghru.

Cho nênaian hắmgdun mớazlyi phảieeci cẩvivjn thậvivjn nhưbfsj vậvivjy.

Quan trọdmyyng nhấkjwbt làijkj thầieecn triềxsaru cóhknn quy đmzkbwtthnh thầieecn linh khôibaeng đmzkbưbfsjgwhhc phészoip ra tay vớazlyi ngưbfsjtvewi phífjbja dưbfsjazlyi, trừagjk khi bọdmyyn họdmyy đmzkbmgduc tộbfsji vớazlyi ngưbfsjơtslmi.

Tuy cấkjwbm lệqsjvnh nàijkjy trưbfsjazlyc giờtvew rấkjwbt ífjbjt ngưbfsjtvewi đmzkbsntq ýzzez tớazlyi, bởazlyi vìavyo thầieecn linh rấkjwbt ífjbjt khi xuấkjwbt hiệqsjvn, cũmczwng sẽijkj khôibaeng cóhknn ngưbfsjtvewi nàijkjo dádmyym đmzkbmgduc tộbfsji vớazlyi bọdmyyn họdmyy.
Nhưbfsjng bâfghry giờtvew lạukbui khádmyyc, chuyệqsjvn bênaian Bắmgduc Thàijkjnh kia đmzkbãdtmi truyềxsarn tớazlyi.

Khôibaeng chỉhcnv thầieecn linh ra tay, thậvivjm chífjbj thầieecn linh còagjkn vẫrhczn lạukbuc khôibaeng ífjbjt vìavyo vậvivjy màijkj lệqsjvnh cấkjwbm cũmczwng trởazlynaian thiếtrhat thựbfsjc hơtslmn.

Thầieecn Triềxsaru cũmczwng càijkjng coi trọdmyyng cấkjwbm lệqsjvnh củaaila mìavyonh hơtslmn.
Bạukbuch Hổhknntslmn Trang mạukbunh mẽijkjijkj nhờtvew hắmgdun đmzkbádmyynh xuốtdusng, nhưbfsjng phầieecn lớazlyn mọdmyyi ngưbfsjtvewi đmzkbxsaru e sợgwhh uy danh củaaila đmzkbukbui nhâfghrn nhàijkj hắmgdun đmzkbâfghry.

Chỉhcnvijkj đmzkbádmyym ngưbfsjtvewi nàijkjy tuổhknni trẻmzkb nhưbfsj vậvivjy chắmgduc chắmgdun khôibaeng phảieeci thầieecn linh, nhưbfsj vậvivjy sao cóhknn thểsntq đmzkbsntq đmzkbukbui nhâfghrn ra mặeupzt đmzkbưbfsjgwhhc.
“Tốtdust! Ta cũmczwng khôibaeng nóhknni nhiềxsaru, mạukbung hắmgdun đmzkbhknni lấkjwby mộbfsjt lầieecn mởazly sớazlym truyềxsarn tốtdusng trậvivjn” Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian khôibaeng cóhknn thờtvewi gian cũmczwng hắmgdun nhiềxsaru lờtvewi, trựbfsjc tiếtrhap lênaian tiếtrhang nóhknni.
Thiếtrhat Hãdtmin vốtdusn đmzkbang trầieecm tưbfsj nghe vậvivjy cóhknn chúmgdut ngưbfsjng trọdmyyng nóhknni: “Cádmyyc vịwtth quy củaail đmzkbãdtmi đmzkbwtthnh, truyềxsarn tốtdusng trậvivjn ba thádmyyng mớazlyi mởazly mộbfsjt lầieecn.

Chúmgdung ta khôibaeng thểsntq thay đmzkbhknni”.
“Giếtrhat!”
“Dừagjkng tay!” Thiếtrhat Hãdtmin thấkjwby Lăgncsng Huyềxsarn Thiênaian hờtvewi hợgwhht nhưbfsj vậvivjy khôibaeng thèrsjnm bàijkjn thênaiam thìavyo lậvivjp tứsrgcc lao đmzkbếtrhan, tay cầieecm chủaaily thủaailbfsjazlyng Đavyoếtrha Nhấkjwbt đmzkbsntq cảieecn hắmgdun lạukbui.
Đavyoếtrha Nhấkjwbt vốtdusn đmzkbang đmzkbwtthnh giếtrhat Thiếtrhat Hồrafing thấkjwby vậvivjy thìavyo “hừagjk” lạukbunh mộbfsjt tiếtrhang, sau đmzkbóhknn hai tay hóhknna thàijkjnh song chưbfsjazlyng hưbfsjazlyng vềxsar phífjbja Thiếtrhat Hãdtmin.

hcnvng vớazlyi đmzkbóhknn hai nguồrafin lửdxbla cũmczwng đmzkbnaian cuồrafing từagjk trong tay hắmgdun tràijkjn ra, thiênaiau đmzkbtdust cảieec ngưbfsjtvewi Thiếtrhat Hãdtmin.
“Hỏrfnha phádmyyp tắmgduc! Chẳsdqfng lẽijkj ngưbfsjơtslmi làijkjdmyyn thầieecn cảieecnh sao?” Thiếtrhat Hãdtmin thấkjwby vậvivjy kinh hãdtmii kênaiau lênaian mộbfsjt tiếtrhang, đmzkbádmyym ngưbfsjtvewi sau lưbfsjng hắmgdun vốtdusn đmzkbwtthnh xuấkjwbt thủaailmczwng dừagjkng tay lạukbui.
dmyyn thầieecn cảieecnh, cho dùhcnvijkjtslm nhậvivjp bádmyyn thầieecn cảieecnh cũmczwng khôibaeng phảieeci bọdmyyn họdmyyhknn thểsntq chốtdusng lạukbui.

dtmin Thiếtrhat sau khi ăgncsn song chưbfsjazlyng củaaila Đavyoếtrha Nhấkjwbt thìavyo miệqsjvng cóhknn chúmgdut vệqsjvt mádmyyu, hai mắmgdut hắmgdun khẽijkj đmzkbieeco mộbfsjt hồrafii, sau đmzkbóhknn cắmgdun răgncsng nóhknni: “Đavyoưbfsjgwhhc! Nhưbfsjng linh thạukbuch làijkj do cádmyyc ngưbfsjơtslmi bỏrfnh ra!”.
“Tốtdust!”..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.