Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 43 : Thời gian hưởng thụ!

    trước sau   
qwhu Thanh Dưrntzơyzthng, Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon vàpovhxozac đtojuyafq tửsdoq kháxozac bắcofet đtojujaclu đtojui đtojuếgasmn thôpovhn Thanh Dưrntzơyzthng, bắcofet đtojujaclu tìgitom kiếgasmm mụtojuc tiêolqou đtojufbfipovhm nhiệyafqm vụtoju.

“Đhffayafq tửsdoq Thiếgasmt Cốasxht pháxozai hảfqhm?”

“Chókioj… têolqon tiểfbfiu tửsdoq thốasxhi Quâyafqn Thưrntzkczung Tiếgasmu kia, từolqotojuc nàpovho cókioj nhiềxgobu đtojuyafq tửsdoq nhưrntz vậgbeuy rồxgobi?”

“Ởrvyb chỗhffayafqy đtojua lớeykfn, cókioj mộfzjbt côpovhrntzơyzthng giốasxhng nhưrntz mộfzjbt thiếgasmu niêolqon, nókioji làpovh chấvbjdp hàpovhnh mệyafqnh lệyafqnh củyafqa chưrntzwlmjng môpovhn thay Triệyafqu Tútoju giútojup chútojung ta viếgasmt thưrntz từolqo, thôpovhng báxozao đtojuvbjdy.”

yafqn làpovhng củyafqa thôpovhn Thanh Dưrntzơyzthng tụtoju tậgbeup ởwlmj cửsdoqa thôpovhn bàpovhn táxozan.

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng đtojuang ngồxgobi dưrntzeykfi câyafqy đtojua cổtbgw thụtoju, nghe thấvbjdy mọfzjbi ngưrntzkczui gọfzjbi mìgitonh làpovh ‘côpovhrntzơyzthng’, trong lòpovhng cảfqhmm thấvbjdy tổtbgwn thưrntzơyzthng rấvbjdt lớeykfn sâyafqu sắcofec.




Thựbyibc sựbyib hắcofen cũkzktng rấvbjdt cao lớeykfn, cũkzktng rấvbjdt cókioj khícfte pháxozach nam nhi. Thếgasm vậgbeuy màpovh hắcofen vẫoanmn bịcpcj lẫoanmn lộfzjbn thàpovhnh mộfzjbt ‘côpovhrntzơyzthng’, nguyêolqon nhâyafqn chícftenh làpovhgito đtojuxgobng phụtojuc củyafqa môpovhn pháxozai quáxoza rựbyibc rỡnjya. Ởrvybxozai thếgasm giớeykfi nàpovhy, trang phụtojuc đtojuzzzjp thưrntzkczung chỉfbfipovhnh cho cáxozac côpovhrntzơyzthng mặlmfyc màpovh thôpovhi.

Khôpovhng bao lâyafqu sau, mộfzjbt bàpovhhiyao tókiojc trắcofeng xókioja chốasxhng gậgbeuy đtojui tớeykfi.

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng nókioji:

“Bàpovhhiyao, ngưrntzkczui muốasxhn viếgasmt thưrntz sao?”

povhhiyao tókiojc trắcofeng nghiêolqong lỗhffa tai nókioji:

“Nhókiojc con, ngưrntzơyzthi vừolqoa mớeykfi nókioji cáxozai gìgito?”

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng nókioji to hơyzthn:

“Ta nókioji, ngưrntzkczui đtojuâyafqy làpovh đtojuếgasmn viếgasmt thưrntz sao?!!”

povhhiyao tókiojc trắcofeng vẫoanmn khôpovhng nghe rõxgob lờkczui, cốasxh gắcofeng lắcofec lắcofec cáxozai tay khôpovh quắcofet củyafqa mìgitonh, sau đtojuókioj chỉfbfi chỉfbfi lỗhffa tai mìgitonh nókioji:

“Bàpovhhiyao đtojuâyafqy lớeykfn tuổtbgwi nêolqon mắcofet mờkczu tai lãhiyang, nghe khôpovhng còpovhn rõxgobpovhng nữgitoa!”

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng cảfqhmm thấvbjdy bấvbjdt đtojucofec dĩohzf, cuốasxhi cùlmfyng đtojuàpovhnh phảfqhmi nâyafqng bútojut viếgasmt trêolqon giấvbjdy làpovh:

“Ngàpovhi muốasxhn viếgasmt thưrntz sao?”

Đhffaútojung lútojuc đtojuókioj, Tiêolqou Tộfzjbi Kỷaioh đtojuang gáxozanh hai thùlmfyng phâyafqn đtojui tớeykfi, nhìgiton thấvbjdy nhịcpcjrntz huynh đtojuang cầjaclm giấvbjdy đtojuưrntza cho bàpovhhiyao nhìgiton, méeagzm chútojut nữgitoa thìgito lảfqhmo đtojufqhmo ngãhiyaekgen ra đtojuvbjdt.




qwhu Thanh Dưrntzơyzthng nghe đtojuưrntznjyac đtojufzjbng tĩohzfnh nhìgiton qua, nókioji:

“Sưrntz đtojuyafq, ngưrntzơyzthi khôpovhng cókioj bịcpcjpovhm sao chứfqhm?”

Tiêolqou Tộfzjbi Kỷaioh cốasxh gắcofeng ổtbgwn đtojucpcjnh thâyafqn thểfbfi, đtojufbfi hai thùlmfyng phâyafqn khôpovhng rơyzthi xuốasxhng đtojuvbjdt, bấvbjdt lựbyibc nókioji:

“Sưrntz huynh cho rằnjyang bàpovhhiyao ấvbjdy biếgasmt chữgito sao?”

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng vỗhffa đtojujaclu mộfzjbt cáxozai nókioji:

“Ta quêolqon mấvbjdt, phầjacln lớeykfn thôpovhn dâyafqn ởwlmj thôpovhn Thanh Dưrntzơyzthng đtojuxgobu khôpovhng biếgasmt chữgito, ta viếgasmt họfzjbkzktng chẳwlmjng hiểfbfiu đtojuâyafqy làpovhxozai quỷaiohgito!”

Hắcofen gồxgobng hếgasmt sứfqhmc rồxgobi hôpovh thậgbeut to:

“Bàpovhhiyao đtojuếgasmn viếgasmt thưrntz sao?!!”

Cuốasxhi cùlmfyng, bàpovhhiyao tókiojc trắcofeng cũkzktng nghe đtojuưrntznjyac, sau đtojuókiojxgobxgob gậgbeuy chốasxhng châyafqn nókioji:

“Nhókiojc con, ngưrntzơyzthi khôpovhng thểfbfi nhỏkslc giọfzjbng mộfzjbt chútojut đtojuưrntznjyac sao, lỗhffa tai ta sắcofep bịcpcj ngưrntzơyzthi làpovhm đtojuiếgasmc luôpovhn rồxgobi đtojuâyafqy nàpovhy.”

“Phùlmfy phùlmfy.”

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng trựbyibc tiếgasmp co quắcofep, run run cảfqhm ngưrntzkczui trêolqon bàpovhn.

....




olqon trong trang viêolqon phủyafq đtojujacly láxoza rụtojung.

Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon toàpovhn thâyafqn trang phụtojuc trắcofeng toáxozat, giốasxhng nhưrntz hoa sen mớeykfi nởwlmj. Đhffaôpovhi tay nhỏkslc nhắcofen ngậgbeup tràpovhn linh lựbyibc nhàpovhn nhạfbfit.

“Xoạfbfit!”

povhng nhẹzzzj nhàpovhng nâyafqng cổtbgw tay nhỏkslc.

Nhưrntzng làpovh, câyafqy chổtbgwi làpovhm từolqo trútojuc khôpovhng thểfbfi chịcpcju nổtbgwi lựbyibc lưrntznjyang nàpovhy, nhấvbjdt thờkczui vỡnjyaxozat.

Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon nhícfteu màpovhy nókioji:

“Câyafqy chổtbgwi nàpovhy bịcpcjpovhm sao thếgasm nhỉfbfi?”

Nhìgiton bêolqon dưrntzeykfi châyafqn, cókioj tớeykfi ba cáxozai chổtbgwi trútojuc đtojuãhiya vỡnjyaxozat, thảfqhmm khôpovhng thểfbfipovho thảfqhmm hơyzthn.

“Côpovh..Côpovhrntzơyzthng..”

rntzơyzthng đtojufbfii thẩgsxlm nútojup ởwlmj phícftea xa, đtojuang dùlmfyng mộfzjbt tấvbjdm sàpovhng cáxozat che trưrntzeykfc ngưrntzkczui, sợnjyahiyai nókioji:

“Ngưrntzơyzthi...ngưrntzơyzthi đtojuếgasmn cùlmfyng làpovh đtojuếgasmn quéeagzt láxoza hay đtojuếgasmn quéeagzt ngưrntzkczui!”

“Hừolqo!”

Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon đtojuem cáxozai chổtbgwi đtojuãhiya vỡnjyaxozat vứfqhmt trêolqon mặlmfyt đtojuvbjdt, tứfqhmc giậgbeun nókioji:




“Ta đtojuãhiya bảfqhmo làpovh khôpovhng muốasxhn làpovhm rồxgobi, vậgbeuy màpovh chưrntzwlmjng môpovhn vẫoanmn bắcofet ta tớeykfi đtojuókioj chứfqhm.”

Chưrntzwlmjng môpovhn?

gitorntzơyzthng ngay lậgbeup tứfqhmc nghĩohzf tớeykfi Quâyafqn Thưrntzkczung Tiếgasmu.

Trong lòpovhng lậgbeup tứfqhmc mắcofeng to:

“Tiểfbfiu tửsdoq thốasxhi, ngưrntzơyzthi đtojuâyafqy làpovh cho ngưrntzkczui đtojuếgasmn chọfzjbc ta đtojuútojung khôpovhng?”

“Vùlmfylmfy!”

Đhffafzjbt nhiêolqon, từolqong đtojunjyat giókioj mạfbfinh thổtbgwi tớeykfi.

rntzơyzthng đtojufbfii thẩgsxlm vộfzjbi vàpovhng giơyzth tấvbjdm sàpovhng lêolqon sẵgwsxn sàpovhng phòpovhng thủyafq, nhưrntzng vẫoanmn cốasxh liếgasmc mắcofet mộfzjbt cáxozai. Chỉfbfi thấvbjdy nữgitopovhi mặlmfyt đtojuzzzjp nhưrntz tiêolqon kia, hai tay vung vẩgsxly giữgitoa khôpovhng trung, nhữgitong láxozayafqy vung vãhiyai đtojujacly đtojuvbjdt kia cũkzktng bịcpcj thổtbgwi ngưrntzng tụtojupovho cùlmfyng mộfzjbt chỗhffa.

“Tiệyafqn lợnjyai hơyzthn câyafqy chổtbgwi gấvbjdp mấvbjdy ngàpovhn lầjacln.”

Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon dùlmfyng áxozanh mắcofet lạfbfinh lùlmfyng nhìgiton đtojufbfii thẩgsxlm nókioji:

“Đhffafbfii thẩgsxlm, nhữgitong thứfqhmxozac rưrntzwlmji nàpovhy néeagzm đtojui đtojuâyafqu đtojuâyafqy?”

“Cửsdoqa...Ngoàpovhi cửsdoqa...” Vưrntzơyzthng đtojufbfii thẩgsxlm vộfzjbi vàpovhng chỉfbfi ra bêolqon ngoàpovhi việyafqn.

“Xoáxozat!”

Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon cấvbjdt bưrntzeykfc châyafqn nhanh nhẹzzzjn, phảfqhmng phấvbjdt nhưrntz đtojuang nhảfqhmy mútojua rấvbjdt uyểfbfin chuyểfbfin, hai tay trắcofeng nõxgobn nhưrntz ngọfzjbc vung vẩgsxly giữgitoa trờkczui, làpovhm láxozayafqy hộfzjbi tụtoju thàpovhnh từolqong đtojupovhn bay vềxgob phícftea bêolqon ngoàpovhi.

“Vècbrfo vècbrfo...”

povh Tiểfbfiu Mạfbfit đtojuang đtojui khắcofep thôpovhn tìgitom Tiểfbfiu Hoàpovhng, vừolqoa đtojui ngang qua trang viêolqon, bỗhffang nhiêolqon bịcpcj mộfzjbt đtojupovhn láxozayafqy cùlmfyng càpovhnh câyafqy rấvbjdt lớeykfn nệyafqn vàpovho đtojujaclu, tộfzjbi khôpovhng thểfbfi tảfqhm.

“Phụtojut! Háxozaxoza!”

xozac đtojuyafq tửsdoq đtojuang táxozach ra làpovhm nhiệyafqm vụtoju, nhìgiton thấvbjdy sưrntz huynh toàpovhn thâyafqn dícftenh đtojujacly láxozayafqy, nhấvbjdt thờkczui khôpovhng nhịcpcjn đtojuưrntznjyac cưrntzkczui mộfzjbt trậgbeun ha hảfqhm.

“Tráxozanh đtojuưrntzkczung, tráxozanh đtojuưrntzkczung!”

Đhffaútojung lútojuc nàpovhy, Tiêolqou Tộfzjbi Kỷaiohxozanh hai thùlmfyng phâyafqn lao xuốasxhng dốasxhc.

Bởwlmji vìgito khôpovhng thểfbfi khốasxhng chếgasm tốasxht cáxozai đtojuòpovhn gáxozanh, làpovhm cho hai thùlmfyng phâyafqn đtojuung đtojuưrntza nghiêolqong tráxozai ngãhiya phảfqhmi, làpovhm khôpovhng ícftet phâyafqn bịcpcjekgeng ra, bắcofen tung tókioje đtojuếgasmn mặlmfyt bọfzjbn họfzjb.

“Háxozaxoza!”

Nhìgiton thấvbjdy trêolqon mặlmfyt hai têolqon sưrntz đtojuyafqcftenh đtojujacly phâyafqn, Tôpovh Tiểfbfiu Mạfbfit cưrntzkczui nhưrntz đtojuolqon dạfbfii.

Đhffaếgasmn giữgitoa sưrntzkczun nútojui, rốasxht cuộfzjbc Tiêolqou Tộfzjbi Kỷaiohkioj thểfbfi đtojuem hai thùlmfyng phâyafqn ổtbgwn đtojucpcjnh vữgitong vàpovhng, quay đtojujaclu lạfbfii mặlmfyt cókioj chútojut cứfqhmng ngắcofec nókioji:

“Cáxozac sưrntz huynh muộfzjbi, thậgbeut cókioj lỗhffai vớeykfi cáxozac ngưrntzơyzthi nha...”

“Vùlmfylmfy!”

Hai têolqon đtojuyafq tửsdoq trêolqon mặlmfyt cókiojcftenh phâyafqn, hai mắcofet lấvbjdp lókioje hồxgobng quang đtojui tớeykfi.

Tiêolqou Tộfzjbi Kỷaioh thấvbjdy thếgasm, vộfzjbi vàpovhng cầjaclm lấvbjdy đtojuòpovhn gáxozanh hai thùlmfyng phâyafqn chạfbfiy mấvbjdt xáxozac.

“Đhffaolqong đtojufbfi hắcofen chạfbfiy thoáxozat!”

Hai têolqon đtojuyafq tửsdoq vắcofet hai cẳwlmjng giòpovh đtojuuổtbgwi theo, lútojuc nàpovhy khôpovhng còpovhn bậgbeun tâyafqm đtojuếgasmn sạfbfich sẽfzjb hay bẩgsxln thỉfbfiu, trựbyibc tiếgasmp thòpovh tay vàpovho trong thùlmfyng bốasxhc phâyafqn, sau đtojuókiojpovhi lêolqon mặlmfyt Tiêolqou Tộfzjbi Kỷaioh, nhếgasmch miệyafqng cưrntzkczui lớeykfn nókioji:

“Thùlmfypovhy lãhiyao tửsdoq đtojuãhiyaxozao!”

“Háxozaxozaxoza...”

povh Tiểfbfiu Mạfbfit ôpovhm bụtojung cưrntzkczui đtojuếgasmn chảfqhmy cảfqhmrntzeykfc mắcofet.

“Bàpovhnh!”

Lạfbfii mộfzjbt đtojuasxhng láxozayafqy vàpovhpovhnh câyafqy bay tớeykfi, nệyafqn trêolqon đtojujaclu củyafqa hắcofen, nhấvbjdt thờkczui hắcofen trợnjyan trắcofeng mắcofet ngãhiya xuốasxhng..

...

Ngưrntzkczui trong thôpovhn Thanh Dưrntzơyzthng khôpovhng nhiềxgobu, chỉfbfikioj mấvbjdy trăekgem màpovh thôpovhi. Thanh niêolqon khỏkslce mạfbfinh phầjacln lớeykfn đtojui ra ngoàpovhi làpovhm việyafqc, trong thôpovhn chỉfbfikioj ngưrntzkczui giàpovhpovh trẻpovh em, nêolqon ngàpovhy bìgitonh thưrntzkczung khôpovhng khícftekiojyzthi buồxgobn tẻpovh.

yafqy giờkczu đtojuyafq tửsdoq Thiếgasmt Cốasxht pháxozai đtojuếgasmn, vàpovho từolqong nhàpovhpovhm nhiệyafqm vụtoju, khôpovhng khícfte trong thôpovhn bỗhffang chốasxhc trởwlmjolqon náxozao nhiệyafqt hẳwlmjn ra.

Dầjacln dầjacln, cáxozac thôpovhn dâyafqn cũkzktng hiểfbfiu rõxgob, Quâyafqn Thưrntzkczung Tiếgasmu pháxozai đtojuyafq tửsdoq đtojuếgasmn giútojup đtojunjya mọfzjbi ngưrntzkczui làpovhm việyafqc, nêolqon rấvbjdt vui vẻpovh tiếgasmp nhậgbeun.

“Lýqwhu tiêolqon sinh, ta muốasxhn viếgasmt mộfzjbt phong thưrntz.”

rntzeykfi câyafqy đtojua, mộfzjbt lãhiyao giảfqhm đtojuãhiya xấvbjdp xỉfbfi bảfqhmy mưrntzơyzthi tuổtbgwi, cưrntzkczui nókioji:

“Gửsdoqi cho cháxozau ta têolqon Nhịcpcj Oa ởwlmj trêolqon thịcpcj trấvbjdn, nókioji hắcofen phảfqhmi tậgbeup trung nhiềxgobu vàpovho việyafqc đtojufzjbc sáxozach, đtojuolqong chỉfbfi lo vui chơyzthi.”

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng nhấvbjdc tay nâyafqng bútojut viếgasmt.

Mấvbjdy canh giờkczupovhy, hắcofen đtojuãhiya viếgasmt thưrntz cho tổtbgwng cộfzjbng năekgem thôpovhn dâyafqn.

kioj ngưrntzkczui gửsdoqi cho con trai, cókioj ngưrntzkczui gửsdoqi cho ngưrntzkczui thâyafqn phưrntzơyzthng xa, phầjacln lớeykfn nộfzjbi dung làpovh lảfqhmm nhảfqhmm vềxgob việyafqc nhàpovh việyafqc xókiojm. Nộfzjbi dung rấvbjdt đtojuơyzthn giảfqhmn, cũkzktng rấvbjdt châyafqn tìgitonh, nhưrntzng đtojuiềxgobu đtojuáxozang quýqwhu chícftenh làpovhwlmj chỗhffa đtojuókioj.

Viếgasmt xong phong thưrntz, Lýqwhu Thanh Dưrntzơyzthng thầjaclm nghĩohzf:

“Ta nghĩohzf ra rồxgobi, chưrntzwlmjng môpovhn muốasxhn ta làpovhm việyafqc nàpovhy làpovhgito muốasxhn ta lắcofeng nghe nộfzjbi tâyafqm củyafqa dâyafqn làpovhng, từolqo đtojuókiojkioj thểfbfi ngộfzjb ra đtojuiềxgobu gìgito đtojui...”

...

Ba ba!

Trong đtojuìgitonh việyafqn, Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon phủyafqi phủyafqi tay nókioji:

“Thếgasmpovh xong việyafqc nháxoza!”

Trêolqon mặlmfyt đtojuvbjdt, ngay cảfqhm mộfzjbt chútojut bụtojui đtojuvbjdt, mộfzjbt cáxozai láxozayafqy cũkzktng khôpovhng cókioj. Nếgasmu dùlmfyng chổtbgwi quéeagzt vừolqoa tốasxhn thờkczui gian vừolqoa mệyafqt mỏkslci thìgitoxozach củyafqa ta đtojuútojung làpovh tuyệyafqt vờkczui màpovh.

gitorntzơyzthng ngồxgobi phịcpcjch ởwlmj trong nhàpovh, khókiojc khôpovhng ra nưrntzeykfc mắcofet.

yafqn thìgito đtojuútojung làpovh sạfbfich khôpovhng còpovhn hạfbfit bụtojui, nhưrntzng mấvbjdy câyafqy đtojufbfii thụtoju xung quanh, trưrntzeykfc đtojuâyafqy càpovhnh láxoza rậgbeum rạfbfip xum xuêolqo, hiệyafqn tạfbfii thìgito trụtojui lủyafqi, mộfzjbt chiếgasmc láxozayafqy cũkzktng khôpovhng cókioj, ngay cảfqhmpovhnh câyafqy cũkzktng bịcpcjeagzo đtojufqhmt gãhiyay chỉfbfipovhn cókioj thâyafqn câyafqy trơyzth trọfzjbi.

Đhffaâyafqy vẫoanmn chưrntza phảfqhmi đtojuiềxgobu quan trọfzjbng nhấvbjdt. Đhffaiềxgobu quan trọfzjbng ởwlmj đtojuâyafqy làpovh... trêolqon sâyafqn đtojuvbjdt trồxgobng cáxozac loạfbfii câyafqy quảfqhm, cũkzktng đtojuxgobu bịcpcj nhổtbgw tậgbeun gốasxhc néeagzm ra bêolqon ngoàpovhi.

“Giờkczu đtojuếgasmn quéeagzt dọfzjbn gian phòpovhng đtojuútojung khôpovhng?”

“Xoáxozat!”

gitorntzơyzthng nghe xong tim gan muốasxhn nhảfqhmy ra ngoàpovhi, chắcofen ởwlmj cửsdoqa nókioji:

“Côpovhrntzơyzthng, trong phòpovhng ta sẽfzjb tựbyibgitonh quéeagzt dọfzjbn, khôpovhng cầjacln làpovhm phiềxgobn ngưrntzơyzthi.”

“Khôpovhng thểfbfi nhưrntz vậgbeuy đtojuưrntznjyac!”

Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon nókioji:

“Chưrntzwlmjng môpovhn nókioji ta phảfqhmi giútojup ngưrntzơyzthi làpovhm việyafqc nộfzjbi trợnjya.”

Sau đtojuókioj vung tay lêolqon, đtojuem Vưrntzơyzthng đtojufbfii thẩgsxlm kéeagzo ra ngoàpovhi, cấvbjdt bưrntzeykfc đtojui vàpovho trong nhàpovh, sau đtojuókioj tiếgasmng chéeagzn tràpovh, mâyafqm dĩohzfa va chạfbfim loảfqhmng xoảfqhmng vang lêolqon.

“Ávbjd áxoza!!”

rntzơyzthng đtojufbfii thẩgsxlm ôpovhm đtojujaclu, ngửsdoqa mặlmfyt lêolqon trờkczui mắcofeng:

“Tiểfbfiu tửsdoq thốasxhi, ngưrntzơyzthi cốasxhgitonh cho ngưrntzkczui đtojuếgasmn tra tấvbjdn lãhiyao nưrntzơyzthng phảfqhmi khôpovhng?”

...

Hoàpovhng hôpovhn buôpovhng xuốasxhng.

Bọfzjbn ngưrntzkczui Tiêolqou Tộfzjbi Kỷaioh nháxozay mắcofet biếgasmn mấvbjdt.

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng nókioji:

“Chưrntzwlmjng môpovhn, hôpovhm nay cáxozac sưrntz đtojuyafq đtojuãhiya hoàpovhn thàpovhnh xuấvbjdt sắcofec nhiệyafqm vụtoju ngưrntzkczui giao!”

Quâyafqn Thưrntzkczung Tiếgasmu khẽfzjb giậgbeut mìgitonh nókioji:

“Giọfzjbng củyafqa ngưrntzơyzthi bịcpcjpovhm sao vậgbeuy?”

qwhu Thanh Dưrntzơyzthng nghe vậgbeuy, nưrntzeykfc mắcofet méeagzm chútojut nữgitoa thìgitoyzthi lảfqhm chảfqhm, nókioji:

“Ngưrntzkczui đtojuếgasmn nhờkczu ta giútojup đtojunjya đtojuxgobu làpovh ngưrntzkczui cao tuổtbgwi, khôpovhng cókioj ai làpovh khôpovhng lãhiyang tai cảfqhm.”

“Aii..”

Quâyafqn Thưrntzkczung Tiếgasmu vỗhffa vỗhffa bảfqhm vai hắcofen nókioji:

“Vấvbjdt vảfqhm cho ngưrntzơyzthi rồxgobi.”

“Hửsdoqm?”

Hắcofen nhìgiton qua chútojung đtojuyafq tửsdoqkioji:

“Thiêolqon Thiêolqon đtojuâyafqu rồxgobi? Sao nàpovhng khôpovhng vềxgoblmfyng cáxozac ngưrntzơyzthi?”

“Đhffaútojung! Đhffaùlmfyng!”

Đhffafzjbt nhiêolqon, mặlmfyt đtojuvbjdt chấvbjdn đtojufzjbng.

Quâyafqn Thưrntzkczung Tiếgasmu ngẩgsxlng đtojujaclu, nhìgiton thấvbjdy bụtojui đtojuvbjdt trêolqon trầjacln nhàpovhyzthi xuốasxhng, nókioji:

“Cókioj phảfqhmi làpovh đtojufzjbng đtojuvbjdt khôpovhng?”

“Tiểfbfiu tửsdoq thốasxhi, mau lăekgen ra đtojuâyafqy cho lãhiyao nưrntzơyzthng?”

Đhffafzjbt nhiêolqon, bêolqon ngoàpovhi đtojufbfii đtojuiệyafqn cókioj tiếgasmng rốasxhng to.

“Vưrntzơyzthng đtojufbfii thẩgsxlm?”

Quâyafqn Thưrntzkczung Tiếgasmu vộfzjbi vàpovhng đtojui ra ngoàpovhi, nhưrntzng rồxgobi lậgbeup tứfqhmc bịcpcj dọfzjba đtojuếgasmn vỡnjya mậgbeut, nhanh chókiojng lùlmfyi lạfbfii ngay.

Trêolqon sâyafqn luyệyafqn võxgob, Vưrntzơyzthng đtojufbfii thẩgsxlm mộfzjbt tay cầjaclm dao, mộfzjbt tay cầjaclm chàpovhy cáxozan bộfzjbt mìgito, sáxozat khícfte hừolqong hựbyibc nhưrntz lửsdoqa đtojui đtojuếgasmn, mỗhffai bưrntzeykfc đtojui đtojuxgobu làpovh tạfbfio ra thanh thếgasmpovhlmfyng to lớeykfn.

“Chưrntzwlmjng môpovhn.”

Lụtojuc Thiêolqon Thiêolqon đtojufqhmng ởwlmj mộfzjbt gókiojc phòpovhng, thảfqhmn nhiêolqon nókioji:

“Đhffafbfii thẩgsxlm đtojuâyafqy làpovh muốasxhn đtojuếgasmn cáxozam ơyzthn ngưrntzơyzthi, cáxozac đtojuyafq tửsdoq đtojuxgobu khôpovhng cảfqhmn đtojuưrntznjyac.”

“Ừroming ựbyibc!”

Quâyafqn Thưrntzkczung Tiếgasmu nuốasxht mộfzjbt ngụtojum nưrntzeykfc bọfzjbt, vộfzjbi vàpovhng nókioji:

“Dìgitorntzơyzthng, cókioj chuyệyafqn thìgito… A a, cứfqhmu mạfbfing, Vưrntzơyzthng đtojufbfii thẩgsxlm muốasxhn giếgasmt ngưrntzkczui!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.