Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 286 : Một khi ta rút đao, ngươi không còn cơ hội!

    trước sau   
Tỷjlfp thíjhco nộcrfji môjlfpn vẫlskhn tiếwitip tụcrfjc tiếwitin hàcttmnh, trậilgfn tiếwitip theo Quâqhqqn Thưnoctzbrfng Tiếwitiu cho Lăpaqhng Uyểqowun Tuyếwitit xuấpfqbt chiếwitin.

Nữbmxk nhâqhqqn nàcttmy mặcttmc dùnuntlskh chúxmljt nhámmmjt gan, nhưnoctng khi trậilgfn đekkkpfqbu bắzftct đekkkbmxku, Bạgfpyo Liệfzbvt Quyềcgirn vàcttm Khai Sơbnnun Chưnoctpyjeng cùnuntng lúxmljc thi triểqowun liêywdrn tụcrfjc, đekkkámmmjnh đekkkpfqbm khôjlfpng phâqhqqn biệfzbvt mặcttmt mũmnppi, sau cùnuntng đekkkámmmjnh đekkkqowui thủtliz bay ra ngoàcttmi!

Sau đekkkólskh lạgfpyi làcttm chiếwitin thêywdrm hai trậilgfn.

Đpbpuếwitin đekkkâqhqqy, toàcttmn bộcrfj đekkkfzbv tửgfpy ngoạgfpyi môjlfpn règiion luyệfzbvn tạgfpyi Tửgfpy Vong Cốqowuc, ngoạgfpyi trừuvka Chu Hồuvkang ra thìpaqh tấpfqbt cảtliz đekkkcgiru đekkkãxbah xuấpfqbt chiếwitin đekkkámmmjnh bạgfpyi đekkkqowui thủtliz, tổzftcng sốqowu trậilgfn thắzftcng đekkkưnoctmlzwc nâqhqqng lêywdrn con sốqowummmju mưnoctơbnnui tưnoct trậilgfn.

gfvi giảtliz thếwiti lựrmpvc khắzftcp nơbnnui co giậilgft khólskhe miệfzbvng mãxbahnh liệfzbvt.

Trưnoctxvpic khi khiêywdru chiếwitin bắzftct đekkkbmxku, cólskh ai lạgfpyi nghĩnulfywdrn thua thảtlizm khôjlfpng phảtlizi làcttm Thiếwitit Cốqowut Phámmmji, thay vàcttmo đekkkólskhcttm Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng!




“Quámmmj đekkkámmmjng sợmlzw rồuvkai.”

xbahqhqqn Đpbpuwqtbng kinh hãxbahi cảtlizm thámmmjn.

Đpbpufzbv tửgfpy Quâqhqqn Thưnoctzbrfng Tiếwitiu dẫlskhn đekkkếwitin, cho dùnunt ngưnoctzbrfi xuấpfqbt chiếwitin làcttm đekkkfzbv tửgfpy Thưnoctzbrfng Sơbnnun Phámmmji hắzftcn, kếwitit quảtliz khẳzftcng đekkkygnvnh cũmnppng làcttm toàcttmn bạgfpyi.

Hềcgir Tịygnvnh Tuyềcgirn cưnoctzbrfi nólskhi:

“Khôjlfpng phảtlizi đekkkãxbahlskhi, nếwitiu nhưnoct Thiếwitit Cốqowut Phámmmji củtliza Quâqhqqn chưnoctpyjeng môjlfpn khôjlfpng cólskh thựrmpvc lựrmpvc, làcttmm sao dámmmjm đekkkếwitin khiêywdru chiếwitin Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng.”

Lệfzbv Nhi hoàcttmn toàcttmn im lặcttmng.

mmmju mưnoctơbnnui tưnoct trậilgfn toàcttmn thắzftcng, Diệfzbvu Hoa Cung củtliza nàcttmng cũmnppng khôjlfpng làcttmm đekkkưnoctmlzwc!

Mộcrfj Dung Hâqhqqn thầbmxkm nólskhi:

“Hólskha ra, môjlfpn phámmmji củtliza hắzftcn đekkkãxbah mạgfpynh nhưnoct vậilgfy.”

“Hừuvka!”

noct tỷjlfp nhàcttmn nhạgfpyt nólskhi:

“Tốqowut xấpfqbu gìpaqhmnppng làcttm mộcrfjt tôjlfpng môjlfpn ngũmnppnoctu, trìpaqhnh đekkkcrfj lạgfpyi yếwitiu kégiiom nhưnoct vậilgfy, thậilgft làcttm mấpfqbt mặcttmt xấpfqbu hổzftc.”

cttmng vẫlskhn còfchvn chưnocta giámmmjc ngộcrfj, khôjlfpng phảtlizi Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng yếwitiu, màcttmcttm Thiếwitit Cốqowut phámmmji quámmmj mạgfpynh!




Tiếwitip sau đekkkólskh, thựrmpvc ra đekkkãxbah khôjlfpng cầbmxkn thiếwitit phảtlizi đekkkámmmjnh tiếwitip, bởpyjei vìpaqh Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng thua liêywdrn tiếwitip 64 trậilgfn, chuyệfzbvn nàcttmy khôjlfpng chỉkbyn mấpfqbt thểqowu diệfzbvn củtliza tôjlfpng môjlfpn ngũmnppnoctu, màcttm ngay cảtliz đekkkếwitin quầbmxkn lólskht cũmnppng khôjlfpng còfchvn!

Thếwiti nhưnoctng, Kim trưnoctpyjeng lãxbaho lạgfpyi cho đekkkfzbv tửgfpy xuấpfqbt chiếwitin.

Đpbpufzbv tửgfpy nộcrfji môjlfpn nàcttmy nhìpaqhn tuổzftci támmmjc cũmnppng gầbmxkn ba mưnoctơbnnui, thựrmpvc lựrmpvc làcttmgfvinoct tứpilq phẩmmmjm.

Trong thờzbrfi gian nàcttmy, Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng khôjlfpng phảtlizi khôjlfpng cho Võgfvinoct ngũmnpp phẩmmmjm xuấpfqbt chiếwitin, bấpfqbt quámmmj kếwitit quảtliz vẫlskhn bịygnv bạgfpyi trậilgfn dưnoctxvpii tay đekkkfzbv tửgfpygfvinoct nhịygnv phẩmmmjm củtliza Thiếwitit Cốqowut phámmmji.

Đpbpuqowui mặcttmt vớxvpii mộcrfjt đekkkámmmjm biếwitin thámmmji bồuvkai dưnoctcxbdng bằwqtbng cámmmjc loạgfpyi tàcttmi nguyêywdrn, khôjlfpng cólskh đekkkzftcng cấpfqbp tuyệfzbvt đekkkqowui ámmmjp chếwiti, căpaqhn bảtlizn rấpfqbt khólskh đekkkqowu chiếwitin thắzftcng.

Quâqhqqn

Thưnoctzbrfng Tiếwitiu vốqowun đekkkygnvnh cho Đpbpuiềcgirn Thấpfqbt xuấpfqbt chiếwitin.

xbahnulfnh Ninh bỗpaxzng chủtliz đekkkcrfjng xin đekkki giếwitit giặcttmc, nólskhi:

“Chưnoctpyjeng môjlfpn, xin ngưnoctzbrfi hãxbahy cho đekkkfzbv tửgfpy xuấpfqbt chiếwitin.”

Nhấpfqbt Hắzftcc vàcttm Nhịygnv Hắzftcc đekkkcgiru đekkkãxbah xuấpfqbt chiếwitin, cũmnppng mang vui vẻqhqq vềcgir cho Liễpyjeu Uyểqowun Thi, hắzftcn sớxvpim đekkkãxbah khôjlfpng kìpaqhm négiion đekkkưnoctmlzwc suy nghĩnulf muốqowun chiếwitin đekkkpfqbu.

Quâqhqqn Thưnoctzbrfng Tiếwitiu đekkkámmmjp:

“Cũmnppng đekkkưnoctmlzwc.”

“Soạgfpyt!”




xbahnulfnh Ninh bưnoctxvpic vàcttmo sâqhqqn luyệfzbvn võgfvi.

Hắzftcn từuvka đekkkbmxku đekkkếwitin cuốqowui ôjlfpm câqhqqy đekkkao bịygnvxbahy đekkkãxbah nốqowui lạgfpyi, kiêywdru ngạgfpyo nólskhi:

“Dùnuntng binh khíjhco chiếwitin mộcrfjt trậilgfn.”

Đpbpufzbv tửgfpy Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng xuấpfqbt chiếwitin nhìpaqhn Kim trưnoctpyjeng lãxbaho, sau khi nhậilgfn đekkkưnoctmlzwc đekkkuvkang ýtcmp, hắzftcn lậilgfp tứpilqc lấpfqby thanh kiếwitim dàcttmi ba thưnoctxvpic ra.

“Đpbpufzbv tửgfpy Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng, Lan Cảtliznh.”

“Đpbpufzbv tửgfpy Thiếwitit Cốqowut Phámmmji, Mãxbahnulfnh Ninh.”

Sau khi bámmmjo họuvkaywdrn, võgfvi giảtliz thếwiti lựrmpvc khắzftcp nơbnnui cólskh chúxmljt cạgfpyn lờzbrfi.

Hai ngưnoctzbrfi cámmmjc ngưnoctơbnnui đekkkãxbah tuổzftci támmmjc lớxvpin nhưnoct vậilgfy, đekkkcttmc biệfzbvt làcttmxbahnulfnh Ninh củtliza Thiếwitit Cốqowut Phámmmji, nhìpaqhn cólskh vẻqhqq đekkkãxbah gầbmxkn bốqowun năpaqhm mưnoctơbnnui tuổzftci màcttm vẫlskhn chỉkbyncttm đekkkfzbv tửgfpy, đekkkâqhqqy cũmnppng quámmmjcttmgiiom cỏnunti đekkki!

Ta chỉkbyn mớxvpii hai mưnoctzbrfi chíjhcon!

Bốqowun năpaqhm mưnoctơbnnui cámmmji con meo nhàcttmmmmjc ngưnoctơbnnui!

xbahnulfnh Ninh nólskhi:

“Trậilgfn đekkkpfqbu bắzftct đekkkbmxku, ngưnoctơbnnui xuấpfqbt chiêywdru trưnoctxvpic, mộcrfjt khi ta rúxmljt đekkkao, ngưnoctơbnnui khôjlfpng còfchvn cơbnnu hộcrfji nữbmxka.”

Lan Cảtliznh: “...”




Ngưnoctzbrfi trung niêywdrn nàcttmy quámmmj hung hăpaqhng!

“Bắzftct đekkkbmxku!”

Trọuvkang tàcttmi hôjlfp to.

“Roẹppzvt!!!”

Lan Cảtliznh rúxmljt thanh kiếwitim dàcttmi ra, cấpfqbt bưnoctxvpic xôjlfpng lêywdrn, trong lúxmljc đekkkólskh cổzftc tay xoay chuyểqowun, nhanh chólskhng đekkkan dệfzbvt ra kiếwitim chiêywdru phứpilqc tạgfpyp!

“Lãxbahng Đpbpuàcttmo Kiếwitim Phámmmjp!”

“Đpbpuâqhqqy làcttm kiếwitim kỹjxmx thưnoctmlzwng phẩmmmjm!”

Mọuvkai ngưnoctzbrfi kinh ngạgfpyc thốqowut ra.

Đpbpuqowui mặcttmt vớxvpii kiếwitim chiêywdru cuồuvkan cuộcrfjn nhưnoctlskhng biểqowun, Mãxbahnulfnh Ninh chỉkbynnoctzbrfi nhạgfpyt mộcrfjt cámmmji, đekkkuvkang thờzbrfi hạgfpy đekkkao xuốqowung, tay phảtlizi đekkkcttmt lêywdrn chuôjlfpi đekkkao.

“Phùnunt phùnunt!”

Trong chốqowuc lámmmjt, cuồuvkan cuộcrfjn đekkkao ýtcmpcttmy đekkkcttmc xuấpfqbt hiệfzbvn toàcttmn thâqhqqn, hơbnnui thởpyje lạgfpynh lẽyxqgo phámmmjt ra dưnoctzbrfng nhưnoct đekkkếwitin từuvka hoang vu Mạgfpyc Bắzftcc.

“Đpbpuao ýtcmpcttmy làcttm...”

Mộcrfjt võgfvi giảtliz kinh ngạgfpyc nólskhi:




“Hắzftcn làcttm đekkkao tu!”

“Cámmmji gìpaqh?”

Mọuvkai ngưnoctzbrfi àcttmo àcttmo trợmlzwn to hai mắzftct.

Đpbpuao tu, kiếwitim tu trêywdrn Tinh Vẫlskhn đekkkgfpyi lụcrfjc đekkkcgiru làcttm ngưnoctzbrfi vôjlfpnuntng hiếwitim thấpfqby!

“Roẹppzvt!!!”

Đpbpuúxmljng vàcttmo lúxmljc nàcttmy, Mãxbahnulfnh Ninh tiếwitin vềcgir phíjhcoa trưnoctxvpic mộcrfjt bưnoctxvpic, rúxmljt ra thanh đekkkao cólskh vếwitit hàcttmn gắzftcn rõgfvicttmng, hơbnnui thởpyje lạgfpynh lẽyxqgo bộcrfjc phámmmjt, giốqowung nhưnoctxbaho cámmmjt.

“Đpbpuao thếwiti Bắzftcc Mạgfpyc.”

“Vùnunt!”

Đpbpuao khíjhcocttmo thégiiot, lấpfqby khíjhco thếwiti quégiiot ngang chégiiom vỡcxbd kiếwitim chiêywdru cuồuvkan cuộcrfjn nhưnoctlskhng biểqowun kia.

“Khôjlfpng hay.”

Áppzvnh mắzftct Lan Cảtliznh hiệfzbvn lêywdrn sựrmpv sợmlzwxbahi, vộcrfji vàcttmng chạgfpyy ra bêywdrn ngoàcttmi sâqhqqn luyệfzbvn võgfvi!

“Rầbmxkm!”

Đpbpuao khíjhco nặcttmng nềcgir chégiiom xuốqowung tảtlizng đekkkámmmj cứpilqng, xuấpfqbt hiệfzbvn vếwitit dao dàcttmi hơbnnun năpaqhm mégiiot!

Lan Cảtliznh chạgfpyy ra bêywdrn ngoàcttmi sâqhqqn, sau lưnoctng ưnoctxvpit đekkklskhm mồuvkajlfpi lạgfpynh.

xbahnulfnh Ninh tung ra mộcrfjt đekkkao nàcttmy khôjlfpng cólskh ýtcmp hạgfpyi ngưnoctzbrfi, nếwitiu khôjlfpng hắzftcn khôjlfpng cólskh khảtlizpaqhng chạgfpyy thoámmmjt, màcttm sớxvpim đekkkãxbah bịygnv mộcrfjt khúxmljc chẻqhqq đekkkôjlfpi!

Thiếwitit Cốqowut Phámmmji lạgfpyi thắzftcng thêywdrm mộcrfjt trậilgfn!

xmljc nàcttmy, đekkkiềcgiru võgfvi giảtliz thếwiti lựrmpvc khắzftcp nơbnnui chúxmlj ýtcmp khôjlfpng phảtlizi làcttmmmmju mưnoctơbnnui năpaqhm trậilgfn thắzftcng, màcttmcttm đekkkfzbv tửgfpy nhìpaqhn dưnoctzbrfng nhưnoct tuổzftci rấpfqbt lớxvpin củtliza Thiếwitit Cốqowut Phámmmji lạgfpyi làcttm mộcrfjt têywdrn đekkkao tu!

Quâqhqqn Thưnoctzbrfng Tiếwitiu cũmnppng cólskh chúxmljt ngạgfpyc nhiêywdrn.

Bảtlizn thâqhqqn hắzftcn đekkkãxbah từuvkang đekkkpfqbu vớxvpii Mãxbahnulfnh Ninh, thờzbrfi đekkkiểqowum ấpfqby têywdrn nàcttmy đekkkâqhqqu cólskh mạgfpynh nhưnoct thếwiti.

“Oa!”

Liễpyjeu Uyểqowun Thi hưnoctng phấpfqbn nólskhi:

“Quámmmj lợmlzwi hạgfpyi!”

Nghe thấpfqby lờzbrfi nólskhi củtliza tiểqowuu nha đekkkbmxku, Mãxbahnulfnh Ninh từuvka từuvka thu đekkkao, trêywdrn mặcttmt hiệfzbvn sựrmpv kiêywdru ngạgfpyo củtliza mộcrfjt đekkkao khámmmjch nêywdrn cólskh.

“Đpbpuinh! Chiếwitin thắzftcng đekkkfzbv tửgfpy nộcrfji môjlfpn Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng: 15/15 ngưnoctzbrfi, phùnunt hợmlzwp đekkkiềcgiru kiệfzbvn ẩmmmjn, đekkkcrfj hoàcttmn thàcttmnh nhiệfzbvm vụcrfj sửgfpy thi làcttm 60%, chủtliz nhâqhqqn nhậilgfn đekkkưnoctmlzwc 200 đekkkiểqowum cốqowung hiếwitin.”

“Đpbpuinh! Đpbpuiểqowum cốqowung hiếwitin môjlfpn phámmmji: 1905/2000.”

Xem ra, muốqowun đekkkgfpyt đekkkưnoctmlzwc đekkkiềcgiru kiệfzbvn ẩmmmjn, chíjhconh làcttm sốqowu ngưnoctzbrfi bịygnv đekkkámmmjnh bạgfpyi, vậilgfy nếwitiu đekkkámmmjnh bạgfpyi thêywdrm vàcttmi ngưnoctzbrfi nữbmxka thìpaqh sao.

Quâqhqqn Thưnoctzbrfng Tiếwitiu chắzftcp tay nólskhi:

“Kim trưnoctpyjeng lãxbaho, thậilgft ngạgfpyi quámmmj, lạgfpyi may mắzftcn thắzftcng nữbmxka rồuvkai.”

“.,..”

Mọuvkai ngưnoctzbrfi khôjlfpng nólskhi nêywdrn lờzbrfi.

Quâqhqqn đekkkgfpyi chưnoctpyjeng môjlfpn, Thiếwitit Cốqowut phámmmji ngưnoctơbnnui đekkkcgiru đekkkãxbah may mắzftcn thắzftcng sámmmju mưnoctơbnnui lăpaqhm trậilgfn rồuvkai đekkkpfqby, thắzftcng đekkkếwitin mứpilqc khiếwitin Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng sắzftcp khólskhc luôjlfpn rồuvkai!

“Trưnoctpyjeng lãxbaho.”

Khanh Lâqhqqm Phong nhịygnvn khôjlfpng đekkkưnoctmlzwc, nólskhi:

“Xin ngưnoctzbrfi cho đekkkfzbv tửgfpy xuấpfqbt chiếwitin.”

Kim trưnoctpyjeng lãxbaho kìpaqhm négiion cơbnnun giậilgfn, gửgfpyi gắzftcm kỳezos vọuvkang nólskhi:

“Lâqhqqm Phong, ngưnoctơbnnui nhấpfqbt đekkkygnvnh phảtlizi chiếwitin thắzftcng.”

“Vâqhqqng!”

Khanh Lâqhqqm Phong đekkki vàcttmo sâqhqqn luyệfzbvn võgfvi, đekkkpilqng ởpyje khu vựrmpvc trung tâqhqqm, thầbmxkn sắzftcc nghiêywdrm túxmljc vôjlfpnuntng.

noct đekkkfzbv xuấpfqbt chiếwitin sámmmju mưnoctơbnnui lăpaqhm trậilgfn toàcttmn thua, chuyệfzbvn nàcttmy khiếwitin hắzftcn khôjlfpng thểqowucttmo chấpfqbp nhậilgfn đekkkưnoctmlzwc, vìpaqh thếwiti mộcrfjt trậilgfn chiếwitin nàcttmy, bấpfqbt luậilgfn thếwiticttmo cũmnppng phảtlizi thắzftcng!

“Đpbpufzbv tửgfpy châqhqqn truyềcgirn củtliza Thanh Tuyềcgirn Tôjlfpng xuấpfqbt chiếwitin.”

“Nêywdrn sớxvpim cho hắzftcn xuấpfqbt chiếwitin, đekkkqowuqhqqng cao sĩnulf khíjhco cho cámmmjc đekkkfzbv tửgfpy xuấpfqbt chiếwitin sau đekkkólskh!”

“Từuvkabnnui thởpyje cho thấpfqby, Lâqhqqm Phong côjlfpng tửgfpy íjhcot nhấpfqbt cũmnppng làcttmgfvinoct lụcrfjc phẩmmmjm cựrmpvc đekkkzftcng!”

“Chậilgfc chậilgfc, Võgfvinoct cựrmpvc đekkkzftcng cólskh lựrmpvc lưnoctmlzwng thấpfqbp nhấpfqbt cũmnppng phảtlizi 8 vạgfpyn câqhqqn đekkkólskh!”

Sau khi Khanh Lâqhqqm Phong xuấpfqbt chiếwitin, võgfvi giảtliz thếwiti lựrmpvc khắzftcp nơbnnui cuốqowui cùnuntng cũmnppng ýtcmp thứpilqc đekkkưnoctmlzwc, Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng muốqowun nghiêywdrm túxmljc chiếwitin đekkkpfqbu rồuvkai.

Nếwitiu nhưnoct Kim trưnoctpyjeng lãxbaho biếwitit bọuvkan họuvka nghĩnulf nhưnoct vậilgfy, nhấpfqbt đekkkygnvnh sẽyxqg tứpilqc đekkkếwitin hộcrfjc mámmmju, bởpyjei vìpaqh từuvka khi đekkkfzbv tửgfpy nộcrfji môjlfpn tỷjlfp thíjhco, Thámmmjnh Tuyềcgirn Tôjlfpng ta đekkkãxbah rấpfqbt nghiêywdrm túxmljc rồuvkai, nhưnoctng căpaqhn bảtlizn thắzftcng khôjlfpng đekkkưnoctmlzwc!

“Hừuvka.”

Tầbmxkn minh chủtliz lạgfpynh lùnuntng nólskhi:

“Lâqhqqm Phong côjlfpng tửgfpylskh linh căpaqhn cựrmpvc phẩmmmjm, hơbnnun nữbmxka còfchvn làcttmgfvinoct cựrmpvc đekkkwqtbng, đekkkuvkang nólskhi đekkkfzbv tửgfpy Thiếwitit Cốqowut Phámmmji, cho dùnunt Quâqhqqn Thưnoctzbrfng Tiếwitiu xuấpfqbt chiếwitin cũmnppng sẽyxqg bịygnv bạgfpyo ngưnoctmlzwc.”

“Cuốqowui cùnuntng cũmnppng cólskh tròfchv hay đekkkqowu xem.”

jlfpn chủtliz Trưnoctzbrfng Đpbpuao Môjlfpn vàcttmmmmjc lãxbaho đekkkgfpyi liêywdrn minh cưnoctzbrfi lêywdrn.

mmmju mưnoctơbnnui lăpaqhm trậilgfn tỷjlfp thíjhco, Thiếwitit Cốqowut Phámmmji thắzftcng sámmmju mưnoctơbnnui lăpaqhm trậilgfn, chuyệfzbvn nàcttmy khiếwitin trámmmji tim bọuvkan hắzftcn nguộcrfji lạgfpynh, bâqhqqy giờzbrf Khanh Lâqhqqm Phong xuấpfqbt chiếwitin, phámmmjt ra hơbnnui thởpyjenoctzbrfng hãxbahn, giúxmljp bọuvkan hắzftcn nhanh chólskhng lấpfqby lạgfpyi tinh thầbmxkn!

Cho dùnuntlskh thắzftcng trậilgfn nàcttmy, vậilgfy cũmnppng chẳzftcng vẻqhqq vang gìpaqh!

“Ngưnoctzbrfi nàcttmy khôjlfpng yếwitiu.”

Quâqhqqn Thưnoctzbrfng Tiếwitiu chốqowung cằwqtbm, suy nghĩnulf mộcrfjt hồuvkai, nólskhi:

“Tộcrfji Kỷjlfp, ngưnoctzbrfi ra chàcttmo hỏnunti hắzftcn đekkki.”

“Vâqhqqng.”

Tiêywdru Tộcrfji Kỷjlfpnoctxvpic ra.

Sau khi cảtliz ngưnoctzbrfi đekkkpilqng ởpyje trung tâqhqqm sâqhqqn luyệfzbvn võgfvi, nólskhi:

“Thiếwitit Cốqowut Phámmmji, Tiêywdru Tộcrfji Kỷjlfp.”

Tiêywdru Tộcrfji Kỷjlfp?

Thầbmxkn sắzftcc cámmmjc võgfvi giảtliz ngẩmmmjn ra, đekkkuvkang loạgfpyt nhìpaqhn vềcgir phíjhcoa Mộcrfj Dung Hâqhqqn đekkkang ởpyje phíjhcoa xa xem chiếwitin.

“Sưnoct muộcrfji.”

noct tỷjlfpmnppng ngạgfpyc nhiêywdrn nólskhi:

“Tiêywdru Tộcrfji Kỷjlfpcttmy lẽyxqgcttmo làcttm vịygnvjlfpn phu trưnoctxvpic đekkkâqhqqy củtliza muộcrfji?”

Mộcrfj Dung Hâqhqqn khôjlfpng nólskhi, ámmmjnh mắzftct sámmmjng nhìpaqhn chằwqtbm chằwqtbm vềcgir phíjhcoa nam nhâqhqqn đekkkang kiêywdru ngạgfpyo đekkkpilqng trêywdrn sâqhqqn luyệfzbvn võgfvi, thầbmxkm nólskhi:

“Đpbpuuvkang môjlfpn củtliza ngưnoctơbnnui rấpfqbt mạgfpynh, còfchvn ngưnoctơbnnui thìpaqh sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.