Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 250 : Hành hạ tông chủ Kỳ Sơn Tông đến chết!

    trước sau   
Giâergey phúygdvt nguy hiểdoubm, Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu dựilfoa vàswgeo kýxvkv hiệhwotu lưnutgu lạxvkvi trêqnhqn đilfoưnutglkgdng lao vàswgeo trong cốhrpvc, lửkfnya giậnzgon trong lòyytyng nhanh chódrklng khódrklswge árjenp chếrsts.

Bởqnmbi vìdrkl sau khi hắgxcan đilfoếrstsn gầodmen thìdrkl thàswgenh viêqnhqn Tếrstsxdbr Đcctpưnutglkgdng đilfoãwrrs tửkfny vong, bêqnhqn tai truyềpfmln đilfoếrstsn thôxdbrng bárjeno thàswgenh viêqnhqn môxdbrn phárjeni bịmadc thiếrstsu mộwrrst ngưnutglkgdi.

rjenm giếrstst đilfohwot tửkfny củeinya ta!

Bấrpmgt luậnzgon thâergen phậnzgon nhưnutg thếrstsswgeo, chếrstst khôxdbrng thưnutgơmadcng tiếrstsc!

Đcctpưnutgơmadcng nhiêqnhqn.

Chếrstst cũxdbrng phảrprhi códrkl sựilfo chúygdv trọgtpnng.




qnmb dụfvke nhưnutg chếrstst sạxvkvch sẽkjbv gọgtpnn gàswgeng hay làswge chếrstst trong dằwchln vặtrjst đilfoau khổygdv?

Nếrstsu nhưnutgqnhqn trung niêqnhqn phíqnmba dưnutgswgei kia, thu châergen lạxvkvi, vậnzgoy thìdrkl hắgxcan sẽkjbvdrkl mộwrrst cárjeni chếrstst gọgtpnn gàswgeng sạxvkvch sẽkjbv, nếrstsu cốhrpv chấrpmgp đilfoxvkvp xuốhrpvng, kếrstst quảrprh chíqnmbnh làswge chếrstst trong đilfoau đilfoswgen vôxdbreyfvng!

“Chưnutgqnmbng… chưnutgqnmbng môxdbrn...”

Tiêqnhqu Tộwrrsi Kỷrpmgousmt lêqnhqn mộwrrst tiếrstsng yếrstsu đilfouốhrpvi, árjennh mắgxcat vui vẻeiny đilfoqnhqn cuồrjenng.

Chưnutgqnmbng môxdbrn đilfoếrstsn rồrjeni.

Sựilfo đilfohwot chắgxcac chắgxcan bảrprho toàswgen!

swgeo lúygdvc nàswgey, Tiêqnhqu Tộwrrsi Kỷrpmg khôxdbrng quan tâergem đilfoếrstsn bảrprhn thâergen, thay vàswgeo đilfoódrklswge sựilfo an toàswgen củeinya thàswgenh viêqnhqn Tếrstsxdbr Đcctpưnutglkgdng.

Nhìdrkln thấrpmgy bảrprho bốhrpvi dốhrpvc lòyytyng bồrjeni dưnutggxcang bịmadc thưnutgơmadcng thếrsts nặtrjsng nhưnutg vậnzgoy, sárjent khíqnmb trong mắgxcat Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu ngàswgey càswgeng đilfonzgom.

qnhqn đilfoousmng ởqnmb phíqnmba dưnutgswgei kia cho dùeyfvswge thầodmen, làswge tiêqnhqn thìdrklxdbrng chỉipckdrkl chếrstst!

Khôxdbrng sợxbxl đilfogxcac tộwrrsi ngưnutglkgdi khárjenc?

Vớswgei hoàswgen cảrprhnh bìdrklnh thưnutglkgdng, Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu sẽkjbv chọgtpnn cárjench khiêqnhqm tốhrpvn, víqnmb dụfvke nhưnutg tha cho trưnutgqnmbng lãwrrso Quỷrpmg Thủeiny Phárjeni, nhưnutgng giờlkgdswgey phúygdvt nàswgey, trong lòyytyng chỉipckdrkl niệhwotm làswge giếrstst!

Rồrjenng códrkl vảrprhy ngưnutgxbxlc, chạxvkvm vàswgeo ắgxcat phảrprhi chếrstst.

Vảrprhy lâergen củeinya Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu, chíqnmbnh làswge nhữvzjvng đilfohwot tửkfny bảrprho bốhrpvi củeinya hắgxcan.




Đcctpwcoqng nódrkli làswge giếrstst, cho dùeyfvswge mấrpmgt mộwrrst sợxbxli tódrklc, cũxdbrng cũxdbrng phảrprhi trảrprh giárjen đilfoau đilfoswgen.

Nghe thấrpmgy lờlkgdi củeinya Tiêqnhqu Tộwrrsi Kỷrpmg, Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng nhàswgen nhạxvkvt nódrkli:

“Ngưnutgơmadci chíqnmbnh làswge chưnutgqnmbng môxdbrn củeinya môxdbrn phárjeni bárjent lưnutgu Thiếrstst Cốhrpvt đilfoódrkl sao?”

Trong lúygdvc nódrkli chuyệhwotn, hắgxcan vẫzamsn khôxdbrng bỏbwmy châergen ra.

Đcctpiềpfmlu nàswgey khiếrstsn cho Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu đilfoãwrrs thầodmem đilfomadcnh tộwrrsi chếrstst cho hắgxcan, đilforjenng thờlkgdi còyytyn làswgerjeni chếrstst đilfoau đilfoswgen vôxdbreyfvng.

drkl thểdoubswge nhìdrkln đilfohrpvi phưnutgơmadcng cũxdbrng thâergen làswge chưnutgqnmbng môxdbrn, Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng thu châergen lạxvkvi, nhưnutgng bởqnmbi vìdrkl chậnzgom mộwrrst nhịmadcp, vìdrkl thếrsts vẫzamsn khôxdbrng cárjench nàswgey thay đilfoygdvi đilfoưnutgxbxlc cárjench chếrstst đilfoau đilfoswgen.

“Vừwcoqa hay.”

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng nhàswgen nhạxvkvt nódrkli:

“Ta nhìdrkln trúygdvng đilfohwot tửkfnyswgey củeinya ngưnutgơmadci, đilfodoub hắgxcan chuyểdoubn làswgem đilfohwot tửkfny củeinya Kỳqlrqmadcn Tôxdbrng ta đilfoi.”

Trong lờlkgdi nódrkli củeinya hắgxcan, hoàswgen toàswgen khôxdbrng đilfodoub Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu trong mắgxcat.

Đcctpwcoqng nódrkli làswge chưnutgqnmbng môxdbrn Thiếrstst Cốhrpvt Phárjeni, cho dùeyfv thâergen kiêqnhqm luôxdbrn hai chứousmc vịmadc trêqnhqn ngưnutglkgdi nhưnutg Tầodmen Hạxvkvo Nhiêqnhqn đilfoếrstsn, hắgxcan cũxdbrng sẽkjbv cao cao tạxvkvi thưnutgxbxlng nhưnutg vậnzgoy.

Đcctpâergey khôxdbrng phảrprhi giảrprh vờlkgd ra oai, cùeyfvng khôxdbrng phảrprhi làswge nhâergen vậnzgot phảrprhn diệhwotn vôxdbrwrrso.

Đcctpâergey chíqnmbnh làswge bởqnmbi vìdrkl thựilfoc lựilfoc mạxvkvnh, đilfoưnutgơmadcng nhiêqnhqn códrkl phong thárjeni củeinya cưnutglkgdng giảrprh, đilfohrpvi mặtrjst vớswgei kẻeiny yếrstsu màswgeyytyn phảrprhi cúygdvi đilfoodmeu khom lưnutgng phụfvkec tùeyfvng sao?




“Nhìdrkln trúygdvng rồrjeni, lậnzgop tứousmc bárjeni lạxvkvy làswgem đilfohwot tửkfny củeinya ngưnutgơmadci?”

Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu nhàswgen nhạxvkvt nódrkli:

“Ngưnutgơmadci khárjenswge hung hăgbnxng đilfoódrkl.”

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng nódrkli:

“Giao hắgxcan cho ta, módrkln nợxbxlswgey xem nhưnutg tan thàswgenh mâergey khódrkli.”

Hắgxcan thậnzgot sựilfo khárjenswge coi trọgtpnng Tiêqnhqu Tộwrrsi Kỷrpmg, nếrstsu nhưnutgdrkl thểdoubousmo ngưnutglkgdi nàswgey làswgem đilfohwot tửkfny củeinya bảrprhn thâergen, hàswge tấrpmgt phảrprhi giếrstst đilfoi uổygdvng phíqnmb.

Đcctpárjenng tiếrstsc chỉipckswge ưnutgswgec nguyệhwotn củeinya mộwrrst bêqnhqn.

Cho dùeyfv Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu thậnzgot sựilfo muốhrpvn giao Tiêqnhqu Tộwrrsi Kỷrpmg cho hắgxcan, cũxdbrng tuyệhwott đilfohrpvi khôxdbrng nhịmadcn đilfoưnutgxbxlc chuyệhwotn đilfohwot tửkfny bịmadc giếrstst.

drkl thếrsts giơmadc thanh đilfoao lêqnhqn, lạxvkvnh giọgtpnng nódrkli:

“Xódrkla bỏbwmydrkln nợxbxl? Xódrkla cárjeni tổygdv tiêqnhqn nhàswge ngưnutgơmadci!”

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng hơmadci chau màswgey nódrkli:

“Cárjenc hạxvkv tốhrpvt xấrpmgu gìdrklxdbrng làswge chưnutgqnmbng môxdbrn mộwrrst phárjeni, miệhwotng lưnutggxcai toàswgen lờlkgdi nódrkli thôxdbr thiểdoubn, thậnzgot đilfoúygdvng làswge khôxdbrng códrkl giárjeno dụfvkec màswge.”

Giếrstst ngưnutglkgdi củeinya ta, lạxvkvi còyytyn nódrkli chuyệhwotn giárjeno dụfvkec vớswgei ta?




rjenrjen!

Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu cưnutglkgdi.

Đcctpwrrst nhiêqnhqn árjennh mắgxcat giốhrpvng nhưnutg mộwrrst árjennh đilfoao lạxvkvnh lẽkjbvo, sau đilfoódrkl cảrprh ngưnutglkgdi nhảrprhy xuốhrpvng, vung đilfoao chéousmm tớswgei.

“Vùeyfv!”

Mộwrrst đilfoao chéousmm xuốhrpvng nàswgey, sứousmc mạxvkvnh íqnmbt nhấrpmgt 30 vạxvkvn câergen trởqnmbqnhqn.

Đcctpeiny thấrpmgy rõygdv, bùeyfva lựilfoc lưnutgxbxlng sớswgem đilfoãwrrs đilfoưnutgxbxlc sửkfny dụfvkeng.

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng vốhrpvn dĩgagy cảrprh mặtrjst dửkfnyng dưnutgng, cảrprhm nhậnzgon đilfoưnutgxbxlc thếrsts lớswgen lựilfoc mạxvkvnh củeinya đilfoao phong, sắgxcac mặtrjst lậnzgop tứousmc nghiêqnhqm túygdvc, đilforjenng thờlkgdi mộwrrst tay giơmadc ra, héousmt lêqnhqn:

“Bàswgei Vâergen Chưnutgqnmbng!”

“Phùeyfv phùeyfv!”

Linh lựilfoc thuậnzgon theo cárjennh tay bạxvkvo phárjent ra, hìdrklnh thàswgenh lớswgep sódrklng khíqnmb giốhrpvng nhưnutgergey mùeyfv, đilfohrpvng thờlkgdi nhanh chódrklng ngưnutgng tụfvke thàswgenh chưnutgqnmbng ấrpmgn nghêqnhqnh đilfoódrkln.

Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu mộwrrst đilfoao nàswgey chéousmm xuốhrpvng thắgxcang tấrpmgp rấrpmgt dứousmt khoárjent, khiếrstsn hắgxcan khôxdbrng dárjenm sơmadc ýxvkv, trựilfoc tiếrstsp dùeyfvng đilfoếrstsn chưnutgqnmbng phárjenp thưnutgxbxlng phẩicpnm cao giai đilfoãwrrsgagynh ngộwrrs bao nhiêqnhqu năgbnxm nay.

swge!

Phùeyfv! Phùeyfv!




Thanh Long Yểdoubm Nguyệhwott Đcctpao hìdrklnh thàswgenh árjennh đilfoao màswgeu xanh, sứousmc mạxvkvnh liêqnhqn tiếrstsp tăgbnxng lêqnhqn, cuốhrpvi cùeyfvng tăgbnxng đilfoếrstsn 40 vạxvkvn câergen!

Đcctpâergey làswgerjeni gìdrkl khárjeni niệhwotm?

Chỉipckdrklygdvxdbrng sởqnmb hữvzjvu tưnutg chấrpmgt linh căgbnxn khôxdbrng tệhwot mớswgei códrkl sứousmc mạxvkvnh tầodmem nàswgey.

madcn nữvzjva, íqnmbt nhấrpmgt còyytyn phảrprhi đilfoxvkvt đilfoếrstsn tu vi Võygdvxdbrng ngũxdbr phẩicpnm!

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng códrkl linh căgbnxn thưnutgxbxlng phẩicpnm, thuộwrrsc Võygdvxdbrng trung thưnutgxbxlng đilfoygdvng, mặtrjsc dùeyfv tu vi chỉipckswgeygdvxdbrng nhịmadc phẩicpnm, nhưnutgng may màswgedrklswgei Vâergen Chưnutgqnmbng trợxbxl lựilfoc, sứousmc mạxvkvnh đilfoxvkvt đilfoếrstsn khoảrprhng 23 vạxvkvn câergen.

Nhưnutg thếrstsswgey đilfoãwrrs rấrpmgt đilfoeiny ưnutgu túygdv.

Chỉipck đilfoárjenng tiếrstsc, đilfohrpvi mặtrjst mớswgei đilfoao nàswgey củeinya Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu hoàswgen toàswgen khôxdbrng đilfoeiny.

Thậnzgot sựilfo, chẳygdvng đilfoárjenng nhắgxcac tớswgei!

“Phárjen cho ta!”

Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu lạxvkvnh giọgtpnng héousmt.

Áojornh đilfoao màswgeu xanh mạxvkvnh mẽkjbv chéousmm tớswgei, trựilfoc tiếrstsp chéousmm vỡgxca chưnutgqnmbng ấrpmgn nhưnutg thậnzgot nhưnutgrprho kia, uy lựilfoc khôxdbrng giảrprhm tiếrstsp tụfvkec quéousmt ngang.

“Làswgem sao códrkl thểdoub...!”

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng sắgxcac mặtrjst kinh hãwrrsi, nhưnutgng thờlkgdi gian khôxdbrng phéousmp hắgxcan chấrpmgn kinh, vộwrrsi vàswgeng thi triểdoubn thâergen phárjenp trárjennh ra.

“Rầodmem!”

qnhqn nàswgey vừwcoqa néousm trárjennh, đilfoao ảrprhnh mạxvkvnh mẽkjbv chéousmm xuốhrpvng đilforpmgt, trong chớswgep mắgxcat đilfodoub lạxvkvi vếrstst đilfoao dàswgei khoảrprhng mộwrrst méousmt.

rjench tárjench tárjench!

Phầodmen cuốhrpvi củeinya vếrstst đilfoao nhanh chódrklng nứousmt ra trêqnhqn mặtrjst đilforpmgt, đilforjenng thờlkgdi kéousmo dàswgei vềpfml phíqnmba trưnutgswgec, cuốhrpvi cùeyfvng tạxvkvo thàswgenh vếrstst nứousmt ra năgbnxm sárjenu méousmt!

Mộwrrst đilfoao 40 vạxvkvn câergen, dưnutglkgdng nhưnutg chéousmm nứousmt mặtrjst đilfotrjst củeinya khu vựilfoc nàswgey ra.

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng tuy rằwchlng miễgtpnn cưnutggxcang trárjennh đilfoưnutgxbxlc mộwrrst đilfoao, nhưnutgng nhìdrkln thấrpmgy vếrstst đilfoao nứousmt kéousmo dàswgei trêqnhqn mặtrjst đilforpmgt, mồrjenxdbri lạxvkvnh sau lưnutgng tuôxdbrn chảrprhy ưnutgswget đilfozamsm.

Hắgxcan khôxdbrng chúygdvt hoàswgei nghi, đilfoao vừwcoqa rồrjeni nếrstsu nhưnutg chéousmm trúygdvng bảrprhn thâergen, kếrstst cụfvkec chíqnmbnh làswge thâergen thểdoub chẻeiny đilfoôxdbri.

Chưnutgqnmbng môxdbrn Thiếrstst Cốhrpvt Phárjeni nàswgey nhìdrkln nhưnutg chỉipckswgeygdvnutg lụfvkec thấrpmgt phẩicpnm, vìdrklrjeni gìdrkl lựilfoc lưnutgxbxlng bạxvkvo phárjent ra lạxvkvi khủeinyng bốhrpv nhưnutg vậnzgoy đilfoâergeu?!

Lẽkjbvswgeo… hắgxcan ẩicpnn giấrpmgu tu vi?

“Mộwrrst mìdrklnh đilfomadcch chúygdvng!”

Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu vừwcoqa hạxvkv xuốhrpvng, cầodmem đilfoao xôxdbrng đilfoếrstsn.

Nửkfnya chừwcoqng mạxvkvnh mẽkjbv quéousmt Thanh Long Yểdoubm Nguyệhwott Đcctpao ra, luồrjenng árjennh sárjenng màswgeu xanh phódrklng ra.

Lựilfoc lưnutgxbxlng vẫzamsn làswge 40 vạxvkvn câergen giốhrpvng nhưnutg trưnutgswgec.

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng trong lòyytyng vẫzamsn còyytyn sợxbxlwrrsi khôxdbrng dárjenm liềpfmlu mạxvkvng, vộwrrsi vàswgeng thi triểdoubn thâergen phárjenp trárjennh néousm.

Mặtrjsc dùeyfvdrkl thểdoub miễgtpnn cưnutggxcang trárjennh đilfoưnutgxbxlc nhưnutgng árjennh đilfoao quéousmt qua thâergen thểdoub, thếrsts nhưnutgng vẫzamsn làswge kinh hãwrrsi toárjent mồrjenxdbri lạxvkvnh khắgxcap cảrprh ngưnutglkgdi.

Đcctpousmng trưnutgswgec thựilfoc lựilfoc tuyệhwott đilfohrpvi, Tiêqnhqu Tộwrrsi Kỷrpmg chỉipckdrkl thểdoub bấrpmgt lựilfoc trọgtpnng thưnutgơmadcng màswge ngãwrrs xuốhrpvng,

Hiệhwotn tạxvkvi, đilfohrpvi mặtrjst vớswgei chưnutgqnmbng môxdbrn Thiếrstst Cốhrpvt Phárjeni códrkl thựilfoc lựilfoc hơmadcn mìdrklnh, hắgxcan cũxdbrng lộwrrs ra sựilfo yếrstsu đilfouốhrpvi khôxdbrng nhỏbwmy.

Cao cao tạxvkvi thưnutgxbxlng?

Sớswgem đilfoãwrrs biếrstsn mấrpmgt khôxdbrng chúygdvt tung tíqnmbch!

“Soạxvkvt!”

Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu kéousmo đilfoao quéousmt tớswgei.

Lầodmen nàswgey hắgxcan cũxdbrng thi triểdoubn Quỷrpmgfzetnh Bộwrrs, tốhrpvc đilfowrrsgbnxng nhanh vôxdbreyfvng, nhâergen lúygdvc Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng vừwcoqa ổygdvn đilfomadcnh cơmadc thểdoub, liềpfmln héousmt lớswgen:

“Thủeinyy Yêqnhqm Thấrpmgt Quâergen.”

“Vụfvket...”

Áojornh đilfoao màswgeu xanh cuốhrpvn tớswgei.

“Khôxdbrng hay...”

Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng sắgxcac mặtrjst kinh hãwrrsi.

Hắgxcan muốhrpvn trárjennh, nhưnutgng chỉipck vừwcoqa nghiêqnhqng ngưnutglkgdi, árjennh đilfoao lậnzgop tứousmc dárjenn chặtrjst trêqnhqn đilfoodmeu mũxdbri, mạxvkvnh mẽkjbv chéousmm lêqnhqn cárjennh tay phảrprhi.

“Vùeyfveyfv!”

Áojornh đilfoao lưnutgswget qua, cárjennh tay đilfoousmt lìdrkla!

Bởqnmbi vìdrkl tốhrpvc đilfowrrs đilfoao quárjen nhanh, lựilfoc lưnutgxbxlng lạxvkvi quárjen lớswgen, vếrstst thưnutgơmadcng nứousmt ra trong phúygdvt chốhrpvc khôxdbrng códrkl bắgxcan ra márjenu tưnutgơmadci.

“Soạxvkvt!”

Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu giốhrpvng nhưnutg mộwrrst bódrklng ma, xuấrpmgt hiệhwotn sau lưnutgng Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng.

“Vùeyfveyfv!”

Áojornh đilfoao lạxvkvi lầodmen nữvzjva lấrpmgp lódrkle, mộwrrst cárjennh tay khárjenc lạxvkvi bay ra.

Cho đilfoếrstsn lúygdvc nàswgey, vếrstst thưnutgơmadcng trêqnhqn cárjennh tay phảrprhi củeinya Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng mớswgei bắgxcat đilfoodmeu phun márjenu, đilfoau đilfoswgen kịmadcch liệhwott xôxdbrng vàswgeo ýxvkv thứousmc, khiếrstsn sắgxcac mặtrjst hắgxcan chuyểdoubn biếrstsn khódrkl coi.

Tiêqnhqu Tộwrrsi Kỷrpmg dựilfoa vàswgeo gódrklc nhìdrkln, trợxbxln tròyytyn tròyytyng mắgxcat nhìdrkln mộwrrst màswgen nàswgey!

Mộwrrst têqnhqn cưnutglkgdng giảrprhygdvxdbrng cảrprhnh, trong thờlkgdi gian mấrpmgy chiêqnhqu đilfoãwrrs bịmadc Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu chéousmm đilfoousmt hai tay, chuyệhwotn nàswgey quárjen mứousmc kinh thiêqnhqn đilfowrrsng đilfomadca!

Vẫzamsn chưnutga kếrstst thúygdvc!

“Ôipckn Tửkfnyu Trảrprhm Hoa Hùeyfvng.”

Quâergen Thưnutglkgdng Tiếrstsu cầodmem Thanh Long Yểdoubm Nguyệhwott Đcctpao hung hãwrrsn quéousmt qua phíqnmba dưnutgswgei.

“Vụfvket...”

Áojornh đilfoao màswgeu xanh trựilfoc tiếrstsp quéousmt qua hai đilfoodmeu gốhrpvi củeinya Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng, lậnzgop tứousmc xuấrpmgt hiệhwotn mộwrrst khe hởqnmb nhỏbwmy.

“Áojor..árjen!”

Tiếrstsng kêqnhqu thảrprhm thiếrstst xéousm gan nứousmt phổygdvi vang lêqnhqn trong cốhrpvc, kinh đilfowrrsng thúygdv hoang trong núygdvi àswgeo àswgeo chạxvkvy trốhrpvn, árjennh mắgxcat Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng hiệhwotn lêqnhqn sựilfo kinh sợxbxlwrrsnh liệhwott.

Đcctpâergey rốhrpvt cuộwrrsc trảrprhi qua đilfoau đilfoswgen nhưnutg thếrstsswgeo, mớswgei códrkl thểdoub khiếrstsn cho mộwrrst ngưnutglkgdi phárjent ra âergem thanh thảrprhm thiếrstst đilfoếrstsn nhưnutg vậnzgoy!

“Bịmadcch!”

Hai châergen từwcoq đilfoodmeu gốhrpvi đilfoousmt đilfooạxvkvn, Liêqnhqu Thốhrpvn Phưnutgơmadcng sắgxcac mặtrjst quằwchln quạxvkvi ngãwrrs thẳygdvng xuốhrpvng mặtrjst đilforpmgt, đilfoau đilfoswgen thấrpmgu xưnutgơmadcng mạxvkvnh mẽkjbvxdbrng đilfoếrstsn nãwrrso vàswge da đilfoodmeu.

Soạxvkvt! Soạxvkvt! Soạxvkvt!

Áojornh đilfoao màswgeu xanh lấrpmgp lódrkle, díqnmbnh trêqnhqn da thịmadct bịmadc cắgxcat!

Chéousmm đilfoousmt hai cárjennh tay, hai châergen, lạxvkvi cắgxcat từwcoqng miếrstsng thịmadct xuốhrpvng, ngưnutglkgdi đilfolkgdi gọgtpni đilfoâergey chíqnmbnh làswgerjeni chếrstst theo kiểdoubu tôxdbrng chủeiny Kỳqlrqmadcn Tôxdbrng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.