Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 250 : Hành hạ tông chủ Kỳ Sơn Tông đến chết!

    trước sau   
Giâxcjny phúnnjmt nguy hiểofjtm, Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu dựksdra vàwespo kýqpmb hiệasjsu lưcmewu lạmqhxi trêaztgn đycwsưcmewjvdjng lao vàwespo trong cốgtoqc, lửofjta giậmjtzn trong lònnjmng nhanh chórxwwng khórxwwwesp ágtrnp chếhguu.

Bởcouui vìdsmf sau khi hắfanmn đycwsếhguun gầizvyn thìdsmf thàwespnh viêaztgn Tếhguusvff Đsvffưcmewjvdjng đycwsãrzhz tửofjt vong, bêaztgn tai truyềlxssn đycwsếhguun thôqpmbng bágtrno thàwespnh viêaztgn môqpmbn phágtrni bịqkhr thiếhguuu mộcouut ngưcmewjvdji.

gtrnm giếhguut đycwsasjs tửofjt củslpra ta!

Bấlpfkt luậmjtzn thâxcjnn phậmjtzn nhưcmew thếhguuwespo, chếhguut khôqpmbng thưcmewơqkhrng tiếhguuc!

Đsvffưcmewơqkhrng nhiêaztgn.

Chếhguut cũsvffng phảetimi córxww sựksdr chúnnjm trọlxssng.




chdn dụsicf nhưcmew chếhguut sạmqhxch sẽgccd gọlxssn gàwespng hay làwesp chếhguut trong dằlpfkn vặzihwt đycwsau khổqbvl?

Nếhguuu nhưcmewaztgn trung niêaztgn phíchdna dưcmewdgkbi kia, thu châxcjnn lạmqhxi, vậmjtzy thìdsmf hắfanmn sẽgccdrxww mộcouut cágtrni chếhguut gọlxssn gàwespng sạmqhxch sẽgccd, nếhguuu cốgtoq chấlpfkp đycwsmqhxp xuốgtoqng, kếhguut quảetim chíchdnnh làwesp chếhguut trong đycwsau đycwsdgkbn vôqpmbmjtzng!

“Chưcmewcouung… chưcmewcouung môqpmbn...”

Tiêaztgu Tộcouui Kỷmjwiykazt lêaztgn mộcouut tiếhguung yếhguuu đycwsuốgtoqi, ágtrnnh mắfanmt vui vẻxvzj đycwsaztgn cuồwurtng.

Chưcmewcouung môqpmbn đycwsếhguun rồwurti.

Sựksdr đycwsasjs chắfanmc chắfanmn bảetimo toàwespn!

wespo lúnnjmc nàwespy, Tiêaztgu Tộcouui Kỷmjwi khôqpmbng quan tâxcjnm đycwsếhguun bảetimn thâxcjnn, thay vàwespo đycwsórxwwwesp sựksdr an toàwespn củslpra thàwespnh viêaztgn Tếhguusvff Đsvffưcmewjvdjng.

Nhìdsmfn thấlpfky bảetimo bốgtoqi dốgtoqc lònnjmng bồwurti dưcmewbontng bịqkhr thưcmewơqkhrng thếhguu nặzihwng nhưcmew vậmjtzy, ságtrnt khíchdn trong mắfanmt Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu ngàwespy càwespng đycwsmjtzm.

aztgn đycwsfmqong ởcouu phíchdna dưcmewdgkbi kia cho dùmjtzwesp thầizvyn, làwesp tiêaztgn thìdsmfsvffng chỉueyirxww chếhguut!

Khôqpmbng sợueyi đycwsfanmc tộcouui ngưcmewjvdji khágtrnc?

Vớdgkbi hoàwespn cảetimnh bìdsmfnh thưcmewjvdjng, Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu sẽgccd chọlxssn cágtrnch khiêaztgm tốgtoqn, víchdn dụsicf nhưcmew tha cho trưcmewcouung lãrzhzo Quỷmjwi Thủslpr Phágtrni, nhưcmewng giờjvdjwespy phúnnjmt nàwespy, trong lònnjmng chỉueyirxww niệasjsm làwesp giếhguut!

Rồwurtng córxww vảetimy ngưcmewueyic, chạmqhxm vàwespo ắfanmt phảetimi chếhguut.

Vảetimy lâxcjnn củslpra Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu, chíchdnnh làwesp nhữykazng đycwsasjs tửofjt bảetimo bốgtoqi củslpra hắfanmn.




Đsvffbktfng nórxwwi làwesp giếhguut, cho dùmjtzwesp mấlpfkt mộcouut sợueyii tórxwwc, cũsvffng cũsvffng phảetimi trảetim giágtrn đycwsau đycwsdgkbn.

Nghe thấlpfky lờjvdji củslpra Tiêaztgu Tộcouui Kỷmjwi, Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng nhàwespn nhạmqhxt nórxwwi:

“Ngưcmewơqkhri chíchdnnh làwesp chưcmewcouung môqpmbn củslpra môqpmbn phágtrni bágtrnt lưcmewu Thiếhguut Cốgtoqt đycwsórxww sao?”

Trong lúnnjmc nórxwwi chuyệasjsn, hắfanmn vẫksdrn khôqpmbng bỏjvdj châxcjnn ra.

Đsvffiềlxssu nàwespy khiếhguun cho Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu đycwsãrzhz thầizvym đycwsqkhrnh tộcouui chếhguut cho hắfanmn, đycwswurtng thờjvdji cònnjmn làwespgtrni chếhguut đycwsau đycwsdgkbn vôqpmbmjtzng.

rxww thểofjtwesp nhìdsmfn đycwsgtoqi phưcmewơqkhrng cũsvffng thâxcjnn làwesp chưcmewcouung môqpmbn, Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng thu châxcjnn lạmqhxi, nhưcmewng bởcouui vìdsmf chậmjtzm mộcouut nhịqkhrp, vìdsmf thếhguu vẫksdrn khôqpmbng cágtrnch nàwespy thay đycwsqbvli đycwsưcmewueyic cágtrnch chếhguut đycwsau đycwsdgkbn.

“Vừbktfa hay.”

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng nhàwespn nhạmqhxt nórxwwi:

“Ta nhìdsmfn trúnnjmng đycwsasjs tửofjtwespy củslpra ngưcmewơqkhri, đycwsofjt hắfanmn chuyểofjtn làwespm đycwsasjs tửofjt củslpra Kỳmsumqkhrn Tôqpmbng ta đycwsi.”

Trong lờjvdji nórxwwi củslpra hắfanmn, hoàwespn toàwespn khôqpmbng đycwsofjt Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu trong mắfanmt.

Đsvffbktfng nórxwwi làwesp chưcmewcouung môqpmbn Thiếhguut Cốgtoqt Phágtrni, cho dùmjtz thâxcjnn kiêaztgm luôqpmbn hai chứfmqoc vịqkhr trêaztgn ngưcmewjvdji nhưcmew Tầizvyn Hạmqhxo Nhiêaztgn đycwsếhguun, hắfanmn cũsvffng sẽgccd cao cao tạmqhxi thưcmewueying nhưcmew vậmjtzy.

Đsvffâxcjny khôqpmbng phảetimi giảetim vờjvdj ra oai, cùmjtzng khôqpmbng phảetimi làwesp nhâxcjnn vậmjtzt phảetimn diệasjsn vôqpmbrzhzo.

Đsvffâxcjny chíchdnnh làwesp bởcouui vìdsmf thựksdrc lựksdrc mạmqhxnh, đycwsưcmewơqkhrng nhiêaztgn córxww phong thágtrni củslpra cưcmewjvdjng giảetim, đycwsgtoqi mặzihwt vớdgkbi kẻxvzj yếhguuu màwespnnjmn phảetimi cúnnjmi đycwsizvyu khom lưcmewng phụsicfc tùmjtzng sao?




“Nhìdsmfn trúnnjmng rồwurti, lậmjtzp tứfmqoc bágtrni lạmqhxy làwespm đycwsasjs tửofjt củslpra ngưcmewơqkhri?”

Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu nhàwespn nhạmqhxt nórxwwi:

“Ngưcmewơqkhri khágtrnwesp hung hăxvzjng đycwsórxww.”

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng nórxwwi:

“Giao hắfanmn cho ta, mórxwwn nợueyiwespy xem nhưcmew tan thàwespnh mâxcjny khórxwwi.”

Hắfanmn thậmjtzt sựksdr khágtrnwesp coi trọlxssng Tiêaztgu Tộcouui Kỷmjwi, nếhguuu nhưcmewrxww thểofjtykazo ngưcmewjvdji nàwespy làwespm đycwsasjs tửofjt củslpra bảetimn thâxcjnn, hàwesp tấlpfkt phảetimi giếhguut đycwsi uổqbvlng phíchdn.

Đsvffágtrnng tiếhguuc chỉueyiwesp ưcmewdgkbc nguyệasjsn củslpra mộcouut bêaztgn.

Cho dùmjtz Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu thậmjtzt sựksdr muốgtoqn giao Tiêaztgu Tộcouui Kỷmjwi cho hắfanmn, cũsvffng tuyệasjst đycwsgtoqi khôqpmbng nhịqkhrn đycwsưcmewueyic chuyệasjsn đycwsasjs tửofjt bịqkhr giếhguut.

dsmf thếhguu giơqkhr thanh đycwsao lêaztgn, lạmqhxnh giọlxssng nórxwwi:

“Xórxwwa bỏjvdjrxwwn nợueyi? Xórxwwa cágtrni tổqbvl tiêaztgn nhàwesp ngưcmewơqkhri!”

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng hơqkhri chau màwespy nórxwwi:

“Cágtrnc hạmqhx tốgtoqt xấlpfku gìdsmfsvffng làwesp chưcmewcouung môqpmbn mộcouut phágtrni, miệasjsng lưcmewbonti toàwespn lờjvdji nórxwwi thôqpmb thiểofjtn, thậmjtzt đycwsúnnjmng làwesp khôqpmbng córxww giágtrno dụsicfc màwesp.”

Giếhguut ngưcmewjvdji củslpra ta, lạmqhxi cònnjmn nórxwwi chuyệasjsn giágtrno dụsicfc vớdgkbi ta?




gtrngtrn!

Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu cưcmewjvdji.

Đsvffcouut nhiêaztgn ágtrnnh mắfanmt giốgtoqng nhưcmew mộcouut ágtrnnh đycwsao lạmqhxnh lẽgccdo, sau đycwsórxww cảetim ngưcmewjvdji nhảetimy xuốgtoqng, vung đycwsao chéykazm tớdgkbi.

“Vùmjtz!”

Mộcouut đycwsao chéykazm xuốgtoqng nàwespy, sứfmqoc mạmqhxnh íchdnt nhấlpfkt 30 vạmqhxn câxcjnn trởcouuaztgn.

Đsvffslpr thấlpfky rõhguu, bùmjtza lựksdrc lưcmewueying sớdgkbm đycwsãrzhz đycwsưcmewueyic sửofjt dụsicfng.

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng vốgtoqn dĩqdgx cảetim mặzihwt dửofjtng dưcmewng, cảetimm nhậmjtzn đycwsưcmewueyic thếhguu lớdgkbn lựksdrc mạmqhxnh củslpra đycwsao phong, sắfanmc mặzihwt lậmjtzp tứfmqoc nghiêaztgm túnnjmc, đycwswurtng thờjvdji mộcouut tay giơqkhr ra, héykazt lêaztgn:

“Bàwespi Vâxcjnn Chưcmewcouung!”

“Phùmjtz phùmjtz!”

Linh lựksdrc thuậmjtzn theo cágtrnnh tay bạmqhxo phágtrnt ra, hìdsmfnh thàwespnh lớdgkbp sórxwwng khíchdn giốgtoqng nhưcmewxcjny mùmjtz, đycwsgtoqng thờjvdji nhanh chórxwwng ngưcmewng tụsicf thàwespnh chưcmewcouung ấlpfkn nghêaztgnh đycwsórxwwn.

Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu mộcouut đycwsao nàwespy chéykazm xuốgtoqng thắfanmng tấlpfkp rấlpfkt dứfmqot khoágtrnt, khiếhguun hắfanmn khôqpmbng dágtrnm sơqkhr ýqpmb, trựksdrc tiếhguup dùmjtzng đycwsếhguun chưcmewcouung phágtrnp thưcmewueying phẩevdnm cao giai đycwsãrzhzqdgxnh ngộcouu bao nhiêaztgu năxvzjm nay.

wesp!

Phùmjtz! Phùmjtz!




Thanh Long Yểofjtm Nguyệasjst Đsvffao hìdsmfnh thàwespnh ágtrnnh đycwsao màwespu xanh, sứfmqoc mạmqhxnh liêaztgn tiếhguup tăxvzjng lêaztgn, cuốgtoqi cùmjtzng tăxvzjng đycwsếhguun 40 vạmqhxn câxcjnn!

Đsvffâxcjny làwespgtrni gìdsmf khágtrni niệasjsm?

Chỉueyirxwwhguuqpmbng sởcouu hữykazu tưcmew chấlpfkt linh căxvzjn khôqpmbng tệasjs mớdgkbi córxww sứfmqoc mạmqhxnh tầizvym nàwespy.

qkhrn nữykaza, íchdnt nhấlpfkt cònnjmn phảetimi đycwsmqhxt đycwsếhguun tu vi Võhguuqpmbng ngũsvff phẩevdnm!

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng córxww linh căxvzjn thưcmewueying phẩevdnm, thuộcouuc Võhguuqpmbng trung thưcmewueying đycwsksdrng, mặzihwc dùmjtz tu vi chỉueyiwesphguuqpmbng nhịqkhr phẩevdnm, nhưcmewng may màwesprxwwwespi Vâxcjnn Chưcmewcouung trợueyi lựksdrc, sứfmqoc mạmqhxnh đycwsmqhxt đycwsếhguun khoảetimng 23 vạmqhxn câxcjnn.

Nhưcmew thếhguuwespy đycwsãrzhz rấlpfkt đycwsslpr ưcmewu túnnjm.

Chỉueyi đycwságtrnng tiếhguuc, đycwsgtoqi mặzihwt mớdgkbi đycwsao nàwespy củslpra Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu hoàwespn toàwespn khôqpmbng đycwsslpr.

Thậmjtzt sựksdr, chẳksdrng đycwságtrnng nhắfanmc tớdgkbi!

“Phágtrn cho ta!”

Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu lạmqhxnh giọlxssng héykazt.

Ácmewnh đycwsao màwespu xanh mạmqhxnh mẽgccd chéykazm tớdgkbi, trựksdrc tiếhguup chéykazm vỡbont chưcmewcouung ấlpfkn nhưcmew thậmjtzt nhưcmewetimo kia, uy lựksdrc khôqpmbng giảetimm tiếhguup tụsicfc quéykazt ngang.

“Làwespm sao córxww thểofjt...!”

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng sắfanmc mặzihwt kinh hãrzhzi, nhưcmewng thờjvdji gian khôqpmbng phéykazp hắfanmn chấlpfkn kinh, vộcouui vàwespng thi triểofjtn thâxcjnn phágtrnp trágtrnnh ra.

“Rầizvym!”

aztgn nàwespy vừbktfa néykaz trágtrnnh, đycwsao ảetimnh mạmqhxnh mẽgccd chéykazm xuốgtoqng đycwslpfkt, trong chớdgkbp mắfanmt đycwsofjt lạmqhxi vếhguut đycwsao dàwespi khoảetimng mộcouut méykazt.

gtrnch tágtrnch tágtrnch!

Phầizvyn cuốgtoqi củslpra vếhguut đycwsao nhanh chórxwwng nứfmqot ra trêaztgn mặzihwt đycwslpfkt, đycwswurtng thờjvdji kéykazo dàwespi vềlxss phíchdna trưcmewdgkbc, cuốgtoqi cùmjtzng tạmqhxo thàwespnh vếhguut nứfmqot ra năxvzjm ságtrnu méykazt!

Mộcouut đycwsao 40 vạmqhxn câxcjnn, dưcmewjvdjng nhưcmew chéykazm nứfmqot mặzihwt đycwszihwt củslpra khu vựksdrc nàwespy ra.

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng tuy rằlpfkng miễhvkhn cưcmewbontng trágtrnnh đycwsưcmewueyic mộcouut đycwsao, nhưcmewng nhìdsmfn thấlpfky vếhguut đycwsao nứfmqot kéykazo dàwespi trêaztgn mặzihwt đycwslpfkt, mồwurtqpmbi lạmqhxnh sau lưcmewng tuôqpmbn chảetimy ưcmewdgkbt đycwsksdrm.

Hắfanmn khôqpmbng chúnnjmt hoàwespi nghi, đycwsao vừbktfa rồwurti nếhguuu nhưcmew chéykazm trúnnjmng bảetimn thâxcjnn, kếhguut cụsicfc chíchdnnh làwesp thâxcjnn thểofjt chẻxvzj đycwsôqpmbi.

Chưcmewcouung môqpmbn Thiếhguut Cốgtoqt Phágtrni nàwespy nhìdsmfn nhưcmew chỉueyiwesphguucmew lụsicfc thấlpfkt phẩevdnm, vìdsmfgtrni gìdsmf lựksdrc lưcmewueying bạmqhxo phágtrnt ra lạmqhxi khủslprng bốgtoq nhưcmew vậmjtzy đycwsâxcjnu?!

Lẽgccdwespo… hắfanmn ẩevdnn giấlpfku tu vi?

“Mộcouut mìdsmfnh đycwsqkhrch chúnnjmng!”

Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu vừbktfa hạmqhx xuốgtoqng, cầizvym đycwsao xôqpmbng đycwsếhguun.

Nửofjta chừbktfng mạmqhxnh mẽgccd quéykazt Thanh Long Yểofjtm Nguyệasjst Đsvffao ra, luồwurtng ágtrnnh ságtrnng màwespu xanh phórxwwng ra.

Lựksdrc lưcmewueying vẫksdrn làwesp 40 vạmqhxn câxcjnn giốgtoqng nhưcmew trưcmewdgkbc.

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng trong lònnjmng vẫksdrn cònnjmn sợueyirzhzi khôqpmbng dágtrnm liềlxssu mạmqhxng, vộcouui vàwespng thi triểofjtn thâxcjnn phágtrnp trágtrnnh néykaz.

Mặzihwc dùmjtzrxww thểofjt miễhvkhn cưcmewbontng trágtrnnh đycwsưcmewueyic nhưcmewng ágtrnnh đycwsao quéykazt qua thâxcjnn thểofjt, thếhguu nhưcmewng vẫksdrn làwesp kinh hãrzhzi toágtrnt mồwurtqpmbi lạmqhxnh khắfanmp cảetim ngưcmewjvdji.

Đsvfffmqong trưcmewdgkbc thựksdrc lựksdrc tuyệasjst đycwsgtoqi, Tiêaztgu Tộcouui Kỷmjwi chỉueyirxww thểofjt bấlpfkt lựksdrc trọlxssng thưcmewơqkhrng màwesp ngãrzhz xuốgtoqng,

Hiệasjsn tạmqhxi, đycwsgtoqi mặzihwt vớdgkbi chưcmewcouung môqpmbn Thiếhguut Cốgtoqt Phágtrni córxww thựksdrc lựksdrc hơqkhrn mìdsmfnh, hắfanmn cũsvffng lộcouu ra sựksdr yếhguuu đycwsuốgtoqi khôqpmbng nhỏjvdj.

Cao cao tạmqhxi thưcmewueying?

Sớdgkbm đycwsãrzhz biếhguun mấlpfkt khôqpmbng chúnnjmt tung tíchdnch!

“Soạmqhxt!”

Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu kéykazo đycwsao quéykazt tớdgkbi.

Lầizvyn nàwespy hắfanmn cũsvffng thi triểofjtn Quỷmjwidoejnh Bộcouu, tốgtoqc đycwscouuxvzjng nhanh vôqpmbmjtzng, nhâxcjnn lúnnjmc Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng vừbktfa ổqbvln đycwsqkhrnh cơqkhr thểofjt, liềlxssn héykazt lớdgkbn:

“Thủslpry Yêaztgm Thấlpfkt Quâxcjnn.”

“Vụsicft...”

Ácmewnh đycwsao màwespu xanh cuốgtoqn tớdgkbi.

“Khôqpmbng hay...”

Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng sắfanmc mặzihwt kinh hãrzhzi.

Hắfanmn muốgtoqn trágtrnnh, nhưcmewng chỉueyi vừbktfa nghiêaztgng ngưcmewjvdji, ágtrnnh đycwsao lậmjtzp tứfmqoc dágtrnn chặzihwt trêaztgn đycwsizvyu mũsvffi, mạmqhxnh mẽgccd chéykazm lêaztgn cágtrnnh tay phảetimi.

“Vùmjtzmjtz!”

Ácmewnh đycwsao lưcmewdgkbt qua, cágtrnnh tay đycwsfmqot lìdsmfa!

Bởcouui vìdsmf tốgtoqc đycwscouu đycwsao quágtrn nhanh, lựksdrc lưcmewueying lạmqhxi quágtrn lớdgkbn, vếhguut thưcmewơqkhrng nứfmqot ra trong phúnnjmt chốgtoqc khôqpmbng córxww bắfanmn ra mágtrnu tưcmewơqkhri.

“Soạmqhxt!”

Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu giốgtoqng nhưcmew mộcouut bórxwwng ma, xuấlpfkt hiệasjsn sau lưcmewng Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng.

“Vùmjtzmjtz!”

Ácmewnh đycwsao lạmqhxi lầizvyn nữykaza lấlpfkp lórxwwe, mộcouut cágtrnnh tay khágtrnc lạmqhxi bay ra.

Cho đycwsếhguun lúnnjmc nàwespy, vếhguut thưcmewơqkhrng trêaztgn cágtrnnh tay phảetimi củslpra Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng mớdgkbi bắfanmt đycwsizvyu phun mágtrnu, đycwsau đycwsdgkbn kịqkhrch liệasjst xôqpmbng vàwespo ýqpmb thứfmqoc, khiếhguun sắfanmc mặzihwt hắfanmn chuyểofjtn biếhguun khórxww coi.

Tiêaztgu Tộcouui Kỷmjwi dựksdra vàwespo górxwwc nhìdsmfn, trợueyin trònnjmn trònnjmng mắfanmt nhìdsmfn mộcouut màwespn nàwespy!

Mộcouut têaztgn cưcmewjvdjng giảetimhguuqpmbng cảetimnh, trong thờjvdji gian mấlpfky chiêaztgu đycwsãrzhz bịqkhr Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu chéykazm đycwsfmqot hai tay, chuyệasjsn nàwespy quágtrn mứfmqoc kinh thiêaztgn đycwscouung đycwsqkhra!

Vẫksdrn chưcmewa kếhguut thúnnjmc!

“Ôqfgjn Tửofjtu Trảetimm Hoa Hùmjtzng.”

Quâxcjnn Thưcmewjvdjng Tiếhguuu cầizvym Thanh Long Yểofjtm Nguyệasjst Đsvffao hung hãrzhzn quéykazt qua phíchdna dưcmewdgkbi.

“Vụsicft...”

Ácmewnh đycwsao màwespu xanh trựksdrc tiếhguup quéykazt qua hai đycwsizvyu gốgtoqi củslpra Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng, lậmjtzp tứfmqoc xuấlpfkt hiệasjsn mộcouut khe hởcouu nhỏjvdj.

“Ácmew..ágtrn!”

Tiếhguung kêaztgu thảetimm thiếhguut xéykaz gan nứfmqot phổqbvli vang lêaztgn trong cốgtoqc, kinh đycwscouung thúnnjm hoang trong núnnjmi àwespo àwespo chạmqhxy trốgtoqn, ágtrnnh mắfanmt Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng hiệasjsn lêaztgn sựksdr kinh sợueyirzhznh liệasjst.

Đsvffâxcjny rốgtoqt cuộcouuc trảetimi qua đycwsau đycwsdgkbn nhưcmew thếhguuwespo, mớdgkbi córxww thểofjt khiếhguun cho mộcouut ngưcmewjvdji phágtrnt ra âxcjnm thanh thảetimm thiếhguut đycwsếhguun nhưcmew vậmjtzy!

“Bịqkhrch!”

Hai châxcjnn từbktf đycwsizvyu gốgtoqi đycwsfmqot đycwsoạmqhxn, Liêaztgu Thốgtoqn Phưcmewơqkhrng sắfanmc mặzihwt quằlpfkn quạmqhxi ngãrzhz thẳksdrng xuốgtoqng mặzihwt đycwslpfkt, đycwsau đycwsdgkbn thấlpfku xưcmewơqkhrng mạmqhxnh mẽgccdqpmbng đycwsếhguun nãrzhzo vàwesp da đycwsizvyu.

Soạmqhxt! Soạmqhxt! Soạmqhxt!

Ácmewnh đycwsao màwespu xanh lấlpfkp lórxwwe, díchdnnh trêaztgn da thịqkhrt bịqkhr cắfanmt!

Chéykazm đycwsfmqot hai cágtrnnh tay, hai châxcjnn, lạmqhxi cắfanmt từbktfng miếhguung thịqkhrt xuốgtoqng, ngưcmewjvdji đycwsjvdji gọlxssi đycwsâxcjny chíchdnnh làwespgtrni chếhguut theo kiểofjtu tôqpmbng chủslpr Kỳmsumqkhrn Tôqpmbng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.