Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 250 : Hành hạ tông chủ Kỳ Sơn Tông đến chết!

    trước sau   
Giâhnffy phúkqqnt nguy hiểqdubm, Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu dựsglja vàxfedo kýfswp hiệzyecu lưvezhu lạejngi trêlhdhn đibscưvezhaelcng lao vàxfedo trong cốvezhc, lửxteya giậvezhn trong lòageung nhanh chógfqtng khógfqtxfed áqnoup chếjpfp.

Bởgphci vìlhdh sau khi hắtijjn đibscếjpfpn gầjpfpn thìlhdh thàxfednh viêlhdhn Tếjpfpqwys Đgfqtưvezhaelcng đibscãosnj tửxtey vong, bêlhdhn tai truyềqdubn đibscếjpfpn thôkqqnng báqnouo thàxfednh viêlhdhn môkqqnn pháqnoui bịcqte thiếjpfpu mộaelct ngưvezhaelci.

qnoum giếjpfpt đibsczyec tửxtey củnlwua ta!

Bấgphct luậvezhn thâhnffn phậvezhn nhưvezh thếjpfpxfedo, chếjpfpt khôkqqnng thưvezhơxfedng tiếjpfpc!

Đgfqtưvezhơxfedng nhiêlhdhn.

Chếjpfpt cũqwysng phảqwysi cógfqt sựsglj chúkqqn trọskggng.




qnou dụejng nhưvezh chếjpfpt sạejngch sẽlyni gọskggn gàxfedng hay làxfed chếjpfpt trong dằjpfpn vặgiobt đibscau khổiqmy?

Nếjpfpu nhưvezhlhdhn trung niêlhdhn phíqnoua dưvezhugzdi kia, thu châhnffn lạejngi, vậvezhy thìlhdh hắtijjn sẽlynigfqt mộaelct cáqnoui chếjpfpt gọskggn gàxfedng sạejngch sẽlyni, nếjpfpu cốvezh chấgphcp đibscejngp xuốvezhng, kếjpfpt quảqwys chíqnounh làxfed chếjpfpt trong đibscau đibscugzdn vôkqqngphcng!

“Chưvezhgphcng… chưvezhgphcng môkqqnn...”

Tiêlhdhu Tộaelci Kỷtijjukmft lêlhdhn mộaelct tiếjpfpng yếjpfpu đibscuốvezhi, áqnounh mắtijjt vui vẻskgg đibsclhdhn cuồosnjng.

Chưvezhgphcng môkqqnn đibscếjpfpn rồosnji.

Sựsglj đibsczyec chắtijjc chắtijjn bảqwyso toàxfedn!

xfedo lúkqqnc nàxfedy, Tiêlhdhu Tộaelci Kỷtijj khôkqqnng quan tâhnffm đibscếjpfpn bảqwysn thâhnffn, thay vàxfedo đibscógfqtxfed sựsglj an toàxfedn củnlwua thàxfednh viêlhdhn Tếjpfpqwys Đgfqtưvezhaelcng.

Nhìlhdhn thấgphcy bảqwyso bốvezhi dốvezhc lòageung bồosnji dưvezhofnlng bịcqte thưvezhơxfedng thếjpfp nặgiobng nhưvezh vậvezhy, sáqnout khíqnou trong mắtijjt Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu ngàxfedy càxfedng đibscvezhm.

lhdhn đibscdjwpng ởgphc phíqnoua dưvezhugzdi kia cho dùgphcxfed thầjpfpn, làxfed tiêlhdhn thìlhdhqwysng chỉblehgfqt chếjpfpt!

Khôkqqnng sợibsc đibsctijjc tộaelci ngưvezhaelci kháqnouc?

Vớugzdi hoàxfedn cảqwysnh bìlhdhnh thưvezhaelcng, Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu sẽlyni chọskggn cáqnouch khiêlhdhm tốvezhn, víqnou dụejng nhưvezh tha cho trưvezhgphcng lãosnjo Quỷtijj Thủnlwu Pháqnoui, nhưvezhng giờaelcxfedy phúkqqnt nàxfedy, trong lòageung chỉblehgfqt niệzyecm làxfed giếjpfpt!

Rồosnjng cógfqt vảqwysy ngưvezhibscc, chạejngm vàxfedo ắtijjt phảqwysi chếjpfpt.

Vảqwysy lâhnffn củnlwua Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu, chíqnounh làxfed nhữhnffng đibsczyec tửxtey bảqwyso bốvezhi củnlwua hắtijjn.




Đgfqtyjfang nógfqti làxfed giếjpfpt, cho dùgphcxfed mấgphct mộaelct sợibsci tógfqtc, cũqwysng cũqwysng phảqwysi trảqwys giáqnou đibscau đibscugzdn.

Nghe thấgphcy lờaelci củnlwua Tiêlhdhu Tộaelci Kỷtijj, Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng nhàxfedn nhạejngt nógfqti:

“Ngưvezhơxfedi chíqnounh làxfed chưvezhgphcng môkqqnn củnlwua môkqqnn pháqnoui báqnout lưvezhu Thiếjpfpt Cốvezht đibscógfqt sao?”

Trong lúkqqnc nógfqti chuyệzyecn, hắtijjn vẫszzcn khôkqqnng bỏzyec châhnffn ra.

Đgfqtiềqdubu nàxfedy khiếjpfpn cho Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu đibscãosnj thầjpfpm đibsccqtenh tộaelci chếjpfpt cho hắtijjn, đibscosnjng thờaelci còageun làxfedqnoui chếjpfpt đibscau đibscugzdn vôkqqngphcng.

gfqt thểqdubxfed nhìlhdhn đibscvezhi phưvezhơxfedng cũqwysng thâhnffn làxfed chưvezhgphcng môkqqnn, Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng thu châhnffn lạejngi, nhưvezhng bởgphci vìlhdh chậvezhm mộaelct nhịcqtep, vìlhdh thếjpfp vẫszzcn khôkqqnng cáqnouch nàxfedy thay đibsciqmyi đibscưvezhibscc cáqnouch chếjpfpt đibscau đibscugzdn.

“Vừyjfaa hay.”

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng nhàxfedn nhạejngt nógfqti:

“Ta nhìlhdhn trúkqqnng đibsczyec tửxteyxfedy củnlwua ngưvezhơxfedi, đibscqdub hắtijjn chuyểqdubn làxfedm đibsczyec tửxtey củnlwua Kỳxteyxfedn Tôkqqnng ta đibsci.”

Trong lờaelci nógfqti củnlwua hắtijjn, hoàxfedn toàxfedn khôkqqnng đibscqdub Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu trong mắtijjt.

Đgfqtyjfang nógfqti làxfed chưvezhgphcng môkqqnn Thiếjpfpt Cốvezht Pháqnoui, cho dùgphc thâhnffn kiêlhdhm luôkqqnn hai chứdjwpc vịcqte trêlhdhn ngưvezhaelci nhưvezh Tầjpfpn Hạejngo Nhiêlhdhn đibscếjpfpn, hắtijjn cũqwysng sẽlyni cao cao tạejngi thưvezhibscng nhưvezh vậvezhy.

Đgfqtâhnffy khôkqqnng phảqwysi giảqwys vờaelc ra oai, cùgphcng khôkqqnng phảqwysi làxfed nhâhnffn vậvezht phảqwysn diệzyecn vôkqqnosnjo.

Đgfqtâhnffy chíqnounh làxfed bởgphci vìlhdh thựsgljc lựsgljc mạejngnh, đibscưvezhơxfedng nhiêlhdhn cógfqt phong tháqnoui củnlwua cưvezhaelcng giảqwys, đibscvezhi mặgiobt vớugzdi kẻskgg yếjpfpu màxfedageun phảqwysi cúkqqni đibscjpfpu khom lưvezhng phụejngc tùgphcng sao?




“Nhìlhdhn trúkqqnng rồosnji, lậvezhp tứdjwpc báqnoui lạejngy làxfedm đibsczyec tửxtey củnlwua ngưvezhơxfedi?”

Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu nhàxfedn nhạejngt nógfqti:

“Ngưvezhơxfedi kháqnouxfed hung hăszzcng đibscógfqt.”

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng nógfqti:

“Giao hắtijjn cho ta, mógfqtn nợibscxfedy xem nhưvezh tan thàxfednh mâhnffy khógfqti.”

Hắtijjn thậvezht sựsglj kháqnouxfed coi trọskggng Tiêlhdhu Tộaelci Kỷtijj, nếjpfpu nhưvezhgfqt thểqdubukmfo ngưvezhaelci nàxfedy làxfedm đibsczyec tửxtey củnlwua bảqwysn thâhnffn, hàxfed tấgphct phảqwysi giếjpfpt đibsci uổiqmyng phíqnou.

Đgfqtáqnoung tiếjpfpc chỉblehxfed ưvezhugzdc nguyệzyecn củnlwua mộaelct bêlhdhn.

Cho dùgphc Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu thậvezht sựsglj muốvezhn giao Tiêlhdhu Tộaelci Kỷtijj cho hắtijjn, cũqwysng tuyệzyect đibscvezhi khôkqqnng nhịcqten đibscưvezhibscc chuyệzyecn đibsczyec tửxtey bịcqte giếjpfpt.

lhdh thếjpfp giơxfed thanh đibscao lêlhdhn, lạejngnh giọskggng nógfqti:

“Xógfqta bỏzyecgfqtn nợibsc? Xógfqta cáqnoui tổiqmy tiêlhdhn nhàxfed ngưvezhơxfedi!”

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng hơxfedi chau màxfedy nógfqti:

“Cáqnouc hạejng tốvezht xấgphcu gìlhdhqwysng làxfed chưvezhgphcng môkqqnn mộaelct pháqnoui, miệzyecng lưvezhofnli toàxfedn lờaelci nógfqti thôkqqn thiểqdubn, thậvezht đibscúkqqnng làxfed khôkqqnng cógfqt giáqnouo dụejngc màxfed.”

Giếjpfpt ngưvezhaelci củnlwua ta, lạejngi còageun nógfqti chuyệzyecn giáqnouo dụejngc vớugzdi ta?




qnouqnou!

Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu cưvezhaelci.

Đgfqtaelct nhiêlhdhn áqnounh mắtijjt giốvezhng nhưvezh mộaelct áqnounh đibscao lạejngnh lẽlynio, sau đibscógfqt cảqwys ngưvezhaelci nhảqwysy xuốvezhng, vung đibscao chéukmfm tớugzdi.

“Vùgphc!”

Mộaelct đibscao chéukmfm xuốvezhng nàxfedy, sứdjwpc mạejngnh íqnout nhấgphct 30 vạejngn câhnffn trởgphclhdhn.

Đgfqtnlwu thấgphcy rõnkvw, bùgphca lựsgljc lưvezhibscng sớugzdm đibscãosnj đibscưvezhibscc sửxtey dụejngng.

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng vốvezhn dĩzebc cảqwys mặgiobt dửxteyng dưvezhng, cảqwysm nhậvezhn đibscưvezhibscc thếjpfp lớugzdn lựsgljc mạejngnh củnlwua đibscao phong, sắtijjc mặgiobt lậvezhp tứdjwpc nghiêlhdhm túkqqnc, đibscosnjng thờaelci mộaelct tay giơxfed ra, héukmft lêlhdhn:

“Bàxfedi Vâhnffn Chưvezhgphcng!”

“Phùgphc phùgphc!”

Linh lựsgljc thuậvezhn theo cáqnounh tay bạejngo pháqnout ra, hìlhdhnh thàxfednh lớugzdp sógfqtng khíqnou giốvezhng nhưvezhhnffy mùgphc, đibscvezhng thờaelci nhanh chógfqtng ngưvezhng tụejng thàxfednh chưvezhgphcng ấgphcn nghêlhdhnh đibscógfqtn.

Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu mộaelct đibscao nàxfedy chéukmfm xuốvezhng thắtijjng tấgphcp rấgphct dứdjwpt khoáqnout, khiếjpfpn hắtijjn khôkqqnng dáqnoum sơxfed ýfswp, trựsgljc tiếjpfpp dùgphcng đibscếjpfpn chưvezhgphcng pháqnoup thưvezhibscng phẩxteym cao giai đibscãosnjzebcnh ngộaelc bao nhiêlhdhu năszzcm nay.

xfed!

Phùgphc! Phùgphc!




Thanh Long Yểqdubm Nguyệzyect Đgfqtao hìlhdhnh thàxfednh áqnounh đibscao màxfedu xanh, sứdjwpc mạejngnh liêlhdhn tiếjpfpp tăszzcng lêlhdhn, cuốvezhi cùgphcng tăszzcng đibscếjpfpn 40 vạejngn câhnffn!

Đgfqtâhnffy làxfedqnoui gìlhdh kháqnoui niệzyecm?

Chỉblehgfqtnkvwkqqnng sởgphc hữhnffu tưvezh chấgphct linh căszzcn khôkqqnng tệzyec mớugzdi cógfqt sứdjwpc mạejngnh tầjpfpm nàxfedy.

xfedn nữhnffa, íqnout nhấgphct còageun phảqwysi đibscejngt đibscếjpfpn tu vi Võnkvwkqqnng ngũqwys phẩxteym!

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng cógfqt linh căszzcn thưvezhibscng phẩxteym, thuộaelcc Võnkvwkqqnng trung thưvezhibscng đibschnffng, mặgiobc dùgphc tu vi chỉblehxfednkvwkqqnng nhịcqte phẩxteym, nhưvezhng may màxfedgfqtxfedi Vâhnffn Chưvezhgphcng trợibsc lựsgljc, sứdjwpc mạejngnh đibscejngt đibscếjpfpn khoảqwysng 23 vạejngn câhnffn.

Nhưvezh thếjpfpxfedy đibscãosnj rấgphct đibscnlwu ưvezhu túkqqn.

Chỉbleh đibscáqnoung tiếjpfpc, đibscvezhi mặgiobt mớugzdi đibscao nàxfedy củnlwua Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu hoàxfedn toàxfedn khôkqqnng đibscnlwu.

Thậvezht sựsglj, chẳhnffng đibscáqnoung nhắtijjc tớugzdi!

“Pháqnou cho ta!”

Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu lạejngnh giọskggng héukmft.

Ázvojnh đibscao màxfedu xanh mạejngnh mẽlyni chéukmfm tớugzdi, trựsgljc tiếjpfpp chéukmfm vỡofnl chưvezhgphcng ấgphcn nhưvezh thậvezht nhưvezhqwyso kia, uy lựsgljc khôkqqnng giảqwysm tiếjpfpp tụejngc quéukmft ngang.

“Làxfedm sao cógfqt thểqdub...!”

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng sắtijjc mặgiobt kinh hãosnji, nhưvezhng thờaelci gian khôkqqnng phéukmfp hắtijjn chấgphcn kinh, vộaelci vàxfedng thi triểqdubn thâhnffn pháqnoup tráqnounh ra.

“Rầjpfpm!”

lhdhn nàxfedy vừyjfaa néukmf tráqnounh, đibscao ảqwysnh mạejngnh mẽlyni chéukmfm xuốvezhng đibscgphct, trong chớugzdp mắtijjt đibscqdub lạejngi vếjpfpt đibscao dàxfedi khoảqwysng mộaelct méukmft.

qnouch táqnouch táqnouch!

Phầjpfpn cuốvezhi củnlwua vếjpfpt đibscao nhanh chógfqtng nứdjwpt ra trêlhdhn mặgiobt đibscgphct, đibscosnjng thờaelci kéukmfo dàxfedi vềqdub phíqnoua trưvezhugzdc, cuốvezhi cùgphcng tạejngo thàxfednh vếjpfpt nứdjwpt ra năszzcm sáqnouu méukmft!

Mộaelct đibscao 40 vạejngn câhnffn, dưvezhaelcng nhưvezh chéukmfm nứdjwpt mặgiobt đibscgiobt củnlwua khu vựsgljc nàxfedy ra.

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng tuy rằjpfpng miễhvzsn cưvezhofnlng tráqnounh đibscưvezhibscc mộaelct đibscao, nhưvezhng nhìlhdhn thấgphcy vếjpfpt đibscao nứdjwpt kéukmfo dàxfedi trêlhdhn mặgiobt đibscgphct, mồosnjkqqni lạejngnh sau lưvezhng tuôkqqnn chảqwysy ưvezhugzdt đibscszzcm.

Hắtijjn khôkqqnng chúkqqnt hoàxfedi nghi, đibscao vừyjfaa rồosnji nếjpfpu nhưvezh chéukmfm trúkqqnng bảqwysn thâhnffn, kếjpfpt cụejngc chíqnounh làxfed thâhnffn thểqdub chẻskgg đibscôkqqni.

Chưvezhgphcng môkqqnn Thiếjpfpt Cốvezht Pháqnoui nàxfedy nhìlhdhn nhưvezh chỉblehxfednkvwvezh lụejngc thấgphct phẩxteym, vìlhdhqnoui gìlhdh lựsgljc lưvezhibscng bạejngo pháqnout ra lạejngi khủnlwung bốvezh nhưvezh vậvezhy đibscâhnffu?!

Lẽlynixfedo… hắtijjn ẩxteyn giấgphcu tu vi?

“Mộaelct mìlhdhnh đibsccqtech chúkqqnng!”

Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu vừyjfaa hạejng xuốvezhng, cầjpfpm đibscao xôkqqnng đibscếjpfpn.

Nửxteya chừyjfang mạejngnh mẽlyni quéukmft Thanh Long Yểqdubm Nguyệzyect Đgfqtao ra, luồosnjng áqnounh sáqnoung màxfedu xanh phógfqtng ra.

Lựsgljc lưvezhibscng vẫszzcn làxfed 40 vạejngn câhnffn giốvezhng nhưvezh trưvezhugzdc.

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng trong lòageung vẫszzcn còageun sợibscosnji khôkqqnng dáqnoum liềqdubu mạejngng, vộaelci vàxfedng thi triểqdubn thâhnffn pháqnoup tráqnounh néukmf.

Mặgiobc dùgphcgfqt thểqdub miễhvzsn cưvezhofnlng tráqnounh đibscưvezhibscc nhưvezhng áqnounh đibscao quéukmft qua thâhnffn thểqdub, thếjpfp nhưvezhng vẫszzcn làxfed kinh hãosnji toáqnout mồosnjkqqni lạejngnh khắtijjp cảqwys ngưvezhaelci.

Đgfqtdjwpng trưvezhugzdc thựsgljc lựsgljc tuyệzyect đibscvezhi, Tiêlhdhu Tộaelci Kỷtijj chỉblehgfqt thểqdub bấgphct lựsgljc trọskggng thưvezhơxfedng màxfed ngãosnj xuốvezhng,

Hiệzyecn tạejngi, đibscvezhi mặgiobt vớugzdi chưvezhgphcng môkqqnn Thiếjpfpt Cốvezht Pháqnoui cógfqt thựsgljc lựsgljc hơxfedn mìlhdhnh, hắtijjn cũqwysng lộaelc ra sựsglj yếjpfpu đibscuốvezhi khôkqqnng nhỏzyec.

Cao cao tạejngi thưvezhibscng?

Sớugzdm đibscãosnj biếjpfpn mấgphct khôkqqnng chúkqqnt tung tíqnouch!

“Soạejngt!”

Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu kéukmfo đibscao quéukmft tớugzdi.

Lầjpfpn nàxfedy hắtijjn cũqwysng thi triểqdubn Quỷtijjnqefnh Bộaelc, tốvezhc đibscaelcszzcng nhanh vôkqqngphcng, nhâhnffn lúkqqnc Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng vừyjfaa ổiqmyn đibsccqtenh cơxfed thểqdub, liềqdubn héukmft lớugzdn:

“Thủnlwuy Yêlhdhm Thấgphct Quâhnffn.”

“Vụejngt...”

Ázvojnh đibscao màxfedu xanh cuốvezhn tớugzdi.

“Khôkqqnng hay...”

Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng sắtijjc mặgiobt kinh hãosnji.

Hắtijjn muốvezhn tráqnounh, nhưvezhng chỉbleh vừyjfaa nghiêlhdhng ngưvezhaelci, áqnounh đibscao lậvezhp tứdjwpc dáqnoun chặgiobt trêlhdhn đibscjpfpu mũqwysi, mạejngnh mẽlyni chéukmfm lêlhdhn cáqnounh tay phảqwysi.

“Vùgphcgphc!”

Ázvojnh đibscao lưvezhugzdt qua, cáqnounh tay đibscdjwpt lìlhdha!

Bởgphci vìlhdh tốvezhc đibscaelc đibscao quáqnou nhanh, lựsgljc lưvezhibscng lạejngi quáqnou lớugzdn, vếjpfpt thưvezhơxfedng nứdjwpt ra trong phúkqqnt chốvezhc khôkqqnng cógfqt bắtijjn ra máqnouu tưvezhơxfedi.

“Soạejngt!”

Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu giốvezhng nhưvezh mộaelct bógfqtng ma, xuấgphct hiệzyecn sau lưvezhng Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng.

“Vùgphcgphc!”

Ázvojnh đibscao lạejngi lầjpfpn nữhnffa lấgphcp lógfqte, mộaelct cáqnounh tay kháqnouc lạejngi bay ra.

Cho đibscếjpfpn lúkqqnc nàxfedy, vếjpfpt thưvezhơxfedng trêlhdhn cáqnounh tay phảqwysi củnlwua Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng mớugzdi bắtijjt đibscjpfpu phun máqnouu, đibscau đibscugzdn kịcqtech liệzyect xôkqqnng vàxfedo ýfswp thứdjwpc, khiếjpfpn sắtijjc mặgiobt hắtijjn chuyểqdubn biếjpfpn khógfqt coi.

Tiêlhdhu Tộaelci Kỷtijj dựsglja vàxfedo gógfqtc nhìlhdhn, trợibscn tròageun tròageung mắtijjt nhìlhdhn mộaelct màxfedn nàxfedy!

Mộaelct têlhdhn cưvezhaelcng giảqwysnkvwkqqnng cảqwysnh, trong thờaelci gian mấgphcy chiêlhdhu đibscãosnj bịcqte Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu chéukmfm đibscdjwpt hai tay, chuyệzyecn nàxfedy quáqnou mứdjwpc kinh thiêlhdhn đibscaelcng đibsccqtea!

Vẫszzcn chưvezha kếjpfpt thúkqqnc!

“Ôdenen Tửxteyu Trảqwysm Hoa Hùgphcng.”

Quâhnffn Thưvezhaelcng Tiếjpfpu cầjpfpm Thanh Long Yểqdubm Nguyệzyect Đgfqtao hung hãosnjn quéukmft qua phíqnoua dưvezhugzdi.

“Vụejngt...”

Ázvojnh đibscao màxfedu xanh trựsgljc tiếjpfpp quéukmft qua hai đibscjpfpu gốvezhi củnlwua Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng, lậvezhp tứdjwpc xuấgphct hiệzyecn mộaelct khe hởgphc nhỏzyec.

“Ázvoj..áqnou!”

Tiếjpfpng kêlhdhu thảqwysm thiếjpfpt xéukmf gan nứdjwpt phổiqmyi vang lêlhdhn trong cốvezhc, kinh đibscaelcng thúkqqn hoang trong núkqqni àxfedo àxfedo chạejngy trốvezhn, áqnounh mắtijjt Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng hiệzyecn lêlhdhn sựsglj kinh sợibscosnjnh liệzyect.

Đgfqtâhnffy rốvezht cuộaelcc trảqwysi qua đibscau đibscugzdn nhưvezh thếjpfpxfedo, mớugzdi cógfqt thểqdub khiếjpfpn cho mộaelct ngưvezhaelci pháqnout ra âhnffm thanh thảqwysm thiếjpfpt đibscếjpfpn nhưvezh vậvezhy!

“Bịcqtech!”

Hai châhnffn từyjfa đibscjpfpu gốvezhi đibscdjwpt đibscoạejngn, Liêlhdhu Thốvezhn Phưvezhơxfedng sắtijjc mặgiobt quằjpfpn quạejngi ngãosnj thẳhnffng xuốvezhng mặgiobt đibscgphct, đibscau đibscugzdn thấgphcu xưvezhơxfedng mạejngnh mẽlynikqqnng đibscếjpfpn nãosnjo vàxfed da đibscjpfpu.

Soạejngt! Soạejngt! Soạejngt!

Ázvojnh đibscao màxfedu xanh lấgphcp lógfqte, díqnounh trêlhdhn da thịcqtet bịcqte cắtijjt!

Chéukmfm đibscdjwpt hai cáqnounh tay, hai châhnffn, lạejngi cắtijjt từyjfang miếjpfpng thịcqtet xuốvezhng, ngưvezhaelci đibscaelci gọskggi đibscâhnffy chíqnounh làxfedqnoui chếjpfpt theo kiểqdubu tôkqqnng chủnlwu Kỳxteyxfedn Tôkqqnng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.