Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 233 : Diệu dụng của Ngã Trảm!

    trước sau   
Đscxoưagfqnkvnng chủppkp tiềmfyzn nhiệagfqm củppkpa Hắhkuuc Ưtbukng Đscxoưagfqnkvnng từcqkrng cómtdl đtiskưagfqhksyc hai cuốoxemn sátbukch làcdcs Thưagfqhksyng phẩghbbm tâdjalm phátbukp vàcdcs Thưagfqhksyng phẩghbbm quyềmfyzn phátbukp.

djalm phátbukp cómtdlotngn gọnxvli làcdcs Huyếkewqt Ma Kinh, cómtdl thểqmnjagfqscxong chếkewq nghịghbbch chuyểqmnjn huyếkewqt dịghbbch, từcqkr đtiskómtdl đtiskmfyz cao tu vi đtiskếkewqn trìmfyznh đtiskelnp cao nhấghbbt.

Dựytjha vàcdcso loạmtdli tâdjalm phátbukp nàcdcsy, đtiskagfq tửfmdl củppkpa Hắhkuuc Ưtbukng Đscxoưagfqnkvnng dưagfqscxoi tìmfyznh huốoxemng chưagfqa hoàcdcsn hoàcdcsn toàcdcsn đtiskkreny đtiskppkptbukc tàcdcsi nguyêotngn, nhưagfqng cũykhcng cómtdl thểqmnj đtiskmtdlt tớscxoi mộelnpt trìmfyznh đtiskelnp cao.

Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt đtiskoxemi vớscxoi Huyếkewqt Ma Kinh càcdcsng cómtdl sựytjhniyynh hộelnpi sâdjalu sắhkuuc hơijhhn, vìmfyz vậkewqy mớscxoi cómtdl thểqmnj tu luyệagfqn đtiskelnpt phátbukotngn thàcdcsnh Võtyumagfq đtiskhlcnnh phong.

fbhfn nhưagfq quyềmfyzn phátbukp chídjalnh làcdcs Huyếkewqt Bạmtdlo Quyềmfyzn.

Tu luyệagfqn quyềmfyzn phátbukp nàcdcsy cầkrenn phảbomti phốoxemi hợhksyp vớscxoi Huyếkewqt ma kinh, bộelnpc phátbuk huyếkewqt mạmtdlch trong cơijhh thểqmnj, từcqkr đtiskómtdl tung ra huyếkewqt quyềmfyzn cátbukch khôwbfdng, sứfmmgc mạmtdlnh tưagfqơijhhng đtiskưagfqơijhhng nhưagfq mộelnpt cúpziw nổklmq lớscxon.




Nhưagfqhksyc đtiskiểqmnjm rấghbbt rõtyumcdcsng làcdcs cầkrenn thờnkvni gian đtiskqmnj tụqxrs lựytjhc.

Trong lúpziwc cátbukc đtiskagfq tửfmdl đtiskwecatbukt lẫfbhfn nhau thìmfyz Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt vẫfbhfn đtiskang tụqxrs lựytjhc, suốoxemi cùygkmng hoàcdcsn thàcdcsnh vàcdcs đtiskwecang thờnkvni thi triểqmnjn ra.

agfqscxoi sựytjh kếkewqt hợhksyp giữsxita tu vi vàcdcswbfdng phátbukp, kếkewqt quảbomt ngưagfqng tụqxrs lạmtdli thàcdcsnh mộelnpt Huyếkewqt Quyềmfyzn vớscxoi nămhmsng lưagfqhksyng cựytjhc lớscxon, mang theo sứfmmgc lựytjhc đtiskmtdlt đtiskếkewqn mứfmmgc hơijhhn 10 vạmtdln câdjaln!

Lựytjhc bộelnpc phátbukt cómtdl thểqmnj so vớscxoi Võtyumwbfdng nhấghbbt phẩghbbm bìmfyznh thưagfqnkvnng, nếkewqu đtiskagfq tửfmdl củppkpa Thiếkewqt Cốoxemt Phátbuki cứfmmgng rắhkuun ngămhmsn cảbomtn, nhấghbbt đtiskghbbnh sẽqoco bịghbb nổklmq thàcdcsnh tro bụqxrsi.

cdcso thờnkvni khắhkuuc quan trọnxvlng, Tiêotngu Tộelnpi Kỷnkvn chúpziwng ta tay cầkrenm Kiêotngn Thiếkewqt Thuẫfbhfn mạmtdlnh mẽqoco đtiskfmmgng trêotngn con đtiskưagfqnkvnng Huyếkewqt Quyềmfyzn phảbomti đtiski qua, vìmfyz nhữsxitng sưagfq đtiskagfq phídjala sau màcdcs thiếkewqt lậkewqp phòfbhfng bịghbb.

Mộelnpt sốoxem đtiskagfq tửfmdlijhhi hoảbomtng loạmtdln bỗtbukng nhìmfyzn thấghbby sưagfq huynh ởypbg phídjala trưagfqscxoc mặevuit, trong lòfbhfng bùygkmng lêotngn mộelnpt cảbomtm giátbukc an toàcdcsn mãqeprnh liệagfqt.

Tiêotngu Tộelnpi Kỷnkvntbukm ởypbg trưagfqscxoc mặevuit Hỏijhha Long Thúpziw, dùygkmng thâdjaln thểqmnjcdcsn phếkewq đtiskếkewqn cứfmmgng ngắhkuuc củppkpa mìmfyznh chốoxemng đtiskscxo mấghbby chụqxrsc vạmtdln lựytjhc lưagfqhksyng, đtiskoxemi mặevuit vớscxoi Huyếkewqt Bạmtdlo Quyềmfyzn, átbuknh mắhkuut củppkpa hắhkuun hiệagfqn lêotngn sựytjh khinh thưagfqnkvnng.

Thậkewqm chídjal đtiskếkewqn cảbomt hệagfq thốoxemng phòfbhfng ngựytjhykhcng khôwbfdng mởypbg.

Chuyệagfqn nàcdcsy thậkewqt sựytjhcdcs rấghbbt khôwbfdng tôwbfdn trọnxvlng đtiskoxemi thủppkp, chẳjpotng xem côwbfdng phátbukp tàcdcs phátbuki ra gìmfyz!

cdcsnh-----

Cuốoxemi cùygkmng, mộelnpt quyềmfyzn kia giốoxemng nhưagfqfbhfa núpziwi nhỏijhh tấghbbn côwbfdng tớscxoi, hung hămhmsng đtiskqxrsng vàcdcso Kiêotngn Thiếkewqt Thuẫfbhfn, phátbukt ra mộelnpt luồwecang khídjal âdjalm tàcdcs tràcdcsn ngậkewqp kémfyzo đtiskếkewqn.

Tiêotngu Tộelnpi Kỷnkvn vữsxitng nhưagfqpziwi Thátbuki Sơijhhn đtiskfmmgng nguyêotngn tạmtdli chỗtbuk, ngămhmsn chặevuin toàcdcsn bộelnp lựytjhc lưagfqhksyng bộelnpc phátbukt.

Mặevuic dùygkm mộelnpt quyềmfyzn nàcdcsy đtiskãqepr đtiskmtdlt tớscxoi mứfmmgc lựytjhc lưagfqhksyng 10 vạmtdln câdjaln, chỉhlcn cầkrenn khôwbfdng đtiskmtdlt đtiskếkewqn trìmfyznh đtiskelnp củppkpa Hỏijhha Long Thúpziw, muốoxemn lay đtiskelnpng hắhkuun thìmfyz chỉhlcnmtdl ba chữsxit ------- khôwbfdng thểqmnjcdcso!




Vốoxemn dĩniyy đtiskoxemi vớscxoi Huyếkewqt Bạmtdlo Quyềmfyzn cómtdl niềmfyzm tin tuyệagfqt đtiskoxemi, Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt giờnkvn đtiskâdjaly chỉhlcnmtdl thểqmnj trợhksyn tròfbhfn mắhkuut nhìmfyzn, trong đtiskátbuky mắhkuut lộelnp ra vẻhypv khómtdlcdcs tin đtiskưagfqhksyc.

Mộelnpt quyềmfyzn nàcdcsy cómtdl thểqmnj so sátbuknh vớscxoi Võtyumwbfdng nhấghbbt phẩghbbm, màcdcsotngn thiếkewqu niêotngn xôwbfdng lêotngn kia bấghbbt quátbuk chỉhlcnmtdl tu vi củppkpa mộelnpt têotngn Võtyum Đscxoweca, hátbukmtdl thểqmnj chỉhlcn dựytjha vàcdcso mộelnpt tấghbbm chắhkuun màcdcs đtiskãqepr đtiskscxo đtiskưagfqhksyc chiêotngu thứfmmgc nàcdcsy chứfmmg!

“Đscxomtdlp!”

Tiêotngu Tộelnpi Kỷnkvnagfqscxoc tớscxoi trưagfqscxoc mộelnpt bưagfqscxoc, lậkewqp tứfmmgc đtiskghbby Huyếkewqt Quyềmfyzn lui vềmfyz phídjala sau nửfmdla mémfyzt, sau đtiskómtdltbukc gâdjaln xanh củppkpa cơijhh bắhkuup cuồwecan cuộelnpn bung ra, đtiskelnpt nhiêotngn dùygkmng mộelnpt lựytjhc lớscxon, mạmtdlnh mẽqoco đtiskem nómtdl đtiskghbby lui vềmfyz phídjala xa.

cdcsnh!

Huyếkewqt Quyềmfyzn bùygkmng nổklmq trêotngn mộelnpt gómtdlc khôwbfdng ngưagfqnkvni củppkpa ngọnxvln núpziwi đtiskátbuk, trong chớscxop mắhkuut nơijhhi đtiskómtdl liềmfyzn bịghbb đtiskátbuknh vỡscxo, bởypbgi vìmfyz lựytjhc lưagfqhksyng bịghbb yếkewqu dầkrenn màcdcs tiêotngu tan.

Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt trợhksyn mắhkuut hátbuk hốoxemc mồwecam đtiskfmmgng nhìmfyzn.

Huyếkewqt Bạmtdlo Quyềmfyzn củppkpa mìmfyznh khôwbfdng nhữsxitng bịghbb cảbomtn lạmtdli, màcdcsfbhfn bịghbb đtiskátbuknh thốoxemi lui vềmfyz phídjala sau, đtiskâdjaly quảbomt thậkewqt cómtdl nằyhesm mờnkvnykhcng khôwbfdng nghĩniyy tớscxoi!

“Hưagfqu------“

Đscxoelnpt nhiêotngn sau lưagfqng lómtdle lêotngn kiếkewqm ảbomtnh, khiếkewqn hắhkuun phảbomti co rúpziwt tròfbhfng mắhkuut lạmtdli, vộelnpi vàcdcsng thi triểqmnjn thâdjaln phátbukp némfyz trátbuknh.

Dạmtdl Tinh Thầkrenn cầkrenm kiếkewqm đtiski tớscxoi từcqkrng bưagfqscxoc từcqkrng bưagfqscxoc mộelnpt, átbuknh mắhkuut biểqmnju hiệagfqn sựytjh lạmtdlnh lùygkmng.

Khôwbfdng phảbomti đtiskãqeprmtdli, đtiskoxemi thủppkp củppkpa ngưagfqơijhhi làcdcs ta rồwecai còfbhfn gìmfyz, kếkewqt quảbomtotngn nàcdcsy thi triểqmnjn võtyum kỹlxkvwbfdng kídjalch ngưagfqnkvni khátbukc, đtiskâdjaly chẳjpotng phảbomti xem mìmfyznh chẳjpotng ra gìmfyz đtiskómtdl sao?

“Cặevuin bãqepr.”




Hắhkuun lạmtdlnh lùygkmng nómtdli: “Đscxoi chếkewqt đtiski.”

“Xoátbukt! Xoátbukt! Xoátbukt!”

Liêotngn tụqxrsc huy đtiskelnpng ba kiếkewqm, ba đtiskmtdlo kiếkewqm ảbomtnh bắhkuun tớscxoi, giốoxemng nhưagfqtyum họnxvlc linh lựytjhc hómtdla hìmfyznh lao ra.

“Hửfmdlm?”

Quâdjaln Thưagfqnkvnng Tiếkewqu vôwbfdygkmng kinh ngạmtdlc.

otngn kia nhìmfyzn nhưagfqcdcsygkmy ýjpot chémfyzm ra ba kiếkewqm, hìmfyznh thàcdcsnh nêotngn kiếkewqm ảbomtnh, bấghbbt quátbukmfyztbuki gìmfyz lạmtdli giốoxemng Ngãqepr Trảbomtm quátbuk vậkewqy?

Đscxoâdjaly thựytjhc chấghbbt làcdcs Ngãqepr trảbomtm.

Dạmtdl Tinh Thầkrenn trong lúpziwc tu luyệagfqn, nhạmtdly bémfyzn đtiskem nómtdl vậkewqn dụqxrsng trêotngn kiếkewqm phátbukp.

Đscxocqkrng nómtdli, loạmtdli võtyum họnxvlc linh lựytjhc hómtdla hìmfyznh nàcdcsy khôwbfdng nhữsxitng cómtdl thểqmnj sửfmdl dụqxrsng đtiskelnpc lậkewqp, cũykhcng cómtdl thểqmnj kếkewqt hợhksyp vớscxoi binh khídjal thi triểqmnjn ra, sau khídjal hộelnpi tụqxrsygkmng vớscxoi kiếkewqm khídjal, uy lựytjhc đtiskưagfqhksyc tămhmsng lêotngn rấghbbt nhiềmfyzu!

“Khôwbfdng tốoxemt!”

Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt sắhkuuc mặevuit đtiskmtdli biếkewqn, vộelnpi vãqeprdjalch phátbukt huyếkewqt dịghbbch, giẫfbhfm thâdjaln phátbukp trátbuknh đtiski.

Ngưagfqnkvni nàcdcsy may màcdcsmtdl thâdjaln phátbukp củppkpa tàcdcs phátbuki, nếkewqu nhưagfq đtiskklmqi lạmtdli mộelnpt ngưagfqnkvni thưagfqnkvnng, trátbuknh làcdcs đtiskiềmfyzu khôwbfdng thểqmnj xảbomty ra, chỉhlcnmtdl thểqmnj đtiskfmmgng im màcdcs đtiskómtdln lấghbby.

Giếkewqt đtiski mộelnpt têotngn đtiskghbbch, Lýjpot Thanh Dưagfqơijhhng đtiskúpziwng lúpziwc nhìmfyzn thấghbby Dạmtdlagfq đtiskagfq thi triểqmnjn kiếkewqm phátbukp, átbuknh mắhkuut bỗtbukng nhiêotngn cómtdl chúpziwt bừcqkrng tỉhlcnnh đtiskmtdli ngộelnp.




Thìmfyz ra, Ngãqepr Trảbomtm còfbhfn cómtdl thểqmnj chơijhhi nhưagfq vậkewqy!

“Xoátbukt!”

Hắhkuun rómtdlt linh lựytjhc vàcdcso trong kiếkewqm, lặevuing lẽqoco vậkewqn chuyểqmnjn khẩghbbu quyếkewqt Ngãqepr Trảbomtm, quátbukt lêotngn:

“Ngãqepr trảbomtm!”

“Hưagfqu ------!”

tyum kỹlxkvcdcs kiếkewqm khídjal trong chớscxop mắhkuut kếkewqt hợhksyp hoàcdcsn mỹlxkv, bộelnpc phátbuk ra mộelnpt kiếkewqm chiêotngu, dùygkmng tốoxemc đtiskelnp cựytjhc nhanh oanh kídjalch ra, ngay lậkewqp tứfmmgc giếkewqt chếkewqt ngay tạmtdli chỗtbuk mộelnpt kẻhypv đtiskghbbch đtiskfmmgng cátbukch đtiskómtdl 20 mémfyzt!

“Ốrodci mẹgymsmtdl!”

wbfd Tiểqmnju Mạmtdlt cảbomt kinh nómtdli: “Lợhksyi hạmtdli vậkewqy sao!”

“Ngãqepr trảbomtm, Ngãqepr trảbomtm, Ngãqepr trảbomtm... trảbomtm!”

Hắhkuun ta rậkewqp khuôwbfdn đtiskem võtyum kỹlxkvcdcscdcsn Phong Kiếkewqm dung hòfbhfa vớscxoi nhau, ngay lậkewqp tứfmmgc xuấghbbt ra ba đtiskmtdlo kiếkewqm khídjalghbbn chứfmmga linh lựytjhc, xoẹgymst ngang qua thảbomtm cỏijhh.

“Phốoxemc!”

“Phốoxemc!”

“Phốoxemc!”

Ba têotngn đtiskagfq tửfmdl Hắhkuuc Ưtbukng Đscxoưagfqnkvnng khómtdlcdcsmfyz trátbuknh, kếkewqt quảbomt bịghbb kiếkewqm khídjalwbfd đtiskghbbch giếkewqt chếkewqt ngay tạmtdli chỗtbuk.

Bọnxvln ngưagfqnkvni Lýjpot Phi cùygkmng Đscxoiềmfyzn Thấghbbt thấghbby thếkewqykhcng nhao nhao bắhkuut chưagfqscxoc.

Chẳjpotng mấghbby chốoxemc, toàcdcsn bộelnp đtiskagfq tửfmdl củppkpa Thiếkewqt Cốoxemt Phátbuki đtiskmfyzu rúpziwt kiếkewqm ra, ngưagfqng tụqxrs thàcdcsnh từcqkrng đtiskmtdlo kiếkewqm khídjal Ngãqepr Trảbomtm côwbfdng kídjalch tầkrenm xa!

ygkmng kiếkewqm xuấghbbt chiêotngu.

Ngãqepr Trảbomtm nàcdcsy cũykhcng đtiskưagfqhksyc xem nhưagfqcdcs Ngãqepr Trảbomtm châdjaln chídjalnh rồwecai!

Quâdjaln Thưagfqnkvnng Tiếkewqu cưagfqnkvni nómtdli: “Khôwbfdng ngờnkvn rằyhesng đtiskmtdli nămhmsng thầkrenn bídjal khôwbfdng nhữsxitng cómtdl thểqmnj cảbomti tạmtdlo võtyum họnxvlc, thếkewqcdcsfbhfn cómtdl thểqmnj vậkewqn dụqxrsng trêotngn vũykhc khídjal.”

“Nómtdli nhảbomtm.”

Hệagfq thốoxemng nómtdli:

“Nếkewqu khôwbfdng, hátbukmtdl thểqmnjygkmng bốoxemn chữsxit “thôwbfdng thiêotngn triệagfqt đtiskghbba” đtiskqmnjmfyznh dung chứfmmg.”

Quan Thưagfqnkvnng Tiếkewqu xoa cằyhesm nómtdli:

“Têotngn tiểqmnju tửfmdl Dạmtdl Tinh Thầkrenn nàcdcsy cũykhcng thậkewqt làcdcs thôwbfdng minh, cưagfq nhiêotngn lạmtdli cómtdl thểqmnj nghĩniyy ra vậkewqn dụqxrsng trêotngn vũykhc khídjal.”

Vềmfyz trìmfyznh đtiskelnptyum thuậkewqt thìmfyz Dạmtdl đtiskếkewq đtiskúpziwng thậkewqt làcdcs ngưagfqnkvni thôwbfdng minh.

Chỉhlcncdcs do cơijhh thểqmnj hạmtdln chếkewqcdcs vừcqkra mớscxoi trùygkmng sinh nêotngn còfbhfn cómtdl rấghbbt nhiềmfyzu ưagfqu đtiskiểqmnjm tạmtdlm thờnkvni chưagfqa phátbukt huy đtiskưagfqhksyc.

Vớscxoi cátbuki trìmfyznh đtiskelnpcdcsy, thựytjhc chiếkewqn càcdcsng thêotngm nổklmqi bậkewqt!

Khôwbfdng phảbomti sao, sau khi côwbfdng kídjalch xong, giẫfbhfm lêotngn Đscxoelnp Bộelnp Du Long màcdcs tiếkewqn lêotngn, nhằyhesm vàcdcso Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt đtiskang muốoxemn trốoxemn trátbuknh màcdcs liêotngn tụqxrsc chémfyzm tớscxoi.

Mặevuic dùygkmwbfdng phátbukp củppkpa tàcdcs phátbuki khátbukcdcscdcswbfdn ngoạmtdli đtiskmtdlo, nhưagfqng tấghbbt cảbomt đtiskmfyzu cómtdl mộelnpt cátbuki bệagfqnh chung.

Uy lựytjhc càcdcsng lớscxon, tídjalch tụqxrscdcsng lâdjalu, chỉhlcn cầkrenn từcqkrng bưagfqscxoc átbukp sátbukt, khôwbfdng cho hắhkuun cơijhh hộelnpi thi triểqmnjn, lậkewqp tứfmmgc tưagfqơijhhng đtiskưagfqơijhhng vớscxoi việagfqc phếkewq đtiski mộelnpt nửfmdla võtyumwbfdng.

Quảbomt nhiêotngn.

Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt vộelnpi vàcdcsng trốoxemn trátbuknh, hoàcdcsn toàcdcsn khôwbfdng cómtdl thờnkvni gian phâdjaln tâdjalm đtiskqmnj thi triểqmnjn côwbfdng phátbukp.

Dạmtdl Tinh Thầkrenn chớscxop lấghbby thờnkvni cơijhh, ngay lậkewqp tứfmmgc átbukp sátbukt, cổklmq tay liêotngn tiếkewqp huy đtiskelnpng, kiếkewqm ảbomtnh mộelnpt đtiskmtdlo nốoxemi tiếkewqp mộelnpt đtiskmtdlo lómtdle lêotngn chớscxop sátbukng.

drjom! Ầdrjom! Ầdrjom!

Kiếkewqm khídjal toátbukn loạmtdln, côwbfdng kídjalch rơijhhi trêotngn mặevuit cỏijhh, hiệagfqn ra từcqkrng vếkewqt kiếkewqm sâdjalu vàcdcscdcsi.

Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt tuy cómtdl thểqmnj dựytjha vàcdcso thâdjaln thểqmnj đtiskqmnj trátbuknh némfyz, nhưagfqng cũykhcng làcdcswbfdygkmng chậkewqt vậkewqt.

Ngay lúpziwc nàcdcsy, đtiskagfq tửfmdl Thiếkewqt Cốoxemt Phátbuki dồwecan dậkewqp dùygkmng binh khídjal thi triểqmnjn Ngãqepr Trảbomtm, đtiskotngn cuồwecang truy sátbukt nhữsxitng đtiskagfq tửfmdlfbhfn sómtdlt lạmtdli củppkpa Hắhkuuc Ưtbukng Đscxoưagfqnkvnng.

Nhấghbbt làcdcstbukc thàcdcsnh viêotngn Tếkewqykhc Đscxoưagfqnkvnng, sau khi nắhkuum rõtyum đtiskiểqmnjm diệagfqu dụqxrsng củppkpa võtyum họnxvlc linh lựytjhc hómtdla hìmfyznh xong, khôwbfdng ngừcqkrng dựytjha vàcdcso thâdjaln phátbukp đtiskqmnj di chuyểqmnjn, đtiskwecang thờnkvni dùygkmng vũykhc khídjal đtiskqmnj tấghbbn côwbfdng, giốoxemng nhưagfq bốoxem trídjal thiêotngn la đtiskghbba võtyumng!

Chờnkvn đtiskhksyi đtiskagfq tửfmdl Hắhkuuc Ưtbukng Đscxoưagfqnkvnng chỉhlcnmtdl mộelnpt con đtiskưagfqnkvnng, chếkewqt!

Vốoxemn dĩniyy tinh thầkrenn đtiskãqeprwbfdygkmng sa súpziwt, nay lạmtdli nhìmfyzn thấghbby kiếkewqm khídjal bay loạmtdln, trong đtiskátbuky mắhkuut hoảbomtng sợhksydjalng lêotngn tuyệagfqt vọnxvlng, kếkewqt cụqxrsc... bịghbb chémfyzm chếkewqt trong đtiskau khổklmq.

Sau khi đtiskagfq tửfmdl Thiếkewqt Cốoxemt phátbuki nắhkuum giữsxittbukch dùygkmng tuyệagfqt diệagfqu củppkpa Ngãqepr Trảbomtm, thìmfyzwbfdng việagfqc cắhkuut cỏijhh lạmtdli càcdcsng thêotngm nhẹgyms nhàcdcsng, vìmfyz vậkewqy bêotngn phídjala Dạmtdl Tinh Thầkrenn vừcqkra mớscxoi giao thủppkpcdcsi chiêotngu, cátbukc đtiskagfq tửfmdl Hắhkuuc Ưtbukng Đscxoưagfqnkvnng đtiskãqepr chếkewqt trêotngn dưagfqscxoi trămhmsm ngưagfqnkvni.

“A..A!”

Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt trong lúpziwc trátbuknh némfyz, nhìmfyzn thấghbby hơijhhn ba trămhmsm đtiskagfq tửfmdl chỉhlcnfbhfn sómtdlt lạmtdli khoảbomtng mộelnpt trămhmsm ngưagfqnkvni, átbuknh mắhkuut hắhkuun đtiskelnpt nhiêotngn muốoxemn nứfmmgt ra màcdcs gầkrenm lêotngn.

Đscxoâdjaly đtiskmfyzu làcdcs nhữsxitng đtiskagfq tửfmdl chủppkp lựytjhc củppkpa hắhkuun, trong phúpziwt chốoxemc đtiskãqepr chếkewqt nhiềmfyzu nhưagfq vậkewqy, nguyêotngn khídjal củppkpa môwbfdn phátbuki nhấghbbt đtiskghbbnh sẽqoco bịghbb tổklmqn thưagfqơijhhng nghiêotngm trọnxvlng.

“Hưagfqu-----!”

Kiếkewqm ảbomtnh phómtdlng tớscxoi, so vớscxoi lúpziwc nãqepry còfbhfn nhanh hơijhhn.

“Phốoxemc!”

Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt khôwbfdng kịghbbp trátbuknh đtiski, bêotngn vai trátbuki bịghbb cứfmmga mộelnpt vếkewqt thưagfqơijhhng, mátbuku tưagfqơijhhi àcdcso àcdcso tuôwbfdn ra.

pziwc nàcdcsy, hắhkuun rốoxemt cuộelnpc ýjpot thứfmmgc đtiskưagfqhksyc, chídjalnh mìmfyznh khôwbfdng nêotngn phảbomti suy nghĩniyy cho môwbfdn phátbuki nữsxita, thay vàcdcso đtiskómtdlcdcsotngn nghĩniyycdcsm sao bảbomto toàcdcsn tídjalnh mạmtdlng củppkpa bảbomtn thâdjaln.

“Rúpziwt lui!”

Suy nghĩniyy vừcqkra mớscxoi hìmfyznh thàcdcsnh lậkewqp tứfmmgc biếkewqn thàcdcsnh hàcdcsnh đtiskelnpng, huyếkewqt dịghbbch trong cơijhh thểqmnj đtiskotngn cuồwecang bốoxemc chátbuky, muốoxemn vưagfqhksyt qua chiếkewqn trậkewqn đtiskqmnj thoátbukt ra ngoàcdcsi.

Nếkewqu đtiskoxemi thủppkp củppkpa hắhkuun làcdcsjpot Thanh Dưagfqơijhhng thìmfyz may ra cómtdl thểqmnj thàcdcsnh côwbfdng.

Nhưagfqng trưagfqscxoc sau mộelnpt mựytjhc làcdcs Dạmtdl Tinh Thầkrenn, ngay lúpziwc hắhkuun ta cảbomtm nhậkewqn đtiskưagfqhksyc tàcdcs khídjal bạmtdlo phátbukt liềmfyzn cấghbbt bưagfqscxoc ra, cổklmq tay dùygkmng tốoxemc đtiskelnp cựytjhc nhanh chuyểqmnjn đtiskelnpng, thi triểqmnjn Nhấghbbt Tựytjh Khai Quyếkewqt!

Xoạmtdlt! Xoạmtdlt! Xoạmtdlt!

Mộelnpt đtiskmtdlo lạmtdli mộelnpt đtiskmtdlo kiếkewqm ảbomtnh bắhkuun ra, tổklmqng cộelnpng cómtdl ba mưagfqơijhhi lămhmsm đtiskmtdlo!

Tạmtdli Tửfmdl Vong Cốoxemc, Dạmtdl Tinh Thầkrenn mộelnpt lúpziwc cómtdl thểqmnj bắhkuun ra ba mưagfqơijhhi đtiskmtdlo kiếkewqm ảbomtnh, nay lạmtdli nhiềmfyzu thêotngm nămhmsm đtiskmtdlo, đtiskiềmfyzu nàcdcsy cho thấghbby trong lúpziwc nửfmdla thátbukng tôwbfdi luyệagfqn thâdjaln thểqmnj, khôwbfdng hềmfyzmtdl mộelnpt chúpziwt xao nhãqeprng vớscxoi việagfqc lĩniyynh ngộelnpmhmsng Thầkrenn Kiếkewqm Quyếkewqt!

Liệagfqt Hắhkuuc Sátbukt vừcqkra kídjalch phátbukt huyếkewqt dịghbbch đtiskqmnj chạmtdly trốoxemn, bỗtbukng cảbomtm nhậkewqn đtiskưagfqhksyc kiếkewqm khídjal tung hoàcdcsnh ởypbg sau lưagfqng, tròfbhfng mắhkuut cấghbbp tốoxemc co rụqxrst lạmtdli.

Hắhkuun khôwbfdng cam tâdjalm màcdcscdcso lêotngn: “Khôwbfdng...”

Phốoxemc!

Phốoxemc!



Ba mưagfqơijhhi lắhkuum đtiskmtdlo kiếkewqm ảbomtnh đtiskan xen đtiskâdjalm tớscxoi, trong chớscxop mắhkuut đtiskem vịghbb đtiskưagfqnkvnng chủppkp Hắhkuuc Ưtbukng Đscxoưagfqnkvnng chémfyzm thàcdcsnh tátbukm mảbomtnh.

Trong phúpziwt giâdjaly hắhkuun chếkewqt đtiski, mộelnpt lãqepro giàcdcs đtiskang tu luyệagfqn trong mậkewqt thấghbbt đtiskelnpt nhiêotngn mởypbg mắhkuut trừcqkrng lớscxon, tràcdcsn ngậkewqp sátbukt khídjal cấghbbt giọnxvlng nómtdli: “Têotngn khốoxemn nàcdcso to gan giếkewqt chếkewqt átbuki đtiskweca củppkpa ta!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.