Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 19 : Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam!

    trước sau   
Hnay ta cóygfr việcmmnc bậupyln nêsryyn chậupylm trễttocsryyn chưaegeơojczng, mong cácmmnc đcfjrxtsmc giảfvfw bỏyoop qua ^^!
“Sưaegeu! Sưaegeu!”

qpvm giảfvfw đcfjroiying gầaegen Đponsàmccki n Oácmmnn bịcmmn phong mang thổsprmi quầaegen ácmmno đcfjraegeu tóygfrc bay tácmmnn loạxtsmn, trêsryyn mặfftat hiệcmmnn ra vẻpqjz kinh ngạxtsmc.

Mộoqvjt quyềxqphn nàmccky củaslqa Vi trưaegejjrpng lãxqpho quácmmnmcck khủaslqng bốttoc.

Coi nhưaege trêsryyn đcfjràmccki làmcck mộoqvjt tảfvfwng đcfjrácmmn lớsryyn, khẳjdyfng đcfjrcmmnnh dưaegesryyi mộoqvjt quyềxqphn nàmccky cũfhlxng sẽwtlr vỡsimocmmnt.

Mộoqvjt khắaegec nàmccky, bọxtsmn hắaegen lầaegen lưaegevezdt phácmmnn đcfjrcmmnn, chưaegejjrpng môbxbpn Thiếwphht Cốttoct phácmmni tiếwphhp nhậupyln mộoqvjt quyềxqphn dữxtsm dộoqvji thếwphhmccky, khẳjdyfng đcfjrcmmnnh khôbxbpng chếwphht thìwphhfhlxng bịcmmn lộoqvjt mộoqvjt lớsryyp da.

Thậupylm chíojcz, mọxtsmi ngưaegesimoi còwzebn nhìwphhn xuốttocng dưaegesryyi đcfjràmccki, xem cóygfr thi thểofpx bay ra hay khôbxbpng.


Hảfvfw?

Khôbxbpng cóygfr?

Chẳjdyfng lẽwtlr Quâtdmnn chưaegejjrpng môbxbpn khôbxbpng bịcmmn đcfjrácmmnnh bay, màmcck chếwphht luôbxbpn ởjjrp trêsryyn đcfjràmccki?

“Xoácmmnt!”

“Xoácmmnt!”

Mọxtsmi ngưaegesimoi cùgktwng nhau xoay đcfjraegeu lạxtsmi, nhìwphhn vềxqph phíojcza Đponsàmccki n Oácmmnn.

Quảfvfw nhiêsryyn.

Bọxtsmn họxtsm nhìwphhn thấtdmny bóygfrng ngưaegesimoi củaslqa Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu, nhưaegeng dầaegen dầaegen càmcckng nhìwphhn rõqpvm thìwphhmcckng hácmmn hốttocc cảfvfw mồwwiom, ácmmnnh mắaeget hiệcmmnn lêsryyn vẻpqjz khóygfrygfr thểofpx tin đcfjrưaegevezdc.

“Cácmmni nàmccky...”

Thầaegen sắaegec Lýsooi Thanh Dưaegeơojczng cũfhlxng trởjjrpsryyn ngốttocc trệcmmn.

snbwt cuộoqvjc làmcck chuyệcmmnn gìwphh xảfvfwy ra, mớsryyi cóygfr thểofpx khiếwphhn cho mọxtsmi ngưaegesimoi xuấtdmnt hiệcmmnn biểofpxu hiệcmmnn rung đcfjroqvjng nhưaege vậupyly?

Nhìwphhn lêsryyn Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu ởjjrp trêsryyn đcfjràmccki, mộoqvjt bưaegesryyc châtdmnn cũfhlxng khôbxbpng nhúsnbwc nhíojczch. Bàmcckn tay, cổsprm, thậupylm chíojcz toàmcckn bộoqvj khuôbxbpn mặfftat hiệcmmnn lêsryyn mộoqvjt màmccku vàmcckng củaslqa đcfjrwwiong, nhìwphhn qua giốttocng nhưaege mộoqvjt pho tưaegevezdng bằwtlrng đcfjrwwiong vậupyly.

“Sao màmccku da củaslqa hắaegen thay đcfjrsprmi rồwwioi?”


“Chẳjdyfng lẽwtlr đcfjrâtdmny làmcckqpvm họxtsmc?”

“Chưaegea từofpxng nghe cóygfrqpvm họxtsmc nàmccko cóygfr thểofpx thay đcfjrsprmi màmccku da nha!”

Chuyệcmmnn nàmccky khôbxbpng quan trọxtsmng.

Đponsiềxqphu đcfjrácmmnng chúsnbw ýsooijjrp đcfjrâtdmny làmcck, Vi trưaegejjrpng lãxqpho đcfjroiying trưaegesryyc mặfftat, nắaegem tay phảfvfwi đcfjrang đcfjrfftat ởjjrp ngựfftac Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu, rõqpvmmcckng làmcck quyềxqphn vừofpxa rồwwioi đcfjrãxqph đcfjrácmmnnh trúsnbwng mụmbpbc tiêsryyu.

Lựfftac lưaegevezdng đcfjraslq đcfjrofpx đcfjrácmmnnh nácmmnt tảfvfwng đcfjrácmmn mấtdmny ngàmcckn câtdmnn, vậupyly màmcck nệcmmnn vàmccko ngưaegesimoi Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu, khôbxbpng nhúsnbwc nhíojczch mộoqvjt ly. Khôbxbpng nhữxtsmng thếwphh, hắaegen còwzebn duy trìwphh nụmbpbaegesimoi trêsryyn môbxbpi.

qpvm giảfvfwcmmnc phácmmni hoang mang.

Bọxtsmn họxtsm nghĩaqmc rằwtlrng, Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu sẽwtlr bịcmmn đcfjrácmmnnh bay, sẽwtlr bịcmmnmccknh hạxtsm, chứoiyi khôbxbpng bao giờsimoaegejjrpng tưaegevezdng đcfjrưaegevezdc hắaegen sẽwtlr trựfftac tiếwphhp đcfjrsimo mộoqvjt quyềxqphn nàmccky, còwzebn đcfjroiying thẳjdyfng vữxtsmng nhưaegemcckn thạxtsmch.

Vi Nhấtdmnt Nộoqvjfhlxng khôbxbpng nghĩaqmc tớsryyi, mìwphhnh tụmbpb toàmcckn lựfftac nệcmmnn mộoqvjt quyềxqphn lêsryyn ngưaegesimoi hắaegen, màmcck hắaegen ngay cảfvfw mộoqvjt bưaegesryyc nhỏyoopfhlxng khôbxbpng lùgktwi.

“Ngưaegeơojczi...”

Hắaegen vẫwwion giữxtsm nguyêsryyn trạxtsmng thácmmni côbxbpng kíojczch nóygfri “Đponsâtdmny làmcck loạxtsmi võqpvm họxtsmc gìwphh thếwphh?”

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu thảfvfwn nhiêsryyn trảfvfw lờsimoi “Kim Chung Trácmmno Thiếwphht Bốttoc Sam!”

“Kim Chung Trácmmno Thiếwphht Bốttoc Sam?!”

“Cácmmni võqpvm họxtsmc nàmccky cóygfr cấtdmnp bậupylc gìwphh? Sao ta chưaegea bao giờsimo nghe nóygfri qua?”


“Têsryyn võqpvm họxtsmc nàmccky nghe rấtdmnt lạxtsm àmcck nha? Chắaegec làmcck khôbxbpng phảfvfwi võqpvm họxtsmc củaslqa thàmccknh Thanh Dưaegeơojczng chúsnbwng ta đcfjrâtdmnu.”

Đponsâtdmnu chỉrivr thàmccknh Thanh Dưaegeơojczng khôbxbpng cóygfr, toàmcckn bộoqvj Tinh Vẫwwion đcfjrxtsmi lụmbpbc cũfhlxng khôbxbpng cóygfrbxbpn võqpvm họxtsmc nàmccky, bởjjrpi vìwphh đcfjrâtdmny làmcck mộoqvjt loạxtsmi võqpvmbxbpng củaslqa Trung Hoa ởjjrp Trácmmni Đponstdmnt.

Chẳjdyfng lẽwtlr Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu đcfjrãxqph từofpxng làmcck ngưaegesimoi luyệcmmnn võqpvm?

Luyệcmmnn võqpvmcmmni rắaegem chóygfrtdmny!

Mộoqvjt ngưaegesimoi bìwphhnh thưaegesimong ởjjrp Trácmmni Đponstdmnt, đcfjrofpxng nóygfri hiểofpxu côbxbpng phu, nếwphhu nhưaege thiếwphhu quácmmn trìwphhnh rèqmhin luyệcmmnn lâtdmnu dàmccki, chạxtsmy vàmccki vòwzebng quanh sâtdmnn thôbxbpi cũfhlxng thởjjrp khôbxbpng ra hơojczi rồwwioi.

ygfri chi đcfjrếwphhn ‘Kim Chung Trácmmno Thiếwphht Bốttoc Sam’ nàmccky.

“Nguy hiểofpxm thậupylt, nguy hiểofpxm thậupylt!”

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu bìwphhnh tĩaqmcnh màmcck đcfjroiying, âtdmnm thầaegem may mắaegen nóygfri “May màmcckwphhnh cóygfrgktwa đcfjrsimo đcfjròwzebn, nếwphhu khôbxbpng thìwphh khôbxbpng chếwphht cũfhlxng phảfvfwi bịcmmn trọxtsmng thưaegeơojczng rồwwioi!”

ygfra ra, lúsnbwc Vi Nhấtdmnt Nộoqvj đcfjrácmmnnh tớsryyi, hắaegen đcfjrãxqph kịcmmnp thờsimoi đcfjrem bùgktwa đcfjrsimo đcfjròwzebn bóygfrp nácmmnt.

Trong nhácmmny mắaeget, màmccku da Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu phácmmnt sinh biếwphhn hóygfra, bắaegep thịcmmnt trởjjrpsryyn cựfftac kỳusgc cứoiying cácmmnp, giốttocng nhưaegeaegesimong đcfjrwwiong vácmmnch sắaeget vậupyly.

snbwc đcfjróygfr hắaegen cũfhlxng chỉrivrmcck đcfjrácmmnnh cưaegevezdc màmcck thôbxbpi, cưaegevezdc rằwtlrng đcfjran dưaegevezdc mua bằwtlrng 1 đcfjriểofpxm cốttocng hiếwphhn cóygfr thểofpx nghịcmmnch thiêsryyn nhưaege vậupyly, thìwphhgktwa chúsnbw trong quàmccktdmnn thủaslq chắaegec chắaegen sẽwtlr khôbxbpng yếwphhu.

Hắaegen thàmccknh côbxbpng.

gktwa đcfjrsimo đcfjrsimon! Quácmmn thầaegen kỳusgc!


“Ta nóygfri”

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu thảfvfwn nhiêsryyn nóygfri “Ngưaegeơojczi phảfvfwi chăsryyng chưaegea ăsryyn cơojczm hay sao? Mộoqvjt quyềxqphn toàmcckn lựfftac củaslqa ngưaegeơojczi màmcck sao cóygfr nhưaege đcfjrupylp muỗsprmi phủaslqi ruồwwioi thếwphh?”

gktwa đcfjrsimo đcfjròwzebn cóygfrcmmnc dụmbpbng tậupyln 60 phúsnbwt đcfjrwwiong hồwwio, Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu muốttocn lợvezdi dụmbpbng thờsimoi gian còwzebn lạxtsmi đcfjrofpx thểofpx hiệcmmnn thậupylt tốttoct. Cầaegen bao nhiêsryyu oai phong, cóygfr bấtdmny nhiêsryyu oai phong!

“Đponsácmmnng chếwphht!”

Vi Nhấtdmnt Nộoqvj lửzksxa giậupyln ngúsnbwt trờsimoi, lùgktwi lạxtsmi mấtdmny chụmbpbc bưaegesryyc, đcfjrếwphhn tậupyln mésiakp sàmcckn đcfjrtdmnu, rồwwioi đcfjroqvjt nhiêsryyn lao vọxtsmt lêsryyn.

“Hôbxbp!”

Nắaegem tay phảfvfwi lầaegen nữxtsma vung lêsryyn, khíojczaegeu quanh nắaegem đcfjrtdmnm cóygfr thểofpx nhìwphhn thấtdmny bằwtlrng mắaeget thưaegesimong.

“Lạxtsmi tớsryyi nữxtsma kìwphha!”

“Còwzebn mạxtsmnh hơojczn lầaegen trưaegesryyc!”

“Quâtdmnn chưaegejjrpng môbxbpn khôbxbpng nhúsnbwc nhíojczch, chẳjdyfng lẽwtlr lạxtsmi muốttocn cứoiying rắaegen chịcmmnu đcfjròwzebn?”

“Hắaegen tựffta tin nhưaege vậupyly sao?”

“Oanh!”

Nắaegem đcfjrtdmnm củaslqa Vi Nhấtdmnt Nộoqvj trựfftac tiếwphhp đcfjrácmmnnh vàmccko bụmbpbng củaslqa Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu, dưaege lựfftac còwzebn yếwphhu ớsryyt bay ra.


Kếwphht quảfvfw?

Quâtdmnn đcfjrxtsmi chưaegejjrpng môbxbpn vẫwwion đcfjroiying nguyêsryyn tạxtsmi chỗsprm, khôbxbpng nhúsnbwc nhíojczch chúsnbwt nàmccko.

Khóygfre miệcmmnng củaslqa hắaegen nhếwphhch lêsryyn, mỉrivrm cưaegesimoi nóygfri “Vi trưaegejjrpng lãxqpho, cốttoc gắaegeng thêsryym chúsnbwt lựfftac nữxtsma nha, bằwtlrng vàmccko mấtdmny đcfjròwzebn nhưaege thếwphhmccky, khôbxbpng đcfjraslqxqphi ngứoiyia cho bổsprmn tọxtsma, chỉrivr đcfjrang lãxqphng phíojcz thờsimoi gian củaslqa bổsprmn tọxtsma màmcck thôbxbpi.”

“A a!”

Vi Nhấtdmnt Nộoqvj tứoiyic muốttocn đcfjrsryyn hếwphht cảfvfw ngưaegesimoi.

Hắaegen khôbxbpng đcfjrofpx ýsooi đcfjrếwphhn việcmmnc lùgktwi lạxtsmi tạxtsmo thếwphh đcfjrácmmnnh nữxtsma, màmcck trựfftac tiếwphhp đcfjrtdmnm lêsryyn ngưaegesimoi Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu.

“Bàmccknh!”

“Bàmccknh!”

“Bàmccknh!”

Trong khoảfvfwng thờsimoi gian ngắaegen, Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu trúsnbwng quyềxqphn liêsryyn tụmbpbc ởjjrp bụmbpbng, bảfvfw vai, ngựfftac, nhưaegeng trưaegesryyc sau hắaegen vẫwwion đcfjroiying nguyêsryyn tạxtsmi chỗsprm, khôbxbpng nhúsnbwc nhíojczch, môbxbpi nhếwphhch lêsryyn mỉrivrm cưaegesimoi khinh bỉrivr.

Mộoqvjt khắaegec nàmccky, trong mắaeget cácmmnc võqpvm giảfvfw, Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu chíojcznh làmcck mộoqvjt cácmmni cọxtsmc gỗsprm, mặfftac cho Vi trưaegejjrpng lãxqpho thoảfvfwi mácmmni tấtdmnn côbxbpng.

Cọxtsmc gỗsprm?

cmmni thứoiyi đcfjrwwio chơojczi kia bịcmmnbxbpng kíojczch mạxtsmnh nhưaege vậupyly, cóygfr lẽwtlrwzebn cóygfr chúsnbwt phảfvfwn ứoiying.

wzebn Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu? Vi Nhấtdmnt Nộoqvjygfrbxbpng kíojczch long trờsimoi lởjjrp đcfjrtdmnt, trưaegesryyc sau vẫwwion vữxtsmng nhưaegemcckn thạxtsmch.

Khôbxbpng phảfvfwi cọxtsmc gỗsprm.

mcck mộoqvjt cácmmni thàmccknh đcfjrwwiong vácmmnch sắaeget!

“Thậupylt đcfjrácmmnng sợvezd quácmmn!”

“Môbxbpn võqpvm họxtsmc nàmccky cóygfr sứoiyic phòwzebng ngựffta mạxtsmnh mẽwtlr đcfjrếwphhn mứoiyic nàmccko đcfjrâtdmny!”

“Kim Chung Trácmmno Thiếwphht Bốttoc Sam! Vềxqph sau nếwphhu nhưaegewphhm thấtdmny tốttocn bao nhiêsryyu tiềxqphn cũfhlxng phảfvfwi mua cho bằwtlrng đcfjrưaegevezdc!”

Mọxtsmi ngưaegesimoi đcfjrttoci vớsryyi võqpvm họxtsmc củaslqa Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu thuậupyln miệcmmnng nóygfri ra, trong lòwzebng thìwphh khao khácmmnt khôbxbpng thôbxbpi.

Lụmbpbc Thiêsryyn Thiêsryyn vàmccksooi Thanh Dưaegeơojczng buôbxbpng lỏyoopng mộoqvjt hơojczi, khóygfr trácmmnch chưaegejjrpng môbxbpn dácmmnm tiếwphhp nhậupyln khiêsryyu chiếwphhn củaslqa Vi Nhấtdmnt Nộoqvj, hóygfra ra ban đcfjraegeu đcfjrãxqph tu luyệcmmnn mộoqvjt loạxtsmi võqpvm họxtsmc phòwzebng ngựffta khủaslqng bốttoc nhưaege thếwphh.

...

“Oanh!”

“Oanh!”

Vi Nhấtdmnt Nộoqvj tung ra liêsryyn tụmbpbc mấtdmny chụmbpbc quyềxqphn, sau cùgktwng thởjjrp hồwwiong hộoqvjc dừofpxng lạxtsmi.

Loạxtsmi côbxbpng kíojczch khôbxbpng cóygfr chúsnbwt kiềxqphm chếwphhmccko nhưaege thếwphhmccky cựfftac kỳusgc hao tốttocn linh lựfftac.

“Chuyệcmmnn nàmccky khôbxbpng cóygfr khảfvfwsryyng?”

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu khinh thưaegesimong nóygfri “Đponsácmmnnh mệcmmnt rồwwioi hảfvfw?”

“Đponsácmmnng...đcfjrácmmnng chếwphht!” Vi Nhấtdmnt Nộoqvj nắaegem chặfftat nắaegem đcfjrtdmnm, trong mắaeget hiệcmmnn lêsryyn tia mácmmnu.

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu thảfvfwn nhiêsryyn nóygfri “Thựfftac lựfftac khôbxbpng cóygfrfhlxng dácmmnm đcfjroiying trưaegesryyc mặfftat bổsprmn tọxtsma khởjjrpi xưaegesryyng khiêsryyu chiếwphhn. Đponsúsnbwng làmcckmcckm mấtdmnt thờsimoi gian củaslqa bổsprmn tọxtsma.”

Vi Nhấtdmnt Nộoqvj tứoiyic giậupyln đcfjrếwphhn mứoiyic hàmcckm răsryyng run rẩjliwy, đcfjroqvjt nhiêsryyn hắaegen lui vềxqph phíojcza sau mấtdmny bưaegesryyc, mộoqvjt cácmmni tay đcfjrưaegea lêsryyn mặfftat, phácmmnt ra tiếwphhng cưaegesimoi ha ha.

“Làmcckm sao thếwphh?”

“Vi trưaegejjrpng lãxqpho sẽwtlr khôbxbpng bịcmmn tứoiyic đcfjrếwphhn đcfjrsryyn thậupylt rồwwioi?”

Mọxtsmi ngưaegesimoi thấtdmnp giọxtsmng nghịcmmn luậupyln.

Đponsoqvjt nhiêsryyn, Vi Nhấtdmnt Nộoqvj ngừofpxng cưaegesimoi, sắaegec mặfftat dữxtsm tợvezdn nóygfri “Tiểofpxu tửzksx thốttoci, cóygfr thểofpx ésiakp lãxqpho tửzksx vậupyln dụmbpbng ácmmnt chủaslqmccki, ngưaegeơojczi dùgktwygfr chếwphht cũfhlxng cóygfr thểofpx cảfvfwm thấtdmny vinh hạxtsmnh.”

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu nóygfri “Áwyrqt chủaslqmccki?”

“Xoácmmnt!”

Hai châtdmnn Vi Nhấtdmnt Nộoqvj mởjjrp ra, hơojczi hơojczi cong, hai tay nắaegem lạxtsmi đcfjrofpxjjrp trưaegesryyc bụmbpbng, tưaege thếwphh trôbxbpng giốttocng nhưaege đcfjroqvjng tácmmnc củaslqa đcfjroiying tấtdmnn.

“Vùgktwgktw!”

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu thấtdmny thếwphh thầaegem nghĩaqmc “Mẹwphhygfr, chắaegec khôbxbpng phảfvfwi làmcck Kamejoko củaslqa Songoku chứoiyi?”

Vẻpqjz mặfftat Lýsooi Thanh Dưaegeơojczng nghiêsryym túsnbwc nóygfri “Đponsâtdmny làmcckqpvm họxtsmc đcfjroqvjc môbxbpn củaslqa Thácmmnnh Tuyềxqphn Tôbxbpng, têsryyn làmcck Kim Quang Vạxtsmn Quâtdmnn Thiếwphht Thạxtsmch Quyềxqphn.”

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu késiakm chúsnbwt ngãxqph xuốttocng đcfjrtdmnt.

Mộoqvjt môbxbpn võqpvm họxtsmc màmcck thôbxbpi, cóygfr cầaegen phảfvfwi đcfjrfftat têsryyn xa hoa vậupyly khôbxbpng? Ai đcfjrfftat đcfjrưaegevezdc têsryyn nhưaege thếwphh, con mẹwphhygfr đcfjrúsnbwng làmcck mộoqvjt nhâtdmnn tàmccki.

mcck lạxtsmi nóygfri nhịcmmn đcfjrcmmn tửzksx kia củaslqa ta, têsryyn dàmccki nhưaege vậupyly màmcck hắaegen đcfjrxtsmc mộoqvjt hơojczi, cũfhlxng làmcck mộoqvjt cácmmni nhâtdmnn tàmccki màmcck.

Đponsupylu xanh rau mácmmn!

Trêsryyn mặfftat Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu xuấtdmnt hiệcmmnn vẻpqjz ngưaegeng trọxtsmng, dùgktw sau nhìwphhn thấtdmny hai đcfjrxtsmo năsryyng lưaegevezdng đcfjrang hộoqvji tụmbpb linh khíojcz, phácmmnt ra lựfftac lưaegevezdng càmcckng ngàmccky càmcckng mạxtsmnh.

“Thứoiyi ácmmnnh sácmmnng nàmccky làmcck...”

sooi Thanh Dưaegeơojczng nóygfri “Võqpvm họxtsmc nàmccky tựfftaa nhưaegemcckqpvm họxtsmc phàmcckm phẩjliwm trung giai thìwphh phảfvfwi.”

qpvm họxtsmc tuyệcmmnt kĩaqmc, mỗsprmi phẩjliwm sẽwtlr chia nhỏyoop thàmccknh ba cácmmni tiểofpxu giai: sơojcz giai, trung giai, cao giai.

Cửzksxu Thứoiyic Đponsiệcmmnp Lãxqphng kiếwphhm mặfftac dùgktw chỉrivrmcck Đponsêsryy phẩjliwm sơojcz giai, nhưaegeng uy lựfftac củaslqa thứoiyic thứoiyi chíojczn cóygfr thểofpx so vớsryyi phàmcckm phẩjliwm sơojcz giai.

qpvm họxtsmc ởjjrp Tinh Vẫwwion đcfjrxtsmi lụmbpbc đcfjrãxqph phâtdmnn chia kỹoqvjmcckng nhưaege vậupyly, khẳjdyfng đcfjrcmmnnh rằwtlrng võqpvm họxtsmc cóygfr phẩjliwm chấtdmnt càmcckng cao, uy lựfftac sẽwtlrmcckng mạxtsmnh.

“Khôbxbpng phảfvfwi chứoiyi?”

“Võqpvm họxtsmc phàmcckm phẩjliwm trung giai sao?”

“Loạxtsmi võqpvm họxtsmc nàmccky ởjjrp thàmccknh Thanh Dưaegeơojczng, cóygfr tiềxqphn cũfhlxng khôbxbpng mua đcfjrưaegevezdc đcfjróygfr!”

“Khôbxbpng hổsprmmcck đcfjrcmmn tửzksx Thácmmnnh Tuyềxqphn Tôbxbpng, tu luyệcmmnn võqpvm họxtsmc mạxtsmnh mẽwtlr nhưaege thếwphh.”

Trong khi mọxtsmi ngưaegesimoi còwzebn đcfjrang hâtdmnm mộoqvj khôbxbpng thôbxbpi, Vi Nhấtdmnt Nộoqvj đcfjrãxqph đcfjrem linh lựfftac ácmmnp súsnbwc đcfjrếwphhn cựfftac đcfjrxtsmi, hai đcfjrxtsmo năsryyng lưaegevezdng lấtdmnp lóygfre ácmmnnh sácmmnng chóygfri mắaeget.

“Vùgktwgktw!”

Trêsryyn Đponsàmccki n Oácmmnn, gióygfr đcfjroqvjt nhiêsryyn thổsprmi mạxtsmnh.

“Trờsimoi đcfjrtdmnt quỷqwub thầaegen!”

“Khíojcz thếwphh thậupylt mạxtsmnh ghêsryy hồwwion!”

“Đponsâtdmny chíojcznh làmcckqpvm họxtsmc phàmcckm phẩjliwm trung giai sao?”

qpvm giảfvfwcmmnc phácmmni cốttoc gắaegeng giữxtsm vữxtsmng hôbxbp hấtdmnp, trêsryyn mặfftat vẫwwion còwzebn vẻpqjz kinh hãxqphi vàmcck ngạxtsmc nhiêsryyn.

“Tiểofpxu tửzksx thốttoci!”

Vi Nhấtdmnt Nộoqvj quácmmnt lêsryyn “Giờsimo chếwphht tớsryyi rồwwioi!”

Quâtdmnn Thưaegesimong Tiếwphhu lấtdmny ra mộoqvjt câtdmny lưaegevezdc gỗsprm, chảfvfwi lạxtsmi mácmmni tóygfrc đcfjrang bịcmmn thổsprmi tung nóygfri “Tóygfrc tai bịcmmn thổsprmi loạxtsmn hếwphht lêsryyn, thậupylt làmcck phiềxqphn phứoiyic quácmmn đcfjri mấtdmnt!”

“Phùgktw Phùgktw!”

qpvm giảfvfw toàmcckn trưaegesimong ngãxqph nhàmccko ra đcfjrtdmnt!

Đponsâtdmny làmcck thờsimoi khắaegec sốttocng chếwphht đcfjróygfr trờsimoi!

Vi trưaegejjrpng lãxqpho mang ácmmnt chủaslqmccki ra, tạxtsmo ra cuồwwiong phong mạxtsmnh mẽwtlr nhưaege thếwphh, hắaegen khôbxbpng lo cho an nguy củaslqa chíojcznh mìwphhnh, lạxtsmi đcfjri lo cho kiểofpxu tóygfrc củaslqa mìwphhnh làmcck sao?!!!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.