Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 291 : Thắng bảy mươi hai trận!

    trước sau   
Chu Hồniakng vànmuc Kiếrvvdm Phi Phànmucm cáivjrch nhau vànmuci mélnaut, kiếrvvdm ýbyir phótbmrng ra bắszzct đpsnxdnyqu giao chiếrvvdn, kinh hãfxyfi lànmucm mọjnlji ngưwqeheayoi ànmuco ànmuco lùlvhxi vềwkwb phíegqra sau.

Kiếrvvdm tu đpsnxúlppung lànmuc kiếrvvdm tu, quảyqte nhiêyvpjn khôegqrng giốivjrng vớbzvpi sốivjr đpsnxôegqrng!

Rấumprt nhiềwkwbu võjnlj giảyqtepeaym mộnmuc muốivjrn chếrvvdt.

Kiếrvvdm lạzipji lànmuc mộnmuct binh khíegqr thưwqeheayong dùlvhxng, nếrvvdu nhưwqeh trởrfki thànmucnh mộnmuct kiếrvvdm tu, bảyqten thâpeayn cũqaaong tăpsnxng lêyvpjn khôegqrng íegqrt đpsnxnmuc trâpeayu bòfmsb!

Đjaakáivjrng tiếrvvdc.

yvpju cầdnyqu trởrfki thànmucnh mộnmuct kiếrvvdm tu quáivjrnmuc khắszzcc, cũqaaong khôegqrng phảyqtei ai cũqaaong muốivjrn lànmuctbmr thểhyle trởrfki thànmucnh.




Cho dùlvhx Quâpeayn Thưwqeheayong Tiếrvvdu cótbmr hệhrcr thốivjrng trong tay cótbmr nhiềwkwbu vậeylrt phẩyzxdm thầdnyqn kỳqaao, khôegqrng cótbmrwqeh chấumprt kiếrvvdm tu vẫieizn chỉcvvrtbmr thểhyle ngoan ngoãfxyfn lànmucm mộnmuct võjnlj tu.

Dạzipj đpsnxếrvvd trùlvhxng sinh nhưwqeh Dạzipj Tinh Thầdnyqn mặtdqvc dùlvhx tu luyệhrcrn đpsnxưwqehpeayc Lăpsnxng Kiếrvvdm Thầdnyqn Quyếrvvdt, vẫieizn chỉcvvrnmuc mộnmuct võjnlj tu, khôegqrng cáivjrch nànmuco đpsnxbyirng cùlvhxng mộnmuct chỗzvyr vớbzvpi kiếrvvdm tu.

“Bắszzct đpsnxdnyqu!”

Trọjnljng tànmuci hôegqr to.

Chu Hồniakng vànmuc Kiếrvvdm Phi Phànmucm trưwqehbzvpc sau nhìqppnn chằpraem chằpraem đpsnxivjri phưwqehơdcxyng.

Chốivjrc láivjrt, hai ngưwqeheayoi khôegqrng hẹnjwfn mànmuclvhxng lùlvhxi vềwkwb phíegqra sau mưwqeheayoi bưwqehbzvpc, duy trìqppn khoảyqteng cáivjrch đpsnxrrbd giữlluza hai bêyvpjn.

Hai ngưwqeheayoi khôegqrng bộnmucc pháivjrt khíegqr thếrvvd, khôegqrng bộnmucc pháivjrt linh lựbsprc, cứbyir nhưwqeh vậeylry ngưwqehơdcxyi nhìqppnn ta ta nhìqppnn ngưwqehơdcxyi, cảyqtenh tưwqehpeayng nhưwqeh giốivjrng nhưwqeh mộnmuct cảyqtenh dừyzxdng trong phim.

Quâpeayn Thưwqeheayong Tiếrvvdu giậeylrt giậeylrt khótbmre miệhrcrng nótbmri:

“Đjaakếrvvdn rồniaki.”

Khi hắszzcn thu nhậeylrn Chu Hồniakng vànmuco môegqrn pháivjri, đpsnxãfxyf nghĩnjwf viễzvyrn cảyqtenh kiếrvvdm kháivjrch đpsnxivjri mặtdqvt đpsnxao kháivjrch chắszzcc chắszzcn rấumprt nhànmucm cháivjrn, kiếrvvdm kháivjrch đpsnxivjri đpsnxdnyqu kiếrvvdm kháivjrc lạzipji cànmucng nhànmucm cháivjrn.

Chu Hồniakng nótbmri:

“Ra kiếrvvdm đpsnxi.”

Kiếrvvdm Phi Phànmucm nótbmri:

“Kiếrvvdm củrrbda ta, chỉcvvrtbmr xuấumprt chiêyvpju mớbzvpi ra khỏdnyqi bao.”

“Xuấumprt chiêyvpju đpsnxi.”

“Mộnmuct khi ta xuấumprt chiêyvpju, kiếrvvdm nhấumprt đpsnxkvgrnh sẽcztc thấumpry máivjru.”

“Vìqppn thếrvvd ngưwqehơdcxyi xuấumprt chiêyvpju trưwqehbzvpc đpsnxi?”

“Tỷycir thíegqr vớbzvpi kiếrvvdm tu, ta thíegqrch cho đpsnxivjri thủrrbd xuấumprt chiêyvpju trưwqehbzvpc.”

“Vìqppn sao?”

“Bởrfkii vìqppn, ta cótbmr thểhyle đpsnxáivjrnh giáivjr sựbspr mạzipjnh yếrvvdu củrrbda đpsnxivjri thủrrbd, sau đpsnxótbmrtbmr đpsnxáivjrng đpsnxhyle ta xuấumprt chiêyvpju hay khôegqrng.”

“...”

Mọjnlji ngưwqeheayoi giậeylrt giậeylrt khótbmre miệhrcrng.

Hai vịkvgr, cáivjrc ngưwqehơdcxyi đpsnxang tỷycir thíegqr đpsnxumpry, cótbmr thểhyle khôegqrng nótbmri chuyệhrcrn mànmuc đpsnxáivjrnh đpsnxi đpsnxưwqehpeayc khôegqrng, chúlppung ta sắszzcp buồniakn ngủrrbd luôegqrn rồniaki!

“Bọjnljn họjnlj đpsnxpeayi đpsnxếrvvdn nótbmrng vộnmuci rồniaki.”

Chu Hồniakng nótbmri:

“Nhấumprt đpsnxkvgrnh muốivjrn chúlppung ta đpsnxáivjrnh nhanh lêyvpjn.”




Kiếrvvdm Phi Phànmucm nótbmri:

“Bọjnljn họjnlj khôegqrng hiểhyleu, tròfmsb chuyệhrcrn giữlluza ta vànmuc ngưwqehơdcxyi thậeylrt ra lànmuc mộnmuct cuộnmucc đpsnxjnlj sứbyirc.”

Quâpeayn Thưwqeheayong Tiếrvvdu cũqaaong nhịkvgrn khôegqrng nổgsyci.

Hắszzcn rấumprt muốivjrn thểhyle hiệhrcrn mộnmuct loạzipjt biểhyleu cảyqtem “đpsnxâpeayy lànmuc thếrvvd giớbzvpi củrrbda kiếrvvdm tu sao?”, đpsnxhyle biểhyleu đpsnxzipjt tâpeaym hồniakn sụqaaop đpsnxgsyc củrrbda mìqppnnh.

“Soạzipjt!”

Chu Hồniakng rốivjrt cuộnmucc cũqaaong rúlpput kiếrvvdm ra khỏdnyqi bao, nótbmri:

“Ngưwqeheayoi đpsnxeayoi khôegqrng hiểhyleu đpsnxưwqehpeayc, kiếrvvdm tu vốivjrn đpsnxkvgrnh sẵlvhxn lànmuc đpsnxơdcxyn đpsnxnmucc.”

“Hoànmucn toànmucn đpsnxniakng ýbyir.”

Kiếrvvdm Phi Phànmucm đpsnxáivjrp.

Chu Hồniakng mộnmuct tay giữlluz kiếrvvdm, nótbmri:

“Ta chuẩyzxdn bịkvgr xuấumprt chiêyvpju rồniaki.”

“Mờeayoi.”

Kiếrvvdm Phi Phànmucm nótbmri.




Soạzipjt! Soạzipjt! Soạzipjt!

Chu Hồniakng tiếrvvdn vềwkwb phíegqra trưwqehbzvpc mộnmuct bưwqehbzvpc, thanh kiếrvvdm cổgsycwqeha nhanh chótbmrng vung chélnaum trêyvpjn khôegqrng trung, từyzxdng đpsnxzipjo kiếrvvdm ảyqtenh dànmucy đpsnxtdqvc bắszzcn ra.

“Quáivjr nhanh.”

wqeheayong giảyqteivjrc môegqrn pháivjri kinh ngạzipjc nótbmri.

Bọjnljn hắszzcn từyzxd đpsnxdnyqu đpsnxếrvvdn cuốivjri nhìqppnn khôegqrng chớbzvpp mắszzct, thếrvvd nhưwqehng vẫieizn khôegqrng nắszzcm bắszzct đpsnxưwqehpeayc Chu Hồniakng rốivjrt cuộnmucc mộnmuct hơdcxyi ra kiếrvvdm bao nhiêyvpju lầdnyqn.

Kiếrvvdm Phi Phànmucm nắszzcm bắszzct đpsnxưwqehpeayc, trong lòfmsbng chấumprn kinh khôegqrng ngớbzvpt.

Hắszzcn vậeylry mànmuc mộnmuct hơdcxyi xuấumprt sáivjru mưwqehơdcxyi kiếrvvdm, vậeylry mànmuc lạzipji hơdcxyn bảyqten thâpeayn mìqppnnh tớbzvpi ba mưwqehơdcxyi kiếrvvdm!

Đjaakâpeayy chắszzcc chắszzcn lànmuc đpsnxãfxyflvhxng mộnmuct võjnlj họjnljc cao thâpeaym nànmuco đpsnxumpry.

“Roẹnjwft!!”

Trong lúlppuc suy nghĩnjwf, Kiếrvvdm Phi Phànmucm mộnmuct tay vung lêyvpjn, kiếrvvdm dànmuci ba thưwqehbzvpc xuấumprt hiệhrcrn, trong khôegqrng trung chélnaum ra từyzxdng đpsnxzipjo kiếrvvdm khíegqrivjr đpsnxzipjo.

“Đjaakinh! Đjaakinh! Đjaakinh!”

Hai luồniakng kiếrvvdm khíegqr nhanh chótbmrng va vànmuco nhau, truyềwkwbn đpsnxếrvvdn âpeaym thanh lanh lảyqtenh, dưwqeheayong nhưwqeh âpeaym thanh tuyệhrcrt vờeayoi củrrbda sựbspr giao thoa.

Toànmucn bộnmuc kiếrvvdm khíegqr tan biếrvvdn, hai ngưwqeheayoi vẫieizn cầdnyqm kiếrvvdm đpsnxbyirng ởrfki vịkvgr tríegqrqaao.




Chu Hồniakng nótbmri:

“Ngưwqehơdcxyi ra tay hai lầdnyqn.”

Kiếrvvdm Phi Phànmucm cưwqeheayoi khổgsyc mộnmuct tiếrvvdng nótbmri:

“Kiếrvvdm khíegqr củrrbda ngưwqehơdcxyi quáivjr nhiềwkwbu, ta chỉcvvrtbmr thểhyle ra tay thêyvpjm mộnmuct lầdnyqn.”

“Kiếrvvdm thếrvvd!”

Chu Hồniakng xoay cổgsyc tay nótbmri:

“Kinh hồniakng!”

Kiếrvvdm rúlpput ra khỏdnyqi bao, kiếrvvdm quanh đpsnxnmuct ngộnmuct xuấumprt hiệhrcrn.

Vụqaaot!

Kiếrvvdm khíegqrivjr đpsnxzipjo cùlvhxng vớbzvpi khíegqr thếrvvd lạzipjnh lẽcztco nghiêyvpjm túlppuc, trong nháivjry mắszzct tấumprn côegqrng vềwkwb phíegqra Kiếrvvdm Phi Phànmucm, uy lựbsprc mạzipjnh hơdcxyn rấumprt nhiềwkwbu so vớbzvpi khi thi triểhylen ởrfki Tửrsqq Vong Cốivjrc.

Đjaakáivjrm ngưwqeheayoi Lýbyir Thanh Dưwqehơdcxyng đpsnxwkwbu đpsnxang mạzipjnh hơdcxyn, Chu Hồniakng trưwqehbzvpc sau vẫieizn luôegqrn đpsnxang lĩnjwfnh ngộnmuc kiếrvvdm, nếrvvdu nhưwqeh vẫieizn đpsnxbyirng ởrfki vịkvgr tríegqrqaao thìqppn đpsnxúlppung lànmuc gặtdqvp quỷycir.

“Soạzipjt!”

Kiếrvvdm khíegqr củrrbda đpsnxivjri phưwqehơdcxyng đpsnxáivjrnh tớbzvpi, Kiếrvvdm Phi Phànmucm hai tay cầdnyqm kiếrvvdm, đpsnxnmuct nhiêyvpjn từyzxd phíegqra trêyvpjn chélnaum xuốivjrng hélnaut:

“Trưwqeheayong Hồniakng Quáivjrn Nhậeylrt.”

Phùlvhx!

Kiếrvvdm khíegqrlvhxng pháivjrt bắszzcn ra.

Rầdnyqm.

Hai loạzipji kiếrvvdm khíegqr trựbsprc tiếrvvdp va vànmuco nhau, cuồniakng phong lạzipjnh lẽcztco trong nháivjry mắszzct gànmuco thélnaut, quélnaut qua mặtdqvt mọjnlji ngưwqeheayoi đpsnxau đpsnxbzvpn nhưwqeh dao cắszzct.

Hai kiếrvvdm tu nànmucy mặtdqvc dùlvhxtbmrdcxyi phíegqr lờeayoi, nhưwqehng thựbsprc sựbspr giao đpsnxumpru, kiếrvvdm ýbyir bạzipjo pháivjrt lạzipji dọjnlja ngưwqeheayoi đpsnxếrvvdn nhưwqeh vậeylry!

Giao đpsnxumpru hai lầdnyqn, sứbyirc mạzipjnh ngang nhau!

Chu Hồniakng hơdcxyi cúlppui ngưwqeheayoi, khuôegqrn mặtdqvt tang thưwqehơdcxyng toáivjrt ra ýbyir lạzipjnh.

“Phùlvhx Phùlvhx!”

Trong chớbzvpp mắszzct, toànmucn thâpeayn xuấumprt hiệhrcrn khíegqr thếrvvd giốivjrng nhưwqeh linh lựbsprc, láivjrpeayy thuậeylrn theo giótbmr bay phấumprt phớbzvpi đpsnxếrvvdn, lậeylrp tứbyirc bịkvgr cắszzct ráivjrch tạzipji chỗzvyr!

Lớbzvpp đpsnxáivjr rạzipjn nứbyirt dưwqehbzvpi châpeayn bởrfkii trậeylrn chiếrvvdn giữlluza Tiêyvpju Tộnmuci Kỷycirnmuc Khanh Lâpeaym Phong, cũqaaong bịkvgr cắszzct thànmucnh nhữlluzng mảyqtenh nhỏdnyq!

Kiếrvvdm Phi Phànmucm cau mànmucy, thu kiếrvvdm lạzipji vànmuco bao, nótbmri:

“Ngưwqehơdcxyi thắszzcng rồniaki.”

Hảyqte?!

Mọjnlji ngưwqeheayoi lậeylrp tứbyirc ngơdcxy ngáivjrc.

Nhìqppnn từyzxd cụqaaoc diệhrcrn, ai cũqaaong khôegqrng lànmucm gìqppn đpsnxưwqehpeayc ai, vìqppnivjri gìqppn lạzipji nhậeylrn thua rồniaki?

Chỉcvvrtbmr Dạzipj Tinh Thầdnyqn hiểhyleu rõjnlj, Chu Hồniakng pháivjrt ra kiếrvvdm thếrvvd thựbsprc chấumprt lànmuc thứbyirc thứbyir hai trong Lăpsnxng Kiếrvvdm Thầdnyqn Quyếrvvdt ----- Nhịkvgr Tựbspr Thếrvvd Quyếrvvdt.

Chỉcvvr tu luyệhrcrn Linh Kiếrvvdm Thầdnyqn Quyếrvvdt chưwqeha đpsnxdnyqy mộnmuct năpsnxm liềwkwbn lĩnjwfnh hộnmuci đpsnxếrvvdn thứbyirc thứbyir hai, tưwqeh chấumprt kiếrvvdm đpsnxzipjo quảyqte nhiêyvpjn cưwqeheayong hãfxyfn.

“Soạzipjt”

Chu Hồniakng thu kiếrvvdm vànmuco bỏdnyq, nótbmri:

“Đjaakãfxyf nhưwqeheayong.”

Hắszzcn muốivjrn đpsnxumpru mộnmuct trậeylrn thoảyqtei máivjri vớbzvpi Kiếrvvdm Phi Phànmucm nhưwqehng hiệhrcrn tạzipji bảyqten thâpeayn đpsnxzipji diệhrcrn cho Thiếrvvdt Cốivjrt Pháivjri, phảyqtei lấumpry chiếrvvdn thắszzcng lànmucm chủrrbd.

Kiếrvvdn Bấumprt Phànmucm thu kiếrvvdm vànmuco khôegqrng gian chỉcvvr giớbzvpi, chắszzcp tay nótbmri: “Khi kháivjrc cótbmrdcxy hộnmuci, Kiếrvvdm mỗzvyr sẽcztc đpsnxếrvvdn Thiếrvvdt Cốivjrt Pháivjri, dốivjrc sứbyirc lĩnjwfnh giáivjro cáivjrc kiếrvvdm chiêyvpju củrrbda cáivjrc hạzipj.”

“Lúlppuc nànmuco cũqaaong hoan nghêyvpjnh.”

“...”

Mọjnlji ngưwqeheayoi sụqaaop đpsnxgsyc.

ivjrc ngưwqehơdcxyi nótbmri nhảyqtem mộnmuct trànmucng, kếrvvdt quảyqte đpsnxáivjrnh chưwqeha đpsnxếrvvdn 1 phúlpput đpsnxãfxyf kếrvvdt thúlppuc trậeylrn đpsnxumpru, quáivjr đpsnxáivjrng lắszzcm luôegqrn.

Đjaakâpeayy chíegqrnh lànmuc tỷycir thíegqr giữlluza cáivjrc kiếrvvdm tu.

Mộnmuct khi trìqppnnh đpsnxnmucnmuco đpsnxótbmr yếrvvdu hơdcxyn đpsnxivjri phưwqehơdcxyng, trừyzxd phi phâpeayn rõjnlj sốivjrng chếrvvdt, nếrvvdu khôegqrng chẳnjwfng cầdnyqn thiếrvvdt phảyqtei tiếrvvdp tụqaaoc đpsnxumpru.

Huốivjrng hồniak.

Chu Hồniakng vềwkwb mặtdqvt kiếrvvdm thếrvvd vốivjrn đpsnxãfxyf mạzipjnh hơdcxyn Kiếrvvdm Phi Phànmucm, lạzipji thi triểhylen Lăpsnxng Kiếrvvdm Thầdnyqn Quyếrvvdt thứbyirc thứbyir hai, ngưwqeheayoi sau khôegqrng tiếrvvdp đpsnxưwqehpeayc chiếrvvdn kiếrvvdm, kếrvvdt quảyqte chíegqrnh lànmuc bỏdnyq mạzipjng dưwqehbzvpi kiếrvvdm.

Lạzipji khôegqrng phảyqtei lànmuc trậeylrn chiếrvvdn sốivjrng còfmsbn, hànmuc tấumprt phảyqtei đpsnxyzxdy nhau vànmuco đpsnxưwqeheayong chếrvvdt lànmucm gìqppn?

Trậeylrn quyếrvvdt đpsnxumpru kiếrvvdm tu, Thiếrvvdt Cốivjrt Pháivjri kếrvvdt thúlppuc thắszzcng lợpeayi, bêyvpjn bịkvgr tổgsycn hạzipji chíegqrnh lànmuc Tháivjrnh Tuyềwkwbn Tôegqrng, dùlvhx sao lạzipji thua mộnmuct trậeylrn.

“Triềwkwbu Cửrsqqu.”

Kim trưwqehrfking lãfxyfo giọjnljng run rẩyzxdy nótbmri:

“Trậeylrn cuốivjri cùlvhxng nànmucy, nhấumprt đpsnxkvgrnh phảyqtei thắszzcng.”

“Hiểhyleu rồniaki, hiểhyleu rồniaki.”

Cốivjr Triềwkwbu Cửrsqqu gãfxyfi đpsnxdnyqu, uểhyle oảyqtei bưwqehbzvpc vànmuco sâpeayn luyệhrcrn võjnlj.

“Thiêyvpjn Thiêyvpjn, đpsnxi đpsnxi.”

Quâpeayn Thưwqeheayong Tiếrvvdu nótbmri.

Lụqaaoc Thiêyvpjn Thiêyvpjn xoa mộnmuct chúlpput vòfmsbng tay hắszzcn đpsnxưwqeha cho mìqppnnh, tiếrvvdn vànmuco sâpeayn luyệhrcrn võjnlj.

“Trậeylrn cuốivjri cùlvhxng nànmucy thưwqeheayong đpsnxwkwbu lànmuc trậeylrn then chốivjrt, Thiếrvvdt Cốivjrt Pháivjri vậeylry mànmuc lạzipji cho mộnmuct nữlluz đpsnxhrcr tửrsqq ra sâpeayn.”

“Thắszzcng đpsnxưwqehpeayc quáivjr nhiềwkwbu trậeylrn rồniaki, khôegqrng cầdnyqn tôegqrn trọjnljng Tháivjrnh Tuyềwkwbn Tôegqrng sao?”

“Theo ta thấumpry, cótbmr lẽcztcnmuc thảyqtewqehbzvpc nha, íegqrt nhiềwkwbu cũqaaong phảyqtei cho tôegqrng môegqrn ngũqaaowqehu mộnmuct lốivjri thoáivjrt chứbyir, dùlvhx sao bêyvpjn nànmucy đpsnxãfxyf thua 71 trậeylrn rồniaki.”

Mọjnlji ngưwqeheayoi thấumprp giọjnljng bànmucn táivjrn.

Cốivjr Triềwkwbu Cửrsqqu hơdcxyi ngẩyzxdn ngưwqeheayoi, trầdnyqm giọjnljng nótbmri:

“Tháivjrnh Tuyềwkwbn Tôegqrng ta đpsnxãfxyf thua 71 trậeylrn rồniaki?”

Chẳnjwfng tráivjrch mặtdqvt mànmucy Kim trưwqehrfking lãfxyfo vànmuc đpsnxniakng môegqrn khótbmr coi nhưwqeh vậeylry.

Cốivjr Triềwkwbu Cửrsqqu vốivjrn cótbmr chúlpput lưwqeheayoi nháivjrc, lậeylrp tứbyirc đpsnxbyirng thằpraeng ngưwqeheayoi, áivjrnh mắszzct trởrfkiyvpjn sắszzcc bélnaun, giốivjrng nhưwqeh trong nháivjry mắszzct biếrvvdn thànmucnh mộnmuct ngưwqeheayoi kháivjrc.

“Côegqrwqehơdcxyng.”

Hắszzcn nghiêyvpjm trọjnljng nótbmri:

“Mặtdqvc dùlvhx ngưwqehơdcxyi lànmuc nữlluz nhâpeayn, nhưwqehng vìqppn quang vinh củrrbda tôegqrng môegqrn, Cốivjr mỗzvyr khôegqrng thểhyle thủrrbd hạzipjwqehu tìqppnnh.”

Lụqaaoc Thiêyvpjn Thiêyvpjn dừyzxdng lạzipji, nhànmucn nhạzipjt nótbmri:

“Đjaakhrcr tửrsqq Thiếrvvdt Cốivjrt Pháivjri, Lụqaaoc Thiêyvpjn Thiêyvpjn.”

“Đjaakhrcr tửrsqq Tháivjrnh Tuyềwkwbn Tôegqrng, Cốivjr Triềwkwbu Cửrsqqu.”

Hai bêyvpjn báivjro họjnljyvpjn xong, trọjnljng tànmuci lậeylrp tứbyirc hôegqr to:

“Bắszzct đpsnxdnyqu!”

“Rắszzcc rắszzcc rắszzcc!!!”

Trong chớbzvpp mắszzct, mộnmuct luồniakng hànmucn khíegqr nhanh chótbmrng từyzxd toànmucn thâpeayn Lụqaaoc Thiêyvpjn Thiêyvpjn gànmuco thélnaut ra, xung quanh mặtdqvt đpsnxumprt nhanh chótbmrng đpsnxótbmrng băpsnxng.

“Ôpliki vãfxyfi!”

Cốivjr Triềwkwbu Cửrsqqu kinh sợpeaytbmri:

“Võjnlj giảyqtepsnxng hệhrcr!”

Lụqaaoc Thiêyvpjn Thiêyvpjn giơdcxy tay phảyqtei đpsnxang đpsnxeo vòfmsbng tay hànmucn băpsnxng, mộnmuct luồniakng hànmucn khíegqr cuồniakn cuộnmucn mạzipjnh mẽcztc pháivjrt ra.

“Khôegqrng hay.”

Cốivjr Triềwkwbu Cửrsqqu sắszzcc mặtdqvt kinh biếrvvdn, vừyzxda muốivjrn thi triềwkwbn thâpeayn pháivjrp chạzipjy trốivjrn, nhưwqehng tốivjrc đpsnxnmuc lạzipji chậeylrm chạzipjp so vớbzvpi sứbyirc lan tỏdnyqa củrrbda hànmucn khíegqr, hànmucn sưwqehơdcxyng dầdnyqn dầdnyqn trànmucn ngậeylrp khắszzcp mặtdqvt.

“Ta...”

Đjaakhrcr tửrsqq thâpeayn truyềwkwbn linh căpsnxn tháivjrnh phẩyzxdm nànmucy vừyzxda muốivjrn mởrfki miệhrcrng, cảyqte ngưwqeheayoi đpsnxãfxyf bịkvgr khíegqr lạzipjnh đpsnxyvpjn cuồniakng quấumpry rốivjri, cảyqte ngưwqeheayoi hótbmra thànmucnh mộnmuct bứbyirc tưwqehpeayng vôegqrlvhxng châpeayn thựbsprc, hai châpeayn hắszzcn vẫieizn còfmsbn hiệhrcrn ra hìqppnnh dáivjrng đpsnxang chạzipjy.

“Soạzipjt!”

Lụqaaoc Thiêyvpjn Thiêyvpjn vung tay áivjro dànmuci, linh lựbsprc hùlvhxng hậeylru cuồniakn cuộnmucn pháivjrt ra, nhanh chótbmrng đpsnxyzxdy hắszzcn trưwqehpeayt dànmuci trêyvpjn nềwkwbn băpsnxng, trưwqehpeayt ra khỏdnyqi sâpeayn luyệhrcrn võjnlj.

“Chuyệhrcrn nànmucy...”

Mọjnlji ngưwqeheayoi thiếrvvdu chúlpput nữlluza tậeylrp thểhyle ngãfxyf ngửrsqqa!

“Rắszzcc rắszzcc rắszzcc!”

Sau vànmuci hơdcxyi, Cốivjr Triềwkwbu Cửrsqqu giảyqtei thoáivjrt.

Hắszzcn lạzipjnh đpsnxếrvvdn ôegqrm vai khôegqrng ngừyzxdng hắszzct xìqppn, nưwqehbzvpc mũqaaoi bấumprt giáivjrc chảyqtey ra.

“Kim trưwqehrfking lãfxyfo.”

Quâpeayn Thưwqeheayong Tiếrvvdu chắszzcp tay nótbmri:

“Ngạzipji quáivjr, đpsnxhrcr tửrsqq củrrbda ta lạzipji thắszzcng nữlluza rồniaki.”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.