Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 291 : Thắng bảy mươi hai trận!

    trước sau   
Chu Hồwvepng vàljqd Kiếllhhm Phi Phàljqdm cátobvch nhau vàljqdi méfisft, kiếllhhm ýcuqq phófisfng ra bắerxvt đuwmrzykju giao chiếllhhn, kinh hãuangi làljqdm mọhrjui ngưygtziyzzi àljqdo àljqdo lùnwlli vềjnou phífisfa sau.

Kiếllhhm tu đuwmrúrrtzng làljqd kiếllhhm tu, quảdjgg nhiêmvzjn khôyqrung giốedzlng vớlwzqi sốedzl đuwmrôyqrung!

Rấfgbtt nhiềjnouu võkpsa giảdjggdbgtm mộzbfx muốedzln chếllhht.

Kiếllhhm lạpdrdi làljqd mộzbfxt binh khífisf thưygtziyzzng dùnwllng, nếllhhu nhưygtz trởjngd thàljqdnh mộzbfxt kiếllhhm tu, bảdjggn thâdbgtn cũerxvng tăjbjrng lêmvzjn khôyqrung ífisft đuwmrzbfx trâdbgtu bòcpao!

Đrcqjátobvng tiếllhhc.

mvzju cầzykju trởjngd thàljqdnh mộzbfxt kiếllhhm tu quátobvljqd khắerxvc, cũerxvng khôyqrung phảdjggi ai cũerxvng muốedzln làljqdfisf thểtcut trởjngd thàljqdnh.




Cho dùnwll Quâdbgtn Thưygtziyzzng Tiếllhhu cófisf hệguuv thốedzlng trong tay cófisf nhiềjnouu vậrcqjt phẩlodlm thầzykjn kỳzxpm, khôyqrung cófisfygtz chấfgbtt kiếllhhm tu vẫfvyvn chỉywvrfisf thểtcut ngoan ngoãuangn làljqdm mộzbfxt võkpsa tu.

Dạpdrd đuwmrếllhh trùnwllng sinh nhưygtz Dạpdrd Tinh Thầzykjn mặfuzsc dùnwll tu luyệguuvn đuwmrưygtznfcbc Lăjbjrng Kiếllhhm Thầzykjn Quyếllhht, vẫfvyvn chỉywvrljqd mộzbfxt võkpsa tu, khôyqrung cátobvch nàljqdo đuwmrxjbfng cùnwllng mộzbfxt chỗuwmr vớlwzqi kiếllhhm tu.

“Bắerxvt đuwmrzykju!”

Trọhrjung tàljqdi hôyqru to.

Chu Hồwvepng vàljqd Kiếllhhm Phi Phàljqdm trưygtzlwzqc sau nhìkxfzn chằyesim chằyesim đuwmredzli phưygtzơkpsang.

Chốedzlc látobvt, hai ngưygtziyzzi khôyqrung hẹtobvn màljqdnwllng lùnwlli vềjnou phífisfa sau mưygtziyzzi bưygtzlwzqc, duy trìkxfz khoảdjggng cátobvch đuwmrpvli giữhhaca hai bêmvzjn.

Hai ngưygtziyzzi khôyqrung bộzbfxc phátobvt khífisf thếllhh, khôyqrung bộzbfxc phátobvt linh lựzbfxc, cứxjbf nhưygtz vậrcqjy ngưygtzơkpsai nhìkxfzn ta ta nhìkxfzn ngưygtzơkpsai, cảdjggnh tưygtznfcbng nhưygtz giốedzlng nhưygtz mộzbfxt cảdjggnh dừeufgng trong phim.

Quâdbgtn Thưygtziyzzng Tiếllhhu giậrcqjt giậrcqjt khófisfe miệguuvng nófisfi:

“Đrcqjếllhhn rồwvepi.”

Khi hắerxvn thu nhậrcqjn Chu Hồwvepng vàljqdo môyqrun phátobvi, đuwmrãuang nghĩwvep viễzykjn cảdjggnh kiếllhhm khátobvch đuwmredzli mặfuzst đuwmrao khátobvch chắerxvc chắerxvn rấfgbtt nhàljqdm chátobvn, kiếllhhm khátobvch đuwmredzli đuwmrzykju kiếllhhm khátobvc lạpdrdi càljqdng nhàljqdm chátobvn.

Chu Hồwvepng nófisfi:

“Ra kiếllhhm đuwmri.”

Kiếllhhm Phi Phàljqdm nófisfi:

“Kiếllhhm củpvlia ta, chỉywvrfisf xuấfgbtt chiêmvzju mớlwzqi ra khỏtekai bao.”

“Xuấfgbtt chiêmvzju đuwmri.”

“Mộzbfxt khi ta xuấfgbtt chiêmvzju, kiếllhhm nhấfgbtt đuwmrfvyvnh sẽhmbv thấfgbty mátobvu.”

“Vìkxfz thếllhh ngưygtzơkpsai xuấfgbtt chiêmvzju trưygtzlwzqc đuwmri?”

“Tỷhrju thífisf vớlwzqi kiếllhhm tu, ta thífisfch cho đuwmredzli thủpvli xuấfgbtt chiêmvzju trưygtzlwzqc.”

“Vìkxfz sao?”

“Bởjngdi vìkxfz, ta cófisf thểtcut đuwmrátobvnh giátobv sựzbfx mạpdrdnh yếllhhu củpvlia đuwmredzli thủpvli, sau đuwmrófisffisf đuwmrátobvng đuwmrtcut ta xuấfgbtt chiêmvzju hay khôyqrung.”

“...”

Mọhrjui ngưygtziyzzi giậrcqjt giậrcqjt khófisfe miệguuvng.

Hai vịfvyv, cátobvc ngưygtzơkpsai đuwmrang tỷhrju thífisf đuwmrfgbty, cófisf thểtcut khôyqrung nófisfi chuyệguuvn màljqd đuwmrátobvnh đuwmri đuwmrưygtznfcbc khôyqrung, chúrrtzng ta sắerxvp buồwvepn ngủpvli luôyqrun rồwvepi!

“Bọhrjun họhrju đuwmrnfcbi đuwmrếllhhn nófisfng vộzbfxi rồwvepi.”

Chu Hồwvepng nófisfi:

“Nhấfgbtt đuwmrfvyvnh muốedzln chúrrtzng ta đuwmrátobvnh nhanh lêmvzjn.”




Kiếllhhm Phi Phàljqdm nófisfi:

“Bọhrjun họhrju khôyqrung hiểtcutu, tròcpao chuyệguuvn giữhhaca ta vàljqd ngưygtzơkpsai thậrcqjt ra làljqd mộzbfxt cuộzbfxc đuwmrhrju sứxjbfc.”

Quâdbgtn Thưygtziyzzng Tiếllhhu cũerxvng nhịfvyvn khôyqrung nổdrdfi.

Hắerxvn rấfgbtt muốedzln thểtcut hiệguuvn mộzbfxt loạpdrdt biểtcutu cảdjggm “đuwmrâdbgty làljqd thếllhh giớlwzqi củpvlia kiếllhhm tu sao?”, đuwmrtcut biểtcutu đuwmrpdrdt tâdbgtm hồwvepn sụfyxzp đuwmrdrdf củpvlia mìkxfznh.

“Soạpdrdt!”

Chu Hồwvepng rốedzlt cuộzbfxc cũerxvng rúrrtzt kiếllhhm ra khỏtekai bao, nófisfi:

“Ngưygtziyzzi đuwmriyzzi khôyqrung hiểtcutu đuwmrưygtznfcbc, kiếllhhm tu vốedzln đuwmrfvyvnh sẵawpbn làljqd đuwmrơkpsan đuwmrzbfxc.”

“Hoàljqdn toàljqdn đuwmrwvepng ýcuqq.”

Kiếllhhm Phi Phàljqdm đuwmrátobvp.

Chu Hồwvepng mộzbfxt tay giữhhac kiếllhhm, nófisfi:

“Ta chuẩlodln bịfvyv xuấfgbtt chiêmvzju rồwvepi.”

“Mờiyzzi.”

Kiếllhhm Phi Phàljqdm nófisfi.




Soạpdrdt! Soạpdrdt! Soạpdrdt!

Chu Hồwvepng tiếllhhn vềjnou phífisfa trưygtzlwzqc mộzbfxt bưygtzlwzqc, thanh kiếllhhm cổdrdfygtza nhanh chófisfng vung chéfisfm trêmvzjn khôyqrung trung, từeufgng đuwmrpdrdo kiếllhhm ảdjggnh dàljqdy đuwmrfuzsc bắerxvn ra.

“Quátobv nhanh.”

ygtziyzzng giảdjggtobvc môyqrun phátobvi kinh ngạpdrdc nófisfi.

Bọhrjun hắerxvn từeufg đuwmrzykju đuwmrếllhhn cuốedzli nhìkxfzn khôyqrung chớlwzqp mắerxvt, thếllhh nhưygtzng vẫfvyvn khôyqrung nắerxvm bắerxvt đuwmrưygtznfcbc Chu Hồwvepng rốedzlt cuộzbfxc mộzbfxt hơkpsai ra kiếllhhm bao nhiêmvzju lầzykjn.

Kiếllhhm Phi Phàljqdm nắerxvm bắerxvt đuwmrưygtznfcbc, trong lòcpaong chấfgbtn kinh khôyqrung ngớlwzqt.

Hắerxvn vậrcqjy màljqd mộzbfxt hơkpsai xuấfgbtt sátobvu mưygtzơkpsai kiếllhhm, vậrcqjy màljqd lạpdrdi hơkpsan bảdjggn thâdbgtn mìkxfznh tớlwzqi ba mưygtzơkpsai kiếllhhm!

Đrcqjâdbgty chắerxvc chắerxvn làljqd đuwmrãuangnwllng mộzbfxt võkpsa họhrjuc cao thâdbgtm nàljqdo đuwmrfgbty.

“Roẹtobvt!!”

Trong lúrrtzc suy nghĩwvep, Kiếllhhm Phi Phàljqdm mộzbfxt tay vung lêmvzjn, kiếllhhm dàljqdi ba thưygtzlwzqc xuấfgbtt hiệguuvn, trong khôyqrung trung chéfisfm ra từeufgng đuwmrpdrdo kiếllhhm khífisftobv đuwmrpdrdo.

“Đrcqjinh! Đrcqjinh! Đrcqjinh!”

Hai luồwvepng kiếllhhm khífisf nhanh chófisfng va vàljqdo nhau, truyềjnoun đuwmrếllhhn âdbgtm thanh lanh lảdjggnh, dưygtziyzzng nhưygtz âdbgtm thanh tuyệguuvt vờiyzzi củpvlia sựzbfx giao thoa.

Toàljqdn bộzbfx kiếllhhm khífisf tan biếllhhn, hai ngưygtziyzzi vẫfvyvn cầzykjm kiếllhhm đuwmrxjbfng ởjngd vịfvyv trífisferxv.




Chu Hồwvepng nófisfi:

“Ngưygtzơkpsai ra tay hai lầzykjn.”

Kiếllhhm Phi Phàljqdm cưygtziyzzi khổdrdf mộzbfxt tiếllhhng nófisfi:

“Kiếllhhm khífisf củpvlia ngưygtzơkpsai quátobv nhiềjnouu, ta chỉywvrfisf thểtcut ra tay thêmvzjm mộzbfxt lầzykjn.”

“Kiếllhhm thếllhh!”

Chu Hồwvepng xoay cổdrdf tay nófisfi:

“Kinh hồwvepng!”

Kiếllhhm rúrrtzt ra khỏtekai bao, kiếllhhm quanh đuwmrzbfxt ngộzbfxt xuấfgbtt hiệguuvn.

Vụfyxzt!

Kiếllhhm khífisftobv đuwmrpdrdo cùnwllng vớlwzqi khífisf thếllhh lạpdrdnh lẽhmbvo nghiêmvzjm túrrtzc, trong nhátobvy mắerxvt tấfgbtn côyqrung vềjnou phífisfa Kiếllhhm Phi Phàljqdm, uy lựzbfxc mạpdrdnh hơkpsan rấfgbtt nhiềjnouu so vớlwzqi khi thi triểtcutn ởjngd Tửhhac Vong Cốedzlc.

Đrcqjátobvm ngưygtziyzzi Lýcuqq Thanh Dưygtzơkpsang đuwmrjnouu đuwmrang mạpdrdnh hơkpsan, Chu Hồwvepng trưygtzlwzqc sau vẫfvyvn luôyqrun đuwmrang lĩwvepnh ngộzbfx kiếllhhm, nếllhhu nhưygtz vẫfvyvn đuwmrxjbfng ởjngd vịfvyv trífisferxv thìkxfz đuwmrúrrtzng làljqd gặfuzsp quỷhrju.

“Soạpdrdt!”

Kiếllhhm khífisf củpvlia đuwmredzli phưygtzơkpsang đuwmrátobvnh tớlwzqi, Kiếllhhm Phi Phàljqdm hai tay cầzykjm kiếllhhm, đuwmrzbfxt nhiêmvzjn từeufg phífisfa trêmvzjn chéfisfm xuốedzlng héfisft:

“Trưygtziyzzng Hồwvepng Quátobvn Nhậrcqjt.”

Phùnwll!

Kiếllhhm khífisfnwllng phátobvt bắerxvn ra.

Rầzykjm.

Hai loạpdrdi kiếllhhm khífisf trựzbfxc tiếllhhp va vàljqdo nhau, cuồwvepng phong lạpdrdnh lẽhmbvo trong nhátobvy mắerxvt gàljqdo théfisft, quéfisft qua mặfuzst mọhrjui ngưygtziyzzi đuwmrau đuwmrlwzqn nhưygtz dao cắerxvt.

Hai kiếllhhm tu nàljqdy mặfuzsc dùnwllfisfkpsai phífisf lờiyzzi, nhưygtzng thựzbfxc sựzbfx giao đuwmrfgbtu, kiếllhhm ýcuqq bạpdrdo phátobvt lạpdrdi dọhrjua ngưygtziyzzi đuwmrếllhhn nhưygtz vậrcqjy!

Giao đuwmrfgbtu hai lầzykjn, sứxjbfc mạpdrdnh ngang nhau!

Chu Hồwvepng hơkpsai cúrrtzi ngưygtziyzzi, khuôyqrun mặfuzst tang thưygtzơkpsang toátobvt ra ýcuqq lạpdrdnh.

“Phùnwll Phùnwll!”

Trong chớlwzqp mắerxvt, toàljqdn thâdbgtn xuấfgbtt hiệguuvn khífisf thếllhh giốedzlng nhưygtz linh lựzbfxc, látobvdbgty thuậrcqjn theo giófisf bay phấfgbtt phớlwzqi đuwmrếllhhn, lậrcqjp tứxjbfc bịfvyv cắerxvt rátobvch tạpdrdi chỗuwmr!

Lớlwzqp đuwmrátobv rạpdrdn nứxjbft dưygtzlwzqi châdbgtn bởjngdi trậrcqjn chiếllhhn giữhhaca Tiêmvzju Tộzbfxi Kỷhrjuljqd Khanh Lâdbgtm Phong, cũerxvng bịfvyv cắerxvt thàljqdnh nhữhhacng mảdjggnh nhỏteka!

Kiếllhhm Phi Phàljqdm cau màljqdy, thu kiếllhhm lạpdrdi vàljqdo bao, nófisfi:

“Ngưygtzơkpsai thắerxvng rồwvepi.”

Hảdjgg?!

Mọhrjui ngưygtziyzzi lậrcqjp tứxjbfc ngơkpsa ngátobvc.

Nhìkxfzn từeufg cụfyxzc diệguuvn, ai cũerxvng khôyqrung làljqdm gìkxfz đuwmrưygtznfcbc ai, vìkxfztobvi gìkxfz lạpdrdi nhậrcqjn thua rồwvepi?

Chỉywvrfisf Dạpdrd Tinh Thầzykjn hiểtcutu rõkpsa, Chu Hồwvepng phátobvt ra kiếllhhm thếllhh thựzbfxc chấfgbtt làljqd thứxjbfc thứxjbf hai trong Lăjbjrng Kiếllhhm Thầzykjn Quyếllhht ----- Nhịfvyv Tựzbfx Thếllhh Quyếllhht.

Chỉywvr tu luyệguuvn Linh Kiếllhhm Thầzykjn Quyếllhht chưygtza đuwmrzykjy mộzbfxt năjbjrm liềjnoun lĩwvepnh hộzbfxi đuwmrếllhhn thứxjbfc thứxjbf hai, tưygtz chấfgbtt kiếllhhm đuwmrpdrdo quảdjgg nhiêmvzjn cưygtziyzzng hãuangn.

“Soạpdrdt”

Chu Hồwvepng thu kiếllhhm vàljqdo bỏteka, nófisfi:

“Đrcqjãuang nhưygtziyzzng.”

Hắerxvn muốedzln đuwmrfgbtu mộzbfxt trậrcqjn thoảdjggi mátobvi vớlwzqi Kiếllhhm Phi Phàljqdm nhưygtzng hiệguuvn tạpdrdi bảdjggn thâdbgtn đuwmrpdrdi diệguuvn cho Thiếllhht Cốedzlt Phátobvi, phảdjggi lấfgbty chiếllhhn thắerxvng làljqdm chủpvli.

Kiếllhhn Bấfgbtt Phàljqdm thu kiếllhhm vàljqdo khôyqrung gian chỉywvr giớlwzqi, chắerxvp tay nófisfi: “Khi khátobvc cófisfkpsa hộzbfxi, Kiếllhhm mỗuwmr sẽhmbv đuwmrếllhhn Thiếllhht Cốedzlt Phátobvi, dốedzlc sứxjbfc lĩwvepnh giátobvo cátobvc kiếllhhm chiêmvzju củpvlia cátobvc hạpdrd.”

“Lúrrtzc nàljqdo cũerxvng hoan nghêmvzjnh.”

“...”

Mọhrjui ngưygtziyzzi sụfyxzp đuwmrdrdf.

tobvc ngưygtzơkpsai nófisfi nhảdjggm mộzbfxt tràljqdng, kếllhht quảdjgg đuwmrátobvnh chưygtza đuwmrếllhhn 1 phúrrtzt đuwmrãuang kếllhht thúrrtzc trậrcqjn đuwmrfgbtu, quátobv đuwmrátobvng lắerxvm luôyqrun.

Đrcqjâdbgty chífisfnh làljqd tỷhrju thífisf giữhhaca cátobvc kiếllhhm tu.

Mộzbfxt khi trìkxfznh đuwmrzbfxljqdo đuwmrófisf yếllhhu hơkpsan đuwmredzli phưygtzơkpsang, trừeufg phi phâdbgtn rõkpsa sốedzlng chếllhht, nếllhhu khôyqrung chẳzxpmng cầzykjn thiếllhht phảdjggi tiếllhhp tụfyxzc đuwmrfgbtu.

Huốedzlng hồwvep.

Chu Hồwvepng vềjnou mặfuzst kiếllhhm thếllhh vốedzln đuwmrãuang mạpdrdnh hơkpsan Kiếllhhm Phi Phàljqdm, lạpdrdi thi triểtcutn Lăjbjrng Kiếllhhm Thầzykjn Quyếllhht thứxjbfc thứxjbf hai, ngưygtziyzzi sau khôyqrung tiếllhhp đuwmrưygtznfcbc chiếllhhn kiếllhhm, kếllhht quảdjgg chífisfnh làljqd bỏteka mạpdrdng dưygtzlwzqi kiếllhhm.

Lạpdrdi khôyqrung phảdjggi làljqd trậrcqjn chiếllhhn sốedzlng còcpaon, hàljqd tấfgbtt phảdjggi đuwmrlodly nhau vàljqdo đuwmrưygtziyzzng chếllhht làljqdm gìkxfz?

Trậrcqjn quyếllhht đuwmrfgbtu kiếllhhm tu, Thiếllhht Cốedzlt Phátobvi kếllhht thúrrtzc thắerxvng lợnfcbi, bêmvzjn bịfvyv tổdrdfn hạpdrdi chífisfnh làljqd Thátobvnh Tuyềjnoun Tôyqrung, dùnwll sao lạpdrdi thua mộzbfxt trậrcqjn.

“Triềjnouu Cửhhacu.”

Kim trưygtzjngdng lãuango giọhrjung run rẩlodly nófisfi:

“Trậrcqjn cuốedzli cùnwllng nàljqdy, nhấfgbtt đuwmrfvyvnh phảdjggi thắerxvng.”

“Hiểtcutu rồwvepi, hiểtcutu rồwvepi.”

Cốedzl Triềjnouu Cửhhacu gãuangi đuwmrzykju, uểtcut oảdjggi bưygtzlwzqc vàljqdo sâdbgtn luyệguuvn võkpsa.

“Thiêmvzjn Thiêmvzjn, đuwmri đuwmri.”

Quâdbgtn Thưygtziyzzng Tiếllhhu nófisfi.

Lụfyxzc Thiêmvzjn Thiêmvzjn xoa mộzbfxt chúrrtzt vòcpaong tay hắerxvn đuwmrưygtza cho mìkxfznh, tiếllhhn vàljqdo sâdbgtn luyệguuvn võkpsa.

“Trậrcqjn cuốedzli cùnwllng nàljqdy thưygtziyzzng đuwmrjnouu làljqd trậrcqjn then chốedzlt, Thiếllhht Cốedzlt Phátobvi vậrcqjy màljqd lạpdrdi cho mộzbfxt nữhhac đuwmrguuv tửhhac ra sâdbgtn.”

“Thắerxvng đuwmrưygtznfcbc quátobv nhiềjnouu trậrcqjn rồwvepi, khôyqrung cầzykjn tôyqrun trọhrjung Thátobvnh Tuyềjnoun Tôyqrung sao?”

“Theo ta thấfgbty, cófisf lẽhmbvljqd thảdjggygtzlwzqc nha, ífisft nhiềjnouu cũerxvng phảdjggi cho tôyqrung môyqrun ngũerxvygtzu mộzbfxt lốedzli thoátobvt chứxjbf, dùnwll sao bêmvzjn nàljqdy đuwmrãuang thua 71 trậrcqjn rồwvepi.”

Mọhrjui ngưygtziyzzi thấfgbtp giọhrjung bàljqdn tátobvn.

Cốedzl Triềjnouu Cửhhacu hơkpsai ngẩlodln ngưygtziyzzi, trầzykjm giọhrjung nófisfi:

“Thátobvnh Tuyềjnoun Tôyqrung ta đuwmrãuang thua 71 trậrcqjn rồwvepi?”

Chẳzxpmng trátobvch mặfuzst màljqdy Kim trưygtzjngdng lãuango vàljqd đuwmrwvepng môyqrun khófisf coi nhưygtz vậrcqjy.

Cốedzl Triềjnouu Cửhhacu vốedzln cófisf chúrrtzt lưygtziyzzi nhátobvc, lậrcqjp tứxjbfc đuwmrxjbfng thằyesing ngưygtziyzzi, átobvnh mắerxvt trởjngdmvzjn sắerxvc béfisfn, giốedzlng nhưygtz trong nhátobvy mắerxvt biếllhhn thàljqdnh mộzbfxt ngưygtziyzzi khátobvc.

“Côyqruygtzơkpsang.”

Hắerxvn nghiêmvzjm trọhrjung nófisfi:

“Mặfuzsc dùnwll ngưygtzơkpsai làljqd nữhhac nhâdbgtn, nhưygtzng vìkxfz quang vinh củpvlia tôyqrung môyqrun, Cốedzl mỗuwmr khôyqrung thểtcut thủpvli hạpdrdygtzu tìkxfznh.”

Lụfyxzc Thiêmvzjn Thiêmvzjn dừeufgng lạpdrdi, nhàljqdn nhạpdrdt nófisfi:

“Đrcqjguuv tửhhac Thiếllhht Cốedzlt Phátobvi, Lụfyxzc Thiêmvzjn Thiêmvzjn.”

“Đrcqjguuv tửhhac Thátobvnh Tuyềjnoun Tôyqrung, Cốedzl Triềjnouu Cửhhacu.”

Hai bêmvzjn bátobvo họhrjumvzjn xong, trọhrjung tàljqdi lậrcqjp tứxjbfc hôyqru to:

“Bắerxvt đuwmrzykju!”

“Rắerxvc rắerxvc rắerxvc!!!”

Trong chớlwzqp mắerxvt, mộzbfxt luồwvepng hàljqdn khífisf nhanh chófisfng từeufg toàljqdn thâdbgtn Lụfyxzc Thiêmvzjn Thiêmvzjn gàljqdo théfisft ra, xung quanh mặfuzst đuwmrfgbtt nhanh chófisfng đuwmrófisfng băjbjrng.

“Ôjhcoi vãuangi!”

Cốedzl Triềjnouu Cửhhacu kinh sợnfcbfisfi:

“Võkpsa giảdjggjbjrng hệguuv!”

Lụfyxzc Thiêmvzjn Thiêmvzjn giơkpsa tay phảdjggi đuwmrang đuwmreo vòcpaong tay hàljqdn băjbjrng, mộzbfxt luồwvepng hàljqdn khífisf cuồwvepn cuộzbfxn mạpdrdnh mẽhmbv phátobvt ra.

“Khôyqrung hay.”

Cốedzl Triềjnouu Cửhhacu sắerxvc mặfuzst kinh biếllhhn, vừeufga muốedzln thi triềjnoun thâdbgtn phátobvp chạpdrdy trốedzln, nhưygtzng tốedzlc đuwmrzbfx lạpdrdi chậrcqjm chạpdrdp so vớlwzqi sứxjbfc lan tỏtekaa củpvlia hàljqdn khífisf, hàljqdn sưygtzơkpsang dầzykjn dầzykjn tràljqdn ngậrcqjp khắerxvp mặfuzst.

“Ta...”

Đrcqjguuv tửhhac thâdbgtn truyềjnoun linh căjbjrn thátobvnh phẩlodlm nàljqdy vừeufga muốedzln mởjngd miệguuvng, cảdjgg ngưygtziyzzi đuwmrãuang bịfvyv khífisf lạpdrdnh đuwmrmvzjn cuồwvepng quấfgbty rốedzli, cảdjgg ngưygtziyzzi hófisfa thàljqdnh mộzbfxt bứxjbfc tưygtznfcbng vôyqrunwllng châdbgtn thựzbfxc, hai châdbgtn hắerxvn vẫfvyvn còcpaon hiệguuvn ra hìkxfznh dátobvng đuwmrang chạpdrdy.

“Soạpdrdt!”

Lụfyxzc Thiêmvzjn Thiêmvzjn vung tay átobvo dàljqdi, linh lựzbfxc hùnwllng hậrcqju cuồwvepn cuộzbfxn phátobvt ra, nhanh chófisfng đuwmrlodly hắerxvn trưygtznfcbt dàljqdi trêmvzjn nềjnoun băjbjrng, trưygtznfcbt ra khỏtekai sâdbgtn luyệguuvn võkpsa.

“Chuyệguuvn nàljqdy...”

Mọhrjui ngưygtziyzzi thiếllhhu chúrrtzt nữhhaca tậrcqjp thểtcut ngãuang ngửhhaca!

“Rắerxvc rắerxvc rắerxvc!”

Sau vàljqdi hơkpsai, Cốedzl Triềjnouu Cửhhacu giảdjggi thoátobvt.

Hắerxvn lạpdrdnh đuwmrếllhhn ôyqrum vai khôyqrung ngừeufgng hắerxvt xìkxfz, nưygtzlwzqc mũerxvi bấfgbtt giátobvc chảdjggy ra.

“Kim trưygtzjngdng lãuango.”

Quâdbgtn Thưygtziyzzng Tiếllhhu chắerxvp tay nófisfi:

“Ngạpdrdi quátobv, đuwmrguuv tửhhac củpvlia ta lạpdrdi thắerxvng nữhhaca rồwvepi.”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.