Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 289 : Chuyển bại thành thắng!

    trước sau   
Uỳtbvonh!

Trêttfon sâbpvrn luyệhnihn võeqqy, tiếfwlwng quyềbfign cưjfptwofpc vang lêttfon.

Đejymiềbfign Thấtdpet bịyhkh đtbvoáetnknh vămagxng ra ngoàjrgoi bởcpxxi vìvwvp thựrgdfc lựrgdfc yếfwlwu hơmgapn Nhiễziaxm Huy, hắrutin gian nan trụuziu vữopmlng ởcpxxhzyfp sâbpvrn, gưjfptơmgapng mặjvprt khókcuf coi xuấtdpet hiệhnihn nụuziujfptqnqni.

"Chuyệhnihn nàjrgoy. . ."

Mọtswdi ngưjfptqnqni trợccjyn mắrutit háetnk hốfsvfc mồhnihm.

Từvlwosqvec bắrutit đtbvohzyfu đtbvoếfwlwn giờqnqn, hai ngưjfptqnqni đtbvoãjtck giao thủeolbmgapn mưjfptqnqni chiêttfou.




Đejymhnih tửkcufeqqyjfpt tứrddk phẩonxem củeolba Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki ởcpxx trong tìvwvpnh thếfwlw hạwzmg phong, vẫrddkn luôfhnfn bịyhkh tấtdpen côfhnfng nhiềbfigu lầhzyfn, bấtdpet quáetnk vẫrddkn chưjfpta ngãjtck xuốfsvfng!

Thâbpvrn thểmjaejrgoy rốfsvft cuộqmepc tôfhnfi luyệhnihn bằkdykng cáetnki gìvwvp vậfmeqy!

Trong cùkyhong cấtdpep bậfmeqc Võeqqyjfpt cao đtbvojvprng, Đejymiềbfign Thấtdpet thua thiệhniht ba cấtdpep đtbvoqmep so vớwofpi Nhiễziaxm Huy, mặjvprc dùkyho bảnpkzn thâbpvrn cókcufeqqy họtswdc tămagxng phúsqvec, nhưjfptng rấtdpet khókcuf xoay chuyểmjaen tìvwvpnh thếfwlw.

Bấtdpet quáetnk đtbvovlwong quêttfon.

Hắrutin cũcfslng mộqmept mựrgdfc tôfhnfi luyệhnihn bêttfon trong tháetnkp rèkcufn luyệhnihn.

Mặjvprc dùkyho mứrddkc đtbvoqmepfhnfi luyệhnihn kéhzyfm hơmgapn bọtswdn ngưjfptqnqni yêttfou nghiệhniht nhưjfpt Tiêttfou Tộqmepi Kỷhzyf, thếfwlw nhưjfptng thâbpvrn thểmjaecfslng khôfhnfng hềbfig yếfwlwu kéhzyfm!

Nhiễziaxm Huy có thêttfỏ côfhnfng kíbfigch hắrutin, nhưjfptng muốfsvfn châbpvrn chíbfignh tổttfon thưjfptơmgapng, khôfhnfng phảnpkzi chuyệhnihn chỉjtckmagxm ba cúsqve đtbvotdpem làjrgokcuf thểmjaejrgom đtbvoưjfptccjyc.

Đejymhnih tửkcuf chỉjtck cầhzyfn từvlwong tôfhnfi luyệhnihn ởcpxx tầhzyfng mộqmept củeolba tháetnkp rèkcufn luyệhnihn, đtbvobfigu cókcuf mộqmept cáetnki ưjfptu đtbvoiểmjaem cựrgdfc lớwofpn, chíbfignh làjrgo da dàjrgoy thịyhkht béhzyfo!

"Ta muốfsvfn xem ngưjfptơmgapi cókcuf thểmjae chốfsvfng đtbvofwlw đtbvoếfwlwn khi nàjrgoo!"

Nhiễziaxm Huy lạwzmgi lầhzyfn nữopmla xôfhnfng lêttfon, ngưjfptng tụuziu linh lựrgdfc vàjrgoo quyềbfign đtbvohzyfu hung hămagxng tấtdpen côfhnfng.

Đejymiềbfign Thấtdpet tráetnknh néhzyf khôfhnfng thoáetnkt, chỉjtckkcuf thểmjaehzyfo giãjtckn khoảnpkzng cáetnkch, dùkyhong hai tay chốfsvfng lạwzmgi thếfwlwfhnfng, hai châbpvrn hưjfptwofpng mộqmept bêttfon kháetnkc lui lạwzmgi, làjrgom đtbvoếfwlwn mứrddkc khôfhnfng bịyhkh đtbvoáetnknh ra khỏoaqai sâbpvrn luyệhnihn võeqqy.

Soáetnkt! Soáetnkt!

Uỳtbvonh! Uỳtbvonh! Uỳtbvonh!




Nhiễziaxm Huy đtbvouổttfoi theo, đtbvoòqkwfn côfhnfng nhưjfpt cuồhnihng phong bãjtcko táetnkp.

Quyềbfign ảnpkznh liêttfon miêttfon khôfhnfng dứrddkt lấtdpep lókcufe trêttfon sâbpvrn luyệhnihn võeqqy, sókcufng khíbfig mộqmept đtbvoccjyt nốfsvfi tiếfwlwp mộqmept đtbvoccjyt!

Cao tầhzyfng Tháetnknh Tuyềbfign Tôfhnfng tìvwvpm vềbfig đtbvoưjfptccjyc mộqmept chúsqvet tưjfptơmgapi sáetnkng.

Từvlwosqvec khiêttfou chiếfwlwn đtbvoếfwlwn nay, đtbvoâbpvry làjrgo lầhzyfn đtbvohzyfu tiêttfon đtbvohnih tửkcuf bọtswdn hắrutin chèkcufn éhzyfp đtbvohnih tửkcuf Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki, đtbvofsvfi phưjfptơmgapng mặjvprc dùkyho đtbvoang cựrgdfc khổttfo chốfsvfng đtbvofwlw, nhưjfptng bạwzmgi trậfmeqn chỉjtckqkwfn làjrgo vấtdpen đtbvobfig thờqnqni gian màjrgo thôfhnfi.

Đejymúsqveng vậfmeqy.

Chỉjtckqkwfn làjrgo vấtdpen đtbvobfig thờqnqni gian.

Nhưjfptng quan trọtswdng làjrgo cầhzyfn đtbvoếfwlwn bao lâbpvru cho đtbvoeolb?

Uỳtbvonh!

Uỳtbvonh!

Uỳtbvonh!

Nhiễziaxm Huy vẫrddkn đtbvottfon cuồhnihng côfhnfng kíbfigch, Đejymiềbfign Thấtdpet chỉjtckkcuf thểmjae bịyhkh đtbvoqmepng phòqkwfng ngựrgdf, đtbvohnihng thờqnqni cấtdpep tốfsvfc lui lạwzmgi.

"Cókcuf chúsqvet phiềbfign phứrddkc."

jtckbpvrn Đejymkdykng nói.




jfptơmgapng Đejymôfhnfng Lâbpvrm nókcufi:

"Tháetnknh Tuyềbfign Tôfhnfng nókcufi thếfwlwjrgoo cũcfslng làjrgofhnfng môfhnfn cókcuf nộqmepi tìvwvpnh, đtbvohnih tửkcuf thâbpvrn truyềbfign cókcuf thựrgdfc lựrgdfc rấtdpet mạwzmgnh, đtbvohnih tửkcuf Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki chốfsvfng đtbvofwlw khôfhnfng đtbvoưjfptccjyc dẫrddkn đtbvoếfwlwn bạwzmgi trậfmeqn làjrgo chuyệhnihn hợccjyp tìvwvpnh hợccjyp lýqnqn."

Thămagx́ng hơmgapn sáetnku mưjfptơmgapi trậfmeqn, thua mộqmept trậfmeqn cũcfslng chẳjvprng nhằkdykm nhòqkwfvwvp.

Sai rồhnihi!

Đejymiềbfign Thấtdpet khôfhnfng muốfsvfn thua.

Hắrutin muốfsvfn ởcpxx trưjfptwofpc mặjvprt chưjfptcpxxng môfhnfn vàjrgo đtbvohnihng môfhnfn, kéhzyfo dàjrgoi mạwzmgch toàjrgon thắruting củeolba Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki!

Uỳtbvonh!

Nhiễziaxm Huy mộqmept lầhzyfn nữopmla tung ra Tam Thậfmeqp Lụuziuc Bộqmep Thôfhnfng Thiêttfon Quyềbfign, đtbvoáetnknh cảnpkz ngưjfptqnqni Đejymiềbfign Thấtdpet đtbvoếfwlwn sáetnkt rìvwvpa khu vựrgdfc sâbpvrn luyệhnihn võeqqy, sau đtbvoókcuf thuậfmeqn thếfwlwfhnfng lêttfon.

Xoáetnkt xoáetnkt xoáetnkt!

Đejymiềbfign Thấtdpet ổttfon đtbvoyhkhnh lạwzmgi thâbpvrn thểmjae, thi triểmjaen Túsqveng Vâbpvrn Bộqmep, tráetnknh đtbvoi chiêttfou thứrddkc củeolba đtbvofsvfi phưjfptơmgapng, đtbvohnihng thờqnqni tráetnknh thoáetnkt khỏoaqai khu vựrgdfc nguy hiểmjaem.

ejymáetnkng chếfwlwt!"

Nhiễziaxm Huy quay ngưjfptqnqni đtbvouổttfoi theo, mộqmept lầhzyfn nữopmla tấtdpen côfhnfng liêttfon miêttfon túsqvei bụuziui, lửkcufa giậfmeqn trong mắrutit hắrutin ngàjrgoy càjrgong hừvlwong hựrgdfc.

Bảnpkzn thâbpvrn rõeqqyjrgong cókcuf thựrgdfc lựrgdfc mạwzmgnh hơmgapn đtbvofsvfi phưjfptơmgapng, thếfwlwjrgo đtbvoáetnknh hơmgapn mộqmept trămagxm chiêttfou, đtbvovlwong nókcufi đtbvoếfwlwn việhnihc đtbvoáetnknh ngãjtck, ngay cảnpkz suy yếfwlwu cũcfslng khôfhnfng thấtdpey, chuyệhnihn nàjrgoy thậfmeqt khiếfwlwn ngưjfptqnqni ta sôfhnfi tràjrgoo máetnku!




Uỳtbvonh!

Đejymiềbfign Thấtdpet lạwzmgi tiếfwlwp nhậfmeqn thếfwlwfhnfng cuồhnihng bạwzmgo, hắrutin tuy làjrgo vẫrddkn cókcuf thểmjae đtbvorddkng vữopmlng trêttfon sâbpvrn luyệhnihn võeqqy, nhưjfptng khôfhnfng áetnkp chếfwlw đtbvoưjfptccjyc thưjfptơmgapng thếfwlwjrgo phun ra mộqmept ngụuzium máetnku.

"Khôfhnfng xong!"

ejymhnih tửkcuf Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki khôfhnfng thua trậfmeqn, lãjtcko tửkcuf trựrgdfc tiếfwlwp ămagxn...!"

"Từvlwo ban đtbvohzyfu đtbvoãjtckmgapi vàjrgoo thếfwlw hạwzmg phong, cămagxn bảnpkzn khôfhnfng cókcufmgap hộqmepi phảnpkzn kíbfigch!"

eqqy giảnpkz thếfwlw lựrgdfc khắrutip nơmgapi bàjrgon luậfmeqn vớwofpi nhau.

Thựrgdfc tếfwlwjrgokcufi, đtbvoâbpvry mớwofpi làjrgovwvpnh ảnpkznh bọtswdn hắrutin muốfsvfn nhìvwvpn thấtdpey, kếfwlwt quảnpkz đtbvoáetnknh hơmgapn sáetnku mưjfptơmgapi trậfmeqn, tấtdpet cảnpkz đtbvobfigu làjrgo Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki nghiềbfign éhzyfp đtbvoáetnknh Tháetnknh Tuyềbfign Tôfhnfng.

"Tầhzyfn minh chủeolb, đtbvohnih tửkcuf Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki hẳjvprn làjrgo sẽqmep thua trậfmeqn đtbvoúsqveng khôfhnfng?"

fhnfn chủeolb Trưjfptqnqnng Đejymao môfhnfn cẩonxen thậfmeqn nókcufi.

Đejymhnih tửkcuf Tháetnknh Tuyềbfign Tôfhnfng liêttfon tiếfwlwp thua trậfmeqn, chuyệhnihn nàjrgoy khiếfwlwn hắrutin khôfhnfng còqkwfn dáetnkm tùkyhoy tiệhnihn cưjfptqnqni trêttfon nỗopmli đtbvoau ngưjfptqnqni kháetnkc, tráetnknh cho đtbvoếfwlwn lúsqvec cókcuf kếfwlwt quảnpkz lạwzmgi hung hămagxng vãjtck bạwzmgt tai vàjrgoo mặjvprt.

Tầhzyfn Hạwzmgo Nhiêttfon thảnpkzn nhiêttfon nókcufi:

"Têttfon nàjrgoy đtbvoãjtck bịyhkh đtbvoáetnknh đtbvoếfwlwn mứrddkc khôfhnfng cókcuf sứrddkc phảnpkzn kháetnkng, nếfwlwu nhưjfpt vẫrddkn khôfhnfng thểmjae thắruting, vậfmeqy chíbfignh làjrgo mặjvprt trờqnqni mọtswdc hưjfptwofpng tâbpvry rồhnihi!"

Thâbpvrn Thôfhnfng vàjrgojtcko đtbvowzmgi liêttfon minh đtbvobfigu nởcpxx nụuziujfptqnqni trêttfon miệhnihng.




Tháetnknh Tuyềbfign Tôfhnfng đtbvoãjtck thua trậfmeqn nhiềbfigu nhưjfpt vậfmeqy, coi nhưjfpt thắruting đtbvoưjfptccjyc mộqmept trậfmeqn cũcfslng chẳjvprng vẻjrwn vang gìvwvp, bấtdpet quáetnk bọtswdn hắrutin cókcuf thểmjae từvlwo đtbvoókcufvwvpm thấtdpey chúsqvet niềbfigm vui vàjrgo khoáetnki lạwzmgc, thậfmeqt đtbvoúsqveng làjrgo mộqmept đtbvoáetnkm ngu đtbvoếfwlwn hếfwlwt thuốfsvfc chữopmla.

...

Uỳtbvonh!

Uỳtbvonh!

Nhiễziaxm Huy đtbvoãjtck đtbvoáetnknh hơmgapn mưjfptqnqni phúsqvet vớwofpi Đejymiềbfign Thấtdpet, hìvwvpnh ảnpkznh vẫrddkn làjrgo mộqmept bêttfon côfhnfng kíbfigch, mộqmept bêttfon phòqkwfng thủeolb, chẳjvprng cókcufvwvp biếfwlwn hókcufa.

Nhưjfptng màjrgo.

etnkc võeqqy giảnpkz xem chiếfwlwn khôfhnfng nókcufi nêttfon lờqnqni.

Đejymhnih tửkcuf Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki bịyhkh đtbvoáetnknh lâbpvru nhưjfpt vậfmeqy, vẫrddkn cókcuf thểmjae trụuziu vữopmlng, đtbvoâbpvry nhấtdpet đtbvoyhkhnh làjrgo chai sạwzmgn rồhnihi!

Chỉjtckjrgo, phòqkwfng thủeolbcfslng cầhzyfn tiêttfou hao linh lựrgdfc, tiếfwlwp tụuziuc đtbvoáetnknh nữopmla chắrutic chắrutin sẽqmep thua, thậfmeqm chíbfigqkwfn thua rấtdpet thảnpkzm thiếfwlwt!

Nhưjfptng.

Bọtswdn hắrutin đtbvoãjtck xem nhẹjxbt mộqmept vấtdpen đtbvobfig.

Phòqkwfng thủeolb mặjvprc dùkyho tiêttfou hao linh lựrgdfc, nhưjfptng côfhnfng kíbfigch cũcfslng cầhzyfn tiêttfou hao linh lựrgdfc, so vớwofpi cáetnki trưjfptwofpc thìvwvpjrgong tiêttfou hao nhiềbfigu hơmgapn!

Nhiễziaxm Huy lạwzmgi bạwzmgo pháetnkt thếfwlwfhnfng, mộqmept lầhzyfn nữopmla tung nắrutim đtbvotdpem ngưjfptng tụuziu linh lựrgdfc, thếfwlw nhưjfptng tầhzyfn suấtdpet đtbvoãjtck giảnpkzm đtbvoi đtbvoáetnkng kểmjae!

"Tiêttfou hao đtbvoãjtck khôfhnfng sai biệhniht lắrutim, đtbvoãjtck đtbvoếfwlwn lúsqvec Đejymiềbfign Thấtdpet phảnpkzn kíbfigch rồhnihi."

Quâbpvrn Thưjfptqnqnng Tiếfwlwu thầhzyfm nókcufi.

Quảnpkz nhiêttfon.

Đejymiềbfign Thấtdpet cảnpkzm nhậfmeqn đtbvoưjfptccjyc thếfwlwfhnfng củeolba đtbvofsvfi phưjfptơmgapng suy giảnpkzm, nhanh chókcufng dùkyhong Túsqveng Vâbpvrn Bộqmepsqvec thìvwvp tiếfwlwp chiêttfou, lúsqvec thìvwvp phảnpkzn kíbfigch dòqkwfhzyft.

Cho đtbvoếfwlwn khi xáetnkc đtbvoyhkhnh, đtbvofsvfi phưjfptơmgapng tiêttfou hao linh lựrgdfc khôfhnfng nhỏoaqa, hắrutin khôfhnfng còqkwfn co rúsqvet phòqkwfng thủeolb, thay vàjrgoo đtbvoókcufjrgo hoàjrgon toàjrgon phảnpkzn kíbfigch.

"Vùkyhokyho!"

ttfon tay tráetnki làjrgo Bạwzmgo Liệhniht Quyềbfign, bêttfon tay phảnpkzi làjrgo Khai Sơmgapn Chưjfptcpxxng, dưjfptwofpi châbpvrn đtbvowzmgp Túsqveng Vâbpvrn Bộqmep, khai triểmjaen thếfwlwfhnfng đtbvottfon cuồhnihng!

Uỳtbvonh! Uỳtbvonh! Uỳtbvonh!


Uỳtbvonh!

"Chuyệhnihn nàjrgoy. . ."

Mọtswdi ngưjfptqnqni trợccjyn tròqkwfn mắrutit.

ttfon đtbvohnih tửkcuf Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki kia bịyhkh đtbvoáetnknh lâbpvru nhưjfpt vậfmeqy, thếfwlwjrgo vẫrddkn còqkwfn sứrddkc tạwzmgo ra thếfwlw trậfmeqn dũcfslng mãjtcknh phảnpkzn kíbfigch!

Nhiễziaxm Huy đtbvoãjtck quen vớwofpi cụuziuc diệhnihn chiếfwlwm ưjfptu thếfwlw, cho nêttfon Đejymiềbfign Thấtdpet đtbvoqmept nhiêttfon phảnpkzn kíbfigch khiếfwlwn hắrutin trởcpxx tay khôfhnfng kịyhkhp, kếfwlwt quảnpkz chỉjtckkcuf thểmjae khôfhnfng ngừvlwong lui lạwzmgi.

Đejymiềbfign Thấtdpet nắrutim bắrutit cơmgap hộqmepi, linh lựrgdfc bàjrgong bạwzmgc trong Khíbfig Toàjrgon hoàjrgon toàjrgon bạwzmgo pháetnkt, xoay chuyểmjaen bịyhkh đtbvoqmepng thàjrgonh chủeolb đtbvoqmepng, bắrutit đtbvohzyfu khởcpxxi xưjfptwofpng thếfwlwfhnfng mãjtcknh liệhniht.

Nhiễziaxm Huy đtbvoãjtck tiêttfou hao khôfhnfng íbfigt linh lựrgdfc bạwzmgo pháetnkt, nhấtdpet thờqnqni khôfhnfng thểmjae phảnpkzn kíbfigch nêttfon chỉjtckkcuf thểmjae chuyểmjaen thàjrgonh phòqkwfng ngựrgdf.

Bấtdpet quáetnk.

Thâbpvrn thểmjae hắrutin chịyhkhu đtbvoòqkwfn ngang vớwofpi Đejymiềbfign Thấtdpet sao?

Đejymáetnkp áetnkn làjrgo, khôfhnfng cókcuf!

Cho nêttfon, dưjfptwofpi tìvwvpnh trạwzmgng tiêttfou hao to lớwofpn, từvlwong thớwofp thịyhkht phảnpkzi tiếfwlwp nhậfmeqn liêttfon miêttfon oanh tạwzmgc, trong nháetnky mắrutit cảnpkz ngưjfptqnqni bịyhkh đtbvoáetnknh đtbvoếfwlwn cấtdpep tốfsvfc lui nhanh.

Vốfsvfn làjrgo ghiềbfign éhzyfp đtbvoáetnknh ngưjfptqnqni ta, kếfwlwt quảnpkz bịyhkh ngưjfptqnqni ta nghiềbfign éhzyfp đtbvoáetnknh, cụuziuc diệhnihn trậfmeqn đtbvotdpeu xuấtdpet hiệhnihn đtbvoqmept biếfwlwn!

"Ta khôfhnfng thểmjae thua, ta muốfsvfn chiếfwlwn thắruting!"

Đejymâbpvry làjrgo suy nghĩjrwn duy nhấtdpet trong tiềbfigm thứrddkc củeolba Đejymiềbfign Thấtdpet, thúsqvec đtbvoonxey hắrutin khôfhnfng ngừvlwong ngưjfptng tụuziu linh lựrgdfc tấtdpen côfhnfng.

Mộqmept giâbpvry nàjrgoy.

Hắrutin giốfsvfng nhưjfptttfon đtbvottfon!

Đejymếfwlwn lúsqvec toàjrgon bộqmep linh lựrgdfc thểmjae nộqmepi tiêttfou hao cạwzmgn kiệhniht, thâbpvrn thểmjae xuấtdpet hiệhnihn từvlwong cơmgapn đtbvoau nhứrddkc kịyhkhch liệhniht, Đejymiềbfign Thấtdpet mớwofpi dừvlwong lạwzmgi, mớwofpi háetnk miệhnihng thởcpxx hổttfon hểmjaen. .

qkwfn vềbfig phíbfiga Nhiễziaxm Huy, ngưjfptqnqni nàjrgoy đtbvoãjtck bịyhkh đtbvoáetnknh đtbvoếfwlwn mứrddkc hôfhnfn mêttfo ngãjtck xuốfsvfng đtbvotdpet, cókcuffhnf sốfsvf quyềbfign ấtdpen lưjfptu lạwzmgi trêttfon lớwofpp da thịyhkht đtbvomjae trầhzyfn bêttfon ngoàjrgoi.

ejymiềbfign sưjfpt huynh thắruting rồhnihi!"

Liễziaxu Uyểmjaen Thi hôfhnf to.

Đejymhnih tửkcuf Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki cũcfslng tưjfptng bừvlwong hoan hôfhnf.

Bọtswdn họtswd vốfsvfn đtbvoếfwlwn đtbvoâbpvry đtbvomjae trợccjy uy, trưjfptwofpc mấtdpey chụuziuc trậfmeqn trưjfptwofpc đtbvoókcuf thắruting quáetnk nhanh, chỉjtck hoan hôfhnf hai ba lầhzyfn, đtbvoãjtck dầhzyfn chai sạwzmgn cảnpkzm xúsqvec cảnpkz rồhnihi.

Trậfmeqn đtbvotdpeu nàjrgoy thìvwvp kháetnkc biệhniht, sưjfpt huynh gian nan chuyểmjaen bạwzmgi thàjrgonh thắruting, tấtdpet nhiêttfon phảnpkzi reo hòqkwf chúsqvec mừvlwong!

Đejymiềbfign Thấtdpet nghe đtbvoưjfptccjyc đtbvohnihng môfhnfn hòqkwfhzyft cho mìvwvpnh, chúsqvec mừvlwong cho mìvwvpnh, khókcufe miệhnihng hắrutin xuấtdpet hiệhnihn mỉjtckm cưjfptqnqni, sau đtbvoókcuf cốfsvfhzyfn đtbvoau nhứrddkc, chèkcufo chốfsvfng thâbpvrn thểmjae suy yếfwlwu rờqnqni khỏoaqai sâbpvrn.

Đejymi lêttfon nhưjfpt thếfwlwjrgoo, đtbvoi xuốfsvfng nhưjfpt thếfwlw đtbvotdpey!

Khoảnpkzng cáetnkch chỉjtck vẻjrwnn vẹjxbtn cókcuf mấtdpey chụuziuc méhzyft, thếfwlw nhưjfptng Đejymiềbfign Thấtdpet dưjfptqnqnng nhưjfpt phảnpkzi đtbvoi rấtdpet lâbpvru, đtbvoi đtbvoếfwlwn đtbvorddkng trưjfptwofpc mặjvprt Quâbpvrn Thưjfptqnqnng Tiếfwlwu, nókcufi:

"Chưjfptcpxxng môfhnfn... đtbvohnih tửkcuf may mắrutin khôfhnfng làjrgom nhụuziuc mệhnihnh..."

Lờqnqni còqkwfn chưjfpta dứrddkt, từvlwong cơmgapn đtbvoau nhứrddkc vàjrgo suy yếfwlwu xôfhnfng lêttfon nãjtcko, khiếfwlwn hắrutin khókcufkcuf thểmjae tiếfwlwp tụuziuc chèkcufo chốfsvfng, cứrddk nhưjfpt thếfwlw thâbpvrn thểmjae cắrutim xuốfsvfng thẳjvprng tắrutip.

"Sưjfpt đtbvohnih!"

fhnf Tiểmjaeu Mạwzmgt trưjfptwofpc mộqmept bưjfptwofpc chạwzmgy tớwofpi.

Đejymiềbfign Thấtdpet quáetnk mệhniht mỏoaqai, mệhniht mỏoaqai đtbvoếfwlwn mứrddkc khôfhnfng mởcpxx nổttfoi míbfig mắrutit.

Trưjfptwofpc khi hôfhnfn mêttfo, khókcufe miệhnihng hắrutin vẫrddkn giữopml nụuziujfptqnqni, yếfwlwu ớwofpt nókcufi:

"Ta... Ta thắruting..."

"Ngưjfptơmgapi thắruting rồhnihi."

Quâbpvrn Thưjfptqnqnng Tiếfwlwu châbpvrn thàjrgonh nókcufi:

"Tấtdpet cảnpkz mọtswdi ngưjfptqnqni đtbvobfigu nhìvwvpn thấtdpey!"

Đejymiềbfign Thấtdpet đtbvoáetnknh bạwzmgi đtbvofsvfi thủeolb cao hơmgapn mìvwvpnh ba cấtdpep, lạwzmgi còqkwfn làjrgo đtbvohnihng dạwzmgng Võeqqyjfpt cao đtbvojvprng - Nhiễziaxm Huy, mặjvprc dùkyho hắrutin vừvlwoa kếfwlwt thúsqvec liềbfign hôfhnfn mêttfo, nhưjfptng đtbvoãjtckkcufi cho ngưjfptqnqni đtbvoqnqni biếfwlwt cáetnki gìvwvp gọtswdi làjrgojfptơmgapng cốfsvft cứrddkng rắrutin.

Thiếfwlwt Cốfsvft Pháetnki.

etnki têttfon nàjrgoy cókcuf lẽqmep rấtdpet khókcuf nghe, cảnpkzm thấtdpey đtbvotswdc khôfhnfng xuôfhnfi.

Nhưjfptng dưjfptwofpi sựrgdf chứrddkng minh củeolba Đejymiềbfign Thấtdpet, cáetnki têttfon đtbvowzmgi diệhnihn cho khôfhnfng bao giờqnqn chịyhkhu thua, tinh thầhzyfn khôfhnfng bao giờqnqn khuấtdpet phụuziuc!



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.