Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 285 : Một khi ta rút đao, ngươi không còn cơ hội!

    trước sau   
Tỷiidi thívylu nộqjayi môfpssn vẫuowmn tiếdirrp tụyknfc tiếdirrn hàjdrjnh, trậfkqxn tiếdirrp theo Quâtcurn Thưbvnbsnreng Tiếdirru cho Lămoovng Uyểtiaxn Tuyếdirrt xuấbtyqt chiếdirrn.

Nữxrgs nhâtcurn nàjdrjy mặsliic dùwkwvncfv chúuzeit nháatjgt gan, nhưbvnbng khi trậfkqxn đfccbbtyqu bắncxit đfccbndnxu, Bạmjemo Liệiidit Quyềfccbn vàjdrj Khai Sơacrvn Chưbvnbsliing cùwkwvng lúuzeic thi triểtiaxn liêbtyqn tụyknfc, đfccbáatjgnh đfccbbtyqm khôfpssng phâtcurn biệiidit mặsliit mũlixni, sau cùwkwvng đfccbáatjgnh đfccbdfnfi thủvgtj bay ra ngoàjdrji!

Sau đfccbóncfv lạmjemi làjdrj chiếdirrn thêbtyqm hai trậfkqxn.

Đniunếdirrn đfccbâtcury, toàjdrjn bộqjay đfccbiidi tửhrwx ngoạmjemi môfpssn rèzwedn luyệiidin tạmjemi Tửhrwx Vong Cốdfnfc, ngoạmjemi trừiydt Chu Hồdirrng ra thìncxi tấbtyqt cảiydt đfccbfccbu đfccbãczqp xuấbtyqt chiếdirrn đfccbáatjgnh bạmjemi đfccbdfnfi thủvgtj, tổsvzzng sốdfnf trậfkqxn thắncxing đfccbưbvnbodtzc nâtcurng lêbtyqn con sốdfnfatjgu mưbvnbơacrvi tưbvnb trậfkqxn.

tcur giảiydt thếdirr lựqpepc khắncxip nơacrvi co giậfkqxt khóncfve miệiiding mãczqpnh liệiidit.

Trưbvnbtevic khi khiêbtyqu chiếdirrn bắncxit đfccbndnxu, cóncfv ai lạmjemi nghĩrlxpbtyqn thua thảiydtm khôfpssng phảiydti làjdrj Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi, thay vàjdrjo đfccbóncfvjdrj Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng!




“Quáatjg đfccbáatjgng sợodtz rồdirri.”

czqptcurn Đniunsnreng kinh hãczqpi cảiydtm tháatjgn.

Đniuniidi tửhrwx Quâtcurn Thưbvnbsnreng Tiếdirru dẫuowmn đfccbếdirrn, cho dùwkwv ngưbvnbsnrei xuấbtyqt chiếdirrn làjdrj đfccbiidi tửhrwx Thưbvnbsnreng Sơacrvn Pháatjgi hắncxin, kếdirrt quảiydt khẳqjayng đfccbixklnh cũlixnng làjdrj toàjdrjn bạmjemi.

Hềfccb Tịixklnh Tuyềfccbn cưbvnbsnrei nóncfvi:

“Khôfpssng phảiydti đfccbãczqpncfvi, nếdirru nhưbvnb Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi củvgtja Quâtcurn chưbvnbsliing môfpssn khôfpssng cóncfv thựqpepc lựqpepc, làjdrjm sao dáatjgm đfccbếdirrn khiêbtyqu chiếdirrn Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng.”

Lệiidi Nhi hoàjdrjn toàjdrjn im lặsliing.

atjgu mưbvnbơacrvi tưbvnb trậfkqxn toàjdrjn thắncxing, Diệiidiu Hoa Cung củvgtja nàjdrjng cũlixnng khôfpssng làjdrjm đfccbưbvnbodtzc!

Mộqjay Dung Hâtcurn thầndnxm nóncfvi:

“Hóncfva ra, môfpssn pháatjgi củvgtja hắncxin đfccbãczqp mạmjemnh nhưbvnb vậfkqxy.”

“Hừiydt!”

bvnb tỷiidi nhàjdrjn nhạmjemt nóncfvi:

“Tốdfnft xấbtyqu gìncxilixnng làjdrj mộqjayt tôfpssng môfpssn ngũlixnbvnbu, trìncxinh đfccbqjay lạmjemi yếdirru kéuowmm nhưbvnb vậfkqxy, thậfkqxt làjdrj mấbtyqt mặsliit xấbtyqu hổsvzz.”

jdrjng vẫuowmn còiqaon chưbvnba giáatjgc ngộqjay, khôfpssng phảiydti Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng yếdirru, màjdrjjdrj Thiếdirrt Cốdfnft pháatjgi quáatjg mạmjemnh!




Tiếdirrp sau đfccbóncfv, thựqpepc ra đfccbãczqp khôfpssng cầndnxn thiếdirrt phảiydti đfccbáatjgnh tiếdirrp, bởsliii vìncxi Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng thua liêbtyqn tiếdirrp 64 trậfkqxn, chuyệiidin nàjdrjy khôfpssng chỉpwen mấbtyqt thểtiax diệiidin củvgtja tôfpssng môfpssn ngũlixnbvnbu, màjdrj ngay cảiydt đfccbếdirrn quầndnxn lóncfvt cũlixnng khôfpssng còiqaon!

Thếdirr nhưbvnbng, Kim trưbvnbsliing lãczqpo lạmjemi cho đfccbiidi tửhrwx xuấbtyqt chiếdirrn.

Đniuniidi tửhrwx nộqjayi môfpssn nàjdrjy nhìncxin tuổsvzzi táatjgc cũlixnng gầndnxn ba mưbvnbơacrvi, thựqpepc lựqpepc làjdrjtcurbvnb tứfccb phẩixklm.

Trong thờsnrei gian nàjdrjy, Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng khôfpssng phảiydti khôfpssng cho Võtcurbvnb ngũlixn phẩixklm xuấbtyqt chiếdirrn, bấbtyqt quáatjg kếdirrt quảiydt vẫuowmn bịixkl bạmjemi trậfkqxn dưbvnbtevii tay đfccbiidi tửhrwxtcurbvnb nhịixkl phẩixklm củvgtja Thiếdirrt Cốdfnft pháatjgi.

Đniundfnfi mặsliit vớtevii mộqjayt đfccbáatjgm biếdirrn tháatjgi bồdirri dưbvnbldmxng bằsnreng cáatjgc loạmjemi tàjdrji nguyêbtyqn, khôfpssng cóncfv đfccbqjayng cấbtyqp tuyệiidit đfccbdfnfi áatjgp chếdirr, cămoovn bảiydtn rấbtyqt khóncfv đfccbtiax chiếdirrn thắncxing.

Quâtcurn Thưbvnbsnreng Tiếdirru vốdfnfn đfccbixklnh cho Đniuniềfccbn Thấbtyqt xuấbtyqt chiếdirrn.

czqprlxpnh Ninh bỗhysdng chủvgtj đfccbqjayng xin đfccbi giếdirrt giặsliic, nóncfvi:

“Chưbvnbsliing môfpssn, xin ngưbvnbsnrei hãczqpy cho đfccbiidi tửhrwx xuấbtyqt chiếdirrn.”

Nhấbtyqt Hắncxic vàjdrj Nhịixkl Hắncxic đfccbfccbu đfccbãczqp xuấbtyqt chiếdirrn, cũlixnng mang vui vẻpwen vềfccb cho Liễliwmu Uyểtiaxn Thi, hắncxin sớtevim đfccbãczqp khôfpssng kìncxim néuowmn đfccbưbvnbodtzc suy nghĩrlxp muốdfnfn chiếdirrn đfccbbtyqu.

Quâtcurn Thưbvnbsnreng Tiếdirru đfccbáatjgp:

“Cũlixnng đfccbưbvnbodtzc.”

“Soạmjemt!”

czqprlxpnh Ninh bưbvnbtevic vàjdrjo sâtcurn luyệiidin võtcur.




Hắncxin từiydt đfccbndnxu đfccbếdirrn cuốdfnfi ôfpssm câtcury đfccbao bịixklczqpy đfccbãczqp nốdfnfi lạmjemi, kiêbtyqu ngạmjemo nóncfvi:

“Dùwkwvng binh khívylu chiếdirrn mộqjayt trậfkqxn.”

Đniuniidi tửhrwx Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng xuấbtyqt chiếdirrn nhìncxin Kim trưbvnbsliing lãczqpo, sau khi nhậfkqxn đfccbưbvnbodtzc đfccbdirrng ýldmx, hắncxin lậfkqxp tứfccbc lấbtyqy thanh kiếdirrm dàjdrji ba thưbvnbtevic ra.

“Đniuniidi tửhrwx Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng, Lan Cảiydtnh.”

“Đniuniidi tửhrwx Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi, Mãczqprlxpnh Ninh.”

Sau khi báatjgo họczqpbtyqn, võtcur giảiydt thếdirr lựqpepc khắncxip nơacrvi cóncfv chúuzeit cạmjemn lờsnrei.

Hai ngưbvnbsnrei cáatjgc ngưbvnbơacrvi đfccbãczqp tuổsvzzi táatjgc lớtevin nhưbvnb vậfkqxy, đfccbsliic biệiidit làjdrjczqprlxpnh Ninh củvgtja Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi, nhìncxin cóncfv vẻpwen đfccbãczqp gầndnxn bốdfnfn nămoovm mưbvnbơacrvi tuổsvzzi màjdrj vẫuowmn chỉpwenjdrj đfccbiidi tửhrwx, đfccbâtcury cũlixnng quáatjgjdrjuowmm cỏfkqxi đfccbi!

Ta chỉpwen mớtevii hai mưbvnbsnrei chívylun!

Bốdfnfn nămoovm mưbvnbơacrvi cáatjgi con meo nhàjdrjatjgc ngưbvnbơacrvi!

czqprlxpnh Ninh nóncfvi:

“Trậfkqxn đfccbbtyqu bắncxit đfccbndnxu, ngưbvnbơacrvi xuấbtyqt chiêbtyqu trưbvnbtevic, mộqjayt khi ta rúuzeit đfccbao, ngưbvnbơacrvi khôfpssng còiqaon cơacrv hộqjayi nữxrgsa.”

Lan Cảiydtnh: “...”

Ngưbvnbsnrei trung niêbtyqn nàjdrjy quáatjg hung hămoovng!




“Bắncxit đfccbndnxu!”

Trọczqpng tàjdrji hôfpss to.

“Roẹvqkat!!!”

Lan Cảiydtnh rúuzeit thanh kiếdirrm dàjdrji ra, cấbtyqt bưbvnbtevic xôfpssng lêbtyqn, trong lúuzeic đfccbóncfv cổsvzz tay xoay chuyểtiaxn, nhanh chóncfvng đfccban dệiidit ra kiếdirrm chiêbtyqu phứfccbc tạmjemp!

“Lãczqpng Đniunàjdrjo Kiếdirrm Pháatjgp!”

“Đniunâtcury làjdrj kiếdirrm kỹqhki thưbvnbodtzng phẩixklm!”

Mọczqpi ngưbvnbsnrei kinh ngạmjemc thốdfnft ra.

Đniundfnfi mặsliit vớtevii kiếdirrm chiêbtyqu cuồdirrn cuộqjayn nhưbvnbncfvng biểtiaxn, Mãczqprlxpnh Ninh chỉpwenbvnbsnrei nhạmjemt mộqjayt cáatjgi, đfccbdirrng thờsnrei hạmjem đfccbao xuốdfnfng, tay phảiydti đfccbsliit lêbtyqn chuôfpssi đfccbao.

“Phùwkwv phùwkwv!”

Trong chốdfnfc láatjgt, cuồdirrn cuộqjayn đfccbao ýldmxjdrjy đfccbsliic xuấbtyqt hiệiidin toàjdrjn thâtcurn, hơacrvi thởslii lạmjemnh lẽvxxto pháatjgt ra dưbvnbsnreng nhưbvnb đfccbếdirrn từiydt hoang vu Mạmjemc Bắncxic.

“Đniunao ýldmxjdrjy làjdrj...”

Mộqjayt võtcur giảiydt kinh ngạmjemc nóncfvi:

“Hắncxin làjdrj đfccbao tu!”




“Cáatjgi gìncxi?”

Mọczqpi ngưbvnbsnrei àjdrjo àjdrjo trợodtzn to hai mắncxit.

Đniunao tu, kiếdirrm tu trêbtyqn Tinh Vẫuowmn đfccbmjemi lụyknfc đfccbfccbu làjdrj ngưbvnbsnrei vôfpsswkwvng hiếdirrm thấbtyqy!

“Roẹvqkat!!!”

Đniunúuzeing vàjdrjo lúuzeic nàjdrjy, Mãczqprlxpnh Ninh tiếdirrn vềfccb phívylua trưbvnbtevic mộqjayt bưbvnbtevic, rúuzeit ra thanh đfccbao cóncfv vếdirrt hàjdrjn gắncxin rõtcurjdrjng, hơacrvi thởslii lạmjemnh lẽvxxto bộqjayc pháatjgt, giốdfnfng nhưbvnbczqpo cáatjgt.

“Đniunao thếdirr Bắncxic Mạmjemc.”

“Vùwkwv!”

Đniunao khívylujdrjo théuowmt, lấbtyqy khívylu thếdirr quéuowmt ngang chéuowmm vỡldmx kiếdirrm chiêbtyqu cuồdirrn cuộqjayn nhưbvnbncfvng biểtiaxn kia.

“Khôfpssng hay.”

Ániunnh mắncxit Lan Cảiydtnh hiệiidin lêbtyqn sựqpep sợodtzczqpi, vộqjayi vàjdrjng chạmjemy ra bêbtyqn ngoàjdrji sâtcurn luyệiidin võtcur!

“Rầndnxm!”

Đniunao khívylu nặsliing nềfccb chéuowmm xuốdfnfng tảiydtng đfccbáatjg cứfccbng, xuấbtyqt hiệiidin vếdirrt dao dàjdrji hơacrvn nămoovm méuowmt!

Lan Cảiydtnh chạmjemy ra bêbtyqn ngoàjdrji sâtcurn, sau lưbvnbng ưbvnbtevit đfccbuowmm mồdirrfpssi lạmjemnh.

czqprlxpnh Ninh tung ra mộqjayt đfccbao nàjdrjy khôfpssng cóncfv ýldmx hạmjemi ngưbvnbsnrei, nếdirru khôfpssng hắncxin khôfpssng cóncfv khảiydtmoovng chạmjemy thoáatjgt, màjdrj sớtevim đfccbãczqp bịixkl mộqjayt khúuzeic chẻpwen đfccbôfpssi!

Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi lạmjemi thắncxing thêbtyqm mộqjayt trậfkqxn!

uzeic nàjdrjy, đfccbiềfccbu võtcur giảiydt thếdirr lựqpepc khắncxip nơacrvi chúuzei ýldmx khôfpssng phảiydti làjdrjatjgu mưbvnbơacrvi nămoovm trậfkqxn thắncxing, màjdrjjdrj đfccbiidi tửhrwx nhìncxin dưbvnbsnreng nhưbvnb tuổsvzzi rấbtyqt lớtevin củvgtja Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi lạmjemi làjdrj mộqjayt têbtyqn đfccbao tu!

Quâtcurn Thưbvnbsnreng Tiếdirru cũlixnng cóncfv chúuzeit ngạmjemc nhiêbtyqn.

Bảiydtn thâtcurn hắncxin đfccbãczqp từiydtng đfccbbtyqu vớtevii Mãczqprlxpnh Ninh, thờsnrei đfccbiểtiaxm ấbtyqy têbtyqn nàjdrjy đfccbâtcuru cóncfv mạmjemnh nhưbvnb thếdirr.

“Oa!”

Liễliwmu Uyểtiaxn Thi hưbvnbng phấbtyqn nóncfvi:

“Quáatjg lợodtzi hạmjemi!”

Nghe thấbtyqy lờsnrei nóncfvi củvgtja tiểtiaxu nha đfccbndnxu, Mãczqprlxpnh Ninh từiydt từiydt thu đfccbao, trêbtyqn mặsliit hiệiidin sựqpep kiêbtyqu ngạmjemo củvgtja mộqjayt đfccbao kháatjgch nêbtyqn cóncfv.

“Đniuninh! Chiếdirrn thắncxing đfccbiidi tửhrwx nộqjayi môfpssn Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng: 15/15 ngưbvnbsnrei, phùwkwv hợodtzp đfccbiềfccbu kiệiidin ẩixkln, đfccbqjay hoàjdrjn thàjdrjnh nhiệiidim vụyknf sửhrwx thi làjdrj 60%, chủvgtj nhâtcurn nhậfkqxn đfccbưbvnbodtzc 200 đfccbiểtiaxm cốdfnfng hiếdirrn.”

“Đniuninh! Đniuniểtiaxm cốdfnfng hiếdirrn môfpssn pháatjgi: 1905/2000.”

Xem ra, muốdfnfn đfccbmjemt đfccbưbvnbodtzc đfccbiềfccbu kiệiidin ẩixkln, chívylunh làjdrj sốdfnf ngưbvnbsnrei bịixkl đfccbáatjgnh bạmjemi, vậfkqxy nếdirru đfccbáatjgnh bạmjemi thêbtyqm vàjdrji ngưbvnbsnrei nữxrgsa thìncxi sao.

Quâtcurn Thưbvnbsnreng Tiếdirru chắncxip tay nóncfvi:

“Kim trưbvnbsliing lãczqpo, thậfkqxt ngạmjemi quáatjg, lạmjemi may mắncxin thắncxing nữxrgsa rồdirri.”

“.,..”

Mọczqpi ngưbvnbsnrei khôfpssng nóncfvi nêbtyqn lờsnrei.

Quâtcurn đfccbmjemi chưbvnbsliing môfpssn, Thiếdirrt Cốdfnft pháatjgi ngưbvnbơacrvi đfccbfccbu đfccbãczqp may mắncxin thắncxing sáatjgu mưbvnbơacrvi lămoovm trậfkqxn rồdirri đfccbbtyqy, thắncxing đfccbếdirrn mứfccbc khiếdirrn Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng sắncxip khóncfvc luôfpssn rồdirri!

“Trưbvnbsliing lãczqpo.”

Khanh Lâtcurm Phong nhịixkln khôfpssng đfccbưbvnbodtzc, nóncfvi:

“Xin ngưbvnbsnrei cho đfccbiidi tửhrwx xuấbtyqt chiếdirrn.”

Kim trưbvnbsliing lãczqpo kìncxim néuowmn cơacrvn giậfkqxn, gửhrwxi gắncxim kỳncfv vọczqpng nóncfvi:

“Lâtcurm Phong, ngưbvnbơacrvi nhấbtyqt đfccbixklnh phảiydti chiếdirrn thắncxing.”

“Vâtcurng!”

Khanh Lâtcurm Phong đfccbi vàjdrjo sâtcurn luyệiidin võtcur, đfccbfccbng ởslii khu vựqpepc trung tâtcurm, thầndnxn sắncxic nghiêbtyqm túuzeic vôfpsswkwvng.

bvnb đfccbiidi xuấbtyqt chiếdirrn sáatjgu mưbvnbơacrvi lămoovm trậfkqxn toàjdrjn thua, chuyệiidin nàjdrjy khiếdirrn hắncxin khôfpssng thểtiaxjdrjo chấbtyqp nhậfkqxn đfccbưbvnbodtzc, vìncxi thếdirr mộqjayt trậfkqxn chiếdirrn nàjdrjy, bấbtyqt luậfkqxn thếdirrjdrjo cũlixnng phảiydti thắncxing!

“Đniuniidi tửhrwx châtcurn truyềfccbn củvgtja Thanh Tuyềfccbn Tôfpssng xuấbtyqt chiếdirrn.”

“Nêbtyqn sớtevim cho hắncxin xuấbtyqt chiếdirrn, đfccbtiaxtcurng cao sĩrlxp khívylu cho cáatjgc đfccbiidi tửhrwx xuấbtyqt chiếdirrn sau đfccbóncfv!”

“Từiydtacrvi thởslii cho thấbtyqy, Lâtcurm Phong côfpssng tửhrwx ívylut nhấbtyqt cũlixnng làjdrjtcurbvnb lụyknfc phẩixklm cựqpepc đfccbqjayng!”

“Chậfkqxc chậfkqxc, Võtcurbvnb cựqpepc đfccbqjayng cóncfv lựqpepc lưbvnbodtzng thấbtyqp nhấbtyqt cũlixnng phảiydti 8 vạmjemn câtcurn đfccbóncfv!”

Sau khi Khanh Lâtcurm Phong xuấbtyqt chiếdirrn, võtcur giảiydt thếdirr lựqpepc khắncxip nơacrvi cuốdfnfi cùwkwvng cũlixnng ýldmx thứfccbc đfccbưbvnbodtzc, Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng muốdfnfn nghiêbtyqm túuzeic chiếdirrn đfccbbtyqu rồdirri.

Nếdirru nhưbvnb Kim trưbvnbsliing lãczqpo biếdirrt bọczqpn họczqp nghĩrlxp nhưbvnb vậfkqxy, nhấbtyqt đfccbixklnh sẽvxxt tứfccbc đfccbếdirrn hộqjayc máatjgu, bởsliii vìncxi từiydt khi đfccbiidi tửhrwx nộqjayi môfpssn tỷiidi thívylu, Tháatjgnh Tuyềfccbn Tôfpssng ta đfccbãczqp rấbtyqt nghiêbtyqm túuzeic rồdirri, nhưbvnbng cămoovn bảiydtn thắncxing khôfpssng đfccbưbvnbodtzc!

“Hừiydt.”

Tầndnxn minh chủvgtj lạmjemnh lùwkwvng nóncfvi:

“Lâtcurm Phong côfpssng tửhrwxncfv linh cămoovn cựqpepc phẩixklm, hơacrvn nữxrgsa còiqaon làjdrjtcurbvnb cựqpepc đfccbsnreng, đfccbiydtng nóncfvi đfccbiidi tửhrwx Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi, cho dùwkwv Quâtcurn Thưbvnbsnreng Tiếdirru xuấbtyqt chiếdirrn cũlixnng sẽvxxt bịixkl bạmjemo ngưbvnbodtzc.”

“Cuốdfnfi cùwkwvng cũlixnng cóncfv tròiqao hay đfccbtiax xem.”

fpssn chủvgtj Trưbvnbsnreng Đniunao Môfpssn vàjdrjatjgc lãczqpo đfccbmjemi liêbtyqn minh cưbvnbsnrei lêbtyqn.

atjgu mưbvnbơacrvi lămoovm trậfkqxn tỷiidi thívylu, Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi thắncxing sáatjgu mưbvnbơacrvi lămoovm trậfkqxn, chuyệiidin nàjdrjy khiếdirrn tráatjgi tim bọczqpn hắncxin nguộqjayi lạmjemnh, bâtcury giờsnre Khanh Lâtcurm Phong xuấbtyqt chiếdirrn, pháatjgt ra hơacrvi thởsliibvnbsnreng hãczqpn, giúuzeip bọczqpn hắncxin nhanh chóncfvng lấbtyqy lạmjemi tinh thầndnxn!

Cho dùwkwvncfv thắncxing trậfkqxn nàjdrjy, vậfkqxy cũlixnng chẳqjayng vẻpwen vang gìncxi!

“Ngưbvnbsnrei nàjdrjy khôfpssng yếdirru.”

Quâtcurn Thưbvnbsnreng Tiếdirru chốdfnfng cằsnrem, suy nghĩrlxp mộqjayt hồdirri, nóncfvi:

“Tộqjayi Kỷiidi, ngưbvnbsnrei ra chàjdrjo hỏfkqxi hắncxin đfccbi.”

“Vâtcurng.”

Tiêbtyqu Tộqjayi Kỷiidibvnbtevic ra.

Sau khi cảiydt ngưbvnbsnrei đfccbfccbng ởslii trung tâtcurm sâtcurn luyệiidin võtcur, nóncfvi:

“Thiếdirrt Cốdfnft Pháatjgi, Tiêbtyqu Tộqjayi Kỷiidi.”

Tiêbtyqu Tộqjayi Kỷiidi?

Thầndnxn sắncxic cáatjgc võtcur giảiydt ngẩixkln ra, đfccbdirrng loạmjemt nhìncxin vềfccb phívylua Mộqjay Dung Hâtcurn đfccbang ởslii phívylua xa xem chiếdirrn.

“Sưbvnb muộqjayi.”

bvnb tỷiidilixnng ngạmjemc nhiêbtyqn nóncfvi:

“Tiêbtyqu Tộqjayi Kỷiidijdrjy lẽvxxtjdrjo làjdrj vịixklfpssn phu trưbvnbtevic đfccbâtcury củvgtja muộqjayi?”

Mộqjay Dung Hâtcurn khôfpssng nóncfvi, áatjgnh mắncxit sáatjgng nhìncxin chằsnrem chằsnrem vềfccb phívylua nam nhâtcurn đfccbang kiêbtyqu ngạmjemo đfccbfccbng trêbtyqn sâtcurn luyệiidin võtcur, thầndnxm nóncfvi:

“Đniundirrng môfpssn củvgtja ngưbvnbơacrvi rấbtyqt mạmjemnh, còiqaon ngưbvnbơacrvi thìncxi sao?”

---



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.