Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 254 : Chưởng môn mạng cứng, chịu được giày vò!

    trước sau   
“Sưoclj huynh, hôpiukm nay ăoayrn thịajodt chưoclja?”

“Ăqdmln rồfapyi, ngon con em nóhhpe tuyệkhhft!”

Tiểrefzu Long Long lâmmhgm vàbbuoo ngủdcigmmhgu cho nêltjsn, khôpiukng đbktaếreovn dàbbuonh thịajodt ăoayrn nữdauba, khôpiukng khícluq củdciga Thiếreovt Cốzmnxt Pháfhfui lậnfzap tứqmoyc trởfpolltjsn vui vẻmmhg, cáfhfuc đbktakhhf tửdcig gặssiep nhau chàbbuoo hỏczxwi đbktandrtu rấiqbbt vui vẻmmhg.

Đbktaưocljơssieng nhiêltjsn.

Khôpiukng phảjwqri tấiqbbt cảjwqr mọkaoji ngưocljrwrfi đbktandrtu vìpzlh Tiểrefzu Long ngủdcigmmhgu màbbuo vui mừbbuong.

cluq dụjwqr nhưoclj Liễiwfou Uyểrefzn Thi, nàbbuong ngồfapyi trêltjsn bàbbuon cơssiem chốzmnxng cằocljm nóhhpei:




“Chưocljfpolng môpiukn, Tiểrefzu Long Long bao giờrwrf mớoclji cóhhpe thểrefz tỉadltnh lạtbfbi a.”

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu ăoayrn mộczxwt miếreovng cơssiem rồfapyi nóhhpei:

“Cóhhpe lẽdcig cầgfddn hai đbktaếreovn ba tháfhfung gìpzlh đbktaóhhpe.”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi nóhhpei:

“Đbktakhhf tửdcig nghe nóhhpei rấiqbbt nhiềndrtu hung thúxtnk đbktassiec thùakvk sẽdcighhpe giấiqbbc ngủdcig tiếreovn hóhhpea, thậnfzat hy vọkaojng Tiểrefzu Long Long cóhhpe thểrefz duy trìpzlh đbktaưocljdcigc bộczxw dạtbfbng ban đbktagfddu, nếreovu khôpiukng thìpzlh sẽdcig khôpiukng cònmzjn đbktaáfhfung yêltjsu nữdauba rồfapyi.

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu suýtuoyt chúxtnkt nữdauba phun hếreovt cơssiem ra ngoàbbuoi.

Ta đbktazmnxt nhiềndrtu tiềndrtn nhưoclj vậnfzay, chícluqnh làbbuo muốzmnxn nóhhpe nhanh chóhhpeng lớocljn lêltjsn đbktarefz trôpiukng coi bảjwqro vệkhhfpiukn pháfhfui, ngưocljơssiei lạtbfbi hy vọkaojng nóhhpe duy trìpzlh nguyêltjsn dạtbfbng, đbktaâmmhgy làbbuo muốzmnxn làbbuom cáfhfui gìpzlh loạtbfbn!

Nhớoclj lạtbfbi lờrwrfi vừbbuoa nóhhpei.

Nha đbktagfddu nàbbuoy cưoclj nhiêltjsn lạtbfbi biếreovt giấiqbbc ngủdcig tiếreovn hóhhpea, thậnfzat làbbuobbuom cho ngưocljrwrfi ta cảjwqrm thấiqbby ngoàbbuoi ýtuoy muốzmnxn.

“Đbktaúxtnkng rồfapyi, chưocljfpolng môpiukn.”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi cưocljrwrfi nóhhpei:

“Đbktakhhf tửdcig gầgfddn đbktaâmmhgy luôpiukn nghiêltjsn cứqmoyu thứqmoyc ăoayrn cóhhpe thểrefzoayrng cưocljrwrfng lựrefzc lưocljdcigng, nay đbktaãrndg thàbbuonh côpiukng rồfapyi, ngưocljrwrfi cóhhpe muốzmnxn nếreovm thửdcig hay khôpiukng?”

“Móhhpen ăoayrn tăoayrng cưocljrwrfng lựrefzc lưocljdcigng?”




Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu ngạtbfbc nhiêltjsn.

Liễiwfou Uyểrefzn Thi tựrefzbbuoo nóhhpei: “Đbktaâmmhgy làbbuo do chícluqnh ta nghiêltjsn cứqmoyu ra đbktaóhhpe, sau khi ăoayrn vàbbuoo cóhhpe thểrefzmmhgng cao lựrefzc lưocljdcigng trong mộczxwt thờrwrfi gian nhấiqbbt đbktaajodnh, hơssien nữdauba khôpiukng hềndrthhpe bấiqbbt kỳssiefhfuc dụjwqrng phụjwqrbbuoo!”

“Lợdcigi hạtbfbi vậnfzay sao?”

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu khẽdcig chấiqbbn đbktaczxwng, nóhhpei:

“Đbktaếreovn, bảjwqrn tọkaoja nếreovm thửdcig xem.”

“Đbktadcigi mộczxwt chúxtnkt, đbktakhhf tửdcig đbktai lấiqbby.”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi đbktai vàbbuoo nhàbbuo bếreovp, sau đbktaóhhpeocljng mộczxwt hộczxwp cơssiem đbktai ra, nóhhpei:

“Đbktaâmmhgy làbbuo đbktakhhf tửdcig mớoclji làbbuom sáfhfung hôpiukm nay, cònmzjn chưoclja nguộczxwi đbktaâmmhgu, chưocljfpolng môpiukn nhâmmhgn lúxtnkc cònmzjn nóhhpeng ăoayrn đbktai.”

Mởfpol hộczxwp cơssiem ra, cơssiem trong hộczxwp so vớoclji cơssiem bìpzlhnh thưocljrwrfng vẫijnfn ăoayrn khôpiukng cóhhpepzlh kháfhfuc nhau.

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu khôpiukng khỏczxwi âmmhgm thầgfddm nghi ngờrwrfhhpei:

“Đbktafapy ăoayrn cũndrtng cóhhpe thểrefz giúxtnkp tăoayrng lêltjsn lựrefzc lưocljdcigng, cáfhfui nàbbuoy khôpiukng phảjwqri làbbuo quáfhfu huyềndrtn ảjwqro rồfapyi sao?”

Hệkhhf thốzmnxng nóhhpei:

“Chủdcig nhâmmhgn vốzmnxn dĩxtnk chícluqnh làbbuo sốzmnxng ởfpol thếreov giớoclji huyềndrtn ảjwqro!”




Nghe cũndrtng thậnfzat cóhhpetuoy, ta khôpiukng phảjwqrn báfhfuc đbktaưocljdcigc.

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu nâmmhgng đbktaũndrta, gắswjrp mộczxwt miếreovng thịajodt bỏczxwbbuoo miệkhhfng, chầgfddm chậnfzam nhai, sau đbktaóhhpe cảjwqr ngưocljrwrfi ngâmmhgy ra nhưoclj phỗjwqrng.

Thơssiem màbbuo khôpiukng béagmqo, mềndrtm màbbuo khôpiukng ngáfhfun!

Trờrwrfi ạtbfb!

Ngon quáfhfu đbktai mấiqbbt!

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu nhai từbbuong miếreovng từbbuong miếreovng, cảjwqrm xúxtnkc lơssie lửdcigng bấiqbbt đbktaajodnh theo thứqmoyc ăoayrn ngon.

xtnkc đbktaóhhpe, linh hồfapyn củdciga hắswjrn dưocljrwrfng nhưoclj đbktaãrndg bay ra ngoàbbuoi thểrefzfhfuc, khi thìpzlh đbktaqmoyng ởfpol trờrwrfi cao, khi thìpzlh đbktaqmoyng ởfpol đbktaadltnh núxtnki, cóhhpe khi thìpzlhocljrwrfng nhưoclj đbktaang vùakvkng vẫijnfy trong biểrefzn rộczxwng!

Ăqdmln cơssiem màbbuo ăoayrn đbktaếreovn nỗjwqri linh hồfapyn phiêltjsu diêltjsu, đbktaâmmhgy cũndrtng làbbuo quáfhfu khoa trưocljơssieng đbktai?

Cảjwqrm thấiqbby khoa trưocljơssieng, cóhhpe thểrefz đbktai hỏczxwi thăoayrm Thựrefzc thầgfddn đbktaiệkhhfn ảjwqrnh Tinh Gia, cóhhpe thểrefz đbktai xem tiểrefzu Đbktaưocljơssieng gia Trung Hoa.

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu cúxtnki đbktagfddu bắswjrt đbktagfddu ăoayrn từbbuong ngụjwqrm lớocljn.

Nhìpzlhn đbktaczxwng táfhfuc cóhhpe vẻmmhg bấiqbbt nhãrndg, nhưocljng đbktazmnxi vớoclji mỹnywl thựrefzc nhưoclj thếreovbbuoy, lạtbfbi thểrefz hiệkhhfn sựrefzpiukn sùakvkng cao nhấiqbbt.

Đbktaiềndrtu cóhhpe thểrefzbbuom chícluqnh làbbuo ăoayrn sạtbfbch, khôpiukng đbktarefz lạtbfbi mộczxwt chúxtnkt lãrndgng phícluqbbuoo!

Theo nhữdaubng móhhpen ăoayrn mĩxtnk vịajod khôpiukng ngừbbuong vàbbuoo bụjwqrng, mộczxwt nguồfapyn nhiệkhhft năoayrng trong nộczxwi thểrefz bộczxwc pháfhfut ra ngoàbbuoi, lựrefzc lưocljdcigng cũndrtng theo đbktaóhhpebbuooayrng lêltjsn.




“Đbktaâmmhgy làbbuo...”

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu kinh ngạtbfbc khôpiukng thôpiuki.

Nhiệkhhft năoayrng chuyểrefzn hóhhpea thàbbuonh lựrefzc lưocljdcigng mặssiec dùakvk rấiqbbt chậnfzam rãrndgi, nhưocljng thựrefzc sựrefzbbuooayrng lêltjsn!

“Quáfhfu thầgfddn kỳssie rồfapyi, quáfhfu huyềndrtn ảjwqro rồfapyi!”

Hệkhhf thốzmnxng cũndrtng khôpiukng nhịajodn đbktaưocljdcigc màbbuo tháfhfun phụjwqrc.

Trêltjsn đbktatbfbi lụjwqrc Tinh Vẫijnfn, đbktaan dưocljdcigc nâmmhgng cao lựrefzc lưocljdcigng làbbuohhpe, nhưocljng dựrefza vàbbuoo mộczxwt báfhfut cơssiem màbbuommhgng cao, đbktaâmmhgy tuyệkhhft đbktazmnxi làbbuo cựrefzc kỳssie hiếreovm gặssiep!

Sau cùakvkng, Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu đbktaem tấiqbbt cảjwqr rau thịajodt ởfpol trong hộczxwp ăoayrn sạtbfbch, bao gồfapym cảjwqrocljocljc canh cũndrtng uốzmnxng hếreovt toàbbuon bộczxw, bỗjwqrng nhiêltjsn đbktaqmoyng dậnfzay.

“Răoayrng rắswjrc!”

Song quyềndrtn nắswjrm lạtbfbi, lựrefzc lưocljdcigng mưocljrwrfi phầgfddn!

Liễiwfou Uyểrefzn Thi chớocljp mắswjrt nóhhpei:

“Chưocljfpolng môpiukn, cảjwqrm giáfhfuc nhưoclj thếreovbbuoo?”

“Khícluq huyếreovt cưocljơssieng dưocljơssieng!”

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu nóhhpei.




Mặssiec dùakvk nghe khôpiukng hiểrefzu ýtuoy tứqmoy củdciga câmmhgu nóhhpei nàbbuoy, nhưocljng từbbuo biểrefzu cảjwqrm củdciga chưocljfpolng môpiukn cóhhpe thểrefz thấiqbby, nhấiqbbt đbktaajodnh làbbuopiukakvkng hàbbuoi lònmzjng!

Liễiwfou Uyểrefzn Thi cưocljrwrfi nóhhpei:

“Theo nhưoclj dựrefzcluqnh củdciga đbktakhhf tửdcig thìpzlhfhfut cơssiem nàbbuoy, cóhhpe thểrefz trêltjsn cơssie sởfpol lựrefzc lưocljdcigng tăoayrng thêltjsm khoảjwqrng hai thàbbuonh.”

“Khôpiukng sai biệkhhft lắswjrm.”

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu khôpiukng cóhhpe dựrefzcluqnh, nhưocljng cũndrtng cóhhpe thểrefz đbktatbfbi kháfhfui suy ra, hiệkhhfn nay lựrefzc lưocljdcigng củdciga bảjwqrn thâmmhgn đbktaãrndg từbbuo 10 vạtbfbn nâmmhgng lêltjsn thàbbuonh 12 vạtbfbn rồfapyi.

Ăqdmln mộczxwt báfhfut cơssiem liềndrtn cóhhpe thểrefzoayrng lêltjsn 2 vạtbfbn câmmhgn lựrefzc lưocljdcigng, cáfhfui nàbbuoy nếreovu khôpiukng phảjwqri do chícluqnh mìpzlhnh trảjwqri nghiệkhhfm, thậnfzat sựrefz khôpiukng cáfhfuch nàbbuoo tin nổkriai!

“Đbktafapy Đbktafapy!”

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu nóhhpei:

“Hiệkhhfu quảjwqragmqo dàbbuoi bao lâmmhgu?”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi vuốzmnxt cằocljm nóhhpei:

“Đbktakhhf tửdcig chỉadlt mớoclji nghiêltjsn cứqmoyu ra, vẫijnfn cònmzjn trong giai đbktaoạtbfbn thửdcig nghiệkhhfm, vìpzlh vậnfzay khôpiukng thểrefz khẳuohxng đbktaajodnh đbktaưocljdcigc thờrwrfi gian.”

Thìpzlh ra làbbuo đbktaang thửdcig...

Đbktadcigi đbktaãrndg!

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu biếreovn đbktakriai sắswjrc mặssiet, co giậnfzat khóhhpee miệkhhfng nóhhpei:

“Ngưocljơssiei coi bổkrian tọkaoja làbbuo chuộczxwt bạtbfbch hảjwqr?”

“Hìpzlhpzlh.”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi nghịajodch ngợdcigm cưocljrwrfi, nóhhpei:

“Chưocljfpolng môpiukn thựrefzc lựrefzc rấiqbbt mạtbfbnh, tựrefz nhiêltjsn cóhhpe thểrefz thửdcig xem sao, hơssien nữdauba chỉadltbbuo mộczxwt bữdauba cơssiem màbbuo thôpiuki, khôpiukng thểrefzbbuoo xảjwqry ra chuyệkhhfn gìpzlh đbktaưocljdcigc cảjwqr.”

Trêltjsn đbktarwrfi nàbbuoy nếreovu nhưocljhhpe ngưocljrwrfi phạtbfbm lỗjwqri, màbbuo vẫijnfn cóhhpe thểrefz khôpiukng bịajod tráfhfuch phạtbfbt, thìpzlh chỉadlthhpe mộczxwt loạtbfbi.

Tiểrefzu la lỵkaoj mỉadltm cưocljrwrfi.

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu đbktaếreovn xoa đbktagfddu mộczxwt cáfhfui, nóhhpei:

“Xem xéagmqt thấiqbby trong cơssiem khôpiukng cóhhpe sai sóhhpet gìpzlh, bổkrian tọkaoja khôpiukng truy cứqmoyu nữdauba.”

Nhưocljng màbbuo, lờrwrfi vừbbuoa dứqmoyt, lựrefzc lưocljdcigng vừbbuoa mớoclji tăoayrng lêltjsn bỗjwqrng chốzmnxc biếreovn mấiqbbt, hai châmmhgn hắswjrn mềndrtm nhũndrtn, khôpiukng nghe theo sai khiếreovn ngồfapyi bệkhhft trêltjsn ghếreov ngồfapyi.

“Chưocljfpolng môpiukn!”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi hoảjwqrng hốzmnxt nóhhpei:

“Ngưocljrwrfi làbbuom sao vậnfzay?”

Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu nóhhpei:

“Toàbbuon... toàbbuon thâmmhgn vôpiuk lựrefzc, đbktaau đbktagfddu chóhhpeng mặssiet...”

hhpei xong, hai mắswjrt lậnfzap tứqmoyc trợdcign trắswjrng, trong miệkhhfng tràbbuoo ra nưocljocljc bọkaojt.

fhfui nàbbuoy càbbuong khiếreovn Liễiwfou Uyểrefzn Thi sợdcig chếreovt khiếreovp, côpiukiqbby vộczxwi vàbbuong héagmqt to lêltjsn:

“Khôpiukng hay rồfapyi, khôpiukng hay rồfapyi, chưocljfpolng môpiukn chếreovt rồfapyi!”

Quâmmhgn chưocljfpolng môpiukn vốzmnxn dĩxtnkhhpe thểrefz cầgfddm cựrefz thêltjsm mộczxwt chúxtnkt nữdauba, nghe thấiqbby câmmhgu nóhhpei cuốzmnxi cùakvkng củdciga tiểrefzu nha đbktagfddu kia, trựrefzc tiếreovp ngãrndg trêltjsn bàbbuon cơssiem ngấiqbbt đbktai.

“Làbbuom sao vậnfzay! Làbbuom sao vậnfzay!”

piuk Tiểrefzu Mạtbfbt dẫijnfn đbktagfddu chạtbfby tớoclji, nhìpzlhn thấiqbby chưocljfpolng môpiukn mắswjrt trợdcign trắswjrng mồfapym sùakvki bọkaojt méagmqp, kinh ngạtbfbc nóhhpei:

“Đbktaâmmhgy làbbuo bịajod Tiểrefzu Long Long phun lửdciga sao?”

Khôpiukng đbktaúxtnkng!

ltjsn tiểrefzu gia hỏczxwa kia khôpiukng phảjwqri đbktaãrndg ngủdcig đbktaôpiukng rồfapyi sao!

“Xoáfhfut!”

Ngay lúxtnkc nàbbuoy, Lýtuoy Thanh Dưocljơssieng vộczxwi chạtbfby tớoclji, nhìpzlhn thấiqbby tìpzlhnh hìpzlhnh củdciga chưocljfpolng môpiukn khôpiukng hay, lậnfzap tứqmoyc đbktaem hắswjrn cõekjcng ởfpol sau lưocljng hưocljocljng vềndrt phícluqa Dưocljdcigc Đbktaưocljrwrfng chạtbfby nhưoclj đbktaltjsn.

....

ltjsn ngoàbbuoi Dưocljdcigc Đbktaưocljrwrfng.

Chúxtnkng đbktakhhf tửdcig trêltjsn mặssiet tràbbuon đbktagfddy lo lắswjrng chờrwrf đbktadcigi.

Liễiwfou Uyểrefzn Thi ngồfapyi trêltjsn bậnfzac cầgfddu thang, đbktagfddu vùakvki vàbbuoo giữdauba hai châmmhgn, từbbuong giọkaojt từbbuong giọkaojt nưocljocljc mắswjrt to nhưoclj hạtbfbt đbktanfzau rơssiei xuốzmnxng, hai mắswjrt đbktaãrndg khóhhpec sưocljng cảjwqrltjsn.

“Đbktabbuong khóhhpec nữdauba.”

Lụjwqrc Thiêltjsn Thiêltjsn dựrefza vàbbuoo trưocljocljc cửdciga, thảjwqrn nhiêltjsn nóhhpei.

“Oa oa!”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi khôpiukng thểrefz kiềndrtm chếreov đbktaưocljdcigc cảjwqrm xúxtnkc, vừbbuoa khóhhpec vừbbuoa nóhhpei:

“Đbktatbfbi sưoclj tỷfhib, đbktandrtu làbbuo do muộczxwi, bắswjrt chưocljfpolng môpiukn ăoayrn móhhpen đbktaóhhpeltjsn mớoclji ngãrndg bệkhhfnh.”

Lụjwqrc Thiêltjsn Thiêltjsn nóhhpei:

“Chưocljfpolng môpiukn mạtbfbng cứqmoyng, chịajodu đbktaưocljdcigc dàbbuoy vònmzj, hẳuohxn làbbuo khôpiukng cóhhpe việkhhfc gìpzlh đbktaâmmhgu.”

Nhữdaubng lờrwrfi nàbbuoy màbbuo lọkaojt vàbbuoo tai củdciga chưocljfpolng môpiukn đbktaang hôpiukn mêltjs kia, nhấiqbbt đbktaajodnh sẽdcig trừbbuong to hai mắswjrt, rồfapyi lạtbfbi chìpzlhm vàbbuoo hôpiukn mêltjs mộczxwt lầgfddn nữdauba.

“Cóhhpet kéagmqt!”

Mộczxwt chốzmnxc sau, cửdciga Dưocljdcigc Đbktaưocljrwrfng mởfpol ra, lãrndgo Ngụjwqry từbbuo trong bưocljocljc ra nóhhpei:

“Chưocljfpolng môpiukn khôpiukng cóhhpepzlh đbktaáfhfung ngạtbfbi, chỉadltbbuo bịajod ngộczxw đbktaczxwc thựrefzc phẩhcslm.”

Mặssiec dùakvk khôpiukng phảjwqri làbbuo xuấiqbbt thâmmhgn y sĩxtnk, nhưocljng cảjwqr ngàbbuoy làbbuom bạtbfbn vớoclji dưocljdcigc liệkhhfu, ícluqt nhiềndrtu gìpzlhndrtng biếreovt mộczxwt chúxtnkt y thuậnfzat.

“Hàbbuo!”

Đbktaáfhfum ngưocljrwrfi thởfpolbbuoi mộczxwt hơssiei.

Ngụjwqry lãrndgo nóhhpei:

“Nghỉadlt ngơssiei hai ba tháfhfung làbbuohhpe thểrefzpzlhnh phụjwqrc.”

Đbktaáfhfum ngưocljrwrfi suýtuoyt nữdauba ngãrndg quỵkaoj.

rndgo Ngụjwqry củdciga ta, Ngụjwqry đbktaưocljrwrfng chủdcig củdciga ta!

Nghỉadlt ngơssiei hai ba tháfhfung, cònmzjn gọkaoji làbbuo khôpiukng cóhhpepzlh đbktaáfhfung ngạtbfbi!

“Liễiwfou nha đbktagfddu.”

Ngụjwqry lãrndgo nóhhpei:

“Cóhhpe phảjwqri ngưocljơssiei cho thêltjsm Ngưoclju Bảjwqrng, Đbktainh Thảjwqro vàbbuo phấiqbbn củdciga Tam Tụjwqr Thanh vàbbuoo trong thứqmoyc ăoayrn?”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi ngừbbuong khóhhpec, kinh ngạtbfbc nóhhpei:

“Lãrndgo Ngụjwqry làbbuom sao biếreovt đbktaưocljdcigc vậnfzay?”

Ngụjwqry lãrndgo lắswjrc lắswjrc đbktagfddu nóhhpei:

“Ba loạtbfbi dưocljdcigc liệkhhfu nàbbuoy cóhhpe thểrefzakvkng làbbuom gia vịajod, nếreovu dùakvkng đbktaơssien đbktaczxwc thìpzlh khôpiukng sao, nhưocljng nếreovu dùakvkng cùakvkng mộczxwt chỗjwqr sẽdcig sinh ra đbktaczxwc tốzmnx, nếreovu nhẹjmro thìpzlh sẽdcig giốzmnxng nhưoclj chưocljfpolng môpiukn toàbbuon thâmmhgn vôpiuk lựrefzc, miệkhhfng sùakvki bọkaojt méagmqp, nặssieng thìpzlh sẽdcig nguy hiểrefzm đbktaếreovn tícluqnh mạtbfbng.”

“A!”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi háfhfu hốzmnxc mồfapym.

rndgo Ngụjwqry nóhhpei:

“Bắswjrt đbktagfddu từbbuo ngàbbuoy mai, ta dạtbfby ngưocljơssiei nhậnfzan biếreovt dưocljdcigc liệkhhfu vàbbuopiukng dụjwqrng củdciga chúxtnkng, miễiwfon cho lạtbfbi phốzmnxi hợdcigp loạtbfbn vớoclji nhau, kếreovt quảjwqrmmhgy nêltjsn ngộczxw đbktaczxwc thứqmoyc ăoayrn.”

“Nhấiqbbt đbktaajodnh phảjwqri nhưoclj thếreov.”

Mọkaoji ngưocljrwrfi biểrefzu thịajod sựrefz đbktafapyng tìpzlhnh.

Chưocljfpolng môpiukn mạtbfbng cứqmoyng, chịajodu đbktaưocljdcigc dàbbuoy vònmzj, nhưocljng chúxtnkng ta thìpzlh khôpiukng đbktaưocljdcigc a.

Vạtbfbn nhấiqbbt Liễiwfou sưoclj muộczxwi dùakvkng dưocljdcigc liệkhhfu nhưocljfhfuc thứqmoy gia vịajod, tạtbfbo thàbbuonh chấiqbbt đbktaczxwc chícluq mạtbfbng, nàbbuoy mớoclji thậnfzat làbbuofhfut cơssiem đbktaoạtbfbt mạtbfbng!

Nếreovu nhưoclj Quâmmhgn Thưocljrwrfng Tiếreovu đbktaang chìpzlhm trong hôpiukn mêltjs biếreovt đbktaưocljdcigc suy nghĩxtnk củdciga cáfhfuc đbktakhhf tửdcig, khẳuohxng đbktaajodnh sẽdcig lấiqbby đbktaao ra chéagmqm trêltjsn ngưocljrwrfi mìpzlhnh, đbktarefz cho bọkaojn họkaoj biếreovt thếreovbbuoo làbbuo mạtbfbng khôpiukng cứqmoyng, thếreovbbuoo làbbuo chịajodu khôpiukng đbktaưocljdcigc dàbbuoy vònmzj!

“Vâmmhgng!”

Liễiwfou Uyểrefzn Thi nghiêltjsm túxtnkc nóhhpei.

Tiểrefzu côpiukocljơssieng mặssiec dùakvkbbuo kim bàbbuoi đbktagfddu bếreovp, nhưocljng lạtbfbi khôpiukng phảjwqri dưocljdcigc sưoclj.

Nghiêltjsn cứqmoyu chếreov tạtbfbo gia tăoayrng năoayrng lựrefzc trêltjsn đbktafapy ăoayrn, luôpiukn luôpiukn phảjwqri suy xéagmqt hiệkhhfu quảjwqr, khôpiukng thểrefz xem nhẹjmro đbktaczxwc tícluqnh màbbuofhfuc loạtbfbi dưocljdcigc liệkhhfu tạtbfbo ra khi trộczxwn lẫijnfn vớoclji nhau, vìpzlh vậnfzay cầgfddn phảjwqri cẩhcsln thậnfzan bồfapyi dưocljswjrng mộczxwt phen.

Vậnfzay thìpzlh, vấiqbbn đbktandrt nan giảjwqri đbktaếreovn rồfapyi.

Thờrwrfi đbktaiểrefzm chưocljfpolng môpiukn ăoayrn cơssiem, linh hồfapyn củdciga hắswjrn lúxtnkc thìpzlh lạtbfbi lêltjsn trờrwrfi xuốzmnxng đbktaiqbbt, lúxtnkc thìpzlh rong ruổkriai chốzmnxn giang hồfapy, rốzmnxt cuộczxwc làbbuo do đbktafapy ăoayrn quáfhfu mỹnywl vịajod, hay làbbuo biểrefzu hiệkhhfn củdciga việkhhfc ngộczxw đbktaczxwc thựrefzc phẩhcslm đbktaâmmhgy?”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.