Vạn Cổ Đệ Nhất Tông

Chương 249 : Hành hạ tông chủ kỳ sơn tông đến chết!

    trước sau   
Giâzpwpy phúxnpht nguy hiểgeeum, Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru dựvhxla vàjdhno kýhoon hiệphxxu lưwdqeu lạaarji trêkciqn đbwilưwdqeadccng lao vàjdhno trong cốjaafc, lửxwvoa giậxmmln trong lòphxxng nhanh chórzrjng khórzrjjdhn áhbfdp chếjicr.

Bởogibi vìbovn sau khi hắypbpn đbwilếjicrn gầjicrn thìbovn thàjdhnnh viêkciqn Tếjicrtkpy Đknmhưwdqeadccng đbwilãipri tửxwvo vong, bêkciqn tai truyềljncn đbwilếjicrn thôbwilng báhbfdo thàjdhnnh viêkciqn môbwiln pháhbfdi bịxnph thiếjicru mộiyeht ngưwdqeadcci.

hbfdm giếjicrt đbwilphxx tửxwvo củvbwqa ta!

Bấiprit luậxmmln thâzpwpn phậxmmln nhưwdqe thếjicrjdhno, chếjicrt khôbwilng thưwdqeơgeeung tiếjicrc!

Đknmhưwdqeơgeeung nhiêkciqn.

Chếjicrt cũtkpyng phảufabi córzrj sựvhxl chúxnph trọjbkvng.




xdts dụjdhn nhưwdqe chếjicrt sạaarjch sẽphdx gọjbkvn gàjdhnng hay làjdhn chếjicrt trong dằrzrjn vặcruat đbwilau khổxeio?

Nếjicru nhưwdqekciqn trung niêkciqn phíxdtsa dưwdqepwlci kia, thu châzpwpn lạaarji, vậxmmly thìbovn hắypbpn sẽphdxrzrj mộiyeht cáhbfdi chếjicrt gọjbkvn gàjdhnng sạaarjch sẽphdx, nếjicru cốjaaf chấiprip đbwilaarjp xuốjaafng, kếjicrt quảufab chíxdtsnh làjdhn chếjicrt trong đbwilau đbwilpwlcn vôbwilxmmlng!

“Chưwdqeogibng… chưwdqeogibng môbwiln...”

Tiêkciqu Tộiyehi Kỷrxegrxegt lêkciqn mộiyeht tiếjicrng yếjicru đbwiluốjaafi, áhbfdnh mắypbpt vui vẻdooa đbwilkciqn cuồaarjng.

Chưwdqeogibng môbwiln đbwilếjicrn rồaarji.

Sựvhxl đbwilphxx chắypbpc chắypbpn bảufabo toàjdhnn!

jdhno lúxnphc nàjdhny, Tiêkciqu Tộiyehi Kỷrxeg khôbwilng quan tâzpwpm đbwilếjicrn bảufabn thâzpwpn, thay vàjdhno đbwilórzrjjdhn sựvhxl an toàjdhnn củvbwqa thàjdhnnh viêkciqn Tếjicrtkpy Đknmhưwdqeadccng.

Nhìbovnn thấipriy bảufabo bốjaafi dốjaafc lòphxxng bồaarji dưwdqeubizng bịxnph thưwdqeơgeeung thếjicr nặcruang nhưwdqe vậxmmly, sáhbfdt khíxdts trong mắypbpt Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru ngàjdhny càjdhnng đbwilxmmlm.

kciqn đbwilqawsng ởogib phíxdtsa dưwdqepwlci kia cho dùxmmljdhn thầjicrn, làjdhn tiêkciqn thìbovntkpyng chỉybmprzrj chếjicrt!

Khôbwilng sợwpse đbwilypbpc tộiyehi ngưwdqeadcci kháhbfdc?

Vớpwlci hoàjdhnn cảufabnh bìbovnnh thưwdqeadccng, Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru sẽphdx chọjbkvn cáhbfdch khiêkciqm tốjaafn, víxdts dụjdhn nhưwdqe tha cho trưwdqeogibng lãiprio Quỷrxeg Thủvbwq Pháhbfdi, nhưwdqeng giờadccjdhny phúxnpht nàjdhny, trong lòphxxng chỉybmprzrj niệphxxm làjdhn giếjicrt!

Rồaarjng córzrj vảufaby ngưwdqewpsec, chạaarjm vàjdhno ắypbpt phảufabi chếjicrt.

Vảufaby lâzpwpn củvbwqa Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru, chíxdtsnh làjdhn nhữgkqgng đbwilphxx tửxwvo bảufabo bốjaafi củvbwqa hắypbpn.




Đknmhhbfdng nórzrji làjdhn giếjicrt, cho dùxmmljdhn mấiprit mộiyeht sợwpsei tórzrjc, cũtkpyng cũtkpyng phảufabi trảufab giáhbfd đbwilau đbwilpwlcn.

Nghe thấipriy lờadcci củvbwqa Tiêkciqu Tộiyehi Kỷrxeg, Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung nhàjdhnn nhạaarjt nórzrji:

“Ngưwdqeơgeeui chíxdtsnh làjdhn chưwdqeogibng môbwiln củvbwqa môbwiln pháhbfdi báhbfdt lưwdqeu Thiếjicrt Cốjaaft đbwilórzrj sao?”

Trong lúxnphc nórzrji chuyệphxxn, hắypbpn vẫjaafn khôbwilng bỏrzrj châzpwpn ra.

Đknmhiềljncu nàjdhny khiếjicrn cho Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru đbwilãipri thầjicrm đbwilxnphnh tộiyehi chếjicrt cho hắypbpn, đbwilaarjng thờadcci còphxxn làjdhnhbfdi chếjicrt đbwilau đbwilpwlcn vôbwilxmmlng.

rzrj thểgeeujdhn nhìbovnn đbwiljaafi phưwdqeơgeeung cũtkpyng thâzpwpn làjdhn chưwdqeogibng môbwiln, Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung thu châzpwpn lạaarji, nhưwdqeng bởogibi vìbovn chậxmmlm mộiyeht nhịxnphp, vìbovn thếjicr vẫjaafn khôbwilng cáhbfdch nàjdhny thay đbwilxeioi đbwilưwdqewpsec cáhbfdch chếjicrt đbwilau đbwilpwlcn.

“Vừhbfda hay.”

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung nhàjdhnn nhạaarjt nórzrji:

“Ta nhìbovnn trúxnphng đbwilphxx tửxwvojdhny củvbwqa ngưwdqeơgeeui, đbwilgeeu hắypbpn chuyểgeeun làjdhnm đbwilphxx tửxwvo củvbwqa Kỳjdhngeeun Tôbwilng ta đbwili.”

Trong lờadcci nórzrji củvbwqa hắypbpn, hoàjdhnn toàjdhnn khôbwilng đbwilgeeu Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru trong mắypbpt.

Đknmhhbfdng nórzrji làjdhn chưwdqeogibng môbwiln Thiếjicrt Cốjaaft Pháhbfdi, cho dùxmml thâzpwpn kiêkciqm luôbwiln hai chứqawsc vịxnph trêkciqn ngưwdqeadcci nhưwdqe Tầjicrn Hạaarjo Nhiêkciqn đbwilếjicrn, hắypbpn cũtkpyng sẽphdx cao cao tạaarji thưwdqewpseng nhưwdqe vậxmmly.

Đknmhâzpwpy khôbwilng phảufabi giảufab vờadcc ra oai, cùxmmlng khôbwilng phảufabi làjdhn nhâzpwpn vậxmmlt phảufabn diệphxxn vôbwiliprio.

Đknmhâzpwpy chíxdtsnh làjdhn bởogibi vìbovn thựvhxlc lựvhxlc mạaarjnh, đbwilưwdqeơgeeung nhiêkciqn córzrj phong tháhbfdi củvbwqa cưwdqeadccng giảufab, đbwiljaafi mặcruat vớpwlci kẻdooa yếjicru màjdhnphxxn phảufabi cúxnphi đbwiljicru khom lưwdqeng phụjdhnc tùxmmlng sao?




“Nhìbovnn trúxnphng rồaarji, lậxmmlp tứqawsc báhbfdi lạaarjy làjdhnm đbwilphxx tửxwvo củvbwqa ngưwdqeơgeeui?”

Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru nhàjdhnn nhạaarjt nórzrji:

“Ngưwdqeơgeeui kháhbfdjdhn hung hăjvswng đbwilórzrj.”

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung nórzrji:

“Giao hắypbpn cho ta, mórzrjn nợwpsejdhny xem nhưwdqe tan thàjdhnnh mâzpwpy khórzrji.”

Hắypbpn thậxmmlt sựvhxl kháhbfdjdhn coi trọjbkvng Tiêkciqu Tộiyehi Kỷrxeg, nếjicru nhưwdqerzrj thểgeeurxego ngưwdqeadcci nàjdhny làjdhnm đbwilphxx tửxwvo củvbwqa bảufabn thâzpwpn, hàjdhn tấiprit phảufabi giếjicrt đbwili uổxeiong phíxdts.

Đknmháhbfdng tiếjicrc chỉybmpjdhn ưwdqepwlcc nguyệphxxn củvbwqa mộiyeht bêkciqn.

Cho dùxmml Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru thậxmmlt sựvhxl muốjaafn giao Tiêkciqu Tộiyehi Kỷrxeg cho hắypbpn, cũtkpyng tuyệphxxt đbwiljaafi khôbwilng nhịxnphn đbwilưwdqewpsec chuyệphxxn đbwilphxx tửxwvo bịxnph giếjicrt.

bovn thếjicr giơgeeu thanh đbwilao lêkciqn, lạaarjnh giọjbkvng nórzrji:

“Xórzrja bỏrzrjrzrjn nợwpse? Xórzrja cáhbfdi tổxeio tiêkciqn nhàjdhn ngưwdqeơgeeui!”

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung hơgeeui chau màjdhny nórzrji:

“Cáhbfdc hạaarj tốjaaft xấipriu gìbovntkpyng làjdhn chưwdqeogibng môbwiln mộiyeht pháhbfdi, miệphxxng lưwdqeubizi toàjdhnn lờadcci nórzrji thôbwil thiểgeeun, thậxmmlt đbwilúxnphng làjdhn khôbwilng córzrj giáhbfdo dụjdhnc màjdhn.”

Giếjicrt ngưwdqeadcci củvbwqa ta, lạaarji còphxxn nórzrji chuyệphxxn giáhbfdo dụjdhnc vớpwlci ta?




hbfdhbfd!

Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru cưwdqeadcci.

Đknmhiyeht nhiêkciqn áhbfdnh mắypbpt giốjaafng nhưwdqe mộiyeht áhbfdnh đbwilao lạaarjnh lẽphdxo, sau đbwilórzrj cảufab ngưwdqeadcci nhảufaby xuốjaafng, vung đbwilao chérxegm tớpwlci.

“Vùxmml!”

Mộiyeht đbwilao chérxegm xuốjaafng nàjdhny, sứqawsc mạaarjnh íxdtst nhấiprit 30 vạaarjn câzpwpn trởogibkciqn.

Đknmhvbwq thấipriy rõdjxr, bùxmmla lựvhxlc lưwdqewpseng sớpwlcm đbwilãipri đbwilưwdqewpsec sửxwvo dụjdhnng.

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung vốjaafn dĩxwvo cảufab mặcruat dửxwvong dưwdqeng, cảufabm nhậxmmln đbwilưwdqewpsec thếjicr lớpwlcn lựvhxlc mạaarjnh củvbwqa đbwilao phong, sắypbpc mặcruat lậxmmlp tứqawsc nghiêkciqm túxnphc, đbwilaarjng thờadcci mộiyeht tay giơgeeu ra, hérxegt lêkciqn:

“Bàjdhni Vâzpwpn Chưwdqeogibng!”

“Phùxmml phùxmml!”

Linh lựvhxlc thuậxmmln theo cáhbfdnh tay bạaarjo pháhbfdt ra, hìbovnnh thàjdhnnh lớpwlcp sórzrjng khíxdts giốjaafng nhưwdqezpwpy mùxmml, đbwiljaafng thờadcci nhanh chórzrjng ngưwdqeng tụjdhn thàjdhnnh chưwdqeogibng ấiprin nghêkciqnh đbwilórzrjn.

Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru mộiyeht đbwilao nàjdhny chérxegm xuốjaafng thắypbpng tấiprip rấiprit dứqawst khoáhbfdt, khiếjicrn hắypbpn khôbwilng dáhbfdm sơgeeu ýhoon, trựvhxlc tiếjicrp dùxmmlng đbwilếjicrn chưwdqeogibng pháhbfdp thưwdqewpseng phẩrzrjm cao giai đbwilãiprixwvonh ngộiyeh bao nhiêkciqu năjvswm nay.

jdhn!

Phùxmml! Phùxmml!




Thanh Long Yểgeeum Nguyệphxxt Đknmhao hìbovnnh thàjdhnnh áhbfdnh đbwilao màjdhnu xanh, sứqawsc mạaarjnh liêkciqn tiếjicrp tăjvswng lêkciqn, cuốjaafi cùxmmlng tăjvswng đbwilếjicrn 40 vạaarjn câzpwpn!

Đknmhâzpwpy làjdhnhbfdi gìbovn kháhbfdi niệphxxm?

Chỉybmprzrjdjxrbwilng sởogib hữgkqgu tưwdqe chấiprit linh căjvswn khôbwilng tệphxx mớpwlci córzrj sứqawsc mạaarjnh tầjicrm nàjdhny.

geeun nữgkqga, íxdtst nhấiprit còphxxn phảufabi đbwilaarjt đbwilếjicrn tu vi Võdjxrbwilng ngũtkpy phẩrzrjm!

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung córzrj linh căjvswn thưwdqewpseng phẩrzrjm, thuộiyehc Võdjxrbwilng trung thưwdqewpseng đbwilubizng, mặcruac dùxmml tu vi chỉybmpjdhndjxrbwilng nhịxnph phẩrzrjm, nhưwdqeng may màjdhnrzrjjdhni Vâzpwpn Chưwdqeogibng trợwpse lựvhxlc, sứqawsc mạaarjnh đbwilaarjt đbwilếjicrn khoảufabng 23 vạaarjn câzpwpn.

Nhưwdqe thếjicrjdhny đbwilãipri rấiprit đbwilvbwq ưwdqeu túxnph.

Chỉybmp đbwiláhbfdng tiếjicrc, đbwiljaafi mặcruat mớpwlci đbwilao nàjdhny củvbwqa Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru hoàjdhnn toàjdhnn khôbwilng đbwilvbwq.

Thậxmmlt sựvhxl, chẳubizng đbwiláhbfdng nhắypbpc tớpwlci!

“Pháhbfd cho ta!”

Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru lạaarjnh giọjbkvng hérxegt.

Ágnzmnh đbwilao màjdhnu xanh mạaarjnh mẽphdx chérxegm tớpwlci, trựvhxlc tiếjicrp chérxegm vỡubiz chưwdqeogibng ấiprin nhưwdqe thậxmmlt nhưwdqeufabo kia, uy lựvhxlc khôbwilng giảufabm tiếjicrp tụjdhnc quérxegt ngang.

“Làjdhnm sao córzrj thểgeeu...!”

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung sắypbpc mặcruat kinh hãiprii, nhưwdqeng thờadcci gian khôbwilng phérxegp hắypbpn chấiprin kinh, vộiyehi vàjdhnng thi triểgeeun thâzpwpn pháhbfdp tráhbfdnh ra.

“Rầjicrm!”

kciqn nàjdhny vừhbfda nérxeg tráhbfdnh, đbwilao ảufabnh mạaarjnh mẽphdx chérxegm xuốjaafng đbwiliprit, trong chớpwlcp mắypbpt đbwilgeeu lạaarji vếjicrt đbwilao dàjdhni khoảufabng mộiyeht mérxegt.

hbfdch táhbfdch táhbfdch!

Phầjicrn cuốjaafi củvbwqa vếjicrt đbwilao nhanh chórzrjng nứqawst ra trêkciqn mặcruat đbwiliprit, đbwilaarjng thờadcci kérxego dàjdhni vềljnc phíxdtsa trưwdqepwlcc, cuốjaafi cùxmmlng tạaarjo thàjdhnnh vếjicrt nứqawst ra năjvswm sáhbfdu mérxegt!

Mộiyeht đbwilao 40 vạaarjn câzpwpn, dưwdqeadccng nhưwdqe chérxegm nứqawst mặcruat đbwilcruat củvbwqa khu vựvhxlc nàjdhny ra.

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung tuy rằrzrjng miễdoamn cưwdqeubizng tráhbfdnh đbwilưwdqewpsec mộiyeht đbwilao, nhưwdqeng nhìbovnn thấipriy vếjicrt đbwilao nứqawst kérxego dàjdhni trêkciqn mặcruat đbwiliprit, mồaarjbwili lạaarjnh sau lưwdqeng tuôbwiln chảufaby ưwdqepwlct đbwiljaafm.

Hắypbpn khôbwilng chúxnpht hoàjdhni nghi, đbwilao vừhbfda rồaarji nếjicru nhưwdqe chérxegm trúxnphng bảufabn thâzpwpn, kếjicrt cụjdhnc chíxdtsnh làjdhn thâzpwpn thểgeeu chẻdooa đbwilôbwili.

Chưwdqeogibng môbwiln Thiếjicrt Cốjaaft Pháhbfdi nàjdhny nhìbovnn nhưwdqe chỉybmpjdhndjxrwdqe lụjdhnc thấiprit phẩrzrjm, vìbovnhbfdi gìbovn lựvhxlc lưwdqewpseng bạaarjo pháhbfdt ra lạaarji khủvbwqng bốjaaf nhưwdqe vậxmmly đbwilâzpwpu?!

Lẽphdxjdhno… hắypbpn ẩrzrjn giấipriu tu vi?

“Mộiyeht mìbovnnh đbwilxnphch chúxnphng!”

Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru vừhbfda hạaarj xuốjaafng, cầjicrm đbwilao xôbwilng đbwilếjicrn.

Nửxwvoa chừhbfdng mạaarjnh mẽphdx quérxegt Thanh Long Yểgeeum Nguyệphxxt Đknmhao ra, luồaarjng áhbfdnh sáhbfdng màjdhnu xanh phórzrjng ra.

Lựvhxlc lưwdqewpseng vẫjaafn làjdhn 40 vạaarjn câzpwpn giốjaafng nhưwdqe trưwdqepwlcc.

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung trong lòphxxng vẫjaafn còphxxn sợwpseiprii khôbwilng dáhbfdm liềljncu mạaarjng, vộiyehi vàjdhnng thi triểgeeun thâzpwpn pháhbfdp tráhbfdnh nérxeg.

Mặcruac dùxmmlrzrj thểgeeu miễdoamn cưwdqeubizng tráhbfdnh đbwilưwdqewpsec nhưwdqeng áhbfdnh đbwilao quérxegt qua thâzpwpn thểgeeu, thếjicr nhưwdqeng vẫjaafn làjdhn kinh hãiprii toáhbfdt mồaarjbwili lạaarjnh khắypbpp cảufab ngưwdqeadcci.

Đknmhqawsng trưwdqepwlcc thựvhxlc lựvhxlc tuyệphxxt đbwiljaafi, Tiêkciqu Tộiyehi Kỷrxeg chỉybmprzrj thểgeeu bấiprit lựvhxlc trọjbkvng thưwdqeơgeeung màjdhn ngãipri xuốjaafng,

Hiệphxxn tạaarji, đbwiljaafi mặcruat vớpwlci chưwdqeogibng môbwiln Thiếjicrt Cốjaaft Pháhbfdi córzrj thựvhxlc lựvhxlc hơgeeun mìbovnnh, hắypbpn cũtkpyng lộiyeh ra sựvhxl yếjicru đbwiluốjaafi khôbwilng nhỏrzrj.

Cao cao tạaarji thưwdqewpseng?

Sớpwlcm đbwilãipri biếjicrn mấiprit khôbwilng chúxnpht tung tíxdtsch!

“Soạaarjt!”

Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru kérxego đbwilao quérxegt tớpwlci.

Lầjicrn nàjdhny hắypbpn cũtkpyng thi triểgeeun Quỷrxegmuqgnh Bộiyeh, tốjaafc đbwiliyehjvswng nhanh vôbwilxmmlng, nhâzpwpn lúxnphc Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung vừhbfda ổxeion đbwilxnphnh cơgeeu thểgeeu, liềljncn hérxegt lớpwlcn:

“Thủvbwqy Yêkciqm Thấiprit Quâzpwpn.”

“Vụjdhnt...”

Ágnzmnh đbwilao màjdhnu xanh cuốjaafn tớpwlci.

“Khôbwilng hay...”

Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung sắypbpc mặcruat kinh hãiprii.

Hắypbpn muốjaafn tráhbfdnh, nhưwdqeng chỉybmp vừhbfda nghiêkciqng ngưwdqeadcci, áhbfdnh đbwilao lậxmmlp tứqawsc dáhbfdn chặcruat trêkciqn đbwiljicru mũtkpyi, mạaarjnh mẽphdx chérxegm lêkciqn cáhbfdnh tay phảufabi.

“Vùxmmlxmml!”

Ágnzmnh đbwilao lưwdqepwlct qua, cáhbfdnh tay đbwilqawst lìbovna!

Bởogibi vìbovn tốjaafc đbwiliyeh đbwilao quáhbfd nhanh, lựvhxlc lưwdqewpseng lạaarji quáhbfd lớpwlcn, vếjicrt thưwdqeơgeeung nứqawst ra trong phúxnpht chốjaafc khôbwilng córzrj bắypbpn ra máhbfdu tưwdqeơgeeui.

“Soạaarjt!”

Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru giốjaafng nhưwdqe mộiyeht bórzrjng ma, xuấiprit hiệphxxn sau lưwdqeng Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung.

“Vùxmmlxmml!”

Ágnzmnh đbwilao lạaarji lầjicrn nữgkqga lấiprip lórzrje, mộiyeht cáhbfdnh tay kháhbfdc lạaarji bay ra.

Cho đbwilếjicrn lúxnphc nàjdhny, vếjicrt thưwdqeơgeeung trêkciqn cáhbfdnh tay phảufabi củvbwqa Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung mớpwlci bắypbpt đbwiljicru phun máhbfdu, đbwilau đbwilpwlcn kịxnphch liệphxxt xôbwilng vàjdhno ýhoon thứqawsc, khiếjicrn sắypbpc mặcruat hắypbpn chuyểgeeun biếjicrn khórzrj coi.

Tiêkciqu Tộiyehi Kỷrxeg dựvhxla vàjdhno górzrjc nhìbovnn, trợwpsen tròphxxn tròphxxng mắypbpt nhìbovnn mộiyeht màjdhnn nàjdhny!

Mộiyeht têkciqn cưwdqeadccng giảufabdjxrbwilng cảufabnh, trong thờadcci gian mấipriy chiêkciqu đbwilãipri bịxnph Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru chérxegm đbwilqawst hai tay, chuyệphxxn nàjdhny quáhbfd mứqawsc kinh thiêkciqn đbwiliyehng đbwilxnpha!

Vẫjaafn chưwdqea kếjicrt thúxnphc!

“Ôdjzzn Tửxwvou Trảufabm Hoa Hùxmmlng.”

Quâzpwpn Thưwdqeadccng Tiếjicru cầjicrm Thanh Long Yểgeeum Nguyệphxxt Đknmhao hung hãiprin quérxegt qua phíxdtsa dưwdqepwlci.

“Vụjdhnt...”

Ágnzmnh đbwilao màjdhnu xanh trựvhxlc tiếjicrp quérxegt qua hai đbwiljicru gốjaafi củvbwqa Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung, lậxmmlp tứqawsc xuấiprit hiệphxxn mộiyeht khe hởogib nhỏrzrj.

“Ágnzm..áhbfd!”

Tiếjicrng kêkciqu thảufabm thiếjicrt xérxeg gan nứqawst phổxeioi vang lêkciqn trong cốjaafc, kinh đbwiliyehng thúxnph hoang trong núxnphi àjdhno àjdhno chạaarjy trốjaafn, áhbfdnh mắypbpt Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung hiệphxxn lêkciqn sựvhxl kinh sợwpseiprinh liệphxxt.

Đknmhâzpwpy rốjaaft cuộiyehc trảufabi qua đbwilau đbwilpwlcn nhưwdqe thếjicrjdhno, mớpwlci córzrj thểgeeu khiếjicrn cho mộiyeht ngưwdqeadcci pháhbfdt ra âzpwpm thanh thảufabm thiếjicrt đbwilếjicrn nhưwdqe vậxmmly!

“Bịxnphch!”

Hai châzpwpn từhbfd đbwiljicru gốjaafi đbwilqawst đbwiloạaarjn, Liêkciqu Thốjaafn Phưwdqeơgeeung sắypbpc mặcruat quằrzrjn quạaarji ngãipri thẳubizng xuốjaafng mặcruat đbwiliprit, đbwilau đbwilpwlcn thấipriu xưwdqeơgeeung mạaarjnh mẽphdxbwilng đbwilếjicrn nãiprio vàjdhn da đbwiljicru.

Soạaarjt! Soạaarjt! Soạaarjt!

Ágnzmnh đbwilao màjdhnu xanh lấiprip lórzrje, díxdtsnh trêkciqn da thịxnpht bịxnph cắypbpt!

Chérxegm đbwilqawst hai cáhbfdnh tay, hai châzpwpn, lạaarji cắypbpt từhbfdng miếjicrng thịxnpht xuốjaafng, ngưwdqeadcci đbwiladcci gọjbkvi đbwilâzpwpy chíxdtsnh làjdhnhbfdi chếjicrt theo kiểgeeuu tôbwilng chủvbwq Kỳjdhngeeun Tôbwilng.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.