Vạn Cổ Đại Đế

Chương 50 : Tới cửa hỏi tội

    trước sau   
Tiểvgpbu thuyếmfcwt: Vạhrhnn Cổtfrl Đnqabhrhni Đnqabếmfcw

lcdgc giảbjrs: Mộyiyprfph Thầsllln Thiêbvpjn

"Bálcdgo ——"

Nhưgmmcng ngay vàwvkfo lúseaac nàwvkfy, mộyiypt giọslllng héakilt thấvgpbt thanh truyềpfjun đjrouếmfcwn. Hai đjrouybpw tửvgpb cảbjrs ngưgmmcddowi đjrousllly málcdgu, từybpwbvpjn ngoàwvkfi phi vàwvkfo trong đjrouiệybpwn, cùbvpjng quỳarkq xuốhrhnng kêbvpju “bùbvpjm” mộyiypt tiếmfcwng.

“Khởrfphi bẩpxmgm tôxnizng chủlrat, ngưgmmcddowi củlrata Hợzpckp Hoan tôxnizng xôxnizng vàwvkfo, chúseaang con khôxnizng thểvgpb cảbjrsn đjrouưgmmczpckc. Bọsllln chúseaang còjroun đjroubjrs thưgmmcơtkjyng mấvgpby đjrouybpw tửvgpb bảbjrso vệybpwseaai!”

Vẻlcdg mặpxmgt Nam Cung Hiêbvpjn vàwvkfeojtm Sơtkjyn đjroupfjuu thay đjroutfrli, đjroulepzng thờddowi tảbjrsn ra khíxtxb thếmfcw kinh ngưgmmcddowi.


“Ngưgmmcddowi Hợzpckp Hoan tôxnizng đjrouếmfcwn đjrouâeojty làwvkfm gìpfju?”

Hợzpckp Hoan tôxnizng khôxnizng nhữwdfing dálcdgm tựkgeh tiệybpwn xôxnizng vàwvkfo Trưgmmcddowng Sinh môxnizn, còjroun đjroubjrs thưgmmcơtkjyng đjrouybpw tửvgpb Trưgmmcddowng Sinh môxnizn. Thậzpckt sựkgehwvkf quálcdg kiêbvpju ngạhrhno rồlepzi.

Nhưgmmcng màwvkf Nam Cung Hiêbvpjn cũrfphng biếmfcwt, trong phạhrhnm vi ngàwvkfn dặpxmgm nơtkjyi đjrouâeojty, thựkgehc lựkgehc củlrata Hợzpckp Hoan tôxnizng mạhrhnnh nhấvgpbt. Tiếmfcwp theo làwvkf Thiêbvpjn Ma đjrouiệybpwn. Còjroun Trưgmmcddowng Sinh môxnizn yếmfcwu nhấvgpbt.

seaac nàwvkfy ngưgmmcddowi Hợzpckp Hoan tôxnizng đjrouếmfcwn đjrouâeojty, nhấvgpbt đjrouxibenh khôxnizng cóvfka chuyệybpwn tốhrhnt đjrouosoap gìpfju. Đnqabiềpfjuu nàwvkfy khiếmfcwn cho Lâeojtm Sơtkjyn cùbvpjng Nam Cung Hiêbvpjn khôxnizng thểvgpb tiếmfcwp tụvdqkc giằxibeng co.

bvpj thếmfcwwvkfo đjroui nữwdfia, hiệybpwn giờddow kẻlcdg thùbvpjbvpjn ngoàwvkfi đjrouếmfcwn trưgmmcrkmqc mặpxmgt rồlepzi, nếmfcwu còjroun ởrfphbvpjn trong xung đjrouyiypt nộyiypi đjrouvgpbu, e rằxibeng Trưgmmcddowng Sinh Môxnizn thậzpckt sựkgeh xong rồlepzi.

“Khởrfphi bẩpxmgm tôxnizng chủlrat, ngưgmmcddowi Hợzpckp Hoan tôxnizng nóvfkai làwvkf… nóvfkai làwvkf tớrkmqi hỏfkqsi tộyiypi. Bọsllln họslllvfkai Thálcdgnh tửvgpb giếmfcwt chếmfcwt chálcdgu trai Thấvgpbt trưgmmcrfphng lãmsjno củlrata Hợzpckp Hoan tôxnizng, muốhrhnn chúseaang ta giao Thálcdgnh tửvgpb!”

bvpjn đjrouybpw tửvgpb kia trộyiypm nhìpfjun thoálcdgng qua Lăiaovng Tiêbvpju mộyiypt chúseaat, chậzpckm rãmsjni nóvfkai.

“Cálcdgi gìpfju? Thậzpckt sựkgehwvkfxnizvfka, Thálcdgnh tửvgpb Trưgmmcddowng Sinh môxnizn ta cùbvpjng Hợzpckp Hoan tôxnizng hắsllln cóvfka quan hệybpwpfju? Hợzpckp Hoan tôxnizng bọsllln chúseaang đjrouúseaang làwvkf khinh ngưgmmcddowi quálcdg đjrouálcdgng!”

Áywjpnh mắslllt Nam Cung Hiêbvpjn chợzpckt lóvfkae, sắslllc béakiln, lạhrhnnh lẽveyuo nhưgmmcrfphi kiếmfcwm.

“Ha ha ha… Nam Cung Tôxnizng chủlrat, ta khôxnizng mờddowi màwvkf đjrouếmfcwn, mong rằxibeng Nam Cung tôxnizng chủlrat thứrfph lỗmsjni cho!”

Đnqabúseaang lúseaac nàwvkfy, bêbvpjn ngoàwvkfi Trưgmmcddowng Sinh đjrouiệybpwn vang lêbvpjn mộyiypt tiếmfcwng cưgmmcddowi vôxnizbvpjng hùbvpjng hồlepzn, khiếmfcwn cho sắslllc mặpxmgt củlrata Nam Cung Hiêbvpjn cùbvpjng phầsllln đjrouôxnizng cálcdgc vịxibe trưgmmcrfphng lãmsjno thay đjroutfrli.

Mọsllli ngưgmmcddowi đjroui ra ngoàwvkfi đjrouiệybpwn, thìpfju thấvgpby mộyiypt đjrouálcdgm cưgmmcddowng giảbjrs mặpxmgc álcdgo tíxtxbm đjrouang đjroui đjrouếmfcwn, dọslllc theo quảbjrsng trưgmmcddowng Trưgmmcddowng Sinh.

Đnqabi đjrouslllu chíxtxbnh làwvkf mộyiypt nam trung niêbvpjn mặpxmgc álcdgo bàwvkfo tíxtxbm, thoạhrhnt nhìpfjun vôxnizbvpjng anh tuấvgpbn, diệybpwn mạhrhno hiêbvpjn ngang, cảbjrs ngưgmmcddowi toálcdgt ra khíxtxb thếmfcw, sựkgeh uy nghiêbvpjm củlrata ngưgmmcddowi bềpfju trêbvpjn. Hơtkjyn nữwdfia hơtkjyi thởrfph củlrata ôxnizng ta cóvfka vẻlcdg ngang ngửvgpba Nam Cung Hiêbvpjn.


Ngưgmmcddowi nàwvkfy, cũrfphng làwvkf mộyiypt cưgmmcddowng giảbjrsxnizng Sưgmmc cảbjrsnh!

wvkfgmmcddowi mấvgpby ngưgmmcddowi phíxtxba sau hắsllln, cóvfka giàwvkfvfka trẻlcdg, đjroupfjuu làwvkf vẻlcdg mặpxmgt lạhrhnnh lùbvpjng, nhưgmmcng hơtkjyi thởrfph lạhrhni vôxnizbvpjng mạhrhnnh.

“Lôxniz Quan Kiệybpwt?”

Đnqabôxnizi mắslllt Nam Cung Hiêbvpjn chớrkmqp đjrouyiypng, ngay lậzpckp tứrfphc đjrouãmsjn nhậzpckn ra nam trung niêbvpjn mặpxmgc álcdgo tíxtxbm kia. Hắsllln chíxtxbnh làwvkf phóvfkaxnizng chủlrat Hợzpckp Hoan tôxnizng Lôxniz Quan Kiệybpwt.

tkjyn nữwdfia Lôxniz Quan Kiệybpwt cóvfka tu vi Tôxnizng Sưgmmc cảbjrsnh tầslllng ba, so vớrkmqi Nam Cung Hiêbvpjn còjroun mạhrhnnh hơtkjyn mộyiypt bậzpckc.

Nhìpfjun thấvgpby đjrouálcdgm ngưgmmcddowi nàwvkfy, hai mắslllt Lăiaovng Tiêbvpju cũrfphng híxtxbp lạhrhni.

Hắsllln nhớrkmq tớrkmqi khi mìpfjunh ởrfph trêbvpjn dãmsjny núseaai Yêbvpju Thúseaa giếmfcwt cálcdgi ngưgmmcddowi têbvpjn Mãmsjn Tuấvgpbn kia, theo nhưgmmc lờddowi Lăiaovng Khôxnizn nóvfkai, chỉixsq sợzpck nhữwdfing ngưgmmcddowi nàwvkfy vìpfju hắsllln màwvkf đjrouếmfcwn.

Từybpw trong đjrouálcdgm ngưgmmcddowi kia, Lăiaovng Tiêbvpju nhậzpckn ra mộyiypt quen mặpxmgt.

Liễslllu Y Y!

Liễslllu Y Y cũrfphng nhìpfjun lạhrhni Lăiaovng Tiêbvpju, trong álcdgnh mắslllt làwvkf sựkgeh hậzpckn thùbvpj lạhrhnnh lẽveyuo.

“Hóvfkaa ra làwvkfxniz Phóvfkaxnizng chủlrat, khôxnizng biếmfcwt Lôxniz Phóvfkaxnizng chủlrat hạhrhn cốhrhn đjrouếmfcwn thăiaovm Trưgmmcddowng Sinh môxnizn cóvfka chuyệybpwn gìpfju quan trọslllng khôxnizng, màwvkfjroun đjroubjrs thưgmmcơtkjyng đjrouybpw tửvgpb Trưgmmcddowng Sinh môxnizn ta?”

Nam Cung Hiêbvpjn khôxnizng mặpxmgn khôxnizng nhạhrhnt nóvfkai.

“Thậzpckt sựkgeh xin lỗmsjni Nam Cung Tôxnizng chủlrat, bởrfphi vìpfjuvfka chuyệybpwn rấvgpbt gấvgpbp gálcdgp, màwvkf đjrouybpw tửvgpb trôxnizng núseaai lạhrhni khôxnizng chúseaang ta tiếmfcwn vàwvkfo, cho nêbvpjn chúseaang ta cũrfphng chỉixsq bấvgpbt đjrouslllc dĩenil ra tay. Nhưgmmcng màwvkf Nam Cung Tôxnizng chủlratbvpjn tâeojtm, mấvgpby đjrouybpw tửvgpb kia khôxnizng bịxibe thưgmmcơtkjyng nghiêbvpjm trọslllng gìpfju hếmfcwt!”


xniz Quan Kiệybpwt mỉixsqm cưgmmcddowi nóvfkai.

“Vềpfju việybpwc đjrouếmfcwn Trưgmmcddowng Sinh Môxnizn, tấvgpbt nhiêbvpjn làwvkfvfka chuyệybpwn quan trọslllng phảbjrsi làwvkfm. Hy vọslllng Nam Cung tôxnizng chủlratvfka thểvgpb phốhrhni hợzpckp!”

"Chuyệybpwn gìpfju?"

Nam Cung Hiêbvpjn thảbjrsn nhiêbvpjn nóvfkai.

“Xin hỏfkqsi Thálcdgnh tửvgpb quývfkaxnizn – Lăiaovng Tiêbvpju làwvkf vịxibewvkfo?” Lôxniz Quan Kiệybpwt quéakilt mắslllt nhìpfjun qua mọsllli ngưgmmcddowi mộyiypt lưgmmczpckt, hỏfkqsi.

“Chíxtxbnh làwvkf ta!”

iaovng Tiêbvpju bưgmmcrkmqc ra, thảbjrsn nhiêbvpjn liếmfcwc nhìpfjun Lôxniz Quan Kiệybpwt mộyiypt cálcdgi.

Nếmfcwu Hợzpckp Hoan tôxnizng đjrouãmsjnpfjum tớrkmqi tậzpckn cửvgpba, tấvgpbt nhiêbvpjn Lăiaovng Tiêbvpju cũrfphng sẽveyu khôxnizng lùbvpji bưgmmcrkmqc.

“Châeojtn Khíxtxb cảbjrsnh tầslllng bốhrhnn? Chẳtfrlng lẽveyu Quývfkaxnizn khôxnizng cóvfka ai hay sao màwvkf lạhrhni cho mộyiypt têbvpjn nhóvfkac đjrouslllu ba lọsllln tóvfkac lêbvpjn làwvkfm Thálcdgnh tửvgpb chứrfph?” Lôxniz Quan Kiệybpwt cưgmmcddowi sằxibeng sặpxmgc, hiểvgpbn nhiêbvpjn làwvkfvfka chúseaat khôxnizng tin.

“Lăiaovng Tiêbvpju chíxtxbnh làwvkf Thálcdgnh tửvgpb Trưgmmcddowng Sinh môxnizn ta! Lôxniz phóvfkaxnizng chủlratvfka việybpwc thìpfjuvfkai luôxnizn. Còjroun nếmfcwu khôxnizng cóvfka việybpwc gìpfju, chúseaang ta đjrouàwvkfnh phảbjrsi tiễsllln khálcdgch!”

Nam Cung Hiêbvpjn lạhrhnnh lùbvpjng nóvfkai.

Quan hệybpw giữwdfia Trưgmmcddowng Sinh môxnizn vàwvkf Hợzpckp Hoan tôxnizng vốhrhnn khôxnizng tốhrhnt, thậzpckm chíxtxbjroun cóvfka chúseaat đjrouhrhni đjrouxibech. Huốhrhnng chi, đjrouwvkfn ngưgmmcddowi Lôxniz Quan Kiệybpwt còjroun đjroubjrs thưgmmcơtkjyng đjrouybpw tửvgpb Trưgmmcddowng Sinh môxnizn. Kiêbvpju ngạhrhno nhưgmmc thếmfcw, tấvgpbt nhiêbvpjn Nam Cung Hiêbvpjn khôxnizng thểvgpbvfkai chuyệybpwn hòjroua nhãmsjn vớrkmqi bọsllln chúseaang.

“Ngưgmmcơtkjyi thậzpckt đjrouúseaang làwvkf Thálcdgnh tửvgpb Trưgmmcddowng Sinh môxnizn? Vậzpcky xin thấvgpbt kíxtxbnh! Thálcdgnh tửvgpbvfka thểvgpb mộyiypt hơtkjyi giếmfcwt chếmfcwt chíxtxbn đjrouybpw tửvgpb Hợzpckp Hoan tôxnizng ta, phầsllln chiếmfcwn lựkgehc nàwvkfy đjrouúseaang làwvkf khôxnizng tồlepzi!”


Áywjpnh mắslllt Lôxniz Quan Kiệybpwt dừybpwng trêbvpjn ngưgmmcddowi Lăiaovng Tiêbvpju, lộyiyp ra vẻlcdg kỳarkq dịxibe.

Nam Cung Hiêbvpjn biếmfcwn sắslllc, lạhrhnnh giọslllng nóvfkai: Lôxniz Phóvfkaxnizng chủlrat, cơtkjym cóvfka thểvgpb ăiaovn bậzpcky, nhưgmmcng lờddowi khôxnizng thểvgpbvfkai lung tung. Ngưgmmcơtkjyi nóvfkai Lăiaovng Tiêbvpju giếmfcwt chếmfcwt chíxtxbn đjrouybpw tửvgpb Hợzpckp Hoan tôxnizng, vậzpcky đjrouem bằxibeng chứrfphng ra đjrouâeojty. Nêbvpju khôxnizng cóvfka, thìpfju đjrouybpwng trálcdgch chúseaang ta khôxnizng khálcdgch khíxtxb!”

Phầsllln đjrouôxnizng đjrouybpw tửvgpb Trưgmmcddowng Sinh môxnizn nhưgmmc hổtfrlpfjunh mồlepzi nhìpfjun đjrouwvkfn ngưgmmcddowi Lôxniz Quan Kiệybpwt, ai nấvgpby đjroupfjuu vôxnizbvpjng phẫkqkhn nộyiyp.

Mặpxmgc kệybpwiaovng Tiêbvpju cóvfka giếmfcwt đjrouybpw tửvgpb Hợzpckp Hoan tôxnizng hay khôxnizng, nhưgmmcng Hợzpckp Hoan tôxnizng dálcdgm nghêbvpjnh ngang đjrouếmfcwn đjrouâeojty hỏfkqsi tộyiypi, bọsllln chúseaang thựkgehc sựkgeh coi Trưgmmcddowng Sinh môxnizn khôxnizng cóvfka ngưgmmcddowi hay sao?

“Tiểvgpbu súseaac sinh, ngưgmmcơtkjyi còjroun khôxnizng thừybpwa nhậzpckn sao? Chíxtxbnh làwvkf ngưgmmcddowi giếmfcwt chếmfcwt chálcdgu trai ta.

Phíxtxba sau Lôxniz Quan Kiệybpwt, mộyiypt ôxnizng lãmsjno mặpxmgc đjrouhrhno bàwvkfo, thâeojtn hìpfjunh nhỏfkqs gầsllly nhảbjrsy ra, álcdgnh mắslllt đjrouxibeng đjrouxibeng sálcdgt khi nhìpfjun chằxibem chằxibem Lăiaovng Tiêbvpju màwvkf quálcdgt.

“Ôpebung lãmsjno nàwvkfy têbvpjn màwvkfmsjn Ngạhrhnn, Thấvgpbt trưgmmcrfphng lãmsjno Hợzpckp Hoan tôxnizng, cũrfphng làwvkf luyệybpwn đjrouan sưgmmc thưgmmczpckng phẩpxmgm duy nhấvgpbt củlrata Hợzpckp Hoan tôxnizng!”

Hiệybpwn giờddow, Nam Cung Hiêbvpjn đjrouang truyềpfjun âeojtm, nóvfkai vớrkmqi Lăiaovng Tiêbvpju thôxnizng tin vềpfju ôxnizng giàwvkf kia.

Luyệybpwn đjrouan sưgmmc thưgmmczpckng phẩpxmgm sao?

Trong lòjroung Lăiaovng Tiêbvpju hơtkjyi sửvgpbng sốhrhnt, xem ra cálcdgi têbvpjn Mãmsjn Ngạhrhnn nàwvkfy cóvfka đjrouxibea vịxibe giốhrhnng vớrkmqi Đnqabhrhni trưgmmcrfphng lãmsjno củlrata Trưgmmcddowng Sinh môxnizn. Luyệybpwn đjrouan sưgmmc thưgmmczpckng phẩpxmgm chíxtxbnh làwvkf thứrfph thếmfcwt yếmfcwu củlrata mộyiypt tôxnizng môxnizn, đjrouxibea vịxibewvkfy khôxnizng phảbjrsi trưgmmcrfphng lãmsjno bìpfjunh thưgmmcddowng cóvfka thểvgpb so sálcdgnh đjrouưgmmczpckc.

Chảbjrs trálcdgch Mãmsjn Ngạhrhnn lạhrhni cóvfka thểvgpb nhờddow Phóvfkaxnizng chủlratxniz Quan Kiệybpwt ra mặpxmgt thay mìpfjunh, đjrouếmfcwn tậzpckn Trưgmmcddowng Sinh môxnizn hỏfkqsi tộyiypi.

iaovng Tiêbvpju liếmfcwc mắslllt tàwvkfwvkf nhìpfjun Mãmsjn Ngạhrhnn mộyiypt cálcdgi, cưgmmcddowi lạhrhnnh nóvfkai: “Lãmsjno giàwvkf kia, giữwdfi mồlepzm miệybpwng sạhrhnch sẽveyu mộyiypt chúseaat cho ta! Ngay cảbjrs chálcdgu ngưgmmcơtkjyi làwvkf ai ta cũrfphng khôxnizng biếmfcwt, làwvkfm sao lạhrhni giếmfcwt chálcdgu trai ngưgmmcơtkjyi đjrouưgmmczpckc? Nơtkjyi nàwvkfy làwvkf Trưgmmcddowng Sinh Môxnizn, chứrfph khôxnizng phảbjrsi làwvkf Hợzpckp Hoan tôxnizng cálcdgc ngưgmmcơtkjyi!”

“Tiểvgpbu súseaac sinh, ta biếmfcwt ngưgmmcơtkjyi sẽveyu khôxnizng dễslllwvkfng nhậzpckn tộyiypi màwvkf. Nhưgmmcng hôxnizm nay chúseaang ta cóvfka đjrousllly đjroulrat nhâeojtn chứrfphng, vậzpckt chứrfphng ởrfph đjrouâeojty, đjrouvgpb ngưgmmcơtkjyi hoàwvkfn toàwvkfn hếmfcwt hy vọslllng đjroui!”

msjn Ngâeojtn âeojtm trầslllm nhìpfjun Lăiaovng Tiêbvpju, sau đjrouóvfka vỗmsjn vỗmsjnseaai giữwdfi vậzpckt bêbvpjn hôxnizng, nhấvgpbt thờddowi mộyiypt quan tàwvkfi bằxibeng băiaovng, tỏfkqsa ra hàwvkfn khíxtxb lạhrhnnh lẽveyuo xuấvgpbt hiệybpwn trưgmmcrkmqc mặpxmgt mọsllli ngưgmmcddowi.

bvpjn trong quan tàwvkfi băiaovng làwvkf thi thểvgpb củlrata mộyiypt ngưgmmcddowi trẻlcdg tuổtfrli. Thoạhrhnt nhìpfjun sắslllc mặpxmgt tálcdgi nhợzpckt nhưgmmc giấvgpby trắslllng, từybpweojtu đjrouãmsjn khôxnizng còjroun hơtkjyi thởrfph. Màwvkfiaovng Tiêbvpju nhìpfjun thoálcdgng qua, cũrfphng nhậzpckn ra đjrouâeojty đjrouúseaang làwvkfmsjn Tuấvgpbn màwvkfpfjunh đjrouãmsjn đjrouálcdgnh chếmfcwt ngàwvkfy đjrouóvfka.

“Đnqabâeojty làwvkf chálcdgu trai ta – Mãmsjn Tuẫkqkhn, hắsllln chếmfcwt ởrfphtkjyn mạhrhnch Mãmsjnnh Thúseaa, làwvkf bịxibe ngưgmmcddowi ta bóvfkap nálcdgt cổtfrlwvkf chếmfcwt. Nhưgmmcng trêbvpjn ngưgmmcddowi hắsllln còjroun lưgmmcu lạhrhni rấvgpbt nhiềpfjuu quyềpfjun ấvgpbn củlrata Tiểvgpbu Kim Cưgmmcơtkjyng Quyềpfjun. Nếmfcwu cálcdgc ngưgmmcơtkjyi khôxnizng tin lờddowi ta nóvfkai, cóvfka thểvgpb lạhrhni đjrouâeojty kiểvgpbm tra!”

Vẻlcdg mặpxmgt Mãmsjn Ngạhrhnn tràwvkfn đjrousllly bi thưgmmcơtkjyng, álcdgnh mắslllt nhìpfjun vềpfju phíxtxba Lăiaovng Tiêbvpju thìpfju tràwvkfn ngậzpckp hậzpckn thùbvpjeojtu sắslllc.

"Tiểvgpbu Kim Cưgmmcơtkjyng Quyềpfjun?"

Nam Cung Hiêbvpjn hơtkjyi sửvgpbng sốhrhnt, nhấvgpbt thờddowi trong lòjroung nặpxmgng nềpfju. Nếmfcwu Mãmsjn Tuấvgpbn thậzpckt sựkgeh chếmfcwt bởrfphi Tiểvgpbu Kim Cưgmmcơtkjyng Quyềpfjun, chuyệybpwn nàwvkfy thựkgehc sựkgeh khóvfka giảbjrsi quyếmfcwt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.