Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1940 : Lĩnh chủ (Đại kết cục thượng) (4)

    trước sau   
tqsktqsk theo thờbhdfi gian trôvrxmi qua, ‘Hưkdmd khôvrxmng đcgsppmdmo vàtqskkdmd giớhaihi ảzmhlo cảzmhlnh đcgsppmdmo kếpmdmt hợbhdfp’ càtqskng lúkjioc càtqskng sâxuguu, tíhzwrch lũxuguy càtqskng lúkjioc càtqskng thâxugum hậcrjiu, mặkkccc dùxfav khôvrxmng tốpxhdn tâxugum tưkdmdbmea, cũxugung sẽkjaj cảzmhlm thấoyahy cácdhlc ảzmhlo diệtzahu ẩcdhln chứdfika trong thâxugun thểgaybtqskng lúkjioc càtqskng dễenqetqskng xem hiểgaybu, tựykif nhiêcgspn sẽkjajnawjcdhlc môvrxmn bíhzwr thuậcrjit từvrxm trong đcgsposaru hiệtzahn lêcgspn! Đmcvqâxuguy làtqsk ‘nưkdmdhaihc chảzmhly thàtqsknh sôvrxmng’.

“Phong!” Đmcvqôvrxmng Bácdhl Tuyếpmdmt Ưxqtdng phúkjioc chíhzwrxugum linh, lạpmdmi ngộrybg ra mộrybgt chiêcgspu mớhaihi, lậcrjip tứdfikc hai tay duỗykifi ra.

Hồveajn nguyêcgspn khôvrxmng gian chung quanh nhấoyaht thờbhdfi xuấoyaht hiệtzahn cácdhlc sợbhdfi xiềpgbrng xíhzwrch, vôvrxm sốpxhd xiềpgbrng xíhzwrch vờbhdfn quanh khu vựykifc nàtqsky, cũxugung quấoyahn quanh ‘Nham’, thậcrjim chíhzwr bộrybg phậcrjin hưkdmd khôvrxmng xiềpgbrng xíhzwrch còndujn hưkdmdhaihng trong cơxhmk thểgayb ‘Nham’ thẩcdhlm thấoyahu. ‘Nham’ nhấoyaht thờbhdfi biếpmdmn sắcjbpc... Hắcjbpn cảzmhlm giácdhlc đcgspưkdmdbhdfc bíhzwr thuậcrjit phong cấoyahm khủjjlvng bốpxhdtqsky lợbhdfi hạpmdmi, nhácdhly mắcjbpt làtqskm thựykifc lựykifc hắcjbpn lạpmdmi lầosarn nữvrxma hạpmdm xuốpxhdng.

“Lĩtqsknh vựykifc phong cấoyahm nàtqsky, tuyệtzaht đcgsppxhdi làtqsk chiêcgspu sốpxhd cấoyahp Thếpmdm Giớhaihi hồveajn nguyêcgspn hậcrjiu kỳzjcg.” Nham cảzmhl kinh, “Thâxugun thểgayb hắcjbpn yếpmdmu nhưkdmd vậcrjiy, sao màtqsktqsknh vựykifc phong cấoyahm mạpmdmnh nhưkdmd vậcrjiy?”

Quácdhl mấoyaht câxugun bằbecjng rồveaji.

Mộrybgt hồveajn nguyêcgspn cưkdmdbhdfng giảzmhl, nêcgspn làtqskcdhlc phưkdmdơxhmkng diệtzahn tưkdmdơxhmkng đcgspưkdmdơxhmkng! Nhiềpgbru nhấoyaht phưkdmdơxhmkng diệtzahn nàtqsko đcgspónawjxhmki mạpmdmnh chúkjiot. Khôvrxmng cónawj khảzmhlidikng sinh ra chêcgspnh lệtzahch lớhaihn nhưkdmd thếpmdm.


Thâxugun thểgayb, mớhaihi bưkdmdhaihc vàtqsko cấoyahp Thếpmdm Giớhaihi hồveajn nguyêcgspn? Chiêcgspu sốpxhdtqsknh vựykifc phong cấoyahm, cấoyahp Thếpmdm Giớhaihi hồveajn nguyêcgspn hậcrjiu kỳzjcg?

Thậcrjit quỷzodl dịcjbp!

...

Nham, nay còndujn chưkdmda gặkkccp đcgspưkdmdbhdfc bấoyaht cứdfik nguy hiểgaybm nàtqsko, nhưkdmdng màtqsk loạpmdmi quỷzodl dịcjbptqsky khiếpmdmn hắcjbpn cảzmhlm thấoyahy cónawj chúkjiot khôvrxmng ổdznpn.

Hắcjbpn nhìbmean thanh niêcgspn ácdhlo trắcjbpng trưkdmdhaihc mắcjbpt, cảzmhlm thấoyahy quỷzodl dịcjbp nhìbmean khôvrxmng thấoyahu.

Trừvrxm chiêcgspu sốpxhdtqsknh vựykifc phong cấoyahm, chiêcgspu sốpxhd tấoyahn côvrxmng khácdhlc vẫpcbun chỉuaywtqsk thếpmdm giớhaihi hồveajn nguyêcgspn trung kỳzjcg, đcgsppxhdi vớhaihi Nham cũxugung khôvrxmng cónawj uy hiếpmdmp.

“Đmcvqbhdfi thêcgspm mộrybgt chúkjiot, nếpmdmu đcgspbhdfi lácdhlt nữvrxma lạpmdmi cảzmhlm thấoyahy khôvrxmng thíhzwrch hợbhdfp, ta chạpmdmy.” Nham thầosarm nghĩtqsk, hắcjbpn cảzmhlm thấoyahy bảzmhln thâxugun thủjjlv đcgspoạpmdmn bảzmhlo mệtzahnh đcgspjjlv mạpmdmnh.

Mộrybgt lầosarn nàtqsky kéhxvuo dàtqski.

Lạpmdmi làtqsk thờbhdfi gian chéhxvun tràtqsk nhỏdznp qua đcgspi.

Trậcrjin chiếpmdmn đcgspoyahu nàtqsky trưkdmdhaihc sau cộrybgng lạpmdmi cũxugung chỉuayw nửqawka canh giờbhdf.

“Oàtqsknh ~~~ “

Đmcvqôvrxmng Bácdhl Tuyếpmdmt Ưxqtdng chưkdmda cốpxhd ýdpqjbmeam hiểgaybu, nhưkdmdng tíhzwrch lũxuguy quácdhlxfavng hậcrjiu, tựykif nhiêcgspn màtqsk vậcrjiy liêcgspn tiếpmdmp ngộrybg ra chiêcgspu sốpxhd, mặkkcct ngoàtqski da hắcjbpn bắcjbpt đcgsposaru lưkdmdu chuyểgaybn cácdhlc tầosarng hàtqsko quang hưkdmd khôvrxmng, đcgspâxuguy chíhzwrnh làtqskhzwr thuậcrjit hộrybg thâxugun! Khíhzwr tứdfikc thâxugun thểgayb củjjlva hắcjbpn đcgspang tựykif nhiêcgspn mạpmdmnh lêcgspn! Đmcvqâxuguy làtqsk chỉuaywnh thểgayb thâxugun thểgayb đcgspang mạpmdmnh lêcgspn.

“Phốpxhdc phốpxhdc phốpxhdc...” Mộrybgt chưkdmdhxvung bổdznp ra, lạpmdmi làtqsk ngàtqskn vạpmdmn bàtqskn tay từvrxmkdmd khôvrxmng khácdhlc nhau bổdznp tớhaihi, ởhxvukdmdhaihi ảzmhlnh hưkdmdhxvung củjjlva lĩtqsknh vựykifc phong cấoyahm, hưkdmd giớhaihi ảzmhlo cảzmhlnh, Nham cũxugung chưkdmda thểgayb ngăidikn cảzmhln đcgspưkdmdbhdfc.


tqskn tay Đmcvqôvrxmng Bácdhl Tuyếpmdmt Ưxqtdng bổdznptqsko trêcgspn cổdznp Nham.

Mộrybgt cúkjio bổdznptqsky, chỗykif cổdznp lậcrjip tứdfikc vảzmhly màtqsku vàtqskng vỡrips vụwhjqn từvrxmng mảzmhlng, vôvrxm sốpxhdhzwridikn lưkdmdu chuyểgaybn, dưkdmdhaihi bíhzwridikn màtqsku vàtqskng càtqskng làtqsk mộrybgt tầosarng gâxugun thịcjbpt màtqsku đcgspen, gâxugun thịcjbpt xoay tròndujn giốpxhdng nhưkdmdxuguy thừvrxmng, làtqskm Đmcvqôvrxmng Bácdhl Tuyếpmdmt Ưxqtdng chỉuayw bổdznp ra đcgspưkdmdbhdfc mộrybgt chúkjiot, liềpgbrn khôvrxmng thểgaybxugum nhậcrjip.

“Cónawj thểgayb thưkdmdơxhmkng tổdznpn đcgspếpmdmn ta rồveaji?” Nham kinh hãkjioi.

idikng lựykifc bảzmhlo mệtzahnh củjjlva hắcjbpn rấoyaht mạpmdmnh, đcgsppxhdi phưkdmdơxhmkng thếpmdmtqsknawj thểgayb thưkdmdơxhmkng tổdznpn hắcjbpn?

“Chạpmdmy!”

Nham khôvrxmng chúkjiot do dựykif lựykifa chọifedn chạpmdmy.

Bởhxvui vìbmea hắcjbpn cảzmhlm giácdhlc đcgspưkdmdbhdfc uy hiếpmdmp cựykifc lớhaihn, kẻulzacgspn Phi Tuyếpmdmt Đmcvqếpmdm Quâxugun nàtqsky, khôvrxmng tíhzwrnh chiêcgspu sốpxhd linh hồveajn nay cũxugung bộrybgc phácdhlt ra thựykifc lựykifc ‘Thếpmdm Giớhaihi hồveajn nguyêcgspn hậcrjiu kỳzjcg’, cộrybgng thêcgspm chiêcgspu sốpxhd linh hồveajn... Cũxugung cónawj thểgayb liềpgbru mạpmdmng vớhaihi Thếpmdm Giớhaihi hồveajn nguyêcgspn viêcgspn mãkjion! Nham cảzmhlm thấoyahy tiếpmdmp tụwhjqc kéhxvuo dàtqski, cho dùxfav lầosarn lưkdmdbhdft bịcjbp thưkdmdơxhmkng, thờbhdfi gian dàtqski cũxugung cónawj thểgayb mấoyaht mạpmdmng.

Thậcrjim chíhzwr, hắcjbpn cảzmhlm thấoyahy Phi Tuyếpmdmt Đmcvqếpmdm Quâxugun trưkdmdhaihc mắcjbpt so vớhaihi kẻulza cấoyahp Thếpmdm Giớhaihi viêcgspn mãkjion khácdhlc càtqskng đcgspácdhlng sợbhdfxhmkn.

“Thựykifc lựykifc hắcjbpn tăidikng lêcgspn quácdhl nhanh, từvrxmng cácdhli chiêcgspu sốpxhd lợbhdfi hạpmdmi hơxhmkn liêcgspn tiếpmdmp ra, vừvrxma mớhaihi bắcjbpt đcgsposaru giao thủjjlv vớhaihi ta, ta hoàtqskn toàtqskn ácdhlp chếpmdm hắcjbpn, càtqskng dễenqetqskng phácdhl hủjjlvy thâxugun thểgayb hắcjbpn. Hiệtzahn nay hắcjbpn thếpmdmtqsknawj thểgayb đcgspcjbpch nổdznpi cấoyahp Thếpmdm Giớhaihi hồveajn nguyêcgspn viêcgspn mãkjion.” Nham thầosarm nghĩtqsk, “Hiệtzahn tạpmdmi ta còndujn cónawj hi vọifedng chạpmdmy trốpxhdn, nếpmdmu hắcjbpn lạpmdmi tăidikng lêcgspn, ta ngay cảzmhl chạpmdmy trốpxhdn cũxugung khôvrxmng cónawj hy vọifedng nữvrxma nhỉuayw.”

“Vùxfav.”

Hắcjbpn đcgspcgspn cuồveajng chạpmdmy trốpxhdn.

“Ta hiểgaybu rồveaji, lúkjioc trưkdmdhaihc Thàtqsknh Hàtqsko, đcgsposaru tiêcgspn làtqsknawji cónawj thểgayb chốpxhdng đcgsprips nửqawka canh giờbhdf, lạpmdmi nónawji chốpxhdng đcgsprips thờbhdfi gian chéhxvun tràtqsk nhỏdznp, sau đcgspónawj thìbmea chếpmdmt.” Trong lòndujng Nham phácdhlt lạpmdmnh, “Kẻulzacgspn Phi Tuyếpmdmt Đmcvqếpmdm Quâxugun nàtqsky, thựykifc lựykifc tăidikng lêcgspn quácdhl đcgspácdhlng sợbhdf.”

“Chạpmdmy?” Đmcvqôvrxmng Bácdhl Tuyếpmdmt Ưxqtdng cũxugung đcgspang đcgspuổdznpi theo, hưkdmdzmhlo thếpmdm giớhaihi tuy ảzmhlnh hưkdmdhxvung linh hồveajn, nhưkdmdng chỉuayw cầosarn chúkjiot tâxugum lựykifc ‘Nham’ nàtqsky đcgspãkjionawj thểgaybxfavng nổdznp tốpxhdc đcgsprybg cựykifc hạpmdmn.


Chỉuaywtqsk chung quanh vôvrxm sốpxhdkdmd khôvrxmng xiềpgbrng xíhzwrch, khiếpmdmn thựykifc lựykifc củjjlva Nham hạpmdm xuốpxhdng mộrybgt mảzmhlng lớhaihn.

Nhưkdmdng vẫpcbun nhanh hơxhmkn Đmcvqôvrxmng Bácdhl Tuyếpmdmt Ưxqtdng.

“Nhanh, còndujn phảzmhli nhanh chúkjiot nữvrxma.”

Mắcjbpt thấoyahy khoảzmhlng cácdhlch hai bêcgspn càtqskng lúkjioc càtqskng xa, hưkdmd khôvrxmng xiềpgbrng xíhzwrch cũxugung khôvrxmng thểgayb bao phủjjlv Nham, Nham tốpxhdc đcgsprybg nhanh hơxhmkn, hắcjbpn cũxugung nhẹykif nhàtqskng thởhxvu ra.

“Hưkdmd khôvrxmng đcgsprybgn hàtqsknh... Nêcgspn nhưkdmd thếpmdm.” Đmcvqôvrxmng Bácdhl Tuyếpmdmt Ưxqtdng nhanh chónawjng nắcjbpm giữvrxm mộrybgt môvrxmn đcgsprybgn hàtqsknh chi thuậcrjit, hắcjbpn tìbmeam hiểgaybu vốpxhdn làtqsk ‘Hưkdmd khôvrxmng đcgsppmdmo cùxfavng Hưkdmd giớhaihi ảzmhlo cảzmhlnh đcgsppmdmo dung hợbhdfp’, ởhxvu trêcgspn hưkdmd khôvrxmng đcgsprybgn hàtqsknh tựykif nhiêcgspn am hiểgaybu, giờbhdf phúkjiot nàtqsky muốpxhdn đcgspuổdznpi giếpmdmt kẻulza đcgspcjbpch, nhanh chónawjng nắcjbpm giữvrxm ra đcgsprybgn hàtqsknh chi thuậcrjit lợbhdfi hạpmdmi, tốpxhdc đcgsprybg so vớhaihi Nham còndujn nhanh hơxhmkn chúkjiot!

Nham vừvrxma thởhxvu phàtqsko, nhưkdmdng nhìbmean thấoyahy thanh niêcgspn ácdhlo trắcjbpng phíhzwra sau nhanh chónawjng đcgspuổdznpi theo, khoảzmhlng cácdhlch khôvrxmng ngừvrxmng ngắcjbpn lạpmdmi, hắcjbpn liềpgbrn kinh hãkjioi: “Đmcvqrybgn hàtqsknh chi thuậcrjit củjjlva hắcjbpn cũxugung tăidikng lêcgspn rồveaji?”

Khi khoảzmhlng cácdhlch thu nhỏdznp lạpmdmi đcgspếpmdmn trong phạpmdmm vi nhấoyaht đcgspcjbpnh, lĩtqsknh vựykifc phong cấoyahm lạpmdmi lầosarn nữvrxma bao phủjjlv, hưkdmd giớhaihi ảzmhlo cảzmhlnh cũxugung lạpmdmi lầosarn nữvrxma bao phủjjlv tớhaihi.

“Thuỷzodl tổdznp!”

“Thuỷzodl tổdznp! Kẻulzacgspn Phi Tuyếpmdmt Đmcvqếpmdm Quâxugun nàtqsky thựykifc lựykifc quácdhl đcgspácdhlng sợbhdf, hắcjbpn sởhxvu trưkdmdbhdfng chiêcgspu sốpxhd linh hồveajn, cónawj thểgaybzmhlnh hưkdmdhxvung hơxhmkn phâxugun nửqawka thựykifc lựykifc củjjlva ta, tuy phưkdmdơxhmkng diệtzahn khácdhlc thựykifc lựykifc tưkdmdơxhmkng đcgspưkdmdơxhmkng vớhaihi ta, nhưkdmdng ta chỉuaywnawj thểgayb phácdhlt huy bộrybg phậcrjin thựykifc lựykifc, căidikn bảzmhln chạpmdmy khôvrxmng thoácdhlt. Hơxhmkn nữvrxma hắcjbpn làtqsk mớhaihi bưkdmdhaihc vàtqsko thếpmdm giớhaihi hồveajn nguyêcgspn, trong thờbhdfi gian ngắcjbpn tăidikng lêcgspn tớhaihi trìbmeanh đcgsprybg nhưkdmd thếpmdm, quácdhl đcgspácdhlng sợbhdf, cầosarn mau chónawjng diệtzaht trừvrxm.” Nham phácdhlt ra cầosaru việtzahn.

Hắcjbpn phảzmhli cầosaru việtzahn.

Hắcjbpn nay cũxugung chạpmdmy khôvrxmng thoácdhlt, thủjjlv đcgspoạpmdmn bảzmhlo mệtzahnh tuy cónawj thểgayb chốpxhdng đcgsprips, nhưkdmdng thờbhdfi gian dàtqski, vẫpcbun cónawj thểgayb xuấoyaht hiệtzahn nguy hiểgaybm.

...

Mộrybgt sinh vậcrjit hìbmeanh cầosaru khổdznpng lồveaj.

Hắcjbpn làtqsk thuầosarn túkjioy hìbmeanh cầosaru, dùxfavtqsk phónawjng đcgsppmdmi ứdfikc vạpmdmn lầosarn, dùxfavtqsk thủjjlv đcgspoạpmdmn nhìbmean trộrybgm củjjlva hồveajn nguyêcgspn cưkdmdbhdfng giảzmhl, mặkkcct ngoàtqski sinh vậcrjit khổdznpng lồveajtqsky cũxugung làtqskbmeanh tròndujn tuyệtzaht đcgsppxhdi! Hắcjbpn, làtqsk mộrybgt trong cácdhlc thuỷzodl tổdznp củjjlva hồveajn nguyêcgspn sinh mệtzahnh trờbhdfi sinh, têcgspn làtqsk ‘Sơxhmk Thủjjlvy’. Sơxhmk Thủjjlvy thuỷzodl tổdznphxvu trong mộrybgt đcgspácdhlm thuỷzodl tổdznp luậcrjin sứdfikc chiếpmdmn đcgspoyahu thuộrybgc loạpmdmi tiêcgspu chuẩcdhln trụwhjqng hạpmdm, đcgspưkdmdơxhmkng nhiêcgspn đcgspâxuguy làtqsk so sácdhlnh vớhaihi cácdhlc thuỷzodl tổdznp.

Nhưkdmdng luậcrjin thủjjlv đcgspoạpmdmn phòndujng ngựykif, lạpmdmi làtqsk hạpmdmng nhấoyaht.

Từvrxmng mấoyahy vịcjbptqsknh chủjjlv bọifedn La thàtqsknh chủjjlvxuguy côvrxmng mộrybgt mìbmeanh hắcjbpn, chỉuayw khiếpmdmn hắcjbpn bịcjbp thưkdmdơxhmkng nhẹykif, thâxugun thểgayb hắcjbpn tồveajn tạpmdmi, bảzmhln thâxugun liềpgbrn đcgsppmdmi biểgaybu cựykifc hạpmdmn củjjlva phòndujng ngựykif chi đcgsppmdmo.

“Hảzmhl? Phi Tuyếpmdmt Đmcvqếpmdm Quâxugun, sởhxvu trưkdmdbhdfng chiêcgspu sốpxhd linh hồveajn, mớhaihi bưkdmdhaihc vàtqsko thếpmdm giớhaihi hồveajn nguyêcgspn đcgspãkjionawj thựykifc lựykifc hậcrjiu kỳzjcg? Tíhzwrnh cảzmhl chiêcgspu sốpxhd linh hồveajn cũxugung uy hiếpmdmp đcgspếpmdmn sinh mệtzahnh củjjlva Nham?” Sơxhmk Thủjjlvy âxugum thầosarm nónawji.

“Chiêcgspu sốpxhd linh hồveajn cónawj thểgaybnawj uy lựykifc nhưkdmd vậcrjiy, lạpmdmi làtqsk chưkdmda bao giờbhdf nghe nónawji.”

“Mớhaihi bưkdmdhaihc vàtqsko, đcgspãkjio mạpmdmnh nhưkdmd thếpmdm, chỉuaywnawj thểgaybtqskhzwrch lũxuguy quácdhlxfavng hậcrjiu, sau khi đcgsprybgt phácdhl, tíhzwrch lũxuguy quácdhl khứdfik nhanh chónawjng hónawja thàtqsknh thựykifc lựykifc.” Sơxhmk Thủjjlvy kiếpmdmn thứdfikc uyêcgspn bácdhlc hơxhmkn nhiềpgbru.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.