Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1940 : Lĩnh chủ (Đại kết cục thượng) (4)

    trước sau   
ljsdljsd theo thờxfxei gian trôrctfi qua, ‘Hưsemf khôrctfng đljnteoteo vàljsdsemf giớdrxpi ảrctfo cảrctfnh đljnteoteo kếlsidt hợryhop’ càljsdng lúyycuc càljsdng sâdylku, títwtoch lũnxpty càljsdng lúyycuc càljsdng thâdylkm hậcslou, mặxdnkc dùyryh khôrctfng tốrmiin tâdylkm tưsemflsid, cũnxptng sẽrqoa cảrctfm thấppwxy cápoaec ảrctfo diệwrrzu ẩxnbln chứranza trong thâdylkn thểjzwxljsdng lúyycuc càljsdng dễkbruljsdng xem hiểjzwxu, tựpvas nhiêauxbn sẽrqoaibotpoaec môrctfn bítwto thuậcslot từzent trong đljntpmdcu hiệwrrzn lêauxbn! Đppwxâdylky làljsd ‘nưsemfdrxpc chảrctfy thàljsdnh sôrctfng’.

“Phong!” Đppwxôrctfng Bápoae Tuyếlsidt Ưcqvwng phúyycuc chítwtodylkm linh, lạeotei ngộqxns ra mộqxnst chiêauxbu mớdrxpi, lậcslop tứranzc hai tay duỗvaoui ra.

Hồcslon nguyêauxbn khôrctfng gian chung quanh nhấppwxt thờxfxei xuấppwxt hiệwrrzn cápoaec sợryhoi xiềppwxng xítwtoch, vôrctf sốrmii xiềppwxng xítwtoch vờxfxen quanh khu vựpvasc nàljsdy, cũnxptng quấppwxn quanh ‘Nham’, thậcslom chítwto bộqxns phậcslon hưsemf khôrctfng xiềppwxng xítwtoch còyaszn hưsemfdrxpng trong cơajek thểjzwx ‘Nham’ thẩxnblm thấppwxu. ‘Nham’ nhấppwxt thờxfxei biếlsidn sắjzwxc... Hắjzwxn cảrctfm giápoaec đljntưsemfryhoc bítwto thuậcslot phong cấppwxm khủxawyng bốrmiiljsdy lợryhoi hạeotei, nhápoaey mắjzwxt làljsdm thựpvasc lựpvasc hắjzwxn lạeotei lầpmdcn nữvaoua hạeote xuốrmiing.

“Lĩxdnknh vựpvasc phong cấppwxm nàljsdy, tuyệwrrzt đljntrmiii làljsd chiêauxbu sốrmii cấppwxp Thếlsid Giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn hậcslou kỳiuzm.” Nham cảrctf kinh, “Thâdylkn thểjzwx hắjzwxn yếlsidu nhưsemf vậcsloy, sao màljsdxdnknh vựpvasc phong cấppwxm mạeotenh nhưsemf vậcsloy?”

Quápoae mấppwxt câdylkn bằqtclng rồcsloi.

Mộqxnst hồcslon nguyêauxbn cưsemfxfxeng giảrctf, nêauxbn làljsdpoaec phưsemfơajekng diệwrrzn tưsemfơajekng đljntưsemfơajekng! Nhiềppwxu nhấppwxt phưsemfơajekng diệwrrzn nàljsdo đljntóibotajeki mạeotenh chúyycut. Khôrctfng cóibot khảrctfrqoang sinh ra chêauxbnh lệwrrzch lớdrxpn nhưsemf thếlsid.


Thâdylkn thểjzwx, mớdrxpi bưsemfdrxpc vàljsdo cấppwxp Thếlsid Giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn? Chiêauxbu sốrmiixdnknh vựpvasc phong cấppwxm, cấppwxp Thếlsid Giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn hậcslou kỳiuzm?

Thậcslot quỷajmz dịnnka!

...

Nham, nay còyaszn chưsemfa gặxdnkp đljntưsemfryhoc bấppwxt cứranz nguy hiểjzwxm nàljsdo, nhưsemfng màljsd loạeotei quỷajmz dịnnkaljsdy khiếlsidn hắjzwxn cảrctfm thấppwxy cóibot chúyycut khôrctfng ổcdnhn.

Hắjzwxn nhìlsidn thanh niêauxbn ápoaeo trắjzwxng trưsemfdrxpc mắjzwxt, cảrctfm thấppwxy quỷajmz dịnnka nhìlsidn khôrctfng thấppwxu.

Trừzent chiêauxbu sốrmiixdnknh vựpvasc phong cấppwxm, chiêauxbu sốrmii tấppwxn côrctfng khápoaec vẫlqpun chỉoilbljsd thếlsid giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn trung kỳiuzm, đljntrmiii vớdrxpi Nham cũnxptng khôrctfng cóibot uy hiếlsidp.

“Đppwxryhoi thêauxbm mộqxnst chúyycut, nếlsidu đljntryhoi lápoaet nữvaoua lạeotei cảrctfm thấppwxy khôrctfng thítwtoch hợryhop, ta chạeotey.” Nham thầpmdcm nghĩxdnk, hắjzwxn cảrctfm thấppwxy bảrctfn thâdylkn thủxawy đljntoạeoten bảrctfo mệwrrznh đljntxawy mạeotenh.

Mộqxnst lầpmdcn nàljsdy kédrxpo dàljsdi.

Lạeotei làljsd thờxfxei gian chédrxpn tràljsd nhỏlsvg qua đljnti.

Trậcslon chiếlsidn đljntppwxu nàljsdy trưsemfdrxpc sau cộqxnsng lạeotei cũnxptng chỉoilb nửpmdca canh giờxfxe.

“Oàljsdnh ~~~ “

Đppwxôrctfng Bápoae Tuyếlsidt Ưcqvwng chưsemfa cốrmii ýugsjlsidm hiểjzwxu, nhưsemfng títwtoch lũnxpty quápoaeyryhng hậcslou, tựpvas nhiêauxbn màljsd vậcsloy liêauxbn tiếlsidp ngộqxns ra chiêauxbu sốrmii, mặxdnkt ngoàljsdi da hắjzwxn bắjzwxt đljntpmdcu lưsemfu chuyểjzwxn cápoaec tầpmdcng hàljsdo quang hưsemf khôrctfng, đljntâdylky chítwtonh làljsdtwto thuậcslot hộqxns thâdylkn! Khítwto tứranzc thâdylkn thểjzwx củxawya hắjzwxn đljntang tựpvas nhiêauxbn mạeotenh lêauxbn! Đppwxâdylky làljsd chỉoilbnh thểjzwx thâdylkn thểjzwx đljntang mạeotenh lêauxbn.

“Phốrmiic phốrmiic phốrmiic...” Mộqxnst chưsemfrkuyng bổcdnh ra, lạeotei làljsd ngàljsdn vạeoten bàljsdn tay từzentsemf khôrctfng khápoaec nhau bổcdnh tớdrxpi, ởrkuysemfdrxpi ảrctfnh hưsemfrkuyng củxawya lĩxdnknh vựpvasc phong cấppwxm, hưsemf giớdrxpi ảrctfo cảrctfnh, Nham cũnxptng chưsemfa thểjzwx ngărqoan cảrctfn đljntưsemfryhoc.


ljsdn tay Đppwxôrctfng Bápoae Tuyếlsidt Ưcqvwng bổcdnhljsdo trêauxbn cổcdnh Nham.

Mộqxnst cúyycu bổcdnhljsdy, chỗvaou cổcdnh lậcslop tứranzc vảrctfy màljsdu vàljsdng vỡljnt vụmkjpn từzentng mảrctfng, vôrctf sốrmiitwtorqoan lưsemfu chuyểjzwxn, dưsemfdrxpi bítwtorqoan màljsdu vàljsdng càljsdng làljsd mộqxnst tầpmdcng gâdylkn thịnnkat màljsdu đljnten, gâdylkn thịnnkat xoay tròyaszn giốrmiing nhưsemfdylky thừzentng, làljsdm Đppwxôrctfng Bápoae Tuyếlsidt Ưcqvwng chỉoilb bổcdnh ra đljntưsemfryhoc mộqxnst chúyycut, liềppwxn khôrctfng thểjzwxdylkm nhậcslop.

“Cóibot thểjzwx thưsemfơajekng tổcdnhn đljntếlsidn ta rồcsloi?” Nham kinh hãljsdi.

rqoang lựpvasc bảrctfo mệwrrznh củxawya hắjzwxn rấppwxt mạeotenh, đljntrmiii phưsemfơajekng thếlsidljsdibot thểjzwx thưsemfơajekng tổcdnhn hắjzwxn?

“Chạeotey!”

Nham khôrctfng chúyycut do dựpvas lựpvasa chọvbwsn chạeotey.

Bởrkuyi vìlsid hắjzwxn cảrctfm giápoaec đljntưsemfryhoc uy hiếlsidp cựpvasc lớdrxpn, kẻrctfauxbn Phi Tuyếlsidt Đppwxếlsid Quâdylkn nàljsdy, khôrctfng títwtonh chiêauxbu sốrmii linh hồcslon nay cũnxptng bộqxnsc phápoaet ra thựpvasc lựpvasc ‘Thếlsid Giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn hậcslou kỳiuzm’, cộqxnsng thêauxbm chiêauxbu sốrmii linh hồcslon... Cũnxptng cóibot thểjzwx liềppwxu mạeoteng vớdrxpi Thếlsid Giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn viêauxbn mãljsdn! Nham cảrctfm thấppwxy tiếlsidp tụmkjpc kédrxpo dàljsdi, cho dùyryh lầpmdcn lưsemfryhot bịnnka thưsemfơajekng, thờxfxei gian dàljsdi cũnxptng cóibot thểjzwx mấppwxt mạeoteng.

Thậcslom chítwto, hắjzwxn cảrctfm thấppwxy Phi Tuyếlsidt Đppwxếlsid Quâdylkn trưsemfdrxpc mắjzwxt so vớdrxpi kẻrctf cấppwxp Thếlsid Giớdrxpi viêauxbn mãljsdn khápoaec càljsdng đljntápoaeng sợryhoajekn.

“Thựpvasc lựpvasc hắjzwxn tărqoang lêauxbn quápoae nhanh, từzentng cápoaei chiêauxbu sốrmii lợryhoi hạeotei hơajekn liêauxbn tiếlsidp ra, vừzenta mớdrxpi bắjzwxt đljntpmdcu giao thủxawy vớdrxpi ta, ta hoàljsdn toàljsdn ápoaep chếlsid hắjzwxn, càljsdng dễkbruljsdng phápoae hủxawyy thâdylkn thểjzwx hắjzwxn. Hiệwrrzn nay hắjzwxn thếlsidljsdibot thểjzwx đljntnnkach nổcdnhi cấppwxp Thếlsid Giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn viêauxbn mãljsdn.” Nham thầpmdcm nghĩxdnk, “Hiệwrrzn tạeotei ta còyaszn cóibot hi vọvbwsng chạeotey trốrmiin, nếlsidu hắjzwxn lạeotei tărqoang lêauxbn, ta ngay cảrctf chạeotey trốrmiin cũnxptng khôrctfng cóibot hy vọvbwsng nữvaoua nhỉoilb.”

“Vùyryh.”

Hắjzwxn đljntauxbn cuồcslong chạeotey trốrmiin.

“Ta hiểjzwxu rồcsloi, lúyycuc trưsemfdrxpc Thàljsdnh Hàljsdo, đljntpmdcu tiêauxbn làljsdiboti cóibot thểjzwx chốrmiing đljntljnt nửpmdca canh giờxfxe, lạeotei nóiboti chốrmiing đljntljnt thờxfxei gian chédrxpn tràljsd nhỏlsvg, sau đljntóibot thìlsid chếlsidt.” Trong lòyaszng Nham phápoaet lạeotenh, “Kẻrctfauxbn Phi Tuyếlsidt Đppwxếlsid Quâdylkn nàljsdy, thựpvasc lựpvasc tărqoang lêauxbn quápoae đljntápoaeng sợryho.”

“Chạeotey?” Đppwxôrctfng Bápoae Tuyếlsidt Ưcqvwng cũnxptng đljntang đljntuổcdnhi theo, hưsemfrctfo thếlsid giớdrxpi tuy ảrctfnh hưsemfrkuyng linh hồcslon, nhưsemfng chỉoilb cầpmdcn chúyycut tâdylkm lựpvasc ‘Nham’ nàljsdy đljntãljsdibot thểjzwxyryhng nổcdnh tốrmiic đljntqxns cựpvasc hạeoten.


Chỉoilbljsd chung quanh vôrctf sốrmiisemf khôrctfng xiềppwxng xítwtoch, khiếlsidn thựpvasc lựpvasc củxawya Nham hạeote xuốrmiing mộqxnst mảrctfng lớdrxpn.

Nhưsemfng vẫlqpun nhanh hơajekn Đppwxôrctfng Bápoae Tuyếlsidt Ưcqvwng.

“Nhanh, còyaszn phảrctfi nhanh chúyycut nữvaoua.”

Mắjzwxt thấppwxy khoảrctfng cápoaech hai bêauxbn càljsdng lúyycuc càljsdng xa, hưsemf khôrctfng xiềppwxng xítwtoch cũnxptng khôrctfng thểjzwx bao phủxawy Nham, Nham tốrmiic đljntqxns nhanh hơajekn, hắjzwxn cũnxptng nhẹajmz nhàljsdng thởrkuy ra.

“Hưsemf khôrctfng đljntqxnsn hàljsdnh... Nêauxbn nhưsemf thếlsid.” Đppwxôrctfng Bápoae Tuyếlsidt Ưcqvwng nhanh chóibotng nắjzwxm giữvaou mộqxnst môrctfn đljntqxnsn hàljsdnh chi thuậcslot, hắjzwxn tìlsidm hiểjzwxu vốrmiin làljsd ‘Hưsemf khôrctfng đljnteoteo cùyryhng Hưsemf giớdrxpi ảrctfo cảrctfnh đljnteoteo dung hợryhop’, ởrkuy trêauxbn hưsemf khôrctfng đljntqxnsn hàljsdnh tựpvas nhiêauxbn am hiểjzwxu, giờxfxe phúyycut nàljsdy muốrmiin đljntuổcdnhi giếlsidt kẻrctf đljntnnkach, nhanh chóibotng nắjzwxm giữvaou ra đljntqxnsn hàljsdnh chi thuậcslot lợryhoi hạeotei, tốrmiic đljntqxns so vớdrxpi Nham còyaszn nhanh hơajekn chúyycut!

Nham vừzenta thởrkuy phàljsdo, nhưsemfng nhìlsidn thấppwxy thanh niêauxbn ápoaeo trắjzwxng phítwtoa sau nhanh chóibotng đljntuổcdnhi theo, khoảrctfng cápoaech khôrctfng ngừzentng ngắjzwxn lạeotei, hắjzwxn liềppwxn kinh hãljsdi: “Đppwxqxnsn hàljsdnh chi thuậcslot củxawya hắjzwxn cũnxptng tărqoang lêauxbn rồcsloi?”

Khi khoảrctfng cápoaech thu nhỏlsvg lạeotei đljntếlsidn trong phạeotem vi nhấppwxt đljntnnkanh, lĩxdnknh vựpvasc phong cấppwxm lạeotei lầpmdcn nữvaoua bao phủxawy, hưsemf giớdrxpi ảrctfo cảrctfnh cũnxptng lạeotei lầpmdcn nữvaoua bao phủxawy tớdrxpi.

“Thuỷajmz tổcdnh!”

“Thuỷajmz tổcdnh! Kẻrctfauxbn Phi Tuyếlsidt Đppwxếlsid Quâdylkn nàljsdy thựpvasc lựpvasc quápoae đljntápoaeng sợryho, hắjzwxn sởrkuy trưsemfxfxeng chiêauxbu sốrmii linh hồcslon, cóibot thểjzwxrctfnh hưsemfrkuyng hơajekn phâdylkn nửpmdca thựpvasc lựpvasc củxawya ta, tuy phưsemfơajekng diệwrrzn khápoaec thựpvasc lựpvasc tưsemfơajekng đljntưsemfơajekng vớdrxpi ta, nhưsemfng ta chỉoilbibot thểjzwx phápoaet huy bộqxns phậcslon thựpvasc lựpvasc, cărqoan bảrctfn chạeotey khôrctfng thoápoaet. Hơajekn nữvaoua hắjzwxn làljsd mớdrxpi bưsemfdrxpc vàljsdo thếlsid giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn, trong thờxfxei gian ngắjzwxn tărqoang lêauxbn tớdrxpi trìlsidnh đljntqxns nhưsemf thếlsid, quápoae đljntápoaeng sợryho, cầpmdcn mau chóibotng diệwrrzt trừzent.” Nham phápoaet ra cầpmdcu việwrrzn.

Hắjzwxn phảrctfi cầpmdcu việwrrzn.

Hắjzwxn nay cũnxptng chạeotey khôrctfng thoápoaet, thủxawy đljntoạeoten bảrctfo mệwrrznh tuy cóibot thểjzwx chốrmiing đljntljnt, nhưsemfng thờxfxei gian dàljsdi, vẫlqpun cóibot thểjzwx xuấppwxt hiệwrrzn nguy hiểjzwxm.

...

Mộqxnst sinh vậcslot hìlsidnh cầpmdcu khổcdnhng lồcslo.

Hắjzwxn làljsd thuầpmdcn túyycuy hìlsidnh cầpmdcu, dùyryhljsd phóibotng đljnteotei ứranzc vạeoten lầpmdcn, dùyryhljsd thủxawy đljntoạeoten nhìlsidn trộqxnsm củxawya hồcslon nguyêauxbn cưsemfxfxeng giảrctf, mặxdnkt ngoàljsdi sinh vậcslot khổcdnhng lồcsloljsdy cũnxptng làljsdlsidnh tròyaszn tuyệwrrzt đljntrmiii! Hắjzwxn, làljsd mộqxnst trong cápoaec thuỷajmz tổcdnh củxawya hồcslon nguyêauxbn sinh mệwrrznh trờxfxei sinh, têauxbn làljsd ‘Sơajek Thủxawyy’. Sơajek Thủxawyy thuỷajmz tổcdnhrkuy trong mộqxnst đljntápoaem thuỷajmz tổcdnh luậcslon sứranzc chiếlsidn đljntppwxu thuộqxnsc loạeotei tiêauxbu chuẩxnbln trụmkjpng hạeote, đljntưsemfơajekng nhiêauxbn đljntâdylky làljsd so sápoaenh vớdrxpi cápoaec thuỷajmz tổcdnh.

Nhưsemfng luậcslon thủxawy đljntoạeoten phòyaszng ngựpvas, lạeotei làljsd hạeoteng nhấppwxt.

Từzentng mấppwxy vịnnkaxdnknh chủxawy bọvbwsn La thàljsdnh chủxawydylky côrctfng mộqxnst mìlsidnh hắjzwxn, chỉoilb khiếlsidn hắjzwxn bịnnka thưsemfơajekng nhẹajmz, thâdylkn thểjzwx hắjzwxn tồcslon tạeotei, bảrctfn thâdylkn liềppwxn đljnteotei biểjzwxu cựpvasc hạeoten củxawya phòyaszng ngựpvas chi đljnteoteo.

“Hảrctf? Phi Tuyếlsidt Đppwxếlsid Quâdylkn, sởrkuy trưsemfxfxeng chiêauxbu sốrmii linh hồcslon, mớdrxpi bưsemfdrxpc vàljsdo thếlsid giớdrxpi hồcslon nguyêauxbn đljntãljsdibot thựpvasc lựpvasc hậcslou kỳiuzm? Títwtonh cảrctf chiêauxbu sốrmii linh hồcslon cũnxptng uy hiếlsidp đljntếlsidn sinh mệwrrznh củxawya Nham?” Sơajek Thủxawyy âdylkm thầpmdcm nóiboti.

“Chiêauxbu sốrmii linh hồcslon cóibot thểjzwxibot uy lựpvasc nhưsemf vậcsloy, lạeotei làljsd chưsemfa bao giờxfxe nghe nóiboti.”

“Mớdrxpi bưsemfdrxpc vàljsdo, đljntãljsd mạeotenh nhưsemf thếlsid, chỉoilbibot thểjzwxljsdtwtoch lũnxpty quápoaeyryhng hậcslou, sau khi đljntqxnst phápoae, títwtoch lũnxpty quápoae khứranz nhanh chóibotng hóibota thàljsdnh thựpvasc lựpvasc.” Sơajek Thủxawyy kiếlsidn thứranzc uyêauxbn bápoaec hơajekn nhiềppwxu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.