Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1828 : Kẻ địch đã đến (2)

    trước sau   
Hắqohxn đehpqihkkt đehpqưumogmiewc thi hàraxvi hồdgocn nguyêiwufn sinh mệmdfpnh hưumog khôaradng nhấmbnnt mạihkkch, lựgbugc hấmbnnp dẫgbugn củphxga thếiwuf giớetohi nàraxvy đehpqxlfvi vớetohi hắqohxn đehpqãccwz rấmbnnt thấmbnnp, nhiềvveku nhấmbnnt ởgwwu trưumogetohc khi đehpqi, đehpqi tỷvvek thíjmbi mộumogt phen vớetohi thầmusun giớetohi đehpqmdfp nhấmbnnt ‘Vâgbugn Phưumogmiewng thàraxvnh chủphxg’! Còeeygn córxgh đehpqiểuukbn tịiqyqch tu hàraxvnh củphxga vịiqyq phi thăpgfpng giảpnzx mạihkknh nhấmbnnt Hưumog khôaradng đehpqihkko kia, đehpqếiwufn lújzbbc đehpqórxgh nghĩyqpmfhltch đehpqi giao dịiqyqch mộumogt phen. Xửxvrjvvek xong, liềvvekn córxgh thểuukb rờetnwi khỏqedui.

qrpd thếiwuf giớetohi nàraxvy...

Đxjecôaradng Báfhlt Tuyếiwuft Ưpgfpng đehpquukb ývvek duy nhấmbnnt chíjmbinh làraxv nữmbnn đehpqdgoc đehpqmdfpraxvy, dùkhwd sao cũpglqng làraxvfhlti mìqtyxnh làraxvm thầmusuy, tậzjghn lựgbugc an bàraxvi tốxlfvt tấmbnnt cảpnzx, hắqohxn cũpglqng đehpqfhltn đehpqưumogmiewc nữmbnn đehpqdgoc đehpqmdfp hẳlupvn làraxv đehpqem mộumogt sốxlfv bảpnzxo vậzjght cho huynh trưumoggwwung nàraxvng ‘Ngựgbug Phong Lôaradi’ dùkhwdng. Bởgwwui vìqtyxjzbbc ấmbnny trong bảpnzxo vậzjght mìqtyxnh cho, còeeygn córxgh mộumogt sốxlfvrxghfhltc dụazning lớetohn đehpqxlfvi vớetohi Thầmusun Đxjecếiwufhako kỳxvrj.

“Cũpglqng tốxlfvt, huynh trưumoggwwung nórxgh mạihkknh chújzbbt, đehpqxlfvi vớetohi nórxghpglqng córxgh lợmiewi.” Đxjecôaradng Báfhlt Tuyếiwuft Ưpgfpng thầmusum nghĩyqpm.

Ngay tạihkki lújzbbc Đxjecôaradng Báfhlt Tuyếiwuft Ưpgfpng vừghjxa uốxlfvng rưumogmiewu, vừghjxa hỏqedui tìqtyxnh huốxlfvng tu hàraxvnh củphxga nữmbnn đehpqdgoc đehpqmdfp, bỗkhwdng nhiêiwufn

“Ôgbugng ~~~ “


Toàraxvn bộumog đehpqihkki đehpqiqyqa Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh giốxlfvng nhưumogrxghng nưumogetohc nhộumogn nhạihkko.

Trong lújzbbc nhấmbnnt thờetnwi, mỗkhwdi mộumogt chỗkhwd củphxga toàraxvn bộumog Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh đehpqvveku đehpqang rung đehpqumogng ầmusum ầmusum ầmusum, mộumogt íjmbit kiếiwufn trújzbbc càraxvng ầmusum ầmusum sậzjghp.

“Chuyệmdfpn gìqtyx vyaaj?”

“Dao đehpqumogng nàraxvy...”

Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh hoàraxvn toàraxvn xôaradn xao hẳlupvn lêiwufn, vôarad sốxlfv con dâgbugn thầmusun giớetohi mỗkhwdi ngưumogetnwi ngẩqedung đehpqmusuu nhìqtyxn lêiwufn bầmusuu trờetnwi, vừghjxa rồdgoci dao đehpqumogng khủphxgng bốxlfv kia khiếiwufn toàraxvn bộumog thiêiwufn đehpqiqyqa trong phạihkkm vi Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh cũpglqng đehpqang run rẩqeduy! Giốxlfvng nhưumog bấmbnnt cứcqxxjzbbc nàraxvo, tấmbnnt cảpnzx trong phạihkkm vi Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh đehpqvveku phảpnzxi bịiqyq hủphxgy diệmdfpt.

“Ừrmsum?” Đxjecôaradng Báfhlt Tuyếiwuft Ưpgfpng nhưumogetohng màraxvy, cũpglqng lậzjghp tứcqxxc đehpqcqxxng dậzjghy.

“Sưumog phụazni, bêiwufn ngoàraxvi làraxvm sao vậzjghy?” Ngựgbug Phong Thanh Âkrnkm cũpglqng córxgh chújzbbt kinh hoảpnzxng.

“Đxjecghjxng lo.” Đxjecôaradng Báfhlt Tuyếiwuft Ưpgfpng nórxghi, mang theo đehpqdgoc đehpqmdfp đehpqi ra khỏqedui phòeeygng, đehpqcqxxng ởgwwu trêiwufn hàraxvnh lang nhìqtyxn bầmusuu trờetnwi xa xa, liếiwufc mộumogt cáfhlti đehpqãccwz thấmbnny đehpqưumogmiewc giữmbnna khôaradng trung xa xa đehpqang córxgh mộumogt bórxghng ngưumogetnwi tảpnzxn ra khíjmbi tứcqxxc màraxvu máfhltu, nhìqtyxn lưumogetoht qua, sắqohxc mặjmbit Đxjecôaradng Báfhlt Tuyếiwuft Ưpgfpng liềvvekn hơhakoi thay đehpqxjeci.

“Làraxv hắqohxn? Thầmusun Đxjecếiwuf bảpnzxng hạihkkng chíjmbin Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg? Hắqohxn đehpqếiwufn Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh làraxvm gìqtyx?” Đxjecôaradng Báfhlt Tuyếiwuft Ưpgfpng vừghjxa giậzjght mìqtyxnh vừghjxa nghi hoặjmbic.

qtyxnh làraxvm mộumogt ngưumogetnwi từghjx ngoàraxvi đehpqếiwufn buôaradng xuốxlfvng mộumogt thếiwuf giớetohi nàraxvy, thậzjght sựgbugrxgh thùkhwd hậzjghn córxgh thểuukb đehpqếiwufm đehpqưumogmiewc trêiwufn đehpqmusuu ngórxghn tay.

Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxgraxvy vàraxvqtyxnh, hẳlupvn làraxv khôaradng córxgh bấmbnnt cứcqxx sựgbug liêiwufn quan nàraxvo mớetohi đehpqújzbbng!

Nhưumog vậzjghy...

Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg, vìqtyx sao đehpqếiwufn Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh? Hơhakon nữmbnna rõgbugraxvng lai giảpnzx bấmbnnt thiệmdfpn!


...

Giờetnw khắqohxc nàraxvy.

Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg đehpqcqxxng ởgwwu trêiwufn khôaradng Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh, pháfhltt ra khíjmbi tứcqxxc vôaradqtyxnh làraxvm cảpnzx thiêiwufn đehpqiqyqa đehpqvveku đehpqang run rẩqeduy, khắqohxp nơhakoi toàraxvn bộumog Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh bêiwufn dưumogetohi đehpqvveku đehpqang chấmbnnn đehpqumogng, rấmbnnt nhiềvveku kiếiwufn trújzbbc củphxga toàraxvn bộumog Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh liêiwufn tiếiwufp sụaznip đehpqxjec, mộumogt sốxlfv kiếiwufn trújzbbc córxgh pháfhltp trậzjghn ổxjecn đehpqiqyqnh còeeygn córxgh thểuukb đehpqxlfvi kháfhltng đehpqưumogmiewc. Rấmbnnt nhiềvveku con dâgbugn thầmusun giớetohi sắqohxc mặjmbit trắqohxng bệmdfpch, bởgwwui vìqtyx khíjmbi tứcqxxc pháfhltt ra kia mang đehpqếiwufn cảpnzxm giáfhltc áfhltp báfhltch, làraxvm trong lòeeygng bọxlfvn họxlfv hoảpnzxng sợmiew vạihkkn phầmusun.

Thầmusun Đxjecếiwuf viêiwufn mãccwzn! Cáfhlti nàraxvy đehpqihkki biểuukbu cho sinh mệmdfpnh cấmbnnp đehpqumog mạihkknh nhấmbnnt trong thầmusun giớetohi, dưumogetohi mộumogt ývvek niệmdfpm củphxga bọxlfvn họxlfv, liềvvekn córxgh thểuukb khiếiwufn phạihkkm vi trăpgfpm vạihkkn dặjmbim hórxgha thàraxvnh phếiwufjmbich! Cáfhltc con dâgbugn Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh ai lạihkki khôaradng sợmiewccwzi?

“Làraxv Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg.”

“Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg.”

Ágecvo choàraxvng màraxvu máfhltu thậzjght lớetohn, toàraxvn thâgbugn màraxvng da màraxvu đehpqqedu sậzjghm, cáfhlti sừghjxng duy nhấmbnnt kia giốxlfvng nhưumog muốxlfvn đehpqâgbugm thủphxgng bầmusuu trờetnwi, con mắqohxt màraxvu máfhltu quan sáfhltt bêiwufn dưumogetohi. Hìqtyxnh tưumogmiewng Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg, ởgwwu trong toàraxvn bộumog cấmbnnp sốxlfv Thầmusun Đxjecếiwuf viêiwufn mãccwzn cũpglqng làraxv mộumogt vịiqyq rấmbnnt đehpqumogc đehpqáfhlto.

Rấmbnnt nhiềvveku cưumogetnwng giảpnzx trong Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh đehpqvveku nhậzjghn ra thâgbugn phậzjghn ngưumogetnwi tớetohi.

Bởgwwui vìqtyx nhậzjghn ra, mớetohi sợmiewccwzi bấmbnnt an!

Hạihkkng chíjmbin Thầmusun Đxjecếiwuf bảpnzxng?

Loạihkki cưumogetnwng giảpnzx cấmbnnp đehpqumograxvy... Trong lịiqyqch sửxvrjpglqng chưumoga bao giờetnw tớetohi Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh.

“Hắqohxn sao lạihkki đehpqếiwufn Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh?” Trong lòeeygng ‘Hìqtyxnh lâgbugu chủphxg’ Thiêiwufn Tâgbugm lâgbugu Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh bấmbnnt an, vộumogi đehpqưumoga tin bẩqedum lêiwufn.

khwd! Vùkhwd!


Hai cáfhlti bórxghng ngưumogetnwi từghjx phủphxg đehpqmdfp Ngựgbug Phong thịiqyq bay ra, chíjmbinh làraxvrxgha thâgbugn củphxga Ngựgbug Phong Tuấmbnnn Sơhakon, Ngựgbug Phong Lôaradi, hai ngưumogetnwi bọxlfvn họxlfvpglqng khôaradng quáfhlt bảpnzxo an, bởgwwui vìqtyx Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg tiếiwufng tăpgfpm lan xa, hung uy đehpqe dọxlfva hai ngưumogetnwi bọxlfvn họxlfv, bọxlfvn họxlfvpglqng khôaradng dáfhltm châgbugn thâgbugn đehpqi gặjmbip. Chỉgwwu sợmiew Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg lậzjght tay mộumogt cáfhlti diệmdfpt châgbugn thâgbugn hai ngưumogetnwi bọxlfvn họxlfv.

“Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg đehpqếiwufn Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh ta, làraxv vinh hạihkknh củphxga Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh ta.” Ngựgbug Phong Tuấmbnnn Sơhakon cung kíjmbinh hàraxvnh lễcbzh, “Tạihkki hạihkk thàraxvnh chủphxg Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh, khôaradng biếiwuft Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg đehpqếiwufn Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh córxgh việmdfpc gìqtyx, phàraxvm làraxvrxgh việmdfpc phâgbugn phórxgh đehpqếiwufn Ngựgbug Phong thịiqyq ta, Ngựgbug Phong thịiqyq ta nhấmbnnt đehpqiqyqnh dốxlfvc hếiwuft toàraxvn lựgbugc.”

“Đxjecếiwufn nơhakoi nàraxvy củphxga cáfhltc ngưumogơhakoi, đehpqưumogơhakong nhiêiwufn córxgh việmdfpc.”

Khórxghe miệmdfpng Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxghakoi nhếiwufch lêiwufn, áfhltnh mắqohxt đehpqpnzxo qua toàraxvn bộumog Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh, sau đehpqórxgh liềvvekn dừghjxng ởgwwu trêiwufn mộumogt chỗkhwdraxvnh lang trong Phi Tuyếiwuft phủphxg xa xa, trêiwufn ngưumogetnwi thanh niêiwufn áfhlto trắqohxng sórxghng vai đehpqcqxxng vớetohi Ngựgbug Phong Thanh Âkrnkm.

Giờetnw khắqohxc nàraxvy.

Toàraxvn bộumog Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh cũpglqng mộumogt mảpnzxng yêiwufn tĩyqpmnh, dùkhwdraxv nhữmbnnng đehpqcqxxa trẻumoggwwuumogetohi linh hồdgocn uy áfhltp nàraxvy cũpglqng khôaradng dáfhltm khórxghc, vôarad sốxlfv con dâgbugn thầmusun giớetohi cũpglqng ngẩqedung đehpqmusuu nhìqtyxn ‘Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg’ pháfhltt ra khíjmbi tứcqxxc màraxvu máfhltu ngậzjghp trờetnwi trêiwufn bầmusuu trờetnwi.

“Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwuf, mau đehpqi ra nhậzjghn lấmbnny cáfhlti chếiwuft!” Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg mởgwwu miệmdfpng nórxghi, thanh âgbugm hắqohxn ầmusum ầmusum giốxlfvng nhưumog sấmbnnm sépgfpt, nổxjec vang ởgwwu mỗkhwdi mộumogt chỗkhwd củphxga toàraxvn bộumog thàraxvnh trìqtyx, mộumogt sốxlfv con dâgbugn thầmusun giớetohi thựgbugc lựgbugc yếiwufu đehpqvveku kìqtyxm lòeeygng khôaradng đehpqưumogmiewc bịiqyqt tai ngãccwz xuốxlfvng đehpqmbnnt, thậzjghm chíjmbi rấmbnnt nhiềvveku ngưumogetnwi lỗkhwd tai cũpglqng córxgh vếiwuft máfhltu chảpnzxy ra.

“Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwuf?” Ngựgbug Phong Tuấmbnnn Sơhakon, Ngựgbug Phong Lôaradi ởgwwuiwufn còeeygn cung kíjmbinh nghe mệmdfpnh lệmdfpnh đehpqvveku biếiwufn sắqohxc.

Tai họxlfva rồdgoci!

Ai chẳlupvng biếiwuft Ngựgbug Phong thịiqyq hắqohxn vàraxv ‘Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwuf’ buộumogc cùkhwdng mộumogt chỗkhwd? Lújzbbc trưumogetohc Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwuf đehpqcqxxng ra, vìqtyx Ngựgbug Phong thịiqyq hắqohxn giảpnzxi quyếiwuft đehpqihkki đehpqiqyqch đehpqáfhltm chủphxg nhâgbugn Ma Tâgbugm hộumogi. Hơhakon nữmbnna Ngựgbug Phong thịiqyq tam tiểuukbu thưumog ‘Ngựgbug Phong Thanh Âkrnkm’ càraxvng báfhlti ởgwwuaradn hạihkk Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwuf, Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwufpglqng mộumogt mựgbugc ẩqedun cưumoggwwu Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh. Cáfhltc phưumogơhakong thếiwuf lựgbugc toàraxvn bộumog thầmusun giớetohi, sợmiew đehpqvveku làraxv đehpqem Ngựgbug Phong thịiqyqraxv Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwuf coi làraxvkhwdng phưumogơhakong thếiwuf lựgbugc.

“Sẽxkog liêiwufn lụazniy Ngựgbug Phong thịiqyq chújzbbng ta hay khôaradng?” Ngựgbug Phong Tuấmbnnn Sơhakon, Ngựgbug Phong Lôaradi đehpqvveku rấmbnnt bấmbnnt an.

“Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg đehpqếiwufn Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh, thếiwufraxv lạihkki muốxlfvn đehpqxlfvi phórxgh Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwuf?”

“Bảpnzxo Phi Tuyếiwuft Thầmusun Đxjecếiwuf đehpqi chịiqyqu chếiwuft?”

fhltc cưumogetnwng giảpnzx trong Tuấmbnnn Sơhakon thàraxvnh đehpqvveku níjmbin thởgwwu.

raxv Ma Ảiqyqnh tôaradng chủphxg vẫgbugn quan sáfhltt phíjmbia dưumogetohi, nhìqtyxn chằznjmm chằznjmm bórxghng ngưumogetnwi thanh niêiwufn áfhlto trắqohxng trêiwufn hàraxvnh lang Phi Tuyếiwuft phủphxg kia.

“Sưumog phụazni, sưumog phụazni, chuyệmdfpn gìqtyx vậzjghy, nàraxvy, hắqohxn sao màraxv...” Ngựgbug Phong Thanh Âkrnkm hoảpnzxng hốxlfvt, “Làraxvm sao bâgbugy giờetnw, córxgh phảpnzxi nghĩyqpmfhltch chạihkky trốxlfvn hay khôaradng?”

Nhiềvveku năpgfpm nhưumog vậzjghy, nàraxvng córxgh thểuukb cảpnzxm giáfhltc đehpqưumogmiewc sưumog phụazni đehpqxlfvi đehpqãccwzi nàraxvng làraxv thậzjght sựgbug tốxlfvt, nhiềvveku bảpnzxo vậzjght nhưumog vậzjghy đehpqvveku tấmbnnt cảpnzx đehpqvveku cho nàraxvng, nàraxvng cũpglqng đehpqem sưumog phụazni coi làraxv ngưumogetnwi thâgbugn quan tâgbugm nhấmbnnt, màraxv nay kẻumog đehpqiqyqch chíjmbinh làraxvumogetnwng giảpnzx cấmbnnp Thầmusun Đxjecếiwuf viêiwufn mãccwzn đehpqórxgh! Thầmusun Đxjecếiwuf bảpnzxng hạihkkng chíjmbin! Đxjecórxghraxv tồdgocn tạihkki khủphxgng bốxlfv toàraxvn bộumog thầmusun giớetohi cũpglqng đehpqcqxxng ởgwwu đehpqgwwunh cao nhấmbnnt, Ngựgbug Phong Thanh Âkrnkm córxgh thểuukbraxvo khôaradng sợmiew?

raxvng sợmiew, sợmiewumog phụazni chếiwuft!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.