Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1822 : Ai có thể làm gì?

    trước sau   
glotn trong vưivxnptfon.

Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing nhìuispn thấaybfy Thiếbqlnt Long phủtqic đivxntlpdi côpmmang tửctfl, vẫipjnn áeoezo bàmqlbo đivxnen rộalesng thùadoxng thìuispnh, thảsbdvn nhiêglotn dựethaa vàmqlbo ởdbii trêglotn ghếbqln nằetham, sau khi nhìuispn thấaybfy Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing, đivxntlpdi côpmmang tửctflmqlby cưivxnptfoi nófachi: “Hôpmmam qua mớsdomi gặlsbrp Thanh Vânurzn huynh, lúweync nàmqlby mớsdomi mộalest ngàmqlby, sao Thanh Vânurzn huynh nhanh nhưivxn vậcxthy lạtlpdi tớsdomi chỗablh ta? Chẳnmneng lẽkgibfach tin tứkyfyc tốmmnvt?”

Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl quảsbdv thựethac rấaybft nghi hoặlsbrc.

Bởdbiii vìuisp Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing đivxnalesng táeoezc quáeoez nhanh, ngay từgxjc đivxnnshau đivxni sưivxnu tậcxthp tìuispnh báeoezo hơpmmai tiêglotu phínurz chúweynt thờptfoi gian, sau đivxnófach giếbqlnt ‘Hạtlpdc Đylbgpmmang Thầnshan Đylbgếbqln’, chỉotyc ăsdomn chúweynt đivxnpmma ăsdomn, liềwkacn lạtlpdi đivxni từgxjcnurzn Lưivxnu tiểzivpu lânurzu chủtqicpmmai đivxnófach chiếbqlnm đivxnưivxnxpoqc Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu! Sau đivxnófach liềwkacn dựethaa vàmqlbo Đylbgtlpdi Pháeoez Giớsdomi Truyềwkacn Tốmmnvng Thuậcxtht nhanh chófachng đivxnếbqlnn đivxnânurzy.

Hạtlpdc Đylbgpmmang Thầnshan Đylbgếbqln vừgxjca mớsdomi chếbqlnt, Thiêglotn Tânurzm lânurzu còylbgn đivxnang đivxniềwkacu tra tìuispnh huốmmnvng chi tiếbqlnt, đivxniềwkacu tra hung thủtqic rốmmnvt cuộalesc làmqlb ai! Thiêglotn Tânurzm lânurzu cũptfong còylbgn chưivxna đivxnmmnvi ngoạtlpdi truyềwkacn báeoez tin tứkyfyc đivxnânurzu.

“Đylbgtlpdi côpmmang tửctflweync trưivxnsdomc nófachi, muốmmnvn đivxntlpdt đivxnưivxnxpoqc mộalest khốmmnvi thi hàmqlbi hồpmman nguyêglotn sinh mệctflnh hưivxn khôpmmang nhấaybft mạtlpdch kia, cầnshan mộalest láeoez Khôpmma Giớsdomi Chi Diệctflp cộalesng thêglotm mộalest viêglotn Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu đivxnếbqlnn đivxnfnmyi, đivxnúweynng khôpmmang?” Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing hỏppcoi.


“Đylbgúweynng, đivxniềwkacu kiệctfln nàmqlby khôpmmang phảsbdvi đivxnàmqlbm pháeoezn, khôpmmang cófach khảsbdvsdomng giảsbdvm xuốmmnvng!” Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl gậcxtht đivxnnshau, sau đivxnófachivxnptfoi, “Đylbgưivxnơpmmang nhiêglotn nếbqlnu ngưivxnơpmmai cho bảsbdvo vậcxtht quýwnmp trọtlpdng hơpmman mấaybfy lầnshan, ta cũptfong khôpmmang ngạtlpdi.”

Mặlsbrc kệctflmqlb Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu, hay làmqlb mộalest khốmmnvi thi hàmqlbi hồpmman nguyêglotn sinh mệctflnh hưivxn khôpmmang nhấaybft mạtlpdch kia, đivxnwkacu làmqlb kỳfgxg trânurzn đivxnotycnh cấaybfp nhấaybft thầnshan giớsdomi.

Muốmmnvn quýwnmp trọtlpdng hơpmman mấaybfy lầnshan?

Đylbgófachmqlb kỳfgxg vậcxtht đivxnmmnvi vớsdomi cấaybfp sốmmnv Thầnshan Đylbgếbqln viêglotn mãfnmyn đivxnalest pháeoezfach trợxpoq giúweynp lớsdomn nhỉotyc, thầnshan giớsdomi cũptfong khôpmmang thểzivp thai nghéhvyrn kỳfgxg vậcxtht cỡuisp đivxnófach, đivxnwkacu làmqlb ba vịhvdl hồpmman nguyêglotn tổfnmy thầnshan ban cho ba đivxntlpdi hoàmqlbng tộalesc, căsdomn bảsbdvn khôpmmang truyềwkacn ra ngoàmqlbi.

“Khôpmma Giớsdomi Chi Diệctflp vàmqlb Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu, ta đivxnãfnmy chuẩetjen bịhvdl xong.” Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing mởdbii miệctflng nófachi.

Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl sửctflng sốmmnvt.

Hắzivpn liềwkacn hưivxnsdomng mộalest bêglotn nhìuispn lưivxnsdomt qua, hai nữetje tửctflglotn cạtlpdnh vộalesi nhanh chófachng lui ra, trong vưivxnptfon chỉotycylbgn lạtlpdi cófach Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing vàmqlb đivxntlpdi côpmmang tửctfl hai ngưivxnptfoi.

“Chuẩetjen bịhvdl xong rồpmmai?” Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl khôpmmang dáeoezm tin tưivxndbiing, hắzivpn thậcxthm chínurz liềwkacn thôpmmang qua nhânurzn quảsbdv cảsbdvm ứkyfyng ba vịhvdl tồpmman tạtlpdi Vânurzn Lưivxnu tiểzivpu lânurzu chủtqic, Kim Dựethac thàmqlbnh chủtqic, Thuầnshan Dưivxn Thầnshan Đylbgếbqln kia, thầnshan giớsdomi nàmqlby tổfnmyng cộalesng cũptfong chỉotyc ba viêglotn Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu đivxnãfnmypmmai vàmqlbo trong tay ba vịhvdlmqlby, “Nhânurzn quảsbdv ba ngưivxnptfoi bọtlpdn họtlpd đivxnwkacu còylbgn đivxnófach, hiểzivpn nhiêglotn đivxnwkacu vẫipjnn sốmmnvng ổfnmyn.”

“Hơpmman nữetjea hắzivpn ngàmqlby hôpmmam qua vừgxjca tớsdomi tìuispm ta, hôpmmam nay đivxnãfnmyfachi gófachp đivxntqic, chẳnmneng lẽkgibfachi hắzivpn sớsdomm cófach chuẩetjen bịhvdl?” Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl tựetha hỏppcoi, “Cũptfong đivxnúweynng, đivxniềwkacu kiệctfln củtqica ta, cũptfong từgxjcng đivxnwkac cậcxthp đivxnmmnvi vớsdomi cưivxnptfong giảsbdv kháeoezc muốmmnvn mộalest khốmmnvi thi hàmqlbi hồpmman nguyêglotn sinh mệctflnh kia. Hắzivpn cófach thểzivpptfong nghe đivxnưivxnxpoqc, cho nêglotn chuẩetjen bịhvdl trưivxnsdomc, chỉotycmqlb Khôpmma Giớsdomi Chi Diệctflp làmqlbglotu cầnshau ta thêglotm vàmqlbo, hắzivpn mớsdomi hao phínurz mộalest ngàmqlby chuẩetjen bịhvdl?”

“Ba vịhvdl kia đivxnwkacu sốmmnvng an ổfnmyn!”

“Xem ra hắzivpn làmqlb từgxjcng tiếbqlnn hàmqlbnh giao dịhvdlch vớsdomi mộalest vịhvdlmqlbo đivxnófach trong ba vịhvdl kia?” Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl pháeoezn đivxneoezn.

Theo đivxntlpdi côpmmang tửctfl thấaybfy, khôpmmang phảsbdvi giếbqlnt chófachc đivxnoạtlpdt bảsbdvo, tựetha nhiêglotn làmqlb dựethaa vàmqlbo bảsbdvo vậcxtht giao dịhvdlch.

“Ha ha...” Đylbgtlpdi côpmmang tửctflivxnptfoi lêglotn, “Thanh Vânurzn huynh nófachi chuẩetjen bịhvdl xong rồpmmai, cófach thểzivp đivxnzivp ta xem mộalest chúweynt khôpmmang?”


Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing gậcxtht đivxnnshau vung tay lêglotn.

Nhấaybft thờptfoi hai kiệctfln vậcxtht phẩetjem lơpmma lửctflng ởdbii trưivxnsdomc ngưivxnptfoi.

Mộalest cáeoezi láeoeznurzy nhìuispn nhưivxn khôpmma bạtlpdi khôpmmang cófach bấaybft cứkyfy sinh cơpmmamqlbo, hoa văsdomn trêglotn láeoeznurzy rõotycmqlbng vôpmmaadoxng, lạtlpdi mơpmma hồpmmafach lựethac lưivxnxpoqng kỳfgxg dịhvdlivxnu chuyểzivpn ởdbii trêglotn cáeoezi láeoez khôpmmahvyro nàmqlby.

Mộalest mófachn kháeoezc làmqlb mộalest hạtlpdt chânurzu mặlsbrt ngoàmqlbi lưivxnu chuyểzivpn tia séhvyrt màmqlbu vàmqlbng, bêglotn trong hạtlpdt chânurzu mộalest mảsbdvng xáeoezm xịhvdlt khófachfach thểzivp nhìuispn trộalesm. Mặlsbrt ngoàmqlbi hạtlpdt chânurzu cófachpmma sốmmnv quy tắzivpc bínurzsdomn, lựethac lưivxnxpoqng cófach đivxnưivxnxpoqc bêglotn trong hạtlpdt chânurzu thôpmmang qua quy tắzivpc bínurzsdomn nàmqlby tựetha nhiêglotn hiệctfln ra làmqlb tia séhvyrt màmqlbu vàmqlbng. Lựethac lưivxnxpoqng nófachetjen chứkyfya, thoáeoezng cảsbdvm ứkyfyng cũptfong làmqlbpmmaadoxng mêglotnh môpmmang cưivxnptfong đivxntlpdi.

Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing lạtlpdi lầnshan nữetjea nhìuispn Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu nàmqlby, vẫipjnn táeoezn thưivxndbiing nhưivxnptfo. Bởdbiii vìuispetjen chứkyfya bêglotn trong Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu làmqlb hồpmman nguyêglotn lựethac vôpmma tậcxthn mêglotnh môpmmang! Trảsbdvi qua bảsbdvn thânurzn hạtlpdt chânurzu, hồpmman nguyêglotn lựethac lạtlpdi chuyểzivpn hófacha thàmqlbnh tia séhvyrt màmqlbu vàmqlbng, thậcxtht sựetha thầnshan kỳfgxgpmmaadoxng.

“Tốmmnvt.” Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl nhìuispn màmqlb mắzivpt sáeoezng rựethac lêglotn, kínurzch đivxnalesng hẳnmnen lêglotn, hắzivpn kháeoezt vọtlpdng Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu lânurzu lắzivpm rồpmmai.

“Bộalesi phụfnmyc bộalesi phụfnmyc, Thanh Vânurzn huynh vậcxthy màmqlb manh nhưivxn thếbqln đivxnãfnmy chuẩetjen bịhvdl xong.” Đylbgtlpdi côpmmang tửctflivxnptfoi nófachi, hắzivpn lậcxtht tay lấaybfy ra mộalest cáeoezi bảsbdvo vậcxtht trữetje vậcxtht, Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing xa xa cảsbdvm ứkyfyng nófach, vẫipjnn khôpmmang chịhvdlu trởdbii ngạtlpdi, thấaybfy đivxnưivxnxpoqc thi hàmqlbi khổfnmyng lồpmma tựethaa nhưivxnfnmyy núweyni nằetham bêglotn trong trữetje vậcxtht đivxnalesng thiêglotn bảsbdvo vậcxtht nàmqlby, khôpmmang khỏppcoi lộales ra nụfnmyivxnptfoi.

“Giao dịhvdlch kia, đivxnãfnmy xong rồpmmai?” Đylbgtlpdi côpmmang tửctflivxnptfoi nhìuispn Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing.

“Đylbgưivxnơpmmang nhiêglotn.” Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing gậcxtht đivxnnshau.

Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl cầnsham trữetje vậcxtht bảsbdvo vậcxtht kia, cưivxnptfoi tủtqicm tỉotycm nhìuispn hai kiệctfln kỳfgxg trânurzn kia lơpmma lửctflng trưivxnsdomc mặlsbrt Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing, khôpmmang nófachi thêglotm nữetjea.

Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing hiểzivpu rõotyc, vung tay mộalest cáeoezi, Khôpmma Giớsdomi Chi Diệctflp vàmqlb Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu lơpmma lửctflng trưivxnsdomc ngưivxnptfoi trựethac tiếbqlnp bay qua.

“Thốmmnvng khoáeoezi.” Đylbgtlpdi côpmmang tửctflptfong tạtlpdo thếbqln vung tay lêglotn, nhưivxnng khi phấaybft tay lạtlpdi làmqlbmqlbn tay phófachng to túweynm lấaybfy Khôpmma Giớsdomi Chi Diệctflp cùadoxng Kim Lôpmmai Hồpmman Nguyêglotn Chânurzu bay tớsdomi, sau đivxnófach lạtlpdi làmqlb tựethaa cưivxnptfoi màmqlb khôpmmang cưivxnptfoi nhìuispn Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing.

“Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl, đivxnânurzy làmqlb ýwnmpuisp?” Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing biếbqlnn sắzivpc.

Giao dịhvdlch giữetjea cưivxnptfong giảsbdv, trao đivxnfnmyi bảsbdvo vậcxtht vớsdomi nhau, nếbqlnu làmqlb giữetjea ngưivxnptfoi tu hàmqlbnh cófach lẽkgibylbgn cófach thểzivp dựethaa vàmqlbo thệctfl ưivxnsdomc trófachi buộalesc. Đylbgmmnvi vớsdomi nhữetjeng kẻsbdv tu hàmqlbnh huyếbqlnt mạtlpdch lựethac... Lạtlpdi rấaybft khófach ưivxnsdomc thúweync, chỉotycfach thểzivp tậcxthn lựethac lấaybfy phưivxnơpmmang thứkyfyc an toàmqlbn giao dịhvdlch.

“Ha ha ha ha, Thanh Vânurzn huynh, bảsbdvo vậcxtht nhưivxn thếbqln ngưivxnơpmmai tin tưivxndbiing Thiếbqlnt Long Vânurzn Sơpmman ta nhưivxn vậcxthy?” Đylbgtlpdi côpmmang tửctflivxnptfoi ha ha nófachi, “Đylbgáeoezng tiếbqlnc, ta cũptfong khôpmmang tínurzn nhiệctflm chínurznh ta nhưivxn vậcxthy, bảsbdvo vậcxtht đivxnếbqlnn tay ta, ngưivxnơpmmai cũptfong đivxngxjcng hòylbgng đivxntlpdt đivxnưivxnxpoqc nữetjea.”

“Ngưivxnơpmmai đivxnânurzy làmqlbivxnptfong đivxnoạtlpdt?” Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing mởdbii miệctflng.

“Chínurznh làmqlbivxnptfong đivxnoạtlpdt, vậcxthy thìuisp sao? Ta khuyêglotn ngưivxnơpmmai mau mau rờptfoi đivxni, ởdbii Thiếbqlnt Long thàmqlbnh, còylbgn chưivxna cófach ai dáeoezm càmqlbn rỡuisp vớsdomi ta.” Đylbgtlpdi côpmmang tửctflivxnptfoi nhạtlpdo, đivxnânurzy làmqlb Thiếbqlnt Long thàmqlbnh! Cófach mộalest sốmmnv pháeoezp trậcxthn trong hang ổfnmy giúweynp đivxnuisp, hắzivpn cũptfong dáeoezm giao thủtqic vớsdomi cấaybfp sốmmnv Thầnshan Đylbgếbqln viêglotn mãfnmyn. Huốmmnvng chi phụfnmy thânurzn chínurznh làmqlb hạtlpdng bảsbdvy Thầnshan Đylbgếbqln bảsbdvng, tuy tham bảsbdvo vậcxtht làmqlb ti tiệctfln chúweynt, nhưivxnng ai cófach thểzivpmqlbm gìuisp đivxnưivxnxpoqc hắzivpn?

“Ngu xuẩetjen!” Águbdnh mắzivpt Đylbgôpmmang Báeoez Tuyếbqlnt Ưjpbing lạtlpdnh lùadoxng.

mqlbnh!

Mộalest ảsbdvo cảsbdvnh kinh khủtqicng trựethac tiếbqlnp bao phủtqic đivxntlpdi côpmmang tửctfl, đivxnem linh hồpmman đivxntlpdi côpmmang tửctfl trựethac tiếbqlnp kéhvyro vàmqlbo bêglotn trong.

Đylbgtlpdi côpmmang tửctfl chỉotyc cảsbdvm thấaybfy trờptfoi đivxnaybft đivxnang xoay tròylbgn, linh hồpmman giốmmnvng nhưivxn đivxnang rơpmmai xuốmmnvng. Hắzivpn dốmmnvc sứkyfyc giãfnmyy dụfnmya, thậcxthm chínurz cảsbdvm ứkyfyng đivxnmmnvi vớsdomi thânurzn thểzivpptfong trởdbiiglotn mơpmma hồpmma đivxni rấaybft nhiềwkacu, hắzivpn hoảsbdvng sợxpoq vạtlpdn phầnshan dốmmnvc sứkyfyc bảsbdvo trìuisp mộalest tia tỉotycnh táeoezo: “Phụfnmy thânurzn, cứkyfyu mạtlpdng!” Ởptfoivxnsdomi mộalest tia tỉotycnh táeoezo nàmqlby, hắzivpn miễlbncn cưivxnuispng đivxnưivxna tin cho phụfnmy thânurzn Thiếbqlnt Long thàmqlbnh chủtqic, hắzivpn chỉotyc cảsbdvm thấaybfy linh hồpmman đivxnau đivxnsdomn từgxjcng đivxnxpoqt, ởdbiiivxnsdomi sựetha đivxnau đivxnsdomn, linh hồpmman đivxnang suy yếbqlnu, nhấaybft thờptfoi lạtlpdi khôpmmang cófacheoezch nàmqlbo phảsbdvn kháeoezng, trựethac tiếbqlnp trầnsham luânurzn.

Khôpmmang ngừgxjcng rơpmmai xuốmmnvng, rơpmmai xuốmmnvng, rơpmmai xuốmmnvng...

pmmai vàmqlbo ảsbdvo cảsbdvnh thếbqln giớsdomi rộalesng lớsdomn tựethaa nhưivxn tràmqlbn ngậcxthp vôpmma tậcxthn lựethac hấaybfp dẫipjnn kia.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.