Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1804 : Run sợ chân nhũn

    trước sau   
Thậeygjm chíblsc bởsmvhi vìkoetsmvhpydfdulhi văhilin minh khákoetc nhau, thựnhqpc lựnhqpc mộcogvt lầdpngn nữvrdsa tu luyệpydfn trởsmvh vềnxdj, khiếipenn nhậeygjn biếipent vềnxdj đmbaddahuo củnmeea hắkboxn sâtgxiu hơoucsn! Đksygdpngi vớdulhi ‘Thầdpngn Đksygếipen trung kỳycyk’ cũmqrkng códahu rấmzbgt nhiềnxdju ýnnhp niệpydfm, thậeygjm chíblsc hồukjan nguyêvcesn luyệpydfn thểtogrmqrkng câtgxin nhắkboxc ra vàeygji phiêvcesn bảaaaan, đmbadnxdju códahu thểtogr miễhvkan cưpydfukjang bùqsqwng nổzfht đmbadếipenn thựnhqpc lựnhqpc Thầdpngn Đksygếipen trung kỳycyk, chỉlecweygj đmbadnxdju khôkoetng ổzfhtn đmbadctnanh.

Con đmbadưpydfkrlxng củnmeea hắkboxn, khôkoetng giốdpngng vớdulhi ngưpydfkrlxi sákoetng tạdahuo《 Vôkoet Giớdulhi 》《 Thiêvcesn Đksygctnaa 》, đmbadiểtogrn tịctnach củnmeea cưpydfkrlxng giảaaaa khákoetc đmbaddpngi vớdulhi hắkboxn màeygjdahui cũmqrkng chỉlecweygjdahu chúmqrkt xúmqrkc đmbadcogvng phụlpmt trợfdgq, muốdpngn sákoetng tạdahuo ra con đmbadưpydfkrlxng củnmeea bảaaaan thâtgxin ‘Thầdpngn Đksygếipen trung kỳycyk’, thậeygjt sựnhqp quákoet khódahu. Dùqsqw sao khôkoetng giốdpngng nhữvrdsng kẻsntfdahu đmbadưpydffdgqc huyếipent mạdahuch hồukjan nguyêvcesn tổzfht thầdpngn, chỉlecw cầdpngn đmbadàeygjo módahuc tiềnxdjm lựnhqpc huyếipent mạdahuch thìkoetdahu thểtogr khôkoetng ngừjdygng tăhiling lêvcesn. Hắkboxn phảaaaai dựnhqpa vàeygjo bảaaaan thâtgxin, từjdygng bưpydfdulhc mộcogvt tăhiling lêvcesn.

hilin cơoucskoetqsqwng vữvrdsng chắkboxc bựnhqpc nàeygjy, mớdulhi tạdahuo thàeygjnh thếipen giớdulhi nàeygjy, phi thăhiling giảaaaadahu thểtogrpydffdgqt giai màeygj chiếipenn!

“Tuy khôkoetng ổzfhtn đmbadctnanh, khiếipenn thâtgxin thểtogr ta khôkoetng ngừjdygng códahu hao tổzfhtn. Nhưpydfng thâtgxin thểtogr ta lúmqrkc nàeygjo cũmqrkng đmbadang khôkoeti phụlpmtc, lấmzbgy hồukjan nguyêvcesn luyệpydfn thểtogr củnmeea ta, đmbadnmee đmbadtogr chốdpngng đmbadukja nửpylwa canh giờkrlx.” Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng thầdpngm nghĩfbcc, dựnhqpa theo hao tổzfhtn nhưpydf vậeygjy, mặvcesc dùqsqw khôkoetng chiếipenn đmbadmzbgu, sau nửpylwa canh giờkrlx, sinh mệpydfnh lựnhqpc thâtgxin thểtogrkoetnh cũmqrkng chỉlecwrapcn lạdahui códahu ba thàeygjnh! Đksygâtgxiy cũmqrkng làeygj đmbadưpydfkrlxng cảaaaanh giớdulhi sinh mệpydfnh củnmeea mìkoetnh, dưpydfdulhi quy tắkboxc thếipen giớdulhi nàeygjy mâtgxiu thuẫzntcn, mìkoetnh mãsntfi khôkoetng thểtogr luyệpydfn thàeygjnh thuấmzbgn di, cũmqrkng chưpydfa thểtogr luyệpydfn thàeygjnh phâtgxin thâtgxin thuậeygjt! Khôkoetng códahu phâtgxin thâtgxin thuậeygjt, mìkoetnh tựnhqp nhiêvcesn phảaaaai cốdpng sứtgxic bảaaaao hộcogv phâtgxin thâtgxin duy nhấmzbgt ởsmvh thếipen giớdulhi nàeygjy.

“Nửpylwa canh giờkrlx, vậeygjy làeygj đmbadnmee!” Khíblsc tứtgxic Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng bốdpngc lêvcesn cuồukjang bạdahuo, mộcogvt tay cầdpngm trưpydfkrlxng thưpydfơoucsng màeygju đmbaden, cấmzbgt bưpydfdulhc liềnxdjn trựnhqpc tiếipenp đmbadákoetnh vềnxdj phíblsca chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi.

“Khíblsc tứtgxic hắkboxn tăhiling vọbtibt, so vớdulhi trưpydfdulhc đmbadódahu mạdahunh hơoucsn nhiềnxdju, chẳlulsng lẽjfkx đmbadãsntf đmbaddahut tớdulhi Thầdpngn Đksygếipen trung kỳycyk?” Trong lòrapcng chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi lạdahui rấmzbgt bấmzbgt an, “Hắkboxn làeygj phi thăhiling giảaaaa, nếipenu hắkboxn thậeygjt sựnhqpdahu thựnhqpc lựnhqpc Thầdpngn Đksygếipen trung kỳycyk, vậeygjy đmbadãsntf đmbadnmee đmbadtogr đmbadctnach nổzfhti Thầdpngn Đksygếipen hậeygju kỳycyk, chỉlecw sợfdgqmqrkng códahu khảaaaahiling chécpejm giếipent ta.”


“Khôkoetng ổzfhtn, hắkboxn đmbadếipenn rồukjai!”

Khódahue mắkboxt chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi run rẩmzbgy, giữvrdsa khôkoetng trung phíblsca trưpydfdulhc bódahung ngưpydfkrlxi mơoucs hồukja củnmeea Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng lạdahui làeygj cựnhqpc nhanh đmbadákoetnh đmbadếipenn.

“Ngưpydfơoucsi đmbadâtgxiy làeygj thi triểtogrn cấmzbgm thuậeygjt nàeygjo đmbadódahu, nhấmzbgt đmbadctnanh khôkoetng chốdpngng đmbadukja đmbadưpydffdgqc bao lâtgxiu!” Chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi vừjdyga ríblsct gàeygjo, quan sákoett vẻsntf mặvcest Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng, đmbadukjang thờkrlxi hai tay duỗlpmti ra ngăhilin cảaaaan mộcogvt thưpydfơoucsng Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng đmbadãsntf đmbadâtgxim tớdulhi.

Soạdahut.

Đksygôkoeti bàeygjn tay chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi duỗlpmti ra, phíblsca trưpydfdulhc lạdahui làeygj mộcogvt tầdpngng hàeygjn băhiling, mộcogvt tầdpngng lửpylwa quỷripr dịctna... Tổzfhtng cộcogvng ba tầdpngng hàeygjn băhiling ba tầdpngng lửpylwa. Đksygâtgxiy làeygj chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi vàeygj Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng giao thủnmee tớdulhi nay, lầdpngn đmbaddpngu tiêvcesn toàeygjn lựnhqpc phòrapcng thủnmee! Trưpydfdulhc đmbadódahu đmbadnxdju làeygj chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi toàeygjn lựnhqpc tiếipenn côkoetng, Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng mộcogvt mựnhqpc trơoucsn trưpydffdgqt khôkoetng ngừjdygng di đmbadcogvng tậeygjp kíblscch màeygj thôkoeti, chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi nay cũmqrkng khôkoetng dákoetm đmbadvcesn cuồukjang tấmzbgn côkoetng nữvrdsa, hắkboxn sợfdgq, mộcogvt thưpydfơoucsng nàeygjy xuốdpngng dưpydfdulhi, hắkboxn sẽjfkx bịctna thưpydfơoucsng nặvcesng. Hai ba thưpydfơoucsng làeygj chếipent!

Nếipenu thậeygjt làeygj Thầdpngn Đksygếipen trung kỳycyk phi thăhiling giảaaaa Thầdpngn Đksygếipen, hoàeygjn toàeygjn códahu thểtogreygjm đmbadưpydffdgqc!

Cho nêvcesn toàeygjn lựnhqpc phòrapcng ngựnhqp!

“Phốdpngc.”

Trưpydfkrlxng thưpydfơoucsng đmbadâtgxim vàeygjo trêvcesn tầdpngng lửpylwa ngoàeygji cùqsqwng nhấmzbgt, dao đmbadcogvng khủnmeeng bốdpng nhanh chódahung thẩmzbgm thấmzbgu, liêvcesn tụlpmtc thẩmzbgm thấmzbgu sákoetu tầdpngng trởsmvh ngạdahui, thẩmzbgm thấmzbgu hàeygjn băhiling hộcogv thểtogr ngoàeygji thâtgxin chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi, tiếipenn vàeygjo trong cơoucs thểtogr chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi, nhưpydfng nhưpydf vậeygjy, uy lựnhqpc cũmqrkng đmbadãsntf suy yếipenu hai thàeygjnh, chiêvcesu sốdpng toàeygjn lựnhqpc phòrapcng ngựnhqpeygjy củnmeea chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi vẫzntcn rấmzbgt khákoet.

“Ừhytsm?” Chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi trừjdygng mắkboxt, hắkboxn cảaaaam giákoetc dao đmbadcogvng so vớdulhi trưpydfdulhc đmbadódahupydfkrlxng đmbaddahui ưpydfdulhc chừjdygng gấmzbgp ba lầdpngn ởsmvh trong cơoucs thểtogrsntfnh liệpydft bàeygjnh trưpydfdulhng cuốdpngi cùqsqwng hộcogvi hợfdgqp, sau đmbadódahu nổzfht tung!

Trưpydfdulhc đmbadódahu hắkboxn códahu thểtogr cứtgxing rắkboxn đmbadukja đmbadưpydffdgqc, nhưpydfng sau khi cưpydfkrlxng đmbaddahui gấmzbgp ba.

“Phốdpngc!”

Chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi căhilin bảaaaan khôkoetng chịctnau nổzfhtkoet mồukjam ra, mákoetu tưpydfơoucsi đmbadvcesn cuồukjang phun, càeygjng códahu mộcogvt sốdpng mảaaaanh vỡukja tạdahung phủnmee phun ra. Làeygjn da thâtgxin thểtogr hắkboxn cũmqrkng bắkboxt đmbaddpngu xuấmzbgt hiệpydfn vếipent rákoetch vếipent thưpydfơoucsng, hắkboxn lộcogv ra vẻsntf mặvcest hoảaaaang sợfdgq nhìkoetn Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng, thậeygjt sựnhqpeygj Thầdpngn Đksygếipen trung kỳycyk!


“Sao códahu thểtogr…”

“Đksygi!”

Chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi códahu cảaaaam giákoetc, côkoetng kíblscch nhưpydf vậeygjy, ba thưpydfơoucsng thậeygjt ra khôkoetng lấmzbgy đmbadưpydffdgqc mạdahung hắkboxn, nhưpydfng mưpydfkrlxi thưpydfơoucsng làeygj đmbadnmee rồukjai! Ởsntfpydfdulhi loạdahui vậeygjt lộcogvn sinh tửpylweygjy, mưpydfkrlxi thưpydfơoucsng lạdahui đmbadãsntfblscnh làeygjkoet?

pydfdulhi nguy cơoucs tửpylw vong, chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi ởsmvhqsqwng lúmqrkc bịctna thưpydfơoucsng nặvcesng, khôkoetng chúmqrkt do dựnhqp quay đmbaddpngu bỏbpdy chạdahuy.

Lựnhqpc lưpydffdgqng băhiling sưpydfơoucsng vờkrlxn quanh tràeygjn ngậeygjp bốdpngn phíblsca, còrapcn toàeygjn lựnhqpc muốdpngn ákoetp chếipen tốdpngc đmbadcogv củnmeea Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng phíblsca sau, ngoàeygji thâtgxin chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi lạdahui hiệpydfn ra màeygju đmbadbpdy sậeygjm, giốdpngng nhưpydf mộcogvt ngôkoeti sao băhiling, đmbadvcesn cuồukjang hưpydfdulhng chiếipenc thuyềnxdjn lớdulhn kia trêvcesn bầdpngu trờkrlxi xa xa bay đmbadi. Trêvcesn chiếipenc thuyềnxdjn lớdulhn đmbadódahudahu ba vịctna Thầdpngn Đksygếipen, còrapcn códahu mộcogvt đmbadákoetm Thầdpngn Quâtgxin dưpydfdulhi trưpydfdulhng hắkboxn! Tin tưpydfsmvhng hẳlulsn làeygjdahu thểtogrcpejo dàeygji mộcogvt chúmqrkt thờkrlxi gian củnmeea vịctna Phi Tuyếipent Thầdpngn Đksygếipeneygjy.

“Ngưpydfơoucsi thoákoett đmbadưpydffdgqc sao?” Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng cấmzbgt bưpydfdulhc, bódahung ngưpydfkrlxi mơoucs hồukja hẳlulsn đmbadi, tuy giờkrlx phúmqrkt nàeygjy hồukjan nguyêvcesn luyệpydfn thểtogr củnmeea hắkboxn chủnmee yếipenu làeygj đmbadôkoeti cákoetnh tay bùqsqwng nổzfht, lựnhqpc lưpydffdgqng làeygjhiling lêvcesn, trợfdgq giúmqrkp đmbaddpngi vớdulhi tốdpngc đmbadcogvdahu thểtogr xem nhẹhili! Nhưpydfng, hắkboxn thi triểtogrn Hưpydf Khôkoetng Ma Trùqsqwng thâtgxin phákoetp, phákoet vỡukjaeygjn khíblscaaaanh hưpydfsmvhng, tốdpngc đmbadcogv vẫzntcn so vớdulhi chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi còrapcn nhanh hơoucsn chúmqrkt!

“Cákoeti gìkoet!”

“Cákoeti nàeygjy, cákoeti nàeygjy...”

“Chạdahuy mau!”

“Tákoetch ra chạdahuy!”

Ba vịctna Thầdpngn Đksygếipenqsqwng vớdulhi mộcogvt đmbadákoetm Thầdpngn Quâtgxin ban đmbaddpngu ởsmvh trêvcesn thuyềnxdjn lớdulhn trêvcesn bầdpngu trờkrlxi đmbadnxdju đmbadang xem cuộcogvc chiếipenn, bọbtibn họbtib đmbadnxdju cho rằsntfng lầdpngn nàeygjy thấmzbgt bạdahui rồukjai, thủnmeefbccnh khôkoetng làeygjm gìkoet đmbadưpydffdgqc vịctna Phi Tuyếipent Thầdpngn Đksygếipen kia, vịctna Phi Tuyếipent Thầdpngn Đksygếipen kia cũmqrkng khôkoetng làeygjm gìkoet đmbadưpydffdgqc thủnmeefbccnh! Thủnmeefbccnh sẽjfkx lui vềnxdj thuyềnxdjn lớdulhn cùqsqwng bọbtibn họbtib đmbadang rờkrlxi khỏbpdyi!

Nhưpydfng màeygj.

Vịctna Phi Tuyếipent Thầdpngn Đksygếipeneygjy thựnhqpc lựnhqpc vừjdyga bùqsqwng nổzfht, chỉlecw mộcogvt chiêvcesu đmbadãsntf đmbadákoetnh chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi bịctna thưpydfơoucsng nặvcesng, hiểtogrn nhiêvcesn thựnhqpc lựnhqpc hai bêvcesn hoàeygjn toàeygjn khôkoetng ởsmvh mộcogvt cấmzbgp đmbadcogv! Chêvcesnh lệpydfch rấmzbgt rõybgteygjng. Tuy khôkoetng dứtgxit khoákoett lưpydfu loákoett nhưpydf Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng trưpydfdulhc đmbadódahu chécpejm giếipent cao thủnmee Thầdpngn Đksygếipenoucs kỳycyk, nhưpydfng sợfdgqmqrkng khôkoetng cầdpngn quákoet nhiềnxdju chiêvcesu sốdpngdahu thểtogr chécpejm giếipent thủnmeefbccnh củnmeea bọbtibn họbtib nhỉlecw.

“Mau tákoetch ra.”

“Chạdahuy.”

Ba vịctna cao thủnmee Thầdpngn Đksygếipenoucs kỳycykqsqwng vớdulhi mộcogvt đmbadákoetm Thầdpngn Quâtgxin, lạdahui làeygj bịctna dọbtiba trựnhqpc tiếipenp phâtgxin tákoetn ra, hưpydfdulhng phíblsca khákoetc nhau nhanh chódahung chạdahuy trốdpngn. Bọbtibn họbtibmqrkng khôkoetng muốdpngn chôkoetn cùqsqwng!

Chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi chạdahuy tốdpngc đmbadcogv cao vềnxdj phíblsca thuyềnxdjn lớdulhn thấmzbgy thếipen biếipenn sắkboxc. Câtgxiy đmbadzfht bầdpngy khỉlecw tan, hắkboxn cákoeti câtgxiy to nàeygjy sắkboxp đmbadzfht, cákoetc thủnmee hạdahueygjy tựnhqp nhiêvcesn ai cũmqrkng chuồukjan, căhilin bảaaaan sẽjfkx khôkoetng nguyệpydfn ýnnhpcpejo dàeygji mộcogvt chúmqrkt thờkrlxi gian vìkoet hắkboxn.

“Oàeygjnh ~~~~ “

Phíblsca sau Đksygôkoetng Bákoet Tuyếipent Ưkoetng đmbadãsntf vụlpmtt mạdahunh tớdulhi mộcogvt thưpydfơoucsng.

Tuy còrapcn cákoetch chúmqrkt cựnhqp ly, nhưpydfng khôkoetng gian chung quanh lạdahui đmbadcogvt nhiêvcesn ákoetp súmqrkc, chíblscnh làeygj ‘Mỹkbox Nhưpydf Họbtiba’ mộcogvt chiêvcesu nàeygjy, chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi chỉlecw cảaaaam thấmzbgy khôkoetng gian chung quanh đmbadang kịctnach liệpydft đmbadèuiei écpejp, muốdpngn đmbadem ‘cao đmbadcogv’ củnmeea thâtgxin thểtogr hắkboxn gạdahut bỏbpdy, muốdpngn trựnhqpc tiếipenp trấmzbgn giếipent hắkboxn. Chủnmee nhâtgxin Ma Tâtgxim hộcogvi dốdpngc sứtgxic chốdpngng cựnhqp lạdahui! Nhưpydfng trưpydfkrlxng thưpydfơoucsng khủnmeeng bốdpng kia ởsmvhpydfdulhi quy tắkboxc ảaaaao diệpydfu đmbadvcesc thùqsqw, đmbadem lựnhqpc lưpydffdgqng hoàeygjn toàeygjn xuyêvcesn thấmzbgu qua khôkoetng gian ákoetp bákoetch xuốdpngng, hiểtogrn nhiêvcesn hồukjan nguyêvcesn luyệpydfn thểtogr sau khi mạdahunh hơoucsn, uy lựnhqpc mộcogvt chiêvcesu nàeygjy rõybgteygjng lớdulhn hơoucsn nữvrdsa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.