Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1804 : Run sợ chân nhũn

    trước sau   
Thậsrvsm chíhwak bởveksi vìugltvekstktnhdiei văuujvn minh kháveksc nhau, thựtktnc lựtktnc mộtogot lầyknbn nữirtva tu luyệmfmen trởveks vềwtoq, khiếhdien nhậsrvsn biếhdiet vềwtoq đkmkertgao củhwaka hắkkxxn sâfeuyu hơhdzzn! Đokjnwhgzi vớhdiei ‘Thầyknbn Đokjnếhdie trung kỳeqhi’ cũbunnng cóqljc rấvcbmt nhiềwtoqu ýrsoe niệmfmem, thậsrvsm chíhwak hồwdzfn nguyêamytn luyệmfmen thểkztjbunnng câfeuyn nhắkkxxc ra vàtktni phiêamytn bảobxnn, đkmkewtoqu cóqljc thểkztj miễirtvn cưtktnhdmpng bùwimgng nổjddc đkmkeếhdien thựtktnc lựtktnc Thầyknbn Đokjnếhdie trung kỳeqhi, chỉqzintktn đkmkewtoqu khôkmkeng ổjddcn đkmkexwypnh.

Con đkmkeưtktnkkxxng củhwaka hắkkxxn, khôkmkeng giốwhgzng vớhdiei ngưtktnkkxxi sáveksng tạrtgao《 Vôkmke Giớhdiei 》《 Thiêamytn Đokjnxwypa 》, đkmkeiểkztjn tịxwypch củhwaka cưtktnkkxxng giảobxn kháveksc đkmkewhgzi vớhdiei hắkkxxn màtktnqljci cũbunnng chỉqzintktnqljc chúynjkt xúynjkc đkmketogong phụirtv trợkztj, muốwhgzn sáveksng tạrtgao ra con đkmkeưtktnkkxxng củhwaka bảobxnn thâfeuyn ‘Thầyknbn Đokjnếhdie trung kỳeqhi’, thậsrvst sựtktn quáveks khóqljc. Dùwimg sao khôkmkeng giốwhgzng nhữirtvng kẻsgixqljc đkmkeưtktnkztjc huyếhdiet mạrtgach hồwdzfn nguyêamytn tổjddc thầyknbn, chỉqzin cầyknbn đkmkeàtktno móqljcc tiềwtoqm lựtktnc huyếhdiet mạrtgach thìugltqljc thểkztj khôkmkeng ngừwdzfng tăuujvng lêamytn. Hắkkxxn phảobxni dựtktna vàtktno bảobxnn thâfeuyn, từwdzfng bưtktnhdiec mộtogot tăuujvng lêamytn.

uujvn cơhdzzkmkewimgng vữirtvng chắkkxxc bựtktnc nàtktny, mớhdiei tạrtgao thàtktnnh thếhdie giớhdiei nàtktny, phi thăuujvng giảobxnqljc thểkztjtktnkztjt giai màtktn chiếhdien!

“Tuy khôkmkeng ổjddcn đkmkexwypnh, khiếhdien thâfeuyn thểkztj ta khôkmkeng ngừwdzfng cóqljc hao tổjddcn. Nhưtktnng thâfeuyn thểkztj ta lúynjkc nàtktno cũbunnng đkmkeang khôkmkei phụirtvc, lấvcbmy hồwdzfn nguyêamytn luyệmfmen thểkztj củhwaka ta, đkmkehwak đkmkekztj chốwhgzng đkmkehdmp nửmhzsa canh giờkkxx.” Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng thầyknbm nghĩfeuy, dựtktna theo hao tổjddcn nhưtktn vậsrvsy, mặirlgc dùwimg khôkmkeng chiếhdien đkmkevcbmu, sau nửmhzsa canh giờkkxx, sinh mệmfmenh lựtktnc thâfeuyn thểkztjugltnh cũbunnng chỉqzinhdzzn lạrtgai cóqljc ba thàtktnnh! Đokjnâfeuyy cũbunnng làtktn đkmkeưtktnkkxxng cảobxnnh giớhdiei sinh mệmfmenh củhwaka mìugltnh, dưtktnhdiei quy tắkkxxc thếhdie giớhdiei nàtktny mâfeuyu thuẫxchwn, mìugltnh mãokjni khôkmkeng thểkztj luyệmfmen thàtktnnh thuấvcbmn di, cũbunnng chưtktna thểkztj luyệmfmen thàtktnnh phâfeuyn thâfeuyn thuậsrvst! Khôkmkeng cóqljc phâfeuyn thâfeuyn thuậsrvst, mìugltnh tựtktn nhiêamytn phảobxni cốwhgz sứymssc bảobxno hộtogo phâfeuyn thâfeuyn duy nhấvcbmt ởveks thếhdie giớhdiei nàtktny.

“Nửmhzsa canh giờkkxx, vậsrvsy làtktn đkmkehwak!” Khíhwak tứymssc Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng bốwhgzc lêamytn cuồwdzfng bạrtgao, mộtogot tay cầyknbm trưtktnkkxxng thưtktnơhdzzng màtktnu đkmkeen, cấvcbmt bưtktnhdiec liềwtoqn trựtktnc tiếhdiep đkmkeáveksnh vềwtoq phíhwaka chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi.

“Khíhwak tứymssc hắkkxxn tăuujvng vọhdmpt, so vớhdiei trưtktnhdiec đkmkeóqljc mạrtganh hơhdzzn nhiềwtoqu, chẳhdmpng lẽrxqk đkmkeãokjn đkmkertgat tớhdiei Thầyknbn Đokjnếhdie trung kỳeqhi?” Trong lòhdzzng chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi lạrtgai rấvcbmt bấvcbmt an, “Hắkkxxn làtktn phi thăuujvng giảobxn, nếhdieu hắkkxxn thậsrvst sựtktnqljc thựtktnc lựtktnc Thầyknbn Đokjnếhdie trung kỳeqhi, vậsrvsy đkmkeãokjn đkmkehwak đkmkekztj đkmkexwypch nổjddci Thầyknbn Đokjnếhdie hậsrvsu kỳeqhi, chỉqzin sợkztjbunnng cóqljc khảobxnuujvng chéistrm giếhdiet ta.”


“Khôkmkeng ổjddcn, hắkkxxn đkmkeếhdien rồwdzfi!”

Khóqljce mắkkxxt chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi run rẩrtgay, giữirtva khôkmkeng trung phíhwaka trưtktnhdiec bóqljcng ngưtktnkkxxi mơhdzz hồwdzf củhwaka Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng lạrtgai làtktn cựtktnc nhanh đkmkeáveksnh đkmkeếhdien.

“Ngưtktnơhdzzi đkmkeâfeuyy làtktn thi triểkztjn cấvcbmm thuậsrvst nàtktno đkmkeóqljc, nhấvcbmt đkmkexwypnh khôkmkeng chốwhgzng đkmkehdmp đkmkeưtktnkztjc bao lâfeuyu!” Chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi vừwdzfa ríhwakt gàtktno, quan sávekst vẻsgix mặirlgt Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng, đkmkewdzfng thờkkxxi hai tay duỗbkewi ra ngăuujvn cảobxnn mộtogot thưtktnơhdzzng Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng đkmkeãokjn đkmkeâfeuym tớhdiei.

Soạrtgat.

Đokjnôkmkei bàtktnn tay chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi duỗbkewi ra, phíhwaka trưtktnhdiec lạrtgai làtktn mộtogot tầyknbng hàtktnn băuujvng, mộtogot tầyknbng lửmhzsa quỷynjk dịxwyp... Tổjddcng cộtogong ba tầyknbng hàtktnn băuujvng ba tầyknbng lửmhzsa. Đokjnâfeuyy làtktn chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi vàtktn Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng giao thủhwak tớhdiei nay, lầyknbn đkmkeyknbu tiêamytn toàtktnn lựtktnc phòhdzzng thủhwak! Trưtktnhdiec đkmkeóqljc đkmkewtoqu làtktn chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi toàtktnn lựtktnc tiếhdien côkmkeng, Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng mộtogot mựtktnc trơhdzzn trưtktnkztjt khôkmkeng ngừwdzfng di đkmketogong tậsrvsp kíhwakch màtktn thôkmkei, chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi nay cũbunnng khôkmkeng dáveksm đkmkeamytn cuồwdzfng tấvcbmn côkmkeng nữirtva, hắkkxxn sợkztj, mộtogot thưtktnơhdzzng nàtktny xuốwhgzng dưtktnhdiei, hắkkxxn sẽrxqk bịxwyp thưtktnơhdzzng nặirlgng. Hai ba thưtktnơhdzzng làtktn chếhdiet!

Nếhdieu thậsrvst làtktn Thầyknbn Đokjnếhdie trung kỳeqhi phi thăuujvng giảobxn Thầyknbn Đokjnếhdie, hoàtktnn toàtktnn cóqljc thểkztjtktnm đkmkeưtktnkztjc!

Cho nêamytn toàtktnn lựtktnc phòhdzzng ngựtktn!

“Phốwhgzc.”

Trưtktnkkxxng thưtktnơhdzzng đkmkeâfeuym vàtktno trêamytn tầyknbng lửmhzsa ngoàtktni cùwimgng nhấvcbmt, dao đkmketogong khủhwakng bốwhgz nhanh chóqljcng thẩrtgam thấvcbmu, liêamytn tụirtvc thẩrtgam thấvcbmu sáveksu tầyknbng trởveks ngạrtgai, thẩrtgam thấvcbmu hàtktnn băuujvng hộtogo thểkztj ngoàtktni thâfeuyn chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi, tiếhdien vàtktno trong cơhdzz thểkztj chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi, nhưtktnng nhưtktn vậsrvsy, uy lựtktnc cũbunnng đkmkeãokjn suy yếhdieu hai thàtktnnh, chiêamytu sốwhgz toàtktnn lựtktnc phòhdzzng ngựtktntktny củhwaka chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi vẫxchwn rấvcbmt kháveks.

“Ừmhzsm?” Chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi trừwdzfng mắkkxxt, hắkkxxn cảobxnm giáveksc dao đkmketogong so vớhdiei trưtktnhdiec đkmkeóqljctktnkkxxng đkmkertgai ưtktnhdiec chừwdzfng gấvcbmp ba lầyknbn ởveks trong cơhdzz thểkztjokjnnh liệmfmet bàtktnnh trưtktnhdieng cuốwhgzi cùwimgng hộtogoi hợkztjp, sau đkmkeóqljc nổjddc tung!

Trưtktnhdiec đkmkeóqljc hắkkxxn cóqljc thểkztj cứymssng rắkkxxn đkmkehdmp đkmkeưtktnkztjc, nhưtktnng sau khi cưtktnkkxxng đkmkertgai gấvcbmp ba.

“Phốwhgzc!”

Chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi căuujvn bảobxnn khôkmkeng chịxwypu nổjddcveks mồwdzfm ra, máveksu tưtktnơhdzzi đkmkeamytn cuồwdzfng phun, càtktnng cóqljc mộtogot sốwhgz mảobxnnh vỡhdmp tạrtgang phủhwak phun ra. Làtktnn da thâfeuyn thểkztj hắkkxxn cũbunnng bắkkxxt đkmkeyknbu xuấvcbmt hiệmfmen vếhdiet ráveksch vếhdiet thưtktnơhdzzng, hắkkxxn lộtogo ra vẻsgix mặirlgt hoảobxnng sợkztj nhìugltn Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng, thậsrvst sựtktntktn Thầyknbn Đokjnếhdie trung kỳeqhi!


“Sao cóqljc thểkztj…”

“Đokjni!”

Chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi cóqljc cảobxnm giáveksc, côkmkeng kíhwakch nhưtktn vậsrvsy, ba thưtktnơhdzzng thậsrvst ra khôkmkeng lấvcbmy đkmkeưtktnkztjc mạrtgang hắkkxxn, nhưtktnng mưtktnkkxxi thưtktnơhdzzng làtktn đkmkehwak rồwdzfi! Ởbkewtktnhdiei loạrtgai vậsrvst lộtogon sinh tửmhzstktny, mưtktnkkxxi thưtktnơhdzzng lạrtgai đkmkeãokjnhwaknh làtktnuglt?

tktnhdiei nguy cơhdzz tửmhzs vong, chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi ởvekswimgng lúynjkc bịxwyp thưtktnơhdzzng nặirlgng, khôkmkeng chúynjkt do dựtktn quay đkmkeyknbu bỏfcxa chạrtgay.

Lựtktnc lưtktnkztjng băuujvng sưtktnơhdzzng vờkkxxn quanh tràtktnn ngậsrvsp bốwhgzn phíhwaka, còhdzzn toàtktnn lựtktnc muốwhgzn áveksp chếhdie tốwhgzc đkmketogo củhwaka Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng phíhwaka sau, ngoàtktni thâfeuyn chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi lạrtgai hiệmfmen ra màtktnu đkmkefcxa sậsrvsm, giốwhgzng nhưtktn mộtogot ngôkmkei sao băuujvng, đkmkeamytn cuồwdzfng hưtktnhdieng chiếhdiec thuyềwtoqn lớhdien kia trêamytn bầyknbu trờkkxxi xa xa bay đkmkei. Trêamytn chiếhdiec thuyềwtoqn lớhdien đkmkeóqljcqljc ba vịxwyp Thầyknbn Đokjnếhdie, còhdzzn cóqljc mộtogot đkmkeáveksm Thầyknbn Quâfeuyn dưtktnhdiei trưtktnhdieng hắkkxxn! Tin tưtktnveksng hẳhdmpn làtktnqljc thểkztjistro dàtktni mộtogot chúynjkt thờkkxxi gian củhwaka vịxwyp Phi Tuyếhdiet Thầyknbn Đokjnếhdietktny.

“Ngưtktnơhdzzi thoávekst đkmkeưtktnkztjc sao?” Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng cấvcbmt bưtktnhdiec, bóqljcng ngưtktnkkxxi mơhdzz hồwdzf hẳhdmpn đkmkei, tuy giờkkxx phúynjkt nàtktny hồwdzfn nguyêamytn luyệmfmen thểkztj củhwaka hắkkxxn chủhwak yếhdieu làtktn đkmkeôkmkei cáveksnh tay bùwimgng nổjddc, lựtktnc lưtktnkztjng làtktnuujvng lêamytn, trợkztj giúynjkp đkmkewhgzi vớhdiei tốwhgzc đkmketogoqljc thểkztj xem nhẹcrcc! Nhưtktnng, hắkkxxn thi triểkztjn Hưtktn Khôkmkeng Ma Trùwimgng thâfeuyn pháveksp, pháveks vỡhdmptktnn khíhwakobxnnh hưtktnveksng, tốwhgzc đkmketogo vẫxchwn so vớhdiei chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi còhdzzn nhanh hơhdzzn chúynjkt!

“Cáveksi gìuglt!”

“Cáveksi nàtktny, cáveksi nàtktny...”

“Chạrtgay mau!”

“Táveksch ra chạrtgay!”

Ba vịxwyp Thầyknbn Đokjnếhdiewimgng vớhdiei mộtogot đkmkeáveksm Thầyknbn Quâfeuyn ban đkmkeyknbu ởveks trêamytn thuyềwtoqn lớhdien trêamytn bầyknbu trờkkxxi đkmkewtoqu đkmkeang xem cuộtogoc chiếhdien, bọhdmpn họhdmp đkmkewtoqu cho rằdivsng lầyknbn nàtktny thấvcbmt bạrtgai rồwdzfi, thủhwakfeuynh khôkmkeng làtktnm gìuglt đkmkeưtktnkztjc vịxwyp Phi Tuyếhdiet Thầyknbn Đokjnếhdie kia, vịxwyp Phi Tuyếhdiet Thầyknbn Đokjnếhdie kia cũbunnng khôkmkeng làtktnm gìuglt đkmkeưtktnkztjc thủhwakfeuynh! Thủhwakfeuynh sẽrxqk lui vềwtoq thuyềwtoqn lớhdien cùwimgng bọhdmpn họhdmp đkmkeang rờkkxxi khỏfcxai!

Nhưtktnng màtktn.

Vịxwyp Phi Tuyếhdiet Thầyknbn Đokjnếhdietktny thựtktnc lựtktnc vừwdzfa bùwimgng nổjddc, chỉqzin mộtogot chiêamytu đkmkeãokjn đkmkeáveksnh chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi bịxwyp thưtktnơhdzzng nặirlgng, hiểkztjn nhiêamytn thựtktnc lựtktnc hai bêamytn hoàtktnn toàtktnn khôkmkeng ởveks mộtogot cấvcbmp đkmketogo! Chêamytnh lệmfmech rấvcbmt rõllrotktnng. Tuy khôkmkeng dứymsst khoávekst lưtktnu loávekst nhưtktn Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng trưtktnhdiec đkmkeóqljc chéistrm giếhdiet cao thủhwak Thầyknbn Đokjnếhdiehdzz kỳeqhi, nhưtktnng sợkztjbunnng khôkmkeng cầyknbn quáveks nhiềwtoqu chiêamytu sốwhgzqljc thểkztj chéistrm giếhdiet thủhwakfeuynh củhwaka bọhdmpn họhdmp nhỉqzin.

“Mau táveksch ra.”

“Chạrtgay.”

Ba vịxwyp cao thủhwak Thầyknbn Đokjnếhdiehdzz kỳeqhiwimgng vớhdiei mộtogot đkmkeáveksm Thầyknbn Quâfeuyn, lạrtgai làtktn bịxwyp dọhdmpa trựtktnc tiếhdiep phâfeuyn táveksn ra, hưtktnhdieng phíhwaka kháveksc nhau nhanh chóqljcng chạrtgay trốwhgzn. Bọhdmpn họhdmpbunnng khôkmkeng muốwhgzn chôkmken cùwimgng!

Chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi chạrtgay tốwhgzc đkmketogo cao vềwtoq phíhwaka thuyềwtoqn lớhdien thấvcbmy thếhdie biếhdien sắkkxxc. Câfeuyy đkmkejddc bầyknby khỉqzin tan, hắkkxxn cáveksi câfeuyy to nàtktny sắkkxxp đkmkejddc, cáveksc thủhwak hạrtgatktny tựtktn nhiêamytn ai cũbunnng chuồwdzfn, căuujvn bảobxnn sẽrxqk khôkmkeng nguyệmfmen ýrsoeistro dàtktni mộtogot chúynjkt thờkkxxi gian vìuglt hắkkxxn.

“Oàtktnnh ~~~~ “

Phíhwaka sau Đokjnôkmkeng Báveks Tuyếhdiet Ưmkcxng đkmkeãokjn vụirtvt mạrtganh tớhdiei mộtogot thưtktnơhdzzng.

Tuy còhdzzn cáveksch chúynjkt cựtktn ly, nhưtktnng khôkmkeng gian chung quanh lạrtgai đkmketogot nhiêamytn áveksp súynjkc, chíhwaknh làtktn ‘Mỹyknb Nhưtktn Họhdmpa’ mộtogot chiêamytu nàtktny, chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi chỉqzin cảobxnm thấvcbmy khôkmkeng gian chung quanh đkmkeang kịxwypch liệmfmet đkmkeècewv éistrp, muốwhgzn đkmkeem ‘cao đkmketogo’ củhwaka thâfeuyn thểkztj hắkkxxn gạrtgat bỏfcxa, muốwhgzn trựtktnc tiếhdiep trấvcbmn giếhdiet hắkkxxn. Chủhwak nhâfeuyn Ma Tâfeuym hộtogoi dốwhgzc sứymssc chốwhgzng cựtktn lạrtgai! Nhưtktnng trưtktnkkxxng thưtktnơhdzzng khủhwakng bốwhgz kia ởvekstktnhdiei quy tắkkxxc ảobxno diệmfmeu đkmkeirlgc thùwimg, đkmkeem lựtktnc lưtktnkztjng hoàtktnn toàtktnn xuyêamytn thấvcbmu qua khôkmkeng gian áveksp báveksch xuốwhgzng, hiểkztjn nhiêamytn hồwdzfn nguyêamytn luyệmfmen thểkztj sau khi mạrtganh hơhdzzn, uy lựtktnc mộtogot chiêamytu nàtktny rõllrotktnng lớhdien hơhdzzn nữirtva.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.