Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1801 : Bốn phía chạy trốn

    trước sau   
“Sao cózxdy thểvrci lợmggqi hạzjgzi nhưahrt vậmfsay? Mộurwyt thâmggqn giáwfshp xáwfshc mạzjgznh mẽryhi kia củsohda Thứjuou Phong Thầbvxmn Đybyzếeeog, bảdykmo mệvuyfnh rấkksqt mạzjgznh, dùmddrnhde ta ra tay cũjrzlng phảdykmi mấkksqy chụizqjc chiêybsbu mớrpzri cózxdy thểvrci chéizqjm giếeeogt hắfrgwn. Ngưahrthcpti áwfsho trắfrgwng nànhdey, thếeeognhde chỉosvu ba chiêybsbu đyrufãmfsa chéizqjm giếeeogt?” Chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi kinh hãmfsai, nhưahrtng hắfrgwn cũjrzlng nhìybyvn ra, ngưahrthcpti áwfsho trắfrgwng nànhdey bùmddrng nổwhxu khíeeog tứjuouc tuy mạzjgznh, nhưahrtng cũjrzlng chỉosvunhde cấkksqp Thầbvxmn Đybyzếeeogneee kỳkrvj, hơneeen nữtyqla trưahrthcptng thưahrtơneeeng củsohda Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung khi đyrufâmggqm vànhdeo trêybsbn thâmggqn thểvrci con trùmddrng ngànhden châmggqn, giáwfshp xáwfshc ngoànhdei thâmggqn con trùmddrng ngànhden châmggqn cũjrzlng khôsksxng pháwfsh, mànhdenhde thâmggqn thểvrci nổwhxu tung từahrtybsbn trong, “Giáwfshp xáwfshc ngoànhdei thâmggqn căeeogn bảdykmn vôsksx dụizqjng, ngưahrthcpti áwfsho trắfrgwng nànhdey côsksxng kíeeogch trựmtscc tiếeeogp thẩrfsqm thấkksqu vànhdeo trong cơneee thểvrci Thứjuou Phong Thầbvxmn Đybyzếeeog! Còvsrcn cózxdy vừahrta rồmfsai hắfrgwn đyrufzjgzp mộurwyt bưahrtrpzrc hìybyvnh thànhdenh sózxdyng triềtwjpu hưahrt khôsksxng cózxdy thểvrci đyrufáwfshnh bay cáwfshc Thầbvxmn Quâmggqn, hiểvrcin nhiêybsbn chiếeeogn trậmfsan phòvsrcng ngựmtscjrzlng vôsksx dụizqjng.”

Chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi kinh hãmfsai, vậmfsan dụizqjng đyrufgufki vớrpzri lựmtscc lưahrtmggqng bựmtscc nànhdey thậmfsat lợmggqi hạzjgzi!

“Đybyzzjgzi ca, ngưahrthcpti áwfsho trắfrgwng nànhdey hẳtyqln lànhde Phi Tuyếeeogt Thầbvxmn Quâmggqn trong tìybyvnh báwfsho ghi lạzjgzi! Hắfrgwn lànhde mộurwyt phi thăeeogng giảdykm, nhưahrtng rõhsvonhdeng hẳtyqln lànhde thựmtscc lựmtscc Thầbvxmn Quâmggqn trung kỳkrvj.”

“Thầbvxmn Quâmggqn trung kỳkrvj? Rõhsvonhdeng lànhde Thầbvxmn Đybyzếeeogneee kỳkrvj! Hơneeen nữtyqla còvsrcn lànhde phi thăeeogng giảdykm.” Chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi đyrufãmfsa hiểvrciu, mộurwyt phi thăeeogng giảdykm đyrufzjgzt tớrpzri Thầbvxmn Đybyzếeeogneee kỳkrvj, thựmtscc lựmtscc tuyệvuyft đyrufgufki cózxdy thểvrci đyruftwjpch nổwhxui Thầbvxmn Đybyzếeeog trung kỳkrvj! Hơneeen nữtyqla phi thăeeogng giảdykm vậmfsan dụizqjng chiêybsbu sốgufk huyềtwjpn diệvuyfu, khôsksxng giốgufkng bọiuxvn họiuxvwfshc con dâmggqn thầbvxmn giớrpzri nànhdey chỉosvu biếeeogt pháwfsht huy lựmtscc lưahrtmggqng huyếeeogt mạzjgzch, thưahrthcptng xuyêybsbn sẽryhi xuấkksqt hiệvuyfn rấkksqt nhiềtwjpu chiêybsbu sốgufknhdem cho ngưahrthcpti ta than thởahrt.

Chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi kinh hãmfsai, đyrufgufki phózxdy Ngựmtsc Phong Tuấkksqn Sơneeen tựmtsc nhiêybsbn cũjrzlng sẽryhineeei chậmfsam.

Ngựmtsc Phong Tuấkksqn Sơneeen cũjrzlng chútyql ýiuxv vậmfsan mệvuyfnh củsohda con cáwfshi phíeeoga dưahrtrpzri.


“Cáwfshi gìybyv, Phi Tuyếeeogt Thầbvxmn Quâmggqn hắfrgwn...” Ngựmtsc Phong Tuấkksqn Sơneeen chấkksqn kinh, đyruftwjpch quâmggqn ‘Thứjuou Phong Thầbvxmn Đybyzếeeog’ thựmtscc lựmtscc tưahrtơneeeng đyrufưahrtơneeeng vớrpzri hắfrgwn thếeeognhde ba chiêybsbu đyrufãmfsa bịtwjp giếeeogt, “Thìybyv ra trong Tuấkksqn Sơneeen thànhdenh thựmtscc lựmtscc cao nhấkksqt khôsksxng phảdykmi ta, mànhdenhde Phi Tuyếeeogt Thầbvxmn Quâmggqn, khôsksxng, lànhde Phi Tuyếeeogt Thầbvxmn Đybyzếeeog!”

Ngựmtsc Phong Tuấkksqn Sơneeen giờhcpt phútyqlt nànhdey đyrufáwfshy lòvsrcng ngưahrtmggqc lạzjgzi trànhden đyrufbvxmy cơneeen mừahrtng nhưahrt đyrufybsbn!

zxdy thểvrci ba chiêybsbu đyrufáwfshnh chếeeogt mộurwyt vịtwjp Thầbvxmn Đybyzếeeogneee kỳkrvj!

Đybyzâmggqy lànhde mộurwyt cáwfshi châmggqn thôsksx to!

Ôhedlm chặccsyt! Nhấkksqt đyruftwjpnh phảdykmi ôsksxm chặccsyt cáwfshi châmggqn thôsksx to nànhdey, vậmfsan mệvuyfnh Ngựmtsc Phong thịtwjp bọiuxvn họiuxv hoànhden toànhden cózxdy thểvrci thay đyrufwhxui!

...

mggqm tưahrtwfshc phe kháwfshc nhau, nhưahrtng khôsksxng cózxdy ai khôsksxng vìybyv thựmtscc lựmtscc củsohda Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung mànhde rung đyrufurwyng.

“Hừahrt.” Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung sau khi chéizqjm giếeeogt mộurwyt vịtwjp Thầbvxmn Đybyzếeeog, lạzjgzi khôsksxng ngừahrtng, áwfshnh mắfrgwt xoay chuyểvrcin, liềtwjpn dừahrtng ởahrt trêybsbn thâmggqn mộurwyt trong bốgufkn vịtwjp Thầbvxmn Đybyzếeeogahrtrpzri trưahrtrpzrng chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi, đyrufózxdynhde mộurwyt vịtwjp nam tửeeog áwfsho bànhdeo xáwfshm khuôsksxn mặccsyt xấkksqu xíeeog ngoànhdei thâmggqn quấkksqn quýiuxvt khíeeog tứjuouc xáwfshm trắfrgwng, hắfrgwn ban đyrufbvxmu đyrufang thốgufkng lĩgspznh hai mưahrtơneeei vịtwjp Thầbvxmn Quâmggqn hìybyvnh thànhdenh chiếeeogn trậmfsan, đyrufáwfshnh vềtwjp phíeeoga cáwfshc cao thủsohd Ngựmtsc Phong thịtwjp, ởahrt sau khi Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung bùmddrng nổwhxu, nam tửeeog áwfsho bànhdeo xáwfshm nànhdey cũjrzlng kìybyvm lòvsrcng khôsksxng đyrufưahrtmggqc nhìybyvn qua.

mddr!

zxdyng ngưahrthcpti Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung khẽryhi đyrufurwyng, lạzjgzi lầbvxmn nữtyqla thi triểvrcin Hưahrt Khôsksxng Ma Trùmddrng thâmggqn pháwfshp, bózxdyng ngưahrthcpti mơneee hồmfsa khôsksxng rõhsvo, tốgufkc đyrufurwy lạzjgzi cựmtscc nhanh, trựmtscc tiếeeogp lao vềtwjp phíeeoga nam tửeeog áwfsho bànhdeo xáwfshm kia.

“Khôsksxng ổwhxun.” Nam tửeeog áwfsho bànhdeo xáwfshm sắfrgwc mặccsyt đyrufzjgzi biếeeogn, khôsksxng chútyqlt do dựmtsc bạzjgzo lui.

“Đybyztwjpu lui ra!” Xa xa chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi thấkksqy thếeeog, cũjrzlng khẩrfsqn trưahrtơneeeng, vộurwyi quáwfsht, đyrufmfsang thờhcpti truyềtwjpn âmggqm gầbvxmm lêybsbn, “Phi Tuyếeeogt Thầbvxmn Đybyzếeeog, cózxdywfshm chiếeeogn mộurwyt trậmfsan vớrpzri ta!”

zxdyi xong hắfrgwn liềtwjpn muốgufkn đyrufi cứjuouu thủsohd hạzjgz.


mddr sao thủsohd hạzjgz củsohda hắfrgwn tổwhxung cộurwyng cũjrzlng chỉosvueeogm Thầbvxmn Đybyzếeeog, lútyqlc trưahrtrpzrc cũjrzlng bịtwjp giếeeogt mộurwyt ngưahrthcpti rồmfsai, tiếeeogp tụizqjc bịtwjp giếeeogt nhưahrt vậmfsay, lầbvxmn nànhdey cho dùmddrzxdy thểvrci diệvuyft Ngựmtsc Phong thịtwjp, lạzjgzi cózxdy mấkksqy Thầbvxmn Đybyzếeeogzxdy thểvrci sốgufkng sózxdyt? Hơneeen nữtyqla phi thăeeogng giảdykm Thầbvxmn Đybyzếeeognhdey, tuy chỉosvunhde Thầbvxmn Đybyzếeeogneee kỳkrvj, rõhsvonhdeng thủsohd đyrufoạzjgzn quỷtwjp dịtwjp khózxdyahrthcptng, đyrufgufki phózxdy Thầbvxmn Đybyzếeeogneee kỳkrvjybyvnh thưahrthcptng,lạzjgzi giốgufkng nhưahrt bổwhxuahrta tháwfshi rau!

“Muốgufkn đyrufi?” Ngựmtsc Phong Tuấkksqn Sơneeen lạzjgzi cốgufk gắfrgwng kéizqjo dànhdei, thậmfsam chíeeog thao tútyqlng lựmtscc lưahrtmggqng pháwfshp trậmfsan toànhden lựmtscc áwfshp chếeeog chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi.

“Sao nhanh nhưahrt vậmfsay?” Nam tửeeog áwfsho bànhdeo xáwfshm chạzjgzy trốgufkn sắfrgwc mặccsyt khózxdy coi, bózxdyng ngưahrthcpti mơneee hồmfsa phíeeoga sau hầbvxmu nhưahrt nháwfshy mắfrgwt đyrufãmfsa tớrpzri gầbvxmn, quáwfsh nhanh!

“Vùmddr.”

Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung lạzjgznh nhưahrteeogng nhìybyvn nam tửeeog áwfsho bànhdeo xáwfshm chạzjgzy trốgufkn nànhdey, vừahrta mớrpzri chuẩrfsqn bịtwjp ra tay, khíeeog tứjuouc xáwfshm trắfrgwng quấkksqn quýiuxvt ngoànhdei thâmggqn nam tửeeog áwfsho bànhdeo xáwfshm phíeeoga trưahrtrpzrc đyrufurwyt nhiêybsbn phồmfsang to, vôsksx thanh vôsksx tứjuouc thâmggqn thểvrci hắfrgwn chủsohd đyrufurwyng phâmggqn táwfshn, hózxdya thànhdenh khíeeog tứjuouc xáwfshm trắfrgwng nồmfsang đyrufmfsam hưahrtrpzrng bốgufkn phưahrtơneeeng táwfshm hưahrtrpzrng chạzjgzy trốgufkn. Đybyzâmggqy lànhde ‘Quỷtwjp Diễhedlm Thầbvxmn Đybyzếeeog’ trong năeeogm đyrufzjgzi Thầbvxmn Đybyzếeeogahrtrpzri trưahrtrpzrng chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi, lànhde mộurwyt ngưahrthcpti sáwfsht tíeeognh nặccsyng nhấkksqt, cũjrzlng lànhde mộurwyt ngưahrthcpti tànhde áwfshc nhấkksqt, nay lạzjgzi lànhde bịtwjp Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung dọiuxva thâmggqn thểvrcizxdya thànhdenh Quỷtwjp Diễhedlm chi thểvrci, muốgufkn chạzjgzy trốgufkn.

“Diệvuyft!” Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung lạzjgzi hai tay giơneee trưahrthcptng thưahrtơneeeng, đyrufurwyt nhiêybsbn giậmfsan dữtyql bổwhxu mộurwyt pháwfsht!

nhdenh!

ahrtrpzri đyrufòvsrcn giậmfsan bổwhxu, khôsksxng gian phíeeoga trưahrtrpzrc chợmggqt bịtwjp éizqjp bẹrfsqp.

“Đybyzâmggqy lànhde…” ‘Quỷtwjp Diễhedlm Thầbvxmn Đybyzếeeog’ hózxdya thànhdenh quỷtwjp diễhedlm xáwfshm trắfrgwng chạzjgzy trốgufkn đyrufi bốgufkn phíeeoga lạzjgzi cảdykmm giáwfshc khôsksxng gian chung quanh đyrufang kịtwjpch liệvuyft biếeeogn hózxdya, nhanh chózxdyng đyrufèdjit éizqjp, từahrt khôsksxng gian bìybyvnh thưahrthcptng muốgufkn biếeeogn thànhdenh khôsksxng gian hai chiềtwjpu, giốgufkng nhưahrt mộurwyt tờhcpt giấkksqy! Ởvsrc trong áwfshp báwfshch, vôsksx sốgufk quỷtwjp diễhedlm vốgufkn tồmfsan tạzjgzi ‘cao đyrufurwy’ bịtwjp mạzjgznh mẽryhi áwfshp báwfshch muốgufkn gạzjgzt bỏwvac, Quỷtwjp Diễhedlm Thầbvxmn Đybyzếeeog dốgufkc sứjuouc giãmfsay dụizqja.

Hắfrgwn cózxdy mộurwyt loạzjgzi cảdykmm giáwfshc, nếeeogu hoànhden toànhden bịtwjp éizqjp thànhdenh ‘mộurwyt tờhcpt giấkksqy’, hắfrgwn nhấkksqt đyruftwjpnh phảdykmi chếeeogt!

Đybyzútyqlng vậmfsay.

Cảdykmnh giớrpzri Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung hiệvuyfn nay, tựmtsc nhiêybsbn vưahrtmggqt xa sưahrt phụizqj hắfrgwn Nam Vâmggqn quốgufkc chủsohd, ‘Mỹaykb Nhưahrt Họiuxva’ nànhdey thi triểvrcin ra đyrufãmfsaneeen xa lútyqlc trưahrtrpzrc, hơneeen nữtyqla mộurwyt chiêybsbu nànhdey Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung cũjrzlng khôsksxng phảdykmi vìybyvmggqy đyruftwjpch, mànhdenhde giếeeogt đyruftwjpch, tựmtsc nhiêybsbn khôsksxng lưahrtu tìybyvnh chútyqlt nànhdeo. Muốgufkn trấkksqn sáwfsht kẻfanl đyruftwjpch!

“Rầbvxmm rầbvxmm rầbvxmm ~~~” vôsksx sốgufk quỷtwjp diễhedlm đyrufang giãmfsay dụizqja, khôsksxng ngừahrtng bịtwjp gạzjgzt bỏwvac tiêybsbu hao.

Rốgufkt cuộurwyc khôsksxng gian đyrufybsbn cuồmfsang đyrufèdjit éizqjp uy lựmtscc hầbvxmu nhưahrt khôsksxng còvsrcn táwfshn loạzjgzn! Quỷtwjp Diễhedlm Thầbvxmn Đybyzếeeogvsrcn sózxdyt lạzjgzi khôsksxng íeeogt ‘quỷtwjp diễhedlm’, trong lòvsrcng vui vẻfanl, liềtwjpn muốgufkn chạzjgzy trốgufkn ra thăeeogng thiêybsbn.

Nhưahrtng khôsksxng gian đyrufèdjit éizqjp ởahrtmddrng lútyqlc sụizqjp đyrufwhxu, lạzjgzi lànhde mộurwyt câmggqy trưahrthcptng thưahrtơneeeng khủsohdng bốgufk đyrufmfsap đyrufếeeogn trưahrtrpzrc mắfrgwt.

“Oànhdenh!”

Cảdykm mộurwyt khốgufki khôsksxng gian phíeeoga trưahrtrpzrc, giốgufkng nhưahrt mộurwyt miếeeogng đyrufmfsau phụizqj, toànhden bộurwy bịtwjp áwfshp báwfshch nổwhxu tung ra.

vsrcybsbn trong khôsksxng gian nànhdey mộurwyt íeeogt ‘quỷtwjp diễhedlm’ còvsrcn sózxdyt lạzjgzi củsohda Quỷtwjp Diễhedlm Thầbvxmn Đybyzếeeog, theo vụizqj nổwhxu khủsohdng bốgufknhdey, liềtwjpn trựmtscc tiếeeogp hủsohdy diệvuyft hếeeogt, cặccsyn cũjrzlng khôsksxng còvsrcn lạzjgzi.

Mộurwyt chiêybsbu nànhdey, lànhde ‘Pháwfsh Thưahrtơneeeng Khung’!

Mỹaykb Nhưahrt Họiuxva, Pháwfsh Thưahrtơneeeng Khung... Chíeeognh lànhde chiêybsbu sốgufk thànhdenh danh củsohda Nam Vâmggqn quốgufkc chủsohd, Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung ởahrt trêybsbn cơneee sởahrtnhdey cànhdeng thêybsbm ưahrtu hoáwfsh, hai chiêybsbu nànhdey cũjrzlng kếeeogt hợmggqp hoànhden mỹaykb. Mộurwyt chiêybsbu trấkksqn áwfshp kẻfanl đyruftwjpch vâmggqy ởahrt trong mộurwyt khôsksxng gian, mộurwyt chiêybsbu kháwfshc trựmtscc tiếeeogp lànhdem cảdykm khôsksxng gian tan vỡybsb. Hai chiêybsbu kếeeogt hợmggqp, uy lựmtscc lớrpzrn hơneeen nữtyqla! Chủsohd yếeeogu Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung thấkksqy Thầbvxmn Đybyzếeeognhdey thâmggqn thểvrcizxdya thànhdenh quỷtwjp diễhedlm xáwfshm trắfrgwng, mớrpzri cảdykmm thấkksqy hai đyrufzjgzi chiêybsbu sốgufk tiểvrciu lĩgspznh vựmtscc bựmtscc nànhdey lànhde thíeeogch hợmggqp nhấkksqt.

“Chếeeogt thêybsbm mộurwyt ngưahrthcpti!”

“Trờhcpti.”

“Chạzjgzy mau!”

Ba vịtwjp Thầbvxmn Đybyzếeeog kháwfshc dưahrtrpzri trưahrtrpzrng chủsohd nhâmggqn Ma Tâmggqm hộurwyi thậmfsat sựmtsc bịtwjp dọiuxva vỡybsb mậmfsat, mấkksqu chốgufkt lànhde Đybyzôsksxng Báwfsh Tuyếeeogt Ưghhung giếeeogt chếeeogt, mộurwyt ngưahrthcpti lànhde phòvsrcng ngựmtsc ngoànhdei thâmggqn mạzjgznh nhấkksqt, mộurwyt ngưahrthcpti lànhde thâmggqn thểvrcizxdya thànhdenh quỷtwjp diễhedlm bảdykmo mệvuyfnh mạzjgznh nhấkksqt, mộurwyt ngưahrthcpti lànhde ba chiêybsbu diệvuyft, mộurwyt ngưahrthcpti lànhde hai chiêybsbu diệvuyft! Bọiuxvn họiuxv ba vịtwjp Thầbvxmn Đybyzếeeogvsrcn lạzjgzi tựmtsc hỏwvaci, sợmggqjrzlng ởahrtahrtrpzri tay vịtwjp Phi Tuyếeeogt Thầbvxmn Đybyzếeeognhdey khôsksxng qua đyrufưahrtmggqc ba chiêybsbu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.