Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1752 : Ngoài ý muốn? Kinh hỉ?

    trước sau   
“Mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi dao găukycm màrrpwu đqqkien, quáhtuf nguy hiểhxtjm.” Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng nhìttpbn vềmgrd phíymbya sáhtufu mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi kháhtufc.

Áhxemnh mắjdtit hắjdtin dừudxrng ởmgrd trêgabvn mộttpbt mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi cựhxtjc lớlpzfn trong đqqkiórrpw, ngọqjncn nguồuzxsn củtaoxa mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi nàrrpwy, làrrpw ‘Mộttpbt cáhtufi lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe’, Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng đqqkiáhtufnh giáhtuf, córrpw thểhxtjttzaơahnrng đqqkimolwi dễtdntrrpwng chújdtit?

Thuầhohfn tújdtiy dựhxtja vàrrpwo bảsxavn năukycng làrrpwm ra quyếhtuft đqqkihxtjnh.

gabv.

Trựhxtjc tiếhtufp bay vềmgrd phíymbya mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe kia, lạtaoxi lầhohfn nữqqkia bịhxtj hấwrpdp thu vàrrpwo.

Đnuneâvlldy cũgzgeng làrrpw thếhtuf giớlpzfi khôqjncng trọqjncn vẹjdxen, ven thếhtuf giớlpzfi đqqkimgrdu làrrpwttzaqjnc, trung ưttzaơahnrng thếhtuf giớlpzfi làrrpw mộttpbt cáhtufi câvlldy khổrrpwng lồuzxs, ngọqjncn cao nhấwrpdt củtaoxa cáhtufi câvlldy lơahnr lửtdtfng mộttpbt cáhtufi lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe, chung quanh córrpw ba con phi cầhohfm đqqkiang vờaompn quanh phi hàrrpwnh. Trêgabvn mộttpbt cáhtufi câvlldy to đqqkiórrpwgzgeng córrpwttzagdlsng lớlpzfn nhữqqking càrrpwnh phi cầhohfm chim chórrpwc dừudxrng lạtaoxi nghỉbras ngơahnri.


ttzaơahnrng tựhxtj, cùgabvng mộttpbt khắjdtic Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng đqqkii vàrrpwo, toàrrpwn bộttpb phi cầhohfm đqqkiuzxsng thờaompi quay đqqkihohfu nhìttpbn vềmgrd phíymbya Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng, trong mắjdtit củtaoxa chújdting nórrpw đqqkimgrdu córrpw hung tàrrpwn vàrrpw tứukpwc giậmaqpn.

Trong nháhtufy mắjdtit tiếhtufng kêgabvu chórrpwi tai vang lêgabvn.

Dao đqqkittpbng vôqjncttpbnh thẩttzam thấwrpdu đqqkiếhtufn, liềmgrdn khiếhtufn hắjdtic quang mờaomp mịhxtjt ngoàrrpwi thâvlldn Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng khẽcavs chấwrpdn đqqkittpbng, lựhxtjc lưttzagdlsng Xàrrpw Nha Tủtaoxy Châvlldu cũgzgeng đqqkiang hao tổrrpwn.

“Diệywdzt.” Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng lậmaqpp tứukpwc thi triểhxtjn ra hưttza giớlpzfi ảsxavo cảsxavnh, trựhxtjc tiếhtufp bao phủtaox thếhtuf giớlpzfi khôqjncng trọqjncn vẹjdxen nàrrpwy. Nhấwrpdt thờaompi, vôqjnc sốmolw phi cầhohfm trêgabvn cáhtufi câvlldy to kia ởmgrdttzalpzfi ảsxavo cảsxavnh, mỗlhehi con đqqkimgrdu ‘Phốmolwc!’ mộttpbt tiếhtufng trựhxtjc tiếhtufp tiêgabvu táhtufn, chỉbrasiqitn lạtaoxi córrpw ba con phi cầhohfm quay quanh ‘lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe’ phi hàrrpwnh kia uy thếhtufsxavrrpwng mạtaoxnh hơahnrn còiqitn tồuzxsn tạtaoxi.

“Chỉbrasiqitn lạtaoxi córrpw ba con phi cầhohfm, cáhtufi lôqjncng vũgzgerrpwy cũgzgeng khôqjncng ai khốmolwng chếhtuf? Xem ra, so vớlpzfi mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi dao găukycm màrrpwu đqqkien thoảsxavi máhtufi hơahnrn chújdtit?” Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng nórrpwi thầhohfm, íymbyt nhấwrpdt mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi kia ởmgrdttzalpzfi ảsxavo cảsxavnh củtaoxa mìttpbnh córrpw thểhxtjrrpwt lạtaoxi cảsxav thảsxavy mưttzaaompi ba tồuzxsn tạtaoxi. Mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi nàrrpwy tựhxtja nhưttza yếhtufu hơahnrn chújdtit?

Chỉbrasiqitn lạtaoxi córrpw ba con phi cầhohfm vờaompn quanh lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe phi hàrrpwnh, ba con phi cầhohfm đqqkiórrpw giờaomp phújdtit nàrrpwy lạtaoxi đqqkimgrdu dừudxrng lạtaoxi, mỗlhehi con nhìttpbn chằtdntm chằtdntm Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng, trong đqqkiórrpw phi cầhohfm màrrpwu xanh hìttpbnh thểhxtj khổrrpwng lồuzxs nhấwrpdt càrrpwng pháhtuft ra tiếhtufng kêgabvu vôqjncgabvng chórrpwi tai.

“U!”

Gợgdlsn sórrpwng mắjdtit thưttzaaompng córrpw thểhxtj thấwrpdy đqqkiưttzagdlsc thàrrpwnh hìttpbnh quạtaoxt hưttzalpzfng phíymbya Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng quévfzot tớlpzfi. Nórrpw nhanh chórrpwng khuếhtufch táhtufn, trong nháhtufy mắjdtit đqqkisxavo qua ưttzalpzfc chừudxrng hai ba thàrrpwnh phạtaoxm vi củtaoxa mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi nàrrpwy, tựhxtj nhiêgabvn cũgzgeng lan đqqkiếhtufn Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng.

Mặbrasc dùgabv hộttpb thểhxtj hắjdtic quang ngoàrrpwi thâvlldn ngăukycn cáhtufch dao đqqkittpbng tậmaqpp kíymbych, nhưttzang chỉbras riêgabvng nghe đqqkiưttzagdlsc thanh âvlldm cũgzgeng cảsxavm thấwrpdy khórrpw chịhxtju.

“Vùgabv.” “Vùgabv.” Hai con phi cầhohfm kháhtufc lạtaoxi hórrpwa thàrrpwnh luồuzxsng sáhtufng, trựhxtjc tiếhtufp vồuzxs tớlpzfi. Con phi cầhohfm màrrpwu xanh khổrrpwng lồuzxs kia thìttpb đqqkiukpwng ởmgrdgabvn cạtaoxnh lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe thủtaox hộttpb.

“Ầhxtjm ầhohfm.”

Hai con phi cầhohfm nàrrpwy phi hàrrpwnh nhanh quỷjtpu dịhxtj, nháhtufy mắjdtit đqqkiãluzn tớlpzfi trưttzalpzfc mặbrast, Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng cũgzgeng chưttzaa kịhxtjp névfzo tráhtufnh, đqqkimgrdu bịhxtj đqqkiáhtufnh trújdting thâvlldn thểhxtj, vỗlheh quăukycng ra xa xa, cùgabvng lújdtic bay ra, thâvlldn thểhxtj Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng lậmaqpp tứukpwc nháhtufy mắjdtit hórrpwa thàrrpwnh ngàrrpwn vạtaoxn bórrpwng ngưttzaaompi, bắjdtit đqqkihohfu thi triểhxtjn chiêgabvu sốmolwttza giớlpzfi đqqkitaoxo đqqkihxtj tiếhtufn hàrrpwnh mêgabv hoặbrasc đqqkimolwi thủtaox.

gabvgabv, hai con phi cầhohfm nàrrpwy tiếhtufp tụhxtjc vồuzxs giếhtuft, lạtaoxi làrrpw tấwrpdt cảsxavrrpwng ngưttzaaompi đqqkimgrdu đqqkisxavo qua hếhtuft, khôqjncng sórrpwt lạtaoxi mộttpbt ai.


Tuy chújdting nórrpw rấwrpdt nhanh, nhưttzang đqqkisxavo qua ngàrrpwn vạtaoxn bórrpwng ngưttzaaompi, đqqkitaox đqqkihxtj Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng córrpw thờaompi gian tiếhtufn hàrrpwnh névfzo tráhtufnh, lạtaoxi thi triểhxtjn chújdtit chiêgabvu sốmolwgabv hoặbrasc.

“Rõsxavrrpwng chiêgabvu sốmolw mạtaoxnh tớlpzfi khủtaoxng bốmolw, nhưttzang tựhxtja nhưttza rấwrpdt vụhxtjng vềmgrd?” Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng thầhohfm nghĩarsw.

Trong mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi dao găukycm màrrpwu đqqkien trưttzalpzfc đqqkiórrpw, cáhtufc đqqkimolwi thủtaox kia cũgzgeng rấwrpdt vụhxtjng vềmgrd.

ttpbnh khôqjncng đqqkii, bọqjncn họqjncgzgeng nhưttza bứukpwc tưttzagdlsng.

Bọqjncn họqjncqjncng kíymbych cũgzgeng đqqkimgrdu tớlpzfi tớlpzfi lui lui chiêgabvu sốmolwttzaơahnrng tựhxtj.

“Vùgabv.”

Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng nhanh chórrpwng hưttzalpzfng cáhtufi lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe kia évfzop tớlpzfi.

Hai con phi cầhohfm kia tựhxtja nhưttza đqqkittpbt nhiêgabvn bừudxrng tỉbrasnh, tấwrpdt cảsxav đqqkimgrdu chợgdlst lórrpwe, đqqkiãluzn vềmgrd tớlpzfi bêgabvn cạtaoxnh lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe, cùgabvng con phi cầhohfm màrrpwu xanh khổrrpwng lồuzxs kia liêgabvn thủtaox quay quanh lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe, ngăukycn cảsxavn tấwrpdt cảsxav kẻsxav đqqkihxtjch.

“Phàrrpwnh phàrrpwnh phàrrpwnh...”

Hai bêgabvn giao thủtaox.

Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng ỷjtpurrpwo hộttpb thểhxtj hắjdtic quang lợgdlsi hạtaoxi, lầhohfn lưttzagdlst thửtdtf đqqkii đqqkioạtaoxt cáhtufi lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe kia. Màrrpw ba con phi cầhohfm vờaompn quanh chỉbras cầhohfn di đqqkittpbng trong phạtaoxm vi nhỏjdxe, tuy chiêgabvu sốmolw vụhxtjng vềmgrd, lạtaoxi liêgabvn tiếhtufp pháhtuf hủtaoxy chiêgabvu sốmolw củtaoxa Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng.

“Tậmaqpn lựhxtjc mêgabv hoặbrasc phâvlldn hoáhtuf bọqjncn chújdting.” Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng đqqkiau lòiqitng mỗlhehi mộttpbt lầhohfn va chạtaoxm lựhxtjc lưttzagdlsng Xàrrpw Nha Tủtaoxy Châvlldu củtaoxa bảsxavn thâvlldn tiêgabvu hao, hoặbrasc làrrpw phâvlldn ra rấwrpdt nhiềmgrdu bórrpwng ngưttzaaompi, hoặbrasc làrrpw dịhxtjch chuyểhxtjn hưttza khôqjncng, thậmaqpm chíymby đqqkiuzxsng thờaompi thi triểhxtjn sáhtuft chiêgabvu Hưttza giớlpzfi ảsxavo cảsxavnh đqqkitaoxo, lăukycn qua lộttpbn lạtaoxi mấwrpdy trăukycm lầhohfn, cáhtufnh tay phìttpbnh to, đqqkiãluzn hiểhxtjm lạtaoxi càrrpwng hiểhxtjm hơahnrn mớlpzfi tórrpwm đqqkiưttzagdlsc cáhtufi lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe kia.

Trong nháhtufy mắjdtit bắjdtit lấwrpdy lôqjncng vũgzge, thếhtuf giớlpzfi khôqjncng trọqjncn vẹjdxen nàrrpwy lạtaoxi bỗlhehng nhiêgabvn bắjdtit đqqkihohfu vặbrasn vẹjdxeo, giốmolwng nhưttza mặbrast hồuzxs phẳgzgeng lặbrasng bịhxtjvfzom đqqkiáhtufrrpwo, chấwrpdn đqqkittpbng hẳgzgen lêgabvn.


Theo chấwrpdn đqqkittpbng, thếhtuf giớlpzfi khôqjncng trọqjncn vẹjdxen bỗlhehng nhiêgabvn lặbrasng yêgabvn khôqjncng mộttpbt tiếhtufng đqqkittpbng hoàrrpwn toàrrpwn tiêgabvu táhtufn.

Giốmolwng nhưttza mộttpbt giấwrpdc mộttpbng! Cứukpw nhưttza vậmaqpy biếhtufn mấwrpdt, khôqjncng đqqkiwrpdu vếhtuft.

Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng đqqkiukpwng ởmgrd trong hưttza khôqjncng, tay cầhohfm lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe, nhìttpbn sáhtufu mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi lơahnr lửtdtfng kháhtufc.

“Mảsxavnh vỡukpw thếhtuf giớlpzfi cứukpw nhưttza vậmaqpy tan vỡukpw rồuzxsi?” Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng nórrpwi thầhohfm, “Đnuneáhtufm phi cầhohfm kia rốmolwt cuộttpbc làrrpwhtufi gìttpb, làrrpwttzasxavo? Khôqjncng đqqkiújdting, rõsxavrrpwng córrpw thểhxtj thưttzaơahnrng tổrrpwn đqqkiếhtufn ta.”

brasjdtic hắjdtin tựhxtj hỏjdxei, trong khôqjncng gian quầhohfng sáhtufng nàrrpwy lạtaoxi córrpw lựhxtjc lưttzagdlsng vôqjncttpbnh trựhxtjc tiếhtufp bàrrpwi xíymbych ởmgrd trêgabvn ngưttzaaompi Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng, đqqkiem hắjdtin bàrrpwi xíymbych ra ngoàrrpwi.

“Ừqqkim?” Thâvlldn thểhxtj Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng nhoáhtufng lêgabvn mộttpbt cáhtufi đqqkiukpwng vữqqking, đqqkiáhtufp trêgabvn mạtaoxch lạtaoxc thôqjncng đqqkitaoxo.

“Ha ha ha, đqqkii ra rồuzxsi, đqqkii ra rồuzxsi, Phi Tuyếhtuft đqqkiếhtuf quâvlldn, mau mau mau, mau tớlpzfi chỗlheh ta.” Chỗlheh tiếhtuft đqqkiiểhxtjm mạtaoxch lạtaoxc thôqjncng đqqkitaoxo xa xa, Hạtaoxo Cổrrpw chíymbyqjncn nhìttpbn thấwrpdy Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng đqqkii ra, đqqkibrasc biệywdzt trong tay Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng cầhohfm lấwrpdy mộttpbt cáhtufi lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe kia, khiếhtufn hắjdtin nhấwrpdt thờaompi mắjdtit sáhtufng lêgabvn, kíymbych đqqkittpbng vôqjncgabvng, liêgabvn tụhxtjc hôqjnc.

Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng nghe đqqkiưttzagdlsc, lậmaqpp tứukpwc bay vềmgrd phíymbya Hạtaoxo Cổrrpw chíymbyqjncn.

“Chíymbyqjncn, khôqjncng gian quầhohfng sáhtufng nàrrpwy rốmolwt cuộttpbc làrrpw chuyệywdzn gìttpb vậmaqpy? Sao lạtaoxi quỷjtpu dịhxtj nhưttza thếhtuf?” Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng nghi hoặbrasc vạtaoxn phầhohfn, đqqkiuzxsng thờaompi cújdtii đqqkihohfu nhìttpbn lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe trong tay, lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxerrpwy nhiệywdzt đqqkittpb cựhxtjc kỳcsqh khủtaoxng bốmolw, may mắjdtin ngoàrrpwi thâvlldn hắjdtin cũgzgeng córrpw hắjdtic quang bảsxavo hộttpb.

“Mau cho ta.” Hạtaoxo Cổrrpw chíymbyqjncn vộttpbi thújdtic giụhxtjc.

“Đnuneưttzaa đqqkiâvlldy.” Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng đqqkiưttzaa qua.

Hạtaoxo Cổrrpw chíymbyqjncn tiếhtufp nhậmaqpn, lạtaoxi thậmaqpt cẩttzan thậmaqpn thao tújdting lựhxtjc lưttzagdlsng hộttpb thểhxtj hắjdtic quang lưttzau đqqkittpbng, đqqkiem tay phảsxavi đqqkihxtj lộttpb ra, tay phảsxavi hắjdtin khôqjncng córrpw bấwrpdt cứukpw sựhxtj bảsxavo vệywdzrrpwo nhẹjdxe nhàrrpwng bắjdtit lấwrpdy mộttpbt cáhtufi lôqjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxerrpwy.

Xẹjdxet xẹjdxet xẹjdxet ~~~

qjncng vũgzgerrpwu lửtdtfa đqqkijdxe tuy nhiệywdzt đqqkittpb cựhxtjc cao, nhưttzang tay phảsxavi Hạtaoxo Cổrrpw chíymbyqjncn mộttpbt mảsxavng đqqkijdxe bừudxrng, cũgzgeng córrpw lửtdtfa quấwrpdn quanh, nhưttzang tay phảsxavi khôqjncng tổrrpwn hao gìttpb.

“Tốmolwt, tốmolwt lắjdtim, đqqkiâvlldy làrrpw lựhxtjc lưttzagdlsng cao quýlnjh cỡukpwrrpwo.” Hạtaoxo Cổrrpw chíymbyqjncn kíymbych đqqkittpbng vạtaoxn phầhohfn, “Lựhxtjc lưttzagdlsng củtaoxa lửtdtfa.”

Đnuneôqjncng Báhtuf Tuyếhtuft Ưmolwng ởmgrd mộttpbt bêgabvn nhìttpbn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.