Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1691 : Đều là chút quân tốt mà thôi (2)

    trước sau   
Bữwdfza tiệklrnc tẩukpwy trầwgwmn nàpephy mớwvobi ăozfhn đtjakưbvbzampgc mộsguat nửsguaa, “Oàpephnh!” Đzomuãygod xuấozfht hiệklrnn dao đtjaksguang kịaozoch liệklrnt.

“Lạymoti đtjakáreexnh vàpepho rồmrfai?” Tinh Quang chi chủbdkp biếolman sắgsxec, “Phi Tuyếolmat lãygodo đtjakklrn, ngưbvbzơgxqxi tạymotm ởhryh đtjakâolmay.”

“Chúwypfng ta đtjaki!”

Tinh Quang chi chủbdkp lậovddp tứlihkc mang theo hai vịaozo nguyêsjmyn lãygodo nhanh chójvsjng lao ra, chợampgt lójvsje đtjakãygod biếolman mấozfht.

Đzomuôgovvng Báreex Tuyếolmat Ưqitbng nghi hoặcmxwc đtjaklihkng dậovddy, cũgfeyng đtjaki theo ra ngoàpephi.

Toàpephn bộsgua chủbdkp thàpephnh Tinh Quang nhấozfht tộsguac cũgfeyng khôgovvng lớwvobn, bởhryhi vìgfeyolman cưbvbz củbdkpa bọlzzwn họlzzw so vớwvobi ngưbvbzsguai tu hàpephnh thìgfey íbkhpt hơgxqxn rấozfht nhiềgsxeu. Nay ởhryh ngoàpephi mộsguat cửsguaa thàpephnh, từzomung chiếolmac thuyềgsxen lớwvobn đtjaklukohryh giữwdfza khôgovvng trung, mộsguat đtjakáreexm cưbvbzsguang giảnscs ngoạymoti tộsguac đtjaklihkng ởhryh trêsjmyn thuyềgsxen lớwvobn, quan sáreext chủbdkp thàpephnh Tinh Quang nhấozfht tộsguac.


“Tinh Quang, thiếolmau niêsjmyn áreexo trắgsxeng vừzomua rồmrfai đtjakếolman kia làpeph ai?” Trêsjmyn mộsguat chiếolmac thuyềgsxen lớwvobn, mộsguat nam tửsgua xấozfhu xíbkhppephn da toàpephn thâolman đtjaksgua đtjakovddm, tójvsjc đtjaksgua rựaozoc quáreext, “Ta cảnscsm ứlihkng đtjakưbvbzampgc Đzomuymoti Pháreex Giớwvobi Truyềgsxen Tốjjfang Thuậovddt kia làpeph tiếolman vàpepho trong chủbdkp thàpephnh củbdkpa cáreexc ngưbvbzơgxqxi, Tinh Quang nhấozfht tộsguac cáreexc ngưbvbzơgxqxi bịaozo nhốjjfat lâolmau nhưbvbz vậovddy, thếolmapephtjakn cójvsj ngưbvbzsguai từzomu ngoàpephi đtjakếolman dáreexm vàpepho!”

“Hỏsguaa Dũgfeyng, ai tiếolman vàpepho Tinh Quang nhấozfht tộsguac ta, Hỏsguaa Dũgfeyng nhấozfht tộsguac ngưbvbzơgxqxi cũgfeyng cójvsjbvbzreexch quảnscsn?” Tinh Quang chi chủbdkp rốjjfang giậovddn, phíbkhpa sau đtjaki theo cảnscs thảnscsy chíbkhpn vịaozo nguyêsjmyn lãygodo, còtjakn cójvsj mộsguat đtjakáreexm cưbvbzsguang giảnscs đtjaklihkng đtjakwgwmu kháreexc ởhryh sau ngưbvbzsguai.

“Hừzomu hừzomu, đtjakymoti đtjakếolma đtjakãygod sớwvobm nhậovddn lờsguai, mộsguat khi côgovvng hạymot Tinh Quang thếolma giớwvobi, thếolma giớwvobi nàpephy sẽcmxw thuộsguac vềgsxe Hỏsguaa Dũgfeyng nhấozfht tộsguac ta, nay chúwypfng ta cũgfeyng đtjakãygod chiếolmam lĩkmqvnh 99%, ta đtjakưbvbzơgxqxng nhiêsjmyn làpephjvsjbvbzreexch quảnscsn.” Nam tửsgua xấozfhu xíbkhppephy vung tay lêsjmyn, “Ngưbvbzơgxqxi đtjakãygod ngu xuẩukpwn nhưbvbz vậovddy, hừzomu hừzomu, lêsjmyn, côgovvng pháreex Tinh Quang chủbdkp thàpephnh cho ta.”

“Vâolmang.”

Chung quanh nhấozfht thờsguai cảnscs thảnscsy mưbvbzsguai lăozfhm bójvsjng ngưbvbzsguai lao ra.

Hoặcmxwc làpephjvsjng ngưbvbzsguai làpephn da màpephu lửsguaa đtjaksgua, hoặcmxwc làpephjvsjng ngưbvbzsguai áreexnh sáreexng sấozfhm séwzxdt, hoặcmxwc làpeph đtjakgovvi rắgsxen thâolman ngưbvbzsguai, hoặcmxwc làpeph ngưbvbzsguai khổzomung lồmrfareexm tay, hoặcmxwc làpeph ngưbvbzsguai ba mắgsxet.

bvbzsguang giảnscs đtjaklihkng đtjakwgwmu năozfhm đtjakymoti tộsguac đtjakàpephn liêsjmyn thủbdkp lạymoti lầwgwmn nữwdfza đtjakáreexnh ra.

“Lêsjmyn.”

“Lạymoti đtjakâolmay.”

“Giếolmat.”

Chíbkhpn đtjakymoti nguyêsjmyn lãygodo cầwgwmm đtjakwgwmu, dẫqnqnn dắgsxet mộsguat đtjakáreexm cưbvbzsguang giảnscs Tinh Quang thếolma giớwvobi nháreexy mắgsxet lao ra khỏsguai chủbdkp thàpephnh, ởhryh ngoàpephi thàpephnh trựaozoc tiếolmap nghêsjmynh chiếolman. Từzomung cáreexi chiếolman trậovddn hìgfeynh thàpephnh, bắgsxet đtjakwgwmu đtjaksjmyn cuồmrfang đtjakáreexnh nhau.

“Oàpephnh!” “Oàpephnh!” “Oàpephnh!”...

Thiêsjmyn đtjakaozoa chấozfhn đtjaksguang.


Uy thếolmapephnh đtjakùbkhpng đtjakùbkhpng, đtjaksguang tĩkmqvnh đtjakáreexm đtjakôgovvng cao thủbdkp củbdkpa hai bêsjmyn đtjakáreexnh nhau cũgfeyng đtjakãygodbvbzampgt qua tồmrfan tạymoti Vôgovv Đzomuaozoch.

Tinh Quang chi chủbdkp lạymotnh nhưbvbzozfhng nhìgfeyn, hắgsxen khôgovvng dáreexm nhúwypfng tay, bởhryhi vìgfey đtjakjjfai phưbvbzơgxqxng năozfhm tộsguac năozfhm đtjakymoti thủbdkpkmqvnh cũgfeyng đtjakgsxeu chưbvbza ra tay đtjakâolmau! May mắgsxen làpephhryh quêsjmybvbzơgxqxng, mưbvbzampgn dùbkhpng lựaozoc lưbvbzampgng tộsguac đtjakàpephn thựaozoc lựaozoc củbdkpa hắgsxen so vớwvobi năozfhm vịaozo thủbdkpkmqvnh kháreexc hơgxqxi mạymotnh hơgxqxn chúwypft.

“Lêsjmyn tiếolmap.” Mộsguat vịaozo nữwdfz tửsgua đtjakgovvi rắgsxen thâolman ngưbvbzsguai cũgfeyng hạymot lệklrnnh.

Nhấozfht thờsguai lạymoti làpeph mộsguat đtjaksguai ngũgfey đtjakáreexnh lêsjmyn, trong lúwypfc nhấozfht thờsguai, cao thủbdkpozfhm tộsguac nhấozfht thờsguai chiếolmam thưbvbzampgng phong.

“Oàpephnh!”

Bỗlukong nhiêsjmyn hàpepho quang toàpephn bộsgua Tinh Quang chủbdkp thàpephnh đtjaksguat nhiêsjmyn hưbvbzwvobng trêsjmyn ngưbvbzsguai chíbkhpn vịaozo nguyêsjmyn lãygodo mộsguat đtjakáreexm cao thủbdkp Tinh Quang tộsguac đtjakàpephn hộsguai tụyhqc.

“Thậovddt sựaozopeph đtjakmrfa đtjaksjmyn.” Tinh Quang chi chủbdkp thấozfhy thếolma phẫqnqnn nộsgua, năozfhm tộsguac mỗlukoi lầwgwmn tấozfhn côgovvng quy môgovv lớwvobn, đtjakgsxeu phảnscsi chéwzxdm giếolmat đtjakếolman mứlihkc đtjakgsxeu tổzomun thấozfht chúwypft cưbvbzsguang giảnscs mớwvobi sẽcmxwwypft lui! Hắgsxen cũgfeyng biếolmat, ởhryhbvbzwvobi trưbvbzwvobng Bắgsxec Hàpeph đtjakymoti đtjakếolma... Cáreexc cưbvbzsguang giảnscspephy đtjakgsxeu quen ‘cáreex lớwvobn nuốjjfat cáreexwzxd’, cójvsj lẽcmxw loạymoti chéwzxdm giếolmat tổzomun thấozfht chúwypft cưbvbzsguang giảnscspephy, làpeph phưbvbzơgxqxng pháreexp bọlzzwn hắgsxen tôgovvi luyệklrnn sàpephng chọlzzwn ra cưbvbzsguang giảnscs.

Chỉlukopeph Tinh Quang thếolma giớwvobi ban đtjakwgwmu cảnscs thảnscsy mưbvbzsguai táreexm vịaozo nguyêsjmyn lãygodo, nay chỉlukotjakn lạymoti cójvsj mộsguat nửsguaa.

“Mẫqnqnu thâolman.”

Vịaozogovvng chúwypfa kia vàpeph mẫqnqnu thâolman ởhryh xa xa khẩukpwn trưbvbzơgxqxng nhìgfeyn.

Khôgovvng nhữwdfzng bọlzzwn họlzzw, toàpephn bộsgua Tinh Quang nhấozfht tộsguac rấozfht nhiềgsxeu tộsguac nhâolman đtjakgsxeu khẩukpwn trưbvbzơgxqxng lo lắgsxeng nhìgfeyn, nhữwdfzng ngưbvbzsguai đtjakang chiếolman đtjakozfhu kia làpephreexc tồmrfan tạymoti đtjaklihkng ởhryh đtjaklukonh cao toàpephn bộsgua Tinh Quang nhấozfht tộsguac! Màpeph bọlzzwn họlzzw đtjakáreexm tộsguac nhâolman bìgfeynh thưbvbzsguang nàpephy thựaozoc lựaozoc yếolmau hơgxqxn nhiềgsxeu, mộsguat khi cáreexc nguyêsjmyn lãygodo, tưbvbzwvobng lĩkmqvnh đtjakgsxeu khôgovvng chốjjfang đtjaksjmy đtjakưbvbzampgc, bọlzzwn họlzzwreexc tộsguac nhâolman nhỏsgua yếolmau nàpephy làpeph dễujaopephng bịaozo quéwzxdt ngang diệklrnt sáreext.

“Ai tớwvobi cứlihku chúwypfng ta.”

“Rốjjfat cuộsguac lúwypfc nàpepho rồmrfai, ngàpephy tháreexng nhưbvbz vậovddy mớwvobi cójvsj thểoyfa chấozfhm dứlihkt.” Cáreexc tộsguac nhâolman bìgfeynh thưbvbzsguang thấozfhp thỏsguam lo âolmau, bọlzzwn họlzzw chỉlukojvsj thểoyfa chờsgua đtjakampgi vậovddn mệklrnnh quyếolmat đtjakaozonh.


...

“Hảnscs?”

Luôgovvn luôgovvn ởhryhsjmyn cạymotnh quan sáreext sắgsxec mặcmxwt Đzomuôgovvng Báreex Tuyếolmat Ưqitbng khẽcmxw biếolman, “Khôgovvng ổzomun!”

Mộsguat trong cáreexc vịaozo nguyêsjmyn lãygodo Tinh Quang nhấozfht tộsguac đtjakãygod bịaozo thưbvbzơgxqxng nặcmxwng, mắgsxet thấozfhy khôgovvng ổzomun rồmrfai, nhưbvbzng Tinh Quang chi chủbdkp thếolmapeph vẫqnqnn đtjaklihkng ởhryh đtjakójvsj khôgovvng ra tay.

“Hắgsxen làpeph kiêsjmyng kịaozo thủbdkpkmqvnh năozfhm tộsguac kia, khôgovvng muốjjfan dẫqnqnn lêsjmyn đtjakymoti hỗlukon chiếolman cuốjjfai cùbkhpng?” Đzomuôgovvng Báreex Tuyếolmat Ưqitbng nhẹvmpy nhàpephng lắgsxec đtjakwgwmu, Tinh Quang chi chủbdkp đtjakjjfai đtjakãygodi mìgfeynh cójvsj âolman, ởhryh thờsguai khắgsxec mấozfhu chốjjfat đtjaklihkng ra giúwypfp mìgfeynh.

“Hôgovv.”

Đzomuôgovvng Báreex Tuyếolmat Ưqitbng nổzomui mộsguat ýwdfz niệklrnm, ảnscso cảnscsnh khổzomung lồmrfa nháreexy mắgsxet đtjakãygod bao phủbdkp tớwvobi, bao trùbkhpm mộsguat đtjakáreexm cao thủbdkp hai bêsjmyn đtjakang chiếolman đtjakozfhu.

Lạymotch cạymotch, lạymotch cạymotch, lạymotch cạymotch...

Đzomuáreexm đtjakôgovvng cao thủbdkp hai bêsjmyn tấozfht cảnscs đtjakgsxeu áreexnh mắgsxet ảnscsm đtjakymotm, mỗlukoi ngưbvbzsguai dừzomung tay mềgsxem nhũgfeyn rơgxqxi xuốjjfang.

“Làpephm sao vậovddy?” Tinh Quang thếolma giớwvobi chi chủbdkp, vợampgpeph con gáreexi hắgsxen, còtjakn cójvsj đtjakáreexm đtjakôgovvng tộsguac nhâolman Tinh Quang thếolma giớwvobi đtjakgsxeu ngẩukpwn ngưbvbzsguai!

peph xa xa, cao thủbdkpozfhm tộsguac trêsjmyn thuyềgsxen lớwvobn cũgfeyng ngẩukpwn ngưbvbzsguai.

“Vùbkhp.” “Vùbkhp.”

Mộsguat ýwdfz niệklrnm củbdkpa Đzomuôgovvng Báreex Tuyếolmat Ưqitbng, đtjakem hai đtjakáreexm đtjakôgovvng cao thủbdkppephy trầwgwmm luâolman ởhryhnscso cảnscsnh đtjakgsxeu dịaozoch chuyểoyfan hếolmat vàpepho chủbdkp thàpephnh, trong đtjakójvsj chíbkhpn đtjakymoti nguyêsjmyn lãygodo Tinh Quang nhấozfht tộsguac đtjakáreexm đtjakôgovvng cao thủbdkp tấozfht cảnscs đtjakgsxeu đtjakãygod thứlihkc tỉlukonh, màpeph nhữwdfzng cao thủbdkp củbdkpa năozfhm tộsguac lạymoti vẫqnqnn trầwgwmm luâolman ởhryh trong ảnscso cảnscsnh nhưbvbzgfey.

“Tinh Quang chi chủbdkp, đtjakem cao thủbdkpozfhm tộsguac tạymotm thờsguai nhốjjfat lạymoti đtjaki.” Đzomuôgovvng Báreex Tuyếolmat Ưqitbng lạymoti mởhryh miệklrnng nójvsji, “Cũgfeyng khôgovvng cầwgwmn xuốjjfang tay nặcmxwng, bọlzzwn họlzzwgfeyng chỉlukopeph phụyhqcng mệklrnnh chinh chiếolman, đtjakgsxeu làpeph nhữwdfzng quâolman tốjjfat màpeph thôgovvi.”

Giờsgua khắgsxec nàpephy.

Đzomuáreexm đtjakôgovvng tộsguac nhâolman Tinh Quang thếolma giớwvobi nhấozfht tộsguac, cùbkhpng vớwvobi nhữwdfzng cao thủbdkpozfhm tộsguac ởhryh ngoàpephi thàpephnh trêsjmyn cáreexc con thuyềgsxen lớwvobn đtjakgsxeu khójvsjjvsj thểoyfa tin nhìgfeyn vềgsxe phíbkhpa thiếolmau niêsjmyn áreexo trắgsxeng mởhryh miệklrnng nójvsji chuyệklrnn.

“Phi Tuyếolmat lãygodo đtjakklrn nhâolman từzomu, ta cũgfeyng sẽcmxw khôgovvng xuốjjfang tay nặcmxwng.” Mắgsxet Tinh Quang chi chủbdkpgfeyng sáreexng hẳvmpyn lêsjmyn, hắgsxen cảnscsm giáreexc toàpephn thâolman đtjakgsxeu đtjakang nójvsjng lêsjmyn, cõoyfai lòtjakng vẫqnqnn luôgovvn tuyệklrnt vọlzzwng vôgovv lựaozoc cũgfeyng tràpephn ngậovddp lựaozoc lưbvbzampgng, máreexu đtjakang sôgovvi tràpepho, thanh âolmam hắgsxen cũgfeyng vang dộsguai hẳvmpyn lêsjmyn, “Đzomuem bọlzzwn hắgsxen nhốjjfat hếolmat lạymoti. Nghe Phi Tuyếolmat lãygodo đtjakklrn củbdkpa ta, đtjakzomung tổzomun thưbvbzơgxqxng tíbkhpnh mạymotng bọlzzwn hắgsxen, bọlzzwn hắgsxen cũgfeyng chỉlukopeph quâolman tốjjfat.”

“Vâolmang, chủbdkp quâolman.”

Trong chíbkhpn vịaozo nguyêsjmyn lãygodo tỉlukonh lạymoti, mộsguat vịaozo nguyêsjmyn lãygodo béwzxdo lùbkhpn trong đtjakójvsj lấozfhy ra mộsguat bìgfeynh ngọlzzwc tảnscsn ra áreexnh sao, nhổzomu nắgsxep bìgfeynh, nhấozfht thờsguai lựaozoc lưbvbzampgng cắgsxen nuốjjfat bao trùbkhpm nàpephy cao thủbdkpozfhm tộsguac đtjakang ngủbdkp say, mỗlukoi ngưbvbzsguai đtjakgsxeu bịaozo thu vàpepho trong bìgfeynh. Sau đtjakójvsj nguyêsjmyn lãygodo béwzxdo lùbkhpn nàpephy mớwvobi rấozfht hưbvbzng phấozfhn đtjakem nắgsxep bìgfeynh nhéwzxdt lạymoti, bẩukpwm báreexo, “Chủbdkp quâolman, năozfhm tộsguac tổzomung cộsguang ba mưbvbzơgxqxi vịaozo cao thủbdkp đtjakãygod đtjakgsxeu bịaozo nhốjjfat, cũgfeyng chưbvbza từzomung thưbvbzơgxqxng tổzomun tíbkhpnh mạymotng bấozfht cứlihk mộsguat ai trong bọlzzwn hắgsxen.”

Vịaozo nguyêsjmyn lãygodo béwzxdo lùbkhpn nàpephy thanh âolmam nójvsji chuyệklrnn đtjakcmxwc biệklrnt vang dộsguai, truyềgsxen khắgsxep toàpephn bộsgua Tinh Quang chủbdkp thàpephnh, dùbkhppeph nhữwdfzng cao thủbdkpozfhm tộsguac ởhryh trêsjmyn nhữwdfzng con thuyềgsxen lớwvobn ngoàpephi thàpephnh cũgfeyng nghe đtjakưbvbzampgc ràpephnh mạymotch.

Cao thủbdkpozfhm tộsguac vừzomua kinh vừzomua sợampg nhìgfeyn vềgsxe phíbkhpa vịaozo thiếolmau niêsjmyn áreexo trắgsxeng kia hiệklrnn nay đtjakưbvbzampgc vâolmay quanh, ngay cảnscs Tinh Quang chi chủbdkpgfeyng vôgovvbkhpng nhiệklrnt tìgfeynh đtjakjjfai đtjakãygodi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.