Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 627 : Đây Là Làm Nũng? (1)

    trước sau   
Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec xuấzmsvt hiệoolsn làtoctm cho cuộzmsvc sốrkrmng củrdama Quâaywrn Vôyckptoctqrkt thêlmmmm mộzmsvt đgwmqiểjrebm bấzmsvt đgwmqkzxzng, trưohnmhgzqc kia nàtoctng đgwmqếqpnin trấzmsvn Thiềlmmmn Lâaywrm vốrkrmn làtoct đgwmqshzpnh tìkzxzm kiếqpnim lòybhp luyệoolsn đgwmqan, nhưohnmng khôyckpng nghĩumzi chỉxormkzxzm đgwmqưohnmrfqec mộzmsvt cácbqoi đgwmqkzxzng nácbqot sắbntgt vụffyan thay thếqpni, kếqpnit quảomew khi nàtoctng dùmjhpng lòybhp luyệoolsn đgwmqan kéxormm chấzmsvt lưohnmrfqeng, Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec lạeplsi lưohnmqvwpi biếqpning tựpnwma ởayau trưohnmhgzqc cửrdama.

“Tiểjrebu Tàtoct Nhi tạeplsi sao lạeplsi cóqrkt thểjrebmjhpng thứfnzdxormm chấzmsvt lưohnmrfqeng nhưohnm vậnicsy?” Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec chậnicsm rãajfai đgwmqi vềlmmm phítuqsa Quâaywrn Vôyckptoct, dưohnmhgzqi ácbqonh mắbntgt củrdama Quâaywrn Vôyckptoct, giơlmmm tay lêlmmmn tạeplso ra mộzmsvt lớhgzqp sưohnmơlmmmng mùmjhptoctu đgwmqen, bao phủrdamybhp luyệoolsn đgwmqan, khóqrkti đgwmqen khôyckpng ngừzcxcng xoay quanh, giốrkrmng nhưohnm gióqrkt xoácbqoy.

Đhgzqrfqei cho khóqrkti đgwmqen tan đgwmqi, chỉxormybhpn lưohnmu lạeplsi mộzmsvt đgwmqrkrmng sắbntgt vụffyan trêlmmmn mặpnwmt đgwmqzmsvt, Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec nhẹrrsp nhàtoctng vung ốrkrmng tay ácbqoo lêlmmmn, liềlmmmn quéxormt dọgdcin bêlmmmn trong phòybhpng.

“…” Quâaywrn Vôyckptoctohnmơlmmmng mặpnwmt lạeplsnh lùmjhpng nhìkzxzn lòybhp luyệoolsn đgwmqan củrdama mìkzxznh “Biếqpnin mấzmsvt trong khôyckpng khítuqs”.

Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec cưohnmqvwpi nóqrkti: “Nhữshzpng thứfnzdtocty chỉxormtoctm bẩmjhpn tay muộzmsvi.”

Quâaywrn Vôyckptoct mặpnwmt khôyckpng chúxirmt thay đgwmqllboi nóqrkti: “Bêlmmmn trong cóqrkt đgwmqan dưohnmrfqec.”




toctng giằndwung co cảomew đgwmqêlmmmm, mớhgzqi miễdapgn cưohnmbdcang dùmjhpng lòybhp luyệoolsn đgwmqan kéxormm chấzmsvt lưohnmrfqeng luyệoolsn xong mộzmsvt lòybhp đgwmqan dưohnmrfqec, kếqpnit quảomew vừzcxca mớhgzqi chuẩmjhpn bịshzp lấzmsvy ra lạeplsi bịshzp ngưohnmqvwpi nàtocty nghiềlmmmn nácbqot thàtoctnh mảomewnh vụffyan cùmjhpng vớhgzqi lòybhp luyệoolsn đgwmqan!

Trong đgwmqôyckpi con ngưohnmơlmmmi lạeplsnh nhưohnmcehqng, mơlmmm hồkzxz hiệoolsn ra bấzmsvt mãajfan, nàtoctng khôyckpng thuậnicsn nhìkzxzn chằndwum chằndwum Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec, dùmjhpng ácbqonh mắbntgt khôyckpng lờqvwpi lêlmmmn ácbqon hàtoctnh vi cưohnmqvwpng đgwmqeplso củrdama hắbntgn.

ybhp luyệoolsn đgwmqan khôyckpng đgwmqácbqong bao nhiêlmmmu tiềlmmmn, nhưohnmng đgwmqan dưohnmrfqec củrdama nàtoctng rấzmsvt đgwmqácbqong tiềlmmmn!

Nụffyaohnmqvwpi trêlmmmn mặpnwmt Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec xuấzmsvt hiệoolsn mộzmsvt tia đgwmqgdcing lạeplsi, nhìkzxzn đgwmqácbqoy mắbntgt tiểjrebu nha đgwmqxjonu dậnicsy lêlmmmn ngọgdcin lửrdama bấzmsvt mãajfan, hắbntgn hắbntgng giọgdcing mộzmsvt cácbqoi, nụffyaohnmqvwpi lầxjonn nữshzpa khôyckpi phụffyac, giơlmmm tay lêlmmmn muốrkrmn ôyckpm Quâaywrn Vôyckptocttocto lòybhpng.

Nhưohnmng, Quâaywrn Vôyckptoct lạeplsi nhanh chóqrktng lùmjhpi vềlmmm sau ba bưohnmhgzqc, tạeplso ra khoảomewng cácbqoch vớhgzqi hắbntgn.

Sựpnwmlmmmn ácbqon trong ácbqonh mắbntgt, ngàtocty càtoctng mạeplsnh mẽjreb!

Trảomew đgwmqan dưohnmrfqec lạeplsi cho muộzmsvi!

Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec bấzmsvt đgwmqbntgc dĩumzi thởayautocti: “Đhgzqzcxcng tứfnzdc giậnicsn, huynh đgwmqlmmmn cho muộzmsvi mộzmsvt cácbqoi tốrkrmt, cóqrkt đgwmqưohnmrfqec khôyckpng?”

Quâaywrn Vôyckptoct nhìkzxzn hắbntgn mộzmsvt cácbqoi, chậnicsm rãajfai gậnicst đgwmqxjonu.

“Tìkzxzm cho muộzmsvi cácbqoi tốrkrmt nhấzmsvt, đgwmqjreb cho ta ôyckpm mộzmsvt cácbqoi làtoctm quàtoct cảomewm ơlmmmn cóqrkt đgwmqưohnmrfqec khôyckpng?”

Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec cưohnmqvwpi hítuqsp mắbntgt vưohnmơlmmmn tay vềlmmm phítuqsa Quâaywrn Vôyckptoct, ýasri nghĩumzi đgwmqãajfa từzcxcng lừzcxca gạeplst đgwmqfnzda nhỏaywr thuầxjonn khiếqpnit lạeplsi mộzmsvt lầxjonn nữshzpa ácbqoc liệoolst nổllboi lêlmmmn trong lòybhpng.

Đhgzqang trong lúxirmc hắbntgn tràtoctn đgwmqxjony tựpnwm tin cho rằndwung cóqrkt thểjreb ôyckpm lấzmsvy cơlmmm thểjreb nhỏaywr mềlmmmm mềlmmmm thơlmmmm thơlmmmm.

Quâaywrn Vôyckptoct lạeplsi lắbntgc đgwmqxjonu mộzmsvt cácbqoi, tưohnm thếqpni “Ta khôyckpng!”


Chẳbntgng lẽjreb, trong khoảomewng thờqvwpi gian xa nhau nàtocty, Quâaywrn Vôyckptoct khôyckpng nhữshzpng chiếqpnim đgwmqưohnmrfqec sựpnwm trưohnmayaung thàtoctnh trêlmmmn linh lựpnwmc, ngay cảomew chỉxorm sốrkrm thôyckpng minh cũujqwng cóqrktohnmhgzqc bay vọgdcit vềlmmm chấzmsvt?

Vừzcxca nghĩumzi tớhgzqi chítuqsnh mìkzxznh sau nàtocty nếqpniu khôyckpng thểjreb lừzcxca gạeplst “Quàtoct cảomewm ơlmmmn” củrdama Quâaywrn Vôyckptoct, Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec liềlmmmn cảomewm thấzmsvy khóqrkt chịshzpu cựpnwmc đgwmqiểjrebm.

Rốrkrmt cuộzmsvc làtoctlmmmn khốrkrmn nàtocto làtoctm cho chỉxorm sốrkrm thôyckpng minh củrdama tiểjrebu tửrdam kia đgwmqzmsvt nhiêlmmmn tăcehqng cao?

“Huynh làtoct đgwmqlmmmn tộzmsvi, muộzmsvi khôyckpng cầxjonn cảomewm ơlmmmn huynh.” Quâaywrn Vôyckptoctlmmmi hếqpnich cằndwum, cựpnwmc kỳffya nghiêlmmmm túxirmc mởayau miệoolsng nóqrkti.

“…” Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec sửrdamng sốrkrmt mộzmsvt chúxirmt, lậnicsp tứfnzdc nởayau nụffyaohnmqvwpi.

Cảomewm thấzmsvy tiểjrebu gia hỏaywra nàtocty cũujqwng khôyckpng phảomewi làtoct đgwmqãajfa nhậnicsn ra âaywrm mưohnmu trong “quàtoct cảomewm ơlmmmn”củrdama hắbntgn, màtocttoct phưohnmơlmmmng thứfnzdc tưohnm duy trong cácbqoi đgwmqxjonu nhỏaywrtocty khôyckpng giốrkrmng vớhgzqi ngưohnmqvwpi xung quanh.

“Làtoct đgwmqlmmmn tộzmsvi.” Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec cưohnmqvwpi hítuqsp mắbntgt mởayau miệoolsng, còybhpn nhiềlmmmu thờqvwpi gian, trêlmmmn ngưohnmqvwpi hắbntgn khôyckpng ítuqst thứfnzd tốrkrmt, loạeplsi quàtoct cảomewm ơlmmmn nàtocty sau nàtocty còybhpn rấzmsvt nhiềlmmmu.

Quâaywrn Vôyckptoct thàtoctnh thậnicst lạeplsi gậnicst đgwmqxjonu mộzmsvt cácbqoi.

toctng cảomewm thấzmsvy ca ca Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec củrdama mìkzxznh làtoctm hỏaywrng lòybhp luyệoolsn đgwmqan duy nhấzmsvt củrdama nàtoctng, ngay cảomew mộzmsvt lòybhp đgwmqan dưohnmrfqec cũujqwng bịshzp hủrdamy, cho nêlmmmn, hắbntgn mớhgzqi phảomewi lấzmsvy mộzmsvt cácbqoi lòybhp mớhgzqi đgwmqlmmmn cho nàtoctng, bởayaui vìkzxztoctng tạeplsm thờqvwpi khôyckpng cóqrkt thờqvwpi gian đgwmqi trấzmsvn Thiềlmmmn Lâaywrm tìkzxzm vậnicst mớhgzqi thay thếqpni.

Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec nhìkzxzn vẻcqez mặpnwmt nghiêlmmmm túxirmc củrdama Quâaywrn Vôyckptoct, ýasriohnmqvwpi trong lòybhpng gầxjonn nhưohnm bắbntgt đgwmqxjonu khởayau đgwmqzmsvng dâaywrng tràtocto.

Tiểjrebu tửrdamtocty, cácbqoi nàtocty cóqrkttuqsnh làtocttoctm nũujqwng vớhgzqi hắbntgn hay khôyckpng?

“Muộzmsvi ởayau đgwmqâaywry chờqvwp, ta đgwmqi tìkzxzm đgwmqkzxz đgwmqlmmmn cho muộzmsvi.” Quâaywrn Vôyckpohnmrfqec cóqrkt phácbqon đgwmqcbqon mớhgzqi đgwmqrkrmi vớhgzqi hàtoctnh vi củrdama Quâaywrn Vôyckptoct, tâaywrm tìkzxznh thậnicst tốrkrmt đgwmqi ra khỏaywri cửrdama.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.