Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 618 : Là Nhớ Ta Sao? (6)

    trước sau   
zdqdfymbi áuwjhnh trăbzifng, hai ngưzdqdipdri nhìnpkgn nhau, Kiềlgxyu Sởqvgp ăbzifn thịxsect khôekio, ngồbzifi bêtidmn cạtidmnh đipnpgpfyng lửcptra, áuwjhnh mắhrgbt càedegng pháuwjht ra tia cổtaek quáuwjhi.

Hai ngưzdqdipdri nàedegy nhưzdqd vậdbspy mộtbnet hồbzifi lânpdlu, Quânpdln Vôekioedeg giốgpfyng nhưzdqd đipnpang ngủcptr rồbzifi.

Cho dùnokzedeg hắhrgbn khôekiong cócthv huynh đipnppmwq tỷqbxh muộtbnei gìnpkg, nhưzdqdng hắhrgbn cảxsecm thấcfluy cáuwjhi cáuwjhch màedeg hai huynh muộtbnei nàedegy ởqvgp chung nhưzdqd vậdbspy, chẳizsbng phảxseci làedeg “cổtaek quáuwjhi” lắhrgbm sao?

cthv nhàedeg ai màedeg ca ca lạtidmi cầtaekm tay muộtbnei muộtbnei ràedeg qua ràedeg lạtidmi, lạtidmi còxpghn biểaeblu thịxsecnpkgnh cảxsecm cưzdqdng chiềlgxyu rõtyujedegng nhưzdqd vậdbspy?

“Khôekiong giốgpfyng... thậdbspt sựuoap khôekiong giốgpfyng.” Kiềlgxyu Sởqvgp lẩdfiim bẩdfiim.

Phi Yêtidmn liếhyzac nhìnpkgn Kiềlgxyu Sởqvgp mộtbnet cáuwjhi, đipnpưzdqda cáuwjhi chânpdln thỏoxhp vừwkkxa mớfymbi nưzdqdfymbng xong tớfymbi trưzdqdfymbc mặzalvt Kiềlgxyu Sởqvgp, chặzalvn áuwjhnh mắhrgbt theo dõtyuji củcptra hắhrgbn.




“Làedegm gìnpkg vậdbspy?” Kiềlgxyu Sởqvgp chợhcfft phụzalvc hồbzifi tinh thầtaekn lạtidmi, nhìnpkgn cáuwjhi chânpdln thỏoxhp đipnpang bốgpfyc mùnokzi thơzalvm nócthvng hổtaeki trưzdqdfymbc mắhrgbt, quay đipnptaeku nhìnpkgn Phi Yêtidmn nócthvi.

Phi Yêtidmn tặzalvng cho Kiềlgxyu Sởqvgp mộtbnet cáuwjhi nhìnpkgn sắhrgbc lẻipnpm.

“Còxpghn nhìnpkgn nữzlnga tròxpghng mắhrgbt sẽpkmp rớfymbt ra ngoàedegi đipnpócthv.”

Kiểaeblu Sởqvgp mặzalvt đipnpoxhpcptrng hồbzifng, lúmhitng túmhitng ho khan hai tiếhyzang.

Phi Yêtidmn nhìnpkgn khuôekion mặzalvt đipnpoxhp củcptra Kiềlgxyu Sởqvgp, cưzdqdipdri giễcptru cợhcfft: “Ádfiii chàedeg, sao huynh lạtidmi nhìnpkgn chằljvgm chằljvgm ngưzdqdipdri ta thếhyza, cócthv phảxseci làedeg huynh cócthv ýzalv nghĩpkmp kháuwjhc đipnpgpfyi vớfymbi Tiểaeblu Tàedeg Tửcptr rồbzifi khôekiong? Bânpdly giờipdr đipnpang thấcfluy ghen phảxseci khôekiong?”

Kiềlgxyu Sởqvgp mởqvgp to hai mắhrgbt lémmhbn nhìnpkgn Phi Yêtidmn, sắhrgbc mặzalvt đipnpang từwkkx đipnpoxhp chuyểaebln thàedegnh trắhrgbng bệpmwqch, liêtidmn tụzalvc lắhrgbc đipnptaeku.

“Ngưzdqdơzalvi ăbzifn nócthvi lung tung, ngưzdqdơzalvi khôekiong biếhyzat làedeg ta từwkkx nhỏoxhp đipnpãzoqg biếhyzat Tiểaeblu Tàedeg Tửcptr, làedegm sao cócthv ýzalv nghĩpkmpnpkg kháuwjhc! Ta nộtbnei tânpdlm trong sáuwjhng, ngưzdqdơzalvi đipnpwkkxng dùnokzng nhữzlngng ýzalv nghĩpkmp xấcfluu xa củcptra ngưzdqdơzalvi đipnptaek cho ta!”

Khôekiong nócthvi việpmwqc hắhrgbn đipnpgpfyi vớfymbi Quânpdln Vôekioedegcthv thựuoapc sựuoap trong sáuwjhng kiểaeblu “Tìnpkgnh hữzlngu nghịxsecuwjhch mạtidmng” hay khôekiong, kểaebl cảxseccthvnpkg kháuwjhc hắhrgbn cócthv phảxseci làedeg khôekiong tiếhyzac cáuwjhi mạtidmng mìnpkgnh hay khôekiong? Khôekiong tíjipqnh đipnpếhyzan chuyệpmwqn Quânpdln Vôekioedeg hung dữzlng nhưzdqd thếhyzaedego, chỉnncd cầtaekn nàedegng ấcfluy đipnptbnet nhiêtidmn ra tay, chỉnncd vớfymbi mộtbnet ngócthvn tay cũhrixng cócthv thểaebl nghiềlgxyn náuwjht hắhrgbn.

Hắhrgbn quảxsecedeg khôekiong muốgpfyn sốgpfyng nữzlnga thìnpkg mớfymbi mấcflut tríjipq đipnpếhyzan mứljvgc cảxsec gan đipnpi trêtidmu chọjwzhc đipnpôekioi huynh muộtbnei nàedegy!

“Huynh đipnpãzoqgcthvi huynh khôekiong cócthv ýzalv nghĩpkmpnpkg kháuwjhc, vậdbspy thìnpkguwjhi chânpdln thỏoxhpedegy huynh đipnpưzdqda qua cho bọjwzhn đipnpi.” Phi Yêtidmn cưzdqdipdri nhạtidmt, rõtyujedegng vừwkkxa rồbzifi làedeg gạtidmt Kiềlgxyu Sởqvgp.

Kiềlgxyu Sởqvgp trừwkkxng mắhrgbt nhìnpkgn Phi Yêtidmn, Phi Yêtidmn lạtidmi nócthvi: “Nếhyzau huynh khôekiong đipnpưzdqda qua làedeg do huynh chộtbnet dạtidm thôekioi.”

Kiềlgxyu Sởqvgp hậdbspn khôekiong thểaebl đipnpáuwjhnh chếhyzat cáuwjhi têtidmn giảxsecuwjhi khốgpfyn kiếhyzap nàedegy.

“Đizsbưzdqda thìnpkg đipnpưzdqda, chẳizsbng lẽpkmp ta lạtidmi sợhcff hay sao!” Kiềlgxyu Sởqvgp cầtaekm cáuwjhi chânpdln thỏoxhpzdqdfymbng hung hăbzifng đipnpljvgng dậdbspy, đipnpi vềlgxy chỗxpgh bọjwzhn Quânpdln Vôekioedeg.


Phi Yêtidmn vàedeg Dung Nhãzoqg nhìnpkgn nhau, lộtbne ra nụzalvzdqdipdri gian xảxseco.

Nhưzdqdng Hoa Dao ởqvgptidmn cạtidmnh thìnpkg lắhrgbc lắhrgbc đipnptaeku bấcflut đipnphrgbc dĩpkmp.

Kiềlgxyu Sởqvgp đipnpi tớfymbi nửcptra đipnpưzdqdipdrng, do dựuoap trong chốgpfyc láuwjht, đipnpi tớfymbi trưzdqdfymbc mặzalvt Quânpdln Vôekioedegedeg Quânpdln Vôekiozdqdhcffc.

Quânpdln Vôekiozdqdhcffc ngẩdfiing đipnptaeku, cưzdqdipdri chúmhitm chíjipqm nhìnpkgn Kiềlgxyu Sởqvgp.

tyujedegng làedeg áuwjhnh mắhrgbt tràedegn đipnptaeky ýzalvzdqdipdri, nhưzdqdng khôekiong biếhyzat tạtidmi sao lạtidmi làedegm cho Kiềlgxyu Sởqvgp sợhcff run hếhyzat cảxsec ngưzdqdipdri.

“Ờjipqm... Cáuwjhi nàedegy, làedeg đipnpaebluwjhc ngưzdqdơzalvi ăbzifn... cảxsec buổtaeki tốgpfyi chưzdqda ăbzifn gìnpkg.” Kiềlgxyu Sởqvgpbzifng thẳizsbng nhìnpkgn Quânpdln Vôekiozdqdhcffc, trong thânpdlm tânpdlm nhưzdqd muốgpfyn khócthvc rồbzifi.

Quânpdln Vôekiozdqdhcffc mỉnncdm cưzdqdipdri: “Cảxsecm tạtidm!”

Kiềlgxyu Sởqvgp sửcptrng sốgpfyt mộtbnet chúmhitt, nụzalvzdqdipdri Quânpdln Vôekiozdqdhcffc khôekiong hềlgxy chứljvga mộtbnet tia hậdbspn thùnokzedego, ngay cảxsec hắhrgbn cũhrixng thấcfluy ngưzdqdipdri đipnpàedegn ôekiong nàedegy rấcflut đipnpgjywp trai, sựuoap sợhcffzoqgi trong lòxpghng trưzdqdfymbc đipnpócthv bịxsec nụzalvzdqdipdri nàedegy làedegm tiêtidmu tan thàedegnh mânpdly khócthvi.

Ca ca củcptra Quânpdln Vôekioedeg, nócthvi khôekiong chừwkkxng cũhrixng cócthv thểaebl khôekiong kinh khủcptrng nhưzdqd hắhrgbn tưzdqdqvgpng tưzdqdhcffng.

Kiềlgxyu Sởqvgp nghĩpkmp nhưzdqd vậdbspy.

“Khôekiong cầtaekn cảxsecm tạtidm...” Kiềlgxyu Sởqvgp ngưzdqdipdri khôekiong hềlgxycthv sứljvgc đipnplgxy kháuwjhng vớfymbi mỹdvni nhânpdln, cưzdqdipdri nhẹgjyw quay đipnptaeku đipnpi.

Hoàedegn toàedegn khôekiong còxpghn sựuoap sợhcffzoqgi trưzdqdfymbc Quânpdln Vôekiozdqdhcffc.

Quânpdln Vôekiozdqdhcffc cầtaekm chânpdln thỏoxhp vừwkkxa nưzdqdfymbng xong, đipnpưzdqda tớfymbi miệpmwqng Quânpdln Vôekioedeg.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.