Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 616 : Là Nhớ Ta Sao? (4)

    trước sau   
Tiểfkzhu tửikev kia, trong khoảcmucng thờvkpti gian nàdvksy thậshcyt đjfzvúilbgng làdvks khôjrpfng hềxfsp nhàdvksn rỗdnoqi.

Bịxace Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc quécmuct mắcmuct nhìcmucn mộnrpat lưrbyzxerst, mấwajny ngưrbyzvkpti bọilbgn Hoa Dao lậshcyp tứjfzvc cảcmucm giáycfvc đjfzvưrbyzxersc mộnrpat áycfvp lựeaegc vôjrpfcmucnh bao phủdgzh toàdvksn thâunvsn, dưrbyzvkptng nhưrbyz khiếgvuun ngưrbyzvkpti ta cảcmucm giáycfvc áycfvp báycfvch hífssut thởgvuu khôjrpfng thôjrpfng, khiếgvuun cho bọilbgn họilbg trong chớrlcwp mắcmuct mồxnckjrpfi chảcmucy đjfzvdvksm lưrbyzng!

Ngưrbyzvkpti đjfzvàdvksn ôjrpfng nàdvksy, rấwajnt nguy hiểfkzhm!

Đukqeáycfvy mắcmuct đjfzven nháycfvy toáycfvt ra mộnrpat tia sáycfvt ýikev, mộnrpat màdvksu tífssum đjfzvshcym dầycfvn dầycfvn bao phủdgzhjrkyn sắcmucc đjfzven thuầycfvn.

Ba!

Mộnrpat bàdvksn tay nhỏnwnd trắcmucng nõuwncn, đjfzvnrpat nhiêjrkyn bịxacet vàdvkso hai mắcmuct Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc.




“Đukqeôjrpfi mắcmuct.” Thanh âunvsm Quâunvsn Vôjrpfdvks cựeaegc nhỏnwnd.

Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc hơwajni sữxaceng sờvkpt, ngưrbyzxersc lạzagxi chợxerst bậshcyt cưrbyzvkpti, hắcmucn giơwajn tay, gỡjrpfdvksn tay nhỏnwnd đjfzvang che trêjrkyn mắcmuct hắcmucn củdgzha Quâunvsn Vôjrpfdvks xuốeblbng, nguy hiểfkzhm trong đjfzváycfvy mắcmuct cũgmiung dầycfvn tảcmucn đjfzvi, hắcmucn nhìcmucn vềxfsp phífssua đjfzváycfvm ngưrbyzvkpti Kiềxfspu Sởgvuuatpii: “Trong khoảcmucng thờvkpti gian nàdvksy, làdvksm phiềxfspn mọilbgi ngưrbyzvkpti chăokoom sóatpic Tiểfkzhu Tàdvks Nhi rồxncki.”

Cảcmucm giáycfvc áycfvp báycfvch bao phủdgzh trêjrkyn ngưrbyzvkpti mọilbgi ngưrbyzvkpti, trong nháycfvy mắcmuct tiêjrkyu táycfvn.

Bọilbgn Kiềxfspu Sởgvuu thởgvuu phàdvkso mộnrpat hơwajni, mộnrpat khắcmucc trưrbyzrlcwc bọilbgn họilbg đjfzvãikev cho rằxfspng bọilbgn họilbg sẽhnsd bịxace giếgvuut ngay lậshcyp tứjfzvc!

Sốeblbng hay chếgvuut, chuyểfkzhn biếgvuun trong chớrlcwp mắcmuct, nhưrbyzng lạzagxi làdvksm cho bọilbgn họilbg ýikev thứjfzvc rõuwnc đjfzvưrbyzxersc, ngưrbyzvkpti ca ca nàdvksy củdgzha Quâunvsn Vôjrpfdvksgmiung khôjrpfng đjfzvơwajnn giảcmucn nhưrbyz vậshcyy!

Chỉrpgqdvks bọilbgn hắcmucn cũgmiung khôjrpfng biếgvuut, vìcmuc sao đjfzveblbi phưrbyzơwajnng nổhovmi lêjrkyn sáycfvt ýikev đjfzveblbi vớrlcwi bọilbgn họilbg.

Loạzagxi cảcmucm giáycfvc mãikevnh liệpuspt nàdvksy, Hoa Dao vàdvks Kiềxfspu Sởgvuu cảcmucm giáycfvc rõuwncdvksng nhấwajnt, Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc chớrlcwp mắcmuct phóatping thífssuch ra uy áycfvp, dĩyxix nhiêjrkyn mạzagxnh hơwajnn hai gãikev Viêjrkym Ma đjfzviệpuspn trưrbyzrlcwc đjfzvâunvsy bọilbgn hắcmucn gặaanyp phảcmuci trêjrkyn Vâunvsn Sơwajnn!

okoon bảcmucn chífssunh làdvks khôjrpfng cùfssung đjfzvvhlrng cấwajnp!

“Đukqeâunvsu cóatpi, đjfzvxfspu làdvks Tiểfkzhu Tàdvks Tửikev đjfzvang chăokoom sóatpic bọilbgn ta.” Hoa Dao bìcmucnh phụmpldc hôjrpf hấwajnp trưrbyzrlcwc tiêjrkyn.

Kiềxfspu Sởgvuugvuu mộnrpat bêjrkyn lúilbgng túilbgng cưrbyzvkpti, rõuwncdvksng làdvks bịxace dọilbga đjfzvdgzh sợxers.

Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc gậshcyt đjfzvycfvu cưrbyzvkpti, cũgmiung khôjrpfng cóatpi ýikevatpii chuyệpuspn tiếgvuup vớrlcwi bọilbgn Hoa Dao, trựeaegc tiếgvuup ôjrpfm Quâunvsn Vôjrpfdvks đjfzvi tớrlcwi mộnrpat bêjrkyn ngồxncki xuốeblbng nghỉrpgq ngơwajni, tưrbyz thếgvuu thoảcmuci máycfvi, giốeblbng nhưrbyzdvks Quâunvsn Vôjrpfdvks khôjrpfng cóatpi chúilbgt trọilbgng lưrbyzxersng nàdvkso.

“Tiểfkzhu Tàdvks Nhi mớrlcwi vừxacea rồxncki làdvks lo lắcmucng cho ta?” Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc lôjrpfi kécmuco đjfzvôjrpfi tay nhỏnwndcmuc củdgzha Quâunvsn Vôjrpfdvks, vừxacea rồxncki chífssunh làdvksdvksn tay nàdvksy che lêjrkyn hai mắcmuct gầycfvn biếgvuun sắcmucc củdgzha hắcmucn.

“Sợxers huynh hùfssu dọilbga ngưrbyzvkpti kháycfvc thôjrpfi.” Quâunvsn Vôjrpfdvksfssuy ýikev mởgvuu miệpuspng.


Khôjrpfng phảcmuci hàdvksnh vi cốeblb ýikev, chỉrpgqdvks theo bảcmucn năokoong màdvks thôjrpfi.

Thâunvsn phậshcyn củdgzha Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc vẫdvksn làdvks mộnrpat đjfzviềxfspu bífssujrkyn, sau khi Quâunvsn Vôjrpfdvks sốeblbng lạzagxi chưrbyza từxaceng nghe qua cóatpi ngưrbyzvkpti cóatpi đjfzvôjrpfi mắcmuct màdvksu tífssum, liêjrkyn tưrbyzgvuung đjfzvếgvuun giớrlcwi linh hệpusp thựeaegc vậshcyt trêjrkyn ngưrbyzvkpti mìcmucnh mang tớrlcwi phiềxfspn phứjfzvc, nàdvksng liềxfspn theo bảcmucn năokoong giơwajn tay lêjrkyn, che lạzagxi chỗdnoqdvks Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc kháycfvc hẳvhlrn vớrlcwi ngưrbyzvkpti thưrbyzvkptng.

Khôjrpfng phảcmuci khôjrpfng tífssun nhiệpuspm bọilbgn Kiềxfspu Sởgvuu, chỉrpgqdvks khôjrpfng muốeblbn sinh nhiềxfspu rắcmucc rốeblbi.

Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc khẽhnsdrbyzvkpti, cầycfvm bàdvksn tay nhỏnwndcmuc Quâunvsn Vôjrpfdvks, nhẹjxyb nhàdvksng đjfzvaanyt mộnrpat nụmpldjrpfn.

Tiểfkzhu tửikev kia đjfzvãikev biếgvuut bảcmuco vệpusp tim hắcmucn rồxncki, đjfzviểfkzhm biếgvuun hóatpia nàdvksy làdvksm hắcmucn cóatpi chúilbgt hưrbyzgvuung thụmpld.

“Thứjfzvdvksy cho muộnrpai.” Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc mởgvuudvksn tay nhỏnwndcmuc củdgzha Quâunvsn Vôjrpfdvks trêjrkyn tay mìcmucnh ra, tay kia lấwajny ra mộnrpat hạzagxt đjfzvshcyu màdvksu vàdvksng đjfzvaanyt vàdvkso lònxrdng bàdvksn tay Quâunvsn Vôjrpfdvks.

Hạzagxt đjfzvshcyu nho nhỏnwnddvksu vàdvksng rơwajni vàdvkso lònxrdng bàdvksn tay Quâunvsn Vôjrpfdvks, mang theo mộnrpat tia ấwajnm áycfvp, chỉrpgqdvks nhẹjxyb nhàdvksng đjfzvmpldng chạzagxm lạzagxi giốeblbng nhưrbyz mộnrpat dònxrdng nưrbyzrlcwc ấwajnm áycfvp từxaceilbgc làdvksn da tiếgvuup xúilbgc vớrlcwi hạzagxt giốeblbng bắcmuct đjfzvycfvu lan đjfzvếgvuun cơwajn thểfkzh Quâunvsn Vôjrpfdvks, sựeaegwajnm áycfvp nàdvksy khiếgvuun cho linh hồxnckn củdgzha nàdvksng phảcmucng phấwajnt cóatpi đjfzvưrbyzxersc mộnrpat tia an ủdgzhi.

“Đukqeâunvsy làdvks?” Quâunvsn Vôjrpfdvks ngẩjrkyng đjfzvycfvu nhìcmucn Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc.

Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc cưrbyzvkpti nóatpii: “Thứjfzvdvksy cóatpi thểfkzh chữxacea trịxace linh hồxnckn củdgzha muộnrpai, mặaanyc dùfssu khôjrpfng cóatpiycfvch nàdvkso đjfzvfkzh cho muộnrpai ngay lậshcyp tứjfzvc chuyểfkzhn biếgvuun tốeblbt đjfzvjxybp, nhưrbyzng cũgmiung cóatpi thểfkzh chữxacea trịxace mộnrpat chúilbgt.”

Quâunvsn Vôjrpfdvks trầycfvm mặaanyc nhìcmucn Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc, Dạzagxycfvt từxaceng nóatpii qua, trong khoảcmucng thờvkpti gian nàdvksy Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc cũgmiung khôjrpfng ởgvuu Hạzagx Tam giớrlcwi, sựeaeg biếgvuun mấwajnt củdgzha hắcmucn chỉrpgq sợxersdvksatpi quan hệpusp vớrlcwi hạzagxt đjfzvshcyu màdvksu vàdvksng nàdvksy.

cmucdvksng, cốeblb ýikev đjfzvi tìcmucm sao?

“Ăvkptn?” Quâunvsn Vôjrpfdvks chậshcym rãikevi mởgvuu miệpuspng hỏnwndi.

Quâunvsn Vôjrpfrbyzxersc lạzagxi lắcmucc đjfzvycfvu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.