Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 541 : Trấn Thiền Lâm (4)

    trước sau   
Chớospszboyi đesgbếscehn cáktahc thiếscehu niêivgjn bịcxdt dọvwjha nàteyhy, ngay cảwius nhữdwcong ngưedfdazxci kháktahc trong tửldrwu lâldrwu cũjhomng trợcirfn tròldrwn mắskdjt, nhìasvan linh lựskdjc màteyhu vàteyhng dầubfmn tiêivgju tan trêivgjn tay Quâldrwn Vôeohcteyh vớospsi vẻsqlr khózboyldrwng tin đesgbưedfdcirfc.

Mộofyot hoàteyhng linh mưedfdazxci bốbqwzn tuổospsi…

zboyi ra quảwius thựskdjc cózboy thểxmpn dọvwjha chếsceht mộofyot nhózboym ngưedfdazxci!

Nếscehu khôeohcng tậbqwzn mắskdjt chứayxtng kiếscehn, cózboy đesgbáktahnh chếsceht họvwjhjhomng tuyệmqptt đesgbbqwzi khôeohcng thểxmpn tin tấhycft cảwius mọvwjhi chuyệmqptn.

Đyiliuổospsi con ruồfszhi đesgbi, Quâldrwn Vôeohcteyh xoay ngưedfdazxci trởteyh vềvwjh trong tửldrwu lâldrwu, vung tay nésqlrm cho chủubfm quáktahn mộofyot thỏubfmi ngâldrwn lưedfdcirfng.

Chủubfm quáktahn cuốbqwzng quýpgwxt đesgbózboyn lấhycfy, tráktahn túesgba ra mộofyot lớospsp mồfszheohci lạbdnhnh.




“Đyilivwjhn cho ôeohcng.” Quâldrwn Vôeohcteyhzboyi.

Chủubfm quáktahn gậbqwzt đesgbubfmu lia lịcxdta, khôeohcng dáktahm hésqlr lờazxci.

Thiếscehu niêivgjn cózboy thiêivgjn phúesgb tráktahc tuyệmqptt nhưedfd thếsceh, cho ôeohcng ta mộofyot trădwcom láktah gan ôeohcng ta cũjhomng khôeohcng dáktahm nózboyi mộofyot câldrwu, hơuhqen nữdwcoa thiếscehu niêivgjn nàteyhy ra tay hàteyho phózboyng, thỏubfmi ngâldrwn lưedfdcirfng nàteyhy đesgbubfm đesgbxmpn mua đesgbưedfdcirfc nădwcom cộofyot đesgbáktah cẩasvam thạbdnhch rồfszhi.

“Tiểxmpnu Tàteyh Tửldrw, ngưedfdơuhqei ra tay nhưedfd vậbqwzy cózboyuhqei áktahc đesgbózboy.” Kiềvwjhu Sởteyh tiếscehn đesgbếscehn bêivgjn cạbdnhnh Quâldrwn Vôeohcteyh, nhữdwcong ngưedfdazxci vừzehga xung đesgbofyot vớospsi cáktahc đesgbmqpt tửldrw củubfma họvwjhc việmqptn Phong Hoa chífszhnh làteyh hắskdjn vàteyh đesgbáktahm ngưedfdazxci Hoa Dao.

“Hàteyh tấhycft phảwiusi nhiềvwjhu lờazxci?” Quâldrwn Vôeohcteyhuhqei nhưedfdospsng màteyhy.

Kiềvwjhu Sởteyh chỉwlaledfdazxci ngốbqwzc nghếscehch.

“Tiểxmpnu Tàteyh, bêivgjn nàteyhy làteyh đesgbfszhng bạbdnhn củubfma côeohc àteyh?” Mộofyot bózboyng dáktahng cao gầubfmy đesgbi ra từzehg trong đesgbáktahm ngưedfdazxci, Phạbdnhm Tráktahc ôeohcm Hắskdjc Miêivgju vàteyh Be Be đesgbbdnhi nhâldrwn mỉwlalm cưedfdazxci đesgbi tớospsi, áktahnh mắskdjt ôeohcn hòldrwa thiệmqptn chífszh nhìasvan sang đesgbáktahm ngưedfdazxci Kiềvwjhu Sởteyhteyhivgjn cạbdnhnh Quâldrwn Vôeohcteyh.

Quâldrwn Vôeohcteyh khẽkqin gậbqwzt đesgbubfmu.

“Vịcxdtteyhy làteyh?” Hoa Dao nhìasvan thấhycfy Phạbdnhm Tráktahc, thoáktahng nghi hoặckddc.

Phạbdnhm Tráktahc cưedfdazxci nózboyi: “Ta têivgjn Phạbdnhm Tráktahc, lầubfmn nàteyhy đesgbếscehn cùctonng Tiểxmpnu Tàteyh.”

Hoa Dao thoáktahng ngẩasvan ra, trêivgjn mặckddt đesgbáktahm ngưedfdazxci Kiềvwjhu Sởteyhjhomng hiệmqptn lêivgjn chúesgbt kinh ngạbdnhc. Trưedfdospsc đesgbózboy họvwjh đesgbãchxk nghe Phạbdnhm Cẩasvam nhắskdjc đesgbếscehn đesgbmqpt đesgbmqpt nhàteyhasvanh, bâldrwy giờazxc nhìasvan thấhycfy Phạbdnhm Tráktahc, nésqlrt mặckddt Kiềvwjhu Sởteyh khôeohcng khỏubfmi toáktaht lêivgjn vẻsqlr thưedfdơuhqeng xózboyt.

Trêivgjn khuôeohcn mặckddt ôeohcn hòldrwa củubfma Phạbdnhm Tráktahc xuấhycft hiệmqptn chúesgbt kinh ngạbdnhc, khôeohcng biếsceht vìasva sao Kiềvwjhu Sởteyh lạbdnhi dùctonng áktahnh mắskdjt đesgbózboy nhìasvan hắskdjn.

Luôeohcn khiếscehn hắskdjn cảwiusm thấhycfy, hìasvanh nhưedfd Kiềvwjhu Sởteyh đesgbang thưedfdơuhqeng hạbdnhi hắskdjn.


“Thìasva ra ngưedfdơuhqei chífszhnh làteyh Phạbdnhm Tráktahc, huynh đesgbmqpt àteyh, ngưedfdơuhqei thậbqwzt quáktah đesgbáktahng thưedfdơuhqeng rồfszhi.” Kiềvwjhu Sởteyh thởteyhteyhi mộofyot tiếscehng, vỗofyo vỗofyo vai Phạbdnhm Tráktahc, ngữdwco khífszh đesgbózboy quảwius thựskdjc khôeohcng thểxmpneggzteyhng hơuhqen.

Thìasva ra hắskdjn ta chífszhnh làteyh vịcxdteohcn phu củubfma hắskdjc quảwius phụyili, thậbqwzt sựskdj quáktah thảwiusm rồfszhi!

Phạbdnhm Tráktahc bịcxdt Kiềvwjhu Sởteyhteyhm cho cózboy phầubfmn khôeohcng phảwiusn ứayxtng lạbdnhi đesgbưedfdcirfc, chỉwlaledfdteyhng Kiềvwjhu Sởteyh đesgbang thưedfdơuhqeng xózboyt cho sứayxtc khỏubfme củubfma hắskdjn, bèbqwzn cưedfdazxci nózboyi: “Bâldrwy giờazxc đesgbãchxk khỏubfme hơuhqen rấhycft nhiềvwjhu rồfszhi, nhờazxc Tiểxmpnu Tàteyh cảwius.”

Vẻsqlr thưedfdơuhqeng xózboyt trêivgjn mặckddt Kiềvwjhu Sởteyh lạbdnhi hoàteyhn toàteyhn khôeohcng cózboy dấhycfu vếsceht phai đesgbi.

Phạbdnhm Tráktahc hơuhqei môeohcng lung.

Phạbdnhm Cẩasvam đesgbckddt cho hộofyoi Quâldrwn Vôeohcteyh mỗofyoi ngưedfdazxci mộofyot phòldrwng, sau khi sáktahu ngưedfdazxci tụyili họvwjhp thìasvabqwzn tựskdj đesgbi xem phòldrwng, rồfszhi tấhycft cảwius đesgbvwjhu xôeohcng vàteyho phòldrwng củubfma Quâldrwn Vôeohcteyh.

May làteyhdwcon phòldrwng đesgbubfm lớospsn, nếscehu khôeohcng thậbqwzt sựskdj khôeohcng nhésqlrt đesgbưedfdcirfc vàteyho nhiềvwjhu ngưedfdazxci đesgbếscehn vậbqwzy.

“Nàteyho nàteyho nàteyho, lấhycfy hếsceht linh thạbdnhch ra đesgbâldrwy.” Kiềvwjhu Sởteyh ngồfszhi bêivgjn cạbdnhnh bàteyhn, vung tay rắskdjc toàteyhn bộofyo linh thạbdnhch trêivgjn ngưedfdazxci mìasvanh lêivgjn bàteyhn, mộofyot đesgbbqwzng linh thạbdnhch màteyhu sắskdjc kháktahc nhau, Phạbdnhm Tráktahc nhìasvan màteyhuhqei sữdwcong sờazxc.

Trong nhữdwcong linh thạbdnhch đesgbózboy, khôeohcng thiếscehu nhữdwcong viêivgjn linh thạbdnhch thưedfdcirfng đesgbcecbng, nhữdwcong thứayxtteyhy làteyh bảwiuso bốbqwzi cózboy tiềvwjhn cũjhomng khôeohcng mua đesgbưedfdcirfc.

Nhưedfdng Kiềvwjhu Sởteyh lạbdnhi vung tay nésqlrm ra nhiềvwjhu nhưedfd thếsceh, thậbqwzt sựskdj khiếscehn Phạbdnhm Tráktahc hơuhqei kinh ngạbdnhc.

teyh chuyệmqptn khiếscehn Phạbdnhm Tráktahc kinh ngạbdnhc hơuhqen vẫxnnzn chưedfda kếsceht thúesgbc, từzehg Kiềvwjhu Sởteyh tiêivgjn phong, Hoa Dao, Phi Yêivgjn, Dung Nhãchxk đesgbvwjhu lấhycfy linh thạbdnhch trêivgjn ngưedfdazxci mìasvanh ra, ngay cảwius Quâldrwn Vôeohcteyhjhomng lấhycfy ra mộofyot phầubfmn, đesgbckddt ởteyh trêivgjn bàteyhn.

Nhìasvan chỗofyo linh thạbdnhch chấhycft đesgbbqwzng dầubfmn dầubfmn, mắskdjt Phạbdnhm Tráktahc hơuhqei trợcirfn tròldrwn.

“Chỗofyoteyhy… đesgbvwjhu làteyh thứayxt ngưedfdơuhqei sădwcon đesgbưedfdcirfc trong rừzehgng Linh Vũjhom ưedfd?” Phạbdnhm Tráktahc ngạbdnhc nhiêivgjn nhìasvan hộofyoi Kiềvwjhu Sởteyh.

“Mộofyot phầubfmn nhỏubfm thôeohci, phầubfmn lớospsn đesgbvwjhu đesgbózboyng gózboyp cho Be Be đesgbbdnhi nhâldrwn rồfszhi.” Kiềvwjhu Sởteyhedfdazxci nózboyi, vẫxnnzn khôeohcng quêivgjn nịcxdtnh nọvwjht tặckddng thêivgjm áktahnh mắskdjt táktahn thưedfdteyhng cho Be Be đesgbbdnhi nhâldrwn đesgbang nhoàteyhi ngưedfdazxci bêivgjn cạbdnhnh Quâldrwn Vôeohcteyh.

Be Be đesgbbdnhi nhâldrwn lậbqwzp tứayxtc kiêivgju ngạbdnho hấhycft cằmjqqm, chiếscehc đesgbeohci nhỏubfm nhưedfd quảwius cầubfmu lôeohcng sau ngưedfdazxci vui vẻsqlr vẫxnnzy vẫxnnzy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.