Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 537 : Câu Kết Tự Làm Bẽ Mặt Mình (5)

    trước sau   
“Cázctli đoxtpbbeczctl liêtttnm sỉoxtp! Nếxkkzu khôzctlng phảbbmei cóhpcjxyvhi têtttnn tửjtxm linh ởjtxm sau lưussvng làxyvhm chỗkupk dựwynma, thậtcuwt cho làxyvh hắjtxmn ghêtttn ghớlysmm lắjtxmm sao!”

Ninh Hinh quảbbme thựwynmc giậtcuwn pházctlt đoxtptttnn, nếxkkzu khôzctlng tậtcuwn mắjtxmt thấziaxy Quâsrmhn Vôzctlxyvhhpcj tiếxkkzp xúbbmec vớlysmi mấziaxy têtttnn tửjtxm linh, ngưussvtttni cóhpcj đoxtpjacka vịjack cao nhưussvxyvhng ta lạtryoi đoxtpcbguu hàxyvhng nhâsrmhn nhưussvcbgung trưussvlysmc mộkipnt Quâsrmhn Vôzctlxyvhzctl danh tiểhhccu tốoqgkt nhưussv vậtcuwy, đoxtpázctlng giậtcuwn hơjogmn làxyvh, Quâsrmhn Vôzctlxyvh khôzctlng nhữxekrng khôzctlng mang ơjogmn, cho thểhhcc diệbbmen lạtryoi khôzctlng cầcbgun, nhậtcuwn thứbnkwc ătrwrn hai lầcbgun, đoxtpázctlnh nàxyvhng ta khôzctlng nểhhcc mặllftt, thậtcuwt đoxtpúbbmeng làxyvh khiếxkkzn cho ngưussvtttni quen cao ngạtryoo nhưussv Ninh Hinh tứbnkwc đoxtpếxkkzn mứbnkwc toàxyvhn thâsrmhn run lêtttnn.

Doãokehn Ngôzctln giậtcuwt mìziaxnh trong lòthsdng, vộkipni vàxyvhng tiếxkkzn lêtttnn trấziaxn an: “Ninh sưussv tỷcshy cầcbgun gìziax phảbbmei típzeanh toázctln vớlysmi cázctli thứbnkw khôzctlng biếxkkzt nặllftng nhẹgexh đoxtpóhpcjxyvhm gìziax, ta thấziaxy Quâsrmhn Tàxyvh đoxtpóhpcjpzeanh tìziaxnh rấziaxt cổwvbj quázctli, nóhpcji chuyệbbmen kỳadio lạtryo, khiếxkkzn cho ngưussvtttni ta rấziaxt khôzctlng thoảbbmei mázctli, nếxkkzu hắjtxmn đoxtpãokeh cho thểhhcc diệbbmen màxyvh khôzctlng cầcbgun nhưussv vậtcuwy thìziax Ninh sưussv tỷcshy đoxtpbsyyng tìziaxm hắjtxmn nữxekra.”

hpcji thậtcuwt, Doãokehn Ngôzctln sợcbgu Quâsrmhn Vôzctlxyvh, mỗkupki khi hồbbeci tưussvjtxmng lạtryoi hìziaxnh ảbbmenh trong rừbsyyng rậtcuwm Linh Vũwzlu, luôzctln làxyvh sợcbgu run lêtttnn.

Nếxkkzu khôzctlng phảbbmei Ninh Hinh yêtttnu cầcbguu, đoxtpázctlnh chếxkkzt hắjtxmn hắjtxmn cũwzlung khôzctlng muốoqgkn cóhpcj bấziaxt kỳadiopzeanh lípzeau nàxyvho vớlysmi Quâsrmhn Vôzctlxyvh.

Nhưussvzctlm nay Quâsrmhn Vôzctlxyvh mộkipnt lầcbgun nữxekra khiếxkkzn Ninh Hinh xấziaxu mặllftt, Doãokehn Ngôzctln liềziaxn nhâsrmhn cơjogm hộkipni nàxyvhy chặllftt đoxtpbnkwt ýwzlu niệbbmem trong đoxtpcbguu Ninh Hinh, tốoqgkt nhấziaxt cázctlch xa tiểhhccu thiếxkkzu niêtttnn lãokehnh khốoqgkc kia mộkipnt chúbbmet.


Ninh Hinh cắjtxmn rătrwrng.

“Ngưussvơjogmi tưussvjtxmng ta thípzeach sao? Còthsdn khôzctlng phảbbmei làxyvhziax cha ta! Mặllftc kệbbme Quâsrmhn Tàxyvh khôzctlng quảbbmen, hắjtxmn chỉoxtp biếxkkzt giúbbmep đoxtpwvbj cho mìziaxnh Phạtryom Cẩnzlsm, khoảbbmeng thờtttni gian nàxyvhy trong họtrwrc việbbmen nóhpcji xấziaxu ta còthsdn chưussva đoxtpktwg nghiêtttnm trọtrwrng sao? Tiếxkkzp tụkipnc ởjtxmjogmi nàxyvhy, khôzctlng cầcbgun Phạtryom Cẩnzlsm ra tay, mọtrwri ngưussvtttni sẽrtgy khinh miệbbmet ta, mọtrwri ngưussvtttni sẽrtgy dầcbgun dầcbgun quêtttnn tấziaxt cảbbme củktwga hắjtxmn, hắjtxmn lạtryoi sẽrtgy trởjtxm thàxyvhnh Phạtryom sưussv huynh đoxtpưussvcbguc mọtrwri ngưussvtttni kípzeanh ngưussvwvbjng! Tấziaxt cảbbme nhữxekrng việbbmec chúbbmeng ta làxyvhm trưussvlysmc đoxtpâsrmhy, sẽrtgy đoxtpziaxu uổwvbjng phípzea!”

Trong lòthsdng nàxyvhng ta tuy làxyvhzctlhpcjng hậtcuwn Quâsrmhn Vôzctlxyvh, hậtcuwn tớlysmi tậtcuwn xưussvơjogmng tủktwgy nhưussvng cũwzlung khôzctlng thểhhcc khôzctlng ẩnzlsn nhẫwssgn lạtryoi.

Nếxkkzu khôzctlng phảbbmei dèxkkz dặllftt mấziaxy têtttnn tửjtxm linh kia, nàxyvhng ta cătrwrn bảbbmen sẽrtgy khôzctlng đoxtphhcc ýwzlu đoxtpếxkkzn mặllftt hàxyvhng nhưussv Quâsrmhn Vôzctlxyvh.

Doãokehn Ngôzctln nuốoqgkt nưussvlysmc miếxkkzng mộkipnt cázctli, nhắjtxmc đoxtpếxkkzn Phạtryom Cẩnzlsm, hậtcuwn ýwzlu củktwga hắjtxmn vìziax sợcbguokehi màxyvh bịjack ázctlp chếxkkz xuốoqgkng, hiệbbmen tạtryoi lạtryoi mộkipnt lầcbgun nữxekra bùhpcjng lêtttnn.

Ninh Hinh thởjtxmsrmhu mộkipnt hơjogmi: “Nếxkkzu rưussvcbguu mờtttni khôzctlng uốoqgkng, vậtcuwy cũwzlung chỉoxtphpcj thểhhcc uốoqgkng rưussvcbguu phạtryot rồbbeci. Quâsrmhn Tàxyvh khôzctlng biếxkkzt đoxtpiềziaxu nhưussv vậtcuwy, ta đoxtpâsrmhy liềziaxn cho hắjtxmn biếxkkzt, giao hảbbmeo vớlysmi Ninh Hinh ta cóhpcj lợcbgui ípzeach lớlysmn nhưussv thếxkkzxyvho đoxtpoqgki vớlysmi hắjtxmn! Đfqejếxkkzn lúbbmec đoxtpóhpcj, hắjtxmn tựwynm nhiêtttnn sẽrtgy hiểhhccu đoxtpưussvcbguc đoxtpi cùhpcjng ai mớlysmi làxyvh sựwynm lựwynma chọtrwrn tốoqgkt nhấziaxt.”

zctli kékipno Quâsrmhn Vôzctlxyvhxyvh nhiệbbmem vụkipn nhấziaxt đoxtpjacknh phảbbmei hoàxyvhn thàxyvhnh, Ninh Hinh cóhpcj hậtcuwn hơjogmn nữxekra cũwzlung chỉoxtphpcj thểhhcc tạtryom thờtttni ẩnzlsn nhẫwssgn lạtryoi, đoxtpếxkkzn khi nàxyvhng ta thôzctlng qua Quâsrmhn Vôzctlxyvh tiếxkkzp xúbbmec đoxtpưussvcbguc vớlysmi nhữxekrng tửjtxm linh kia, nàxyvhng ta khôzctlng tin, bằoxtpng thâsrmhn phậtcuwn vàxyvh thủktwg đoxtpoạtryon củktwga nàxyvhng ta lạtryoi khôzctlng lôzctli kékipno đoxtpưussvcbguc nhữxekrng cưussvtttnng giảbbme kia.

Ngay cảbbme ngưussvtttni típzeanh cázctlch khôzctlng đoxtpázctlng yêtttnu nhưussv Quâsrmhn Vôzctlxyvhthsdn cóhpcj thểhhcc đoxtpưussvcbguc nhóhpcjm cưussvtttnng giảbbme kia tưussvơjogmng trợcbgu, nàxyvhng ta đoxtpưussvơjogmng nhiêtttnn cóhpcj thểhhcc!

“Ninh sưussv tỷcshy đoxtpjacknh làxyvhm gìziax?” Doãokehn Ngôzctln thậtcuwn trọtrwrng hỏzctli.

Ninh Hinh cưussvtttni lạtryonh mộkipnt tiếxkkzng: “Trong khoảbbmeng thờtttni gian nàxyvhy, bởjtxmi vìziax đoxtpázctlm ngưussvtttni Lộkipn Uy Kiệbbmet, trong họtrwrc việbbmen lạtryoi nổwvbji lêtttnn phong ba, chuyệbbmen củktwga Quâsrmhn Tàxyvh ngưussvcbguc lạtryoi bịjack mọtrwri ngưussvtttni quêtttnn mấziaxt, con ngưussvtttni ấziaxy màxyvh, luôzctln làxyvh hay quêtttnn nhưussv thếxkkz, khi cóhpcj ngưussvtttni nhắjtxmc lạtryoi vớlysmi nhữxekrng đoxtpbbme tửjtxm kházctlc từbsyyng việbbmec đoxtpãokeh qua củktwga Quâsrmhn Tàxyvh, nếxkkzu nhưussv ta nhớlysm khôzctlng lầcbgum, Lýwzlu Tửjtxm Mộkipn lầcbgun nàxyvhy chếxkkzt trong rừbsyyng rậtcuwm Linh Vũwzlu, mấziaxy họtrwrc viêtttnn cũwzlu đoxtpi theo hắjtxmn nóhpcji, trưussvlysmc khi chếxkkzt Lýwzlu Tửjtxm Mộkipn nghiêtttnng đoxtpcbguu vềziax phípzeaa Phạtryom Cẩnzlsm. Ngưussvơjogmi nóhpcji xem, ngay cảbbme Quâsrmhn Tàxyvhxyvh nhữxekrng ngưussvtttni củktwga phâsrmhn bộkipn Phạtryom Cẩnzlsm đoxtpziaxu cóhpcj thểhhcc bảbbmeo vệbbme chu toàxyvhn nhưussv vậtcuwy, tạtryoi sao lạtryoi đoxtphhcc cho Lýwzlu Tửjtxm Mộkipn chếxkkzt? Chỉoxtp sợcbgu Quâsrmhn Tàxyvh ghi hậtcuwn trong lòthsdng, mớlysmi cóhpcj thểhhcc tạtryoo thàxyvhnh bi kịjackch nhưussv vậtcuwy? Ha ha ha…”

Ninh Hinh nóhpcji nóhpcji liềziaxn che miệbbmeng cưussvtttni to, trong đoxtpôzctli mắjtxmt hípzeap lạtryoi lóhpcje ra tia ázctlc đoxtpkipnc.

“Đfqejcbgui hắjtxmn nhậtcuwn hếxkkzt nhụkipnc mạtryowzlung làxyvh thờtttni đoxtpiểhhccm ta ra tay cứbnkwu hắjtxmn, cứbnkwu hắjtxmn từbsyy trong biểhhccn lửjtxma, làxyvhm sao hắjtxmn cóhpcj thểhhcc khôzctlng cảbbmem ơjogmn ta?”

Quâsrmhn Tàxyvh, ngưussvơjogmi đoxtpãokeh khôzctlng biếxkkzt nặllftng nhẹgexh, cũwzlung đoxtpbsyyng trázctlch ta đoxtpkipnc ázctlc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.