Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Chương 511 : Cái Đuôi Nhỏ Như Hình Với Bóng (2)
Hoa Dao liếueaa c nhìmcqo n Kiềqzye u Sởklyh , trong mắqlmf t hiệmmzk n đnhud ầygiy y vẻepej xem thưtwrk ờgosx ng: “Ngưtwrk ơepej i làhcrs kẻepej ngốveca c sao?”
Phi Yêmubc n liếueaa c mắqlmf t mộkwld t cáfsst i vôhasl cùbivj ng mấnjnj t hìmcqo nh tưtwrk ợisaf ng: “Đhasl ếueaa n lúbavb c đnhud ómcqo cáfsst i xưtwrk ơepej ng giàhcrs củhykg a ngưtwrk ơepej i, cómcqo ngưtwrk ờgosx i cầygiy n sao? Ai màhcrs thèisnu m.”
“Hoa ca cầygiy n! Đhasl úbavb ng vậqiho y khôhasl ng Hoa ca?” Vừdxtz a nómcqo i Kiềqzye u Sởklyh còaark n đnhud ặdxev c biệmmzk t châdtqh n chómcqo nhìmcqo n lưtwrk ớdwyy t qua Hoa Dao.
Lầygiy n nàhcrs y ngay cảnllj nhìmcqo n Hoa Dao cũywus ng khôhasl ng nhìmcqo n hắqlmf n.
Dung Nhãklyh nhìmcqo n bọlfka n họlfka cưtwrk ờgosx i khẽzdex , đnhud ưtwrk a tay ra lấnjnj y ílcwb t đnhud ồqzye ănaxj n đnhud ưtwrk a cho Phạqlmf m Cẩywus m im lặdxev ng khôhasl ng lêmubc n tiếueaa ng bêmubc n cạqlmf nh, Phạqlmf m Cẩywus m cưtwrk ờgosx i khổmmzk gậqiho t đnhud ầygiy u, cómcqo chúbavb t ưtwrk ớdwyy c ao tìmcqo nh cảnllj m củhykg a bọlfka n Kiềqzye u Sởklyh , nhưtwrk ng cũywus ng biếueaa t bảnllj n thâdtqh n chung quy khôhasl ng phảnllj i ngưtwrk ờgosx i cùbivj ng mộkwld t đnhud ưtwrk ờgosx ng, sau khi họlfka c việmmzk n Phong Hoa gâdtqh y ra nhữiale ng việmmzk c nàhcrs y, hắqlmf n đnhud ốveca i vớdwyy i Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs chỉfiau cómcqo hổmmzk thẹskei n vàhcrs chộkwld t dạqlmf .
Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs luôhasl n cảnllj m thấnjnj y cómcqo gìmcqo đnhud ómcqo khôhasl ng đnhud úbavb ng, cảnllj m giáfsst c bịlfka nhìmcqo n chằnjnj m chằnjnj m rấnjnj t nhanh lạqlmf i xuấnjnj t hiệmmzk n lầygiy n nữiale a, nhưtwrk ng lầygiy n nàhcrs y nàhcrs ng khôhasl ng tìmcqo m đnhud ưtwrk ợisaf c bấnjnj t kỳkxqy cáfsst i bómcqo ng nàhcrs o.
Màhcrs loạqlmf i tìmcqo nh huốveca ng nàhcrs y lạqlmf i mộkwld t lầygiy n nữiale a xuấnjnj t hiệmmzk n vàhcrs o ngàhcrs y hôhasl m sau. Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs bọlfka n họlfka vừdxtz a mớdwyy i hạqlmf sáfsst t mộkwld t con linh thúbavb cấnjnj p cao, cảnllj m giáfsst c nàhcrs y liềqzye n nổmmzk i lêmubc n trong lòaark ng.
Lầygiy n nàhcrs y nàhcrs ng khôhasl ng đnhud i tìmcqo m nữiale a màhcrs âdtqh m thầygiy m pháfsst i Dạqlmf Sáfsst t ra.
Nhưtwrk ng đnhud ếueaa n khi Dạqlmf Sáfsst t trởklyh vềqzye , Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs lạqlmf i hơepej i sữiale ng sờgosx .
Chỉfiau thấnjnj y mộkwld t con cừdxtz u nhỏlcwb tròaark n vo lôhasl ng bómcqo ng mưtwrk ợisaf t đnhud ang bịlfka Dạqlmf Sáfsst t xáfsst ch ởklyh trong tay, thâdtqh n thểkyep tròaark n xoe vừdxtz a nhìmcqo n liềqzye n giốveca ng nhưtwrk mộkwld t quảnllj cầygiy u tuyếueaa t lôhasl ng. Hai cáfsst i sừdxtz ng cuộkwld n nằnjnj m trêmubc n đnhud ỉfiau nh đnhud ầygiy u củhykg a con cừdxtz u nhỏlcwb , mộkwld t đnhud ôhasl i mắqlmf t to long lanh đnhud ẫujcr m nưtwrk ớdwyy c mắqlmf t nhìmcqo n Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs .
“Đhasl âdtqh y làhcrs … linh thúbavb ?”
Kiềqzye u Sởklyh mởklyh to hai mắqlmf t nhìmcqo n, thấnjnj y con cừdxtz u nhỏlcwb nàhcrs y khôhasl ng lớdwyy n hơepej n con mèisnu o mun làhcrs bao, cảnllj m thấnjnj y thếueaa giớdwyy i thựisaf c sựisaf làhcrs quáfsst kỳkxqy diệmmzk u.
Kiềqzye u Sởklyh đnhud ưtwrk a tay chọlfka c chọlfka c vàhcrs o cơepej thểkyep đnhud ầygiy y lôhasl ng mưtwrk ợisaf t củhykg a cừdxtz u nhỏlcwb , tiểkyep u tửurin kia lậqiho p tứftvj c run lêmubc n.
“Be be…”
Mắqlmf t Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs hơepej i lómcqo e lêmubc n, cũywus ng khôhasl ng cómcqo đnhud ộkwld ng táfsst c gìmcqo .
“Con linh thúbavb nàhcrs y vẫujcr n luôhasl n theo đnhud ạqlmf i tiểkyep u thưtwrk .” Dạqlmf Sáfsst t nómcqo i.
“Hảnllj ? Thếueaa nàhcrs y cũywus ng thậqiho t ly kỳkxqy , mộkwld t con linh thúbavb nhỏlcwb nhưtwrk vậqiho y, chắqlmf c làhcrs linh thúbavb cấnjnj p thấnjnj p? Cấnjnj p mộkwld t? Theo Tiểkyep u Tàhcrs tửurin làhcrs m chi?” Cảnllj m giáfsst c mềqzye m mạqlmf i khiếueaa n cho Kiềqzye u Sởklyh khôhasl ng thấnjnj y mệmmzk t mỏlcwb i, tiếueaa p tụfiau c giàhcrs y vòaark bộkwld lôhasl ng mềqzye m mạqlmf i củhykg a cừdxtz u nhỏlcwb .
Bịlfka Dạqlmf Sáfsst t xáfsst ch ởklyh trêmubc n tay, bốveca n cáfsst i châdtqh n củhykg a cừdxtz u nhỏlcwb khôhasl ng ngừdxtz ng giãklyh y đnhud ạqlmf p, bấnjnj t luậqiho n nhưtwrk thếueaa nàhcrs o cũywus ng khôhasl ng tráfsst nh đnhud ưtwrk ợisaf c sựisaf giàhcrs y vòaark củhykg a Kiềqzye u Sởklyh , chỉfiau cómcqo thểkyep khôhasl ng ngừdxtz ng pháfsst t ra tiếueaa ng kêmubc u “Be be be be”.
“Ha ha ha!” Kiềqzye u Sởklyh chơepej i nghiệmmzk n rồqzye i, dưtwrk ờgosx ng nhưtwrk cómcqo chúbavb t hiểkyep u tạqlmf i sao Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs lạqlmf i yêmubc u thílcwb ch Cổmmzk n Cổmmzk n rồqzye i.
Cháfsst t!
Mómcqo ng trưtwrk ớdwyy c củhykg a cừdxtz u nhỏlcwb trựisaf c tiếueaa p đnhud ạqlmf p trêmubc n sốveca ng mũywus i Kiềqzye u Sởklyh , châdtqh n nhỏlcwb cứftvj ng rắqlmf n trựisaf c tiếueaa p tạqlmf o trêmubc n sốveca ng mũywus i Kiềqzye u Sởklyh mộkwld t ấnjnj n màhcrs u đnhud ỏlcwb .
Kiềqzye u Sởklyh sửurin ng sốveca t mộkwld t chúbavb t.
“Đhasl ạqlmf i tiểkyep u thưtwrk , cáfsst i nàhcrs y phảnllj i xửurin lýmqzs nhưtwrk thếueaa nàhcrs o?”
Dạqlmf Sáfsst t nómcqo i.
“Đhasl ưtwrk a cho ta.” Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs vưtwrk ơepej n tay ra, Hắqlmf c Miêmubc u nằnjnj m trêmubc n vai nàhcrs ng, yêmubc n lặdxev ng dùbivj ng đnhud uôhasl i che hai mắqlmf t mìmcqo nh.
Con cừdxtz u nhỏlcwb rơepej i vàhcrs o trong lòaark ng Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs , toàhcrs n bộkwld thâdtqh n thểkyep bịlfka lậqiho t lêmubc n, cáfsst i bụfiau ng cũywus ng bịlfka lôhasl ng rốveca i bờgosx i bao phủhykg , thoạqlmf t nhìmcqo n thậqiho t giốveca ng mộkwld t quảnllj cầygiy u.
“Be be…”
Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs hílcwb p mắqlmf t, nhìmcqo n quảnllj cầygiy u lôhasl ng nhỏlcwb trong lòaark ng, nhẹskei nhàhcrs ng hílcwb t mộkwld t hơepej i.
Ôoaou m chặdxev t mộkwld t cáfsst i!
Chàhcrs chàhcrs !
“Be be! Be be!”
“…” Đhasl áfsst m ngưtwrk ờgosx i Kiềqzye u Sởklyh ngâdtqh y ngẩywus n cảnllj ngưtwrk ờgosx i, thếueaa nhưtwrk ng rấnjnj t nhanh bộkwld c ra mộkwld t loạqlmf t tiếueaa ng thìmcqo thầygiy m, nhìmcqo n chúbavb cừdxtz u nhỏlcwb đnhud ưtwrk ợisaf c Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs ôhasl m trong lòaark ng sờgosx sờgosx xoa xoa, bọlfka n họlfka quảnllj thựisaf c buồqzye n cưtwrk ờgosx i chếueaa t mấnjnj t.
Ăklyh n đnhud ậqiho u phụfiau củhykg a mộkwld t con linh thúbavb , việmmzk c nàhcrs y chỉfiau sợisaf cũywus ng chỉfiau cómcqo Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs làhcrs m đnhud ưtwrk ợisaf c.
Sau khi Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs cảnllj m thấnjnj y mỹkyep mãklyh n, nàhcrs ng liềqzye n ngồqzye i xổmmzk m xuốveca ng, đnhud em con cừdxtz u nhỏlcwb thảnllj trêmubc n mặdxev t đnhud ấnjnj t, con cừdxtz u nhỏlcwb bịlfka chàhcrs đnhud ạqlmf p đnhud ếueaa n mứftvj c choáfsst ng váfsst ng hoa mắqlmf t chómcqo ng mặdxev t, nằnjnj m trêmubc n mặdxev t đnhud ấnjnj t mộkwld t hồqzye i lung la lung lay, nómcqo nỗeuii lựisaf c lắqlmf c lắqlmf c đnhud ầygiy u, khómcqo khănaxj n thanh tỉfiau nh lạqlmf i, lúbavb c nàhcrs y mớdwyy i cậqiho t lựisaf c quay đnhud ầygiy u, muốveca n nhìmcqo n xem, kếueaa t quảnllj pháfsst t hiệmmzk n lôhasl ng mìmcqo nh nhiềqzye u quáfsst , quay đnhud ầygiy u chỉfiau cómcqo thểkyep nhìmcqo n đnhud ưtwrk ợisaf c thâdtqh n thểkyep tròaark n xoe củhykg a mìmcqo nh, nómcqo lúbavb c nàhcrs y mớdwyy i bưtwrk ớdwyy c bốveca n cáfsst i châdtqh n nhỏlcwb , chậqiho m rãklyh i đnhud i mộkwld t vòaark ng, ngửurin a đnhud ầygiy u đnhud ốveca i mặdxev t vớdwyy i Quâdtqh n Vôhasl Tàhcrs .
“Be be…”
Phi Yê
“Hoa ca cầ
Lầ
Dung Nhã
Quâ
Mà
Lầ
Như
Chỉ
“Đ
Kiề
Kiề
“Be be…”
Mắ
“Con linh thú
“Hả
Bị
“Ha ha ha!” Kiề
Chá
Mó
Kiề
“Đ
Dạ
“Đ
Con cừ
“Be be…”
Quâ
Ô
Chà
“Be be! Be be!”
“…” Đ
Ă
Sau khi Quâ
“Be be…”
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.