Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 507 : Phương Thức Bẽ Mặt Liên Hoàn Thứ Tư (7)

    trước sau   
Phạjutfm Cẩzyjwm cùepzwng đjzfmárldhm ngưzyanacxni Long Kỳnkln trởbnox lạjutfi, kếtdant quảqgrf vừgkcda quay lạjutfi thìzgjk thấypmiy cárldhc đjzfmjutfo sưzyan củcslpa họepzwc việlzvon Phong Hoa đjzfmang đjzfmárldhnh nhau vớjlrxi binh sĩccak củcslpa Thụfeccy Lâscsyn quâscsyn, khózghn khăccakn lắbhiim tâscsym trạjutfng mớjlrxi đjzfmưzyanbpwjc thảqgrf lỏzznmng liềfeccn lậsgxxp tứnqkcc rơsjhci xuốadwlng vựjzfmc.

“Húbwzsc gia gia mau bảqgrfo bọepzwn họepzw dừgkcdng tay! Đctzfgkcdng đjzfmárldhnh nữnklna! Đctzfgkcdng đjzfmárldhnh nữnklna!” Phạjutfm Cẩzyjwm suýxtjrt khózghnc trưzyanjlrxc mặnjjft Nam Cung Húbwzsc.

Chuyệlzvon gìzgjk thếtdangcgny!

“Dừgkcdng tay!” Nam Cung Húbwzsc bỗxtjrng nhiêjutfn mởbnox miệlzvong, cárldhc đjzfmjutfo sưzyan củcslpa họepzwc việlzvon Phong Hoa lậsgxxp tứnqkcc dừgkcdng tay, thu trởbnox lạjutfi.

Vinh Hằgcgnng cùepzwng cárldhc đjzfmlzvo tửqoye khárldhc củcslpa Nhiếtdanp Vâscsyn phong liềfeccn lậsgxxp tứnqkcc xôsbztng lêjutfn, nhanh chózghnng trịwhsd thưzyanơsjhcng cho cárldhc binh sĩccak.

“Đctzfâscsyy rốadwlt cuộmugtc làgcgnzghn chuyệlzvon gìzgjk? Phạjutfm Cẩzyjwm, lai lịwhsdch củcslpa mấypmiy ngưzyanacxni bêjutfn cạjutfnh ngưzyanơsjhci làgcgn thếtdangcgno? Tạjutfi sao lạjutfi bắbhiit giữnkln ngưzyanacxni củcslpa họepzwc việlzvon Phong Hoa! Thấypmiy ngưzyanacxni củcslpa họepzwc việlzvon Phong Hoa dễftuy bắbhiit nạjutft sao? Hôsbztm nay nếtdanu khôsbztng nózghni rõjutfgcgnng cho ta thìzgjk cho dùepzwzghn ngưzyanơsjhci ởbnox đjzfmâscsyy ta cũhmdhng khôsbztng cho qua đjzfmâscsyu.” Nam Cung Húbwzsc nhăccakn màgcgny, ôsbztng luôsbztn phụfecc trárldhch vấypmin đjzfmfecc an toàgcgnn củcslpa ngàgcgny săccakn linh, nhưzyanng hôsbztm nay, đjzfmlzvo tửqoye củcslpa họepzwc việlzvon Phong Hoa lạjutfi bịwhsdrldhc thếtdan lựjzfmc khárldhc bắbhiit giữnkln ngay trong ngàgcgny săccakn linh, đjzfmâscsyy rõjutfgcgnng làgcgnbwzsc phạjutfm đjzfmếtdann uy danh củcslpa họepzwc việlzvon Phong Hoa.




Phạjutfm Cẩzyjwm nózghni: “Khôsbztng phảqgrfi nhưzyan vậsgxxy, Húbwzsc gia gia, ngưzyanacxni hiểlerou lầepzwm rồrumfi…”

“Hiểlerou lầepzwm? Sựjzfm thựjzfmc bàgcgny ra trưzyanjlrxc mắbhiit, ta khôsbztng bịwhsdepzw?” Nam Cung Húbwzsc hừgkcd lạjutfnh.

zyanơsjhcng mặnjjft cưzyanơsjhcng nghịwhsd củcslpa Long Kỳnklnzgjkm négkcdn tứnqkcc giậsgxxn, hắbhiin nhìzgjkn Quâscsyn Vôsbztgcgn mộmugtt cárldhi, thấypmiy Quâscsyn Vôsbztgcgnsjhci gậsgxxt đjzfmepzwu liềfeccn khôsbztng cầepzwn kìzgjkm négkcdn sựjzfm tứnqkcc giậsgxxn trong lòrumfng nữnklna.

“Ta thấypmiy ôsbztng đjzfmúbwzsng làgcgnepzw thậsgxxt rồrumfi, ôsbztng chỉsrlp thấypmiy đjzfmlzvo tửqoye củcslpa họepzwc việlzvon Phong Hoa cárldhc ôsbztng bịwhsd trózghni ởbnox đjzfmâscsyy, nhưzyanng ôsbztng cózghn biếtdant tạjutfi sao bọepzwn chúbwzsng bịwhsd trózghni ởbnox đjzfmâscsyy khôsbztng?” Long Kỳnklnzyanacxni nózghni, ấypmin tưzyanbpwjng vớjlrxi họepzwc việlzvon Phong Hoa bịwhsd hạjutf thấypmip đjzfmếtdann vôsbztepzwng.

“Tạjutfi sao?” Nam Cung Húbwzsc hỏzznmi.

“Ôzxjbng bảqgrfo bọepzwn chúbwzsng tựjzfmzghni!” Long Kỳnkln đjzfmárldhp.

Nam Cung Húbwzsc quay đjzfmepzwu nhìzgjkn đjzfmárldhm đjzfmlzvo tửqoye, Lộmugt Uy Kiệlzvot toàgcgnn thâscsyn run rẩzyjwy ngay từgkcd đjzfmepzwu đjzfmãxtjr bịwhsd chặnjjfn họepzwng, bịwhsd Nam Cung Húbwzsc nhìzgjkn khiếtdann toàgcgnn thâscsyn hắbhiin têjutf dạjutfi, ai cũhmdhng biếtdant mặnjjfc dùepzw Nam Cung Húbwzsc bảqgrfo vệlzvo họepzwc việlzvon Phong Hoa nhưzyanng tígolanh cárldhch ôsbztng lạjutfi rấypmit cưzyanơsjhcng trựjzfmc thẳmwucng thắbhiin, nózghni mộmugtt làgcgn mộmugtt, nózghni hai làgcgn hai, côsbztng chígolanh nghiêjutfm minh, nếtdanu cózghn đjzfmlzvo tửqoye phạjutfm lỗxtjri thìzgjk cho dùepzwgcgn Phạjutfm Cẩzyjwm hay Ninh Hinh cũhmdhng phảqgrfi chịwhsdu phạjutft.

“Lộmugt Uy Kiệlzvot, ngưzyanơsjhci nózghni đjzfmi, rốadwlt cuộmugtc làgcgn xảqgrfy ra chuyệlzvon gìzgjk?” Nam Cung Húbwzsc nózghni: “Ngưzyanơsjhci cứnqkc việlzvoc nózghni làgcgn đjzfmưzyanbpwjc, nếtdanu cózghn ai bắbhiit nạjutft đjzfmlzvo tửqoye củcslpa họepzwc việlzvon Phong Hoa thìzgjk cho dùepzwepzwng cárldhi mạjutfng giàgcgngcgny ta cũhmdhng đjzfmòrumfi lạjutfi côsbztng bằgcgnng cho cárldhc ngưzyanơsjhci.”

zyanbnoxng rằgcgnng Lộmugt Uy Kiệlzvot sợbpwj Long Kỳnklnjutfn mớjlrxi khôsbztng dárldhm nózghni, Nam Cung Húbwzsc còrumfn đjzfmmugtng viêjutfn hắbhiin.

Nghe xong lờacxni củcslpa Nam Cung Húbwzsc, Lộmugt Uy Kiệlzvot càgcgnng run hơsjhcn.

“Khôsbztng… khôsbztng phảqgrfi nhưzyan vậsgxxy… Nam Cung đjzfmjutfo sưzyan… thựjzfmc ra… thựjzfmc ra làgcgn chúbwzsng ta… chúbwzsng ta cózghnzyanu đjzfmrumf… xấypmiu vớjlrxi Long thiếtdanu tưzyanjlrxng bọepzwn họepzw, mớjlrxi bịwhsd bọepzwn họepzw… bắbhiit đjzfmưzyanbpwjc…” Giọepzwng Lộmugt Uy Kiệlzvot run rẩzyjwy, sợbpwj sệlzvot nózghni.

bwzsc nàgcgny, toàgcgnn thâscsyn Nam Cung Húbwzsc cứnqkcng đjzfmacxn, dárldhng vẻdewm kiêjutfu căccakng cao ngạjutfo lúbwzsc đjzfmepzwu chớjlrxp mắbhiit tan biếtdann.

“Ngưzyanơsjhci… ngưzyanơsjhci nózghni gìzgjk?”

“Mưzyanu đjzfmrumf xấypmiu? Nózghni nghe hay lắbhiim!” Vinh Hằgcgnng đjzfmang trịwhsd thưzyanơsjhcng cho binh sĩccak Thụfeccy Lâscsyn quâscsyn màgcgn khôsbztng nhịwhsdn đjzfmưzyanbpwjc, quay đjzfmepzwu khinh bỉsrlp mộmugtt cárldhi rồrumfi nózghni: “Ngưzyanơsjhci cózghn thểlerozghni vớjlrxi cárldhc đjzfmjutfo sưzyan củcslpa ngưzyanơsjhci, cárldhc ngưzyanơsjhci cốadwl ýxtjr dẫzmmgn dụfecc linh thúbwzs cấypmip lãxtjrnh chúbwzsa đjzfmếtdann, muốadwln dồrumfn chúbwzsng ta vàgcgno chỗxtjr chếtdant! Nếtdanu chúbwzsng ta khôsbztng may mắbhiin thoárldht đjzfmưzyanbpwjc, thìzgjkscsyy giờacxn đjzfmfeccu biếtdann thàgcgnnh dãxtjr quỷnkln trong rừgkcdng nàgcgny rồrumfi! Khôsbztng chỗxtjrjutfu oan!”

“Cárldhi gìzgjk!” Nam Cung Húbwzsc toàgcgnn thâscsyn chấypmin đjzfmmugtng, lờacxni củcslpa Vinh Hằgcgnng giốadwlng nhưzyan từgkcdng cụfeccc đjzfmárldh đjzfmang nệlzvon vàgcgno tim ôsbztng. Ôzxjbng quay ngoắbhiit đjzfmepzwu lạjutfi nhìzgjkn Lộmugt Uy Kiệlzvot, Lộmugt Uy Kiệlzvot chộmugtt dạjutfbwzsi đjzfmepzwu, sắbhiic mặnjjft sợbpwjxtjri hoảqgrfng loạjutfn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.