Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 500 : Nhớ Nhà (3)

    trước sau   
nlavn Vưmwqeơhvtang vàmrsy tiểfpciu vưmwqeơhvtang gia tuy chưmwqea từkjtqng thểfpci hiệjqsln ra bêbyxdn ngoàmrsyi sựqzzy mấyhtdt máwtvkt nàmrsyy, nhưmwqeng trong lòscmlng Long Kỳcnag hiểfpciu rấyhtdt rõyjtc, bọsixan họsixahfync nàmrsyo cũcgsing chỉhgwl mong ngógaurng ngàmrsyy Quânlavn Vôxtxsmrsy trởnlav vềmaae.

“Tạmaaem thờmwqei ta chưmwqea thểfpci trởnlav vềmaae đknkcưmwqexzuvc.” Quânlavn Vôxtxsmrsy buồkznkn bãmaae lắcryoc đknkckvpeu.

Long Kỳcnag giậpwqht giậpwqht khógaure miệjqslng, tựqzzya nhưmwqe muốuisvn nógauri đknkciềmaaeu gìvrdi đknkcógaur nhưmwqeng cuốuisvi cùtvisng lạmaaei chỉhgwlgaur thểfpci chọsixan cáwtvkch im lặcpvzng.

Kiềmaaeu Sởnlavmrsy Hoa Dao lẳupuxng lặcpvzng nhìvrdin Quânlavn Vôxtxsmrsy, trong lòscmlng khôxtxsng khỏkdrei cảwhnmm thấyhtdy chua xógaurt.

Đbbmháwtvkm ngưmwqemwqei Long Kỳcnagjxkin bảwhnmn khôxtxsng biếdqrkt tạmaaei sao Quânlavn Vôxtxsmrsy lạmaaei khôxtxsng vềmaae.

Nhưmwqeng bọsixan họsixa thìvrdi lạmaaei biếdqrkt rấyhtdt rõyjtc nguyêbyxdn nhânlavn, Thưmwqeơhvtang Ngựqzzy Tuyếdqrkt Liêbyxdn trêbyxdn ngưmwqemwqei Quânlavn Vôxtxsmrsyhfync nàmrsyo cũcgsing cógaur thểfpci bịhzcdmwqemwqei hai đknkciệjqsln pháwtvkt hiệjqsln, mộjxkit khi bịhzcd pháwtvkt hiệjqsln thìvrdi quảwhnm thựqzzyc đknkcógaur sẽbyxdmrsy mộjxkit cơhvtan áwtvkc mộjxking khủlxbong khiếdqrkp.


Giớxtxsi linh hệjqsl thựqzzyc vậpwqht quýtcel hiếdqrkm nhưmwqe vậpwqhy quáwtvk đknkclxbo đknkcfpci kinh đknkcjxking đknkcếdqrkn nhữcpvzng quáwtvki vậpwqht trong mưmwqemwqei hai đknkciệjqsln kia, mộjxkit khi họsixa đknkcếdqrkn Hạmaae Tam Giớxtxsi đknkcfpcimwqextxsp đknkcoạmaaet, thìvrditvis cho cógaur Thụkeqjy Lânlavn quânlavn hùtvisng mạmaaenh bảwhnmo vệjqsl, Quânlavn Vôxtxsmrsycgsing sẽbyxd tuyệjqslt đknkcuisvi khôxtxsng cógaur khảwhnmjxking sốuisvng sógaurt, thậpwqhm chíaimo toàmrsyn bộjxki ngưmwqemwqei nhàmrsy củlxboa nàmrsyng vàmrsy cảwhnm Thụkeqjy Lânlavn quânlavn đknkcmaaeu sẽbyxd bịhzcdmwqemwqei hai đknkciệjqsln tàmrsyn sáwtvkt khôxtxsng còscmln chúhfynt vếdqrkt tíaimoch.

Đbbmhíaimoch thânlavn trảwhnmi qua sựqzzymrsyn bạmaaeo củlxboa mưmwqemwqei hai đknkciệjqsln, cógaur đknkcáwtvknh chếdqrkt bọsixan Kiềmaaeu Sởnlavcgsing khôxtxsng tin mưmwqemwqei hai đknkciệjqsln sẽbyxdgaurhfync trởnlavbyxdn nhânlavn từkjtq.

Bởnlavi vậpwqhy, quyếdqrkt đknkchzcdnh củlxboa Quânlavn Vôxtxsmrsy chíaimonh làmrsy đknkcfpci bảwhnmo vệjqslnlavn Vưmwqeơhvtang phủlxbotvisng vớxtxsi Thụkeqjy Lânlavn quânlavn.

“Thôxtxsi đknkcưmwqexzuvc rồkznki, đknkckjtqng ởnlav chỗluobmrsyy đknkcscmlng ngẩbbmhn ra nữcpvza, khôxtxsng phảwhnmi cáwtvkc ngưmwqeơhvtai muốuisvn đknkci tìvrdim cỏkdre Thủlxboy Linh sao? Vậpwqhy thìvrdi mau tranh thủlxbo đknkci, phòscmlng khi con linh thúhfyn đknkckvpeu ógaurc cógaur vấyhtdn đknkcmaae kia đknkcjxkit nhiêbyxdn trởnlav lạmaaei.” Kiềmaaeu Sởnlavgaur chúhfynt khôxtxsng đknkcàmrsynh lòscmlng nhìvrdin Quânlavn Vôxtxsmrsy thầkvpen tìvrdinh bấyhtdt đknkcjxking, miễonaun cưmwqepemnng nởnlav nụkeqjmwqemwqei xógaura đknkci khôxtxsng khíaimo đknkcang vôxtxstvisng ngộjxkit ngạmaaet vàmrsyjxking thẳupuxng lúhfync nàmrsyy.

“Đbbmhưmwqexzuvc!” Long Kỳcnagcgsing ýtcel thứscmlc đknkcưmwqexzuvc lờmwqei nógauri củlxboa mìvrdinh cógaur thểfpci đknkcem đknkcếdqrkn phiềmaaen phứscmlc cho Quânlavn Vôxtxsmrsy, liềmaaen thuậpwqhn theo Kiềmaaeu Sởnlav khôxtxsi phụkeqjc lạmaaei tânlavm trạmaaeng ban đknkckvpeu.

Đbbmháwtvkm ngưmwqemwqei còscmln lạmaaei cũcgsing cùtvisng chung suy nghĩhdyv, khôxtxsng ai nhắcryoc tớxtxsi đknkcmaaemrsyi nàmrsyy nữcpvza, sau đknkcógaur tấyhtdt cảwhnmmwqextxsc vềmaae phíaimoa suốuisvi Linh Nguyệjqslt, nhữcpvzng binh sĩhdyv bịhzcd thưmwqeơhvtang sau khi đknkciềmaaeu trịhzcd đknkcmaaeu đknkcãmaae khỏkdree hơhvtan rấyhtdt nhiềmaaeu, duy chỉhgwlgaurwtvknh tay củlxboa mộjxkit têbyxdn binh sĩhdyv phảwhnmi đknkciềmaaeu trịhzcd lạmaaei, trêbyxdn tay hắcryon vẫsixan đknkcang phảwhnmi băjxking bógaurbyxdn đknkcưmwqexzuvc cáwtvkc huynh đknkcjqsl củlxboa hắcryon đknkcpemn đknkci…

Nhờmwqegaur Kiềmaaeu Sởnlav vừkjtqa rồkznki khuấyhtdy đknkcjxking bầkvpeu khôxtxsng khíaimo trởnlav lạmaaei bìvrdinh thưmwqemwqeng, dọsixac đknkcưmwqemwqeng đknkci ai nấyhtdy đknkcmaaeu cưmwqemwqei nógauri vui vẻekpa khôxtxsng ngừkjtqng. Phi Yêbyxdn vàmrsy Kiềmaaeu Sởnlav kẻekpamwqextxsng ngưmwqemwqei họsixaa, khiếdqrkn cho tráwtvki tim nhữcpvzng ngưmwqemwqei ởnlav đknkcânlavy đknkcmaaeu cảwhnmm thấyhtdy ấyhtdm áwtvkp hẳupuxn lêbyxdn.

Quânlavn Vôxtxsmrsy ôxtxsm hắcryoc thúhfyn đknkci trong đknkcáwtvkm ngưmwqemwqei, cảwhnmm giáwtvkc đknkcau đknkcxtxsn khiếdqrkn tráwtvki tim nàmrsyng nhưmwqe thắcryot lạmaaei, loạmaaei cảwhnmm giáwtvkc vừkjtqa xa lạmaae vừkjtqa mớxtxsi mẻekpamrsyy khiếdqrkn nàmrsyng cảwhnmm nhậpwqhn sânlavu sắcryoc thếdqrkmrsyo làmrsy nhớxtxs nhàmrsy.

Gia gia vàmrsy tiểfpciu thúhfync màmrsy biếdqrkt liệjqslu cógaur tráwtvkch nàmrsyng khôxtxsng từkjtqmrsy biệjqslt?

“Chúhfynng ta nhấyhtdt đknkchzcdnh sẽbyxdvrdim đknkcưmwqexzuvc lăjxking tẩbbmhm củlxboa Tàmrsy đknkcếdqrk.” Hoa Dao chẳupuxng biếdqrkt đknkcãmaae đknkci tớxtxsi bêbyxdn ngưmwqemwqei Quânlavn Vôxtxsmrsy từkjtqhfync nàmrsyo, dùtvisng ânlavm lưmwqexzuvng chỉhgwl hai ngưmwqemwqei bọsixan họsixa nghe thấyhtdy, nhẹzbhk giọsixang nógauri.

Quânlavn Vôxtxsmrsy khẽbyxd ngẩbbmhng đknkckvpeu lêbyxdn, đknkcôxtxsi mắcryot vốuisvn lạmaaenh lùtvisng bìvrdinh thảwhnmn cũcgsing khôxtxsng giấyhtdu nổjwlti sựqzzy kinh ngạmaaec.

mwqemwqen mặcpvzt Hoa Dao lộjxki ra néqhmat đknkczbhkp mêbyxd hồkznkn, hắcryon nởnlav nụkeqjmwqemwqei chânlavn thàmrsynh xuấyhtdt pháwtvkt từkjtq đknkcáwtvky lòscmlng, sau đknkcógaur xoa đknkckvpeu Quânlavn Vôxtxsmrsy nhẹzbhk nhàmrsyng nógauri: “Chờmwqe đknkcếdqrkn khi chúhfynng ta đknkclxbo mạmaaenh, sẽbyxdtvisng ngưmwqeơhvtai trởnlav vềmaae nhàmrsygaur đknkcưmwqexzuvc khôxtxsng?”

Quânlavn Vôxtxsmrsy ngânlavy ngưmwqemwqei, trong lòscmlng vốuisvn đknkcang quặcpvzn thắcryot từkjtqng hồkznki đknkcau nhógauri tựqzzya nhưmwqe đknkcưmwqexzuvc mộjxkit dòscmlng nưmwqextxsc ấyhtdm áwtvkp làmrsym dịhzcdu đknkci, đknkcau đknkcxtxsn dầkvpen dầkvpen biếdqrkn mấyhtdt, thay vàmrsyo đknkcógaurmrsy nỗluobi xógaurt xa đknkcếdqrkn táwtvki têbyxd nhưmwqe con sógaurng đknkcang khôxtxsng ngừkjtqng tràmrsyo dânlavng.

“Sao vậpwqhy? Khôxtxsng hoan nghêbyxdnh chúhfynng ta sao?” Hoa Dao khôxtxsng nhịhzcdn đknkcưmwqexzuvc màmrsy vui vẻekpa đknkcùtvisa giỡpemnn nógauri, nốuisvt ruồkznki nơhvtai khógaure mắcryot theo nụkeqjmwqemwqei củlxboa hắcryon càmrsyng trởnlavbyxdn mêbyxd đknkccryom lòscmlng ngưmwqemwqei.

“Khôxtxsng phảwhnmi.” Quânlavn Vôxtxsmrsy lắcryoc đknkckvpeu, trêbyxdn khuôxtxsn mặcpvzt nhỏkdre nhắcryon lạmaaenh nhưmwqejxking mơhvta hồkznk hiệjqsln lêbyxdn nụkeqjmwqemwqei yếdqrku ớxtxst, đknkcôxtxsi mắcryot kiêbyxdn đknkchzcdnh lặcpvzng nhìvrdin Hoa Dao rồkznki khẽbyxdgauri: “Gia gia vàmrsy tiểfpciu thúhfync nhấyhtdt đknkchzcdnh sẽbyxd rấyhtdt yêbyxdu quýtcelwtvkc ngưmwqeơhvtai.”.

“Cứscml quyếdqrkt đknkchzcdnh vậpwqhy đknkci.” Hoa Dao khẽbyxd thởnlav phàmrsyo nhẹzbhk nhõyjtcm, Quânlavn Vôxtxsmrsyvrdinh thưmwqemwqeng vẫsixan luôxtxsn kiêbyxdn cưmwqemwqeng, dũcgsing cảwhnmm, mưmwqeu tríaimo. Nhưmwqeng lúhfync nàmrsyy đknkcânlavy bọsixan họsixa mớxtxsi hiểfpciu đknkcưmwqexzuvc, con ngưmwqemwqei tưmwqenlavng chừkjtqng lạmaaenh lùtvisng ấyhtdy thựqzzyc ra lạmaaei vôxtxstvisng mềmaaem yếdqrku, hógaura ra nàmrsyng ấyhtdy cũcgsing chỉhgwlmrsy mộjxkit ngưmwqemwqei bìvrdinh thưmwqemwqeng nhưmwqe bao ngưmwqemwqei kháwtvkc màmrsy thôxtxsi. Loạmaaei cảwhnmm giáwtvkc nàmrsyy khiếdqrkn cho bọsixan họsixa đknkcjxkit nhiêbyxdn dânlavng lêbyxdn mộjxkit thứscmlvrdinh cảwhnmm rấyhtdt đknkcluobi thânlavn thưmwqeơhvtang dàmrsynh cho tiểfpciu yêbyxdu nghiệjqslt đknkcáwtvkng mếdqrkn nàmrsyy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.