Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 486 : Đội Cuồng Chiến Đệ Nhất (5)

    trước sau   
Sắaragc mặhlfrt Ninh Hinh thoákqshng cákqshi đsogxãccdj thay đsogxtjhwi, nụdooxeeoocjroi xinh đsogxhlfrp cóiddt vẻjngu cựclagc kỳvtmk cứloddng ngắaragc, nàtjhwng ta vẫubfbn cốajcn nuốajcnt cụdooxc tứloddc xuốajcnng, khóiddte môytlni nhếdgvzch lêkqshn mộzlamt nụdooxeeoocjroi cứloddng ngắaragc xoay ngưeeoocjroi rờcjroi đsogxi.

ccdji đsogxếdgvzn khi Ninh Hinh đsogxi rồhlfri, lúqggfc nàtjhwy mấjvtry têkqshn binh sĩarag Thụdooxy Lâzuxun quâzuxun bêkqshn cạhlfrnh mớaxeji thởnptl phàtjhwo nhẹhlfr nhõtjhwm.

“Trêkqshn ngưeeoocjroi côytlnkqshi nàtjhwy cóiddthcgxi gìzhzv đsogxóiddt, xôytlnng lêkqshn đsogxau hếdgvzt mũvgmbi ta rồhlfri.” Mộzlamt têkqshn líbpfmnh day day mũvgmbi đsogxang chua xóiddtt, chỉitxs cảviwam thấjvtry lúqggfc vừpiuya rồhlfri Ninh Hinh tớaxeji, mùhcgxi thơhdoom trêkqshn ngưeeoocjroi làtjhwm ngưeeoocjroi khákqshc nghẹhlfrt thởnptl.

“Lãccdjo đsogxhlfri, huynh nóiddti xem khôytlnng phảviwai côytlnkqshi đsogxóiddt nhìzhzvn trúqggfng huynh rồhlfri chứlodd? Sao cứlodd nhìzhzvn huynh bằzjfang ákqshnh mắaragt kỳvtmk lạhlfr, mặhlfrt lạhlfri còlqhun đsogxetbbcxqcng lêkqshn nữhlfra?” Mộzlamt têkqshn líbpfmnh khákqshc cưeeoocjroi ha hảviwa nhìzhzvn Long Kỳvtmk, khôytlnng ngừpiuyng trêkqshu ghẹhlfro nóiddti.

“Ngưeeooơhdooi chắaragc chắaragn sắaragc mặhlfrt đsogxóiddttjhw đsogxetbb? Khôytlnng phảviwai trắaragng? Sao ta thấjvtry lúqggfc côytlnkqshi kia đsogxi, môytlni cũvgmbng khôytlnng còlqhun chúqggft hồhlfrng hàtjhwo nàtjhwo rồhlfri.”

“Tấjvtrt cảviwa im miệzqysng cho ta.” Long Kỳvtmk nhíbpfmu màtjhwy lưeeoocjrom nhữhlfrng binh líbpfmnh kia. “Đkpxlloddi đsogxếdgvzn suốajcni Linh Nguyệzqyst rồhlfri lậexemp tứloddc tìzhzvm linh thúqggf cấjvtrp cao, trảviwa thùhcgx lao cho bọyxhxn họyxhx, đsogxrabl bọyxhxn họyxhx sớaxejm rờcjroi đsogxi.”


Thâzuxun kinh bákqshch chiếdgvzn (*) - mặhlfrc dùhcgx Long Kỳvtmk khôytlnng hiểrablu tìzhzvnh yêkqshu nam nữhlfr, nhưeeoong hắaragn lạhlfri rấjvtrt biếdgvzt nhìzhzvn xa trôytlnng rộzlamng, nhìzhzvn ra đsogxưeeooloddc thiếdgvzu nữhlfrkqshn Ninh Hinh kia suy nghĩarag khôytlnng hềerfl đsogxơhdoon giảviwan nhưeeoo vậexemy. Nàtjhwng ta còlqhun muốajcnn tìzhzvm hiểrablu sâzuxuu vàtjhwo tìzhzvnh hìzhzvnh củyvoua bọyxhxn họyxhx, đsogxiểrablm nàtjhwy đsogxajcni vớaxeji ngưeeoocjroi líbpfmnh màtjhwiddti làtjhw mộzlamt đsogxiềerflu cấjvtrm kỵoxbi.

“Vâzuxung!”

...

“Ninh sưeeoo tỷepjw, tỷepjwtjhwm sao vậexemy?” Doãccdjn Ngôytlnn nhìzhzvn Ninh Hinh sắaragc mặhlfrt trắaragng bệzqysch, môytlni cứloddng đsogxcjro quay vềerfl đsogxzlami liềerfln vộzlami vàtjhwng tiếdgvzn lêkqshn hỏetbbi. Ngay cảviwa Lộzlam Uy Kiệzqyst cũvgmbng phákqsht hiệzqysn đsogxiểrablm bấjvtrt thưeeoocjrong củyvoua Ninh Hinh, quay đsogxmtieu nhìzhzvn lạhlfri.

Ninh Hinh híbpfmt mộzlamt hơhdooi sâzuxuu, kìzhzvm nékpxln sựclag tứloddc giậexemn.

Đkpxlákqshm khốajcnn kiếdgvzp đsogxóiddteeoonptlng chúqggfng làtjhw ai chứlodd? Tưeeoonptlng làtjhw quan tâzuxum bọyxhxn hắaragn mộzlamt chúqggft liềerfln cho rằzjfang mìzhzvnh tàtjhwi giỏetbbi lắaragm vậexemy? Lạhlfri dákqshm coi thưeeoocjrong nàtjhwng ta nhưeeoo vậexemy!

Luôytlnn luôytlnn đsogxưeeooloddc ngưeeoocjroi khákqshc nâzuxung niu trong lòlqhung bàtjhwn tay Ninh Hinh quảviwa thựclagc lạhlfri bịllbu khẩstxzu khíbpfm lạhlfrnh nhạhlfrt củyvoua Long Kỳvtmktjhwm cho vôytlnhcgxng tứloddc giậexemn.

tjhwng ta còlqhun chẳhrijng bao giờcjro bịllbu ngưeeoocjroi ta giỡvdzln mặhlfrt nhưeeoo vậexemy!

“Kếdgvz hoạhlfrch lúqggfc trưeeooaxejc hủyvouy bỏetbb, đsogxákqshm ngưeeoocjroi kia vôytlnhcgxng khóiddt chơhdooi, mộzlamt đsogxákqshm đsogxàtjhwn ôytlnng lỗjnguccdjng khôytlnng biếdgvzt phảviwai trákqshi!” Ninh Hinh giậexemn dữhlfr vung tay ákqsho, mặhlfrt lạhlfri khôytlnng mộzlamt chúqggft tưeeooơhdooi cưeeoocjroi.

“Rốajcnt cuộzlamc làtjhw thếdgvztjhwo? Khiếdgvzn tỷepjw tứloddc đsogxếdgvzn mứloddc nhưeeoo vậexemy.” Lộzlam Uy Kiệzqyst vộzlami vàtjhwng tớaxeji trấjvtrn an ngưeeoocjroi đsogxhlfrp. “Ta thấjvtry đsogxákqshm ngưeeoocjroi kia chẳhrijng qua chỉitxstjhw đsogxákqshm đsogxàtjhwn ôytlnng lỗjnguccdjng khôytlnng cóiddtvgmb lựclagc, trưeeooaxejc đsogxâzuxuy ta khôytlnng đsogxhlfrng ýorti tỷepjw tiếdgvzp xúqggfc vớaxeji ngưeeoocjroi thôytln bỉitxs nhưeeoo vậexemy, nếdgvzu đsogxãccdj khôytlnng thểrablytlni kékpxlo thìzhzv khôytlnng lôytlni kékpxlo nữhlfra. Đkpxlzqys tửcxqc họyxhxc việzqysn Phong Hoa chúqggfng ta khôytlnng thiếdgvzu chúqggft thếdgvz lựclagc củyvoua bọyxhxn họyxhx.”

Lộzlam Uy Kiệzqyst vốajcnn đsogxhlfrng ýorti vớaxeji kếdgvz hoạhlfrch củyvoua Ninh Hinh, chỉitxstjhw liêkqshn tiếdgvzp bịllbu Long Kỳvtmkkpxlm cho bộzlam mặhlfrt lạhlfrnh nhưeeoo tiềerfln, tíbpfmnh khíbpfm cao ngạhlfro đsogxãccdj sớaxejm khiếdgvzn hắaragn sinh lòlqhung bấjvtrt mãccdjn, bâzuxuy giờcjro lạhlfri thấjvtry Ninh Hinh bịllbu khinh thưeeoocjrong màtjhw quay trởnptl lạhlfri, càtjhwng trởnptlkqshn khôytlnng vui.

“Hừpiuym, rưeeooloddu mờcjroi khôytlnng uốajcnng lạhlfri muốajcnn uốajcnng rưeeooloddu phạhlfrt! Đkpxlâzuxuy làtjhw bọyxhxn họyxhx tựclagzhzvm đsogxếdgvzn! Muốajcnn ta dẫubfbn đsogxưeeoocjrong cho bọyxhxn hắaragn, cho làtjhw mấjvtry viêkqshn linh thạhlfrch cấjvtrp cao lạhlfri cóiddt thểrabl đsogxuổtjhwi đsogxưeeooloddc ta? Giákqsh trịllbu con ngưeeoocjroi Ninh Hinh ta cũvgmbng đsogxâzuxuu chỉitxsiddt mộzlamt chúqggft nhưeeoo vậexemy màtjhw thôytlni.” Ninh Hinh hékpxl mắaragt, nékpxlt dịllbuu dàtjhwng đsogxãccdj sớaxejm tiêkqshu tan, thay vàtjhwo đsogxóiddttjhw bộzlam dạhlfrng đsogxzlamc ákqshc vàtjhw nham hiểrablm.

Doãccdjn Ngôytlnn bêkqshn cạhlfrnh hơhdooi sữhlfrng sờcjro, khôytlnng dákqshm tùhcgxy ýortiiddti chen vàtjhwo, nhưeeoong Lộzlam Uy Kiệzqyst lạhlfri nóiddti: “Vậexemy tỷepjw đsogxllbunh làtjhwm gìzhzv? Quảviwa thậexemt nếdgvzu muốajcnn đsogxzlamng thủyvou e làtjhw chúqggfng ta khôytlnng phảviwai làtjhw đsogxajcni thủyvou củyvoua bọyxhxn họyxhx.”

Nếdgvzu nhưeeoo đsogxtjhwi lạhlfri làtjhw ngưeeoocjroi cóiddt thựclagc lựclagc khôytlnng đsogxyvou, Lộzlam Uy Kiệzqyst đsogxãccdj sớaxejm đsogxákqshnh đsogxajcni phưeeooơhdoong răkpxlng rơhdooi đsogxmtiey đsogxjvtrt rồhlfri, nhưeeoong lạhlfri làtjhw đsogxajcni mặhlfrt vớaxeji Long Kỳvtmk, hắaragn vôytlnhcgxng tứloddc giậexemn chỉitxsiddt thểrabl đsogxèienlkpxln nuốajcnt vàtjhwo trong ngựclagc.

Ninh Hinh cưeeoocjroi lạhlfrnh mộzlamt tiếdgvzng nóiddti: “Khôytlnng cầmtien chúqggfng ta đsogxzlamng thủyvou? Hàtjhwng loạhlfrt linh thúqggf rừpiuyng Linh Vũvgmbtjhwy…”

“Nhưeeoong ngay cảviwa linh thúqggf cấjvtrp cao bọyxhxn họyxhxvgmbng cóiddt thểrabl chếdgvz ngựclag...”

“Vậexemy nếdgvzu làtjhw trêkqshn cảviwa cấjvtrp cao thìzhzv sao?” Ninh Hinh hơhdooi dẩstxzu khóiddte môytlni lêkqshn, quay đsogxmtieu nhìzhzvn vềerfl phíbpfma mấjvtry ngưeeoocjroi đsogxi sau cùhcgxng trong đsogxzlami, ákqshnh mắaragt đsogxzlamc ákqshc khôytlnng hềerfl giấjvtru giếdgvzm.

***

(*) Thâzuxun kinh bákqshch chiếdgvzn: chỉitxs đsogxíbpfmch thâzuxun trảviwai qua rấjvtrt nhiềerflu trậexemn chiếdgvzn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.