Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 467 : Bẽ Mặt Liên Hoàn Kiểu Thứ Hai (1)

    trước sau   
Quâooean Vôhckpnias ngồpsvai trêpxrgn bảkpmy vai Cổizmxn Cổizmxn đwnsdang mêpxrg man chìsergm đwnsdgixdm trong cảkpmym giáztkkc đwnsdưjmreszeec lớizmxp lôhckpng nhung bao bọhlsfc thìserg đwnsdktclt nhiêpxrgn đwnsdhckpi mắgixdt củwcija nàniasng khẽukej nheo lạhroxi, mộktclt mùuksgi máztkku tưjmreơtkami xen lẫhxsnn vớizmxi luồpsvang gióldbtztkkt khiếolgqn nàniasng căjhgpm ghéhxsnt!

“Dừooeang lạhroxi!” Quâooean Vôhckpnias đwnsdktclt nhiêpxrgn lêpxrgn tiếolgqng.

Đilatktcli ngũolgq lậihhtp tứnsnpc dừooeang lạhroxi.

“Sao vậihhty?” Phạhroxm Cẩytljm ngẩytljng mặvskit lêpxrgn nhìsergn Cổizmxn Cổizmxn đwnsdang ngồpsvai trêpxrgn vai Quâooean Vôhckpnias.

“Cóldbtuksgi máztkku!” Quâooean Vôhckpnias khẽukej nhíztkku màniasy.

“Lànias linh thúcrbl ànias?” Kiềtbciu Sởmciqztkkt ngửijnii xung quanh nhưjmreng cũolgqng khôhckpng pháztkkt hiệfjcwn đwnsdưjmreszeec mùuksgi máztkku đwnsdếolgqn từooea đwnsdâooeau, đwnsdàniasnh phảkpmyi bỏcrbl cuộktclc.


“Lànias ngưjmrewnsdi.” Quâooean Vôhckpnias nheo mắgixdt, mùuksgi rấedvpt nhẹhmib, nếolgqu khôhckpng phảkpmyi bọhlsfn họhlsf cứnsnp theo hưjmreizmxng gióldbtnias chạhroxy thìserguksgi vịvskiniasy tuyệfjcwt đwnsdyogbi sẽukej khôhckpng chỉtkam bay vềtbci phíztkka ngưjmrewnsdi nàniasng nhưjmre vậihhty, bởmciqi nếolgqu xuôhckpi theo mùuksgi hưjmreizmxng gióldbt thổizmxi tớizmxi thìserg giữytlja nàniasng vớizmxi bọhlsfn họhlsf hẳvegbn phảkpmyi cóldbt mộktclt chúcrblt khoảkpmyng cáztkkch. Quâooean Vôhckpnias ngẩytljng đwnsdnwpyu lêpxrgn, hưjmreizmxng vềtbci phíztkka pháztkkt ra mùuksgi máztkku kia, lúcrblc nàniasy bọhlsfn họhlsf đwnsdãsjjm chạhroxy đwnsdếolgqn sáztkkt khu vựztkkc biêpxrgn giớizmxi vẽukej trêpxrgn bảkpmyn đwnsdpsva, nếolgqu nhưjmre tiếolgqp tụgkkwc đwnsdi nữytlja thìserg sẽukejjmreszeet ra khỏcrbli phạhroxm vi an toàniasn mànias họhlsfc việfjcwn Phong Hoa quy đwnsdvskinh.

Kiềtbciu Sởmciqnias nhữytljng ngưjmrewnsdi kia nhìsergn theo hưjmreizmxng Quâooean Vôhckpnias đwnsdang nhìsergn, chỗexkz đwnsdóldbtooeay cốyogbi rậihhtm rạhroxp hơtkamn nhiềtbciu nhữytljng nơtkami bọhlsfn họhlsf vừooeaa đwnsdi qua, mỗexkzi mộktclt thâooean câooeay hầnwpyu nhưjmre phảkpmyi cao đwnsdếolgqn hơtkamn mưjmrewnsdi thưjmreizmxc, nhưjmre muốyogbn che chởmciq cho toàniasn bộktcl khu vựztkkc ởmciqpxrgn trong. Bọhlsfn họhlsf đwnsdnsnpng ởmciqpxrgn ngoàniasi căjhgpn bảkpmyn khôhckpng thểmciq nhìsergn rõpxrgpxrgn trong rốyogbt cuộktclc lànias thứnsnpserg, hoàniasn toàniasn bịvski đwnsdáztkkm câooeay cốyogbi rậihhtm rạhroxp kia che khuấedvpt.

“Từooea phíztkka đwnsdóldbt tớizmxi ànias?” Kiềtbciu Sởmciq hỏcrbli.

Quâooean Vôhckpnias khẽukej gậihhtt đwnsdnwpyu.

“Đilati xem thửijni khôhckpng?” Kiềtbciu Sởmciqldbt chúcrblt nóldbtng lòlvawng muốyogbn đwnsdi xem, nhữytljng khu vựztkkc mànias họhlsfc việfjcwn Phong Hoa vẽukej trêpxrgn bảkpmyn đwnsdpsvaniasy toàniasn lànias linh thúcrbl cấedvpp thấedvpp, đwnsdyogbi vớizmxi bọhlsfn họhlsfniasldbti căjhgpn bảkpmyn khôhckpng cóldbt bấedvpt cứnsnpztkknh khiêpxrgu chiếolgqn nàniaso, cũolgqng khôhckpng mang lạhroxi cho họhlsf bấedvpt kỳnsnp tháztkkch thứnsnpc nàniaso. Bâooeay giờwnsd, vìsergizmx do củwcija Cổizmxn Cổizmxn mànias ngay cảkpmy mặvskit mũolgqi linh thúcrbl cấedvpp thấedvpp thếolgqniaso cũolgqng khôhckpng thấedvpy, cứnsnp nhưjmre vậihhty mànias đwnsdi nữytlja, Kiềtbciu Sởmciq cảkpmym thấedvpy nhưjmre muốyogbn pháztkkt đwnsdpxrgn rồpsvai.

Quâooean Vôhckpnias nhìsergn sang Phạhroxm Cẩytljm, thựztkkc ra nàniasng khôhckpng nhấedvpt thiếolgqt phảkpmyi đwnsdếolgqn rừooeang Linh Vũolgqniasy, chẳvegbng qua lànias muốyogbn chủwcij đwnsdktclng đwnsdi liệfjcwp sáztkkt linh thúcrbl đwnsdmciq đwnsdhroxt đwnsdưjmreszeec mụgkkwc đwnsdíztkkch mànias thôhckpi.

Phạhroxm Cẩytljm trầnwpym mặvskic mộktclt láztkkt, nóldbti: “Khu vựztkkc kia lànias trung tâooeam củwcija rừooeang Linh Vũolgqniasy, bêpxrgn trong khôhckpng chỉtkamldbt linh thúcrbl bậihhtc trung hay linh thúcrbl cao cấedvpp mànias ngay cảkpmy linh thúcrbl cấedvpp lĩyogbnh chủwcij (*) cũolgqng cóldbt, cáztkkc ngưjmreơtkami nhấedvpt đwnsdvskinh phảkpmyi vàniaso đwnsdóldbt sao?”

“Linh thúcrbl cấedvpp lĩyogbnh chủwcij?”

“Nghe nóldbti thựztkkc lựztkkc củwcija linh thúcrbl cấedvpp lĩyogbnh chủwcij cựztkkc kỳnsnp mạhroxnh, ngay cảkpmy khi nóldbt chỉtkamldbt tửijni linh đwnsdmciq đwnsdedvpu lạhroxi thìsergolgqng khiếolgqn con ngưjmrewnsdi chỉtkamldbtjmreizmxc mànias tháztkko chạhroxy, thếolgqpxrgn cho đwnsdếolgqn nay vẫhxsnn chưjmrea ai cóldbt thểmciq liệfjcwp sáztkkt thàniasnh côhckpng linh thúcrbl cấedvpp lĩyogbnh chủwcij!” Lúcrblc Phạhroxm Cẩytljm nóldbti đwnsdếolgqn linh thúcrbl cấedvpp lĩyogbnh chủwcij, trong lòlvawng khôhckpng khỏcrbli dâooeang lêpxrgn mộktclt cảkpmym giáztkkc sợszeesjjmi vàniasztkknh phụgkkwc.

Linh thúcrbl cấedvpp lĩyogbnh chủwcij, đwnsdâooeay chíztkknh lànias cấedvpp bậihhtc mànias khôhckpng ai cóldbt gan đwnsdktclng vàniaso.

Kiềtbciu Sởmciq vốyogbn dĩyogbldbt chúcrblt nóldbtng lòlvawng muốyogbn thửijni, nghe Phạhroxm Cẩytljm nóldbti xong liềtbcin lậihhtp tứnsnpc trởmciq vềtbci thựztkkc tạhroxi.

Mấedvpy ngưjmrewnsdi bọhlsfn họhlsf tuy rằsergng cóldbt thểmciq lợszeei dụgkkwng mộktclt íztkkt phưjmreơtkamng pháztkkp đwnsdvskic biệfjcwt, tăjhgpng cưjmrewnsdng linh lựztkkc tựztkk thâooean đwnsdmciq đwnsdhroxt đwnsdưjmreszeec tửijni linh, nhưjmreng cóldbt rấedvpt nhiềtbciu thứnsnp bọhlsfn họhlsf phảkpmyi làniasm mànias thờwnsdi gian lạhroxi chỉtkam vẻyishn vẹhmibn cóldbt mấedvpy ngàniasy, bọhlsfn họhlsf sẽukej phảkpmyi tiêpxrgu hao thểmciq lựztkkc rấedvpt nhiềtbciu, nếolgqu ngay cảkpmyztkknh mạhroxng cũolgqng khôhckpng thểmciq bảkpmyo toàniasn đwnsdưjmreszeec thìserg bọhlsfn họhlsf kiêpxrgn quyếolgqt sẽukej khôhckpng làniasm.

“Àumbni, hay lànias chúcrblng ta đwnsdếolgqn chỗexkz kháztkkc xem đwnsdi.” Kiềtbciu Sởmciq thứnsnpc thờwnsdi mởmciq miệfjcwng, mặvskic dùuksg khôhckpng biếolgqt linh thúcrbl cấedvpp lĩyogbnh chủwcijldbt thựztkkc sựztkk ghêpxrg gớizmxm nhưjmre nhữytljng gìserg Phạhroxm Cẩytljm vừooeaa nóldbti hay khôhckpng, nhưjmreng dùuksg sao hắgixdn cũolgqng khôhckpng muốyogbn ởmciq lạhroxi đwnsdâooeay lãsjjmng phíztkk thêpxrgm mộktclt chúcrblt sứnsnpc lựztkkc nàniaso nữytlja.

Quâooean Vôhckpnias chăjhgpm chúcrbl nhìsergn vàniaso khu rừooeang trưjmreizmxc mặvskit, nhưjmreng đwnsdúcrblng lúcrblc nàniasng đwnsdvskinh thu tầnwpym mắgixdt quay ngưjmrewnsdi bỏcrbl đwnsdi thìserg mộktclt bóldbtng ngưjmrewnsdi toàniasn thâooean đwnsdnwpyy máztkku chậihhtt vậihhtt lao ra khỏcrbli vùuksgng rừooeang rậihhtm kia, nhìsergn kỹedvp trang phụgkkwc máztkku me khắgixdp ngưjmrewnsdi hắgixdn mớizmxi biếolgqt hóldbta ra đwnsdóldbtnias đwnsdfjcw tửijni củwcija họhlsfc việfjcwn Phong Hoa!

Ngưjmrewnsdi kia vẻyish mặvskit hoảkpmyng sợszee chạhroxy trốyogbn, miệfjcwng hắgixdn khôhckpng ngừooeang gàniaso théhxsnt, ngay sau đwnsdóldbt hắgixdn lao mộktclt vòlvawng vềtbci phíztkka đwnsdáztkkm ngưjmrewnsdi Phạhroxm Cẩytljm đwnsdang đwnsdnsnpng.

ldbt lẽukejnias do quáztkk sứnsnpc kinh hãsjjmi nêpxrgn thiếolgqu niêpxrgn kia vừooeaa nhìsergn thấedvpy đwnsdáztkkm Phạhroxm Cẩytljm mặvskic đwnsdpsvang phụgkkwc củwcija họhlsfc việfjcwn Phong Hoa liềtbcin lao ngay đwnsdếolgqn, ra sứnsnpc kêpxrgu gàniaso.

“Cứnsnpu mạhroxng! Cứnsnpu mạhroxng!” Giốyogbng nhưjmre bắgixdt đwnsdưjmreszeec cọhlsfng rơtkamm cuốyogbi cùuksgng, thiếolgqu niêpxrgn kia quỳnsnp sụgkkwp xuốyogbng đwnsdedvpt, nắgixdm chặvskit vạhroxt áztkko củwcija Phạhroxm Cẩytljm gàniaso khóldbtc kêpxrgu cứnsnpu.

***

(*) Lĩyogbnh chủwcij: tứnsnpc lãsjjmnh chúcrbla, ýizmxldbti cấedvpp bậihhtc cao nhấedvpt

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.