Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 448 : Đội Yếu Nhất Hay Đội Mạnh Nhất (1)

    trước sau   
Quâdpdwn Vôifovljyu nhìcudfn vẻnrwe mặsaikt tưnfabơnfabi cưnfabibpli đvmniang gắsaikng gưnfabjresng chốkulmng đvmnisxab củwhfma Phạvmnim Cẩiibmm, đvmninlegt nhiêymkkn quay đvmniibplu đvmnii vềhvds mộnlegt hưnfabqgpzng.

Phạvmnim Cẩiibmm đvmniâdpdwu dáqgpzm đvmnicnvtljyung đvmnii mộnlegt mìcudfnh ởhkornfabi nguy hiểcnvtm nhưnfab thếqddwljyuy liềhvdsn vộnlegi vãyinb đvmniuổiibmi theo.

Ninh Hinh vàljyu Doãyinbn Ngôifovn đvmnisdceng trong đvmniljyun ngưnfabibpli, nãyinby giờibpl vẫyqdxn âdpdwm thầibplm theo dõtmvii Quâdpdwn Vôifovljyuljyu Phạvmnim Cẩiibmm, sau khi chứsdceng kiếqddwn cảdeaxnh tưnfabjresng hai ngưnfabibpli họwzzv bịkmieifov lậcfmdp, lúrcydc nàljyuy mớqgpzi hàljyui lòjresng nởhkor nụjssrnfabibpli.

“Bọwzzvn chúrcydng đvmnikmienh đvmnii đvmniâdpdwu vậcfmdy?” Ninh Hinh bỗwrhdng nhiêymkkn nhìcudfn thấkulmy Quâdpdwn Vôifovljyu đvmnii sang hưnfabqgpzng kháqgpzc, chỗwrhd đvmniópkvw đvmniang cópkvw mộnlegt đvmniáqgpzm thiếqddwu niêymkkn tụjssr tậcfmdp lạvmnii vớqgpzi nhau.

“Mộnlegt lũpafpqgpzc rưnfabhkori ởhkor phâdpdwn bộnleg ýhkorljyu.” Doãyinbn Ngôifovn cay đvmninlegc nópkvwi.

Phâdpdwn bộnlegljyu bảdeaxn bộnleg giốkulmng nhau, đvmnihvdsu muốkulmn tham gia ngàljyuy săcybcn linh, nhưnfabng tráqgpzi ngưnfabjresc hoàljyun toàljyun vớqgpzi phảdeaxn ứsdceng củwhfma bảdeaxn bộnleg, phâdpdwn bộnleg đvmnisdceng bêymkkn nàljyuy dưnfabibplng nhưnfab đvmniang ởhkor trong tìcudfnh cảdeaxnh hếqddwt sứsdcec bi thảdeaxm, bởhkori lẽpclc giớqgpzi linh vàljyu linh lựwxnzc củwhfma bọwzzvn họwzzv vốkulmn dĩpkvw khôifovng thểcnvt so sáqgpznh đvmniưnfabjresc vớqgpzi đvmniwxnz tửpaua củwhfma bảdeaxn bộnleg. Vậcfmdy màljyu lạvmnii phảdeaxi đvmniếqddwn rừdeaxng rậcfmdm Linh Vũpafp bảdeaxy ngàljyuy đvmnicnvtifovi luyệwxnzn, bọwzzvn họwzzv chỉboaspkvw thểcnvt khópkvwc khôifovng thàljyunh tiếqddwng.


Đrcydáqgpzm thiếqddwu niêymkkn phâdpdwn bộnleg đvmniang tỏsnes ra hếqddwt sứsdcec bi thảdeaxm, bỗwrhdng nhiêymkkn nhìcudfn thấkulmy hai bópkvwng ngưnfabibpli từdeax bảdeaxn bộnleg đvmnii vềhvds phícnvta họwzzv, ai nấkulmy đvmnihvdsu trợjresn mắsaikt háqgpz hốkulmc mồcnvtm, áqgpznh mắsaikt tràljyun đvmniibply kinh ngạvmnic, khôifovng hiểcnvtu nổiibmi chuyệwxnzn gìcudf đvmniang xảdeaxy ra.

Ngưnfabibpli trong bảdeaxn bộnleg vẫyqdxn luôifovn khinh thưnfabibplng đvmniwxnz tửpaua củwhfma phâdpdwn bộnleg, đvmnideaxng nópkvwi đvmniếqddwn tiếqddwp xúrcydc màljyu ngay cảdeax liếqddwc mắsaikt nhìcudfn thôifovi bọwzzvn họwzzvpafpng cảdeaxm thấkulmy lãyinbng phícnvt thờibpli gian.

dpdwy giờibpl lạvmnii cópkvw hai đvmniwxnz tửpaua từdeax phâdpdwn bộnleg đvmnii tớqgpzi, đvmniiềhvdsu nàljyuy quảdeax thậcfmdt khiếqddwn tấkulmt cảdeax mọwzzvi ngưnfabibpli ởhkor đvmniâdpdwy phảdeaxi chúrcyd ýhkor.

qgpzc thiếqddwu niêymkkn ởhkor phâdpdwn bộnleg đvmnihvdsu chăcybcm chúrcyd nhìcudfn theo bópkvwng dáqgpzng Phạvmnim Cẩiibmm vàljyu Quâdpdwn Vôifovljyu từdeax xa bưnfabqgpzc tớqgpzi, suy đvmniqgpzn xem rốkulmt cuộnlegc hai ngưnfabibpli đvmniópkvw đvmniếqddwn đvmniâdpdwy đvmnicnvtljyum gìcudf.

“Meo!” Hắsaikc Miêymkku ngồcnvti trêymkkn đvmniôifovi vai nhỏsnesdpdw củwhfma Quâdpdwn Vôifovljyu, cáqgpzi đvmniifovi lôifovng vờibpln sau cổiibmljyung, đvmninlegt nhiêymkkn chỉboas vềhvds mộnlegt phícnvta, ngay lậcfmdp tứsdcec Quâdpdwn Vôifovljyunfabqgpzc nhanh vềhvds phícnvta đvmniópkvw.

sxab đvmniópkvw, dưnfabqgpzi gốkulmc câdpdwy đvmnivmnii thụjssr, bốkulmn thiếqddwu niêymkkn đvmniang ngồcnvti tụjssr tậcfmdp mộnlegt chỗwrhd tròjres chuyệwxnzn vớqgpzi nhau.

Đrcydnlegt nhiêymkkn mộnlegt vópkvwc dáqgpzng nhỏsnesdpdw xinh xắsaikn đvmnii tớqgpzi trưnfabqgpzc mặsaikt bọwzzvn họwzzv, bốkulmn thiếqddwu niêymkkn đvmniang tròjres chuyệwxnzn hăcybcng say bỗwrhdng giậcfmdt mìcudfnh ngẩiibmng đvmniibplu lêymkkn, sau khi nhìcudfn rõtmvi dung mạvmnio ngưnfabibpli vừdeaxa tớqgpzi thìcudf ngâdpdwy ngẩiibmn cảdeax ngưnfabibpli.

“Tiểcnvtu Tàljyu Tửpaua?” Kiềhvdsu Sởhkor vẫyqdxn đvmniang ngậcfmdm mộnlegt nháqgpznh cỏsnes xanh trong miệwxnzng, vừdeaxa nhìcudfn thấkulmy Quâdpdwn Vôifovljyu lậcfmdp tứsdcec hédpdwt lêymkkn mộnlegt tiếqddwng rồcnvti nhảdeaxy dựwxnzng lêymkkn, nhưnfab mộnlegt con hổiibm đvmniópkvwi lao vềhvds phícnvta Quâdpdwn Vôifovljyu, chuẩiibmn bịkmie ôifovm lấkulmy.

Chỉboasljyu chưnfaba kịkmiep ôifovm thìcudf đvmniãyinb bịkmie mộnlegt ngưnfabibpli đvmniưnfaba tay ra cảdeaxn lạvmnii.

Phạvmnim Cẩiibmm cau màljyuy, giơnfab tay ra ngăcybcn cảdeaxn thiếqddwu niêymkkn tưnfabqgpzng mạvmnio tuấkulmn túrcyd đvmniang cópkvw ýhkor đvmnikmienh ra tay vớqgpzi Quâdpdwn Vôifovljyu kia.

“Ngưnfabơnfabi làljyu ai? Ngưnfabơnfabi đvmnikmienh làljyum gìcudf Quâdpdwn Tàljyu?”

“Thếqddw ngưnfabơnfabi làljyu ai?” Kiềhvdsu Sởhkor chau màljyuy nhìcudfn Phạvmnim Cẩiibmm đvmninlegt nhiêymkkn xôifovng ra, khópkvw khăcybcn lắsaikm mớqgpzi đvmniưnfabjresc gặsaikp lạvmnii Tiểcnvtu Tàljyu Tửpaua, khôifovng biếqddwt têymkkn nàljyuy ởhkor đvmniâdpdwu chui ra nữrcyda.

“Ta làljyu Phạvmnim Cẩiibmm, đvmniwxnz tửpaua củwhfma phâdpdwn việwxnzn Thúrcyd Linh ởhkor bảdeaxn bộnleg.” Phạvmnim Cẩiibmm khẽpclc nhưnfabqgpzng màljyuy nópkvwi.


Kiềhvdsu Sởhkor nhícnvtu màljyuy, càljyunfab phấkulmt phơnfab phun nháqgpznh cỏsnes xanh ởhkor trong miệwxnzng ra, nópkvwi: “Kiềhvdsu Sởhkor.”

Hai thiếqddwu niêymkkn thẳgodtng tícnvtnh vừdeaxa gặsaikp nhau đvmniãyinb khiếqddwn khôifovng khícnvt tràljyun ngậcfmdp mộnlegt mùqgpzi thuốkulmc súrcydng, nhưnfab thểcnvt sắsaikp đvmniáqgpznh nhau đvmniếqddwn nơnfabi.

Phi Yêymkkn lúrcydc nàljyuy mớqgpzi đvmnisdceng lêymkkn, bưnfabqgpzc đvmniếqddwn bêymkkn cạvmninh Quâdpdwn Vôifovljyu, cưnfabibpli nópkvwi: “Hópkvwa ra ngưnfabơnfabi vẫyqdxn còjresn nhớqgpz đvmniếqddwn tìcudfm bọwzzvn ta, ta cứsdcenfabhkorng ngưnfabơnfabi đvmniãyinb quêymkkn bọwzzvn ta rồcnvti chứsdce.”

Phạvmnim Cẩiibmm vốkulmn dĩpkvw muốkulmn hỏsnesi rõtmvi lai lịkmiech củwhfma đvmniáqgpzm ngưnfabibpli nàljyuy, khôifovng muốkulmn đvmnicnvt cho bọwzzvn họwzzv tiếqddwp xúrcydc vớqgpzi Quâdpdwn Vôifovljyu, vìcudfqgpz sao trong khoảdeaxng thờibpli gian nàljyuy thựwxnzc sựwxnz rấkulmt nhiềhvdsu ngưnfabibpli cópkvw áqgpzc ýhkor vớqgpzi nàljyung. Nhưnfabng sau khi nhìcudfn thấkulmy nụjssrnfabibpli ngọwzzvt ngàljyuo củwhfma Phi Yêymkkn chàljyuo hỏsnesi Quâdpdwn Vôifovljyu vừdeaxa rồcnvti, lầibpln nàljyuy hắsaikn quyếqddwt đvmnikmienh khôifovng đvmniưnfaba tay ra ngăcybcn cảdeaxn họwzzv nữrcyda.

qgpz sao đvmnikulmi vớqgpzi “phụjssr nữrcyd”…

pafpng khôifovng nêymkkn quáqgpz thôifov lỗwrhd nhưnfab vậcfmdy.

“Cáqgpzc ngưnfabơnfabi quen biếqddwt nhau sao?” Phạvmnim Cẩiibmm nghe Phi Yêymkkn nópkvwi xong liềhvdsn hỏsnesi ngay.

“Chúrcydng ta từdeaxng cùqgpzng nhau đvmnii báqgpzo danh.” Dung Nhãyinbpafpng đvmnisdceng lêymkkn, tưnfabơnfabi cưnfabibpli nópkvwi.

Phạvmnim Cẩiibmm nhìcudfn vềhvds phícnvta Quâdpdwn Vôifovljyu, thấkulmy nàljyung khẽpclc gậcfmdt đvmniibplu mộnlegt cáqgpzi mớqgpzi tin lờibpli bọwzzvn họwzzv, thu lạvmnii tưnfab thếqddw phòjresng bịkmie ban nãyinby.

“Xin lỗwrhdi vìcudf đvmniãyinb thấkulmt lễfwei.” Biếqddwt đvmnikulmi phưnfabơnfabng khôifovng phảdeaxi làljyu kẻnrwe đvmnikmiech, gưnfabơnfabng mặsaikt Phạvmnim Cẩiibmm lậcfmdp tứsdcec trởhkorymkkn ôifovn hòjresa, khópkvwe miệwxnzng tưnfabơnfabi cưnfabibpli nópkvwi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.