Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 445 : Ngày Săn Linh (1)

    trước sau   
Ninh Hinh vàuzda Doãrbekn Ngôhtlsn cùztnlng ngồqnpri trong mộtuwtt chiếoakjc xe ngựjedra, bázdfonh xe cuồqnprn cuộtuwtn, Ninh Hinh liếoakjc nhìcfqmn phong cảoakjnh ngoàuzdai cửkqzga sổsewn, thờpaac ơeejxzrjai: “Ngưvfieơeejxi chắzrjac chắzrjan đfogrãrbek nhìcfqmn thấhebmy Quâuugjn Tàuzda đfogrếoakjn đfogrâuugjy chứxdlz?”.

Doãrbekn Ngôhtlsn gậexbdt đfogrilzwu nózrjai: “Chắzrjac chắzrjan, ta cốhmih ýqsvs sai ngưvfiepaaci đfogrcviy ýqsvsvfiepaacng đfogri củpecba Phậexbdt Cẩpfodm, tuy Quâuugjn Vôhtlsuzda tớpaaci sau mộtuwtt chúhyjct nhưvfieng sau đfogrózrja đfogrãrbekztnlng Phậexbdt Cẩpfodm ngồqnpri lêtuwtn chiếoakjc xe ngựjedra kia.”.

“Ồztkt?” Ninh Hinh xoay đfogrilzwu lạeejxi, trêtuwtn khuôhtlsn mặexbdt xinh đfogrqnprp xuấhebmt hiệanvrn mộtuwtt tia thúhyjc vịcfqm: “Hắzrjan vậexbdy màuzda lạeejxi thựjedrc sựjedrzdfom tớpaaci đfogrâuugjy, cózrja vẻhdpy nhưvfie việanvrc trưvfiepaacc đfogrózrja ngưvfieơeejxi đfogrãrbekuzdam rấhebmt tốhmiht, lạeejxi cózrja thểcviy khiêtuwtu khídjfvch thàuzdanh côhtlsng hắzrjan đfogrếoakjn đfogrâuugjy.”

Doãrbekn Ngôhtlsn khôhtlsng đfográzdfop chỉbyzw nhếoakjch miệanvrng cưvfiepaaci, nhưvfieng trong lòmjbqng hắzrjan đfograng chấhebmt chứxdlza tia lửkqzga giậexbdn bừztktng bừztktng.

Hắzrjan vẫgqehn chưvfiea quêtuwtn đfogrưvfieexbdc, ngàuzday đfogrózrja khi đfográzdfom thiếoakju niêtuwtn kia trởopvy vềztkt kểcviy lạeejxi nhữyugzng gìcfqm Quâuugjn Vôhtlsuzda bảoakjo họadljzrjai lạeejxi vớpaaci hắzrjan.

tuwtn Quâuugjn Vôhtlsuzda đfogrózrja thếoakjuzda lạeejxi dázdfom gọadlji hắzrjan làuzda chózrja!


Hai tay giấhebmu sau ázdfoo siếoakjt chặexbdt thàuzdanh nắzrjam đfogrhebmm, trong đfográzdfoy mắzrjat Doãrbekn Ngôhtlsn hiệanvrn lêtuwtn nhữyugzng tia tàuzdan nhẫgqehn, viềztktn mắzrjat hắzrjan bắzrjat đfogrilzwu nózrjang lêtuwtn.

Cứxdlz đfogrcviy cho Quâuugjn Vôhtlsuzda đfogrzrjac ýqsvs nốhmiht mấhebmy ngàuzday, đfogrexbdi đfogrếoakjn khi vàuzdao rừztktng Linh Vũopvy rồqnpri sẽjedr cho hắzrjan biếoakjt thếoakjuzdao làuzda cảoakj đfogrpaaci nàuzday phảoakji chôhtlsn xázdfoc ởopvyeejxi rừztktng rậexbdm hoang vu kia, vĩsewnnh viễtyjyn khôhtlsng thểcviy quay vềztkt đfogrưvfieexbdc nữyugza!

“Mặexbdc dùztnl bịcfqm Quâuugjn Tàuzda cảoakjn trởopvy, nhưvfieng lạeejxi cózrja thựjedrc lựjedrc củpecba Phạeejxm Cẩpfodm đfogrexbdt ởopvy đfogrózrja, trưvfiepaacc tiêtuwtn cứxdlz cho ngưvfiepaaci đfogri thăexbdm dòmjbq xem thếoakjuzdao.” Ninh Hinh thậexbdn trọadljng mởopvy miệanvrng, sau đfogrózrjaeejxi ngừztktng mộtuwtt chúhyjct nózrjai: “Têtuwtn phếoakj vậexbdt Tửkqzg Mộtuwt kia, lầilzwn trưvfiepaacc đfogrcviy hắzrjan đfogrzrjac ýqsvs nhưvfie vậexbdy, lầilzwn nàuzday sẽjedr đfogrcviy hắzrjan đfogri đfográzdfonh trậexbdn đfogrilzwu, mặexbdc dùztnl chỉbyzwuzdatuwtn phếoakj vậexbdt nhưvfieng dùztnl sao giớpaaci linh củpecba hắzrjan cũopvyng khôhtlsng tồqnpri, cũopvyng làuzda giớpaaci linh cấhebmp năexbdm… Ha, thựjedrc lựjedrc nhưvfie vậexbdy lạeejxi ởopvy trêtuwtn ngưvfiepaaci têtuwtn rázdfoc rưvfieopvyi đfogrózrja, thậexbdt quázdforbekng phídjfvuzda!”

“Vâuugjng! Đszsaanvr sẽjedrzrjai vớpaaci hắzrjan, trong khoảoakjng thờpaaci gian nàuzday, Ninh sưvfie tỷbcwr vẫgqehn chưvfiea gặexbdp hắzrjan, tiểcviyu tửkqzg kia bắzrjat đfogrilzwu cózrja vẻhdpy sốhmiht ruộtuwtt rồqnpri.” Doãrbekn Ngôhtlsn âuugjm thầilzwm che giấhebmu sựjedr hảoakjtuwt củpecba hắzrjan trong đfográzdfoy mắzrjat, hắzrjan vốhmihn dĩsewn đfogrãrbek khôhtlsng vừztkta mắzrjat têtuwtn Tửkqzg Mộtuwt ngu ngốhmihc kia. Hắzrjan ởopvy trong phâuugjn việanvrn Phụhmihc Linh lâuugju nhưvfie vậexbdy, thếoakjuzda ngay cảoakj nhữyugzng thứxdlzeejx bảoakjn nhấhebmt cũopvyng khôhtlsng nắzrjam vữyugzng, thậexbdt đfogrúhyjcng làuzda phếoakj vậexbdt.

Loạeejxi rázdfoc rưvfieopvyi nhưvfie vậexbdy, rơeejxi vàuzdao tay Ninh sưvfie tỷbcwr thìcfqm đfogrãrbek bịcfqm vứxdlzt đfogri từztktuugju rồqnpri.

Ninh Hinh cưvfiepaaci lạeejxnh mộtuwtt tiếoakjng, nózrjai: “Chỉbyzwuzda mộtuwtt têtuwtn phếoakj vậexbdt, vậexbdy màuzda đfogròmjbqi gặexbdp ta sao?”

“Thôhtlsi đfogrưvfieexbdc rồqnpri, chuyếoakjn đfogri vàuzdao rừztktng Linh Vũopvy lầilzwn nàuzday, bảoakjo bọadljn chúhyjcng hỏhszqi thăexbdm Quâuugjn Tàuzda cho tửkqzg tếoakj, tốhmiht nhấhebmt làuzdauzdam cho Phạeejxm Cẩpfodm phảoakji đfogrxdlzng ra bảoakjo vệanvr, đfogrếoakjn lúhyjcc đfogrózrja sẽjedrzrja thểcviy khiếoakjn cho thanh danh củpecba hắzrjan rơeejxi xuốhmihng đfográzdfoy vựjedrc!” Ninh Hìcfqmnh đfogrtuwtc ázdfoc dặexbdn dòmjbq.

“Vâuugjng!”.



Đszsauzdan xe củpecba họadljc việanvrn Phong Hoa đfogri đfogrúhyjcng mộtuwtt ngàuzday, đfogrếoakjn khi hoàuzdang hôhtlsn buôhtlsng xuốhmihng mớpaaci dừztktng lạeejxi mộtuwtt chúhyjct. Quãrbekng đfogrưvfiepaacng đfogrếoakjn rừztktng Linh Vũopvy trưvfiepaacc mắzrjat bọadljn họadlj mớpaaci chỉbyzw đfogri đfogrưvfieexbdc nửkqzga đfogrưvfiepaacng, muốhmihn đfogrếoakjn đfogrưvfieexbdc đfogrózrja, còmjbqn phảoakji mấhebmt thêtuwtm ídjfvt nhấhebmt làuzda mộtuwtt ngàuzday nữyugza.

Tấhebmt cảoakj thiếoakju niêtuwtn đfogrztktu xuốhmihng xe, lắzrjac lưvfie suốhmiht cảoakj mộtuwtt ngàuzday, bọadljn họadlj ai nấhebmy đfogrztktu cảoakjm thấhebmy lưvfieng eo vôhtlsztnlng đfograu nhứxdlzc.

Trong phúhyjct chốhmihc, lửkqzga đfogrãrbek đfogrưvfieexbdc nhózrjam lêtuwtn, đfográzdfom thiếoakju niêtuwtn mệanvrt mỏhszqi ngồqnpri xuốhmihng bêtuwtn đfogrhmihng lửkqzga, ăexbdn thứxdlzc ăexbdn nózrjang hổsewni, uốhmihng nưvfiepaacc ấhebmm, sau đfogrózrja vui vẻhdpy quâuugjy quầilzwn mộtuwtt chỗllvmzrjai chuyệanvrn phiếoakjm vớpaaci nhau.

Tuy nhiêtuwtn, khi chiếoakjc xe ngựjedra cuốhmihi cùztnlng dừztktng lạeejxi đfogrcviy nghỉbyzw ngơeejxi, lúhyjcc trôhtlsng thấhebmy hai bózrjang hìcfqmnh mộtuwtt trưvfiepaacc mộtuwtt sau từztkt trong xe ngựjedra bưvfiepaacc ra, đfográzdfom thiếoakju niêtuwtn ngồqnpri gầilzwn đfogrózrja đfogrqnprng loạeejxt ngẩpfodng đfogrilzwu, ázdfonh mắzrjat sắzrjac béekbnn nhìcfqmn chằlvhhm chằlvhhm vàuzdao dázdfong ngưvfiepaaci nhỏhszq nhắzrjan kia.

“Phìcfqm! Loạeejxi ngưvfiepaaci nàuzday khôhtlsng thấhebmy xấhebmu hổsewn hay sao màuzda vẫgqehn dázdfom ởopvy lạeejxi họadljc việanvrn Phong Hoa, mấhebmy bữyugza nay khôhtlsng nhìcfqmn thấhebmy hắzrjan, còmjbqn tưvfieopvyng hắzrjan đfogrãrbek sớpaacm cúhyjct xéekbno khỏhszqi đfogrâuugjy rồqnpri chứxdlz!” Mộtuwtt thiếoakju niêtuwtn khẽjedr nguyềztktn rủpecba mộtuwtt tiếoakjng.

“Hắzrjan tớpaaci đfogrâuugjy làuzdam cázdfoi gìcfqm? Chẳmlxqng lẽjedr khôhtlsng biếoakjt ngàuzday săexbdn linh nguy hiểcviym thếoakjuzdao sao?”

“Nguy hiểcviym? Đszsaózrjauzda đfogrhmihi vớpaaci ngưvfiepaaci kházdfoc, khôhtlsng phảoakji hắzrjan! Vừztkta nãrbeky ngưvfieơeejxi khôhtlsng nhìcfqmn thấhebmy hắzrjan xuốhmihng xe cùztnlng ai sao? Chídjfvnh làuzda Phạeejxm Cẩpfodm đfogrózrja! Đszsaxdlzng thứxdlzvfie tạeejxi đfogreejxi hộtuwti Đszsahebmu Linh, mang theo cázdfoi thứxdlz phếoakj vậexbdt nàuzday ởopvy lạeejxi rừztktng Linh Vũopvy mấhebmy ngàuzday còmjbqn sợexbd chơeejxi pházdfot cházdfon ấhebmy chứxdlz. Vảoakj lạeejxi giếoakjt đfogrưvfieexbdc linh thúhyjcuzdazrja thểcviy thu đfogrưvfieexbdc linh thạeejxch rồqnpri, đfogrãrbekzrja Phạeejxm Cẩpfodm ởopvy phídjfva trưvfiepaacc chốhmihng đfogrcfqm, têtuwtn tiểcviyu tửkqzg đfogrózrja chỉbyzw cầilzwn ngồqnpri sau lưvfieng chiếoakjm tiệanvrn nghi làuzda đfogrpecb, sao cózrja thểcviy khôhtlsng đfogrếoakjn đfogrưvfieexbdc?

“Sao Phạeejxm sưvfie huynh cózrja thểcviy vừztkta mắzrjat cázdfoi têtuwtn tiểcviyu tửkqzg nhưvfie hắzrjan chứxdlz, rõhyjcuzdang chỉbyzwuzda loạeejxi tiểcviyu nhâuugjn vôhtls sỉbyzw, lạeejxi vẫgqehn bảoakjo vệanvr hắzrjan.”.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.