Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 782 : Hắn không hiểu thuốc?

    trước sau   

"Ta đpdzkếuaefn cắcunot, tớscrwi ta cắcunot." Hai ngưexpnkzzbi kia đpdzkioqlt heo nưexpnscrwng lêexpnn đpdzkazdwi ởmqiz mộscrwt bêexpnn, nghe xong Phưexpnazdwng Cửjlwku, mộscrwt ngưexpnkzzbi trong đpdzkóifsb liềkiogn tiếuaefn lêexpnn, cầkyhqm lấzrhwy đpdzkao nhỏeqme cắcunot thịbcyet từbvgy chỗyxbj châuzpan sau cắcunot hai khốlvlfi thịbcyet châuzpan sau dùjwckng lá câuzpay nâuzpang đpdzkioqlt vàyggeo trưexpnscrwc mặioqlt Phưexpnazdwng Cửjlwku cùjwckng Bávpssch Hiểbcyeu.

"Cávpssi châuzpan sau nàyggey nưexpnscrwng đpdzkếuaefn rấzrhwt đpdzkúnjlrng chỗyxbj, cávpssc ngưexpnơoaxai nếuaefm thửjlwkexpnơoaxang vịbcyeexpnn ngoàyggei xốlvlfp giòbhpcn, bêexpnn trong mềkiogm nhưexpnng tưexpnơoaxai." Trávpssng hávpssn kia ra hiệbhpcu đpdzkbcye hai ngưexpnkzzbi bọybccn hắcunon nếuaefm trưexpnscrwc mộscrwt chúnjlrt.

vpssch Hiểbcyeu nhìywoen thịbcyet nưexpnscrwng trưexpnscrwc mắcunot, khôoctvng khỏeqmei nuốlvlft mộscrwt ngụujaim nưexpnscrwc bọybcct nhìywoen vềkiog phípgtza Phưexpnazdwng Cửjlwku.


Phưexpnazdwng Cửjlwku cũng khôoctvng cóifsb nhìywoen bọybccn hắcunon, chỉohdnygge nhìywoen thịbcyet nưexpnscrwng trưexpnscrwc mắcunot, cưexpnkzzbi nóifsbi: "Đkyhqãzrhw nhưexpn thếuaef, vậifsby trưexpnscrwc hếuaeft ta nếuaefm thửjlwkexpnơoaxang vịbcye." Nóifsbi xong, dùjwckng lávpssuzpay bọybccc lấzrhwy khốlvlfi thịbcyet đpdzkùjwcki kia cầkyhqm lêexpnn, khi vừbvgya đpdzkếuaefn gầkyhqn ăzrhwn, mộscrwt đpdzkôoctvi tay đpdzkưexpna qua đpdzkếuaefn đpdzkem khốlvlfi thịbcyet kia cầkyhqm đpdzki.


Phưexpnazdwng Cửjlwku thu xuốlvlfng ávpssnh mắcunot khẽkyhq nhúnjlrc nhípgtzch, khi ngưexpnscrwc mắcunot, trong mắcunot chỉohdnbhpcn lạzxhhi nghi hoặioqlc: "Làyggem cávpssi gìywoe? Muốlvlfn ăzrhwn khôoctvng biếuaeft tựioqlywoenh cắcunot sao? "

Nam tửjlwk đpdzkem hai khốlvlfi thịbcyet đpdzkùjwcki củykwja Phưexpnazdwng Cửjlwku cùjwckng Bávpssch Hiểbcyeu lấzrhwy đpdzki chuyểbcyen qua mộscrwt bêexpnn, cầkyhqm lấzrhwy đpdzkao cắcunot thịbcyet nhỏeqme: "Lợazdwn rừbvgyng nàyggey móifsbn ngon nhấzrhwt bộscrw phậifsbn làyggeoaxai cổbhpc heo, chấzrhwt thịbcyet cựioqlc kỳihms đpdzkàyggen hồkiogi, màyggeu mỡvpss nhiềkiogu chấzrhwt lỏeqmeng, đpdzkãzrhw muốlvlfn ăzrhwn liềkiogn phảijzbi ăzrhwn mộscrwt miếuaefng nàyggey."




Khi đpdzkang nóifsbi chuyệbhpcn, hắcunon khôoctvng đpdzkbcye ýwrsf đpdzkếuaefn ávpssnh mắcunot bọybccn đpdzkzxhhi hávpssn màyggeygge cắcunot hai khốlvlfi phầkyhqn gávpssy thịbcyet đpdzkưexpna tớscrwi đpdzkioqlt ởmqiz trưexpnscrwc mặioqlt hai ngưexpnkzzbi: "Nếuaefm thửjlwk."

Phưexpnazdwng Cửjlwku nhậifsbn lấzrhwy liềkiogn cắcunon mộscrwt cávpssi, mộscrwt bêexpnn ra hiệbhpcu Bạzxhhch Hiểbcyeu: "Ătpabn đpdzki hưexpnơoaxang vịbcyeifsb chúnjlrt nhạzxhht, khôoctvng nhắcunom rưexpnazdwu cảijzbm giávpssc khôoctvng tệbhpc."

"A!" Bávpssch Hiểbcyeu lêexpnn tiếuaefng, cũng cầkyhqm lêexpnn ăzrhwn.

Theo sắcunoc trờkzzbi mờkzzb tốlvlfi, trựioqlc tiếuaefp nơoaxai nàyggey thàyggenh nơoaxai nóifsbi chuyệbhpcn củykwja Phưexpnazdwng Cửjlwku, giao phóifsb bọybccn hắcunon sávpssng sớscrwm ngàyggey mai chuẩeivvn bịbcyeywoem hưexpnscrwng hoa, liềkiogn dẫfcfsn Bávpssch Hiểbcyeu trựioqlc tiếuaefp chiếuaefm gian kia nhàygge trêexpnn câuzpay, trởmqiz thàyggenh chỗyxbj nghỉohdn ngơoaxai củykwja hai ngưexpnkzzbi.


Nhàygge trêexpnn câuzpay khôoctvng lớscrwn, Phưexpnazdwng Cửjlwku ngủykwjmqiz giưexpnkzzbng, Bávpssch Hiểbcyeu cũgrkyng chỉohdnifsb thểbcyejwcky tiệbhpcn tìywoem mộscrwt chỗyxbj nằijuwm sấzrhwp ngủykwj.

Vềkiog phầkyhqn phípgtza dưexpnscrwi, nhìywoen thấzrhwy hai ngưexpnkzzbi tiếuaefn vàyggeo nhàygge trêexpnn câuzpay, bọybccn hắcunon lui đpdzkếuaefn bêexpnn ngoàyggei mộscrwt chúnjlrt nơoaxai trậifsbn phávpssp, đpdzkkiogng nhấzrhwt ávpssnh mắcunot đpdzkkiogu rơoaxai vàyggeo trêexpnn ngưexpnkzzbi nam tửjlwk chấzrhwt vấzrhwn: "Lãzrhwo đpdzkzxhhi, vìywoe sao khôoctvng gϊếuaefŧ hai ngưexpnkzzbi kia "

kyhqúng đpdzkâuzpáy, nếuaefu đpdzkbcye cho bọybccn hắcunon ăzrhwn thịbcyet châuzpan sau kia, coi nhưexpn thiếuaefu niêexpnn ávpsso đpdzkỏ thựioqlc lựioqlc mạzxhhnh hơoaxan cũgrkyng chỉohdnifsb thểbcye biếuaefn thàyggenh thủykwj hạzxhh củykwja chúnjlrng ta. Lãzrhwo đpdzkzxhhi! Ngưexpnơoaxai vìywoe sao muốlvlfn ngăzrhwn cảijzbn, vìywoevpssi gìywoe khôoctvng cho gϊếuaefŧ hai ngưexpnkzzbi kia? "

"Lãzrhwo đpdzkzxhhi, đpdzkbvgyng nóifsbi vớscrwi chúnjlrng ta ngưexpnơoaxai thậifsbt đpdzkbcyenh làyggem thủykwj hạzxhh cho thiếuaefu niêexpnn kia?"

njlrc nóifsbi đpdzkếuaefn đpdzkâuzpay, cảijzb đpdzkávpssm đpdzkkiogu yêexpnn tĩuzpanh trởmqiz lạzxhhi, từbvgyng đpdzkôoctvi con mắcunot đpdzkkiogu nhìywoen chằijuwm chằijuwm hắcunon, trong mắcunot ẩeivvn lộscrw ýwrsf hung tàyggen, giốlvlfng nhưexpn đpdzkang nóifsbi hắcunon thựioqlc cóifsb can đpdzkijzbm nhưexpn thếuaef, vậifsby cũgrkyng đpdzkbvgyng trávpssch bọybccn hắcunon khôoctvng khávpssch khípgtz.


uzpam tưexpn củykwja nhữznngng ngưexpnkzzbi nàyggey, nam tửjlwk sao lạzxhhi khôoctvng biếuaeft, nhữznngng ngưexpnkzzbi nàyggey đpdzkkiogu làygge loạzxhhi ngưexpnkzzbi cựioqlc kỳihms hung ávpssc, mỗyxbji lầkyhqn đpdzkkiogu làygge gϊếuaefŧ quávpss nhiềkiogu ngưexpnkzzbi vôoctv tộscrwi mớscrwi bịbcye ba tôoctvng cùjwckng Tinh Vâuzpan họybccc việbhpcn bắcunot vàyggeo đpdzkâuzpay. Bọybccn hắcunon trong miệbhpcng xưexpnng hắcunon lãzrhwo đpdzkzxhhi cũgrkyng chỉohdnygge bởmqizi vìywoe đpdzkang ởmqizexpnn trong, bảijzbo hộscrw hắcunon quảijzb thậifsbt làygge bọybccn hắcunon thôoctvi.

Nhưexpn thậifsbt nguy hiểbcyem cho quyềkiogn lợazdwi bảijzbn thâuzpan, đpdzkkiogng nhấzrhwt trởmqiz mặioqlt thàyggenh thùjwckgrkyng khôoctvng phảijzbi chuyệbhpcn khôoctvng thểbcye.

ywoe vậifsby hắcunon nóifsbi: "Cávpssc ngưexpnơoaxai đpdzkkiogu cảijzbm thấzrhwy muốlvlfn gϊếuaefŧ thiếuaefu niêexpnn ávpsso đpdzkeqme kia rấzrhwt dễannjyggeng sao? Chỉohdn bằijuwng hắcunon chỉohdn đpdzkem mộscrwt ngưexpnkzzbi dávpssm đpdzki vàyggeo nơoaxai nàyggey, cávpssc ngưexpnơoaxai liềkiogn phảijzbi biếuaeft tu vi thựioqlc lựioqlc củykwja hắcunon tuyệbhpct đpdzklvlfi ởmqiz trêexpnn chúnjlrng ta. Nếuaefu bỗyxbjng nhiêexpnn đpdzkscrwng thủykwj, đpdzkếuaefn lúnjlrc đpdzkóifsb sẽkyhq chỉohdnyggem hắcunon đpdzkem toàyggen bộscrw chúnjlrng ta tiêexpnu diệbhpct, chẳkyhqng lẽkyhq chípgtznh cávpssc ngưexpnơoaxai muốlvlfn nhìywoen thấzrhwy kếuaeft cụujaic nhưexpn vậifsby? "
"Thếuaef nhưexpnng chúnjlrng ta cóifsb thểbcye hạzxhhexpnazdwc cho hắcunon a? "

"Hạzxhhexpnazdwc? Ngưexpnơoaxai liềkiogn biếuaeft hắcunon khôoctvng hiểbcyeu thuốlvlfc? Nếuaefu hắcunon hiểbcyeu?" Nam tửjlwk trầkyhqm giọybccng hỏeqmei, ávpssnh mắcunot sắcunoc béouxon quéouxot vềkiog phípgtza têexpnn nóifsbi chuyệbhpcn.

"Ta nhìywoen dávpssng vẻzxhh củykwja hắcunon khôoctvng giốlvlfng hiểbcyeu, lãzrhwo đpdzkzxhhi khôoctvng ngăzrhwn cảijzbn, khốlvlfi thịbcyet kia hắcunon đpdzkkiogu muốlvlfn ăzrhwn."



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.