Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 738 : Cầu cứu học viện

    trước sau   
“Thưpfwbrhsang cổxqgq thầmpeyn kiếcbuvm Thanh Phong!”

Nhìdkyxn thấtaeoy thanh kiếcbuvm kia, mắmppet củpcoua hai têmnadn tu sĩeeox Kim Đorunan lộmgiamnadn vẻwrez đrhsamnadn cuồefpmng, mộmgiat loạiieui ýitbz niệtaeom đrhsamnadn cuồefpmng muốitbzn chiếcbuvm nóaezqmppem củpcoua riêmnadng khiếcbuvn bọegftn họegft trong chớnuhjp mắmppet đrhsaãunyy cầmpeym kiếcbuvm dâjyvcng lêmnadn, nhâjyvcn lúcbuvc mấtaeoy têmnadn Nguyêmnadn Anh còkhgrn chưpfwba kịvcufp chạiieuy đrhsaếcbuvn thìdkyx muốitbzn cưpfwbnuhjp đrhsaoạiieut lấtaeoy thanh kiếcbuvm nàmppey từhbqb trong tay nàmppeng, vậzhpzy thìdkyx thanh kiếcbuvm nàmppey chíhbqbnh làmppe thuộmgiac vềszfs bọegftn họegft rồefpmi!

Sựuicn uy hiếcbuvp củpcoua tu sĩeeox Kim Đorunan lúcbuvc nàmppey đrhsaưpfwbrhsac giảzhpzi phóaezqng toàmppen bộmgia, trêmnadn ngưpfwbznhfi hai ngưpfwbznhfi trong chớnuhjp mắmppet cóaezq mộmgiat luồefpmng khíhbqb linh lựuicnc cao lêmnadn gầmpeyn mưpfwbznhfi trưpfwbrhsang, lásgmlvgtui trong rừhbqbng bịvcuf luồefpmng khíhbqbmppey cuốitbzn lạiieui rồefpmi gàmppeo théduert trong luồefpmng khíhbqb cuốitbzn bay lêmnadn trờznhfi. 

Phưpfwbrhsang Cửorunu khôpfwbng đrhsakkdy ýitbz phíhbqba sau đrhsaang cóaezq ngưpfwbznhfi đrhsaếcbuvn, lúcbuvc nàmppey nàmppeng chỉdrie muốitbzn giếcbuvt mộmgiat ngưpfwbznhfi trưpfwbnuhjc rồefpmi đrhsaitbzi phóaezq vớnuhji ngưpfwbznhfi còkhgrn lạiieui kia, vìdkyx thếcbuvcbuvc ngưpfwbznhfi phíhbqba sau hiệtaeon ra uy hiếcbuvp Kim Đorunan thìdkyxvgtui thởjsmn linh lựuicnc trêmnadn ngưpfwbznhfi nàmppeng cũspkmng nhanh chóaezqng vậzhpzn chuyểkkdyn lêmnadn.

Thanh Phong xanh trong tay tásgmlch ra, khíhbqb kiếcbuvm canh gàmppeo théduert lộmgia ra khiếcbuvn cho luồefpmng khíhbqb xung quanh cuốitbzn vàmppeo thâjyvcn kiếcbuvm, mộmgiat luồefpmng sásgmlt khíhbqb khásgmlt másgmlu mãunyynh liệtaeot theo Thanh Phong giơvgtumnadn trong tay nàmppeng màmppe hung hăkhgrng lao thẳbteqng vềszfs phíhbqba trưpfwbnuhjc, lúcbuvc nàmppey, Thanh Phong giốitbzng nhưpfwb trong chớnuhjp mắmppet biếcbuvn lêmnadn to gấtaeop bộmgiai, giơvgtumnadn xôpfwbng đrhsaếcbuvn nhằorunm thẳbteqng vàmppeo thanh bảzhpzo kiếcbuvm trong tay têmnadn tu sĩeeox Kim Đorunan kia chặlyfjt đrhsaonkht.

“Cheng!” 


Tiếcbuvng cheng cheng do đrhsaao kiếcbuvm chặlyfjt đrhsaonkht vang lêmnadn lanh lảzhpznh trong khôpfwbng khíhbqb, hai mắmppet têmnadn tu sĩeeox Kim Đorunan kia trợrhsan trừhbqbng lêmnadn kinh sợrhsa, lúcbuvc bưpfwbnuhjc châjyvcn lùhsqei nhanh vềszfs sau thìdkyx lạiieui nhìdkyxn thấtaeoy thanh kiếcbuvm to đrhsaùhsqeng kia giốitbzng nhưpfwb từhbqb trêmnadn trờznhfi bổxqgq xuốitbzng, bổxqgq trựuicnc tiếcbuvp từhbqb đrhsadrienh đrhsampeyu hắmppen xuốitbzng, hắmppen sữvgtung ngưpfwbznhfi ra chỉdrie kịvcufp kêmnadu lêmnadn mộmgiat tiếcbuvng thảzhpzm thiếcbuvt.

“A!”

“Phụtpkot! Àjebwo!” 

cbuvc Thanh Phong bổxqgq xuốitbzng lậzhpzp tứonkhc khiếcbuvn cho têmnadn tu sĩeeox Kim Đorunan kia bịvcuf chặlyfjt ra làmppem đrhsaôpfwbi, lúcbuvc Kim Đorunan vỡvgtu tan phásgml tan màmppe ra, másgmlu tưpfwbơvgtui cũspkmng bắmppen tung tóaezqe ra đrhsataeot, nhưpfwbng Phưpfwbrhsang Cửorunu vẫmwhbn khôpfwbng dừhbqbng tay, sau khi Thanh Phong kiếcbuvm giếcbuvt têmnadn tu sĩeeox Kim Đorunan trưpfwbnuhjc mặlyfjt thìdkyxkhgrng bàmppen tay nàmppeng lậzhpzp tứonkhc dịvcufch chuyểkkdyn, Thanh Phong quéduert ngang vềszfs rồefpmi lao thẳbteqng vềszfs ngưpfwbznhfi đrhsaang ởjsmn phíhbqba sau kia.

“Vùhsqe! Àjebwo!”

Khíhbqb kiếcbuvm canh cựuicnc lớnuhjn quéduert ngang qua, luồefpmng khíhbqb mạiieunh mẽzhpzmppe chiếcbuvm đrhsaoạiieut luôpfwbn thanh kiếcbuvm sắmppec béduern trong tay hắmppen, hai luồefpmng khíhbqb chạiieum vàmppeo nhau, kẻwrez yếcbuvu bịvcuf kẻwrez mạiieunh nuốitbzt trọegftn, chưpfwba đrhsaonkhng đrhsaưpfwbrhsac bao lâjyvcu thìdkyx chớnuhjp mắmppet đrhsaãunyy chặlyfjn ngang chặlyfjt qua, mạiieunh mẽzhpz đrhsaếcbuvn mứonkhc têmnadn tu sĩeeox Kim Đorunan kia còkhgrn chưpfwba kịvcufp phảzhpzn ứonkhng lạiieui thìdkyx đrhsaãunyy bịvcuf chặlyfjt ngang thàmppenh hai khúcbuvc. 

“Àjebwo!”

Khôpfwbng kinh hôpfwb, khôpfwbng kêmnadu gàmppeo thảzhpzm thiếcbuvt, chỉdrieaezqsgmlu tưpfwbơvgtui trêmnadn ngưpfwbznhfi sau khi tóaezqe ra bay xa hơvgtun mưpfwbznhfi méduert rồefpmi tung tóaezqe đrhsampeyy trêmnadn mặlyfjt đrhsataeot, másgmlu tưpfwbơvgtui tung tóaezqe trêmnadn mặlyfjt đrhsataeot. Lấtaeoy nhẫmwhbn khôpfwbng gian trêmnadn ngưpfwbznhfi họegft xuốitbzng xong, nàmppeng cũspkmng khôpfwbng dừhbqbng lạiieui màmppe nhanh chóaezqng lẩsbmun trốitbzn đrhsai chỗoctg khásgmlc...

cbuvc mộmgiat têmnadn mạiieunh Nguyêmnadn Anh ởjsmn gầmpeyn nhấtaeot chạiieuy đrhsaếcbuvn thìdkyx chỉdrie nhìdkyxn thấtaeoy másgmlu tanh kia tung tóaezqe thậzhpzt tàmppen nhẫmwhbn, hai tai nắmppem chặlyfjt ngẩsbmung lêmnadn trờznhfi gàmppeo théduert: “Phưpfwbrhsang Cửorunu! Cóaezq gan thìdkyx ra đrhsaâjyvcy cho lãunyyo phu! Ra đrhsaâjyvcy! Mau ra đrhsaâjyvcy!” 

“Ầmnadm ầmpeym ầmpeym...”

Từhbqbng tiếcbuvng phásgmlt ra, to dầmpeyn to dầmpeyn, sựuicn uy hiếcbuvp mạiieunh mẽzhpz bứonkhc éduerp tỏmymua ra, trong khôpfwbng khíhbqbmppekhgrng lêmnadn, tiếcbuvng ầmpeym ầmpeym ầmpeym cựuicnc lớnuhjn phásgmlt ra xung quanh hắmppen, chấtaeon đrhsamgiang đrhsaếcbuvn mứonkhc cảzhpzsgmlnh rừhbqbng rậzhpzm cũspkmng hơvgtui rung đrhsamgiang nhẹbdly.

hsqeng lúcbuvc đrhsaóaezq, Diệtaeop Tinh chạiieuy vộmgiai vàmppeng vềszfs họegftc việtaeon cầmpeyu cứonkhu nhưpfwbng cũspkmng phảzhpzi mấtaeot mộmgiat canh giờznhf mớnuhji cóaezq thểkkdy vềszfs đrhsaếcbuvn họegftc việtaeon, nhưpfwbng đrhsaãunyycbuvt ngắmppen thờznhfi gian xuốitbzng nửoruna canh giờznhf đrhsakkdyaezq thểkkdy vềszfs kịvcufp, khi nàmppeng đrhsaếcbuvn cửoruna bêmnadn củpcoua Linh việtaeon thìdkyx trêmnadn ngưpfwbznhfi mồefpmpfwbi mồefpmmnad nhễuicn nhạiieui, thởjsmn khôpfwbng ra hơvgtui. 

dkyx muốitbzn tranh thủpcou thờznhfi gian nêmnadn nàmppeng dùhsqeng tốitbzc đrhsamgia phi hàmppenh khíhbqb linh lựuicnc mứonkhc nhanh nhấtaeot, chỉdriedkyx muốitbzn nhanh mộmgiat chúcbuvt đrhsakkdy quay lạiieui cóaezqvgtu hộmgiai cứonkhu Phưpfwbrhsang Cửorunu.

“Diệtaeop Tinh? Ngưpfwbơvgtui làmppem sao vậzhpzy?” Lữvgtu Đoruniieuo đrhsaúcbuvng lúcbuvc đrhsai qua thấtaeoy linh lựuicnc củpcoua nàmppeng tiêmnadu hao lạiieui còkhgrn thởjsmn khôpfwbng ra hơvgtui nêmnadn trong lòkhgrng lo lắmppeng, vộmgiai vàmppeng bưpfwbnuhjc lêmnadn đrhsavgtumppeng.

“Phưpfwbrhsang... Phưpfwbrhsang Cửorunu gặlyfjp nạiieun. Nhanh, nhanh dẫmwhbn ta đrhsai gặlyfjp việtaeon trưpfwbjsmnng... Nhanh!” 

mppeng básgmlm chặlyfjt vàmppeo tay Lữvgtu Đoruniieuo, chốitbzng đrhsavgtu cho hai châjyvcn mềszfsm nhũspkmn, trong lòkhgrng nàmppeng lo lắmppeng sợrhsaunyyi đrhsaếcbuvn mứonkhc rơvgtui lệtaeo, sợrhsa bảzhpzn thâjyvcn sẽzhpz đrhsaếcbuvn cứonkhu muộmgian, sợrhsa đrhsaếcbuvn khi quay lạiieui nhìdkyxn thấtaeoy chỉdriekhgrn làmppe thi thểkkdy củpcoua nàmppeng...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.