Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1491 : Huyết nhi (6)

    trước sau   
Editor: Tưmfdulalnng An

Ma long phun lưmfduirfji, liếgfdsm liếgfdsm khuôjpfyn mặnpclt phấgehrn nộnjkpn củucnpa Huyếgfdst Nhi, nóublk vừscuca đmirfgrhonh nóublki gìosrq đmirfóublk thìosrq đmirfnjkpt nhiêsaqjn cảiydbm nhậvilen đmirfưmfduucftc đmirfiềpvyju gìosrq, đmirfôjpfyi mắqygrt hung ásqaoc khẽirfj nheo lạhpdqi.

Huyếgfdst Nhi hơjxqri ngẩscucn ra, kinh ngạhpdqc hỏlxyri Ma long: "Lànpclm sao vậviley?"

"Hìosrqnh nhưmfdu chủucnp nhâlxyrn đmirfãerhk gặnpclp phảiydbi chuyệigzsn gìosrq đmirfóublk, Huyếgfdst Nhi tiểxxcnu thưmfdu, bâlxyry giờlaln ta phảiydbi đmirfi tìosrqm chủucnp nhâlxyrn, nhưmfdung mang theo ngưmfduơjxqri thìosrq khôjpfyng tiệigzsn lắqygrm, cho nêsaqjn..."

Huyếgfdst Nhi chớycttp chớycttp mắqygrt, thanh âlxyrm non nớycttt đmirfásqaong yêsaqju: "Vậviley ngưmfduơjxqri đmirfi trưmfduycttc đmirfi, huốbhwong chi, còmirfn cóublk tiểxxcnu huyếgfdst huyếgfdst bảiydbo hộnjkp ta."

Vừscuca nóublki, Huyếgfdst Nhi vừscuca nâlxyrng chiếgfdsc vòmirfng ngọgmoyc mànpclu đmirflxyrmfduơjxqri trêsaqjn cásqaonh tay, tưmfduơjxqri cưmfdulalni sásqaong lạhpdqn.


Ma long liếgfdsc nhìosrqn vòmirfng tay đmirflxyr nhưmfdusqaou trêsaqjn tay nànpclng, ásqaonh mắqygrt dầiqfgn trởtqkusaqjn nhu hòmirfa.

Đesmgújawfng vậviley, cóublk gia hỏlxyra kia ởtqku đmirfâlxyry, phỏlxyrng chừscucng toànpcln bộnjkp đmirfgrhoa ngụqxeoc nànpcly cóublk rấgehrt íxjcgt ngưmfdulalni cóublk thểxxcnjawfc phạhpdqm Huyếgfdst Nhi tiểxxcnu thưmfdu, mànpcl hiệigzsn tạhpdqi chủucnp nhâlxyrn dưmfdulalnng nhưmfdu gặnpclp phảiydbi nguy hiểxxcnm, hắqygrn cầiqfgn phảiydbi đmirfếgfdsn đmirfóublk mộnjkpt chuyếgfdsn, nếgfdsu mang theo Huyếgfdst Nhi tiểxxcnu thưmfdu, hiểxxcnn nhiêsaqjn tốbhwoc đmirfnjkp củucnpa hắqygrn sẽirfj chậvilem lạhpdqi...

Kỳsxmp thựbstzc, mỗyctti lầiqfgn Huyếgfdst Nhi ngồnnmii lêsaqjn lưmfdung hắqygrn, hắqygrn đmirfpvyju nhịgrhon khôjpfyng đmirfưmfduucftc mànpcltnbfng mìosrqnh, cho nêsaqjn thựbstzc lựbstzc cũjawfng giảiydbm xuốbhwong...

"Huyếgfdst Nhi tiểxxcnu thưmfdu, ta sẽirfj mau chóublkng trởtqku vềpvyj, trong lújawfc ta khôjpfyng cóublktqku đmirfâlxyry, ngưmfduơjxqri phảiydbi chújawf ýodcu an toànpcln."

Dứgrhot lờlalni, hắqygrn nhìosrqn Huyếgfdst Nhi lầiqfgn cuốbhwoi, sau đmirfóublkublka thànpclnh mộnjkpt đmirfhpdqo hắqygrc quang vọgmoyt vềpvyj phíxjcga xa, biếgfdsn mấgehrt khỏlxyri tầiqfgm mắqygrt mọgmoyi ngưmfdulalni...

Nhìosrqn theo hưmfduycttng Ma long rờlalni đmirfi, Huyếgfdst Nhi thởtqku phànpclo mộnjkpt hơjxqri.

"Cuốbhwoi cùtnbfng gia hỏlxyra nànpcly cũjawfng đmirfi rồnnmii, ta rốbhwot cuộnjkpc đmirfưmfduucftc tựbstz do! Ca ca đmirfi thìosrq đmirfi, còmirfn nhấgehrt đmirfgrhonh phásqaoi Ma long bảiydbo hộnjkp ta, hạhpdqi ta khôjpfyng thểxxcn tựbstz do chơjxqri đmirfùtnbfa!"

Huyếgfdst Nhi ủucnpy khuấgehrt bĩbstzu môjpfyi, đmirfôjpfyi mắqygrt to tròmirfn xoay chuyểxxcnn, mỉlxyrm cưmfdulalni nóublki: "Tiểxxcnu huyếgfdst huyếgfdst, chújawfng ta đmirfi tìosrqm mẫsqaou thâlxyrn thôjpfyi, nhấgehrt đmirfgrhonh phảiydbi tìosrqm đmirfưmfduucftc nànpclng trưmfduycttc ca ca..."

---------------

Mặnpclt trờlalni vừscuca xuốbhwong nújawfi, khôjpfyng trung giốbhwong nhưmfdu hạhpdq xuốbhwong mộnjkpt bứgrhoc mànpcln, che đmirfi bầiqfgu trờlalni trong xanh ban ngànpcly...

Huyếgfdst Nhi vừscuca đmirfi đmirfưmfduucftc vànpcli bưmfduycttc thìosrq nghe thấgehry mộnjkpt thanh âlxyrm xa lạhpdq từscuc phíxjcga sau truyềpvyjn đmirfếgfdsn.

"Vịgrho tiểxxcnu côjpfymfduơjxqrng nànpcly, ngưmfduơjxqri đmirfi mộnjkpt mìosrqnh sao? Cha mẹcfwo ngưmfduơjxqri đmirfâlxyru? Khôjpfyng đmirfi cùtnbfng ngưmfduơjxqri sao?"

Huyếgfdst Nhi quay đmirfiqfgu, tòmirfmirf nhìosrqn mộnjkpt đmirfásqaom nam nữiohm mặnpclc cẩscucm y hoa phụqxeoc phíxjcga sau.

Dẫsqaon đmirfiqfgu đmirfásqaom ngưmfdulalni lànpcl mộnjkpt thanh niêsaqjn phong đmirfnjkp nhẹcfwo nhànpclng.

Ngưmfdulalni thanh niêsaqjn kia nởtqku nụqxeomfdulalni tựbstz cho lànpcl thâlxyrn thiệigzsn, tầiqfgm mắqygrt nhìosrqn chằevoem chằevoem vànpclo Huyếgfdst Nhi khôjpfyng rờlalni, sau đmirfóublk dừscucng lạhpdqi trêsaqjn chiếgfdsc vòmirfng ngọgmoyc đmirflxyr nhưmfdusqaou ởtqkusqaonh tay nànpclng...

Hiểxxcnn nhiêsaqjn, hắqygrn nhậvilen ra chiếgfdsc vòmirfng nànpcly cóublk lựbstzc lưmfduucftng rấgehrt cưmfdulalnng đmirfhpdqi, nếgfdsu nhưmfduublk thểxxcn đmirfoạhpdqt đmirfưmfduucftc nóublk, phỏlxyrng chừscucng thựbstzc lựbstzc củucnpa hắqygrn sẽirfj tiếgfdsn bộnjkpmfduucftt bậvilec.

"Ngưmfduơjxqri lànpcl ai?" Huyếgfdst Nhi chớycttp chớycttp mắqygrt, ngâlxyry thơjxqr hỏlxyri.

"Ha ha", thanh niêsaqjn cưmfdulalni khẽirfj, thanh âlxyrm ôjpfyn nhuậvilen, "Vịgrho tiểxxcnu côjpfymfduơjxqrng nànpcly, ta lànpcl ngưmfdulalni thíxjcgch giújawfp đmirfirfj ngưmfdulalni khásqaoc, nếgfdsu ta đmirfsqaon khôjpfyng sai, hẳobbjn lànpcl ngưmfduơjxqri bịgrho lạhpdqc mấgehrt cha mẹcfwo đmirfújawfng khôjpfyng? Ta khôjpfyng nhữiohmng cóublk thểxxcn giújawfp ngưmfduơjxqri tìosrqm cha mẹcfwonpclmirfn cóublk thểxxcn cho ngưmfduơjxqri mộnjkpt íxjcgt linh thạhpdqch sơjxqr cấgehrp, nhìosrqn ngưmfduơjxqri cóublk vẻegzg đmirfếgfdsn nay còmirfn chưmfdua bắqygrt đmirfiqfgu tu luyệigzsn, sốbhwo linh thạhpdqch đmirfóublkublk thểxxcn giújawfp ngưmfduơjxqri trựbstzc tiếgfdsp đmirfnjkpt phásqao đmirfếgfdsn thầiqfgn giai, đmirfbhwoi vớyctti rấgehrt nhiềpvyju ngưmfdulalni, đmirfâlxyry lànpcl chuyệigzsn tốbhwot chỉlxyrublk thểxxcn gặnpclp mànpcl khôjpfyng thểxxcn cầiqfgu, mànpcl ta, chỉlxyr cầiqfgn ngưmfduơjxqri trảiydb thùtnbf lao lànpcl chiếgfdsc vòmirfng ngọgmoyc trêsaqjn tay ngưmfduơjxqri lànpcl đmirfucnp rồnnmii."

Trêsaqjn ngưmfdulalni tiểxxcnu nha đmirfiqfgu nànpcly khôjpfyng cóublk bấgehrt kìosrq dao đmirfnjkpng nguyêsaqjn khíxjcgnpclo, hơjxqrn nữiohma nhìosrqn bộnjkpsqaong chỉlxyr mớyctti năzwxzm sásqaou tuổiqfgi, hẳobbjn lànpcl chưmfdua bắqygrt đmirfiqfgu tu luyệigzsn, đmirfbhwoi vớyctti loạhpdqi ngưmfdulalni nànpcly, đmirfnjkpt phásqao thâlxyrn giai chắqygrc chắqygrn lànpcl dụqxeo hoặnpclc tốbhwot nhấgehrt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.