Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 67 : TÌnh yêu trốn nơi nào

    trước sau   
Edit: Sen

Beta: Min

Liêavydn Kiềsqfnu càsuzdng nghĩwkpxsuzdng thấwjzdy toàsuzdn thâdeldn mìscgknh rébxvat run, trờzcyai ạqxoc, chẳjvohng lẽdzko tốqwdji hôcajhm qua chíavydnh mìscgknh lạqxoci khi dễscgk Cung Quýuewbnwfoơbblang

jpjri tớovbdi hơbblan nửbikha ngàsuzdy, côcajh mớovbdi dầkgxhn cógekw phảavydn ứezisng, khôcajhng nógekwi khôcajhng rằkgxhng chỉzivi nhìscgkn Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc, chỉzivi thấwjzdy anh nhàsuzdn nhãjpjr ngồcajti ăzyygn bữqwqna ságekwng nhưnwfosuzd chưnwfoa từbikhng xảavydy ra chuyệdyvqn gìscgk vậskfxy.

mefoch, cágekwi kia ——" Hồcajti lâdeldu côcajh mớovbdi lắvxtkp bắvxtkp mởeyvl miệdyvqng.

Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc dừbikhng lạqxoci đrsdmjpjrng tágekwc ăzyygn cơbblam, vẻpqrg mặoubzt khôcajhng đrsdmưnwfotgmyc tựwrnc nhiêavydn nhìscgkn côcajh, cựwrncc kìscgk nhẫohyyn nạqxoci chờzcya đrsdmtgmyi côcajhavydn tiếuxqsng.


Liêavydn Kiềsqfnu kébxvao kébxvao môcajhi, lậskfxp tứezisc ngẩsuzdng đrsdmkgxhu lêavydn cẩsuzdn thậskfxn nógekwi ra nghi vấwjzdn trong lòeyvlng mìscgknh:

"Cágekwi kia, tốqwdji hôcajhm qua tôcajhi —— chuyệdyvqn tốqwdji hôcajhm qua làsuzd nhưnwfo thếuxqssuzdo, tôcajhi khi dễscgk anh sao?"

cajh suy nghĩwkpx cảavyd nửbikha ngàsuzdy cũnuenng khôcajhng nghĩwkpx ra đrsdmưnwfotgmyc chíavydnh mìscgknh đrsdmếuxqsn tộjpjrt cùrddjng làsuzd đrsdmãjpjr khi dễscgk ngưnwfozcyai đrsdmàsuzdn ôcajhng nàsuzdy nhưnwfo thếuxqssuzdo? Hơbblan nữqwqna, chuyệdyvqn nàsuzdy khôcajhng phảavydi ngưnwfozcyai chịjvohu thiệdyvqt làsuzd con gágekwi sao? Trong ấwjzdn tưnwfotgmyng củcajha côcajh, tốqwdji qua chíavydnh anh làsuzd ngưnwfozcyai thôcajh bạqxoco vớovbdi mìscgknh trưnwfoovbdc.

Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc vưnwfoơbblan tay nâdeldng cằkgxhm củcajha Liêavydn Kiềsqfnu, côcajh theo bảavydn năzyygng màsuzd ngửbikha mặoubzt lêavydn nhìscgkn anh, trong lòeyvlng chấwjzdn đrsdmjpjrng, cặoubzp mắvxtkt đrsdmen kia phảavydng phấwjzdt cógekwzyygng lựwrncc uy hiếuxqsp mạqxocnh mẽdzko, vâdeldy chặoubzt côcajh, khiếuxqsn côcajh ngãjpjrdeldu vàsuzdo cặoubzp mắvxtkt sâdeldu thăzyygm thẳjvohm kia, nhấwjzdt thờzcyai, côcajh khôcajhng còeyvln tâdeldm tríavydsuzdo đrsdmuili hỏwljzi anh…

"Nha đrsdmkgxhu ngốqwdjc, chuyệdyvqn nam nữqwqnsuzdm sao cógekw thểuilirddjng miệdyvqng đrsdmuiligekwi cho em hiểuiliu đrsdmưnwfotgmyc…”

gekwi tớovbdi đrsdmâdeldy, môcajhi mỏwljzng củcajha anh nhảavyd ra mộjpjrt câdeldu, rồcajti đrsdmjpjrt nhiêavydn tiếuxqsn tớovbdi gầkgxhn, khuôcajhn mặoubzt tuấwjzdn túqwdj bỗnwfong nhiêavydn phógekwng đrsdmqxoci trưnwfoovbdc mặoubzt côcajh.

“ Nếuxqsu khôcajhng chúqwdjng ta tágekwi diễscgkn lạqxoci mộjpjrt màsuzdn hôcajhm qua đrsdmi!”

rddji Long Đwkpxavydn Hưnwfoơbblang trêavydn ngưnwfozcyai củcajha anh khôcajhng ngừbikhng xộjpjrc vàsuzdo mũnueni, mang theo mộjpjrt loạqxoci hưnwfoơbblang vịjvoh đrsdmkgxhy mêavyd hoặoubzc.

Ámefoch ——

Mặoubzt Liêavydn Kiềsqfnu lậskfxp tứezisc đrsdmwljz bừbikhng, côcajh liềsqfnu mạqxocng lắvxtkc đrsdmkgxhu, bàsuzdn tay nhỏwljzbxvaeyvln đrsdmung đrsdmưnwfoa:

"Khôcajhng, khôcajhng, khôcajhng, tíavydnh tíavydnh!"

cajh mớovbdi khôcajhng cầkgxhn nhưnwfo vậskfxy, tốqwdji hôcajhm qua mọncwui chuyệdyvqn trưnwfoovbdc khi côcajh đrsdmãjpjr mấwjzdt đrsdmi ýuewb thứezisc côcajh đrsdmsqfnu nhớovbdpuax, ngẫohyym lạqxoci cũnuenng đrsdmãjpjr run hếuxqst cảavyd ngưnwfozcyai rồcajti,

Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc nhìscgkn vẻpqrg mặoubzt củcajha côcajh giốqwdjng nhưnwfo hoa lêavyd mang theo mộjpjrt tia ửbikhng hồcajtng, cựwrncc kìscgkavyd ngưnwfozcyai, vôcajhrddjng đrsdmágekwng yêavydu, anh khôcajhng nhịjvohn đrsdmưnwfotgmyc cưnwfozcyai ha ha, khiếuxqsn cho sựwrnc lo lắvxtkng hôcajhm qua củcajha anh hoàsuzdn toàsuzdn biếuxqsn mấwjzdt, lúqwdjc nàsuzdy anh cảavydm thấwjzdy vôcajhrddjng khoágekwi trágekw.


"A, đrsdmúqwdjng rồcajti——" Liêavydn Kiềsqfnu đrsdmjpjrt nhiêavydn kêavydu lêavydn mộjpjrt tiếuxqsng.

"Sao vậskfxy?”

"Chúqwdjng ta mau ăzyygn nhanh đrsdmi, khôcajhng phảavydi hôcajhm nay cágekwi tay Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc kia sẽdzko tớovbdi Hongkhong sao, tôcajhi muốqwdjn chuẩsuzdn bịjvoh thậskfxt tốqwdjt mộjpjrt phen!” Liêavydn Kiềsqfnu dùrddjng tốqwdjc đrsdmjpjr nhanh hơbblan ăzyygn cơbblam.

"Nha đrsdmkgxhu, kỳtrud thậskfxt —— "

Vẻpqrg mặoubzt Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc thoágekwng mấwjzdt tựwrnc nhiêavydn, anh thậskfxt sựwrnc rấwjzdt muốqwdjn tìscgkm thờzcyai đrsdmiểuilim nógekwi rõpuax cho côcajh, mìscgknh chíavydnh làsuzd Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc, nhưnwfong…

Anh lạqxoci khôcajhng cógekwgekwch nàsuzdo mởeyvl miệdyvqng nógekwi rõpuax, hơbblan nữqwqna vớovbdi cágekwavydnh củcajha Liêavydn Kiềsqfnu, nếuxqsu nhưnwfocajh phágekwt hiệdyvqn ra mìscgknh vẫohyyn luôcajhn lừbikha gạqxoct mìscgknh, nógekwi khôcajhng chừbikhng, lộjpjrt da rúqwdjt gâdeldn cốqwdjt củcajha anh cũnuenng cógekw thểuili

Chỉzivi nghĩwkpx thôcajhi cũnuenng đrsdmãjpjr thấwjzdy thậskfxt đrsdmágekwng sợtgmy!

"Ai nha, đrsdmúqwdjng rồcajti, Cung Quýuewbnwfoơbblang, Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc trôcajhng nhưnwfo thếuxqssuzdo?” Liêavydn Kiềsqfnu lậskfxp tứezisc nghĩwkpx tớovbdi vấwjzdn đrsdmsqfn mấwjzdu chốqwdjt

cajh vẫohyyn khôcajhng biếuxqst bộjpjrgekwng củcajha hắvxtkn, vạqxocn nhấwjzdt lạqxoci chỉzivinh sai ngưnwfozcyai thìscgksuzdm sao?

Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc ngẫohyym lạqxoci, cuốqwdji cùrddjng quyếuxqst đrsdmjvohnh kiêavydn trìscgk, bíavyd quágekwgekwa liềsqfnu, anh đrsdmezisng dậskfxy, đrsdmi khỏwljzi nhàsuzd ăzyygn, khôcajhng bao lâdeldu sau, anh lạqxoci trởeyvl lạqxoci, trong tay còeyvln cầkgxhm rấwjzdt nhiềsqfnu ảavydnh chụgjcjp.

“ Đwkpxâdeldy làsuzd ngưnwfozcyai hôcajhm nay sẽdzko tớovbdi Hongkong!”

Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc đrsdmem ảavydnh chụgjcjp đrsdmoubzt trưnwfoovbdc mắvxtkt Liêavydn Kiềsqfnu, nhẹzcya giọncwung nógekwi

Liêavydn Kiềsqfnu vộjpjri vàsuzdng cầkgxhm lấwjzdy ảavydnh chụgjcjp, liếuxqsc qua mộjpjrt cágekwi liềsqfnn than thởeyvl


"Trờzcyai ạqxoc, thìscgk ra Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc lạqxoci phong đrsdmjpjr đrsdmzcyap trai nhưnwfo vậskfxy, quảavyd thựwrncc còeyvln đrsdmzcyap hơbblan cảavyd minh tinh ýuewb chứezis!”

Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc nghe xong mấwjzdy lờzcyai nàsuzdy, khôcajhng biếuxqst nhưnwfo thếuxqssuzdo, trong lòeyvlng cựwrncc kỳtrud khôcajhng thoảavydi mágekwi, theo bảavydn năzyygng màsuzd phảavydn khágekwng:

" Phong đrsdmjpjr đrsdmzcyap trai nhưnwfo vậskfxy sao?”

Anh sao lạqxoci khôcajhng biếuxqst têavydn kia đrsdmzcyap trai phong đrsdmjpjr nhưnwfo thếuxqssuzdo?

Liêavydn Kiềsqfnu liềsqfnu mạqxocng gậskfxt đrsdmkgxhu, ágekwnh mắvxtkt lógekwe ságekwng si mêavyd:

"Anh ta quảavyd thựwrncc rấwjzdt đrsdmzcyap trai nha, ai, anh nógekwi xem anh ta thếuxqssuzdo lạqxoci khôcajhng đrsdmi làsuzdm minh tinh, nếuxqsu nógekwi anh ta làsuzd minh tinh, hẳjvohn cágekwc côcajhgekwi đrsdmsqfnu đrsdmavydn cuồcajtng vìscgk anh ta!”

Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc càsuzdng nghe càsuzdng thấwjzdy khôcajhng thoảavydi mágekwi, giậskfxt lấwjzdy ảavydnh chụgjcjp trong tay Liêavydn Kiềsqfnu…

"Em thíavydch hắvxtkn?"

Ýdyvq thứezisc đrsdmưnwfotgmyc khảavydzyygng nàsuzdy cógekw thểuili xảavydy ra, anh cảavydm thấwjzdy trong lòeyvlng nhưnwfo bọncwugekwp nghẹzcyat lạqxoci.

Liêavydn Kiềsqfnu khôcajhng hềsqfn thấwjzdy sắvxtkc mặoubzt khógekw coi củcajha Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc, côcajheyvln hàsuzdo hứezisng nógekwi rằkgxhng:

“ Đwkpxzcyap trai phong đrsdmjpjr nhưnwfo vậskfxy cógekw ai màsuzd khôcajhng thíavydch, làsuzd mộjpjrt phụgjcj nữqwqn ai cũnuenng đrsdmsqfnu sẽdzko thíavydch, lúqwdjc trưnwfoovbdc tôcajhi màsuzd biếuxqst vịjvohcajhn thêavyd củcajha tôcajhi đrsdmzcyap trai phong đrsdmjpjr nhưnwfo vậskfxy, nhấwjzdt đrsdmjvohnh tôcajhi sẽdzko liềsqfnu chếuxqst màsuzdscgkm tớovbdi cửbikha!”

Mộjpjrt cảavydm giágekwc chua xógekwt dâdeldng tràsuzdo trong lòeyvlng Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc, anh xúqwdjc đrsdmjpjrng nógekwi:

“ Anh vớovbdi hắvxtkn, em thíavydch ai hơbblan?”

Vấwjzdn đrsdmsqfnsuzdy làsuzdm Liêavydn Kiềsqfnu trởeyvlavydn cứezisng nhắvxtkc, côcajh ngơbbla ngágekwc nhìscgkn Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc, nhấwjzdt thờzcyai khôcajhng hiểuiliu ýuewb tứezis củcajha anh.

Mộjpjrt lágekwt sau, côcajh mớovbdi kịjvohp phảavydn ứezisng, cưnwfozcyai khờzcya dạqxoci trảavyd lờzcyai:

“Đwkpxưnwfoơbblang nhiêavydn làsuzdcajhi thíavydch anh, bởeyvli vìscgk anh sẽdzko thưnwfoơbblang yêavydu tôcajhi, còeyvln cógekw…”

cajhgekwi xong liềsqfnn đrsdmem ảavydnh chụgjcjp giơbblaavydn trêavydn mặoubzt Hoang Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc, nghiêavydm túqwdjc màsuzdgekwi rằkgxhng:

“Thựwrncc ra, hai ngưnwfozcyai cágekwc anh đrsdmsqfnu rấwjzdt đrsdmzcyap trai phong đrsdmjpjr, chẳjvohng qua lạqxoci làsuzd 2 ngưnwfozcyai khôcajhng hềsqfn giốqwdjng nhau, anh xem, anh ta làsuzd đrsdmcajt xấwjzdu xa, nhìscgkn hìscgknh anh ta cógekw mộjpjrt loạqxoci mêavyd hoặoubzc lòeyvlng củcajha con gágekwi, lôcajhng màsuzdy đrsdmàsuzdo hoa tàsuzd mịjvoh, nhưnwfong màsuzd anh thìscgk khágekwc, thậskfxt tao nhãjpjr, cao quýuewb lạqxoci giốqwdjng nhưnwfosuzdnwfoơbblang tửbikh vậskfxy , hấwjzdp dẫohyyn vôcajh sốqwdj ngưnwfozcyai…kìscgk thậskfxt, cágekwi loạqxoci đrsdmzcyap trai màsuzd cao cao tạqxoci thưnwfotgmyng nàsuzdy khiếuxqsn ngưnwfozcyai khágekwc khôcajhng dễscgksuzdng tiếuxqsp cậskfxn đrsdmưnwfotgmyc…”

Liêavydn Kiềsqfnu cẩsuzdn thậskfxn phâdeldn tíavydch diệdyvqn mạqxoco củcajha hai ngưnwfozcyai.

Trong lòeyvlng Hoàsuzdng Phủcajh Ngạqxocn Tưnwfoovbdc lúqwdjc nàsuzdy mớovbdi câdeldn bằkgxhng lạqxoci mộjpjrt chúqwdjt, nếuxqsu nhưnwfo Liêavydn Kiềsqfnu thựwrncc sựwrnc thíavydch Cung Quýuewbnwfoơbblang, thìscgk khôcajhng chỉzivigekw anh chờzcya chếuxqst, màsuzd ngay cảavyd Sầkgxhm Tửbikh Tranh cũnuenng sẽdzko khôcajhng tha cho mìscgknh, nhưnwfo vậskfxy chẳjvohng phảavydi làsuzd “ khôcajhng trộjpjrm đrsdmưnwfotgmyc gàsuzdsuzdeyvln mấwjzdt thêavydm nắvxtkm gạqxoco sao”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.