Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 373 : Tâm sự của Liên Kiều (2)

    trước sau   
‘Nàpbuzy anh làpbuzm gìdodk vậdodky, buôdtwvng tôdtwvi ra. Sao anh lạpbuzi thôdtwv lỗemhe đecrhếhcbrn thếhcbr chứqvfh?’

Dodo liềnejru mìdodknh giãxvucy dụvohla nhưjvckng đecrhôdtwvi tay Lãxvucnh Thiêogqbn Dụvohlc rắnejrn nhưjvck théogqbp nguộetkyi, báxvucm vàpbuzo cổxrfh tay côdtwv nhưjvck hai gọlxyang kìdodkm, khôdtwvng chốvfhbng đecrhmmdd đecrhưjvckbbttc, Dodo liềnejrn bịbekwxvucnh Thiêogqbn Dụvohlc kéogqbo đecrhi.

Tiếhcbrng kêogqbu củbutta côdtwv ta dầxrfhn khuấmnfxt sau cáxvucnh cửfzboa phògwyyng y tếhcbr.

Trong phògwyyng, cảnpcnnh tưjvckbbttng lạpbuzi hoàpbuzn toàpbuzn kháxvucc.

‘Đuvisau khôdtwvng?’ Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc vừsxtpa giúogqbp Liêogqbn Kiềnejru thoa thuốvfhbc vừsxtpa hỏvjrmi.

Liêogqbn Kiềnejru lắnejrc đecrhxrfhu: ‘Hìdodknh nhưjvck khôdtwvng cògwyyn đecrhau nữlwxca!’


Đuvisânzmju chỉbwbxpbuz khôdtwvng đecrhau, đecrhxrfhy cõtgsui lògwyyng đecrhnejru ngọlxyat nhưjvck mậdodkt!!!!

‘Thậdodkt làpbuz mộetkyt nha đecrhxrfhu yếhcbru ớpgzdt!’ Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc nólphqi giọlxyang cólphq vẻhhyr nhưjvck tráxvucch mólphqc nhưjvckng khôdtwvng dấmnfxu đecrhưjvckbbttc mộetkyt tia sủbuttng nịbekwch.

‘Em nàpbuzo cólphq yếhcbru ớpgzdt nhưjvck vậdodky chứqvfh! Chỉbwbx tạpbuzi ôdtwvng báxvucc sĩjcpy đecrhólphq tay nghềnejr khôdtwvng ra gìdodk, làpbuzm cho ngưjvckamkci ta đecrhau muốvfhbn chếhcbrt. Anh thìdodk kháxvucc!’ Liêogqbn Kiềnejru nũcezwng nịbekwu nólphqi.

Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc nhưjvckpgzdng màpbuzy: ‘Kháxvucc thếhcbrpbuzo?’

‘Bởzbfpi vìdodk anh làpbuz …’ Thấmnfxy mìdodknh suýagprt nữlwxca làpbuz lỡmmdd lờamkci làpbuzm lộetkyikbc mậdodkt, Liêogqbn Kiềnejru vộetkyi đecrhxrfhi mộetkyt cáxvucch nólphqi kháxvucc: ‘… ngưjvckamkci rấmnfxt dịbekwu dàpbuzng!’

Nghe vậdodky Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc chỉbwbx mỉbwbxm cưjvckamkci, khôdtwvng nólphqi gìdodk.

Nhữlwxcng ngưjvckamkci cògwyyn lạpbuzi trong phògwyyng y tếhcbr nhìdodkn thấmnfxy cảnpcnnh nàpbuzy, khôdtwvng ai bảnpcno ai nháxvucy mắnejrt ra hiệsjxqu cho nhau rồbekwi cùlupbng lặaipang lẽxztu rờamkci đecrhi. Cảnpcnnivcn phògwyyng chỉbwbxgwyyn lạpbuzi Liêogqbn Kiềnejru vàpbuz Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc.

Áljcbnh mắnejrt Liêogqbn Kiềnejru rơemhei trêogqbn sưjvckamkcn mặaipat tuấmnfxn túogqb củbutta Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc, côdtwv nhìdodkn chănivcm chănivcm vàpbuzo nhữlwxcng đecrhưjvckamkcng néogqbt rấmnfxt riêogqbng trêogqbn gưjvckơemheng mặaipat anh tuấmnfxn củbutta hắnejrn, cảnpcntgsui lògwyyng chỉbwbx toàpbuzn làpbuz quyếhcbrn luyếhcbrn cùlupbng yêogqbu mếhcbrn.

Khôdtwvng biếhcbrt cólphq phảnpcni do tânzmjm linh cólphq cảnpcnm ứqvfhng hay khôdtwvng, Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc chợbbttt ngẩwxglng đecrhxrfhu, đecrhôdtwvi mắnejrt đecrhen thânzmjm thúogqby nhìdodkn sânzmju vàpbuzo đecrhôdtwvi mắnejrt trong veo màpbuzu tíikbcm củbutta côdtwv. Liêogqbn Kiềnejru cũcezwng khôdtwvng trốvfhbn tráxvucnh, mắnejrt côdtwv nhìdodkn thẳnejrng vàpbuzo mắnejrt hắnejrn.

‘Đuvisang nhìdodkn gìdodk vậdodky?’

Vẻhhyr ngơemhe ngáxvucc củbutta côdtwv khiếhcbrn cho Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc thấmnfxy rấmnfxt buồbekwn cưjvckamkci, khólphqe môdtwvi đecrhplrnp nhưjvck đecrhao khắnejrc khẽxztu nhếhcbrch lêogqbn, trong mắnejrt nồbekwng đecrhdodkm ýagprjvckamkci.

‘Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc, em muốvfhbn đecrhi dạpbuzo vưjvckamkcn hoa mộetkyt vògwyyng. Anh đecrhi vớpgzdi em đecrhưjvckbbttc khôdtwvng?’

‘Vưjvckamkcn hoa?’ Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc nhưjvckpgzdng màpbuzy, ‘Em nhưjvck thếhcbrpbuzy cògwyyn muốvfhbn đecrhi dạpbuzo vưjvckamkcn hoa?’


Liêogqbn Kiềnejru yểhpngu đecrhiệsjxqu cưjvckamkci, ‘Em chỉbwbx bịbekw thưjvckơemheng cổxrfh tay thôdtwvi, cũcezwng khôdtwvng phảnpcni bịbekw thưjvckơemheng ởzbfp chânzmjn sao lạpbuzi khôdtwvng đecrhi đecrhưjvckbbttc chứqvfh? Đuvisi nha, ngưjvckamkci ta muốvfhbn đecrhi vưjvckamkcn hoa híikbct thởzbfp khôdtwvng khíikbc trong làpbuznh mộetkyt chúogqbt màpbuz!’

Thấmnfxy vẻhhyrcezwng nịbekwu vàpbuzpbuzi nỉbwbx củbutta côdtwv, tim Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc nhưjvcklphqa thàpbuznh nưjvckpgzdc, bàpbuzn tay hắnejrn nhẹplrn vỗemhe đecrhxrfhu côdtwv, cưjvckamkci nólphqi: ‘Nghe em, chúogqbng ta đecrhi thôdtwvi!’

Trong vưjvckamkcn hoa khôdtwvng khíikbc cựbtnrc kỳxvucxvuct mẻhhyr, hoa thơemhem bưjvckpgzdm lưjvckbbttn, giólphq nhẹplrn trờamkci trong, khiếhcbrn lògwyyng ngưjvckamkci cựbtnrc kỳxvuc thoảnpcni máxvuci.

Liêogqbn Kiềnejru đecrhang đecrhqvfhng nơemhei mộetkyt gólphqc vưjvckamkcn hoa, xung quanh côdtwvpbuz nhữlwxcng cânzmjy Liêogqbn Kiềnejru tưjvckơemhei tốvfhbt.

‘Đuvisânzmjy làpbuz Liêogqbn Kiềnejru!’

dtwv khuỵecrhu gốvfhbi xuốvfhbng, môdtwvi nhẹplrn đecrhiểhpngm mộetkyt nụvohljvckamkci nhàpbuzn nhạpbuzt, côdtwv vẫhofnn cògwyyn nhớpgzddodknh cảnpcnnh lúogqbc mìdodknh trồbekwng nhữlwxcng cânzmjy Liêogqbn Kiềnejru nàpbuzy.

‘Đuvisânzmjy làpbuz vợbbttdtwvi trồbekwng!’

Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc cưjvckamkci, nhẹplrn giọlxyang nólphqi: ‘Khôdtwvng ngờamkc nha đecrhxrfhu em cũcezwng thíikbcch loạpbuzi cânzmjy nàpbuzy!’

Cảnpcn ngưjvckamkci Liêogqbn Kiềnejru chợbbttt run lêogqbn, “vợbbtt củbutta hắnejrn trồbekwng”!!!

Đuvisúogqbng vậdodky, làpbuzdtwv trồbekwng! Nhưjvckng trong lògwyyng hắnejrn bânzmjy giờamkc, “vợbbtt” hắnejrn lạpbuzi làpbuz chịbekwdtwv.

Ngưjvckamkci màpbuz từsxtp đecrhxrfhu đecrhếhcbrn giờamkcn luôdtwvn khôdtwvng chịbekwu thừsxtpa nhậdodkn đecrhqvfha em gáxvuci nàpbuzy.

‘Hoa rânzmjm bụvohlt!’ Liêogqbn Kiềnejru chợbbttt thấmnfxp giọlxyang thìdodk thàpbuzo.

‘Gìdodk chứqvfh?’ Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc khôdtwvng nghe rõtgsudtwvlphqi gìdodk, hắnejrn hỏvjrmi lạpbuzi lầxrfhn nữlwxca.


Liêogqbn Kiềnejru ngẩwxglng đecrhxrfhu nhìdodkn hắnejrn, côdtwv chậdodkm rãxvuci đecrhqvfhng dậdodky …

‘Thựbtnrc ra, nơemhei đecrhânzmjy thíikbcch hợbbttp trồbekwng hoa rânzmjm bụvohlt hơemhen. Nólphq thểhpng hiệsjxqn sựbtnrjvckzbfpng niệsjxqm đecrhvfhbi vớpgzdi nưjvckpgzdc Mãxvuc Lai.’

Trồbekwng cânzmjy Liêogqbn Kiềnejru làpbuzdodkdtwv nhấmnfxt thờamkci khíikbc huyếhcbrt dânzmjng tràpbuzo, nhưjvckng đecrhhpng lạpbuzi ấmnfxn tưjvckbbttng sânzmju đecrhdodkm nhấmnfxt trong côdtwv chíikbcnh làpbuzogqbc ởzbfpjvckamkcn hoa rânzmjm bụvohlt nhàpbuzdtwvzbfpxvuc Lai, thậdodkm chíikbc đecrhếhcbrn giờamkcogqbn tai côdtwv vẫhofnn vănivcng vẳnejrng nhữlwxcng lờamkci lúogqbc đecrhólphq hắnejrn nólphqi vớpgzdi côdtwv.

Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc khôdtwvng khólphq nhậdodkn ra néogqbt ưjvcku thưjvckơemheng nhàpbuzn nhạpbuzt trong mắnejrt côdtwv, trong lògwyyng khôdtwvng hiểhpngu sao lạpbuzi dânzmjng lêogqbn mộetkyt nỗemhei khổxrfh sởzbfp kỳxvuc lạpbuz.

‘Thìdodk ra em cũcezwng thíikbcch hoa rânzmjm bụvohlt? Vợbbtt anh rấmnfxt thíikbcch loạpbuzi hoa nàpbuzy, đecrhólphqpbuz quốvfhbc hoa củbutta nưjvckpgzdc côdtwvmnfxy’ Hắnejrn mỉbwbxm cưjvckamkci.

gwyyng Liêogqbn Kiềnejru lạpbuzi mộetkyt trậdodkn đecrhau.

‘Sao vậdodky nha đecrhxrfhu?’

Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc thấmnfxy sắnejrc mặaipat côdtwvpbuzng lúogqbc càpbuzng kéogqbm, liềnejrn quan tânzmjm hỏvjrmi.

Liêogqbn Kiềnejru nhèjorx nhẹplrn lắnejrc đecrhxrfhu, ‘Nhìdodkn nhữlwxcng cânzmjy nhữlwxcng hoa ởzbfp đecrhânzmjy em chợbbttt nhớpgzd đecrhếhcbrn nhữlwxcng ngàpbuzy tháxvucng vui vẻhhyr trưjvckpgzdc đecrhólphqpbuz thôdtwvi!’

Lờamkci củbutta côdtwv khiếhcbrn Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc sửfzbong sốvfhbt, hắnejrn khôdtwvng hiểhpngu ýagprdtwvlphqi làpbuz thếhcbrpbuzo.

‘Em rấmnfxt may mắnejrn, tìdodkm đecrhưjvckbbttc mộetkyt ngưjvckamkci đecrhàpbuzn ôdtwvng rấmnfxt yêogqbu rấmnfxt yêogqbu em…’ Liêogqbn Kiềnejru nhìdodkn hắnejrn, đecrhôdtwvi mắnejrt màpbuzu tíikbcm trong vắnejrt nhìdodkn thẳnejrng vàpbuzo đecrhôdtwvi mắnejrt đecrhen củbutta hắnejrn, nhẹplrn giọlxyang nólphqi.

gwyyng Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc chợbbttt thắnejrt lạpbuzi.

Mộetkyt côdtwvxvuci xinh xắnejrn đecrháxvucng yêogqbu nhưjvckdtwv đecrhưjvckơemheng nhiêogqbn làpbuzlphq ngưjvckamkci yêogqbu rồbekwi. Chỉbwbxpbuz khôdtwvng hiểhpngu vìdodk sao nghe đecrhưjvckbbttc đecrhiềnejru nàpbuzy, nghĩjcpy đecrhếhcbrn nụvohljvckamkci củbutta côdtwv, sựbtnr ngọlxyat ngàpbuzo củbutta côdtwv thuộetkyc vềnejr mộetkyt ngưjvckamkci đecrhàpbuzn ôdtwvng kháxvucc, lògwyyng củbutta hắnejrn lạpbuzi khólphq chịbekwu đecrhếhcbrn thếhcbr chứqvfh?


‘Hắnejrn yêogqbu em khôdtwvng?’ Thậdodkt lânzmju sau hắnejrn mớpgzdi lêogqbn tiếhcbrng, giọlxyang khôdtwv khốvfhbc.

Liêogqbn Kiềnejru gậdodkt mạpbuznh đecrhxrfhu, ‘Anh ấmnfxy yêogqbu em, rấmnfxt yêogqbu, rấmnfxt yêogqbu!’

lphqi đecrhếhcbrn đecrhânzmjy côdtwv chợbbttt rũcezw mắnejrt, khôdtwvng dáxvucm nhìdodkn hắnejrn nữlwxca, côdtwv sợbbttdodknh lầxrfhn nữlwxca khólphqc trưjvckpgzdc mặaipat hắnejrn.

Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc nhìdodkn đecrhôdtwvi mi dàpbuzy rợbbttp củbutta côdtwv khẽxztu chớpgzdp đecrhetkyng, đecrhôdtwvi mi nhưjvckxvucnh quạpbuzt phe phẩwxgly làpbuzm lògwyyng hắnejrn bốvfhbi rốvfhbi.

‘Nếhcbru nhưjvck hắnejrn thậdodkt sựbtnr rấmnfxt yêogqbu em, sao lạpbuzi nỡmmdd đecrhhpng em côdtwv đecrhetkyc mộetkyt mìdodknh chứqvfh?’ Hắnejrn bưjvckpgzdc nhẹplrn đecrhếhcbrn, bàpbuzn tay khôdtwvng nghe theo sựbtnr khốvfhbng chếhcbr củbutta lýagpr tríikbc đecrhưjvcka lêogqbn vuốvfhbt vuốvfhbt máxvuci tólphqc dàpbuzi củbutta côdtwv, áxvucnh mắnejrt buồbekwn bãxvuc củbutta côdtwv khiếhcbrn lògwyyng hắnejrn ẩwxgln ẩwxgln đecrhau.

Liêogqbn Kiềnejru ngẩwxglng đecrhxrfhu nhìdodkn hắnejrn, đecrhang đecrhbekwnh mởzbfp lờamkci thìdodk đecrhetkyng táxvucc ôdtwvn nhu củbutta hắnejrn khiếhcbrn mắnejrt côdtwv nhưjvck bịbekw phủbutt bởzbfpi mộetkyt tầxrfhng sưjvckơemheng mùlupb.

‘Anh ấmnfxy yêogqbu em, chỉbwbxlphq đecrhiềnejru …’

dtwv ânzmjm thầxrfhm thởzbfppbuzi mộetkyt tiếhcbrng, dèjorx dặaipat nhìdodkn gưjvckơemheng mặaipat quen thuộetkyc củbutta hắnejrn, nólphqi khẽxztu: ‘Anh ấmnfxy quêogqbn em rồbekwi!’

Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc giậdodkt mìdodknh.

Liêogqbn Kiềnejru thânzmjm tìdodknh nhìdodkn Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc, đecrhôdtwvi môdtwvi vìdodk nhớpgzd lạpbuzi nhữlwxcng hồbekwi ứqvfhc đecrhplrnp đecrhxztu ngàpbuzy trưjvckpgzdc màpbuz nhẹplrnnzmju lêogqbn, côdtwv thìdodk thầxrfhm: ‘Em cògwyyn nhớpgzdtgsu nhữlwxcng lờamkci ngưjvckamkci đecrhólphqlphqi vớpgzdi em ngàpbuzy đecrhólphq, cũcezwng ởzbfp trong mộetkyt vưjvckamkcn hoa rộetkyng nhưjvckjvckamkcn hoa nàpbuzy.’

‘Hắnejrn nólphqi gìdodk vớpgzdi em?’ Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc khôdtwvng kìdodkm đecrhưjvckbbttc hỏvjrmi vộetkyi.

‘Ngưjvckamkci đecrhólphqlphqi … em làpbuz ngưjvckamkci con gáxvuci màpbuz ngưjvckamkci đecrhólphqogqbu nhấmnfxt, bấmnfxt luậdodkn làpbuz xảnpcny ra chuyệsjxqn gìdodk anh ấmnfxy sẽxztu luôdtwvn ởzbfpogqbn cạpbuznh em, đecrhamkci nàpbuzy kiếhcbrp nàpbuzy …’ Giọlxyang Liêogqbn Kiềnejru đecrhãxvuc bắnejrt đecrhxrfhu nghẹplrnn ngàpbuzo nhưjvckng côdtwv vẫhofnn cốvfhbogqbn lạpbuzi nólphqi cho trògwyyn cânzmju.

Nhưjvcklphq mộetkyt mũcezwi têogqbn bắnejrn thẳnejrng vàpbuzo tim Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc nhưjvckng hắnejrn kìdodkm chếhcbr sựbtnr xung đecrhetkyng trong lògwyyng, nhẹplrn nhàpbuzng hỏvjrmi tiếhcbrp: ‘Vậdodky hắnejrn thếhcbrpbuzo lạpbuzi quêogqbn đecrhưjvckbbttc em?’

Mộetkyt côdtwvxvuci tốvfhbt nhưjvck vậdodky, ngưjvckamkci đecrhólphq sao lạpbuzi đecrhàpbuznh lògwyyng quêogqbn chứqvfh?

Liêogqbn Kiềnejru nhìdodkn hắnejrn đecrhănivcm đecrhănivcm, sau đecrhólphq dịbekwu giọlxyang nólphqi: ‘Anh ấmnfxy cũcezwng khôdtwvng muốvfhbn thếhcbr, nhưjvckng em biếhcbrt anh ấmnfxy vẫhofnn yêogqbu em nhưjvckjvcka. Em tin rồbekwi sẽxztulphq mộetkyt ngàpbuzy anh ấmnfxy lạpbuzi nhậdodkn ra em.’

‘Em yêogqbu ngưjvckamkci đecrhólphq đecrhếhcbrn vậdodky sao? Ngay cảnpcn khi hắnejrn khôdtwvng cògwyyn nhớpgzd em?’ Giọlxyang củbutta Hoàpbuzng Phủbutt Ngạpbuzn Tưjvckpgzdc vẫhofnn trầxrfhm trầxrfhm nhưjvckng lògwyyng thìdodk đecrhang thắnejrt lạpbuzi.

Đuvisânzmjy làpbuz thếhcbrpbuzo chứqvfh?

Chắnejrc làpbuz khôdtwvng phảnpcni … hắnejrn đecrhang ghen đecrhmnfxy chứqvfh?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.