Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 35 : Tâm tư Liên Kiều (1)

    trước sau   
Liêgyefn Kiềszisu trong mộbynit nhàwulx ăhslcn kiểpixmu dáiavmng Tâccppy Âtlrqu, hăhslcng háiavmi giảyvavi quyếpvrtt thêgyefm hai miếpvrtng thịjcmst bòhxpw to bựccpp sau rốidkht cuộbynic mớroxdi ăhslcn no uốidkhng say, tinh thầyvavn cựccppc kìidkhbgsmng phấbyudn. Mấbyudy mópnunn mỹwigj thựccppc nàwulxy thậnelnt xứelkkng danh vớroxdi Đzaiqgyefu Thuyềszisn~

Nhìidkhn côokfiwxhl điqcxidkhi diệdzbyn cưbgsmdzgoi vôokfi ưbgsmu vôokfi lo, Hoàwulxng Phủwlqd Ngạmiazn Tưbgsmroxdc cópnun chúwrjet muốidkhn nópnuni lạmiazi thôokfii sau điqcxópnun buôokfing khăhslcn lau ra nópnuni:

“Nha điqcxyvavu kìidkh thựccppc phụqcdx nữokfi kia. . .”

“Phụqcdx nữokfiwulxo?”

Liêgyefn Kiềszisu điqcxang tậnelnp trung tinh thầyvavn ăhslcn kem ly, hơakugi ngẩakugng điqcxyvavu lêgyefn nghi hoặnelnc nửtxjfa ngàwulxy mớroxdi nhớroxd điqcxưbgsmbynic: “Ah~ làwulx ngưbgsmdzgoi phụqcdx nữokfitmlwnh lấbyudy anh điqcxópnun hảyvav… ha ha.”

pnuni tớroxdi điqcxâccppy côokfi lậnelnp tứelkkc nhớroxd tớroxdi tìidkhnh cảyvavnh lúwrjec ấbyudy, cơakug hồzdvl muốidkhn cưbgsmdzgoi tớroxdi tắtlrqc thởdzgo.


“Ha ha, tôokfii nhớroxd điqcxếpvrtn bộbyniiavmng biếpvrtn sắtlrqc củwlqda ngưbgsmdzgoi phụqcdx nữokfi kia điqcxãzjsk thấbyudy buồzdvln cưbgsmdzgoi rồzdvli ha hảyvav —— trêgyefn điqcxdzgoi nàwulxy lạmiazi cópnun ngưbgsmdzgoi phụqcdx nữokfi khôokfii hàwulxi nhưbgsm vậnelny!!! Ha ha.”

Sắtlrqc mặnelnt củwlqda Hoàwulxng Phủwlqd Ngạmiazn Tưbgsmroxdc bỗaezzng trởdzgogyefn cứelkkng ngắtlrqc, giốidkhng nhưbgsm mộbynit loạmiazi bấbyudt điqcxtlrqc dĩoslw —— thìidkh ra nha điqcxyvavu nàwulxy mộbynit chúwrjet cũqcdxng khôokfing điqcxpixm ýnwfb ngưbgsmdzgoi phụqcdx nữokfi kia?

Nghĩoslw điqcxếpvrtn điqcxâccppy lòhxpwng anh khôokfing tựccpp chủwlqd điqcxưbgsmbynic xẹwulxt qua tia mấbyudt máiavmt.

Liêgyefn Kiềszisu ngưbgsmbynic lạmiazi khôokfing điqcxpixm ýnwfb nhiềszisu nhưbgsm vậnelny, côokfi vẫokfin từjhbwng ngụqcdxm từjhbwng ngụqcdxm màwulx ăhslcn mấbyudy mópnunn mỹwigj vịjcms, điqcxbynit nhiêgyefn ngẩakugng điqcxyvavu nhìidkhn Hoàwulxng Phủwlqd Ngạmiazn Tưbgsmroxdc bậnelnt ra mộbynit câccppu hỏozdxi:

“Cung Quýnwfbbgsmơakugng anh năhslcm nay bao nhiêgyefu tuổaxtpi?”

“Gìidkh?”

Hoàwulxng Phủwlqd Ngạmiazn Tưbgsmroxdc bịjcmsokfi hỏozdxi điqcxếpvrtn sửtxjfng sốidkht, vôokfi duyêgyefn vôokfi cớroxd hỏozdxi tuổaxtpi anh làwulxm gìidkh?

“28!” sau mộbynit hồzdvli giậnelnt mìidkhnh, anh điqcxjcmsnh thầyvavn lạmiazi trảyvav lờdzgoi mộbynit cáiavmch giảyvavn lưbgsmbynic.

“28!!” Liêgyefn Kiềszisu nghiêgyefng điqcxyvavu suy nghĩoslw mộbynit chúwrjet sau điqcxópnunpnuni: “Tôokfii năhslcm nay 20, anh lớroxdn hơakugn tôokfii 8 tuổaxtpi.”

“Nhưbgsm thếpvrtwulxo?” Hoàwulxng Phủwlqd Ngạmiazn Tưbgsmroxdc biếpvrtt côokfi vẫokfin cópnunccppu hỏozdxi phítmlwa dưbgsmroxdi nữokfia nêgyefn kiêgyefn nhâccppn hỏozdxi.

Liêgyefn Kiềszisu cưbgsmdzgoi hìidkhidkh tiếpvrtp tụqcdxc nópnuni: “Nhìidkhn bộbyniiavmng anh thàwulxnh thụqcdxc thếpvrt kia, cópnun phảyvavi từjhbwwxhl điqcxãzjsk bắtlrqt điqcxyvavu họahebc làwulxm thếpvrtwulxo điqcxpixm trởdzgo thàwulxnh ngưbgsmdzgoi vĩoslw điqcxmiazi điqcxúwrjeng khôokfing?”

Hoàwulxng Phủwlqd Ngạmiazn Tưbgsmroxdc rấbyudt muốidkhn chui vàwulxo toilet xem mìidkhnh cópnun điqcxúwrjeng nhưbgsm lờdzgoi Liêgyefn Kiềszisu nópnuni khôokfing? Theo lờdzgoi Liêgyefn Kiềszisu nópnuni anh nhưbgsmroxdng màwulxy lêgyefn.

“Tôokfii xáiavmc thựccppc so vớroxdi nhữokfing ngưbgsmdzgoi bạmiazn cùgxpgng trang lứelkka điqcxãzjsk biếpvrtt nhiềszisu chuyệdzbyn hơakugn, thếpvrtwulxo?”

“Chậnelnc chậnelnc —— thậnelnt sựccppwulx điqcxáiavmng thưbgsmơakugng a!”

Liêgyefn Kiềszisu ra vẻdzgo tiếpvrtc hậnelnn màwulx nhìidkhn Hoàwulxng Phủwlqd Ngạmiazn Tưbgsmroxdc sau điqcxópnun cầyvavm ly kem điqcxưbgsma lêgyefn trưbgsmroxdc mặnelnt anh: “Anh cópnun thểpixm ăhslcn kem chuốidkhi khôokfing?”

Hoàwulxng Phủwlqd Ngạmiazn Tưbgsmroxdc cưbgsmdzgoi cưbgsmdzgoi, lấbyudy ra khăhslcn tay theo bảyvavn năhslcng thay côokfi lau mộbynit chúwrjet kem còhxpwn dítmlwnh trêgyefn miệdzbyng. Khôokfing chúwrjet nàwulxo pháiavmt hiệdzbyn ra điqcxbyning táiavmc nàwulxy cópnun bao nhiêgyefu ôokfin nhu dịjcmsu dang, cópnun trờdzgoi mớroxdi biếpvrtt từjhbw nhỏozdx anh điqcxãzjsk khôokfing thítmlwch ăhslcn điqcxzdvl ngọahebt.

“Cho nêgyefn nópnuni anh thựccppc điqcxáiavmng thưbgsmơakugng điqcxi!”

Liêgyefn Kiềszisu lạmiazi cầyvavm ly kem điqcxem vềszis phítmlwa mìidkhnh”Anh nhấbyudt điqcxjcmsnh từjhbw nhỏozdx điqcxãzjsk nghĩoslwwulxm thếpvrtwulxo điqcxpixm trởdzgo thàwulxnh ngưbgsmdzgoi vỹwigj điqcxmiazi, cho nêgyefn kem ly cũqcdxng khôokfing dáiavmm ăhslcn thựccppc điqcxáiavmng tiếpvrtc, anh ngay cảyvav chúwrjet ngâccppy thơakugqcdxng khôokfing cópnun ah!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.