Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 307 : Kết bạn đồng hành (2)

    trước sau   
Liêgbdbn Kiềidwou nghe côldtxgkfmi vậurjry, chau màvquly suy nghĩmyrt mộhbtkt lútzwsc rồetoyi nógkfmi: ‘Khôldtxng đsasxưrfpkvcrzc đsasxâcvdru, mộhbtkt côldtxclgmi nhưrfpk em đsasxi ra ngoàvquli du lịzshgch mộhbtkt mìibthnh thậurjrt nguy hiểqniim.’

‘Cógkfm nguy hiểqniim gìibth đsasxâcvdru? Chịzshggkfm biếjhbpt Lãdeownh Tang Thanh khôldtxng?’ Nhắwwhhc đsasxếjhbpn Lãdeownh Tang Thanh áclgmnh mắwwhht Hoàvqulng Phủkwde Anh chợvcrzt sáclgmng bừevswng.

deownh Tang Thanh?

Liêgbdbn Kiềidwou suy nghĩmyrt mộhbtkt chútzwst, trong đsasxehsau chợvcrzt thấztamp thoáclgmng hìibthnh ảjtrunh mộhbtkt côldtxclgmi thựztamc xinh đsasxpbptp, Liêgbdbn Kiềidwou chợvcrzt bừevswng tỉehsanh …

‘Chịzshg nhớscme ra rồetoyi, làvqul em gáclgmi củkwdea Lãdeownh Thiêgbdbn Dụxowrc phảjtrui khôldtxng? Thậurjrt làvqul mộhbtkt côldtxclgmi cógkfmclgmkwdenh.’

Hoàvqulng Phủkwde Anh nghe côldtxvowing từevswvquly đsasxqniiibthnh dung Lãdeownh Tang Thanh liềidwon bụxowrm miệosarng cưrfpkfrupi, ‘Em cho rằjyevng phảjtrui nógkfmi làvqul xinh đsasxpbptp mớscmei đsasxútzwsng.’


‘Ừswyp, đsasxútzwsng làvqul rấztamt xinh đsasxpbptp nhưrfpkng côldtxztamy cũqniing đsasxútzwsng làvqul rấztamt cógkfmclgmkwdenh màvqul. Chịzshg nghĩmyrt ngưrfpkfrupi theo đsasxuổevswi côldtxztamy chắwwhhc nhiềidwou lắwwhhm đsasxâcvdry. Đxowrútzwsng nha, Lãdeownh Tang Thanh thìibth liêgbdbn quan gìibth đsasxếjhbpn chuyệosarn em đsasxi du lịzshgch?’ Liêgbdbn Kiềidwou hỏihvji lạsasxi.

‘Lãdeownh Tang Thanh nổevswi tiếjhbpng làvqul ham chơosari đsasxógkfm. Chịzshg biếjhbpt khôldtxng, chịzshgztamy thíkwdech đsasxi du lịzshgch mộhbtkt mìibthnh, châcvdru Âftwou, châcvdru Áehsa, châcvdru Phi, châcvdru Mỹxowr chịzshgztamy đsasxidwou đsasxi qua cảjtru rồetoyi, thậurjrm chíkwdevqul gặtzwsp nhữaddvng nơosari nàvqulo mìibthnh thíkwdech đsasxidwou mộhbtkt mìibthnh ởkzuf lạsasxi mộhbtkt thờfrupi gian rồetoyi mớscmei rờfrupi đsasxi. Em rấztamt hâcvdrm mộhbtk chịzshgztamy.’ Hoàvqulng Phủkwde Anh vẻgsbc mặtzwst sùvowing báclgmi khi nhắwwhhc đsasxếjhbpn thầehsan tưrfpkvcrzng củkwdea mìibthnh.

‘Thậurjrt sao? Đxowri du lịzshgch mộhbtkt mìibthnh?’

Liêgbdbn Kiềidwou khôldtxng thểqniirfpkkzufng tưrfpkvcrzng nổevswi lạsasxi cógkfm mộhbtkt côldtxclgmi cógkfm sởkzuf thíkwdech đsasxtzwsc biệosart nhưrfpk vậurjry. Nếjhbpu nhưrfpk đsasxqniildtx đsasxi du lịzshgch mộhbtkt mìibthnh, chắwwhhc làvqul buồetoyn chếjhbpt mấztamt thôldtxi.

‘Rấztamt cool phảjtrui khôldtxng? Thựztamc ra, em vẫqqfln luôldtxn hy vọmzkmng mìibthnh làvqulm đsasxưrfpkvcrzc nhưrfpk chịzshgztamy chỉehsa tiếjhbpc làvqul em khôldtxng đsasxkwde can đsasxjtrum. Em bâcvdry giờfrup thựztamc sựztam đsasxãdeow nghĩmyrt thôldtxng suốgsbct rồetoyi, em muốgsbcn thay đsasxevswi cuộhbtkc sốgsbcng củkwdea mìibthnh, em muốgsbcn sốgsbcng vui vẻgsbcosarn xưrfpka!’ Khi nógkfmi vềidwo nhữaddvng thay đsasxevswi trong suy nghĩmyrt củkwdea mìibthnh, nérdbzt mặtzwst Hoàvqulng Phủkwde Anh rõwrdovqulng làvqulrfpkơosari tỉehsanh hơosarn nhiềidwou, áclgmnh mắwwhht cũqniing hữaddvu thầehsan hơosarn. Xem ra đsasxi du lịzshgch cógkfm khảjtruibthng sẽqctsgkfm íkwdech cho tâcvdrm trạsasxng củkwdea côldtx.

‘Anh Anh, nếjhbpu em nghĩmyrt đsasxưrfpkvcrzc nhưrfpk vậurjry chịzshg mừevswng thay cho em. Thựztamc ra nghe em nógkfmi nhưrfpk vậurjry chịzshgqniing bắwwhht đsasxehsau cógkfm hứvcrzng thútzws rồetoyi. Hi hi …’

kwdenh ham chơosari củkwdea Liêgbdbn Kiềidwou vốgsbcn rấztamt mạsasxnh rồetoyi, nghe Anh Anh nógkfmi muốgsbcn đsasxi du lịzshgch, trong lòcvmlng cũqniing bắwwhht đsasxehsau ngứvcrza ngáclgmy.

Mắwwhht Hoàvqulng Phủkwde Anh liềidwon sáclgmng lêgbdbn, lậurjrp tứvcrzc đsasxưrfpka ra đsasxidwo nghịzshg: ‘Hay làvqul chútzwsng ta cùvowing đsasxi du lịzshgch đsasxi? Kếjhbpt bạsasxn lữaddvvqulnh, chịzshg thấztamy thếjhbpvqulo?’

‘Đxowrưrfpkvcrzc đsasxógkfm …’

Liêgbdbn Kiềidwou nhấztamt thờfrupi hàvqulo hứvcrzng đsasxvcrzng hẳuqfqn lêgbdbn sofa, hàvqulo hứvcrzng nógkfmi: ‘Chịzshgqniing rấztamt muốgsbcn đsasxi du lịzshgch! Anh Anh, em đsasxútzwsng làvqul thiêgbdbn tàvquli nha, cógkfm thểqnii đsasxidwo xuấztamt ýosar kiếjhbpn hay nhưrfpk vậurjry.’

Hoàvqulng Phủkwde Anh hơosari mỉehsam cưrfpkfrupi, ‘Chỉehsa cầehsam chịzshg khôldtxng cho rằjyevng em cốgsbc ýosarvqul tốgsbct rồetoyi!’

‘Sẽqcts khôldtxng đsasxâcvdru …’

Liêgbdbn Kiềidwou khua tay mútzwsa châcvdrn mộhbtkt hồetoyi chợvcrzt nhưrfpk nghĩmyrt ra đsasxiềidwou gìibth, vộhbtki ngồetoyi xuốgsbcng lạsasxi …


‘Sao vậurjry?’ Hoàvqulng Phủkwde Anh thấztamy hàvqulnh đsasxhbtkng đsasxhbtkt ngộhbtkt củkwdea côldtx, tòcvmlcvml hỏihvji.

‘Chịzshg chợvcrzt nhớscme ra, chútzwsng ta đsasxi thìibth đsasxi nhưrfpkng vẫqqfln nêgbdbn báclgmo Ngạsasxn Tưrfpkscmec biếjhbpt mộhbtkt tiếjhbpng thìibth tốgsbct hơosarn. Nhưrfpkng màvqul … cho Ngạsasxn Tưrfpkscmec biếjhbpt thìibth lạsasxi sợvcrzvqul khôldtxng đsasxưrfpkvcrzc đsasxi nữaddva, lòcvmlng chịzshg thậurjrt mâcvdru thuẫqqfln!’ Liêgbdbn Kiềidwou vẻgsbc mặtzwst âcvdru sầehsau nógkfmi.

‘Nhưrfpk vậurjry đsasxi, chútzwsng ta lấztamy đsasxiệosarn thoạsasxi kháclgmch sạsasxn gọmzkmi cho anh hai, báclgmo vớscmei anh ấztamy mộhbtkt tiếjhbpng, đsasxưrfpkvcrzc khôldtxng?’ Hoàvqulng Phủkwde Anh đsasxidwo nghịzshg.

vowing đsasxiệosarn thoạsasxi củkwdea kháclgmch sạsasxn?

Liêgbdbn Kiềidwou ngạsasxc nhiêgbdbn kêgbdbu lêgbdbn mộhbtkt tiếjhbpng, ‘Chịzshg khôldtxng dáclgmm đsasxjtrum bảjtruo tốgsbci nay cógkfm bịzshg ngưrfpkfrupi củkwdea anh em tìibthm thấztamy hay khôldtxng nữaddva.

Lầehsan nàvquly đsasxếjhbpn Hoàvqulng Phủkwde Anh chau màvquly, côldtx suy nghĩmyrt mộhbtkt lútzwsc rồetoyi mắwwhht lạsasxi sáclgmng lêgbdbn: ‘Dùvowing đsasxiệosarn thoạsasxi côldtxng cộhbtkng chắwwhhc đsasxưrfpkvcrzc chứvcrz?’

‘Khôldtxng đsasxưrfpkvcrzc đsasxâcvdru. Ngạsasxn Tưrfpkscmec nhấztamt đsasxzshgnh từevsw sốgsbc đsasxiệosarn thoạsasxi cógkfm thểqnii tra đsasxưrfpkvcrzc mãdeow sốgsbc củkwdea từevswng khu.’ Liêgbdbn Kiềidwou thởkzufvquli mộhbtkt tiếjhbpng, hai tay chốgsbcng cằjyevm.

‘Vậurjry làvqulm sao đsasxâcvdry? Khôldtxng báclgmo anh ấztamy cũqniing khôldtxng đsasxưrfpkvcrzc màvqulclgmo thìibthvqulng khôldtxng đsasxưrfpkvcrzc. Chẳuqfqng lẽqcts kếjhbp hoạsasxch củkwdea chútzwsng ta cứvcrz dễswypvqulng nhưrfpk vậurjry làvqul tiêgbdbu tùvowing sao? Hoàvqulng Phủkwde Anh cũqniing ủkwdeqniigkfmi.

Liêgbdbn Kiềidwou khôldtxng ngừevswng cắwwhhn môldtxi, đsasxehsau ógkfmc cũqniing khôldtxng ngừevswng xoay chuyểqniin. Côldtx đsasxưrfpkơosarng nhiêgbdbn khôldtxng hy vọmzkmng kếjhbp hoạsasxch du lịzshgch bịzshg hủkwdey bỏihvj, suy nghĩmyrt mộhbtkt lútzwsc lâcvdru đsasxhbtkt nhiêgbdbn nghĩmyrt ra đsasxưrfpkvcrzc mộhbtkt cáclgmch …

‘Chịzshg nghĩmyrt ra rồetoyi! Cuốgsbci cùvowing cũqniing nghĩmyrt ra rồetoyi!’

Hoàvqulng Phủkwde Anh thấztamy vậurjry liềidwon hỏihvji: ‘Thếjhbpvqulo? Cáclgmch gìibth?’

Liêgbdbn Kiềidwou hưrfpkng phấztamn kérdbzo tay côldtxgkfmi mộhbtkt hơosari: ‘Chịzshg nghĩmyrt ra đsasxưrfpkvcrzc mộhbtkt cáclgmch vẹpbptn toàvquln, chẳuqfqng nhữaddvng khôldtxng đsasxqnii Ngạsasxn Tưrfpkscmec lo lắwwhhng màvqulqniing sẽqcts khôldtxng ảjtrunh hưrfpkkzufng đsasxếjhbpn kếjhbp hoạsasxch đsasxi chơosari củkwdea chútzwsng ta.’

‘Mau nógkfmi đsasxi, cáclgmch gìibth?’ Hoàvqulng Phủkwde Anh thấztamy côldtx vui vẻgsbc nhưrfpk vậurjry trong lòcvmlng cũqniing khôldtxng giấztamu đsasxưrfpkvcrzc vui mừevswng, hỏihvji vộhbtki.


Liêgbdbn Kiềidwou cưrfpkfrupi, nógkfmi mộhbtkt cáclgmch dứvcrzt khoáclgmt: ‘Chútzwsng ta đsasxi tìibthm … Lãdeownh Thiêgbdbn Dụxowrc!’

‘Hảjtru?’

Nhấztamt thờfrupi Hoàvqulng Phủkwde Anh bịzshg ýosarrfpkkzufng củkwdea Liêgbdbn Kiềidwou làvqulm cho giậurjrt mìibthnh. Côldtx ngâcvdry ngốgsbcc mộhbtkt lútzwsc lâcvdru mớscmei phảjtrun ứvcrzng lạsasxi sau đsasxógkfmrfpkscmec đsasxếjhbpn, đsasxưrfpka tay sờfrup sờfrupgbdbn tráclgmn Liêgbdbn Kiềidwou, vừevswa sờfrup vừevswa hỏihvji: ‘Liêgbdbn Kiềidwou, chịzshg … chịzshg khôldtxng cógkfm bịzshg bệosarnh chứvcrz?’

‘Làvqulm ơosarn đsasxi, chịzshg đsasxưrfpkơosarng nhiêgbdbn làvqul khôldtxng cógkfm bệosarnh rồetoyi. Chịzshggkfmi thậurjrt đsasxógkfm, khôldtxng phảjtrui nógkfmi bậurjry đsasxâcvdru!’ Liêgbdbn Kiềidwou giãdeowy tay củkwdea côldtx ra, chau màvquly nógkfmi.

‘Khôldtxng đsasxưrfpkvcrzc khôldtxng đsasxưrfpkvcrzc đsasxâcvdru, Liêgbdbn Kiềidwou, chịzshg chưrfpka gặtzwsp Lãdeownh Thiêgbdbn Dụxowrc phảjtrui khôldtxng?’ Hoàvqulng Phủkwde Anh vừevswa xua tay vừevswa nógkfmi.

Liêgbdbn Kiềidwou nghe côldtxgkfmi vậurjry, tríkwdecvmlcvmlqniing trỗqctsi dâcvdry, côldtx ngẩcvmlng mặtzwst lêgbdbn, cốgsbc ýosargkfmi: ‘Ai nógkfmi chịzshg chưrfpka từevswng gặtzwsp Lãdeownh Thiêgbdbn Dụxowrc chứvcrz?’

‘Thậurjrt hay giảjtru đsasxâcvdry? Anh ấztamy trôldtxng thếjhbpvqulo?’ Hoàvqulng Phủkwde Anh sao lạsasxi khôldtxng pháclgmc giáclgmc ra vẻgsbc ngưrfpkvcrzng ngùvowing củkwdea mộhbtkt ngưrfpkfrupi khi nógkfmi dốgsbci chứvcrz.

Liêgbdbn Kiềidwou nhấztamt thờfrupi bịzshgldtx hỏihvji đsasxếjhbpn khôldtxng biếjhbpt phảjtrui trảjtru lờfrupi thếjhbpvqulo, đsasxehsau ógkfmc khôldtxng ngừevswng xoay chuyểqniin, cốgsbc gắwwhhng nhớscme lạsasxi xem cógkfm chi tiếjhbpt nàvqulo vềidwodeownh Thiêgbdbn Dụxowrc màvqulibthnh nhớscme đsasxưrfpkvcrzc khôldtxng.

‘Ồjtru, hắwwhhn rấztamt đsasxpbptp trai’

Mộhbtkt câcvdru nógkfmi hờfrupi hợvcrzt củkwdea côldtx lạsasxi khiếjhbpn cho Hoàvqulng Phủkwde Anh trợvcrzn mắwwhht.

‘Làvqulm ơosarn đsasxi, dùvowing chữaddv “đsasxpbptp trai” nàvquly đsasxqniigkfmi vềidwo anh hai em, vềidwo anh Lăibthng hay anh Cung thìibthcvmln chấztamp nhậurjrn đsasxưrfpkvcrzc, riêgbdbng anh Lãdeownh thìibth phảjtrui dùvowing “cựztamc đsasxpbptp trai” đsasxqniiibthnh dung. Nhưrfpkng nógkfmi nhưrfpk chịzshgcvmln chưrfpka đsasxkwde, chịzshg phảjtrui nógkfmi ra đsasxiểqniim đsasxtzwsc biệosart củkwdea Lãdeownh đsasxsasxi ca thìibth mớscmei đsasxưrfpkvcrzc.’

‘Cáclgmi nàvquly … đsasxiểqniim đsasxtzwsc biệosart hảjtru? Chịzshggkfmi khôldtxng đsasxưrfpkvcrzc, ai yo, ngoàvquli anh hai em ra chịzshg chẳuqfqng thấztamy ai cógkfm đsasxiểqniim đsasxtzwsc biệosart hếjhbpt. Hơosarn nữaddva, tứvcrz đsasxsasxi tàvquli phiệosart ngưrfpkfrupi nàvqulo nhìibthn cũqniing khôldtxng kháclgmc biệosart lắwwhhm.’ Liêgbdbn Kiềidwou thấztamy mìibthnh nógkfmi dốgsbci khôldtxng thàvqulnh, đsasxàvqulnh dùvowing chiếjhbpn thuậurjrt vu hồetoyi.

Hoàvqulng Phủkwde Anh lầehsan nàvquly bịzshgldtx đsasxáclgmnh bạsasxi triệosart đsasxqnii

‘Bọmzkmn họmzkmqniing khôldtxng phảjtrui anh em cùvowing trứvcrzng, làvqulm thếjhbpvqulo màvqul “nhìibthn khôldtxng kháclgmc biệosart lắwwhhm” đsasxưrfpkvcrzc chứvcrz. Nhưrfpk anh hai em chẳuqfqng hạsasxn, cảjtrum giáclgmc màvqul anh ấztamy mang lạsasxi cho ngưrfpkfrupi kháclgmc làvqul cao quýosar ưrfpku nhãdeow nhưrfpk mộhbtkt hoàvqulng tửxqgd, còcvmln anh Cung thìibth kháclgmc, dáclgmng vẻgsbctzwsc nàvqulo cũqniing lôldtxng bôldtxng khôldtxng nghiêgbdbm tútzwsc, ham chơosari, còcvmln anh Lăibthng, chịzshgqniing gặtzwsp qua anh ấztamy rồetoyi màvqul, khíkwde thếjhbp rấztamt lớscmen, giốgsbcng nhưrfpk khôldtxng cógkfm ai cógkfm thểqnii thay thếjhbp đsasxưrfpkvcrzc vậurjry.’

‘Vậurjry còcvmln Lãdeownh Thiêgbdbn Dụxowrc thìibth sao? Em nógkfmi thửxqgd xem hắwwhhn nhưrfpk thếjhbpvqulo?’ Liêgbdbn Kiềidwou vộhbtki hỏihvji lạsasxi.

Hoàvqulng Phủkwde Anh khôldtxng cầehsan suy nghĩmyrt trảjtru lờfrupi ngay: ‘Anh Lãdeownh đsasxưrfpkơosarng nhiêgbdbn làvqul “lạsasxnh” rồetoyi. Thậurjrt ngưrfpkfrupi cũqniing giốgsbcng nhưrfpkgbdbn vậurjry. Em trưrfpkscmec giờfrup chưrfpka từevswng gặtzwsp ngưrfpkfrupi nàvqulo lạsasxnh lùvowing nhưrfpk vậurjry. Nhìibthn thấztamy mộhbtkt lầehsan làvqul khiếjhbpn ngưrfpkfrupi kháclgmc cảjtru đsasxfrupi khógkfm quêgbdbn.’

‘Ha ha … Đxowrútzwsng nha. Thựztamc ra lútzwsc nãdeowy chịzshgqniing đsasxzshgnh nógkfmi nhưrfpk vậurjry đsasxógkfm.’ Liêgbdbn Kiềidwou vộhbtki vàvqulng đsasxáclgmnh trốgsbcng lảjtrung.

‘Liêgbdbn Kiềidwou, chịzshggkfmi dốgsbci. Chịzshgibthn bảjtrun làvqul chưrfpka từevswng gặtzwsp qua anh Lăibthng. Nếjhbpu chịzshg thậurjrt sựztamgkfm gặtzwsp qua anh ấztamy rồetoyi thìibthldtxm nay tuyệosart đsasxgsbci sẽqcts khôldtxng cógkfm ýosarrfpkkzufng đsasxi đsasxếjhbpn chỗqcts củkwdea anh ấztamy đsasxâcvdru.’ Hoàvqulng Phủkwde Anh rấztamt nhanh đsasxãdeow nhìibthn thấztamu tâcvdrm tưrfpk củkwdea Liêgbdbn Kiềidwou.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.