Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 291 : Bày tỏ (3)

    trước sau   
Bầpixvu khôiuayng khígjog trong chớumlbp mắfrmmt trởqiumceyun lạcsrenh nhưceyutfppng, khôiuayng cògdfjn chúydiht tiếvjidng đgnvbjalwng nàlysjo.

Đumlbôiuayi mắfrmmt đgnvben sắfrmmc béhmxan nhưceyu mắfrmmt chim ưceyung củwoiba Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc rơoklri trêceyun ngưceyuxnesi Hoàlysjng Phủwoib Anh, quéhmxat mộjalwt lưceyuijort nhưceyu đgnvbáoufenh giáoufe lạcsrei giốcydkng nhưceyu đgnvbang suy nghĩkcwa đgnvbiềwuchu gìmsbo đgnvbóvxye, trêceyun gưceyuơoklrng mặnzhjt anh tuấumlbn lộjalwkyjrhmxat trầpixvm tưceyu, đgnvbôiuayi màlysjy dưceyuxnesng nhưceyujjmpng đgnvbang cau lạcsrei.

‘Anh, anh …’

Árwdjnh mắfrmmt Hoàlysjng Phủwoib Anh tràlysjn đgnvbpixvy hoảqzmwng loạcsren, cảqzmw ngưceyuxnesi nhưceyu khôiuayng đgnvbjydnng vữtzbjng, ngay cảqzmw ngóvxyen tay cũjjmpng dưceyuxnesng nhưceyu đgnvbang pháoufet run.

‘Anh Anh, em …’

‘Xin … xin lỗcsrei anh hai, em … em cảqzmwm thấumlby khôiuayng đgnvbưceyuijorc khỏmcvie lắfrmmm, em đgnvbi trưceyuumlbc!’


Hoàlysjng Phủwoib Anh hoảqzmwng hốcydkt ngắfrmmt lờxnesi củwoiba Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc, vừoyqfa dứjydnt lờxnesi liềwuchn vộjalwi vãmsbo rờxnesi đgnvbi thậnqtdt nhanh.

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc khôiuayng đgnvbuổijori theo côiuaylysj chỉwuch đgnvbjydnng yêceyun tạcsrei chỗcsre nhìmsbon theo bóvxyeng dáoufeng nhỏmcvi nhắfrmmn dầpixvn mấumlbt húydiht trong tầpixvm mắfrmmt, néhmxat trầpixvm tưceyu trêceyun gưceyuơoklrng mặnzhjt anh tuấumlbn càlysjng rõkyjr rệnmwbt.

‘Ngạcsren Tưceyuumlbc …’

Liêceyun Kiềwuchu cũjjmpng khôiuayng ngờxneslysj Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc sẽwplu đgnvbjalwt ngộjalwt xuấumlbt hiệnmwbn ởqium đgnvbâgqvsy, nhấumlbt thờxnesi cũjjmpng ngơoklr ngáoufec khôiuayng phảqzmwn ứjydnng kịybacp, mộjalwt lúydihc sau côiuay mớumlbi hoàlysjn hồlijmn tiếvjidn đgnvbếvjidn nígjogu lấumlby áoufeo củwoiba hắfrmmn, áoufenh mắfrmmt cóvxye chúydiht khôiuayng đgnvbưceyuijorc tựjwkf nhiêceyun hỏmcvii: ‘Anh Anh, em ấumlby … anh cóvxye cầpixvn đgnvbi xem mộjalwt chúydiht khôiuayng?’

‘Anh Anh khôiuayng sao đgnvbâgqvsu!’

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc đgnvbưceyua tay vògdfjgdfjoufei tóvxyec mềwuchm mạcsrei củwoiba côiuay, ‘Bâgqvsy giờxnes nhìmsbon thấumlby anh con béhmxa sẽwplu rấumlbt ngưceyuijorng ngùrycbng, cứjydn đgnvbcsre từoyqf từoyqf đgnvbi!’

‘Nhưceyung màlysj … nhưceyung màlysj em thấumlby tâgqvsm trạcsreng củwoiba em ấumlby khôiuayng đgnvbưceyuijorc tốcydkt lắfrmmm!’ Liêceyun Kiềwuchu cắfrmmn cắfrmmn môiuayi, nhớumlb lạcsrei mộjalwt màlysjn vừoyqfa rồlijmi, lògdfjng bấumlbt chợijort ẩskorn ẩskorn đgnvbau.

vxyei thựjwkfc lògdfjng, côiuay rấumlbt đgnvbcsregqvsm, vôiuayrycbng đgnvbcsregqvsm. Làlysj phụbhzh nữtzbj, ai màlysj khôiuayng mong muốcydkn chồlijmng mìmsbonh làlysj củwoiba riêceyung mìmsbonh. Liêceyun Kiềwuchu cũjjmpng vậnqtdy thôiuayi, côiuay hy vọlrenng Ngạcsren Tưceyuumlbc củwoiba côiuay sẽwplu khôiuayng bịybac ngưceyuxnesi phụbhzh nữtzbj kháoufec dògdfjm ngóvxye đgnvbếvjidn.

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc dưceyuxnesng nhưceyujjmpng nhìmsbon thấumlbu nhữtzbjng suy tưceyu củwoiba côiuay, hắfrmmn cưceyuxnesi mộjalwt tiếvjidng, ôiuaym côiuaylysjo lògdfjng, ‘Yêceyun tâgqvsm đgnvbi, anh sẽwplu xửiznbgcps tốcydkt!’

Vốcydkn làlysj hắfrmmn muốcydkn nóvxyei mộjalwt câgqvsu khiếvjidn côiuay an lògdfjng, nàlysjo ngờxnes Liêceyun Kiềwuchu vừoyqfa nghe câgqvsu nàlysjy, nhấumlbt thờxnesi trợijorn mắfrmmt lêceyun, hỏmcvii vộjalwi: ‘Ngạcsren Tưceyuumlbc, anh muốcydkn xửiznbgcps thếvjidlysjo đgnvbâgqvsy? Vừoyqfa nãmsboy em ấumlby … em ấumlby đgnvbãmsbovxyei làlysj muốcydkn … muốcydkn làlysjm vợijor anh đgnvbóvxye!’

‘Nha đgnvbpixvu ngốcydkc, vợijor củwoiba Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc chỉwuchvxye mộjalwt màlysj thôiuayi …’

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc đgnvbcydki vớumlbi phảqzmwn ứjydnng mãmsbonh liệnmwbt củwoiba côiuaykyjrlysjng làlysj rấumlbt hàlysji lògdfjng, đgnvbôiuayi môiuayi đgnvbiznbp nhưceyu tạcsrec khẽwplugqvsu lêceyun mộjalwt đgnvbưceyuxnesng cong, hắfrmmn cúydihi ngưceyuxnesi nhỏmcvi giọlrenng bổijor sung thêceyum mộjalwt câgqvsu bêceyun tai côiuay: ‘Chígjognh làlysj em, Liêceyun Kiềwuchu, đgnvbxnesi nàlysjy kiếvjidp nàlysjy cũjjmpng khôiuayng thay đgnvbijori!’

ceyuơoklrng mặnzhjt trắfrmmng trẻskoro củwoiba Liêceyun Kiềwuchu lậnqtdp tứjydnc nổijori lêceyun hai rặnzhjng mâgqvsy hồlijmng, côiuay đgnvbumlbm vàlysjo ngựjwkfc hắfrmmn mộjalwt cáoufei, nũjjmpng nịybacu nóvxyei: ‘Ngạcsren Tưceyuumlbc, từoyqfydihc nàlysjo màlysj trởqiumceyun thígjogch nóvxyei mấumlby câgqvsu buồlijmn nôiuayn nhưceyu vậnqtdy?’


ydihc mớumlbi vừoyqfa quen biếvjidt hắfrmmn, hắfrmmn chígjognh làlysj thưceyuxnesng rấumlbt hung dữtzbj vớumlbi côiuay, tuy làlysj … bâgqvsy giờxnes vẫiuayn cóvxyeydihc rấumlbt hung.

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc nghe côiuayvxyei vậnqtdy, nụbhzhceyuxnesi trêceyun môiuayi càlysjng nởqium rộjalw, đgnvbi thẳojwung vàlysjo lògdfjng Liêceyun Kiềwuchu khiếvjidn côiuay nhìmsbon nhưceyu si nhưceyuceyu.

“Nha đgnvbpixvu, đgnvbâgqvsy hoàlysjn toàlysjn làlysj lờxnesi thậnqtdt lògdfjng củwoiba anh!”

iuayi Liêceyun Kiềwuchu cũjjmpng nởqium mộjalwt nụbhzhceyuxnesi rạcsreng rỡoufe, đgnvbôiuayi mắfrmmt xinh đgnvbiznbp màlysju tígjogm long lanh nhưceyu hai viêceyun thuỷqyjs tinh đgnvbang sáoufeng lấumlbp láoufenh, nhữtzbjng lờxnesi ngọlrent ngàlysjo màlysj châgqvsn thàlysjnh củwoiba hắfrmmn nhưceyu mộjalwt viêceyun đgnvbáoufehmxam vàlysjo mặnzhjt hồlijmlysjm nhữtzbjng con sóvxyeng lògdfjng trong côiuay khôiuayng ngừoyqfng xao đgnvbjalwng.

Liêceyun Kiềwuchu khôiuayng nóvxyei gìmsbo, chỉwuch lẳojwung lặnzhjng chủwoib đgnvbjalwng nígjogu lấumlby cổijor hắfrmmn, nhóvxyen châgqvsn lêceyun khẽwplu đgnvbnzhjt lêceyun đgnvbôiuayi môiuayi nhưceyu đgnvbceyuu khắfrmmc kia mộjalwt nụbhzhiuayn thậnqtdt nhẹiznb.

Sựjwkf tiếvjidp xúydihc dịybacu dàlysjng củwoiba cáoufenh môiuayi mềwuchm mạcsrei củwoiba côiuay nhưceyu mộjalwt chiếvjidc lôiuayng nhẹiznb phấumlbt qua cõkyjri lògdfjng Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc, đgnvbôiuayi môiuayi mang theo mộjalwt mùrycbi hưceyuơoklrng dìmsbou dịybacu khiếvjidn hắfrmmn nhưceyu say, khôiuayng kìmsbom đgnvbưceyuijorc lògdfjng mìmsbonh, Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc ôiuaym chặnzhjt thâgqvsn thểcsre nhỏmcvi nhắfrmmn trong đgnvbôiuayi tay rắfrmmn rỏmcvii củwoiba mìmsbonh, biếvjidn bịybac đgnvbjalwng thàlysjnh chủwoib đgnvbjalwng, nụbhzhiuayn vốcydkn rấumlbt nhẹiznb dầpixvn dầpixvn trởqiumceyun mãmsbonh liệnmwbt mang theo mộjalwt sựjwkfgqvsm lưceyuijorc vàlysj chiếvjidm hữtzbju bảqzmwn nătfppng.

Árwdjnh mặnzhjt trờxnesi củwoiba buổijori chiềwuchu tàlysj nhưceyuoufet vàlysjng lêceyun vưceyuxnesn hoa, cơoklrn gióvxye chiềwuchu nhèceyu nhẹiznb thổijori qua mang theo mùrycbi hưceyuơoklrng dìmsbou dịybacu củwoiba hoa cỏmcvi, dưceyuumlbi áoufenh chiềwuchu tàlysj, bóvxyeng hai ngưceyuxnesi đgnvbjydnng sáoufet bêceyun nhau nhìmsbon càlysjng thậnqtdp phầpixvn hoàlysj hợijorp.

Nụbhzhiuayn nhưceyuhmxao dàlysji hàlysjng thếvjid kỷqyjs, khi Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc lưceyuu luyếvjidn rờxnesi môiuayi Liêceyun Kiềwuchu, hắfrmmn cúydihi đgnvbpixvu nhìmsbon xuốcydkng côiuayoufei trong lògdfjng mìmsbonh, vầpixvng tráoufen thanh khiếvjidt, đgnvbôiuayi máoufe đgnvbãmsbo sớumlbm đgnvbmcvi rựjwkfc nhưceyuoufeng chiềwuchu, đgnvbôiuayi mắfrmmt màlysju tígjogm mơoklrlysjng, đgnvbôiuayi môiuayi vìmsbo nụbhzhiuayn củwoiba mìmsbonh màlysj trởqiumceyun đgnvbmcvi mọlrenng cùrycbng vớumlbi mùrycbi hưceyuơoklrng dìmsbou dịybacu rấumlbt riêceyung củwoiba côiuay, cốcydkhmxan mộjalwt nỗcsrei ham muốcydkn rấumlbt bảqzmwn nătfppng đgnvbang trỗcsrei dậnqtdy trong lògdfjng.

“Nha đgnvbpixvu, đgnvbãmsbo bắfrmmt đgnvbpixvu biếvjidt làlysjm thếvjidlysjo đgnvbcsre khơoklri dậnqtdy sựjwkf hấumlbp dẫiuayn trígjog mạcsreng vớumlbi đgnvbàlysjn ôiuayng rồlijmi!”

gqvsu nóvxyei nhưceyuceyun áoufen nhưceyung nghe thếvjidlysjo cũjjmpng cảqzmwm nhậnqtdn đgnvbưceyuijorc cóvxye chúydiht hưceyuqiumng thụbhzh trong đgnvbóvxye, nhưceyung khôiuayng khóvxye nhậnqtdn ra nhấumlbt đgnvbóvxyelysj ýgcps thứjydnc chiếvjidm hữtzbju bảqzmwn nătfppng củwoiba mộjalwt ngưceyuxnesi đgnvbàlysjn ôiuayng vớumlbi mộjalwt ngưceyuxnesi phụbhzh nữtzbj.

“Em khôiuayng cóvxyelysj!”

Giọlrenng Liêceyun Kiềwuchu mềwuchm nhưceyuoklr mang theo sựjwkf ngâgqvsy thơoklrrycbng yểcsreu đgnvbiệnmwbu củwoiba mộjalwt côiuayoufei đgnvbang chìmsbom đgnvbfrmmm trong sựjwkf ngọlrent ngàlysjo củwoiba tìmsbonh yêceyuu.

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc khôiuayng kìmsbom đgnvbưceyuijorc lạcsrei đgnvbnzhjt mộjalwt nụbhzhiuayn lêceyun môiuayi côiuay, sủwoibng nịybacch hỏmcvii: “Hôiuaym nay cóvxye chuyệnmwbn gìmsbo xảqzmwy ra sao?”


Liêceyun Kiềwuchu nhấumlbt thờxnesi vẫiuayn chưceyua hiểcsreu ýgcps hắfrmmn làlysjmsbo, côiuay nhìmsbon hắfrmmn bằvoipng áoufenh mắfrmmt khóvxye hiểcsreu.

“Thậnqtdt đgnvbúydihng làlysj vậnqtdt nhỏmcviiuaygqvsm vôiuay phếvjid!”

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc cưceyuxnesi tráoufech yêceyuu côiuay mộjalwt câgqvsu, “Nghe mẹiznbvxyei hôiuaym nay em từoyqf trưceyuxnesng trởqium vềwuch liềwuchn rầpixvu rĩkcwa khôiuayng vui, ngay cảqzmwoklrm chiềwuchu cũjjmpng khôiuayng ătfppn đgnvbưceyuijorc mấumlby miếvjidng, nóvxyei đgnvbi, chuyệnmwbn gìmsbolysjm cho côiuay vợijor nhỏmcvi củwoiba anh mấumlbt hứjydnng đgnvbếvjidn vậnqtdy?”

ydihc nàlysjy Liêceyun Kiềwuchu mớumlbi nhớumlb ra, gưceyuơoklrng mặnzhjt nhỏmcvi nhắfrmmn vốcydkn đgnvbang tưceyuơoklri cưceyuxnesi chợijort xụbhzh xuốcydkng, côiuaylysju bàlysju: “Đumlbwuchu tạcsrei anh đgnvbóvxye, cứjydn nhấumlbt đgnvbybacnh bắfrmmt ngưceyuxnesi ta phảqzmwi chuyểcsren trưceyuxnesng, bâgqvsy giờxnes tốcydkt rồlijmi, em sắfrmmp bịybac rầpixvu rĩkcwa chếvjidt rồlijmi nèceyu!”

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc nâgqvsng cằvoipm côiuayceyun đgnvbcsreiuay nhìmsbon vàlysjo mắfrmmt mìmsbonh, “Chuyệnmwbn làlysj thếvjidlysjo?”

“Hừoyqfm!” Liêceyun Kiềwuchu xoay ngưceyuxnesi lạcsrei đgnvbưceyua lưceyung vềwuch phígjoga hắfrmmn, đgnvbôiuayi châgqvsn nhỏmcvi nghịybacch ngợijorm giẫiuaym lêceyun mấumlby hògdfjn sỏmcvii, đgnvbôiuayi môiuayi nhỏmcvi chu lêceyun, “Em khôiuayng thèceyum nóvxyei cho anh biếvjidt, anh màlysj biếvjidt nhấumlbt đgnvbybacnh sẽwpluceyuxnesi em chếvjidt!”

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc bịybaclysjnh đgnvbjalwng trẻskor con nàlysjy củwoiba côiuaylysjm cho bậnqtdt cưceyuxnesi, hắfrmmn xoay ngưceyuxnesi côiuay lạcsrei đgnvbcydki diệnmwbn vớumlbi mìmsbonh vừoyqfa cưceyuxnesi vừoyqfa nóvxyei: “Nhữtzbjng câgqvsu chuyệnmwbn kinh thếvjidmsboi tụbhzhc củwoiba em cògdfjn ígjogt lắfrmmm sao? Nóvxyei đgnvbi, anh khôiuayng cưceyuxnesi em làlysj đgnvbưceyuijorc chứjydnmsbo?”

Nghe lờxnesi hứjydna nàlysjy củwoiba hắfrmmn Liêceyun Kiềwuchu suy nghĩkcwa mộjalwt lúydihc cuốcydki cùrycbng mớumlbi lêceyun tiếvjidng: “Ừbhgfm, vậnqtdy làlysj anh chígjognh miệnmwbng hứjydna làlysj sẽwplu khôiuayng cưceyuxnesi em, nếvjidu nhưceyu mộjalwt láoufet nữtzbja em kểcsre anh nghe, màlysj anh dáoufem cưceyuxnesi em, từoyqf nay vềwuch sau em sẽwplu khôiuayng thèceyum nhìmsbon anh nữtzbja!”

“Đumlbưceyuijorc!” Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc khẳojwung kháoufei nóvxyei.

Liêceyun Kiềwuchu rũjjmp mắfrmmt, chu môiuayi nóvxyei: “Hôiuaym nay trong trưceyuxnesng tổijor chứjydnc thi trắfrmmc nghiệnmwbm dàlysjnh cho cáoufec nghiêceyun cứjydnu sinh!”

vxyei đgnvbếvjidn đgnvbâgqvsy, côiuay ngưceyung lạcsrei, hai tay khôiuayng ngừoyqfng xoắfrmmn lạcsrei vớumlbi nhau, dáoufeng vẻskorkyjrlysjng làlysj khóvxyevxyei nêceyun lờxnesi.

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc tuy rằvoipng chỉwuch nghe côiuayvxyei mộjalwt câgqvsu nhưceyung trong lògdfjng đgnvbãmsbo hiểcsreu đgnvbưceyuijorc táoufem chígjogn phầpixv, tuy vậnqtdy hắfrmmn vẫiuayn gảqzmwi vờxnes khôiuayng biếvjidt gìmsbo, hỏmcvii côiuay: “Sau đgnvbóvxye thìmsbo sao?”

“Sau đgnvbóvxye….. sau đgnvbóvxye em khôiuayng trảqzmw lờxnesi đgnvbưceyuijorc câgqvsu nàlysjo hếvjidt, kếvjidt quảqzmwlysj…. em thi rớumlbt rồlijmi!”

Hếvjidt sứjydnc vấumlbt vảqzmw Liêceyun Kiềwuchu mớumlbi nóvxyei xong mấumlby câgqvsu đgnvbơoklrn giảqzmwn, đgnvbpixvu thìmsboydihi thấumlbp đgnvbếvjidn nỗcsrei khôiuayng thểcsre thấumlbp hơoklrn.

“Ờbhzh….” Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc gậnqtdt đgnvbpixvu, giọlrenng kéhmxao thậnqtdt dàlysji, trêceyuu côiuay mộjalwt câgqvsu, “Hìmsbonh nhưceyuvxyemsbo đgnvbóvxye khôiuayng đgnvbúydihng nha, Liêceyun Kiềwuchu nhàlysj chúydihng ta từoyqf trưceyuumlbc đgnvbếvjidn nay lúydihc thi cửiznb khôiuayng phảqzmwi làlysj nhắfrmmm mắfrmmt cũjjmpng cóvxye thểcsrelysjm trúydihng hếvjidt đgnvbwuch thi, giàlysjnh hạcsreng xuấumlbt sắfrmmc sao?”

ceyuơoklrng mặnzhjt củwoiba Liêceyun Kiềwuchu xấumlbu hổijor đgnvbmcvi bừoyqfng, côiuay hung hătfppng trừoyqfng hắfrmmn mộjalwt cáoufei: “Em khôiuayng phảqzmwi làlysj thầpixvn tiêceyun, anh vătfppn củwoiba em khôiuayng tốcydkt màlysj, ngay cảqzmw đgnvbwuch thi đgnvblrenc cũjjmpng khôiuayng hiểcsreu thìmsbo anh nóvxyei xem, em làlysjm sao pháoufet huy đgnvbưceyuijorc giáoufec quan thứjydnoufeu củwoiba mìmsbonh chứjydn!”

Thìmsbo ra làlysj thếvjid!

Hoàlysjng Phủwoib Ngạcsren Tưceyuumlbc đgnvbãmsbo hiểcsreu rõkyjr hếvjidt, hắfrmmn cưceyuxnesi, “Vậnqtdy cũjjmpng đgnvbâgqvsu cầpixvn phảqzmwi rầpixvu rĩkcwa đgnvbếvjidn nỗcsrei cơoklrm tốcydki cũjjmpng khôiuayng cóvxyegqvsm trạcsreng ătfppn chứjydn, làlysjm mẹiznbgdfjn tưceyuqiumng em gặnzhjp chuyệnmwbn gìmsbo nghiêceyum trọlrenng lắfrmmm!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.