Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 282 : Hoảng sợ ở trường đua (1)

    trước sau   
‘Em cówuke cảrbksm nhậdilan đmanfưntglssghc nówuke khônemrng?’

nemri Hoàtaelng Phủrlqk Ngạgvidn Tưntgllhmac lưntgllhmat trêyymcn trárbksn cônemr, thìrlqk thầoafdm bêyymcn tai cônemr, ‘’Em biếxwvet anh muốfjgan nówukei gìrlqktael, nha đmanfoafdu, đmanfem trárbksi tim giao cho anh, nówukei anh nghe, ngưntgldilai em yêyymcu làtael anh …’

Giọfftgng nówukei trầoafdm thấvxwop làtaelm say ngưntgldilai nhưntgl mộekhyt loạgvidi rưntglssghu ngon lạgvidi nhưntgl đmanfang thônemri miêyymcn, Liêyymcn Kiềdeuyu cảrbksm thấvxwoy bảrbksn thâgiesn đmanfang chìrlqkm dầoafdn trong giọfftgng nówukei đmanfówuke nhưntglng cũekprng chínnvonh hắnemrn làtael chiếxwvec phao duy nhấvxwot màtaelnemrwuke thểwyqwrbksm vàtaelo.

‘Em yêyymcu anh …’ Cárbksnh mônemri khẽtael run, bấvxwot tri bấvxwot giárbksc nówukei lêyymcn tiếxwveng lòhziqng mìrlqknh.

Hoàtaelng Phủrlqk Ngạgvidn Tưntgllhmac cúfkewi xuốfjgang árbksp mônemri lêyymcn cárbksnh mônemri run rẩgxily củrlqka cônemr, hônemrn thậdilat sâgiesu, bàtaeln tay tham lam nhẹnotl vuốfjgat theo từikezng đmanfưntgldilang cong củrlqka cônemr.

‘Ngạgvidn Tưntgllhmac …’ Thâgiesn thểwyqw củrlqka Liêyymcn Kiềdeuyu dưntgllhmai bàtaeln tay củrlqka hắnemrn dầoafdn cówuke phảrbksn ứqxajng, từikez từikez ýekhy thứqxajc cũekprng trởnotlyymcn mơnemr hồbvjx


‘Nha đmanfoafdu … nha đmanfoafdu ngốfjgac củrlqka anh …’

Hoàtaelng Phủrlqk Ngạgvidn Tưntgllhmac khônemrng chờdila đmanfssghi nữykcma, cũekprng khônemrng thểwyqw chờdila nữykcma, eo khẽtaeltaelng sứqxajc, tiếxwven vàtaelo sâgiesu trong cơnemr thểwyqwnemr, khiếxwven cônemr khônemrng kìrlqkm đmanfưntglssghc khẽtael ngâgiesm nga mộekhyt tiếxwveng …

ntgllhmai árbksnh đmanfèfjgan mờdilarbkso, mộekhyt đmanfônemri nam nữykcm triềdeuyn miêyymcn đmanfem tìrlqknh yêyymcu hòhziqa quyệnnvon vàtaelo nhau, quyếxwven luyếxwven khônemrng rờdilai, đmanfwyqwrlqknh yêyymcu mộekhyt lầoafdn lạgvidi mộekhyt lầoafdn thărbksng hoa!

***

Trưntgldilang ngựxwvea Carmen nằkkedm ởnotl phínnvoa Đwxlwônemrng Nam San Francisco cárbksch trung tâgiesm thàtaelnh phốfjgantglơnemrng đmanffjgai xa, đmanfâgiesy làtael trưntgldilang ngựxwvea chuyêyymcn nghiệnnvop nhấvxwot trong sốfjga nhữykcmng trưntgldilang ngựxwvea củrlqka Lărbksng Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang ởnotl Mỹfjga, cũekprng làtael trưntgldilang ngựxwvea cówuke diệnnvon tínnvoch lớlhman nhấvxwot, nơnemri đmanfâgiesy chỉkzewtaelnh cho nhữykcmng ngưntgldilai cówuke đmanfcndea vịcndewuke cấvxwop bậdilac tham gia, chỉkzew riêyymcng phínnvo gia nhậdilap cũekprng khiếxwven ngưntgldilai thưntgldilang giậdilat mìrlqknh.

Riêyymcng nguồbvjxn ngựxwvea thìrlqk khônemrng cầoafdn phảrbksi nówukei rồbvjxi, mỗkkgdi chúfkew ngựxwvea ởnotl đmanfâgiesy đmanfdeuyu làtaelhziqng dõykcmi quýekhy tộekhyc đmanfbvjxng thờdilai cũekprng làtael nhữykcmng chúfkew ngựxwvea đmanfua cówuke thàtaelnh tínnvoch cựxwvec cao.

Trưntgldilang ngựxwvea trảrbksi rộekhyng đmanfếxwven tậdilan châgiesn trờdilai, ínnvot nhấvxwot đmanfówuketael cảrbksm giárbksc củrlqka Liêyymcn Kiềdeuyu khi cônemr đmanfqxajng ởnotl đmanfâgiesy.

‘Oa …’ Thậdilat lâgiesu cônemr mớlhmai từikez trong sựxwve kinh ngạgvidc thoárbkst ra, cao hứqxajng kêyymcu lêyymcn mộekhyt tiếxwveng, trong đmanfônemri mắnemrt màtaelu tínnvom tràtaeln đmanfoafdy vẻdbce kinh ngạgvidc vàtael ngưntgllzxdng mộekhy.

‘Cówuke thínnvoch phong cảrbksnh ởnotl đmanfâgiesy khônemrng?’ Hoàtaelng Phủrlqk Ngạgvidn Tưntgllhmac tứqxajc cưntgldilai nhìrlqkn Liêyymcn Kiềdeuyu đmanfang nhảrbksy nhówuket vui mừikezng bêyymcn cạgvidnh, árbksnh mắnemrt hếxwvet sứqxajc dịcndeu dàtaelng.

Liêyymcn Kiềdeuyu xoay lạgvidi nhiệnnvot tìrlqknh khoárbksc tay hắnemrn, nũekprng nịcndeu nówukei, “ Ngạgvidn Tưntgllhmac, bạgvidn củrlqka anh thậdilat lợssghi hạgvidi nha, sởnotl hữykcmu cảrbks mộekhyt trưntgldilang ngựxwvea lớlhman nhưntgl vậdilay em rấvxwot thínnvoch nơnemri nàtaely!”

“Nha đmanfoafdu ngốfjgac…”

Hoàtaelng Phủrlqk Ngạgvidn Tưntgllhmac sủrlqkng nịcndenh đmanfưntgla tay vòhziqhziqwukec cônemr, “Khônemrng phảrbksi làtael bạgvidn anh lợssghi hạgvidi màtaeltael em lợssghi hạgvidi, bọfftgn họfftg ai cũekprng sợssgh em hếxwvet đmanfówuke!”

“Đwxlwikezng…” Liêyymcn Kiềdeuyu bĩtaelu mônemri, “Làtaelm gìrlqk đmanfếxwven mứqxajc khoa trưntglơnemrng nhưntgl vậdilay chứqxaj, em đmanffjgai xửjjja vớlhmai Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang rấvxwot tốfjgat màtael!”


Lờdilai củrlqka cônemr vừikeza dứqxajt thìrlqk từikez sau lưntglng truyềdeuyn đmanfếxwven mộekhyt tiếxwveng kêyymcu kinh ngạgvidc.

“Em đmanffjgai xửjjja tốfjgat vớlhmai anh? Nha đmanfoafdu nàtaely đmanfúfkewng làtael giỏntgli tàtaeli đmanfikezi trắnemrng thay đmanfen thậdilat!”

Hai ngưntgldilai cùtaelng quay lạgvidi nhìrlqkn thìrlqk thấvxwoy Lărbksng Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang vàtael Kỳsiao Hinh đmanfãdeuy đmanfqxajng phínnvoa sau từikezfkewc nàtaelo.

Liêyymcn Kiềdeuyu thấvxwoy Kỳsiao Hinh vui mừikezng chạgvidy đmanfếxwven bêyymcn cạgvidnh cônemr, làtaelm mặntglt xấvxwou trưntgllhmac mặntglt Lărbksng Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang nówukei, “ Em đmanfâgiesu cówuke đmanfâgiesu. Ngưntgldilai ta chẳiswhng qua làtael mộekhyt lòhziqng muốfjgan họfftgc cưntgllzxdi ngựxwvea thônemri màtael, nếxwveu khônemrng phảrbksi anh keo kiệnnvot khônemrng dạgvidy thìrlqktaelm gìrlqk đmanfếxwven nỗkkgdi phảrbksi giởnotl thủrlqk đmanfoạgvidn ra mớlhmai đmanfưntglssghc anh chúfkew ýekhy tớlhmai. Phảrbksi khônemrng Kỳsiao Hinh…”

Kỳsiao Hinh bụrlqkm miệnnvong cưntgldilai, xem ra nha đmanfoafdu nàtaely càtaelng lúfkewc càtaelng thâgiesn thiếxwvet vớlhmai ngưntgldilai củrlqka tứqxaj đmanfgvidi tàtaeli phiệnnvot rồbvjxi, khônemrng biếxwvet sau nàtaely Lãdeuynh Thiêyymcn Dụrlqkc gặntglp nha đmanfoafdu nàtaely sẽtael nhưntgl thếxwvetaelo nhỉkzew? Khônemrng biếxwvet cówukehziqn lạgvidnh nhưntglrbksng nữykcma hay khônemrng?

Thậdilat khówukentglnotlng tưntglssghng!

rbksng Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang nghe cônemrwukei vậdilay, trợssghn mắnemrt nówukei:” Nówukei tówukem lạgvidi làtael anh khônemrng dárbksm chọfftgc em, muốfjgan trốfjgan cũekprng trốfjgan khônemrng khỏntgli cho nêyymcn chỉkzew đmanfàtaelnh đmanfem trưntgldilang ngựxwvea nàtaely ra màtaelgiesng lêyymcn vậdilay!”

Liêyymcn Kiềdeuyu nghe vậdilay đmanfnemrc ýekhy gậdilat đmanfoafdu, sau khi nhìrlqkn lạgvidi mộekhyt lầoafdn hoàtaeln cảrbksnh xung quanh, cônemrwukei:” Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang, trưntgldilang ngựxwvea củrlqka anh thậdilat lợssghi hạgvidi nha!”

“Đwxlwưntglơnemrng nhiêyymcn rồbvjxi!” Nghe cônemrwukei vậdilay tâgiesm tìrlqknh củrlqka Lărbksng Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang khárbksnemrn nhiềdeuyu, “Vìrlqk đmanfwyqw đmanfówuken tiếxwvep Liêyymcn Kiềdeuyu tiểwyqwu thưntgl thâgiesn mếxwven củrlqka chúfkewng ta nêyymcn anh mớlhmai nhưntgldilang em trưntgldilang ngựxwvea tốfjgat nhấvxwot ởnotl Mỹfjga củrlqka anh đmanfówuke, trong thờdilai gian em họfftgc cưntgllzxdi ngựxwvea, ởnotl đmanfâgiesy sẽtael khônemrng tiếxwvep bấvxwot cứqxaj ngưntgldilai khárbksch nàtaelo cảrbks!”

Liêyymcn Kiềdeuyu cao hứqxajng hòhziq reo, “Tốfjgat quárbks, tốfjgat quárbks, em khônemrng muốfjgan chờdila đmanfssghi nữykcma. Àxecj đmanfúfkewng rồbvjxi, em lúfkewc nàtaelo thìrlqk họfftgc xong đmanfâgiesy?”

“Em đmanfówuke…”

rbksng Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang đmanfi mộekhyt vòhziqng quanh cônemr, nhìrlqkn trárbksi phảrbksi trêyymcn dưntgllhmai đmanfárbksnh giárbks mộekhyt lầoafdn, sau đmanfówuke kếxwvet luậdilan, “Muốfjgan cưntgllzxdi thàtaelnh thạgvido phảrbksi mấvxwot mộekhyt tuầoafdn!”

“Hảrbks? Lâgiesu vậdilay sao?” Liêyymcn Kiềdeuyu ngơnemr ngẩgxiln hỏntgli lạgvidi.


“Nha đmanfoafdu…”

Hoàtaelng Phủrlqk ngạgvidn Tưntgllhmac đmanfi vềdeuy phínnvoa cônemr, kéntglo cônemrtaelo lòhziqng nhẹnotl giọfftgng nówukei:” Cưntgllzxdi ngựxwvea cũekprng cówuke thểwyqw coi nhưntgl mộekhyt loạgvidi kỹfjgarbksng, cũekprng làtael mộekhyt chuyệnnvon cầoafdn cówuke nhẫnnvon nạgvidi mớlhmai luyệnnvon thàtaelnh chứqxaj khônemrng phảrbksi loạgvidi cưntgllzxdi ngựxwvea xem hoa, ngàtaely mộekhyt ngàtaely hai màtael biếxwvet đmanfâgiesu!”

“Ngạgvidn Tưntgllhmac…”

Liêyymcn Kiềdeuyu ngẩgxilng mặntglt nhìrlqkn hắnemrn, “Cưntgllzxdi ngựxwvea khówuke đmanfếxwven vậdilay sao? Ngưntgldilai Trung Quốfjgac xưntgla khônemrng phảrbksi ai cũekprng biếxwvet cưntgllzxdi ngựxwvea sao? Bọfftgn họfftgekprng phảrbksi họfftgc lạgvidu vậdilay sao?”

Hoàtaelng Phủrlqk Ngạgvidn Tưntgllhmac mỉkzewm cưntgldilai, trìrlqku mếxwven véntglo nhẹnotlekpri cônemr mộekhyt gárbksi, “Cárbksi nàtaely làtaelm sao giốfjgang chứqxaj, vàtaelo thờdilai Trung Quốfjgac xưntgla ngựxwvea chínnvonh làtael phưntglơnemrng tiệnnvon giao thônemrng chủrlqk đmanfgvido nhưntglng thờdilai nay cưntgllzxdi ngựxwvea đmanfãdeuy trởnotl thàtaelnh mộekhyt loạgvidi hìrlqknh tiêyymcu khiểwyqwn vàtaeltael mộekhyt cárbksch đmanfwyqw thểwyqw hiệnnvon kỹfjgarbksng, khônemrng chỉkzew đmanfơnemrn giảrbksn dựxwvea vàtaelo sứqxajc mạgvidnh màtael quan trọfftgng làtael ngưntgldilai kịcnde sỹfjgatael con ngựxwvea cówuke sựxwve thấvxwou hiểwyqwu lẫnnvon nhau cho nêyymcn, kỹfjga thuậdilat cưntgllzxdi ngựxwvea phárbkst triểwyqwn đmanfếxwven hiệnnvon nay so vớlhmai trưntgllhmac kia cówuke đmanfiểwyqwm giốfjgang cũekprng cówuke đmanfiểwyqwm khárbksc, đmanfưntglơnemrng nhiêyymcn, sựxwve khárbksc nhau nằkkedm ởnotl kỹfjga thuậdilat khốfjgang chếxwve ngựxwvea rồbvjxi!”

“Nhưntglng màtael Ngạgvidn Tưntgllhmac…”

Liêyymcn Kiềdeuyu khổikez sởnotl nhìrlqkn hắnemrn, “Nếxwveu họfftgc cưntgllzxdi ngựxwvea phảrbksi thờdilai gian dàtaeli nhưntgl vậdilay, vậdilay nếxwveu em họfftgc bắnemrn súfkewng vàtael đmanfua xe thìrlqkwuke phảrbksi thờdilai gian còhziqn lâgiesu hơnemrn nữykcma khônemrng?”

“Nàtaely nàtaely…”

rbksng thiếxwveu Đwxlwưntgldilang nghe cônemrwukei vậdilay bấvxwot mãdeuyn bưntgllhmac đmanfếxwven, phảrbksn đmanffjgai:” Nghe em nówukei nhưntgl vậdilay, chẳiswhng lẽtael ýekhy em làtael đmanfua xe vàtael bắnemrn súfkewng cówuke đmanfekhy khówuke cao hơnemrn cưntgllzxdi ngựxwvea hay sao chứqxaj?”

“Vốfjgan làtael vậdilay màtael, cưntgllzxdi ngựxwvea chỉkzewtaelntgllzxdi ngựxwvea màtael thônemri!” Liêyymcn Kiềdeuyu đmanfiềdeuym nhiêyymcn nówukei.

Mộekhyt câgiesu nówukei hờdilai hợssght củrlqka cônemr khiếxwven Lărbksng thiếxwveu Đwxlwưntgldilang suýekhyt nữykcma thìrlqk tứqxajc đmanfếxwven ngấvxwot xỉkzewu.

Liêyymcn Kiềdeuyu giảrbkso hoạgvidt cưntgldilai, nhìrlqkn vềdeuy phínnvoa Kỳsiao Hinh hỏntgli:” Kỳsiao Hinh àtael, Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang cówuke phảrbksi làtael ngốfjgac lắnemrm khônemrng? Chẳiswhng lẽtael hắnemrn họfftgc cưntgllzxdi ngựxwvea cũekprng phảrbksi mộekhyt tuuầoafdn?”

Kỳsiao Hinh cưntgldilai đmanfếxwven khônemrng thởnotl nổikezi, cówuke ngưntgldilai chọfftgc Lărbksng Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang giậdilan đmanfếxwven mứqxajc nówukei khônemrng nêyymcn lờdilai thếxwvetaely cũekprng làtael lầoafdn đmanfoafdu tiêyymcn cônemr chứqxajng kiếxwven.

“Vềdeuy chuyệnnvon nàtaely chịcnde chưntgla cówuke hỏntgli qua, màtaelekprng cówuke thểwyqwtael vậdilay đmanfówuke, hắnemrn vốfjgan rấvxwot ngốfjgac màtael!”

Liêyymcn Kiềdeuyu nghe cônemrwukei vậdilay, cốfjga ýekhy thởnotltaeli mộekhyt tiếxwveng:”Haiz, thậdilat làtaeltaelm khówuke cho chịcnde rồbvjxi, Kỳsiao Hinh, ởnotlyymcn cạgvidnh hắnemrn nhấvxwot đmanfcndenh làtael rấvxwot khổikez sởnotl rồbvjxi, màtael đmanfoafdu ówukec củrlqka chịcnde phảrbksi hoạgvidt đmanfekhyng ởnotlnemrng suấvxwot thấvxwop thìrlqk mớlhmai theo kịcndep hắnemrn rồbvjxi, thậdilat làtael…mộekhyt đmanfówukea hoa làtaeli lạgvidi cắnemrm ởnotl….”

“Aaaaa….”

rbksng Thiếxwveu Đwxlwưntgldilang rốfjgat cuộekhyc nhìrlqkn khônemrng nổikezi nữykcma hắnemrn théntglt lêyymcn mộekhyt tiếxwveng sau đmanfówuke nhìrlqkn vềdeuy phínnvoa Hoàtaelng Phủrlqk Ngạgvidn Tưntgllhmac, hung hărbksng gằkkedn từikezng iếxwveng:” Làtaelm ơnemrn, quảrbksn lýekhy ngưntgldilai phụrlqk nữykcm củrlqka cậdilau cho đmanfàtaelng hoàtaelng vàtaelo, cônemrvxwoy sẽtael dạgvidy hưntgl Kỳsiao Hinh mấvxwot thônemri!”

Hoàtaelng Phủrlqk Ngạgvidn Tưntgllhmac vônemr lựxwvec nhúfkewn vay, néntglm cho hắnemrn mộekhyt árbksnh mắnemrt ýekhywukei: Mìrlqknh cũekprng khônemrng cówukerbksch nàtaelo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.