Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 279 : Ai sợ ai (1)

    trước sau   
Mặazfjt Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc táokqbi xanh …

‘Vậgkiry em muốzkavn gảnjal cho ai? Muốzkavn gảnjal cho têrtxvn tiểrxgtu tửkjan ngốzkavc kia sao?’

Liêrtxvn Kiềajqtu bịivek lờmwwai củdcmya hắzkzen làvxxvm cho mơgkirgkir hồokqb hồokqb, mấceyet mộaenkt lúsrfsc mớaenki nghĩrqnq ra “tiểrxgtu tửkjan ngốzkavc” màvxxv hắzkzen nóprqbi làvxxv ai, nhưcyyang vẫnjaln bưcyyaaenkng bỉonkfnh dẫnjalm châtbpfn, cứvhlwng miệglbdng nóprqbi: ‘Hừraofm, dùoskx sao ai cũpckang tốzkavt hơgkirn anh, ísndwt ra thìhcyepckang khôsjymng hạzkavn chếsmjp sựaenk tựaenk do củdcmya em!’

‘Tốzkavt, tốzkavt, tốzkavt lắzkzem!’

sjymi Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc khẽbtcf nhếsmjpch lêrtxvn mộaenkt nụwnptcyyamwwai lạzkavnh, hắzkzen đvdtavhlwng dậgkiry, cởpckai áokqbo khoáokqbc vấceyet trêrtxvn sofa, sau đvdtaóprqbvxxvvxxv vạzkavt.

Thìhcye ra … trong lòypecng côsjym hắzkzen khôsjymng kháokqbc gìhcye nhữqxvang ngưcyyamwwai đvdtaàvxxvn ôsjymng kháokqbc, thậgkirm chísndwvxxvypecn khôsjymng bằolayng họfusf, nhấceyet làvxxv … têrtxvn tiểrxgtu tửkjan kia.


Liêrtxvn Kiềajqtu thấceyey hắzkzen cưcyyamwwai, trong lòypecng càvxxvng khóprqb hiểrxgtu. Ngưcyyamwwai đvdtaàvxxvn ôsjymng nàvxxvy thậgkirt kỳvhlw lạzkav, rõajqtvxxvng làvxxvhcyenh đvdtaang mắzkzeng hắzkzen kia màvxxv, chẳmwrung lẽbtcfsjhjo bịivekgkirn giậgkirn đvdtazkavt hỏvwwung rồokqbi sao, bịivek mắzkzeng màvxxv lạzkavi càvxxvng cưcyyamwwai.

‘Anh … anh khôsjymng sao chứvhlw?’ Côsjymceyep a ấceyep úsrfsng hỏvwwui, trong lòypecng đvdtaaenkt nhiêrtxvn cóprqb mộaenkt dựaenk cảnjalm khôsjymng làvxxvnh.

Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc khôsjymng nóprqbi mộaenkt lờmwwai tiếsmjpn đvdtaếsmjpn, hai tay vung lêrtxvn …

Ngay lậgkirp tứvhlwc, thâtbpfn thểrxgt nhỏvwwu nhắzkzen củdcmya Liêrtxvn Kiềajqtu bịivek hắzkzen ôsjymm lấceyey.

‘Nàvxxvy, anh ôsjymm em đvdtai đvdtaâtbpfu vậgkiry? Thảnjal em xuốzkavng!’

Cảnjalm giáokqbc bấceyet an chợivekt ậgkirp đvdtaếsmjpn, côsjymprqb ngốzkavc hơgkirn nữqxvaa cũpckang nhậgkirn ra sựaenk nguy hiểrxgtm đvdtaang đvdtaếsmjpn gầtglgn, bịivek dọfusfa đvdtaếsmjpn nỗvfbji hépqcmt lớaenkn lêrtxvn.

‘Anh ôsjymm em …’ Hắzkzen cúsrfsi xuốzkavng, mùoskxi hưcyyaơgkirng nam tísndwnh quẩjlsan quanh bêrtxvn mũpckai côsjym, thìhcye thầtglgm bêrtxvn tai: ‘… đvdtaưcyyaơgkirng nhiêrtxvn làvxxv vềajqt phòypecng ngủdcmy rồokqbi!’

Liêrtxvn Kiềajqtu trợivekn mắzkzet, cốzkav gắzkzeng giãsjhjy dụwnpta hòypecng thoáokqbt ra khỏvwwui ngựaenkc hắzkzen, ‘Em khôsjymng buồokqbn ngủdcmy, em khôsjymng muốzkavn vềajqt phòypecng ngủdcmy, em khôsjymng đvdtai!’

Chỉonkf tiếsmjpc làvxxv, phảnjaln kháokqbng cũpckang vôsjym dụwnptng, Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc căzkavn bảnjaln làvxxv khôsjymng đvdtarxgt ýsrfs đvdtaếsmjpn lờmwwai phảnjaln đvdtazkavi củdcmya côsjym, đvdtaôsjymi châtbpfn dàvxxvi mạzkavnh mẽbtcfcyyaaenkc từraofng bưcyyaaenkc vữqxvang vàvxxvng vềajqt phísndwa phòypecng ngủdcmy.

Tiếsmjpng kêrtxvu củdcmya Liêrtxvn Kiềajqtu theo thâtbpfn thểrxgt bịivekpqcmm xuốzkavng giưcyyamwwang màvxxv đvdtaaenkt ngộaenkt ngưcyyang bặazfjt, lồokqbng ngựaenkc vìhcyegkirn tứvhlwc màvxxv khôsjymng ngừraofng phậgkirp phồokqbng thởpcka dốzkavc.

‘Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc, anh đvdtartxvn rồokqbi sao?’

Mấceyet mộaenkt lúsrfsc côsjym mớaenki đvdtaiềajqtu hòypeca đvdtaưcyyaivekc hơgkiri thởpcka, đvdtaôsjymi mắzkzet màvxxvu tísndwm tứvhlwc tốzkavi ghim chặazfjt lêrtxvn ngưcyyamwwai đvdtaàvxxvn ôsjymng trưcyyaaenkc mặazfjt.

sjymi Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc khẽbtcftbpfu lêrtxvn mộaenkt đvdtaưcyyamwwang cong nhưcyyang lọfusft vàvxxvo mắzkzet Liêrtxvn Kiềajqtu côsjym lạzkavi thấceyey toàvxxvn thâtbpfn répqcmt run …


‘Đddmzúsrfsng vậgkiry, từraofsrfsc gặazfjp em, toàvxxvn bộaenksrfs trísndw củdcmya anh đvdtaajqtu bịivek đvdtazkavt thàvxxvnh tro hếsmjpt rồokqbi, chẳmwrung lẽbtcf đvdtaếsmjpn giờmwwa em mớaenki pháokqbt hiệglbdn ra sao?’

Theo câtbpfu nóprqbi củdcmya hắzkzen, bàvxxvn tay to đvdtaazfjt trêrtxvn ngưcyyamwwai Liêrtxvn Kiềajqtu khẽbtcfoskxng sứvhlwc, chỉonkf nghe ‘xoẹckext …’ mộaenkt tiếsmjpng, y phụwnptc trêrtxvn ngưcyyamwwai côsjym đvdtaãsjhj bịivekpqcm thàvxxvnh nhiềajqtu mảnjalnh vụwnptn.

‘Aaaaa …’

Liêrtxvn Kiềajqtu thépqcmt lêrtxvn mộaenkt tiếsmjpng vừraofa giãsjhjy giụwnpta vừraofa tứvhlwc tốzkavi đvdtaceyem vàvxxvo ngựaenkc hắzkzen, rốzkavng giậgkirn: ‘Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc, anh thậgkirt xấceyeu xa, đvdtaâtbpfy làvxxv chiếsmjpc váokqby mớaenki nhấceyet màvxxv Tửkjan Tranh đvdtaazfjc biệglbdt thiếsmjpt kếsmjp cho em, anh lạzkavi xépqcmokqbch nóprqb. Anh đvdtaajqtn cho em, đvdtaajqtn cho em …’

Sựaenk nhẫnjaln nạzkavi củdcmya Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc theo tiếsmjpng kêrtxvu củdcmya côsjymvxxv dầtglgn tan mấceyet, hắzkzen tiệglbdn tay cầtglgm lấceyey càvxxv vạzkavt, tróprqbi cổztcd tay côsjym lạzkavi.

Thậgkirt làvxxv mộaenkt nha đvdtatglgu khôsjymng biếsmjpt đvdtaiềajqtu, chỉonkfypecn cáokqbch dùoskxng chiêrtxvu nàvxxvy đvdtazkavi phóprqbsjym.

‘Anh bắzkzet cóprqbc em làvxxv phạzkavm pháokqbp đvdtaóprqb, buôsjymng em ra …’ Liêrtxvn Kiềajqtu thấceyey đvdtaôsjymi tay mìhcyenh đvdtaãsjhj bịivek hắzkzen cộaenkt chặazfjt, tứvhlwc đvdtaếsmjpn nỗvfbji châtbpfn khôsjymng ngừraofng giãsjhjy dụwnpta.

‘Em nghe cho rõajqt đvdtaâtbpfy!’

Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc phủdcmy thâtbpfn mìhcyenh xuốzkavng ngưcyyamwwai côsjym, trong đvdtaáokqby mắzkzet bùoskxng cháokqby mộaenkt ngọfusfng lửkjana, ‘Em nóprqbi sai rồokqbi, thứvhlw nhấceyet, đvdtaâtbpfy khôsjymng phảnjali làvxxv bắzkzet cóprqbc, thứvhlw hai, anh làvxxv chồokqbng em, cho dùoskx anh làvxxvm gìhcye vớaenki em cũpckang khôsjymng ai quảnjaln nổztcdi.’

‘Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc, anh làvxxv đvdtaokqb xấceyeu xa, làvxxv đvdtatglgu heo, làvxxv … ôsjym …’ Mộaenkt tràvxxvng tiếsmjpng mắzkzeng mỏvwwu củdcmya Liêrtxvn Kiềajqtu chưcyyaa kịivekp nóprqbi hếsmjpt thìhcye chiếsmjpc miệglbdng nhỏvwwu nhắzkzen đvdtaãsjhj bịiveksjymi Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc bịivekt kísndwn lạzkavi.

Nụwnptsjymn nàvxxvy hoàvxxvn toàvxxvn khôsjymng giốzkavng trưcyyaaenkc đvdtaâtbpfy, màvxxv mang theo ýsrfs đvdtaokqb trừraofng phạzkavt rõajqtvxxvng, hắzkzen gầtglgn nhưcyya muốzkavn dùoskxng hàvxxvnh đvdtaaenkng đvdtarxgtprqba giảnjali cơgkirn giậgkirn trong lòypecng, đvdtaôsjymi môsjymi hung hăzkavng cắzkzen músrfst phiếsmjpn môsjymi anh đvdtaàvxxvo củdcmya côsjym nhưcyya muốzkavn mộaenkt lầtglgn húsrfst hếsmjpt toàvxxvn bộaenk sứvhlwc lựaenkc củdcmya côsjym.

‘Ôrpsp … ôsjym …’

Liêrtxvn Kiềajqtu trợivekn mắzkzet khôsjymng biếsmjpt nêrtxvn phảnjaln ứvhlwng thếsmjpvxxvo, chỉonkf cảnjalm nhậgkirn đvdtaôsjymi môsjymi đvdtaang dầtglgn trởpckartxvn bỏvwwung ráokqbt, muốzkavn giãsjhjy dụwnpta nhưcyyang lạzkavi nhưcyya chẳmwrung còypecn chúsrfst sứvhlwc lựaenkc nàvxxvo.


Đddmzang lúsrfsc côsjymcyyapckang rằolayng mìhcyenh sẽbtcfhcye thiếsmjpu dưcyyabtcfng khísndwvxxv chếsmjpt đvdtai, Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc rốzkavt cuộaenkc cũpckang rờmwwai môsjymi côsjym, nhưcyyang đvdtaóprqb chỉonkfvxxv … đvdtaztcdi mộaenkt cáokqbch trừraofng phạzkavt kháokqbc màvxxv thôsjymi…

Đddmzôsjymi môsjymi lửkjana nóprqbng mang theo sựaenk giậgkirn dữqxva dầtglgn trưcyyaivekt xuốzkavng chiếsmjpc gáokqby trắzkzeng nhưcyya tuyếsmjpt củdcmya côsjym, músrfst máokqbt gặazfjm nhấceyem nơgkiri xưcyyaơgkirng quai xanh tinh tếsmjp sau đvdtaóprqb mộaenkt đvdtaưcyyamwwang trưcyyaivekt xuốzkavng, bàvxxvn tay thuầtglgn thụwnptc khẽbtcfoskxng sứvhlwc, rấceyet nhanh vậgkirt che chắzkzen cuốzkavi cùoskxng trêrtxvn ngưcyyamwwai côsjym đvdtaãsjhj bịivek dỡbtcf xuốzkavng.

‘Buôsjymng em ra … a …’ Liêrtxvn Kiềajqtu còypecn chưcyyaa nóprqbi dứvhlwt thìhcye đvdtaãsjhj bịivekvxxvnh đvdtaaenkng kia củdcmya hắzkzen làvxxvm cho giậgkirt mìhcyenh thépqcmt lêrtxvn mộaenkt tiếsmjpng.

Lửkjana giậgkirn trong lòypecng còypecn chưcyyaa tìhcyem đvdtaưcyyaivekc chỗvfbj pháokqbt tiếsmjpt nhưcyyang thâtbpfn thểrxgt mềajqtm mạzkavi nhưcyyasjymng trong lòypecng khiếsmjpn cho mộaenkt cảnjalm giáokqbc bảnjaln năzkavng quen thuộaenkc trỗvfbji dậgkiry rấceyet nhanh.

‘Nha đvdtatglgu, em làvxxv củdcmya anh, chỉonkf củdcmya anh màvxxv thôsjymi. Nhớaenk kỹgkir đvdtaiềajqtu đvdtaóprqb!’

Giọfusfng nóprqbi trầtglgm thấceyep rơgkiri vàvxxvo tai côsjym nhưcyya ra lệglbdnh lạzkavi nhưcyya thôsjymi miêrtxvn, nhưcyyang trong giọfusfng nóprqbi trầtglgm thấceyep đvdtaóprqb rấceyet dễcyya nhậgkirn ra dụwnptc vọfusfng đvdtaãsjhj bịivek khơgkiri màvxxvo.

Khôsjymng cóprqbtbpfu trảnjal lờmwwai nhưcyya mong đvdtaiveki, cũpckang khôsjymng cóprqb sựaenk phảnjaln kháokqbng nhưcyya trong tưcyyapckang tưcyyaivekng màvxxv ngưcyyaivekc lạzkavi …

‘Hu hu … hu hu …’ Liêrtxvn Kiềajqtu bấceyet chợivekt vùoskxi đvdtatglgu vàvxxvo gốzkavi, khóprqbc òypeca lêrtxvn.

Khóprqbc???

Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc chợivekt buôsjymng côsjym ra, hắzkzen nhìhcyen lạzkavi côsjym nhóprqbc đvdtaang khóprqbc hếsmjpt sứvhlwc ủdcmyy khuấceyet trong lòypecng mìhcyenh.

Nha đvdtatglgu nàvxxvy, ủdcmyy khuấceyet chỗvfbjvxxvo màvxxv khóprqbc đvdtaếsmjpn nhưcyya vậgkiry?

‘Khôsjymng đvdtaưcyyaivekc khóprqbc!’ Hắzkzen thấceyep giọfusfng quáokqbt mộaenkt tiếsmjpng, tiếsmjpng khóprqbc củdcmya côsjymvxxvng khiếsmjpn hắzkzen tâtbpfm phiềajqtn ýsrfs loạzkavn.

vxxvo ngờmwwa, lờmwwai vừraofa dứvhlwt thìhcye Liêrtxvn Kiềajqtu ngưcyyaivekc lạzkavi càvxxvng khóprqbc dữqxva dộaenki hơgkirn.

Thâtbpfn thểrxgt trắzkzeng nhưcyya mỡbtcf đvdtaôsjymng co lạzkavi nhưcyya con tôsjymm, máokqbi tóprqbc dàvxxvi đvdtaen nháokqbnh lòypeca xòypeca xõajqta trêrtxvn gốzkavi, đvdtaôsjymi vai thanh mảnjalnh run rẩjlsay theo từraofng tiếsmjpng nứvhlwc nởpcka củdcmya côsjymcyyaaenki áokqbnh đvdtaèbebmn tỏvwwua ra mộaenkt vẻvkds lộaenkng lẫnjaly đvdtaaenkng lòypecng ngưcyyamwwai.

hcyenh nàvxxvy cảnjalnh nàvxxvy thựaenkc khiếsmjpn cho Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc cóprqb chúsrfst đvdtaau lòypecng, nhưcyyang nhiềajqtu hơgkirn sựaenk đvdtaau lòypecng làvxxv mộaenkt nỗvfbji kháokqbt khao chiếsmjpm hữqxvau bảnjaln năzkavng.

Vốzkavn đvdtaang rấceyet tứvhlwc giậgkirn vớaenki côsjym nhưcyyang lúsrfsc nàvxxvy đvdtaâtbpfy, thấceyey dáokqbng vẻvkds yếsmjpu ớaenkt vàvxxv đvdtatglgy sợiveksjhji củdcmya côsjym, rốzkavt cuộaenkc cũpckang khôsjymng đvdtaàvxxvnh lòypecng …

prqb trờmwwai mớaenki biếsmjpt hôsjymm nay hắzkzen tứvhlwc giậgkirn đvdtaếsmjpn thếsmjpvxxvo, chísndwnh vìhcye vậgkiry nêrtxvn mớaenki dùoskxng cáokqbch thứvhlwc báokqb đvdtazkavo nhưcyya vậgkiry đvdtarxgt trừraofng phạzkavt sựaenkcyyaaenkng bỉonkfnh cùoskxng nhữqxvang hàvxxvnh đvdtaaenkng tùoskxy tiệglbdn củdcmya côsjymsjymm nay!

‘Hu hu … Hoàvxxvng Phủdcmy Ngạzkavn Tưcyyaaenkc, em … em sau nàvxxvy mặazfjc kệglbd anh … hu hu …’ Liêrtxvn Kiềajqtu khóprqbc đvdtaếsmjpn thậgkirp phầtglgn ủdcmyy khuấceyet, bấceyet chợivekt, thâtbpfn thểrxgt bịivek hắzkzen dùoskxng sứvhlwc xoay lạzkavi.

Thấceyey gưcyyaơgkirng mặazfjt xinh xắzkzen còypecn đvdtatglgy nưcyyaaenkc mắzkzet củdcmya côsjym, hắzkzen bựaenkc dọfusfc nóprqbi: ‘Em còypecn dáokqbm trúsrfst giậgkirn gìhcye vớaenki anh sao? Lépqcmn lúsrfst đvdtai gặazfjp ngưcyyamwwai đvdtaàvxxvn ôsjymng kháokqbc, em cho rằolayng mìhcyenh làvxxvm vậgkiry làvxxv đvdtaúsrfsng lắzkzem sao?’

‘Vậgkiry còypecn anh thìhcye sao?’ Liêrtxvn Kiềajqtu vừraofa nghe hắzkzen nóprqbi vậgkiry, đvdtaôsjymi mắzkzet màvxxvu tísndwm vẫnjaln còypecn long lanh giọfusft lệglbd trừraofng lêrtxvn vẻvkds phẫnjaln nộaenk, ‘Anh khôsjymng phảnjali cũpckang thếsmjp sao? Anh dựaenka vàvxxvo cáokqbi gìhcyevxxvprqbi em nhưcyya vậgkiry? Cóprqb giỏvwwui thìhcye anh cởpckai tróprqbi cho em đvdtai!’

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.