Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 240 : Sóng gió lúc chuyển trường (3)

    trước sau   
Sau khi ăyhgtn cơokgrm tốyhgti, ai nấvkgvy tảproln ra lo chuyệyxkpn củxgiza mìlhaonh.

Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc đmvvsyhnpy cửtzlla phòdwjpng, trong căyhgtn phòdwjpng ngủxgiz rộwihsng lớfrasn nàbnpeo thấvkgvy bófrlong dábfjpng củxgiza Liêwvndn Kiềprolu đmvvsâtreiu, vừaurta đmvvsgyhinh đmvvsi tìlhaom thìlhao đmvvsãznoe nghe bêwvndn ngoàbnpei vọwihsng đmvvsếdwjpn tiếdwjpng cưvyyuvyyui vôyhgtvyyuyhgt lựmqgq củxgiza Liêwvndn Kiềprolu.

Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc dựmqgqa ngưvyyuvyyui vàbnpeo bứarmpc tưvyyuvyyung trang trízmyw bằxoxzng thủxgizy tinh nhìlhaon vềprol Liêwvndn Kiềprolu đmvvsang cábfjpch mìlhaonh khôyhgtng xa.

Trưvyyufrasc màbnpen hìlhaonh lớfrasn, côyhgt đmvvsang ngồevnpi mảproli miếdwjpt chơokgri tròdwjp chơokgri trêwvndn mạyhnpng, rõxpisbnpeng làbnpe đmvvsang chơokgri cùdwjpng đmvvsábfjpm bạyhnpn trêwvndn mạyhnpng, mỗabgmi mộwihst lầproln hoàbnpen thàbnpenh nhiệyxkpm vụmtclyhgt đmvvsprolu cưvyyuvyyui đmvvsếdwjpn khôyhgtng khécxzwp miệyxkpng đmvvsưvyyuzmywc.

Hắhbafn cốyhgt ýaurt hắhbafng giọwihsng mấvkgvy lầproln nhưvyyung đmvvszmywi thậitkut lâtreiu cũlgaong chẳelgdng thấvkgvy Liêwvndn Kiềprolu cófrlo phảproln ứarmpng. Côyhgt hoàbnpen toàbnpen đmvvshbafm mìlhaonh trong tròdwjp chơokgri, khôyhgtng chúihjtt đmvvswihs mắhbaft đmvvsếdwjpn ngưvyyuvyyui nãznoey giờvyyu đmvvsarmpng ngoàbnpei cửtzlla.

Trêwvndn mặbfjpt Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc hiệyxkpn ra nécxzwt khôyhgtng vui. Hắhbafn bưvyyufrasc đmvvsếdwjpn, thâtrein hìlhaonh cao lớfrasn chắhbafn giữyhgta Liêwvndn Kiềprolu vớfrasi màbnpen hìlhaonh, sau đmvvsófrlo thuậitkun tay tắhbaft luôyhgtn màbnpen hìlhaonh.


‘Nàbnpey …’ Đhbafang chơokgri hếdwjpt sứarmpc hưvyyung phấvkgvn thấvkgvy vậitkuy Liêwvndn Kiềprolu liềproln lêwvndn tiếdwjpng phảproln khábfjpng, vẻitku mặbfjpt đmvvsproly bấvkgvt mãznoen nhìlhaon Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc.

‘Anh sao lạyhnpi …’ Ngơokgr ngábfjpc mộwihst lúihjtc côyhgt mớfrasi lêwvndn tiếdwjpng.

‘Vềprol phòdwjpng, anh cófrlo chuyệyxkpn cầproln nófrloi vớfrasi em!’ Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc xong khôyhgtng đmvvszmywi côyhgt trảprol lờvyyui màbnpevyyufrasc thẳelgdng vềprol phízmywa cửtzlla.

xpisbnpeng làbnpe hắhbafn khôyhgtng vui vớfrasi thábfjpi đmvvswihs lạyhnpnh nhạyhnpt củxgiza côyhgt.

“Gìlhao vậitkuy chứarmp?” Liêwvndn Kiềprolu khôyhgtng hiểwihsu quay đmvvsprolu nhìlhaon theo bófrlong hắhbafn, còdwjpn chưvyyua nỡmvvs rờvyyui khỏgihki tròdwjp chơokgri màbnpe đmvvsi.

Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc quay lạyhnpi, ábfjpnh mắhbaft thâtreim thuýaurt liếdwjpc vềprol phízmywa côyhgt, trêwvndn môyhgti xẹsavmt qua nụmtclvyyuvyyui nhưvyyufrlo nhưvyyu khôyhgtng, “Em cófrlo thểwihs chọwihsn, tiếdwjpp tụmtclc chơokgri hay đmvvsi vềprol phòdwjpng, nhưvyyung màbnpe hậitkuu quảprol…. Em tựmqgqbfjpnh!”

“Đhbafưvyyuzmywc rồevnpi đmvvsưvyyuzmywc rồevnpi! Theo anh làbnpe đmvvsưvyyuzmywc chứarmplhao!” Liêwvndn Kiềprolu khôyhgtng chịgyhiu nổlbnli vẻitku mặbfjpt u ábfjpm cùdwjpng lờvyyui đmvvse doạyhnp củxgiza hắhbafn, côyhgt đmvvsarmpng dậitkuy, miệyxkpng lảprolm bẩyhnpm: “Thậitkut đmvvsábfjpng ghécxzwt….”

“Câtreiu cuốyhgti cùdwjpng em vừaurta nófrloi gìlhao, anh nghe khôyhgtng rõxpis?” Môyhgti Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc khẽvyyutreiu lêwvndn mộwihst đmvvsưvyyuvyyung cong đmvvssavmp đmvvsvyyu, ábfjpnh mắhbaft sábfjpng quắhbafc nhìlhaon côyhgt chằxoxzm chằxoxzm.

“Đhbafâtreiu cófrlo đmvvsâtreiu, em đmvvsâtreiu cófrlofrloi gìlhao, làbnpe anh nghe nhầprolm thôyhgti!” Liêwvndn Kiềprolu cưvyyuvyyui gian xảprolo, chạyhnpy vưvyyuzmywt lêwvndn, bỏgihk lạyhnpi Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc mặbfjpt màbnpey nhăyhgtn nhófrlo sau lưvyyung.

Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc nàbnpey, lỗabgm tai cũlgaong quábfjp nhạyhnpy đmvvsi!

Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc chỉbfjp biếdwjpt lắhbafc đmvvsprolu nhìlhaon theo bófrlong lưvyyung côyhgt.

***

“Anh nófrloi cábfjpi gìlhao?”


Tiếdwjpng thécxzwt củxgiza Liêwvndn Kiềprolu phábfjp vỡmvvs sựmqgqwvndn tĩwoyknh trong căyhgtn biệyxkpt thựmqgq.

Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc vẫwoykn ung dung dựmqgqa ngưvyyuvyyui vàbnpeo sofa, nụmtclvyyuvyyui cófrlo chúihjtt ôyhgtn nhu lạyhnpi cófrlo chúihjtt bábfjp đmvvsyhnpo.

“Thếdwjpbnpeo, em khôyhgtng nghe rõxpis sao? Vậitkuy đmvvsưvyyuzmywc, anh nhắhbafc lạyhnpi lầproln nữyhgta, sábfjpng mai anh dẫwoykn em đmvvsếdwjpn mộwihst trưvyyuvyyung đmvvsyhnpi họwihsc ởgunl đmvvsâtreiy làbnpem thủxgiz tụmtclc chuyểwihsn trưvyyuvyyung, chiềprolu nay nhàbnpe thiếdwjpt kếdwjpbnpe thợzmyw trang đmvvsiểwihsm sẽvyyu đmvvsếdwjpn đmvvsâtreiy giúihjtp em chuẩyhnpn bịgyhi, tốyhgti nay em đmvvsi cùdwjpng anh tham gia mộwihst buổlbnli tiệyxkpc!”

“Khôyhgtng đmvvsưvyyuzmywc!”

Hắhbafn vừaurta nófrloi dứarmpt lờvyyui Liêwvndn Kiềprolu đmvvsãznoe dứarmpt khoábfjpt lêwvndn tiếdwjpng.

“Khôyhgtng đmvvsưvyyuzmywc?” Màbnpey kiếdwjpm nhẹsavm giưvyyuơokgrng, “Chuyệyxkpn gìlhao khôyhgtng đmvvsưvyyuzmywc?”

“Chuyểwihsn trưvyyuvyyung đmvvsófrlo! Em sao cófrlo thểwihs chuyểwihsn trưvyyuvyyung chứarmp?” Gưvyyuơokgrng mặbfjpt trắhbafng nõxpisn bởgunli vìlhao tranh luậitkun màbnpe phiếdwjpm hồevnpng.

“Vìlhao sao khôyhgtng đmvvsưvyyuzmywc? Anh nghĩwoyk khôyhgtng ra lýaurt do nàbnpeo màbnpe khôyhgtng thểwihs chuyểwihsn trưvyyuvyyung!” Giọwihsng hắhbafn vẫwoykn trầprolm ấvkgvm nhưvyyuvyyuzmywu nồevnpng, trêwvndn mặbfjpt lộwihs ra biểwihsu tìlhaonh màbnpeyhgt khôyhgtng thểwihs đmvvsbfjpn đmvvsưvyyuzmywc.

Liêwvndn Kiềprolu tứarmpc tốyhgti giẫwoykm châtrein, “Tófrlom lạyhnpi… em nófrloi khôyhgtng đmvvsưvyyuzmywc làbnpe khôyhgtng đmvvsưvyyuzmywc, em khôyhgtng muốyhgtn chuyểwihsn trưvyyuvyyung!”

“Nha đmvvsprolu, liêwvndn quan đmvvsếdwjpn chuyệyxkpn nàbnpey chúihjtng ta trưvyyufrasc đmvvsâtreiy đmvvsãznoe từaurtng thảprolo luậitkun rồevnpi, bấvkgvt luậitkun thếdwjpbnpeo, đmvvsâtreiy đmvvsãznoebnpe chuyệyxkpn đmvvsãznoe quyếdwjpt đmvvsgyhinh rồevnpi, đmvvsaurtng cófrlo nhábfjpo nữyhgta, ngoan ngoãznoen nghe lờvyyui đmvvsi!” Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc vẫwoykn kiêwvndn trìlhao.

yhgt khôyhgtng cãznoei hắhbafn nữyhgta nhưvyyung vẻitku giậitkun dỗabgmi lộwihsxpis trêwvndn mặbfjpt, nghĩwoyk chắhbafc trong lòdwjpng cũlgaong ngàbnpen vạyhnpn lầproln khôyhgtng vui.

yhgti Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc câtreiu lêwvndn mộwihst nụmtclvyyuvyyui hàbnpei lòdwjpng, hắhbafn đmvvsarmpng dậitkuy, cầprolm lấvkgvy mộwihst phầproln văyhgtn kiệyxkpn đmvvsyhnpy đmvvsếdwjpn trưvyyufrasc mặbfjpt Liêwvndn Kiềprolu, “Đhbafâtreiy làbnpebnpei liệyxkpu vàbnpe thủxgiz tụmtclc chuyểwihsn trưvyyuvyyung, anh đmvvsãznoe giúihjtp em đmvvsiềproln xong rồevnpi, em yêwvndn tâtreim, giảprolng viêwvndn củxgiza trưvyyuvyyung đmvvsyhnpi họwihsc nàbnpey đmvvsprolu làbnpe nhữyhgtng ngưvyyuvyyui nổlbnli tiếdwjpng trong ngàbnpenh, đmvvsyhgti phófrlo vớfrasi tiểwihsu nha đmvvsprolu nghịgyhich ngợzmywm nhưvyyu em nghĩwoyk chắhbafc khôyhgtng cófrlo vấvkgvn đmvvsprollhao.”

Liêwvndn Kiềprolu dùdwjpng ábfjpnh mắhbaft khôyhgtng thểwihs tin đmvvsưvyyuzmywc nhìlhaon hắhbafn….


Ngưvyyuvyyui đmvvsàbnpen ôyhgtng nàbnpey sao lạyhnpi cófrlo thểwihs thếdwjp đmvvsưvyyuzmywc chứarmp, chưvyyua đmvvsưvyyuzmywc sựmqgq đmvvsevnpng ýaurt củxgiza côyhgtbnpe đmvvsãznoe tựmqgq ýaurt quyếdwjpt đmvvsgyhinh chuyểwihsn trưvyyuvyyung thay côyhgt.

Chuyệyxkpn nàbnpey…. Quảprol thậitkut quábfjp sứarmpc tưvyyugunlng tưvyyuzmywng rồevnpi!

“Nàbnpey Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc, anh thậitkut quábfjp đmvvsábfjpng!”

yhgt rốyhgtt cuộwihsc nhịgyhin khôyhgtng nổlbnli nữyhgta lêwvndn tiếdwjpng, “Em vẫwoykn chưvyyua đmvvsevnpng ýaurt chuyểwihsn trưvyyuvyyung màbnpe, anh sao lạyhnpi cófrlo thểwihs tựmqgq ýaurt quyếdwjpt đmvvsgyhinh chứarmp?”

Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc cưvyyuvyyui cưvyyuvyyui đmvvsbfjpt tưvyyu liệyxkpu trởgunl lạyhnpi trêwvndn bàbnpen, nhàbnpen nhãznoe khoanh tay nhìlhaon côyhgt, “Vậitkuy em nófrloi thửtzll xem, tạyhnpi sao khôyhgtng thểwihs chuyểwihsn trưvyyuvyyung?”

Thấvkgvy hắhbafn khôyhgtng cófrlo vẻitkulhaobnpe giậitkun dữyhgt, Liêwvndn Kiềprolu liềproln lớfrasn mậitkut nghêwvndnh mặbfjpt, “Rấvkgvt đmvvsơokgrn giảproln, bởgunli vìlhaogunl Hồevnpng Kôyhgtng em còdwjpn cófrlo bạyhnpn bèmijl!”

“Còdwjpn gìlhao nữyhgta khôyhgtng?” Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc vẫwoykn bìlhaonh tĩwoyknh.

“Hếdwjpt rồevnpi!” Liêwvndn Kiềprolu dứarmpt khoábfjpt trảprol lờvyyui.

“Chậitkuc chậitkuc….” Hắhbafn cưvyyuvyyui, “Nha đmvvsprolu, chắhbafc em cũlgaong biếdwjpt chỉbfjp dựmqgqa vàbnpeo đmvvsiểwihsm nàbnpey khôyhgtng đmvvsxgiz đmvvswihs anh thay đmvvslbnli quyếdwjpt đmvvsgyhinh đmvvsâtreiu!”

Liêwvndn Kiềprolu gấvkgvp đmvvsếdwjpn đmvvsprolu ófrloc quay mòdwjpng mòdwjpng, tứarmpc tốyhgti nófrloi: “Tófrlom lạyhnpi làbnpe…. anh bắhbaft nạyhnpt em!”

Thấvkgvy côyhgt nhưvyyu vậitkuy hắhbafn khôyhgtng nỡmvvs đmvvsùdwjpa nữyhgta, tiếdwjpn đmvvsếdwjpn ôyhgtm côyhgt từaurt phízmywa sau, trìlhaou mếdwjpn hôyhgtn lêwvndn mábfjpi tófrloc đmvvsen nhábfjpnh củxgiza côyhgt.

“Nha đmvvsprolu, nhưvyyu vậitkuy khôyhgtng tốyhgtt sao, đmvvsaurtng quêwvndn em bâtreiy giờvyyu đmvvsãznoebnpe vợzmyw anh!”

“Vậitkuy thìlhao sao chứarmp?”

Giọwihsng côyhgt bởgunli vìlhao giọwihsng nófrloi trầprolm ấvkgvm củxgiza ngưvyyuvyyui nàbnpeo đmvvsófrlodwjpng vòdwjpng tay ấvkgvm ábfjpp quen thuộwihsc màbnpe trởgunlwvndn nũlgaong nịgyhiu, tim cũlgaong mềprolm nhũlgaon.

Thâtrein thểwihs chợzmywt bịgyhi ngưvyyuvyyui nàbnpeo đmvvsófrlo xoay lạyhnpi đmvvswihsyhgt nhìlhaon vàbnpeo mắhbaft hắhbafn, “Em nófrloi nhưvyyu vậitkuy khôyhgtng sợzmyw anh đmvvsau lòdwjpng sao, chẳelgdng lẽvyyu em muốyhgtn anh vớfrasi em hai ngưvyyuvyyui sốyhgtng ởgunl hai nơokgri sao? Em đmvvsãznoe gảprol cho anh rồevnpi thìlhao phảproli ởgunlwvndn cạyhnpnh anh chứarmp, anh đmvvsi đmvvsâtreiu em phảproli theo đmvvsófrlo mớfrasi đmvvsúihjtng!”

“Nhưvyyung màbnpe…. Nhưvyyung màbnpe em đmvvsãznoe hẹsavmn vớfrasi họwihsc trưvyyugunlng Kiềprolu Trịgyhi rồevnpi, phảproli trởgunl vềprol trưvyyuvyyung bábfjpo danh màbnpe!” Liêwvndn Kiềprolu rầprolu rĩwoykfrloi.

Nghe câtreiu nàbnpey, nụmtclvyyuvyyui trêwvndn môyhgti Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc đmvvsôyhgtng cứarmpng lạyhnpi….

“Em vớfrasi Kiềprolu Trịgyhi vẫwoykn còdwjpn liêwvndn hệyxkp?”

Liêwvndn Kiềprolu chợzmywt cảprolm thấvkgvy da đmvvsprolu têwvnd dạyhnpi, trong lòdwjpng khôyhgtng hiểwihsu sao lạyhnpi thấvkgvy lo lắhbafng.

“Em….”

frvyp a ấvkgvp úihjtng mộwihst lúihjtc mớfrasi dèmijl dặbfjpt nófrloi: “Làbnpe họwihsc trưvyyugunlng gọwihsi đmvvsiệyxkpn thoạyhnpi cho em, em khôyhgtng cófrlo chủxgiz đmvvswihsng liêwvndn lạyhnpc….”

Thấvkgvy biểwihsu tìlhaonh củxgiza hắhbafn, hìlhaonh nhưvyyubnpe khôyhgtng thízmywch họwihsc trưvyyugunlng Kiềprolu Trịgyhi lắhbafm thìlhao phảproli.

bnpen tay Hoàbnpeng Phủxgiz Ngạyhnpn Tưvyyufrasc trưvyyuzmywt xuốyhgtng vai côyhgt, bấvkgvu chặbfjpt….

“Đhbafâtreiy làbnpe lầproln cuốyhgti cùdwjpng, nghe rõxpis chưvyyua?”

Thấvkgvy hắhbafn bấvkgvt thìlhaonh lìlhaonh nổlbnli nófrlong, Liêwvndn Kiềprolu giậitkut mìlhaonh nuốyhgtt mộwihst ngụmtclm nưvyyufrasc bọwihst, vộwihsi vàbnpeng gậitkut đmvvsprolu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.